Sở Thanh Lăng là thiên tài tuyệt thế của Cuồng Đình đạo thống, đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ. Nàng dược ban cho tư cách sử dụng Cuồng Đế Thương nghĩa là Lý Thất Dạ đặt kỳ vọng cao vào nàng, hy vọng tương lai nàng sẽ lên Chân Đế.
Vậy là Vương Hàm quản lý công việc Cuồng Đình đạo thống, Sở Thanh Lăng có thể tập trung vào tu luyện. Nếu có ngày Sở Thanh Lăng chứng đạo thành đế thì sẽ là hậu thuẫn mạnh mẽ cho Cuồng Đình đạo thống, sẽ cung cấp bảo đảm chắc chắn hơn cho Cuồng Đình đạo thống trùng hưng.
Cuồng Tổ là một Thủy Tổ chí cao vô thượng, sáng lập tiên thống Cuồng Đình đạo thống. Có thể tưởng tượng Cuồng Tổ cường đại, vô địch biết bao trong Thủy Tổ từ vạn cổ đến nay.
Có thể nói Cuồng Tổ để lại tổ binh mạnh hơn Thủy Tổ đẳng cấp đạo thống có thể sáng tạo vạn thống khác rất nhiều, càng quý giá hơn.
Lý Thất Dạ không độc chiếm Cuồng Đế Thương hay Nộ tiên kiếm. Nộ tiên kiếm là Cuồng Tổ đặc biệt cất chứa, không để lại cho tử tôn hậu nhân.
Lý Thất Dạ muốn chiếm hữu Cuồng Đế Thương, Nộ tiên kiếm cũng không ai dám nói cái gì. Nhưng hắn không độc chiếm hai tổ binh, hắn để lại cho Cuồng Đình đạo thống.
Đây xem như Lý Thất Dạ làm chuyện tốt cho Cuồng Tổ. Dù về sau lão già này làm chuyện rất điên cuồng nhưng trong lòng vẫn còn lưu luyến Cuồng Đình đạo thống, nếu không đã chẳng tốn nhiều tâm huyết vào một đạo thống.
Cho nên Lý Thất Dạ để lại hai tổ binh xem như bù đắp Cuồng Đình đạo thống, giải quyết chút lưu luyến trong lòng lão già. Nếu Cuồng Đình đạo thống cứ tiếp tục suy sụp thì khoảng vài thời đại nữa sẽ tan biến, Cuồng Đình đạo thống sẽ thành mảnh đất hoang vu.
Cuối cùng Lý Thất Dạ nhẹ phất tay nói với mọi người:
- Được rồi, từ đâu đến thì về lại nơi đó đi.
Mọi người lấy lại tinh thần, vái lạy Lý Thất Dạ. Đệ tử đến từ khắp nơi trong Cuồng Đình đạo thống vẫn còn lưu luyến, vì sau lần diện thánh này e rằng bọn họ rất khó gặp lại tiên tổ lần nữa.
Chợt con ngươi Lý Thất Dạ co rút lắc người biến mất, mọi người chưa lấy lại tinh thần thì hắn đã biến mất, không ai biết hắn đi đâu.
Chớp mắt Lý Thất Dạ vượt qua sâu trong Khuyết Nha sơn mạch, đi vào sâu trong đạo cơ. Lý Thất Dạ đi xuống lòng đất, tiếng xèo xèo vang lên không dứt.
Quanh người Lý Thất Dạ hiện ra các đạo văn màu vàng, những đạo văn như chất lỏng hoàng kim. Các đạo văn như chất lỏng hoàng kim chảy theo Lý Thất Dạ bước đi, các đạo thống đan xen vào nhau như hình thành lồng giam thế giới ngầm.
Trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ vượt qua hơn phân nửa đại mạch ngầm của Khuyết Nha sơn, bước vào vực sâu. Đây là một nhà đá rất nhỏ, pháp tắc cực kỳ nghịch thiên che lấp nhà đá. Nhà đá này không được tạo từ tay Thủy Tổ hay cự phách nào, nó hồn nhiên thiên thành.
