Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đồng thời gật đầu, tỉnh táo phân tích có thể giúp bọn hắn đối mặt với những tình huống tiếp theo một cách tốt nhất.
Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Lưu Phong hỏi.
Lam Hiên Vũ mỉm cười: Đợi.
Đợi? Lưu Phong nghi ngờ mà nhìn hắn.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: Nếu là tự giết lẫn nhau sẽ luôn phải chiến đấu. Mà chiến đấu sẽ phải có tiêu hao, tiêu hao không chỉ trên thân thể mà cả trên tinh thần, cho nên bây giờ chúng ta phải đợi, đợi tới khi bọn hắn đánh nhau chán rồi hãy nói. Chúng ta ở ngay chỗ này, không phải đi bất cứ đâu cả.
Hắn vừa nói vừa nhìn dáo dác chung quanh, rất nhanh đã nhìn trúng một cây đại thụ che trời, hắn quay sang nói với Lưu Phong: Ngươi dùng Bạch Long thương tạo một cái hốc trên tán cây đi, làm nơi nghỉ ngơi cho chúng ta.
Sau đó hắn lại chuyển hướng Tiền Lỗi mà nói: Ngươi bảo Kim Ti Ma Viên tìm kiếm ở chung quanh, có thể đi xa một chút. Nếu đụng phải hồn sư nhân loại phải lập tức trở về báo cho chúng ta biết vị trí của đối phương, nhưng không nên gây phát sinh xung đột cùng đối phương.
Ánh mắt Tiền Lỗi sáng lên: Ý của ngươi là dùng khỏe ứng mệt, chờ bọn hắn đánh nhau kha khá rồi chúng ta tới? Việc này không khác tình huống trong mê cung lúc trước của bọn hắn lắm. Khi đó, nếu không phải trùng hợp gặp tổ Lữ Thiên Tầm thì có lẽ bọn hắn đã có thể một mực đợi đến cuối cùng.
Lam Hiên Vũ nói: Trên thực tế, có khả năng rất nhiều người bọn hắn đều không rõ, việc quan trọng nhất không phải cướp đoạt điểm tích lũy của người khác mà là phải bảo vệ tốt chính mình. Vì chỉ cần không chết sẽ có thể mang đủ điểm tích lũy ra ngoài, mà một khi mã thất tiền đề, bị đánh chết ở chỗ này thì điểm tích lũy cũng chỉ còn lại có một nửa. Chúng ta có tích lũy trước đó, hơn nữa là số điểm của Lý Diệu Minh cùng Diệp Linh Đồng, số điểm trước mắt này hẳn là không ít. Chỉ cần không chết, rất có thể chúng ta sẽ vào được mười thứ hạng đầu nhờ số điểm này, dưới loại tình huống này thì tất nhiên phải dùng ổn định làm chủ, đợi chút nữa đi, đợi đến lúc bọn hắn tàn sát lẫn nhau không sai biệt lắm, chúng ta đi tìm cơ hội Bổ đao , tranh thủ kiếm thêm chút điểm tích lũy. Có Kim Ti Ma Viên cùng hồn thú ngươi triệu hoán, chúng ta đánh không lại cũng có thể chạy trốn.
Ngươi thật sự là quá âm hiểm rồi. Có điều, ta thích. Tiền Lỗi cười lớn một tiếng.
Ngân Nguyệt phong mang dùng để đào hốc cây cũng rất tốt. Lam Hiên Vũ còn cố ý nói Kim Ti Ma Viên đem hết mảnh vụn cây đi rồi. Rất nhanh, ba người đã khoanh chân mà ngồi ngay trong một hốc cây, có đại thụ yểm hộ, tán cây rộng lớn, người ngoài sẽ không thể cảm nhận thấy khí tức của bọn hắn. Ba người cứ như vậy mà lặng yên minh tưởng, nghỉ ngơi.
Kim Ti Ma Viên bằng vào sự quen thuộc đối với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, không ngừng đi tìm kiếm tình huống. Quả nhiên, phán đoán của Lam Hiên Vũ là chính xác, khi màn đêm đen buông xuống, Kim Ti Ma Viên về nói cho bọn hắn biết, nó đã gặp sáu đám hồn sư nhân loại, nhưng lại gặp tình huống hồn sư đánh nhau ba lần. Nó cũng chỉ đứng xa xa mà nhìn, cũng không tới gần.
