Dịch: Đức Thành
Hồn Thú quái dị kia có nửa người dưới như ngựa, nửa người trên lại như nhân loại, có điểm giống Bán Nhân Mã trong truyền thuyết. Chẳng qua là nó có hai cái đầu, một người nam nhân tướng mạo dữ tợn, một người lại là nữ nhân có tướng mạo hiền lành.
Ngươi là ai? Lam Hiên Vũ thốt ra.
Cái đầu dữ tợn phát ra âm thanh ‘cạc cạc khó nghe: Thiện ác đến cùng là có báo, chúng ta là Thiện Ác Bán Nhân Mã. Không cần thử giãy giụa, các ngươi giãy giụa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nơi này là thế giới của chúng ta. Cho dù là mười vạn năm Hồn Thú tới đây cũng phải theo quy củ của chúng ta.
Vậy quy củ của các ngươi là cái gì? Lúc này Lam Hiên Vũ lại rất tỉnh táo, sau khi phát hiện mình đã hoàn toàn không có cách nào giãy giụa, hắn chỉ có thể đối mặt, cái đầu nữ tính của Thiện Ác Bán Nhân Mã nói: Ở nơi này của chúng ta, ngươi nhất định phải lựa chọn. Chúng ta cho ra vấn đề, ngươi tới lựa chọn, sau đó tiếp nhận kết quả của lựa chọn đó.
Cái đầu lâu nam tính dữ tợn Cạc cạc cười một tiếng: Vận khí của ngươi thật không tốt, hôm nay lại đến phiên ta ra vấn đề. Vấn đề của ta là: Nếu hai người các ngươi chỉ có thể sống một, vậy ngươi lựa chọn nàng hay ngươi? Lựa chọn nàng ta sẽ giết ngươi, còn lựa chọn chính ngươi sống sót ta liền lập tức giết nàng. Cạc cạc, thú vị, thật thú vị. Ta rất thích xem bộ dáng thống khổ của nhân loại các ngươi vì vấn đề của ta.
Lam Hiên Vũ khinh thường mà quệt miệng: Tại sao ta phải thống khổ? Nơi đây chẳng qua là Đấu La thế giới, một cái thế giới giả tưởng. Cho dù chết rồi thì thứ tiếc nhất đối với ta cũng chỉ đơn giản là mất cơ hội tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện mà thôi. Giết ta đi, để cho nàng sống sót a.
Nhìn trên mặt hắn không hề có chút vẻ thống khổ, tựa hồ đầu dữ tợn của Thiện Ác Bán Nhân Mã rất là bất mãn, nó hừ lạnh: Chúng ta có thể đọc tâm, nội tâm ngươi vẫn như cũ là rất thống khổ. Bởi vì ngươi rời khỏi thì đồng đội của ngươi cũng không thể tiến vào cái Sử Lai Khắc Học Viện gì đó, ta nói đúng không?chẳng lẽ một chút cũng không day dứt sao? Vì một người con gái mà buông bỏ đồng đội của mình, cái này gọi là trọng sắc khinh bạn. Bây giờ ngươi cải biến chủ ý còn kịp.
Sắc mặt Lam Hiên Vũ lập tức biến đổi, nhưng rất nhanh hắn liền bình thản ung dung mà nói: Ta không cần cải biến chủ ý. Nếu không có trợ giúp của nàng thì chúng ta cũng đã bị đánh tan từ lúc thi đấu tuyển chọn rồi, rất có thể đã bị đào thải. Hơn nữa, ta tin Sử Lai Khắc Học Viện là công chính, sẽ không vì cá nhân ta bị loại bỏ mà gây ảnh hưởng tới những đồng đội ưu tú của ta, mà sang năm bản thân ta vẫn còn một lần cơ hội. Cho nên ta lựa chọn nàng sống.
Hai đầu thiện lương cùng tà ác liếc nhau, cả hai đều nhìn ra sự kinh ngạc trong ánh mắt của đối phương. Đầu tà ác nhìn về phía Lam Hiên Vũ, hung dữ mà nói: Tốt, vậy ngươi liền đi chết đi.
