- Phá!
Một con diệt kiếm xong, Lý Thất Dạ lại bước đến một bước, thẳng tay nện xuộng.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Tiếng sụp đổ không ngừng vang lên, tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần đã thấy Lý Thất Dạ vung côn không ngừng nện xuống. Sáu mươi bốn tòa thần phong tan vỡ, thân ảnh sáu mươi bốn tổ yên diệt.
Trong nháy mắt, sáu mươi bốn thần phong, sáu mươi bốn tổ tan thành mây khói. Trên mặt đất chỉ còn để lại bùn nhão, một đống phế tích.
Hết thảy chỉ đơn giản như vậy, thô bạo như vậy, giống như một vị thôn phu đánh nhau trong thôn, đơn giản thô bạo.
Lý Thất Dạ nhấc lên sơn mạch giống gậy sắt đập lung tung, trong phút chốc đập sáu mươi bốn thần phong, sáu mươi bốn tổ thành tro. Thủ đoạn vô thượng, đại thế nghịch thiên khoảnh khắc bị sơn mạch như gậy sắt đập nát bấy.
Toàn quá trình khiến người xem trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ không dùng công pháp tuyệt thế gì, không lấy ra binh khí vô địch nào.
Vừa ra tay đã rút một sơn mạch, vuốt một phát luyện hóa nguyên sơn mạch rồi đập bôm bốp như bão tố mưa rào đã làm tất cả tan nát hết. Miêu tả hình tượng một chút thì Lý Thất Dạ như nam nhân vùng núi thô lỗ đột nhiên muốn ăn trứng chim, vì thế xách gậy gỗ nhặt ven đường đập mạnh lung tung, trứng chim nát bét. Quá trình thật thô bạo và dã man.
Cảnh tượng đó khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, đây không chỉ là Đệ Nhất Hung Nhân hung mãnh thô bạo, cũng vì Đệ Nhất Hung Nhân dã man.
Nhìn Lý Thất Dạ trong nháy mắt phá hủy sáu mươi bốn thần phong, thần thông của sáu mươi bốn tổ, có người rớt cằm xuống đất, lẩm bẩm:
- Cái này giống như kẻ dã man.
Lúc này Đệ Nhất Hung Nhân trừ cho người ấn tượng vô địch ra cũng khắc ấn tượng thô bạo dã man. Đệ Nhất Hung Nhân không còn phong phạm cao nhân tuyệt thế, chẳng có khí độ cao xa vô song của thủy tổ. Lúc này mọi người xem Đệ Nhất Hung Nhân như một kẻ dã man siêu khổng lồ, một chân đạp xuống là thế giới bị hủy diệt.
Người dã man như hắn có thể vì muốn ăn một trứng chim mà phá nát cả ổ chim, không chỉ bứng tận gốc cái cây có ổ chim, ngay cả ngọn núi nơi có ổ chim cũng bị hắn đập nát.
Đúng là Đệ Nhất Hung Nhân, vô địch, cuồng bạo, hung mãnh. Lý Thất Dạ lúc này cho mọi người ấn tượng như vậy.
Người lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ ra tay nhìn cảnh này chỉ biết cười khổ bình luận:
- Hèn gì hắn gọi là Đệ Nhất Hung Nhân, đúng là hung mãnh.
Càng nhiều Bất Hủ Chân Thần lòng vô cùng rung động, Đệ Nhất Hung Nhân đập lung tung thoạt trông cực kỳ dã man thô bạo, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng đáng sợ bao nhiêu đáng sợ, vô địch khủng bố biết bao.
Vì với lực lượng dã man thô bạo Lý Thất Dạ đã không cần bất cứ công pháp, chiêu thức ảo diệu gì. Tất cả biến hóa đại đạo, diễn biến vạn pháp đều sẽ tan nát trước lực lượng tuyệt đối của hắn.
Dốc hết sức giáng mạnh gấp mười, nói thì dễ nhưng muốn tăng gấp mười cần lực lượng tuyệt đối, lực lượng gấp mấy chục lần, mấy trăm lần, thậm chí mấy vạn lần mới được.
Với ảo diệu đại đạo, đại thần thông vô thượng, muốn dùng lực lượng thuần túy nhất đánh nát chúng nó, trấn diệt tuyệt đối thì lực lượng đó khủng bố đến không cách nào tưởng tượng.
Có Bất Hủ Chân Thần nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, thì thào:
- Đẳng cấp Thủy Tổ, đây chắc chắn là Thủy Tổ vượt qua đẳng cấp Vạn Thống giới!