Đợi, tiếp tục đợi chút nữa đi!
Lam Hiên Vũ biết, nếu phán đoán của mình là chính xác, như vậy thì có lẽ hai ngày cuối cùng chiến đấu sẽ càng thêm kịch liệt. Quả nhiên, đến ngày thứ sáu, cũng chính là ngày hôm sau, cần như mỗi giờ Kim Ti Ma Viên đều mang về tin tức có hồn sư nhân loại chiến đấu, tin tức có người tử thương.
Mà làm cho Lam Hiên Vũ chú ý nhất chính là miêu tả của Kim Ti Ma Viên đối với một nhóm người. Một nhóm người kia có khoảng chừng chín gã hồn sư, cũng chính là ba cái tiểu tổ. Bọn hắn liên hợp ở một chỗ, áp dụng các thủ đoạn phục kích, cường công, chuyên tìm những tổ khác để ra tay. Bởi vì có nhiều người nên Kim Ti Ma Viên cũng rất chú ý đối với bọn họ. Có thể khẳng định là ít nhất đã có bốn năm tổ chết trong tay bọn họ rồi, hơn nữa bọn họ vẫn còn tiếp tục.
Ba tổ liên hợp ở một chỗ, đây đúng là một tình huống vô cùng khó đối phó. Chín người, quá đông. Tương đối mà nói thì tiêu hao của bọn hắn cũng sẽ giảm nhỏ khi giết người với nhân số đông như vậy, nếu lại thay phiên nghỉ ngơi thì bảo trì tại trạng thái tốt nhất cũng không phải là không được. Chỉ cần ba tổ này có thể Chia của đều đều, thậm chí có thể kiên trì đến cuối cùng thì việc dắt tay nhau vào vòng trong cũng không phải không thể.
Tuy rằng Thiên La học viện có tới năm tổ, nhưng tình huống của ba tổ còn lại cũng không ai biết. Nhưng Lam Hiên Vũ hoàn toàn có thể khẳng định, đó không phải đệ tử Thiên La học viện, vì trước đó ba tổ bọn hắn cũng không ước định qua cái gì, thực lực cũng không đủ mạnh.
Như vậy, trừ Thiên La học viện thì có khả năng liên hợp ở một chỗ nhất chỉ còn lại Lăng Thiên học viện. Nếu không phải ba người Lam Hiên Vũ đã giải quyết xong tiểu tổ của Lý Diệu Minh thì lúc này đối phương có thể liên thủ bốn tổ hay không rất khó nói. Bọn hắn đã lĩnh giáo qua thực lực của ba người Lý Diệu Minh, dưới tình huống một chọi một, Lam Hiên Vũ tự nhận, nếu không cần Võ Hồn dung hợp kỹ hắn sẽ rất khó chiến thắng Lý Diệu Minh. Thực lực Thư Tử Hiên cũng tương đối mạnh.
Nhưng dù như thế, trong Lăng Thiên học viện vẫn còn có những đoàn đội có thực lực cường đại hơn bọn hắn. Có thể nghĩ ba tổ này của Lăng Thiên học viện sẽ khó đối phó tới mức nào.
Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ chú ý vào nhóm này của bọn hắn. Lam Hiên Vũ lại bảo Tiền Lỗi chuyển cáo yêu cầu của mình cho Kim Ti Ma Viên.
Không hề nghi ngờ, cái liên hợp ba tổ này sẽ là trở ngại bọn hắn đạt được thành tích tốt lớn nhất. Hiện tại phải nhìn tình huống chín người đối phương như thế nào rồi, nếu đối phương vẫn một mực bảo trì đội hình nguyên vẹn, hơn nữa không có tiêu hao gì quá lớn thì Lam Hiên Vũ thà rằng tránh đi, kiếm điểm tích lũy từ phương diện khác. Dù sao thi đấu tuyển chọn này cũng chỉ cần vào mười thứ hạng đầu là được, không cần phải đứng đầu, nên an toàn mới là trọng yếu nhất, hiện tại đi ra ngoài đánh nhau mới thật sự là bị loại bỏ.