Nó mãnh liệt khoát tay, một đạo tia chớp màu đỏ giáng xuống từ trên trời mà bổ vào người Lam Hiên Vũ, làm hắn tan thành mây khói.
Thiện lương đầu vung lên cánh tay cạnh mình, một đạo bạch quang rơi vào trên người Đống Thiên Thu, Đống Thiên Thu lập tức mở ra hai mắt, chẳng qua lúc này trong đôi mắt nàng tràn đầy vẻ phẫn nộ. Những lời hắn vừa mới nói ngươi cũng nghe được rồi, hắn lựa chọn để cho ngươi sống, cho nên hắn đã chết. Hiện tại ngươi cũng phải lựa chọn là để hắn sống hay để chính ngươi sống. Ngươi lựa chọn hắn sống thì ngươi sẽ chết, chúng ta có thể cho hắn phục sinh. Lựa chọn chính ngươi sống hắn liền triệt để chết đi. Thiện lương đầu nói với giọng điệu lạnh như băng.
Đống Thiên Thu cả giận: Giết ta đi, lại để cho hắn sống. Không tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện thì sao, ta cũng vẫn là ta.
Có vẻ quan hệ của hai người các ngươi cũng không quá hòa hợp. Tà ác đầu thử nói. Đống Thiên Thu lại lạnh lùng nhìn bọn họ: Sao các ngươi còn nói nhảm nhiều như thế?! Muốn giết cứ giết. Nói xong, nàng liền nhắm hai mắt lại.
Hai đầu thiện lương cùng tà ác lại một lần nữa liếc nhau, ánh mắt cả hai đều có chút cổ quái, tà ác đầu khoát tay, một đạo tia chớp màu đỏ từ trên trời giáng xuống Đống Thiên Thu, khiến nàng cũng biến thành tro.
Đám nhỏ bây giờ đều làm sao vậy? Một đứa quá thông minh, đứa khác lại quật cường quá mức. Đầu tà ác có chút bất đắc dĩ mà nói.
Đầu thiện lương hì hì cười một tiếng: Ngược lại là rất có ý tứ đấy. Ta cũng không tin bọn hắn không có hy vọng, đợi sau này xem ta gây xích mích hy vọng của bọn hắn như thế nào. Hai cái hài tử này thật thú vị, bọn hắn vừa mới liên thủ thi triển cái dung hợp kỹ kia thật sự là rất lợi hại a! Ít nhất cũng bộc phát ra sức mạnh tiếp cận lục hoàn cấp bậc. Đều tuyển chọn chứ?
Đầu tà ác nói: Được rồi, dù sao ta cũng chẳng muốn quan tâm, ngươi xem rồi xử lý đi. Hiện tại ta chỉ muốn ngủ, bất quá tiểu tử kia rất thông minh, chỉ sợ hắn sẽ đoán được việc này là do học viện tận lực xây dựng lên đấy. Đa trí gần như yêu, tuổi nhỏ như thế mà đã giảo hoạt như vậy, cũng nên chú ý hắn hơn chút nữa, cho hắn rèn luyện nhiều một chút, để hắn hiểu được cái gì mới là đại đạo.
Đầu thiện lương nói: Lười biếng cũng vẫn là ngươi a. Chờ bọn hắn đến học viện tiếp nhận khảo thí tiếp theo chúng ta nhìn lại một chút. Dù sao ta cũng cảm thấy bọn hắn rất có ý tứ đấy. Để ta giúp bọn hắn một chút, cho bọn hắn chút cơ hội. Hắc hắc, như vậy ta liền có cơ hội giày vò bọn hắn thêm một bước á. Hì hì.
Đầu tà ác đầu tức giận nói: Theo ngươi á...Tuy thực lực hai đứa nhỏ này không được tốt lắm, nhưng tiềm lực vẫn rất có thể đấy. Cứ như vậy đi.
Mô phỏng khoang thuyền mở ra, Lam Hiên Vũ sửng sốt cả buổi mới chậm rãi ngồi dậy. Bên ngoài khoang thuyền là từng ánh mắt ân cần. Không chỉ có Lưu Phong cùng Tiền Lỗi ở đó, mà cả Quý Hồng Bân, Ngân Thiên Phàm cùng Mục Trọng Thiên cũng đều có mặt.
