Dịch: Đức Thành
Cuối cùng Lam Hiên Vũ cuối cũng thở dài được một hơi, ban thưởng về sau còn có thể tranh thủ, nhưng nếu không có cơ hội lần này hắn lại phải đợi thêm một năm. Mà người phải sâu sắc thở dài một hơi vẫn là Tiền Lỗi cùng Lưu Phong, bởi vì bọn hắn đều rất rõ ràng, cho dù là bọn hắn có được cho phép tham gia thi vòng hai, nhưng nếu không có Lam Hiên Vũ thì chỉ sợ bọn hắn cũng không có nửa điểm cơ hội tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện.
Phong tử, chúng ta đi thử một chút, xem thử hai loại Lam Ngân Thảo đồng thời tăng phúc cho ngươi có hiệu quả hay không. Khi đã xác định có thể đi tham gia thi vòng hai, Lam Hiên Vũ lập tức nghĩ tới việc trọng yếu này.
Lúc đó, nếu không phải hắn đột nhiên tăng phúc giúp Đống Thiên Thu hoàn thành lần Võ Hồn dung hợp kỹ đặc thù kia thì sao bọn hắn có thể chạy thoát khỏi một đầu Ám Hắc Ma Hổ vạn năm? Lam Hiên Vũ cũng đã nghĩ một cái tên cho cái Võ Hồn dung hợp kỹ này, tạm thời liền gọi nó là Thâm Lam Ngưng Thị
Lam Hiên Vũ lôi kéo Tiền Lỗi cùng Lưu Phong vào mô phỏng khoang thuyền, nhưng sau khi vừa vào được một lát bọn hắn liền đi ra, mà sắc mặt Lưu Phong rõ ràng có chút tái nhợt, trong ánh mắt hắn thậm chí còn đang tràn đầy sợ hãi. Biểu lộ của Lam Hiên Vũ thì lại có chút cổ quái.
Đúng vậy, thật là quá thảm rồi, khi Lam Hiên Vũ đồng dùng Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo, Lưu Phong liền Quá thảm rồi. Khóe miệng Tiền Lỗi vũng phải khẽ co quắp.
Thời điểm tăng phúc thời điểm Lưu Phong liền nổ tung, là cả người nổ tung thành mảnh nhỏ. Cả người hắn vốn bành trướng như quả khí cầu, sau đó liền Phanh một tiếng bùng nổ.
May mắn là trong mô phỏng trong khoang thuyền nên cảm giác không quá mạnh. Nhưng dù là như thế cũng làm cho Lưu Phong sinh ra sợ hãi mãnh liệt. Lam Hiên Vũ cũng rất không rõ, vì cái gì lại coa thể thành công với Đống Thiên Thu nhưng lại thất bại với Lưu Phong, hơn nữa còn thất bại thảm như vậy. Tuy hắn thử trên người Tiền Lỗi cũng thất bại nhưng thứ bị phá toái cũng chỉ là Triệu Hoán Chi Môn mà thôi.
Đừng có lại tìm ta thử nữa a! Thật là đáng sợ. Lưu Phong run rẩy nói.
Khách khách, ta sẽ nghiên cứu một lát. Lam Hiên Vũ như có điều suy nghĩ mà nói, trong nội tâm hắn đang nghĩ đến tình huống chính mình dung hợp hai loại Lam Ngân Thảo. Trước mắt đến xem thì chỉ có hắn mới có thể sử dụng cái Võ Hồn dung hợp kỹ này, còn nữa thì chính là thành công trên người Đống Thiên Thu, nhưng việc này cũng làm nàng phải chịu tiêu hao cực lớn nên mới ngất đi ngay lúc đó.
Đúng rồi, còn phải đi vào một lần nữa, Tiền Lỗi, ngươi theo ta đi vào, ta muốn liên lạc với Đống Thiên Thu một lát, trong mô phỏng khoang thuyền là an toàn nhất, vô luận xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng chỉ là thế giới giả tưởng.
Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi lại một lần nữa trở lại Đấu La thế giới, tiến vào sân huấn luyện, Triệu Hoán Chi Môn mở ra, ngân văn Lam Ngân Thảo quấn quanh, Tiền Lỗi bắt đầu tiến hành triệu hoán Đống Thiên Thu.
Có chuyện gì sao? Rất nhanh, bên kia Triệu Hoán Chi Môn đã truyền đến thanh âm quen thuộc. Không biết vì cái gì, nhưng khi Lam Hiên Vũ nghe được thanh âm này hắn liền có một loại cảm giác an tâm.
Ngươi không sao chứ? Lam Hiên Vũ ân cần hỏi thăm.
Không có việc gì. Ngươi vào vòng trong rồi chứ? Dôi chân thon dài xuất hiện trước tiên, ngay sau đó là một thân quần áo đồng phục màu trắng, Đống Thiên Thu với mái tóc dài màu xanh đậm liền bước ra từ bên trong.
Bốn mắt nhìn nhau, trong đáy mất hai người đều bay lên một loại cảm giác khó nói lên lời. Mặc dù là trong thế giới mô phỏng khoang thuyền giả tưởng, nhưng một lần kinh nghiệm đồng sinh cộng tử vẫn kéo gần khoảng cách của bọn hắn trong lúc vô hình. Thấy Lam Hiên Vũ, gần như trong đầu Đống Thiên Thu liền lập tức liền hiện ra cảnh tượng hắn ném bay chính mình ra ngoài, chuẩn bị một mình dẫn đi Ám Hắc Ma Hổ, còn có cảm giác gần như kêu gọi khi hắn dùng hai loại Lam Ngân Thảo tác dụng trên người mình.
Mà Lam Hiên Vũ nhìn nàng, thứ đầu tiên hắn nghĩ đến chính là việc nàng cưỡng ép kéo túm mìn về đến bên người, một màn sẻ chung hoạn nạn cùng hắn kia. Hai người các ngươi đang nhìn cái gì vậy? Có chuyện, nhất định có chuyện rồi! Tiền Lỗi ở bên cạnh nhìn người này một chút, lại nhìn một chút người kia.
Khụ! Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng, thoáng cúi đầu xuống, tránh ánh mắt của Đống Thiên Thu.
Đống Thiên Thu cũng lập tức nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Tiền Lỗi: Ngươi nói bậy bạ gì đó? Có phải muốn bị đánh rồi không hả?
Tiền Lỗi co rụt lại cổ mà cười hắc hắc: Tốt, tốt, ta không nói nữa. Các ngươi cứ nhìn tiếp đi.
Ngươi qua khảo hạch chứ? Đống Thiên Thu hỏi.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: Qua, chẳng qua là bị thủ tiêu mất cái tư cách rút thưởng của quán quân rồi. Còn ngươi?
Đống Thiên Thu nói: Thi đấu thêm không giải thích! Vốn ta cũng đã được đặc cách, nhưng họ nói ta gây ảnh hưởng tới tính công bình trong khảo hạch của các ngươi bên này, nên họ cũng hủy bỏ tư cách đặc chiêu của ta, còn để cho ta thi đấu thêm một cuộc, sau đó ta liền gặp được ngươi rồi. Cuối cùng vẫn là qua khảo hạch, nhưng ta không phải quán quân nên vốn cũng không có phần thưởng gì.
Ngươi còn không phải người đứng đầu? Lam Hiên Vũ kinh ngạc mà nhìn nàng. Trong suy nghĩ của hắn, sức chiến đấu cá nhân của Đống Thiên Thu là tương đối mạnh đấy.