Rào rào!
Lý Thất Dạ định bước vào nhà đá thì sương mù đỏ lan tràn. Một bóng người đứng đó, là huyết sâm ngàn vạn năm. Huyết sâm vốn chỉ to cỡ nắm tay nhưng bây giờ thân thể liên tục trướng to sắp thành cây lớn chọc trời, rễ cắm vào mặt đất. Huyết sâm bùng nổ khí thế cực kỳ đáng sợ như Chân Thần vô địch.
Huyết sâm canh giữ trước nhà đá không nhường một bước, không cho Lý Thất Dạ đi vào, nếu không nó sẽ liều mạng với hắn.
Lý Thất Dạ nhìn huyết sâm thì bật cười, lắc đầu nói:
- Ngươi chỉ là mồi, ngăn ta cũng vô dụng.
Lý Thất Dạ lấy Dương Hồ ra.
Bùm!
Dương Hồ đột nhiên vang lên tiếng sấm, tia chớp chợt lóe, huyết sâm to như cây chọc trời bị hút vào. Huyết sâm muốn chống cự nhưng không được, nó bị hút vào Dương Hồ.
Đây là điểm lợi hại của Dương Hồ, có thể nói là khắc tinh của tất cả linh dược tiên thảo, có thể nháy mắt hút linh dược tiên thảo vào. Trong Dương Hồ có thế giới, trừ có thể thu linh dược tiên thảo ra còn có thể uẩn dưỡng chúng nó.
Lý Thất Dạ tốn rất nhiều công sức uẩn dưỡng, tế luyện ra một Dương Hồ.
Lý Thất Dạ thu huyết sâm rồi bước vào nhà đá.
Nhà đá rất cổ xưa, dường như đã tồn tại từ trước thời tuyên cổ, dường như từ thuở thiên địa sơ khai thì cổ thất này đã tồn tại.
Phía cuối cổ thất có một nhánh cây nhỏ xíu. Không đúng, đó là một gốc cây già, một gốc cây già rất nhỏ. Cây già rách nát như bị chém hơn một nửa chỉ còn lại chút thân cây chống đỡ, trên cây già mọc mấy cái nhánh nhỏ. Xem vảy kết trên cây già thì hình như là vết thương để lại từ năm tháng rất xa xôi, hơn một nửa cây già và rễ đều mất.
Cây già vốn cắm rễ tại đó nhưng Lý Thất Dạ mới đi vào nó liền nhảy cẫng lên, như người đang tĩnh tọa tu luyện bị giật mình tỉnh lại vì có người đến.
Trong khoảnh khắc cây già như con người theo dõi Lý Thất Dạ, thụt lùi lại muốn xoay người trốn.
Đang lúc cây già định xoay người trốn thì nhà đá vang tiếng xèo xèo, nổi lên các đạo văn. Những đạo văn chất lỏng hoàng kim tích tắc biến nhà đá thành phòng hoàng kim, nhốt chặt nhà đá, phòng thủ kiên cố.
Lý Thất Dạ nhìn cây già rách nát, chậm rãi nói:
- Muốn gặp ngươi thật khó khăn, ngươi rất cảnh giác cẩn thận.
Cây già bị nhà đá khóa cứng giống như người rất cảnh giác nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Lý Thất Dạ nhìn kỹ cây già trước mắt, nhìn tứ chi rách nát của nó, thì thào:
- Từ sau trường sinh thảo lần đầu tiên ta thấy thực vật như vậy.
Nếu có người nghe lời Lý Thất Dạ nói sẽ rất ngạc nhiên, trường sinh thảo là một trong chín Thiên Bảo.
Lý Thất Dạ nhìn cây già, chậm rãi nói:
- Trường sinh bất tử là điều không được phép.
Cây già rách nát vẫn hết sức cảnh giác nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm. Trong lúc hắn đánh giá nó thì nó cũng quan sát hắn, như muốn tìm manh mối từ người hắn.
