Dịch: Đức Thành
Theo tuổi tăng trưởng, Lam Hiên Vũ cũng dần cao lớn hơn. Tuy lúc này hắn đã có bộ dáng của một thiếu niên nhưng khuôn mặt thì vẫn đẹp tuyệt như khi còn bé, nhiều thêm vài phần anh tuấn. Với trướng mạo xuất chúng này, vô luận hắn đứng ở đâu cũng đều là thứ hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Băng Thiên Lương nhìn Lương Thục Thi một cái: Thục Thi, bọn họ là minh hữu.
Lương Thục Thi quay đầu nhìn về phía hắn, ánh mắt nàng lập tức trở nên nhu hòa, nhu thuận Ừm một tiếng, sau đó liền cúi đầu im lặng.
Trong nội tâm Lam Hiên Vũ không khỏi cảm thấy một trận kỳ quái, thoạt nhìn thì quả nhiên quan hệ của Lương Thục Thi cùng Băng Thiên Lương là rất thân thiết a!
Nghĩ tới đây, trong đầu hắn không tự chủ được mà hiện ra dung nhan tuyệt mỹ kia, không biết nàng đã đến Đấu La Tinh chưa, lúc nào phải tìm cơ hội triệu hoán nàng tới hỏi một chút mới được. Dựa theo thời gian mà tính thì hẳn là Đống Thiên Thu cũng tới Đấu La Tinh trong khoảng thời gian này.
Lần này tham gia thi vòng hai tổng cộng có ba trăm người, tất cả đều là những đệ tử được tuyển chọn kỹ lưỡng từ các đại Tinh Cầu. Trong đó thì số lượng đệ tử tới từ Đấu La Tinh là nhiều nhất, tất nhiên là bởi đệ tử nơi này ưu tú hơn hẳn.
Dưới sự dẫn dắt của các vị sư phụ dẫn đội, mọi người đi xuyên qua trung tâm du hành vũ trụ mà tới Hồn Đạo máy bay. Bọn hắn ngồi máy bay chừng ba giờ là đã đến đích tới của chuyến này.
Có lẽ vì tất cả đều phải ngồi trong phi thuyền vũ trụ buồn tẻ đó với một thời gian quá dài, nên sau khi đăng ký thì rất nhanh đám thiếu niên này đã trở nên thân thiện mà đi bắt chuyện với nhau. Trong đó, ánh mắt rất nhiều người thường xuyên rơi vào trên người Băng Thiên Lương cùng Lam Hiên Vũ.
Băng Thiên Lương là gã đệ tử duy nhất của Thiên La Tinh đạt tới tu vi tứ hoàn Hồn Tông, việc mọi người chú ý là điều hiển nhiên. Mà Lam Hiên Vũ thậm chí còn khủng bố hơn cả Băng Thiên Lương, là người đứng đầu trong cả hai đợt thi đấu hải tuyển, với điều này thì làm sao những người khác có thể không chú ý đây?
Tuy mọi người đều đến từ Thiên La Tinh nhưng dù sao cũng vẫn là đối thủ cạnh tranh. Danh ngạch vào vòng trong là có hạn, cứ thêm một người tiến vào sẽ đồng nghĩa với việc mất đi một danh ngạch.
Băng đồng học, năm ngoái học viện các ngươi có bao nhiêu người thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện? Lam Hiên Vũ hỏi Băng Thiên Lương.
Có lẽ là các sư phụ cố ý sắp xếp, lúc này hai người bọn hắn lại ngồi cạnh nhau. Bên trái Lam Hiên Vũ là Tiền Lỗi, mà ngồi phía bên phải của Băng Thiên Lương là Lương Thục Thi.
Băng Thiên Lương nói: Năm vừa rồi thì một người cũng không có.
Một người cũng không có? Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn hắn.
Băng Thiên Lương khẽ gật đầu: Năm trước Thiên La Tinh bọn ta không có ai thi đậu, trong ba mươi đệ tử trúng tuyển thì có tới hai mươi mốt người đến từ mẫu tinh, còn lại cũng đều đến từ mấy Tinh Cầu khác. Ba năm trước học viện ta từng có một vị học trưởng thi đậu Sử Lai Khắc, mà hắn cũng là người duy nhất thi đậu của Thiên La Tinh trong mấy năm này.