Thần sắc của Đống Thiên Thu có chút ngưng trọng: Đúng vậy a! Ta không phải đệ nhất. Thật sự có rất nhiều tên như quái vật, giống như cái tên tứ hoàn lúc trước ngươi đụng phải đó. Theo ta được biết thì Thiên Đấu Tinh bên kia, có hai tên có tu vi tứ hoàn, thực lực đều rất mạnh, ta cũng không phải đối thủ của bọn hắn. Mà có vẻ mẫu tinh bên kia còn có người càng mạnh hơn nữa đấy. Thực hoài nghi bọn họ có phải quái thai hay không nữa, tuổi mọi người đều không sai biệt lắm a, làm sao lại mạnh tới vậy chứ.
Khóe miệng Lam Hiên Vũ khẽ co quắp động đậy một lát: Ngươi cũng đừng oán trách. Ngươi nhìn ta đi, hồn lực mới hai mươi cấp đây này?!
Ngay cả ngươi cũng còn có cảm giác nguy cơ, vậy ta phải làm sao bây giờ? Xem ra trận thi đấu vòng hai của Sử Lai Khắc thật không dễ thông qua a!
Đống Thiên Thu nói: Làm hết sức mà thôi. Nhưng ta nói thật, đồng đội của ngươi có chút yếu.
Tiền Lỗi hếch lên: Này này này, ta còn đang ở chỗ này đấy, ngươi lại nói ta yếu, phải lưu chút mặt mũi biết không.
Đống Thiên Thu trợn trắng mắt mà nhìn hắn: Chính là trước mặt ngươi ta mới nói, chẳng lẽ ta còn phải đi nói bậy sau lưng người sao?
Thời gian thi vòng hai còn có một khoảng, nhất định các ngươi phải làm cho mình trở nên càng mạnh hơn nữa mới được. Tuy thi vòng hai vẫn dùng tiểu tổ làm đơn vị, nhưng cũng không phải là cả tiểu tổ đều trúng tuyển đến ba mươi tên đứng đầu. Nhiều khi cũng phải nhìn năng lực cá nhân.
Vừa nghe vậy, sắc mặt Tiền Lỗi lập tức có chút suy sụp, năng lực của mình là cái trình độ gì chính hắn cũng rất rõ ràng, có thể nói là nếu không có Lam Hiên Vũ thì gần như hắn sẽ không có cơ hội trổ hết tài năng, thứ duy nhất có thể trông chờ chính là cái tính đặc thù của Võ Hồn. Lam Hiên Vũ nói: Ngươi biết nội dung của vòng hai là gì không?
Đống Thiên Thu lắc đầu: Cụ thể không biết, nhưng lão sư ở học viện chúng ta đã nói, trận thi đấu vòng hai của Sử Lai Khắc thường xuyên thi những thứ ly kỳ cổ quái. Nhưng lại muốn chúng ta bộc lộ ra phương hướng chủ tu cùng phụ trong tương lai. Đôi khi cái này cũng rất trọng yếu, nếu ngươi bộc lộ ra phương hướng chủ tu cùng phụ tu là ít người chọn thì ngược lại lại càng dễ trúng tuyển. Cho nên trước hết các ngươi nên nghĩ cho tốt mấy chuyện quan trọng đi.
Ánh mắt Lam Hiên Vũ sáng lên: Cảm ơn. Tin tức này rất trọng yếu.
Đống Thiên Thu nói: Ngươi chủ tu cái gì? Phụ tu cái gì?
Lam Hiên Vũ nói: phân loại ở Sử Lai Khắc giống học viện chúng ta bây giờ sao? Tương lai ta hy vọng hướng về Đấu Khải và Cơ Giáp, phát triển hai phương diện song giáp lưu cùng chỉ huy không gian.
Chỉ huy không gian? Đống Thiên Thu có chút kinh ngạc mà nhìn hắn.
Tiền Lỗi lập tức ở bên cạnh Trợ công : Đúng vậy a! Hiên vũ của chúng ta chính là sẽ điểu khiển Chiến Cơ không gian đấy. Ta cũng học hệ trụ cột chỉ huy giữa các hành tinh.
