Lý Thất Dạ chụp bàn tay to xuống:
- Rơi vào ma đạo, làm tiên tổ mất mặt!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lửa cháy hừng hực, lửa vô tận đốt oán khí của Thiên Đức Chân Thần mất hết. Máu trong hố to bị đốt sạch không chừa lại chút máu đen nào, nháy mắt tịnh hóa nguyên Khuyết Nha sơn.
Bùm!
Cuối cùng Lý Thất Dạ vươn tay ra hút Cuồng Đế Thương bay về. Lửa đốt hết sạch oán niệm, tịnh hóa cây thương. Cuồng Đế Thương rung rung trong tay Lý Thất Dạ, tỏ ra rất hưng phấn vì lại được thấy ánh mặt trời.
Bá Thượng khó khăn lấy lại tinh thần, xoay người bỏ chạy:
- Trốn đi!
Tứ Thánh Thượng Bộ, Tam Thần Thánh Viện lồm cồm bò dậy, cũng chạy trốn. Khoảnh khắc này bọn họ biết đại thế đã mất.
Lý Thất Dạ tùy ý liếc qua họ:
- Một đám ngu!
Cuồng Đế Thương vèo một tiếng đâm ra. Thương quang xé gió sáng choang như sao băng vụt qua chân trời, xuyên thấu qua mọi thứ tuyên cổ.
Phập!
Một thương xé gió, không có gì bất ngờ xảy ra, Bá Thượng, Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ bị thương kình xuyên thủ chấn giết thành thịt nát, không kịp hét thảm.
Giơ tay đã diệt oan hồn Thiên Đức Chân Thần, đồ sát Bá Thượng, Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ, tất cả diễn ra trong chớp mắt. Dù là Chân Thần cửu trọng thiên trước lực lượng chí cao vô thượng thì cũng như con kiến không đáng nhắc đến.
Cảnh tượng rung động hồn người biết bao, uy hiếp thiên địa, trong một lúc mọi người xem ngây ngẩn.
Khi tất cả ngây người thì lực lượng chí cao vô thượng dần tán đi, ảo ảnh Cuồng Tổ biến mất, tiên quang rơi xuống, pháp tắc đại đạo quay về với mặt đất. Lý Thất Dạ lại ngồi trên ghế rồng.
Lý Thất Dạ tán đi khí thế, tay trái nâng Cuồng Đế Thương, tay phải chống Nộ tiên kiếm. Lý Thất Dạ không phát ra khí thế kinh thiên gì, không có lực lượng vô địch cõi đời, nhưng hắn ngồi yên tại đó là chí cao vô thượng, tồn tại tối cao đại biểu cho Cuồng Đình đạo thống.
Mọi người bị rung động, không dám thở mạnh. Thiên tài tuyệt thế như Sở Thanh Lăng khi ngước nhìn Lý Thất Dạ trên ghế rồng thì vô cùng rung động. Cái gì là chí cao vô thượng? Đây chính là chí cao vô thượng, khiến người quỳ rạp sát đất vái lạy. Gã chỉ là con kiến trước mặt tồn tại như thế.
Lý Khiêm lấy lại tinh thần là người hét to đầu tiên, vô cùng cung kính quỳ rạp dưới đất:
- Tiên tổ!
Khi Lý Khiêm la lên thì mọi người đều hô theo:
- Tiên tổ!
Bọn họ đứng lên rồi quỳ lạy dưới đất, quỳ rạp sát đất vái lạy.
Giờ phút này này thân phận của Lý Thất Dạ đã được thừa nhận. Hắn là tiên tổ của Cuồng Đình đạo thống, không cho ai nghi ngờ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói, thanh âm quanh quẩn trong thiên địa:
- Bình thân.