Lam Hiên Vũ vẫn biết khảo thí Sử Lai Khắc Học Viện là rất khó, nhưng thực sự hắn không nghĩ lại khó đến mức này. Hơn nữa, từ trong lời nói của Băng Thiên Lương là hắn có thể thấy những đệ tử của mẫu tinh mạnh tới mức nào!
Băng Thiên Lương nhìn Lam Hiên Vũ một cái: Trừ phi được chiêu sinh đặc biệt, nếu không thì lần này chúng ta có thể vào mấy người cũng rất khó nói.
Lam Hiên Vũ nói: Ngay cả ngươi cũng không thể nắm chắc sao?
Băng Thiên Lương nói: Có lẽ có một chút, nhưng nếu chỉ là nột mình ta... Nói đến đây, hắn dừng lại một lát. Tuy hắn không có quay đầu nhìn Lương Thục Thi, nhưng khi Lam Hiên Vũ nghĩ đến nguyên nhân lúc trước hắn tìm đến mình hợp tác là lập tức hiểu rõ ý nghĩ của hắn.
Chẳng lẽ nếu Băng Thiên Lương không thể mang theo Lương Thục Thi cùng thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện là hắn có thể buông bỏ sao? Hơn nữa, trong tổ của hắn còn có Vũ Thiên cùng Lâm Đông Huy nữa mà. Tên này thật sự là... Có chút trượng nghĩa a!
Chúng ta cùng cố gắng lên. Nói không chừng tất cả chúng ta đều có thể thi đậu đó. Lam Hiên Vũ cười híp mắt mà nói.
Ngươi rất tự tin đó a! Niềm tin ở đâu ra vậy? Lương Thục Thi nhịn không được mà nói.
Lam Hiên Vũ cười nói: Nếu ngay cả nghĩ cũng không dám thì chẳng phải càng không có cơ hội sao? Hiện tại, điều chúng ta cần phải cầu nguyện chính là phương thức khảo hạch năm nay, tốt nhất phải là lấy khảo hạch đoàn đội làm chủ. Nếu tất cả đều là khảo hạch cá nhân, chỉ sợ cũng có chút phiền toái.
Đúng, ta cũng là nghĩ như vậy. Băng Thiên Lương vô cùng tán đồng cách nghĩ của Lam Hiên Vũ.
Đối với tổ Băng Thiên Lương thì lực chiến đấu cá nhân mạnh nhất là hắn, ba người phối hợp ăn ý, tách ra chiến đấu vẫn còn có thể. Những người thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện hàng năm cũng không phải đều là tứ hoàn. Dù sao, coi như là tại mẫu tinh thì mười hai tuổi tứ hoàn Hồn Tông cũng không phải tùy ý có thể thấy được.
Mà trong mấy người bọn hắn, người có thể triển khai tác dụng lớn nhất thật ra lại không phải Băng Thiên Lương, mà là Lam Hiên Vũ.
Băng Thiên Lương rất rõ ràng, nếu như chỉ bằng vào mình, Vũ Thiên, và Lâm Đông Huy, đừng nói trợ giúp Lương Thục Thi thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện, coi như là ba người bọn họ cũng rất có thể không cách nào thi đậu toàn bộ.
Nhưng nếu có Lam Hiên Vũ tăng phúc lại không giống vậy. Năng lực phụ trợ của Lam Hiên Vũ đã thể hiện rất rõ ràng trong Thăng Linh Đài, thậm chí hiệu quả còn tốt hơn Thất Bảo Lưu Ly Tháp trong truyền thuyết. Nhất là một khi hắn và Đống Thiên Thu phối hợp, việc đó đã làm Băng Thiên Lương rung động cực độ. Băng Thiên Lương hiểu rõ, cái Võ Hồn Dung Hợp Kỹ kia là mình ngăn không nổi.
Có Lam Hiên Vũ, nếu phương thức khảo hạch gặp phải chính là khảo hạch đoàn đội, vậy thật sự sẽ có khả năng xuất hiện kỳ tích. Đừng quên năng lực mạnh nhất của Lam Hiên Vũ là sự chỉ huy. Lam Hiên Vũ đã dùng hành động chứng minh cho bọn hắn thấy, hắn chính là một gã chuyên sáng tạo kỳ tích.