Mọi người đều biết Đệ Nhất Hung Nhân cường đại, cảm nhận được hắn vô địch. Nhưng lúc này có Bất Hủ Chân Thần hiểu rằng Đệ Nhất Hung Nhân không đơn giản là vô địch, vô địch của hắn đã vượt qua vô địch bình thường, Thủy Tổ bình thường không thể nào so sánh với hắn.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi Đệ Nhất Hung Nhân tiện tay ném sơn mạch to giống gậy sắt xuống đất đập mặt đất nứt khe sâu, vô số núi non vỡ nát.
Sau khi đập nát hết sáu mươi bốn thần phong Lý Thất Dạ duỗi lưng, lạnh nhạt nói:
- Cái gọi là thần thông cũng chỉ tầm thường, Mộc gia đến thế là cùng.
Câu này nói hờ hững, hời hợt nháy mắt khiến người nghẹt thở, khiến nhiều người cảm giác cổ họng bị bóp chặt nghẹt thở.
Mộc gia là một trong ba thủ lĩnh Đế Thống giới đương thời, đứng ở trên đỉnh Đế Thống giới, cười ngạo thiên hạ, uy hiếp bát hoang. Nhưng hôm nay Đệ Nhất Hung Nhân bình luận Mộc gia ‘đến thế là cùng’.
Câu đó thốt ra, biết bao đệ tử Mộc gia mặt đỏ lựng nhưng giận mà không dám nói gì.
Bao năm qua vô số cường giả tu sĩ đến Mộc gia của họ đều phập phồng lo sợ, dù không quỳ lạy cũng tỏ ra cung kính. Vì Mộc gia của họ là một trong ba thủ lĩnh Đế Thống giới, có thể san bằng bất cứ đại giáo hoàng môn nào trong Đế Thống giới, không ai dám không cung kính với Mộc gia.
Hôm nay Đệ Nhất Hung Nhân chẳng những giẫm lên Mộc gia, đập nát núi non của họ, còn coi rẻ Mộc gia. Đối với Mộc gia thì đây không đơn giản là nhục nhã.
Nhưng dù Đệ Nhất Hung Nhân sỉ nhục Mộc gia ra mặt thì đệ tử chỉ biết đỏ mặt, giận mà không dám nói gì, bọn họ chỉ đành nuốt ấm ức vào bụng.
Giờ phút này ở trong mắt Đệ Nhất Hung Nhân thì đám tử đệ Mộc gia bình thường cao hơn người ta một bậc cũng chỉ là con kiến bé tí.
Lý Thất Dạ duỗi lưng đến gần Mộc gia:
- Được rồi, Mộc gia, đi ra ứng chiến đi, hôm nay ta sẽ diệt Mộc gia các ngươi.
Lý Thất Dạ rất là tùy ý tự tại, nhưng tư thái kia đã là cõi đời không gì sánh bằng, bá đạo vô song, nhìn khắp thiên hạ chỉ mình Đệ Nhất Hung Nhân làm được.
Đệ Nhất Hung Nhân không chỉ coi khinh Mộc gia ra mặt, còn giẫm đạp lên, tư thái bá đạo vô địch đó chỉ mình Đệ Nhất Hung Nhân có.
Trong phút chốc mọi người nín thở nhìn Mộc gia.
Đổi lại người khác khiêu khích Mộc gia e rằng nhiều người sẽ lo cho kẻ khiêu chiến. Đổi lại người khác dám huênh hoang tuyên bố diệt Mộc gia thì sẽ bị cười vào mặt, cho rằng cuồng vọng vô tri.
Nhưng khi Đệ Nhất Hung Nhân đến gần Mộc gia, đối tượng mọi người lo lắng không phải Đệ Nhất Hung Nhân mà là Mộc gia.
Mộc gia, đó là một trong ba thủ lĩnh, giờ mọi người thầm lo cho sự tồn vong của Mộc gia. Khi Đệ Nhất Hung Nhân nói muốn diệt Mộc gia mọi người đều cho rằng hắn nói được làm được.
Có lão tổ đạo thống khẽ thở dài:
- Mộc gia lấy cái gì nghênh địch?
Trong phút chốc một số lão tổ quen thuộc Mộc gia móc hết ruột gan ra cũng không tìm được Mộc gia có đòn sát thủ gì để giết Đệ Nhất Hung Nhân.