Kim Ti Ma Viên không ngừng truyền đến tin tức, đến chạng vạng tối ngày thứ sáu, ba tổ kia đã trước sau giải quyết hơn mười tổ khác, hiệu suất kinh người. Mà trong chín người kia cũng có ba người bị thương, chẳng qua là thương thế cũng không quá nặng. Hơn nữa, trong chín người này còn có một gã trị liệu hệ hồn sư.
Sau khi Lam Hiên Vũ nghe được tin tức thì không khỏi nhíu chặt lông mày, đối phương không hề có sơ hở, đối thủ như vậy mới là khó đối phó. Không thể nghi ngờ, trong chín người này nhất định có người đứng đầu chỉ huy. Hơn nữa, năng lực chỉ huy còn rất ưu tú. Chẳng lẽ cứ như vậy buông tha đối phương sao?
Ngày thứ sáu rút cuộc cũng qua, cuộc thi đấu tuyển chọn cũng tiến vào ngày cuối cùng. Sau ngày này, khảo hạch sẽ chấm dứt. Mà đêm trước, Lam Hiên Vũ gần như không thể ngủ, hắn vẫn một mực suy tư cái gì đó.
Tiền Lỗi, Lưu Phong, ta có chuyện muốn thương lượng cùng các ngươi một lát, nghe đề nghị của các ngươi. Lam Hiên Vũ nói với hai người trong hốc cây.
Tiền Lỗi nghi hoặc nói: Nghe đề nghị của chúng ta làm gì? Đừng làm nhiễu loạn ý nghĩ của ngươi. Ngươi nói như thế nào chúng ta làm như thế đó. Cho tới bây giờ ngươi cũng chưa có sai lầm a.
Lưu Phong cười nói: Không sai. Hiên Vũ, ngươi định làm như thế nào a?
Lam Hiên Vũ lắc đầu, nói: Kế hoạch này của ta rất lớn mật, nếu thất bại thì chúng ta sẽ có khả năng bị đào thải. Thế nhưng là ở tình huống hiện tại của đối phương, ta cũng nghĩ không ra cái phương pháp xử lý gì quá tốt. Nếu kế hoạch thành công thì chẳng những chúng ta có thể vào vòng trong, hẳn là còn có thể cầm thành tích đứng đầu. Nhưng vấn đề bây giờ là nếu chúng ta không chấp hành kế hoạch này cũng vẫn có thể tiến vào mười thứ hạng đầu. Tuy không rõ điểm tích lũy nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội, cho nên chúng ta có nên mạo hiểm hay không?
Lúc này Lưu Phong đã trầm mặc, Tiền Lỗi lại lập tức nói: Hiên Vũ, ta muốn nghe ý nghĩ của ngươi. Ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc thành công?
Lam Hiên Vũ nói: Sáu mươi đến bảy mươi phần trăm. Nhưng trên chiến trường tình huống sẽ thay đổi trong nháy mắt, ta cũng không dám nói nhất định có thể bảo chứng cái xác suất này. Ngân lão sư đã dạy ta rất nhiều thứ, hắn am hiểu nhất là thắng vì đánh bất ngờ, cho nên đã dạy cho ta rất nhiều phương thức tác chiến theo kiểu bí quá hoá liều. Ta cũng nhận được ảnh hưởng từ hắn, nên thời điểm tiến hành loại kế hoạch này chủ yếu vẫn là muốn thay đổi lợi ích. Cái này đã thành tư duy theo quán tính của ta. Nên nếu để ta quyết định ta sẽ chọn tiến hành kế hoạch này.
Lưu Phong nói: Hiên Vũ, ta ủng hộ việc chấp hành kế hoạch. Thực ra ngươi cũng không quá giống Ngân lão sư, tính cách ngươi rất trầm ổn. Đây không phải ta nói, mà trong lúc vô tình ta đã nghe được Quý lão sư nói vậy. Cho nên ngươi nói có sáu bảy mươi phần trăm xác suất hẳn là đã suy tính rất nhiều nhân tố không xác định. Trên thực tế ngươi còn có nắm chắc lớn hơn. Ta nói có đúng không?
Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Lưu Phong hỏi.
Lam Hiên Vũ mỉm cười: Đợi.
Đợi? Lưu Phong nghi ngờ mà nhìn hắn.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: Nếu là tự giết lẫn nhau sẽ luôn phải chiến đấu. Mà chiến đấu sẽ phải có tiêu hao, tiêu hao không chỉ trên thân thể mà cả trên tinh thần, cho nên bây giờ chúng ta phải đợi, đợi tới khi bọn hắn đánh nhau chán rồi hãy nói. Chúng ta ở ngay chỗ này, không phải đi bất cứ đâu cả.
Hắn vừa nói vừa nhìn dáo dác chung quanh, rất nhanh đã nhìn trúng một cây đại thụ che trời, hắn quay sang nói với Lưu Phong: Ngươi dùng Bạch Long thương tạo một cái hốc trên tán cây đi, làm nơi nghỉ ngơi cho chúng ta.
Sau đó hắn lại chuyển hướng Tiền Lỗi mà nói: Ngươi bảo Kim Ti Ma Viên tìm kiếm ở chung quanh, có thể đi xa một chút. Nếu đụng phải hồn sư nhân loại phải lập tức trở về báo cho chúng ta biết vị trí của đối phương, nhưng không nên gây phát sinh xung đột cùng đối phương.
Ánh mắt Tiền Lỗi sáng lên: Ý của ngươi là dùng khỏe ứng mệt, chờ bọn hắn đánh nhau kha khá rồi chúng ta tới? Việc này không khác tình huống trong mê cung lúc trước của bọn hắn lắm. Khi đó, nếu không phải trùng hợp gặp tổ Lữ Thiên Tầm thì có lẽ bọn hắn đã có thể một mực đợi đến cuối cùng.
Lam Hiên Vũ nói: Trên thực tế, có khả năng rất nhiều người bọn hắn đều không rõ, việc quan trọng nhất không phải cướp đoạt điểm tích lũy của người khác mà là phải bảo vệ tốt chính mình. Vì chỉ cần không chết sẽ có thể mang đủ điểm tích lũy ra ngoài, mà một khi mã thất tiền đề, bị đánh chết ở chỗ này thì điểm tích lũy cũng chỉ còn lại có một nửa. Chúng ta có tích lũy trước đó, hơn nữa là số điểm của Lý Diệu Minh cùng Diệp Linh Đồng, số điểm trước mắt này hẳn là không ít. Chỉ cần không chết, rất có thể chúng ta sẽ vào được mười thứ hạng đầu nhờ số điểm này, dưới loại tình huống này thì tất nhiên phải dùng ổn định làm chủ, đợi chút nữa đi, đợi đến lúc bọn hắn tàn sát lẫn nhau không sai biệt lắm, chúng ta đi tìm cơ hội Bổ đao , tranh thủ kiếm thêm chút điểm tích lũy. Có Kim Ti Ma Viên cùng hồn thú ngươi triệu hoán, chúng ta đánh không lại cũng có thể chạy trốn.
Ngươi thật sự là quá âm hiểm rồi. Có điều, ta thích. Tiền Lỗi cười lớn một tiếng.
Ngân Nguyệt phong mang dùng để đào hốc cây cũng rất tốt. Lam Hiên Vũ còn cố ý nói Kim Ti Ma Viên đem hết mảnh vụn cây đi rồi. Rất nhanh, ba người đã khoanh chân mà ngồi ngay trong một hốc cây, có đại thụ yểm hộ, tán cây rộng lớn, người ngoài sẽ không thể cảm nhận thấy khí tức của bọn hắn. Ba người cứ như vậy mà lặng yên minh tưởng, nghỉ ngơi.
Kim Ti Ma Viên bằng vào sự quen thuộc đối với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, không ngừng đi tìm kiếm tình huống. Quả nhiên, phán đoán của Lam Hiên Vũ là chính xác, khi màn đêm đen buông xuống, Kim Ti Ma Viên về nói cho bọn hắn biết, nó đã gặp sáu đám hồn sư nhân loại, nhưng lại gặp tình huống hồn sư đánh nhau ba lần. Nó cũng chỉ đứng xa xa mà nhìn, cũng không tới gần.