Lý Thất Dạ nhìn cây già tàn khuyết, lẩm bẩm:
- Hèn gì mọi người đều tìm ngươi. Thủy Tổ, Chân Đế đều như vậy, không tiếc đào ba thước đất. Đây đúng là che giấu huyền bí trường sinh bất tử.
Cây già không đáp, chỉ nhìn Lý Thất Dạ.
Thật lâu sau Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, không nhìn cây già nữa. Lý Thất Dạ nhìn vách đá trên nhà đá cổ xưa.
Vách đá nhà đá xưa khắc đầy phù văn. Nhìn kỹ thì phù văn không giống được khắc lên mà như hồn nhiên thiên thành, nó ngưng tụ thiên địa tự nhiên sinh trưởng.
Phù văn trên vách đá ít ai trên đời xem hiểu, Lý Thất Dạ là một trong số người hiểu được.
Lý Thất Dạ nhìn kỹ những phù văn này, qua một lúc lâu lẩm bẩm:
- Phương thuốc của Lão Qủy không phải tự dưng nghĩ ra mà là có lai lịch. Tiếc rằng phương thuốc của Lão Quỷ bị khiếm khuyết.
Lúc ở thành Thiên Cổ Lão Quỷ từng xin Lý Thất Dạ luyện một lò đan, đó là đan vô song cõi đời, không thể thành công được.
Lò đan của Lão Quỷ lai lịch động trời, không ai biết xuất xứ thật sự của nó. Nhưng Lý Thất Dạ biết, có điều hôm nay xem phù văn trong phòng cổ xưa mới hiểu bí ẩn đằng sau đó không hề đơn giản. Lão Quỷ chỉ biết chút vụn vặt trong đó.
Phù văn trên vách đá cổ xưa đến không cách nào ngược dòng. Hình như nó tồn tại từ trước tuyên cổ, dù năm tháng trôi qua vẫn không thể xóa nhòa.
Phù văn này ghi chép rất nhiều thứ, dính dáng đến nhiều điều bí ẩn không ai biết. Ví dụ trường sinh, ví dụ khởi nguồn cổ xưa nhất, lai lịch tận cùng của thế giới.
Vậy là Vương Hàm quản lý công việc Cuồng Đình đạo thống, Sở Thanh Lăng có thể tập trung vào tu luyện. Nếu có ngày Sở Thanh Lăng chứng đạo thành đế thì sẽ là hậu thuẫn mạnh mẽ cho Cuồng Đình đạo thống, sẽ cung cấp bảo đảm chắc chắn hơn cho Cuồng Đình đạo thống trùng hưng.
Cuồng Tổ là một Thủy Tổ chí cao vô thượng, sáng lập tiên thống Cuồng Đình đạo thống. Có thể tưởng tượng Cuồng Tổ cường đại, vô địch biết bao trong Thủy Tổ từ vạn cổ đến nay.
Có thể nói Cuồng Tổ để lại tổ binh mạnh hơn Thủy Tổ đẳng cấp đạo thống có thể sáng tạo vạn thống khác rất nhiều, càng quý giá hơn.
Lý Thất Dạ không độc chiếm Cuồng Đế Thương hay Nộ tiên kiếm. Nộ tiên kiếm là Cuồng Tổ đặc biệt cất chứa, không để lại cho tử tôn hậu nhân.
Lý Thất Dạ muốn chiếm hữu Cuồng Đế Thương, Nộ tiên kiếm cũng không ai dám nói cái gì. Nhưng hắn không độc chiếm hai tổ binh, hắn để lại cho Cuồng Đình đạo thống.
Đây xem như Lý Thất Dạ làm chuyện tốt cho Cuồng Tổ. Dù về sau lão già này làm chuyện rất điên cuồng nhưng trong lòng vẫn còn lưu luyến Cuồng Đình đạo thống, nếu không đã chẳng tốn nhiều tâm huyết vào một đạo thống.