Nếu là người khác khiêu chiến Mộc gia, mọi người nghĩ đại cái gì là ra ngàn vạn cách Mộc gia tiêu diệt người đó. Nhưng ngàn vạn cách Mộc gia tiêu diệt người khác áp dụng vào Đệ Nhất Hung Nhân thì không làm nên chuyện gì.
Một con diệt kiếm xong, Lý Thất Dạ lại bước đến một bước, thẳng tay nện xuộng.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Tiếng sụp đổ không ngừng vang lên, tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần đã thấy Lý Thất Dạ vung côn không ngừng nện xuống. Sáu mươi bốn tòa thần phong tan vỡ, thân ảnh sáu mươi bốn tổ yên diệt.
Trong nháy mắt, sáu mươi bốn thần phong, sáu mươi bốn tổ tan thành mây khói. Trên mặt đất chỉ còn để lại bùn nhão, một đống phế tích.
Hết thảy chỉ đơn giản như vậy, thô bạo như vậy, giống như một vị thôn phu đánh nhau trong thôn, đơn giản thô bạo.
Lý Thất Dạ nhấc lên sơn mạch giống gậy sắt đập lung tung, trong phút chốc đập sáu mươi bốn thần phong, sáu mươi bốn tổ thành tro. Thủ đoạn vô thượng, đại thế nghịch thiên khoảnh khắc bị sơn mạch như gậy sắt đập nát bấy.
Toàn quá trình khiến người xem trợn mắt há hốc mồm, Lý Thất Dạ không dùng công pháp tuyệt thế gì, không lấy ra binh khí vô địch nào.
Vừa ra tay đã rút một sơn mạch, vuốt một phát luyện hóa nguyên sơn mạch rồi đập bôm bốp như bão tố mưa rào đã làm tất cả tan nát hết. Miêu tả hình tượng một chút thì Lý Thất Dạ như nam nhân vùng núi thô lỗ đột nhiên muốn ăn trứng chim, vì thế xách gậy gỗ nhặt ven đường đập mạnh lung tung, trứng chim nát bét. Quá trình thật thô bạo và dã man.
Cảnh tượng đó khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, đây không chỉ là Đệ Nhất Hung Nhân hung mãnh thô bạo, cũng vì Đệ Nhất Hung Nhân dã man.
Nhìn Lý Thất Dạ trong nháy mắt phá hủy sáu mươi bốn thần phong, thần thông của sáu mươi bốn tổ, có người rớt cằm xuống đất, lẩm bẩm:
- Cái này giống như kẻ dã man.
Lúc này Đệ Nhất Hung Nhân trừ cho người ấn tượng vô địch ra cũng khắc ấn tượng thô bạo dã man. Đệ Nhất Hung Nhân không còn phong phạm cao nhân tuyệt thế, chẳng có khí độ cao xa vô song của thủy tổ. Lúc này mọi người xem Đệ Nhất Hung Nhân như một kẻ dã man siêu khổng lồ, một chân đạp xuống là thế giới bị hủy diệt.
Người dã man như hắn có thể vì muốn ăn một trứng chim mà phá nát cả ổ chim, không chỉ bứng tận gốc cái cây có ổ chim, ngay cả ngọn núi nơi có ổ chim cũng bị hắn đập nát.
Đúng là Đệ Nhất Hung Nhân, vô địch, cuồng bạo, hung mãnh. Lý Thất Dạ lúc này cho mọi người ấn tượng như vậy.
Người lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ ra tay nhìn cảnh này chỉ biết cười khổ bình luận:
- Hèn gì hắn gọi là Đệ Nhất Hung Nhân, đúng là hung mãnh.
Càng nhiều Bất Hủ Chân Thần lòng vô cùng rung động, Đệ Nhất Hung Nhân đập lung tung thoạt trông cực kỳ dã man thô bạo, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng đáng sợ bao nhiêu đáng sợ, vô địch khủng bố biết bao.
Vì với lực lượng dã man thô bạo Lý Thất Dạ đã không cần bất cứ công pháp, chiêu thức ảo diệu gì. Tất cả biến hóa đại đạo, diễn biến vạn pháp đều sẽ tan nát trước lực lượng tuyệt đối của hắn.
Dốc hết sức giáng mạnh gấp mười, nói thì dễ nhưng muốn tăng gấp mười cần lực lượng tuyệt đối, lực lượng gấp mấy chục lần, mấy trăm lần, thậm chí mấy vạn lần mới được.