Băng Thiên Lương trầm giọng nói: Nếu bảy người chúng ta đều có thể thi đậu, Lam Hiên Vũ, cơ hội rút thưởng của ta sẽ dành cho ngươi.
Rút thưởng? Lam Hiên Vũ sửng sốt một lát.
Băng Thiên Lương kinh ngạc nói: Ngươi không biết sao? Tất cả thí sinh thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện đều có một cơ hội thông qua đĩa quay rút thưởng.
Lúc này Lam Hiên Vũ mới biết vấn đề này, không khỏi cảm khái một hồi, Sử Lai Khắc Học Viện thật là đại khí a. Vậy mà Băng Thiên Lương lại chịu đem một cơ hội trân quý như vậy dành cho mình, có thể thấy hắn hy vọng có thể thi đậu cùng tất cả đồng bạn tới mức nào.
Lam Hiên Vũ cũng hiểu, lúc này Băng Thiên Lương đã bỏ qua hai vị đồng đội của Lương Thục Thi. Không phải hắn không muốn mang họ theo, mà thực sự là không thể. Tổng cộng chỉ có ba mươi danh ngạch, bọn hắn hiện tại kết minh cũng đã có bảy người rồi. Muốn cả bảy đều thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện cũng đã là là si tâm vọng tưởng chứ nói chi là chín người.
Trước hết phải cầu nguyện, rồi cố gắng hơn nữa mới được.
Trên máy bay dần dần yên tĩnh trở lại. Ba mươi hồn sư thiếu niên đến từ Thiên La Tinh, cuối cùng có bao nhiêu người có thể thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện, hay ngay cả một người cũng không có? Rất nhanh sẽ được thấy kết quả rõ ràng rồi. Khi cả phi thuyền an tĩnh lại, trong lúc vô hình, áp lực cũng theo đó mà xuất hiện.
Lam Hiên Vũ nhắm hai mắt lại, cảm thụ lấy cảm giác ấm áp không ngừng xuất hiện trong thân thể mình, trong đen tối, hắn mơ hồ cảm nhận được gì đó nhưng lại không rõ ràng.
Những người khác có vẻ cũng đã thích ứng sinh mệnh năng lượng nồng đậm trên Đấu La Tinh, chỉ còn hắn là vẫn luôn có cảm giác rõ ràng, dường như tầng sinh mệnh năng lượng nồng đậm nơi này vẫn luôn quay chung quanh thân thể hắn.
Lam Hiên Vũ nhắm mắt lại, bắt đầu minh tưởng. Nhưng rất nhanh hắn liền kinh ngạc phát hiện, cảm giác của mình là không có sai. Bình thường hắn lúc tu luyện thì một bộ phận hồn lực sẽ bị vòng xoáy kim ngân trong ngực hút đi, tuy không biết là nguyên nhân gì, nhưng khẳng định nó có quan hệ với huyết mạch chi lực. Mà sau khi hắn minh tưởng tại Đấu La Tinh thì lại rõ ràng phát hiện, tuy vòng xoáy kim ngân vẫn hấp thu một ít hồn lực, nhưng so với trước kia thì ít hơn nhiều. Dường như sinh mệnh năng lượng trong không khí đã giúp hắn bổ sung năng lượng vào vào vòng xoáy Kim Ngân trong ngực trên phạm vi lớn.
Điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa nếu hắn tu luyện tại Đấu La Tinh thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng nhanh hơn khi ở Thiên La Tinh một cách rõ ràng. Tuy rằng tốc độ như vậy thì có lẽ vẫn không thể so với những người khác, nhưng nếu so với trước kia so với thì rõ là tốt hơn nhiều.
So với thời gian vận chuyển dài dòng nhàm chán trong Vũ Trụ, hơn ba giờ thời gian này không thể nghi ngờ là cực kỳ ngắn ngủi.
Không biết là ai kêu lớn một tiếng: Đến rồi! Sử Lai Khắc! là Sử Lai Khắc!