Như thế nào đây? Tiền Lỗi kéo Lam Hiên Vũ, có chút vội vàng mà hỏi thăm. Biểu lộ của Lam Hiên Vũ có chút cổ quái: Ta cũng không biết. Có chút kỳ quái. Sau cái khảo thí thêm này không lâu, theo đạo lý mà nói thì hình như ta đã thất bại, nhưng một đoạn cuối cùng kia quá kì quái, ta cảm thấy rất có thể nó là khảo hạch đối với tâm tính. Ngươi biết không? Ta gặp được Đống Thiên Thu ở trong đó.
A? Tiền Lỗi giật mình mà nhìn hắn, Như thế nào lại gặp được nàng?
Lam Hiên Vũ nhìn nhìn các sư phụ rồi lập tức giảng thuật một lần quá trình khảo hạch lúc trước.
Sau khi nghe hắn giảng thuật, Quý Hồng Bân là người đầu tiên buông lỏng thần sắc, Ngân Thiên Phàm cũng cười lớn một tiếng mà nói vói Quý Hồng Bân: Ta nói rồi mà, tâm tính của tiểu tử này chắc chắn hơn ta, cái Thiện Ác Bán Nhân Mã cuối cùng gì đó kia, căn bản cũng không phải là Hồn Thú, hẳn là các sư phụ của học viện tiến hành sắm vai mà thôi, Hiên Vũ xử lý rất khá.
Quý Hồng Bân khẽ gật đầu, lời ít ý nhiều mà nói: Hẳn là vấn đề không lớn, ít nhất hắn tham gia thi vòng hai là không có vấn đề gì.
Thật tốt quá. Tiền Lỗi hưng phấn kêu lên, đụng đụng Lưu Phong bên người mà cười lớn một tiếng, Chúng ta có thể cùng tới hành tinh mẹ rồi a, có thể tới Sử Lai Khắc Học Viện rồi.
Lam Hiên Vũ cười khổ: Trong lòng ta vẫn là có chút không nỡ, đợi tới lúc thật sự tuyên bố rồi nói sau.
Mục Trọng Thiên lập tức nói: Ta sẽ đi liên hệ ngay bây giờ, xem Sử Lai Khắc bên kia nói thế nào.
Quý Hồng Bân trầm giọng nói: Hiên Vũ, bất kì lúc nào cũng phải khôn ngoan nhìn xa trông rộng, nhớ kỹ lần giáo huấn này. Vô luận lúc nào lập tâm cũng phải chính, dương mưu vĩnh viễn là đại trí tuệ.
Ngân Thiên Phàm luôn luôn ưa thích làm trái với hắn, vậy mà lần này lại không lên tiếng một cách thần kỳ.
Lam Hiên Vũ chăm chú gật gật đầu: Vâng, Quý lão sư, ta nhớ kỹ rồi, về sau ta nhất định sẽ chú ý. Tuy rằng hắn cũng không thẹn với lương tâm, nhưng vấn đề lần này đúng là do chính mình tạo thành, ít nhất cũng đã cho hắn hiểu được một việc: Tâm tình sẽ ảnh hưởng tới phán đoán của mình. Không thể nghi ngờ, lần tuyển chọn này của Sử Lai Khắc Học Viện đã là trận đấu, nhưng đồng thời nó cũng là một lần rèn luyện hiếm thấy. Ít nhiều gì thì tất cả đệ tử tham gia lần thi đấu tuyển chọn này đều nhờ nó mà có chỗ trưởng thành.
Rất nhanh Mục Trọng Thiên đã mang tin tức về, chính như Quý Hồng Bân cùng Ngân Thiên Phàm phán đoán, Lam Hiên Vũ đã được cho phép tham gia thi đấu vòng tiếp theo, nhưng phần thưởng quán quân đáng phải có của bọn hắn cũng bị thủ tiêu rồi, Sử Lai Khắc Học Viện cũng không có nói rõ ràng nguyên nhân.