Cho nên Lý Thất Dạ để lại hai tổ binh xem như bù đắp Cuồng Đình đạo thống, giải quyết chút lưu luyến trong lòng lão già. Nếu Cuồng Đình đạo thống cứ tiếp tục suy sụp thì khoảng vài thời đại nữa sẽ tan biến, Cuồng Đình đạo thống sẽ thành mảnh đất hoang vu.
Cuối cùng Lý Thất Dạ nhẹ phất tay nói với mọi người:
- Được rồi, từ đâu đến thì về lại nơi đó đi.
Mọi người lấy lại tinh thần, vái lạy Lý Thất Dạ. Đệ tử đến từ khắp nơi trong Cuồng Đình đạo thống vẫn còn lưu luyến, vì sau lần diện thánh này e rằng bọn họ rất khó gặp lại tiên tổ lần nữa.
Chợt con ngươi Lý Thất Dạ co rút lắc người biến mất, mọi người chưa lấy lại tinh thần thì hắn đã biến mất, không ai biết hắn đi đâu.
Chớp mắt Lý Thất Dạ vượt qua sâu trong Khuyết Nha sơn mạch, đi vào sâu trong đạo cơ. Lý Thất Dạ đi xuống lòng đất, tiếng xèo xèo vang lên không dứt.
Quanh người Lý Thất Dạ hiện ra các đạo văn màu vàng, những đạo văn như chất lỏng hoàng kim. Các đạo văn như chất lỏng hoàng kim chảy theo Lý Thất Dạ bước đi, các đạo thống đan xen vào nhau như hình thành lồng giam thế giới ngầm.
Trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ vượt qua hơn phân nửa đại mạch ngầm của Khuyết Nha sơn, bước vào vực sâu. Đây là một nhà đá rất nhỏ, pháp tắc cực kỳ nghịch thiên che lấp nhà đá. Nhà đá này không được tạo từ tay Thủy Tổ hay cự phách nào, nó hồn nhiên thiên thành.
Rào rào!
Lý Thất Dạ định bước vào nhà đá thì sương mù đỏ lan tràn. Một bóng người đứng đó, là huyết sâm ngàn vạn năm. Huyết sâm vốn chỉ to cỡ nắm tay nhưng bây giờ thân thể liên tục trướng to sắp thành cây lớn chọc trời, rễ cắm vào mặt đất. Huyết sâm bùng nổ khí thế cực kỳ đáng sợ như Chân Thần vô địch.
Huyết sâm canh giữ trước nhà đá không nhường một bước, không cho Lý Thất Dạ đi vào, nếu không nó sẽ liều mạng với hắn.
Lý Thất Dạ nhìn huyết sâm thì bật cười, lắc đầu nói:
- Ngươi chỉ là mồi, ngăn ta cũng vô dụng.
Lý Thất Dạ lấy Dương Hồ ra.
Bùm!
Dương Hồ đột nhiên vang lên tiếng sấm, tia chớp chợt lóe, huyết sâm to như cây chọc trời bị hút vào. Huyết sâm muốn chống cự nhưng không được, nó bị hút vào Dương Hồ.
Đây là điểm lợi hại của Dương Hồ, có thể nói là khắc tinh của tất cả linh dược tiên thảo, có thể nháy mắt hút linh dược tiên thảo vào. Trong Dương Hồ có thế giới, trừ có thể thu linh dược tiên thảo ra còn có thể uẩn dưỡng chúng nó.
Lý Thất Dạ tốn rất nhiều công sức uẩn dưỡng, tế luyện ra một Dương Hồ.
Lý Thất Dạ thu huyết sâm rồi bước vào nhà đá.
Nhà đá rất cổ xưa, dường như đã tồn tại từ trước thời tuyên cổ, dường như từ thuở thiên địa sơ khai thì cổ thất này đã tồn tại.
Phía cuối cổ thất có một nhánh cây nhỏ xíu. Không đúng, đó là một gốc cây già, một gốc cây già rất nhỏ. Cây già rách nát như bị chém hơn một nửa chỉ còn lại chút thân cây chống đỡ, trên cây già mọc mấy cái nhánh nhỏ. Xem vảy kết trên cây già thì hình như là vết thương để lại từ năm tháng rất xa xôi, hơn một nửa cây già và rễ đều mất.