Theo tuổi tăng trưởng, Lam Hiên Vũ cũng dần cao lớn hơn. Tuy lúc này hắn đã có bộ dáng của một thiếu niên nhưng khuôn mặt thì vẫn đẹp tuyệt như khi còn bé, nhiều thêm vài phần anh tuấn. Với trướng mạo xuất chúng này, vô luận hắn đứng ở đâu cũng đều là thứ hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Băng Thiên Lương nhìn Lương Thục Thi một cái: Thục Thi, bọn họ là minh hữu.
Lương Thục Thi quay đầu nhìn về phía hắn, ánh mắt nàng lập tức trở nên nhu hòa, nhu thuận Ừm một tiếng, sau đó liền cúi đầu im lặng.
Trong nội tâm Lam Hiên Vũ không khỏi cảm thấy một trận kỳ quái, thoạt nhìn thì quả nhiên quan hệ của Lương Thục Thi cùng Băng Thiên Lương là rất thân thiết a!
Nghĩ tới đây, trong đầu hắn không tự chủ được mà hiện ra dung nhan tuyệt mỹ kia, không biết nàng đã đến Đấu La Tinh chưa, lúc nào phải tìm cơ hội triệu hoán nàng tới hỏi một chút mới được. Dựa theo thời gian mà tính thì hẳn là Đống Thiên Thu cũng tới Đấu La Tinh trong khoảng thời gian này.
Lần này tham gia thi vòng hai tổng cộng có ba trăm người, tất cả đều là những đệ tử được tuyển chọn kỹ lưỡng từ các đại Tinh Cầu. Trong đó thì số lượng đệ tử tới từ Đấu La Tinh là nhiều nhất, tất nhiên là bởi đệ tử nơi này ưu tú hơn hẳn.
Dưới sự dẫn dắt của các vị sư phụ dẫn đội, mọi người đi xuyên qua trung tâm du hành vũ trụ mà tới Hồn Đạo máy bay. Bọn hắn ngồi máy bay chừng ba giờ là đã đến đích tới của chuyến này.
Có lẽ vì tất cả đều phải ngồi trong phi thuyền vũ trụ buồn tẻ đó với một thời gian quá dài, nên sau khi đăng ký thì rất nhanh đám thiếu niên này đã trở nên thân thiện mà đi bắt chuyện với nhau. Trong đó, ánh mắt rất nhiều người thường xuyên rơi vào trên người Băng Thiên Lương cùng Lam Hiên Vũ.
Băng Thiên Lương là gã đệ tử duy nhất của Thiên La Tinh đạt tới tu vi tứ hoàn Hồn Tông, việc mọi người chú ý là điều hiển nhiên. Mà Lam Hiên Vũ thậm chí còn khủng bố hơn cả Băng Thiên Lương, là người đứng đầu trong cả hai đợt thi đấu hải tuyển, với điều này thì làm sao những người khác có thể không chú ý đây?
Tuy mọi người đều đến từ Thiên La Tinh nhưng dù sao cũng vẫn là đối thủ cạnh tranh. Danh ngạch vào vòng trong là có hạn, cứ thêm một người tiến vào sẽ đồng nghĩa với việc mất đi một danh ngạch.
Băng đồng học, năm ngoái học viện các ngươi có bao nhiêu người thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện? Lam Hiên Vũ hỏi Băng Thiên Lương.
Có lẽ là các sư phụ cố ý sắp xếp, lúc này hai người bọn hắn lại ngồi cạnh nhau. Bên trái Lam Hiên Vũ là Tiền Lỗi, mà ngồi phía bên phải của Băng Thiên Lương là Lương Thục Thi.
Băng Thiên Lương nói: Năm vừa rồi thì một người cũng không có.
Một người cũng không có? Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn hắn.
Băng Thiên Lương khẽ gật đầu: Năm trước Thiên La Tinh bọn ta không có ai thi đậu, trong ba mươi đệ tử trúng tuyển thì có tới hai mươi mốt người đến từ mẫu tinh, còn lại cũng đều đến từ mấy Tinh Cầu khác. Ba năm trước học viện ta từng có một vị học trưởng thi đậu Sử Lai Khắc, mà hắn cũng là người duy nhất thi đậu của Thiên La Tinh trong mấy năm này.