Lý Thất Dạ đã cho bình thân nhưng các đệ tử Cuồng Đình đạo thống vẫn ba quỳ chín lạy rồi mới bò dậy. Hành động này là xuất phát từ lòng cung kính chân thành nhất. Bởi vì đây là tiên tổ của Cuồng Đình đạo thống, là tồn tại chí cao vô thượng của Cuồng Đình đạo thống bọn họ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Lý Khiêm.
Lý Khiêm tiến lên, ba quỳ chín lạy cung kính nói:
- Có đệ tử.
Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho Lý Khiêm:
- Thanh Nộ tiên kiếm này ban cho mạch người thủ hộ các ngươi, từ các ngươi chấp chưởng bảo vệ cơ nghiệp vạn cổ của Cuồng Đình đạo thống.
Hai tay Lý Khiêm nâng Nộ tiên kiếm, cảm giác như nằm mơ. Nộ tiên kiếm là tổ binh chí cao vô thượng, thuộc về nguyên Cuồng Đình đạo thống.
Lúc Cuồng Đế Thương còn thì nó không chỉ thuộc về mạch người thủ hộ mà là của nguyên Cuồng Đình đạo thống. Bây giờ Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho mạch người thủ hộ, ý là từ nay bọn họ có tổ binh! Mạch người thủ hộ sẽ càng mạnh hơn, có thể thành hậu thuẫn cứng rắn nhất cho Cuồng Đình đạo thống.
Lý Khiêm nâng Nộ tiên kiếm lại dập đầu:
- Tạ ơn tiên tổ ban cho!
Nhìn Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho mạch người thủ hộ, mọi người cực kỳ rung động. Tất cả hiểu rằng tiên tổ xác lập địa vị cao thượng của mạch người thủ hộ.
Lý Khiêm lui xuống, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
-Vương Hàm.
Vương Hàm tiến lên, quỳ rạp dưới chân Lý Thất Dạ:
- Có đệ tử!
Lý Thất Dạ đi xuống ghế rồng, giơ Cuồng Đế Thương chạm vào trán Vương Hàm:
- Ta lập ngươi làm hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, quản lý công việc Cuồng Đình đạo thống.
Vương Hàm ngây người tại chỗ. Nàng nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình sẽ leo lên ngôi cửu ngũ chí tôn. Vương Hàm chưa bao giờ mơ làm hoàng đế, chẳng qua nàng không mong Vương phủ của mình bị mất thế trong cuộc chiến quyền lực Cuồng Đình đạo thống mà thôi.
Không ngờ hôm nay Lý Thất Dạ lại lập nàng làm hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, khiến Vương Hàm giật mình.
Vương Hàm khó khăn lấy lại tinh thần, lạy sát đất, kích động chảy nước mắt:
- Tạ công tử ban ân!
Khi Vương Hàm được lập làm làm hoàng đế thì những người có mặt như Vương phủ hay Sở doanh, bao gồm Thượng Bộ, Thánh Viện, tất cả đệ tử đều quỳ lạy thừa nhận đế vị của nàng:
- Bệ hạ!
Khi Lý Thất Dạ lập Vương Hàm làm hoàng đế đã chẳng cần ai đồng ý. Miễn Lý Thất Dạ ban cho tức là hợp pháp, không ai phản đối. Vương Hàm sẽ trở thành hoàng đế có đia vị cao thượng nhất từ các thời đại đến nay.
Leo lên hoàng vị, trở thành hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, Vương Hàm như đang nằm mơ, nhưng tất cả rất thật. Nó đến quá nhanh làm nàng không chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Hàm leo lên ngai vàng tức là đại thế nguyên Cuồng Đình đạo thống đã ổn định. Cuồng Đình đạo thống không còn rơi vào cuộc chiến quyền lực nữa. Miễn Vương Hàm tụ tập lực lượng Cuồng Đình đạo thống lại thì có hy vọng sau này trùng hưng.
Lý Thất Dạ chậm rãi điểm danh:
- Sở Thanh Lăng.
Sở Thanh Lăng ngây người, không ngờ được điểm danh, gã tiến lên vái lạy:
- Có đệ tử!