Cây già vốn cắm rễ tại đó nhưng Lý Thất Dạ mới đi vào nó liền nhảy cẫng lên, như người đang tĩnh tọa tu luyện bị giật mình tỉnh lại vì có người đến.
Trong khoảnh khắc cây già như con người theo dõi Lý Thất Dạ, thụt lùi lại muốn xoay người trốn.
Đang lúc cây già định xoay người trốn thì nhà đá vang tiếng xèo xèo, nổi lên các đạo văn. Những đạo văn chất lỏng hoàng kim tích tắc biến nhà đá thành phòng hoàng kim, nhốt chặt nhà đá, phòng thủ kiên cố.
Lý Thất Dạ nhìn cây già rách nát, chậm rãi nói:
- Muốn gặp ngươi thật khó khăn, ngươi rất cảnh giác cẩn thận.
Cây già bị nhà đá khóa cứng giống như người rất cảnh giác nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.
Lý Thất Dạ nhìn kỹ cây già trước mắt, nhìn tứ chi rách nát của nó, thì thào:
- Từ sau trường sinh thảo lần đầu tiên ta thấy thực vật như vậy.
Nếu có người nghe lời Lý Thất Dạ nói sẽ rất ngạc nhiên, trường sinh thảo là một trong chín Thiên Bảo.
Lý Thất Dạ nhìn cây già, chậm rãi nói:
- Trường sinh bất tử là điều không được phép.
Cây già rách nát vẫn hết sức cảnh giác nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm. Trong lúc hắn đánh giá nó thì nó cũng quan sát hắn, như muốn tìm manh mối từ người hắn.
Lý Thất Dạ nhìn cây già tàn khuyết, lẩm bẩm:
- Hèn gì mọi người đều tìm ngươi. Thủy Tổ, Chân Đế đều như vậy, không tiếc đào ba thước đất. Đây đúng là che giấu huyền bí trường sinh bất tử.
Cây già không đáp, chỉ nhìn Lý Thất Dạ.
Thật lâu sau Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, không nhìn cây già nữa. Lý Thất Dạ nhìn vách đá trên nhà đá cổ xưa.
Vách đá nhà đá xưa khắc đầy phù văn. Nhìn kỹ thì phù văn không giống được khắc lên mà như hồn nhiên thiên thành, nó ngưng tụ thiên địa tự nhiên sinh trưởng.
Phù văn trên vách đá ít ai trên đời xem hiểu, Lý Thất Dạ là một trong số người hiểu được.
Lý Thất Dạ nhìn kỹ những phù văn này, qua một lúc lâu lẩm bẩm:
- Phương thuốc của Lão Qủy không phải tự dưng nghĩ ra mà là có lai lịch. Tiếc rằng phương thuốc của Lão Quỷ bị khiếm khuyết.
Lúc ở thành Thiên Cổ Lão Quỷ từng xin Lý Thất Dạ luyện một lò đan, đó là đan vô song cõi đời, không thể thành công được.
Lò đan của Lão Quỷ lai lịch động trời, không ai biết xuất xứ thật sự của nó. Nhưng Lý Thất Dạ biết, có điều hôm nay xem phù văn trong phòng cổ xưa mới hiểu bí ẩn đằng sau đó không hề đơn giản. Lão Quỷ chỉ biết chút vụn vặt trong đó.
Phù văn trên vách đá cổ xưa đến không cách nào ngược dòng. Hình như nó tồn tại từ trước tuyên cổ, dù năm tháng trôi qua vẫn không thể xóa nhòa.
Phù văn này ghi chép rất nhiều thứ, dính dáng đến nhiều điều bí ẩn không ai biết. Ví dụ trường sinh, ví dụ khởi nguồn cổ xưa nhất, lai lịch tận cùng của thế giới.
/5110
|