Lam Hiên Vũ vẫn biết khảo thí Sử Lai Khắc Học Viện là rất khó, nhưng thực sự hắn không nghĩ lại khó đến mức này. Hơn nữa, từ trong lời nói của Băng Thiên Lương là hắn có thể thấy những đệ tử của mẫu tinh mạnh tới mức nào!
Băng Thiên Lương nhìn Lam Hiên Vũ một cái: Trừ phi được chiêu sinh đặc biệt, nếu không thì lần này chúng ta có thể vào mấy người cũng rất khó nói.
Lam Hiên Vũ nói: Ngay cả ngươi cũng không thể nắm chắc sao?
Băng Thiên Lương nói: Có lẽ có một chút, nhưng nếu chỉ là nột mình ta... Nói đến đây, hắn dừng lại một lát. Tuy hắn không có quay đầu nhìn Lương Thục Thi, nhưng khi Lam Hiên Vũ nghĩ đến nguyên nhân lúc trước hắn tìm đến mình hợp tác là lập tức hiểu rõ ý nghĩ của hắn.
Chẳng lẽ nếu Băng Thiên Lương không thể mang theo Lương Thục Thi cùng thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện là hắn có thể buông bỏ sao? Hơn nữa, trong tổ của hắn còn có Vũ Thiên cùng Lâm Đông Huy nữa mà. Tên này thật sự là... Có chút trượng nghĩa a!
Chúng ta cùng cố gắng lên. Nói không chừng tất cả chúng ta đều có thể thi đậu đó. Lam Hiên Vũ cười híp mắt mà nói.
Ngươi rất tự tin đó a! Niềm tin ở đâu ra vậy? Lương Thục Thi nhịn không được mà nói.
Lam Hiên Vũ cười nói: Nếu ngay cả nghĩ cũng không dám thì chẳng phải càng không có cơ hội sao? Hiện tại, điều chúng ta cần phải cầu nguyện chính là phương thức khảo hạch năm nay, tốt nhất phải là lấy khảo hạch đoàn đội làm chủ. Nếu tất cả đều là khảo hạch cá nhân, chỉ sợ cũng có chút phiền toái.
Đúng, ta cũng là nghĩ như vậy. Băng Thiên Lương vô cùng tán đồng cách nghĩ của Lam Hiên Vũ.
Đối với tổ Băng Thiên Lương thì lực chiến đấu cá nhân mạnh nhất là hắn, ba người phối hợp ăn ý, tách ra chiến đấu vẫn còn có thể. Những người thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện hàng năm cũng không phải đều là tứ hoàn. Dù sao, coi như là tại mẫu tinh thì mười hai tuổi tứ hoàn Hồn Tông cũng không phải tùy ý có thể thấy được.
Mà trong mấy người bọn hắn, người có thể triển khai tác dụng lớn nhất thật ra lại không phải Băng Thiên Lương, mà là Lam Hiên Vũ.
Băng Thiên Lương rất rõ ràng, nếu như chỉ bằng vào mình, Vũ Thiên, và Lâm Đông Huy, đừng nói trợ giúp Lương Thục Thi thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện, coi như là ba người bọn họ cũng rất có thể không cách nào thi đậu toàn bộ.
Nhưng nếu có Lam Hiên Vũ tăng phúc lại không giống vậy. Năng lực phụ trợ của Lam Hiên Vũ đã thể hiện rất rõ ràng trong Thăng Linh Đài, thậm chí hiệu quả còn tốt hơn Thất Bảo Lưu Ly Tháp trong truyền thuyết. Nhất là một khi hắn và Đống Thiên Thu phối hợp, việc đó đã làm Băng Thiên Lương rung động cực độ. Băng Thiên Lương hiểu rõ, cái Võ Hồn Dung Hợp Kỹ kia là mình ngăn không nổi.
Có Lam Hiên Vũ, nếu phương thức khảo hạch gặp phải chính là khảo hạch đoàn đội, vậy thật sự sẽ có khả năng xuất hiện kỳ tích. Đừng quên năng lực mạnh nhất của Lam Hiên Vũ là sự chỉ huy. Lam Hiên Vũ đã dùng hành động chứng minh cho bọn hắn thấy, hắn chính là một gã chuyên sáng tạo kỳ tích.