Lý Thất Dạ nói:
- Thanh Cuồng Đế Thương này thuộc về tất cả Cuồng Đình đạo thống, hôm nay ban cho ngươi sử dụng, mong ngươi có thể đăng đỉnh càn quét Tam Tiên giới.
Được ban cho Cuồng Đế Thương, hai tay Sở Thanh Lăng nâng cây thương ngây ra như phỗng, sững sờ hóa đá.
Ban ơn đến quá đột ngột, Sở Thanh Lăng ngây người tại chỗ thật lâu.
Cuồng Đế Thương là tổ binh của Cuồng Đình đạo thống. Dù không bằng Nộ tiên kiếm nhưng cũng là chí cao vô thượng, vạn cổ tới nay hiếm ai một mình chấp chưởng Cuồng Đế Thương.
Nay Lý Thất Dạ ban Cuồng Đế Thương cho Sở Thanh Lăng sử dụng là xác lập địa vị của nàng trong Cuồng Đình đạo thống, cũng là ký thác kỳ vọng cao vào nàng.
Sở Thanh Lăng vái lạy:
- Tạ ơn công tử ban cho!
Sở Thanh Lăng cung kính, tâm phục khẩu phục, hoàn toàn thần phục Lý Thất Dạ.
Mọi người đều nín thở. Không ai có gì bất mãn với sắp đặt của Lý Thất Dạ ngược lại cảm thấy hắn làm rất tuyệt.
Lý Khiêm và mạch người thủ hộ có Nộ tiên kiếm, bảo vệ đạo nguyên, bảo vệ Cuồng Đình đạo thống.
Vương Hàm được đưa lên ngai vàng, xác định trong tay nàng nắm quyền là cái chắc. Vương Hàm sẽ trùng hưng Cuồng Đình đạo thống, quét sạch chướng ngại, để nàng có đủ sức mạnh ngưng tụ Cuồng Đình đạo thống.
- Rơi vào ma đạo, làm tiên tổ mất mặt!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lửa cháy hừng hực, lửa vô tận đốt oán khí của Thiên Đức Chân Thần mất hết. Máu trong hố to bị đốt sạch không chừa lại chút máu đen nào, nháy mắt tịnh hóa nguyên Khuyết Nha sơn.
Bùm!
Cuối cùng Lý Thất Dạ vươn tay ra hút Cuồng Đế Thương bay về. Lửa đốt hết sạch oán niệm, tịnh hóa cây thương. Cuồng Đế Thương rung rung trong tay Lý Thất Dạ, tỏ ra rất hưng phấn vì lại được thấy ánh mặt trời.
Bá Thượng khó khăn lấy lại tinh thần, xoay người bỏ chạy:
- Trốn đi!
Tứ Thánh Thượng Bộ, Tam Thần Thánh Viện lồm cồm bò dậy, cũng chạy trốn. Khoảnh khắc này bọn họ biết đại thế đã mất.
Lý Thất Dạ tùy ý liếc qua họ:
- Một đám ngu!
Cuồng Đế Thương vèo một tiếng đâm ra. Thương quang xé gió sáng choang như sao băng vụt qua chân trời, xuyên thấu qua mọi thứ tuyên cổ.
Phập!
Một thương xé gió, không có gì bất ngờ xảy ra, Bá Thượng, Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ bị thương kình xuyên thủ chấn giết thành thịt nát, không kịp hét thảm.
Giơ tay đã diệt oan hồn Thiên Đức Chân Thần, đồ sát Bá Thượng, Tam Thần Thánh Viện, Tứ Thánh Thượng Bộ, tất cả diễn ra trong chớp mắt. Dù là Chân Thần cửu trọng thiên trước lực lượng chí cao vô thượng thì cũng như con kiến không đáng nhắc đến.
Cảnh tượng rung động hồn người biết bao, uy hiếp thiên địa, trong một lúc mọi người xem ngây ngẩn.