Lam Hiên Vũ nói: Ta thích vũ trụ mênh mông. Nhưng nếu chỉ dùng thực lực cá nhân là sẽ không thể ngao du trong vũ trụ. Cho nên ta thích chiến hạm không gian, hy vọng tương lai có thể trở thành một vị quan chỉ huy chiến hạm.
Đống Thiên Thu nhẽ gật đầu: Ta hiểu rồi. Ta đây đề nghị ngươi chủ tu nên chọn song giáp lưu, phụ tu chọn hệ chỉ huy không gian. Vì theo ta được biết thì hệ chỉ huy không gian tại Sử Lai Khắc Học Viện cũng xem như ít người chọn. Song giáp lưu lại tuyệt đối là chủ yếu. Sử Lai Khắc chủ yếu bồi dưỡng vẫn là sức chiến đấu cá nhân cùng tiểu đội.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: Hẳn là ta sẽ chọn như vậy. Chẳng qua là không biết có đủ tinh lực mà học hay không.
Đống Thiên Thu nói: Việc là do người tới làm. Hẳn là Sử Lai Khắc sẽ là một nơi hoàn toàn khác biệt. Học viẹn đứng đầu mấy vạn năm a! Bồi dưỡng được quá nhiều nhân tài ưu tú. Nói đến đây, trong ánh mắt nàng chợt mang theo vài vẻ suy tư, tựa hồ là đang hồi tưởng cái gì.
Thời gian cũng sắp hết rồi. Tiền Lỗi nhắc nhở.
Đống Thiên Thu nhìn về phía Lam Hiên Vũ: Vậy gặp lại ở Sử Lai Khắc Học Viện a.
Tốt, gặp lại ở Sử Lai Khắc.
Nhớ kỹ ba điều kiện ngươi còn thiếu nợ ta.
A? Ta nghĩ ngươi đã quên rồi chứ. Ngươi xem, ta cũng cứu ngươi... Nhớ kỹ ba điều kiện ngươi thiếu nợ ta.
Cuối cùng Lam Hiên Vũ cuối cũng thở dài được một hơi, ban thưởng về sau còn có thể tranh thủ, nhưng nếu không có cơ hội lần này hắn lại phải đợi thêm một năm. Mà người phải sâu sắc thở dài một hơi vẫn là Tiền Lỗi cùng Lưu Phong, bởi vì bọn hắn đều rất rõ ràng, cho dù là bọn hắn có được cho phép tham gia thi vòng hai, nhưng nếu không có Lam Hiên Vũ thì chỉ sợ bọn hắn cũng không có nửa điểm cơ hội tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện.
Phong tử, chúng ta đi thử một chút, xem thử hai loại Lam Ngân Thảo đồng thời tăng phúc cho ngươi có hiệu quả hay không. Khi đã xác định có thể đi tham gia thi vòng hai, Lam Hiên Vũ lập tức nghĩ tới việc trọng yếu này.
Lúc đó, nếu không phải hắn đột nhiên tăng phúc giúp Đống Thiên Thu hoàn thành lần Võ Hồn dung hợp kỹ đặc thù kia thì sao bọn hắn có thể chạy thoát khỏi một đầu Ám Hắc Ma Hổ vạn năm? Lam Hiên Vũ cũng đã nghĩ một cái tên cho cái Võ Hồn dung hợp kỹ này, tạm thời liền gọi nó là Thâm Lam Ngưng Thị
Lam Hiên Vũ lôi kéo Tiền Lỗi cùng Lưu Phong vào mô phỏng khoang thuyền, nhưng sau khi vừa vào được một lát bọn hắn liền đi ra, mà sắc mặt Lưu Phong rõ ràng có chút tái nhợt, trong ánh mắt hắn thậm chí còn đang tràn đầy sợ hãi. Biểu lộ của Lam Hiên Vũ thì lại có chút cổ quái.