Băng Thiên Lương trầm giọng nói: Nếu bảy người chúng ta đều có thể thi đậu, Lam Hiên Vũ, cơ hội rút thưởng của ta sẽ dành cho ngươi.
Rút thưởng? Lam Hiên Vũ sửng sốt một lát.
Băng Thiên Lương kinh ngạc nói: Ngươi không biết sao? Tất cả thí sinh thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện đều có một cơ hội thông qua đĩa quay rút thưởng.
Lúc này Lam Hiên Vũ mới biết vấn đề này, không khỏi cảm khái một hồi, Sử Lai Khắc Học Viện thật là đại khí a. Vậy mà Băng Thiên Lương lại chịu đem một cơ hội trân quý như vậy dành cho mình, có thể thấy hắn hy vọng có thể thi đậu cùng tất cả đồng bạn tới mức nào.
Lam Hiên Vũ cũng hiểu, lúc này Băng Thiên Lương đã bỏ qua hai vị đồng đội của Lương Thục Thi. Không phải hắn không muốn mang họ theo, mà thực sự là không thể. Tổng cộng chỉ có ba mươi danh ngạch, bọn hắn hiện tại kết minh cũng đã có bảy người rồi. Muốn cả bảy đều thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện cũng đã là là si tâm vọng tưởng chứ nói chi là chín người.
Trước hết phải cầu nguyện, rồi cố gắng hơn nữa mới được.
Trên máy bay dần dần yên tĩnh trở lại. Ba mươi hồn sư thiếu niên đến từ Thiên La Tinh, cuối cùng có bao nhiêu người có thể thi đậu Sử Lai Khắc Học Viện, hay ngay cả một người cũng không có? Rất nhanh sẽ được thấy kết quả rõ ràng rồi. Khi cả phi thuyền an tĩnh lại, trong lúc vô hình, áp lực cũng theo đó mà xuất hiện.
Lam Hiên Vũ nhắm hai mắt lại, cảm thụ lấy cảm giác ấm áp không ngừng xuất hiện trong thân thể mình, trong đen tối, hắn mơ hồ cảm nhận được gì đó nhưng lại không rõ ràng.
Những người khác có vẻ cũng đã thích ứng sinh mệnh năng lượng nồng đậm trên Đấu La Tinh, chỉ còn hắn là vẫn luôn có cảm giác rõ ràng, dường như tầng sinh mệnh năng lượng nồng đậm nơi này vẫn luôn quay chung quanh thân thể hắn.
Lam Hiên Vũ nhắm mắt lại, bắt đầu minh tưởng. Nhưng rất nhanh hắn liền kinh ngạc phát hiện, cảm giác của mình là không có sai. Bình thường hắn lúc tu luyện thì một bộ phận hồn lực sẽ bị vòng xoáy kim ngân trong ngực hút đi, tuy không biết là nguyên nhân gì, nhưng khẳng định nó có quan hệ với huyết mạch chi lực. Mà sau khi hắn minh tưởng tại Đấu La Tinh thì lại rõ ràng phát hiện, tuy vòng xoáy kim ngân vẫn hấp thu một ít hồn lực, nhưng so với trước kia thì ít hơn nhiều. Dường như sinh mệnh năng lượng trong không khí đã giúp hắn bổ sung năng lượng vào vào vòng xoáy Kim Ngân trong ngực trên phạm vi lớn.
Điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa nếu hắn tu luyện tại Đấu La Tinh thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng nhanh hơn khi ở Thiên La Tinh một cách rõ ràng. Tuy rằng tốc độ như vậy thì có lẽ vẫn không thể so với những người khác, nhưng nếu so với trước kia so với thì rõ là tốt hơn nhiều.
So với thời gian vận chuyển dài dòng nhàm chán trong Vũ Trụ, hơn ba giờ thời gian này không thể nghi ngờ là cực kỳ ngắn ngủi.
Không biết là ai kêu lớn một tiếng: Đến rồi! Sử Lai Khắc! là Sử Lai Khắc!
/295
|