Khi tất cả ngây người thì lực lượng chí cao vô thượng dần tán đi, ảo ảnh Cuồng Tổ biến mất, tiên quang rơi xuống, pháp tắc đại đạo quay về với mặt đất. Lý Thất Dạ lại ngồi trên ghế rồng.
Lý Thất Dạ tán đi khí thế, tay trái nâng Cuồng Đế Thương, tay phải chống Nộ tiên kiếm. Lý Thất Dạ không phát ra khí thế kinh thiên gì, không có lực lượng vô địch cõi đời, nhưng hắn ngồi yên tại đó là chí cao vô thượng, tồn tại tối cao đại biểu cho Cuồng Đình đạo thống.
Mọi người bị rung động, không dám thở mạnh. Thiên tài tuyệt thế như Sở Thanh Lăng khi ngước nhìn Lý Thất Dạ trên ghế rồng thì vô cùng rung động. Cái gì là chí cao vô thượng? Đây chính là chí cao vô thượng, khiến người quỳ rạp sát đất vái lạy. Gã chỉ là con kiến trước mặt tồn tại như thế.
Lý Khiêm lấy lại tinh thần là người hét to đầu tiên, vô cùng cung kính quỳ rạp dưới đất:
- Tiên tổ!
Khi Lý Khiêm la lên thì mọi người đều hô theo:
- Tiên tổ!
Bọn họ đứng lên rồi quỳ lạy dưới đất, quỳ rạp sát đất vái lạy.
Giờ phút này này thân phận của Lý Thất Dạ đã được thừa nhận. Hắn là tiên tổ của Cuồng Đình đạo thống, không cho ai nghi ngờ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói, thanh âm quanh quẩn trong thiên địa:
- Bình thân.
Lý Thất Dạ đã cho bình thân nhưng các đệ tử Cuồng Đình đạo thống vẫn ba quỳ chín lạy rồi mới bò dậy. Hành động này là xuất phát từ lòng cung kính chân thành nhất. Bởi vì đây là tiên tổ của Cuồng Đình đạo thống, là tồn tại chí cao vô thượng của Cuồng Đình đạo thống bọn họ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Lý Khiêm.
Lý Khiêm tiến lên, ba quỳ chín lạy cung kính nói:
- Có đệ tử.
Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho Lý Khiêm:
- Thanh Nộ tiên kiếm này ban cho mạch người thủ hộ các ngươi, từ các ngươi chấp chưởng bảo vệ cơ nghiệp vạn cổ của Cuồng Đình đạo thống.
Hai tay Lý Khiêm nâng Nộ tiên kiếm, cảm giác như nằm mơ. Nộ tiên kiếm là tổ binh chí cao vô thượng, thuộc về nguyên Cuồng Đình đạo thống.
Lúc Cuồng Đế Thương còn thì nó không chỉ thuộc về mạch người thủ hộ mà là của nguyên Cuồng Đình đạo thống. Bây giờ Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho mạch người thủ hộ, ý là từ nay bọn họ có tổ binh! Mạch người thủ hộ sẽ càng mạnh hơn, có thể thành hậu thuẫn cứng rắn nhất cho Cuồng Đình đạo thống.
Lý Khiêm nâng Nộ tiên kiếm lại dập đầu:
- Tạ ơn tiên tổ ban cho!
Nhìn Lý Thất Dạ ban Nộ tiên kiếm cho mạch người thủ hộ, mọi người cực kỳ rung động. Tất cả hiểu rằng tiên tổ xác lập địa vị cao thượng của mạch người thủ hộ.
Lý Khiêm lui xuống, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
-Vương Hàm.
Vương Hàm tiến lên, quỳ rạp dưới chân Lý Thất Dạ:
- Có đệ tử!
Lý Thất Dạ đi xuống ghế rồng, giơ Cuồng Đế Thương chạm vào trán Vương Hàm:
- Ta lập ngươi làm hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, quản lý công việc Cuồng Đình đạo thống.