Đợi, tiếp tục đợi chút nữa đi!
Lam Hiên Vũ biết, nếu phán đoán của mình là chính xác, như vậy thì có lẽ hai ngày cuối cùng chiến đấu sẽ càng thêm kịch liệt. Quả nhiên, đến ngày thứ sáu, cũng chính là ngày hôm sau, cần như mỗi giờ Kim Ti Ma Viên đều mang về tin tức có hồn sư nhân loại chiến đấu, tin tức có người tử thương.
Mà làm cho Lam Hiên Vũ chú ý nhất chính là miêu tả của Kim Ti Ma Viên đối với một nhóm người. Một nhóm người kia có khoảng chừng chín gã hồn sư, cũng chính là ba cái tiểu tổ. Bọn hắn liên hợp ở một chỗ, áp dụng các thủ đoạn phục kích, cường công, chuyên tìm những tổ khác để ra tay. Bởi vì có nhiều người nên Kim Ti Ma Viên cũng rất chú ý đối với bọn họ. Có thể khẳng định là ít nhất đã có bốn năm tổ chết trong tay bọn họ rồi, hơn nữa bọn họ vẫn còn tiếp tục.
Ba tổ liên hợp ở một chỗ, đây đúng là một tình huống vô cùng khó đối phó. Chín người, quá đông. Tương đối mà nói thì tiêu hao của bọn hắn cũng sẽ giảm nhỏ khi giết người với nhân số đông như vậy, nếu lại thay phiên nghỉ ngơi thì bảo trì tại trạng thái tốt nhất cũng không phải là không được. Chỉ cần ba tổ này có thể Chia của đều đều, thậm chí có thể kiên trì đến cuối cùng thì việc dắt tay nhau vào vòng trong cũng không phải không thể.
Tuy rằng Thiên La học viện có tới năm tổ, nhưng tình huống của ba tổ còn lại cũng không ai biết. Nhưng Lam Hiên Vũ hoàn toàn có thể khẳng định, đó không phải đệ tử Thiên La học viện, vì trước đó ba tổ bọn hắn cũng không ước định qua cái gì, thực lực cũng không đủ mạnh.
Như vậy, trừ Thiên La học viện thì có khả năng liên hợp ở một chỗ nhất chỉ còn lại Lăng Thiên học viện. Nếu không phải ba người Lam Hiên Vũ đã giải quyết xong tiểu tổ của Lý Diệu Minh thì lúc này đối phương có thể liên thủ bốn tổ hay không rất khó nói. Bọn hắn đã lĩnh giáo qua thực lực của ba người Lý Diệu Minh, dưới tình huống một chọi một, Lam Hiên Vũ tự nhận, nếu không cần Võ Hồn dung hợp kỹ hắn sẽ rất khó chiến thắng Lý Diệu Minh. Thực lực Thư Tử Hiên cũng tương đối mạnh.
Nhưng dù như thế, trong Lăng Thiên học viện vẫn còn có những đoàn đội có thực lực cường đại hơn bọn hắn. Có thể nghĩ ba tổ này của Lăng Thiên học viện sẽ khó đối phó tới mức nào.
Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ chú ý vào nhóm này của bọn hắn. Lam Hiên Vũ lại bảo Tiền Lỗi chuyển cáo yêu cầu của mình cho Kim Ti Ma Viên.
Không hề nghi ngờ, cái liên hợp ba tổ này sẽ là trở ngại bọn hắn đạt được thành tích tốt lớn nhất. Hiện tại phải nhìn tình huống chín người đối phương như thế nào rồi, nếu đối phương vẫn một mực bảo trì đội hình nguyên vẹn, hơn nữa không có tiêu hao gì quá lớn thì Lam Hiên Vũ thà rằng tránh đi, kiếm điểm tích lũy từ phương diện khác. Dù sao thi đấu tuyển chọn này cũng chỉ cần vào mười thứ hạng đầu là được, không cần phải đứng đầu, nên an toàn mới là trọng yếu nhất, hiện tại đi ra ngoài đánh nhau mới thật sự là bị loại bỏ.