Hồn Thú quái dị kia có nửa người dưới như ngựa, nửa người trên lại như nhân loại, có điểm giống Bán Nhân Mã trong truyền thuyết. Chẳng qua là nó có hai cái đầu, một người nam nhân tướng mạo dữ tợn, một người lại là nữ nhân có tướng mạo hiền lành.
Ngươi là ai? Lam Hiên Vũ thốt ra.
Cái đầu dữ tợn phát ra âm thanh ‘cạc cạc khó nghe: Thiện ác đến cùng là có báo, chúng ta là Thiện Ác Bán Nhân Mã. Không cần thử giãy giụa, các ngươi giãy giụa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nơi này là thế giới của chúng ta. Cho dù là mười vạn năm Hồn Thú tới đây cũng phải theo quy củ của chúng ta.
Vậy quy củ của các ngươi là cái gì? Lúc này Lam Hiên Vũ lại rất tỉnh táo, sau khi phát hiện mình đã hoàn toàn không có cách nào giãy giụa, hắn chỉ có thể đối mặt, cái đầu nữ tính của Thiện Ác Bán Nhân Mã nói: Ở nơi này của chúng ta, ngươi nhất định phải lựa chọn. Chúng ta cho ra vấn đề, ngươi tới lựa chọn, sau đó tiếp nhận kết quả của lựa chọn đó.
Cái đầu lâu nam tính dữ tợn Cạc cạc cười một tiếng: Vận khí của ngươi thật không tốt, hôm nay lại đến phiên ta ra vấn đề. Vấn đề của ta là: Nếu hai người các ngươi chỉ có thể sống một, vậy ngươi lựa chọn nàng hay ngươi? Lựa chọn nàng ta sẽ giết ngươi, còn lựa chọn chính ngươi sống sót ta liền lập tức giết nàng. Cạc cạc, thú vị, thật thú vị. Ta rất thích xem bộ dáng thống khổ của nhân loại các ngươi vì vấn đề của ta.
Lam Hiên Vũ khinh thường mà quệt miệng: Tại sao ta phải thống khổ? Nơi đây chẳng qua là Đấu La thế giới, một cái thế giới giả tưởng. Cho dù chết rồi thì thứ tiếc nhất đối với ta cũng chỉ đơn giản là mất cơ hội tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện mà thôi. Giết ta đi, để cho nàng sống sót a.
Nhìn trên mặt hắn không hề có chút vẻ thống khổ, tựa hồ đầu dữ tợn của Thiện Ác Bán Nhân Mã rất là bất mãn, nó hừ lạnh: Chúng ta có thể đọc tâm, nội tâm ngươi vẫn như cũ là rất thống khổ. Bởi vì ngươi rời khỏi thì đồng đội của ngươi cũng không thể tiến vào cái Sử Lai Khắc Học Viện gì đó, ta nói đúng không?chẳng lẽ một chút cũng không day dứt sao? Vì một người con gái mà buông bỏ đồng đội của mình, cái này gọi là trọng sắc khinh bạn. Bây giờ ngươi cải biến chủ ý còn kịp.
Sắc mặt Lam Hiên Vũ lập tức biến đổi, nhưng rất nhanh hắn liền bình thản ung dung mà nói: Ta không cần cải biến chủ ý. Nếu không có trợ giúp của nàng thì chúng ta cũng đã bị đánh tan từ lúc thi đấu tuyển chọn rồi, rất có thể đã bị đào thải. Hơn nữa, ta tin Sử Lai Khắc Học Viện là công chính, sẽ không vì cá nhân ta bị loại bỏ mà gây ảnh hưởng tới những đồng đội ưu tú của ta, mà sang năm bản thân ta vẫn còn một lần cơ hội. Cho nên ta lựa chọn nàng sống.
Hai đầu thiện lương cùng tà ác liếc nhau, cả hai đều nhìn ra sự kinh ngạc trong ánh mắt của đối phương. Đầu tà ác nhìn về phía Lam Hiên Vũ, hung dữ mà nói: Tốt, vậy ngươi liền đi chết đi.