Vương Hàm ngây người tại chỗ. Nàng nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình sẽ leo lên ngôi cửu ngũ chí tôn. Vương Hàm chưa bao giờ mơ làm hoàng đế, chẳng qua nàng không mong Vương phủ của mình bị mất thế trong cuộc chiến quyền lực Cuồng Đình đạo thống mà thôi.
Không ngờ hôm nay Lý Thất Dạ lại lập nàng làm hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, khiến Vương Hàm giật mình.
Vương Hàm khó khăn lấy lại tinh thần, lạy sát đất, kích động chảy nước mắt:
- Tạ công tử ban ân!
Khi Vương Hàm được lập làm làm hoàng đế thì những người có mặt như Vương phủ hay Sở doanh, bao gồm Thượng Bộ, Thánh Viện, tất cả đệ tử đều quỳ lạy thừa nhận đế vị của nàng:
- Bệ hạ!
Khi Lý Thất Dạ lập Vương Hàm làm hoàng đế đã chẳng cần ai đồng ý. Miễn Lý Thất Dạ ban cho tức là hợp pháp, không ai phản đối. Vương Hàm sẽ trở thành hoàng đế có đia vị cao thượng nhất từ các thời đại đến nay.
Leo lên hoàng vị, trở thành hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống, Vương Hàm như đang nằm mơ, nhưng tất cả rất thật. Nó đến quá nhanh làm nàng không chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Hàm leo lên ngai vàng tức là đại thế nguyên Cuồng Đình đạo thống đã ổn định. Cuồng Đình đạo thống không còn rơi vào cuộc chiến quyền lực nữa. Miễn Vương Hàm tụ tập lực lượng Cuồng Đình đạo thống lại thì có hy vọng sau này trùng hưng.
Lý Thất Dạ chậm rãi điểm danh:
- Sở Thanh Lăng.
Sở Thanh Lăng ngây người, không ngờ được điểm danh, gã tiến lên vái lạy:
- Có đệ tử!
Lý Thất Dạ nói:
- Thanh Cuồng Đế Thương này thuộc về tất cả Cuồng Đình đạo thống, hôm nay ban cho ngươi sử dụng, mong ngươi có thể đăng đỉnh càn quét Tam Tiên giới.
Được ban cho Cuồng Đế Thương, hai tay Sở Thanh Lăng nâng cây thương ngây ra như phỗng, sững sờ hóa đá.
Ban ơn đến quá đột ngột, Sở Thanh Lăng ngây người tại chỗ thật lâu.
Cuồng Đế Thương là tổ binh của Cuồng Đình đạo thống. Dù không bằng Nộ tiên kiếm nhưng cũng là chí cao vô thượng, vạn cổ tới nay hiếm ai một mình chấp chưởng Cuồng Đế Thương.
Nay Lý Thất Dạ ban Cuồng Đế Thương cho Sở Thanh Lăng sử dụng là xác lập địa vị của nàng trong Cuồng Đình đạo thống, cũng là ký thác kỳ vọng cao vào nàng.
Sở Thanh Lăng vái lạy:
- Tạ ơn công tử ban cho!
Sở Thanh Lăng cung kính, tâm phục khẩu phục, hoàn toàn thần phục Lý Thất Dạ.
Mọi người đều nín thở. Không ai có gì bất mãn với sắp đặt của Lý Thất Dạ ngược lại cảm thấy hắn làm rất tuyệt.
Lý Khiêm và mạch người thủ hộ có Nộ tiên kiếm, bảo vệ đạo nguyên, bảo vệ Cuồng Đình đạo thống.
Vương Hàm được đưa lên ngai vàng, xác định trong tay nàng nắm quyền là cái chắc. Vương Hàm sẽ trùng hưng Cuồng Đình đạo thống, quét sạch chướng ngại, để nàng có đủ sức mạnh ngưng tụ Cuồng Đình đạo thống.
/5110
|