Đúng vậy, thật là quá thảm rồi, khi Lam Hiên Vũ đồng dùng Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo, Lưu Phong liền Quá thảm rồi. Khóe miệng Tiền Lỗi vũng phải khẽ co quắp.
Thời điểm tăng phúc thời điểm Lưu Phong liền nổ tung, là cả người nổ tung thành mảnh nhỏ. Cả người hắn vốn bành trướng như quả khí cầu, sau đó liền Phanh một tiếng bùng nổ.
May mắn là trong mô phỏng trong khoang thuyền nên cảm giác không quá mạnh. Nhưng dù là như thế cũng làm cho Lưu Phong sinh ra sợ hãi mãnh liệt. Lam Hiên Vũ cũng rất không rõ, vì cái gì lại coa thể thành công với Đống Thiên Thu nhưng lại thất bại với Lưu Phong, hơn nữa còn thất bại thảm như vậy. Tuy hắn thử trên người Tiền Lỗi cũng thất bại nhưng thứ bị phá toái cũng chỉ là Triệu Hoán Chi Môn mà thôi.
Đừng có lại tìm ta thử nữa a! Thật là đáng sợ. Lưu Phong run rẩy nói.
Khách khách, ta sẽ nghiên cứu một lát. Lam Hiên Vũ như có điều suy nghĩ mà nói, trong nội tâm hắn đang nghĩ đến tình huống chính mình dung hợp hai loại Lam Ngân Thảo. Trước mắt đến xem thì chỉ có hắn mới có thể sử dụng cái Võ Hồn dung hợp kỹ này, còn nữa thì chính là thành công trên người Đống Thiên Thu, nhưng việc này cũng làm nàng phải chịu tiêu hao cực lớn nên mới ngất đi ngay lúc đó.
Đúng rồi, còn phải đi vào một lần nữa, Tiền Lỗi, ngươi theo ta đi vào, ta muốn liên lạc với Đống Thiên Thu một lát, trong mô phỏng khoang thuyền là an toàn nhất, vô luận xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng chỉ là thế giới giả tưởng.
Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi lại một lần nữa trở lại Đấu La thế giới, tiến vào sân huấn luyện, Triệu Hoán Chi Môn mở ra, ngân văn Lam Ngân Thảo quấn quanh, Tiền Lỗi bắt đầu tiến hành triệu hoán Đống Thiên Thu.
Có chuyện gì sao? Rất nhanh, bên kia Triệu Hoán Chi Môn đã truyền đến thanh âm quen thuộc. Không biết vì cái gì, nhưng khi Lam Hiên Vũ nghe được thanh âm này hắn liền có một loại cảm giác an tâm.
Ngươi không sao chứ? Lam Hiên Vũ ân cần hỏi thăm.
Không có việc gì. Ngươi vào vòng trong rồi chứ? Dôi chân thon dài xuất hiện trước tiên, ngay sau đó là một thân quần áo đồng phục màu trắng, Đống Thiên Thu với mái tóc dài màu xanh đậm liền bước ra từ bên trong.
Bốn mắt nhìn nhau, trong đáy mất hai người đều bay lên một loại cảm giác khó nói lên lời. Mặc dù là trong thế giới mô phỏng khoang thuyền giả tưởng, nhưng một lần kinh nghiệm đồng sinh cộng tử vẫn kéo gần khoảng cách của bọn hắn trong lúc vô hình. Thấy Lam Hiên Vũ, gần như trong đầu Đống Thiên Thu liền lập tức liền hiện ra cảnh tượng hắn ném bay chính mình ra ngoài, chuẩn bị một mình dẫn đi Ám Hắc Ma Hổ, còn có cảm giác gần như kêu gọi khi hắn dùng hai loại Lam Ngân Thảo tác dụng trên người mình.
Mà Lam Hiên Vũ nhìn nàng, thứ đầu tiên hắn nghĩ đến chính là việc nàng cưỡng ép kéo túm mìn về đến bên người, một màn sẻ chung hoạn nạn cùng hắn kia. Hai người các ngươi đang nhìn cái gì vậy? Có chuyện, nhất định có chuyện rồi! Tiền Lỗi ở bên cạnh nhìn người này một chút, lại nhìn một chút người kia.