Nó mãnh liệt khoát tay, một đạo tia chớp màu đỏ giáng xuống từ trên trời mà bổ vào người Lam Hiên Vũ, làm hắn tan thành mây khói.
Thiện lương đầu vung lên cánh tay cạnh mình, một đạo bạch quang rơi vào trên người Đống Thiên Thu, Đống Thiên Thu lập tức mở ra hai mắt, chẳng qua lúc này trong đôi mắt nàng tràn đầy vẻ phẫn nộ. Những lời hắn vừa mới nói ngươi cũng nghe được rồi, hắn lựa chọn để cho ngươi sống, cho nên hắn đã chết. Hiện tại ngươi cũng phải lựa chọn là để hắn sống hay để chính ngươi sống. Ngươi lựa chọn hắn sống thì ngươi sẽ chết, chúng ta có thể cho hắn phục sinh. Lựa chọn chính ngươi sống hắn liền triệt để chết đi. Thiện lương đầu nói với giọng điệu lạnh như băng.
Đống Thiên Thu cả giận: Giết ta đi, lại để cho hắn sống. Không tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện thì sao, ta cũng vẫn là ta.
Có vẻ quan hệ của hai người các ngươi cũng không quá hòa hợp. Tà ác đầu thử nói. Đống Thiên Thu lại lạnh lùng nhìn bọn họ: Sao các ngươi còn nói nhảm nhiều như thế?! Muốn giết cứ giết. Nói xong, nàng liền nhắm hai mắt lại.
Hai đầu thiện lương cùng tà ác lại một lần nữa liếc nhau, ánh mắt cả hai đều có chút cổ quái, tà ác đầu khoát tay, một đạo tia chớp màu đỏ từ trên trời giáng xuống Đống Thiên Thu, khiến nàng cũng biến thành tro.
Đám nhỏ bây giờ đều làm sao vậy? Một đứa quá thông minh, đứa khác lại quật cường quá mức. Đầu tà ác có chút bất đắc dĩ mà nói.
Đầu thiện lương hì hì cười một tiếng: Ngược lại là rất có ý tứ đấy. Ta cũng không tin bọn hắn không có hy vọng, đợi sau này xem ta gây xích mích hy vọng của bọn hắn như thế nào. Hai cái hài tử này thật thú vị, bọn hắn vừa mới liên thủ thi triển cái dung hợp kỹ kia thật sự là rất lợi hại a! Ít nhất cũng bộc phát ra sức mạnh tiếp cận lục hoàn cấp bậc. Đều tuyển chọn chứ?
Đầu tà ác nói: Được rồi, dù sao ta cũng chẳng muốn quan tâm, ngươi xem rồi xử lý đi. Hiện tại ta chỉ muốn ngủ, bất quá tiểu tử kia rất thông minh, chỉ sợ hắn sẽ đoán được việc này là do học viện tận lực xây dựng lên đấy. Đa trí gần như yêu, tuổi nhỏ như thế mà đã giảo hoạt như vậy, cũng nên chú ý hắn hơn chút nữa, cho hắn rèn luyện nhiều một chút, để hắn hiểu được cái gì mới là đại đạo.
Đầu thiện lương nói: Lười biếng cũng vẫn là ngươi a. Chờ bọn hắn đến học viện tiếp nhận khảo thí tiếp theo chúng ta nhìn lại một chút. Dù sao ta cũng cảm thấy bọn hắn rất có ý tứ đấy. Để ta giúp bọn hắn một chút, cho bọn hắn chút cơ hội. Hắc hắc, như vậy ta liền có cơ hội giày vò bọn hắn thêm một bước á. Hì hì.
Đầu tà ác đầu tức giận nói: Theo ngươi á...Tuy thực lực hai đứa nhỏ này không được tốt lắm, nhưng tiềm lực vẫn rất có thể đấy. Cứ như vậy đi.
Mô phỏng khoang thuyền mở ra, Lam Hiên Vũ sửng sốt cả buổi mới chậm rãi ngồi dậy. Bên ngoài khoang thuyền là từng ánh mắt ân cần. Không chỉ có Lưu Phong cùng Tiền Lỗi ở đó, mà cả Quý Hồng Bân, Ngân Thiên Phàm cùng Mục Trọng Thiên cũng đều có mặt.