Kim Ti Ma Viên không ngừng truyền đến tin tức, đến chạng vạng tối ngày thứ sáu, ba tổ kia đã trước sau giải quyết hơn mười tổ khác, hiệu suất kinh người. Mà trong chín người kia cũng có ba người bị thương, chẳng qua là thương thế cũng không quá nặng. Hơn nữa, trong chín người này còn có một gã trị liệu hệ hồn sư.
Sau khi Lam Hiên Vũ nghe được tin tức thì không khỏi nhíu chặt lông mày, đối phương không hề có sơ hở, đối thủ như vậy mới là khó đối phó. Không thể nghi ngờ, trong chín người này nhất định có người đứng đầu chỉ huy. Hơn nữa, năng lực chỉ huy còn rất ưu tú. Chẳng lẽ cứ như vậy buông tha đối phương sao?
Ngày thứ sáu rút cuộc cũng qua, cuộc thi đấu tuyển chọn cũng tiến vào ngày cuối cùng. Sau ngày này, khảo hạch sẽ chấm dứt. Mà đêm trước, Lam Hiên Vũ gần như không thể ngủ, hắn vẫn một mực suy tư cái gì đó.
Tiền Lỗi, Lưu Phong, ta có chuyện muốn thương lượng cùng các ngươi một lát, nghe đề nghị của các ngươi. Lam Hiên Vũ nói với hai người trong hốc cây.
Tiền Lỗi nghi hoặc nói: Nghe đề nghị của chúng ta làm gì? Đừng làm nhiễu loạn ý nghĩ của ngươi. Ngươi nói như thế nào chúng ta làm như thế đó. Cho tới bây giờ ngươi cũng chưa có sai lầm a.
Lưu Phong cười nói: Không sai. Hiên Vũ, ngươi định làm như thế nào a?
Lam Hiên Vũ lắc đầu, nói: Kế hoạch này của ta rất lớn mật, nếu thất bại thì chúng ta sẽ có khả năng bị đào thải. Thế nhưng là ở tình huống hiện tại của đối phương, ta cũng nghĩ không ra cái phương pháp xử lý gì quá tốt. Nếu kế hoạch thành công thì chẳng những chúng ta có thể vào vòng trong, hẳn là còn có thể cầm thành tích đứng đầu. Nhưng vấn đề bây giờ là nếu chúng ta không chấp hành kế hoạch này cũng vẫn có thể tiến vào mười thứ hạng đầu. Tuy không rõ điểm tích lũy nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội, cho nên chúng ta có nên mạo hiểm hay không?
Lúc này Lưu Phong đã trầm mặc, Tiền Lỗi lại lập tức nói: Hiên Vũ, ta muốn nghe ý nghĩ của ngươi. Ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc thành công?
Lam Hiên Vũ nói: Sáu mươi đến bảy mươi phần trăm. Nhưng trên chiến trường tình huống sẽ thay đổi trong nháy mắt, ta cũng không dám nói nhất định có thể bảo chứng cái xác suất này. Ngân lão sư đã dạy ta rất nhiều thứ, hắn am hiểu nhất là thắng vì đánh bất ngờ, cho nên đã dạy cho ta rất nhiều phương thức tác chiến theo kiểu bí quá hoá liều. Ta cũng nhận được ảnh hưởng từ hắn, nên thời điểm tiến hành loại kế hoạch này chủ yếu vẫn là muốn thay đổi lợi ích. Cái này đã thành tư duy theo quán tính của ta. Nên nếu để ta quyết định ta sẽ chọn tiến hành kế hoạch này.
Lưu Phong nói: Hiên Vũ, ta ủng hộ việc chấp hành kế hoạch. Thực ra ngươi cũng không quá giống Ngân lão sư, tính cách ngươi rất trầm ổn. Đây không phải ta nói, mà trong lúc vô tình ta đã nghe được Quý lão sư nói vậy. Cho nên ngươi nói có sáu bảy mươi phần trăm xác suất hẳn là đã suy tính rất nhiều nhân tố không xác định. Trên thực tế ngươi còn có nắm chắc lớn hơn. Ta nói có đúng không?
/295
|