Khụ! Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng, thoáng cúi đầu xuống, tránh ánh mắt của Đống Thiên Thu.
Đống Thiên Thu cũng lập tức nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Tiền Lỗi: Ngươi nói bậy bạ gì đó? Có phải muốn bị đánh rồi không hả?
Tiền Lỗi co rụt lại cổ mà cười hắc hắc: Tốt, tốt, ta không nói nữa. Các ngươi cứ nhìn tiếp đi.
Ngươi qua khảo hạch chứ? Đống Thiên Thu hỏi.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: Qua, chẳng qua là bị thủ tiêu mất cái tư cách rút thưởng của quán quân rồi. Còn ngươi?
Đống Thiên Thu nói: Thi đấu thêm không giải thích! Vốn ta cũng đã được đặc cách, nhưng họ nói ta gây ảnh hưởng tới tính công bình trong khảo hạch của các ngươi bên này, nên họ cũng hủy bỏ tư cách đặc chiêu của ta, còn để cho ta thi đấu thêm một cuộc, sau đó ta liền gặp được ngươi rồi. Cuối cùng vẫn là qua khảo hạch, nhưng ta không phải quán quân nên vốn cũng không có phần thưởng gì.
Ngươi còn không phải người đứng đầu? Lam Hiên Vũ kinh ngạc mà nhìn nàng. Trong suy nghĩ của hắn, sức chiến đấu cá nhân của Đống Thiên Thu là tương đối mạnh đấy.
Thần sắc của Đống Thiên Thu có chút ngưng trọng: Đúng vậy a! Ta không phải đệ nhất. Thật sự có rất nhiều tên như quái vật, giống như cái tên tứ hoàn lúc trước ngươi đụng phải đó. Theo ta được biết thì Thiên Đấu Tinh bên kia, có hai tên có tu vi tứ hoàn, thực lực đều rất mạnh, ta cũng không phải đối thủ của bọn hắn. Mà có vẻ mẫu tinh bên kia còn có người càng mạnh hơn nữa đấy. Thực hoài nghi bọn họ có phải quái thai hay không nữa, tuổi mọi người đều không sai biệt lắm a, làm sao lại mạnh tới vậy chứ.
Khóe miệng Lam Hiên Vũ khẽ co quắp động đậy một lát: Ngươi cũng đừng oán trách. Ngươi nhìn ta đi, hồn lực mới hai mươi cấp đây này?!
Ngay cả ngươi cũng còn có cảm giác nguy cơ, vậy ta phải làm sao bây giờ? Xem ra trận thi đấu vòng hai của Sử Lai Khắc thật không dễ thông qua a!
Đống Thiên Thu nói: Làm hết sức mà thôi. Nhưng ta nói thật, đồng đội của ngươi có chút yếu.
Tiền Lỗi hếch lên: Này này này, ta còn đang ở chỗ này đấy, ngươi lại nói ta yếu, phải lưu chút mặt mũi biết không.
Đống Thiên Thu trợn trắng mắt mà nhìn hắn: Chính là trước mặt ngươi ta mới nói, chẳng lẽ ta còn phải đi nói bậy sau lưng người sao?
Thời gian thi vòng hai còn có một khoảng, nhất định các ngươi phải làm cho mình trở nên càng mạnh hơn nữa mới được. Tuy thi vòng hai vẫn dùng tiểu tổ làm đơn vị, nhưng cũng không phải là cả tiểu tổ đều trúng tuyển đến ba mươi tên đứng đầu. Nhiều khi cũng phải nhìn năng lực cá nhân.