Như thế nào đây? Tiền Lỗi kéo Lam Hiên Vũ, có chút vội vàng mà hỏi thăm. Biểu lộ của Lam Hiên Vũ có chút cổ quái: Ta cũng không biết. Có chút kỳ quái. Sau cái khảo thí thêm này không lâu, theo đạo lý mà nói thì hình như ta đã thất bại, nhưng một đoạn cuối cùng kia quá kì quái, ta cảm thấy rất có thể nó là khảo hạch đối với tâm tính. Ngươi biết không? Ta gặp được Đống Thiên Thu ở trong đó.
A? Tiền Lỗi giật mình mà nhìn hắn, Như thế nào lại gặp được nàng?
Lam Hiên Vũ nhìn nhìn các sư phụ rồi lập tức giảng thuật một lần quá trình khảo hạch lúc trước.
Sau khi nghe hắn giảng thuật, Quý Hồng Bân là người đầu tiên buông lỏng thần sắc, Ngân Thiên Phàm cũng cười lớn một tiếng mà nói vói Quý Hồng Bân: Ta nói rồi mà, tâm tính của tiểu tử này chắc chắn hơn ta, cái Thiện Ác Bán Nhân Mã cuối cùng gì đó kia, căn bản cũng không phải là Hồn Thú, hẳn là các sư phụ của học viện tiến hành sắm vai mà thôi, Hiên Vũ xử lý rất khá.
Quý Hồng Bân khẽ gật đầu, lời ít ý nhiều mà nói: Hẳn là vấn đề không lớn, ít nhất hắn tham gia thi vòng hai là không có vấn đề gì.
Thật tốt quá. Tiền Lỗi hưng phấn kêu lên, đụng đụng Lưu Phong bên người mà cười lớn một tiếng, Chúng ta có thể cùng tới hành tinh mẹ rồi a, có thể tới Sử Lai Khắc Học Viện rồi.
Lam Hiên Vũ cười khổ: Trong lòng ta vẫn là có chút không nỡ, đợi tới lúc thật sự tuyên bố rồi nói sau.
Mục Trọng Thiên lập tức nói: Ta sẽ đi liên hệ ngay bây giờ, xem Sử Lai Khắc bên kia nói thế nào.
Quý Hồng Bân trầm giọng nói: Hiên Vũ, bất kì lúc nào cũng phải khôn ngoan nhìn xa trông rộng, nhớ kỹ lần giáo huấn này. Vô luận lúc nào lập tâm cũng phải chính, dương mưu vĩnh viễn là đại trí tuệ.
Ngân Thiên Phàm luôn luôn ưa thích làm trái với hắn, vậy mà lần này lại không lên tiếng một cách thần kỳ.
Lam Hiên Vũ chăm chú gật gật đầu: Vâng, Quý lão sư, ta nhớ kỹ rồi, về sau ta nhất định sẽ chú ý. Tuy rằng hắn cũng không thẹn với lương tâm, nhưng vấn đề lần này đúng là do chính mình tạo thành, ít nhất cũng đã cho hắn hiểu được một việc: Tâm tình sẽ ảnh hưởng tới phán đoán của mình. Không thể nghi ngờ, lần tuyển chọn này của Sử Lai Khắc Học Viện đã là trận đấu, nhưng đồng thời nó cũng là một lần rèn luyện hiếm thấy. Ít nhiều gì thì tất cả đệ tử tham gia lần thi đấu tuyển chọn này đều nhờ nó mà có chỗ trưởng thành.
Rất nhanh Mục Trọng Thiên đã mang tin tức về, chính như Quý Hồng Bân cùng Ngân Thiên Phàm phán đoán, Lam Hiên Vũ đã được cho phép tham gia thi đấu vòng tiếp theo, nhưng phần thưởng quán quân đáng phải có của bọn hắn cũng bị thủ tiêu rồi, Sử Lai Khắc Học Viện cũng không có nói rõ ràng nguyên nhân.
/295
|