Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 157: Cuộc thi bắt đầu (Hạ)

/731


Mỗi ngày tổng phí thu vào có thể lên đến hai trăm vạn kim hồn tệ, vị chi một tháng sáu ngàn vạn kim hồn tệ. Trừ bỏ chi phí duy trì trật tự và đầu tư, đế quốc vẫn còn hời một số tiền lớn. Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sau bốn đại đế quốc lại chấp nhận luân phiên tổ chức cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp. Phải biết rằng, tiền thuế cả một năm của thành Tinh La cũng chỉ đến những con số này thôi.
Khi các khán giả bên ngoài tràn vào thì Hoắc Vũ Hạo và các đồng đội yêu quý của mình đã đi đến khu vực của các tuyển thủ rồi.
Hôm nay tất cả học viên của học viện Sử Lai Khắc đều mặc đồng phục truyền thống màu xanh lục, đây là màu đồng phục chuẩn của học viện. Hơn nữa bọn họ còn đứng ở vị trí đầu tiên, các học viện khác cũng không có ý kiến gì về vấn đề này, đây là thành quả mà học viện Sử Lai Khắc dùng thực lực của mình tích tụ vinh quang suốt trăm ngàn năm.
Bất quá những học viện đứng ở phía sau khi thấy đội hình của học viện Sử Lai Khắc đều lộ vẻ kinh ngạc.
Chỉ có mười người, mà tuổi tác của mười người này lại chênh lệch khá hơn, đa số bọn họ đều có vẻ cách độ tuổi hai mươi rất xa. Không cần trực tiếp kiểm tra xương cốt cũng có thể nhìn ra tuổi tác của bọn họ. Ba người đi trước xấp xỉ tuổi nhau nhưng bọn họ đều mặc áo choàng che đi dung mạo.
Đa số các học viện đang đứng ở đây đều âm thầm cầu nguyện trong vòng loại trực tiếp ngàn vạn lần đừng gặp phải học viện Sử Lai Khắc hay học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Nếu không chẳng khác nào tuyên bố học viện của bọn họ đã bị loại.
Các thành viên của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đứng ngay phía sau học viện Sử Lai Khắc, như thế càng giúp bọn họ quan sát các học viên của học viện Sử Lai Khắc dễ dàng hơn.
Trong mười người của học viện Sử Lai Khắc, nhỏ tuổi nhất là Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu. Hoắc Vũ Hạo còn đỡ, vì sau khi hắn dung hợp với hồn cốt của Băng Đế, cơ thể hắn đã phát triển không ít, bộ dạng không kém một thiếu niên mười bốn, mười ăm tuổi. Nhưng Vương Đông và Tiêu Tiêu thì khác, cả hai vẫn còn dáng vẻ ngây thơ khả ái. Nhất là Tiêu Tiêu, dáng người cô bé chưa phát triển nên vừa nhìn liền biết đây chỉ là một cô bé bình thường. Ngay cả Tiếu Hồng Trần vô cùng cao ngạo cũng cực kỳ thắc mắc, không biết tại sao học viện Sử Lai Khắc lại phải đến một đội như vậy.
Khán giả bên ngoài mất chừng nửa canh giờ mới ổn định được, số lượng rất là nhiều.
Quảng Trường Tinh La vốn vô cùng trống trải nay đã chật kín người.May mà có lưới sắt chia thành từng khu vực và có quân đội duy trì trật tự nên mới không xảy ra tình trạng hỗn loạn.
Lúc này, mặt trời cũng đã lên cao.
- Yên lặng.
Một giọng nói đột ngột vang lên truyền khắp mọi nơi. Sau khi nghe thấy giọng nói này, tất cả binh lính lập tức đứng thẳng và giơ cao thanh giáo trong tay, khiến bầu không trí trở nên vô cùng nghiêm trang, quảng trường đang ồn ào cũng an tĩnh lại.
- Hoàng Đế Bệ Hạ giá lâm.
Sột soạt sột soạt... Bạn đang đọc truyện tại

/731

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status