Vừa nghe vậy, sắc mặt Tiền Lỗi lập tức có chút suy sụp, năng lực của mình là cái trình độ gì chính hắn cũng rất rõ ràng, có thể nói là nếu không có Lam Hiên Vũ thì gần như hắn sẽ không có cơ hội trổ hết tài năng, thứ duy nhất có thể trông chờ chính là cái tính đặc thù của Võ Hồn. Lam Hiên Vũ nói: Ngươi biết nội dung của vòng hai là gì không?
Đống Thiên Thu lắc đầu: Cụ thể không biết, nhưng lão sư ở học viện chúng ta đã nói, trận thi đấu vòng hai của Sử Lai Khắc thường xuyên thi những thứ ly kỳ cổ quái. Nhưng lại muốn chúng ta bộc lộ ra phương hướng chủ tu cùng phụ trong tương lai. Đôi khi cái này cũng rất trọng yếu, nếu ngươi bộc lộ ra phương hướng chủ tu cùng phụ tu là ít người chọn thì ngược lại lại càng dễ trúng tuyển. Cho nên trước hết các ngươi nên nghĩ cho tốt mấy chuyện quan trọng đi.
Ánh mắt Lam Hiên Vũ sáng lên: Cảm ơn. Tin tức này rất trọng yếu.
Đống Thiên Thu nói: Ngươi chủ tu cái gì? Phụ tu cái gì?
Lam Hiên Vũ nói: phân loại ở Sử Lai Khắc giống học viện chúng ta bây giờ sao? Tương lai ta hy vọng hướng về Đấu Khải và Cơ Giáp, phát triển hai phương diện song giáp lưu cùng chỉ huy không gian.
Chỉ huy không gian? Đống Thiên Thu có chút kinh ngạc mà nhìn hắn.
Tiền Lỗi lập tức ở bên cạnh Trợ công : Đúng vậy a! Hiên vũ của chúng ta chính là sẽ điểu khiển Chiến Cơ không gian đấy. Ta cũng học hệ trụ cột chỉ huy giữa các hành tinh.
Lam Hiên Vũ nói: Ta thích vũ trụ mênh mông. Nhưng nếu chỉ dùng thực lực cá nhân là sẽ không thể ngao du trong vũ trụ. Cho nên ta thích chiến hạm không gian, hy vọng tương lai có thể trở thành một vị quan chỉ huy chiến hạm.
Đống Thiên Thu nhẽ gật đầu: Ta hiểu rồi. Ta đây đề nghị ngươi chủ tu nên chọn song giáp lưu, phụ tu chọn hệ chỉ huy không gian. Vì theo ta được biết thì hệ chỉ huy không gian tại Sử Lai Khắc Học Viện cũng xem như ít người chọn. Song giáp lưu lại tuyệt đối là chủ yếu. Sử Lai Khắc chủ yếu bồi dưỡng vẫn là sức chiến đấu cá nhân cùng tiểu đội.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: Hẳn là ta sẽ chọn như vậy. Chẳng qua là không biết có đủ tinh lực mà học hay không.
Đống Thiên Thu nói: Việc là do người tới làm. Hẳn là Sử Lai Khắc sẽ là một nơi hoàn toàn khác biệt. Học viẹn đứng đầu mấy vạn năm a! Bồi dưỡng được quá nhiều nhân tài ưu tú. Nói đến đây, trong ánh mắt nàng chợt mang theo vài vẻ suy tư, tựa hồ là đang hồi tưởng cái gì.
Thời gian cũng sắp hết rồi. Tiền Lỗi nhắc nhở.
Đống Thiên Thu nhìn về phía Lam Hiên Vũ: Vậy gặp lại ở Sử Lai Khắc Học Viện a.
Tốt, gặp lại ở Sử Lai Khắc.
Nhớ kỹ ba điều kiện ngươi còn thiếu nợ ta.
A? Ta nghĩ ngươi đã quên rồi chứ. Ngươi xem, ta cũng cứu ngươi... Nhớ kỹ ba điều kiện ngươi thiếu nợ ta.
/295
|