Với ảo diệu đại đạo, đại thần thông vô thượng, muốn dùng lực lượng thuần túy nhất đánh nát chúng nó, trấn diệt tuyệt đối thì lực lượng đó khủng bố đến không cách nào tưởng tượng.
Có Bất Hủ Chân Thần nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, thì thào:
- Đẳng cấp Thủy Tổ, đây chắc chắn là Thủy Tổ vượt qua đẳng cấp Vạn Thống giới!
Mọi người đều biết Đệ Nhất Hung Nhân cường đại, cảm nhận được hắn vô địch. Nhưng lúc này có Bất Hủ Chân Thần hiểu rằng Đệ Nhất Hung Nhân không đơn giản là vô địch, vô địch của hắn đã vượt qua vô địch bình thường, Thủy Tổ bình thường không thể nào so sánh với hắn.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi Đệ Nhất Hung Nhân tiện tay ném sơn mạch to giống gậy sắt xuống đất đập mặt đất nứt khe sâu, vô số núi non vỡ nát.
Sau khi đập nát hết sáu mươi bốn thần phong Lý Thất Dạ duỗi lưng, lạnh nhạt nói:
- Cái gọi là thần thông cũng chỉ tầm thường, Mộc gia đến thế là cùng.
Câu này nói hờ hững, hời hợt nháy mắt khiến người nghẹt thở, khiến nhiều người cảm giác cổ họng bị bóp chặt nghẹt thở.
Mộc gia là một trong ba thủ lĩnh Đế Thống giới đương thời, đứng ở trên đỉnh Đế Thống giới, cười ngạo thiên hạ, uy hiếp bát hoang. Nhưng hôm nay Đệ Nhất Hung Nhân bình luận Mộc gia ‘đến thế là cùng’.
Câu đó thốt ra, biết bao đệ tử Mộc gia mặt đỏ lựng nhưng giận mà không dám nói gì.
Bao năm qua vô số cường giả tu sĩ đến Mộc gia của họ đều phập phồng lo sợ, dù không quỳ lạy cũng tỏ ra cung kính. Vì Mộc gia của họ là một trong ba thủ lĩnh Đế Thống giới, có thể san bằng bất cứ đại giáo hoàng môn nào trong Đế Thống giới, không ai dám không cung kính với Mộc gia.
Hôm nay Đệ Nhất Hung Nhân chẳng những giẫm lên Mộc gia, đập nát núi non của họ, còn coi rẻ Mộc gia. Đối với Mộc gia thì đây không đơn giản là nhục nhã.
Nhưng dù Đệ Nhất Hung Nhân sỉ nhục Mộc gia ra mặt thì đệ tử chỉ biết đỏ mặt, giận mà không dám nói gì, bọn họ chỉ đành nuốt ấm ức vào bụng.
Giờ phút này ở trong mắt Đệ Nhất Hung Nhân thì đám tử đệ Mộc gia bình thường cao hơn người ta một bậc cũng chỉ là con kiến bé tí.
Lý Thất Dạ duỗi lưng đến gần Mộc gia:
- Được rồi, Mộc gia, đi ra ứng chiến đi, hôm nay ta sẽ diệt Mộc gia các ngươi.
Lý Thất Dạ rất là tùy ý tự tại, nhưng tư thái kia đã là cõi đời không gì sánh bằng, bá đạo vô song, nhìn khắp thiên hạ chỉ mình Đệ Nhất Hung Nhân làm được.
Đệ Nhất Hung Nhân không chỉ coi khinh Mộc gia ra mặt, còn giẫm đạp lên, tư thái bá đạo vô địch đó chỉ mình Đệ Nhất Hung Nhân có.
Trong phút chốc mọi người nín thở nhìn Mộc gia.
Đổi lại người khác khiêu khích Mộc gia e rằng nhiều người sẽ lo cho kẻ khiêu chiến. Đổi lại người khác dám huênh hoang tuyên bố diệt Mộc gia thì sẽ bị cười vào mặt, cho rằng cuồng vọng vô tri.
Nhưng khi Đệ Nhất Hung Nhân đến gần Mộc gia, đối tượng mọi người lo lắng không phải Đệ Nhất Hung Nhân mà là Mộc gia.
Mộc gia, đó là một trong ba thủ lĩnh, giờ mọi người thầm lo cho sự tồn vong của Mộc gia. Khi Đệ Nhất Hung Nhân nói muốn diệt Mộc gia mọi người đều cho rằng hắn nói được làm được.
Có lão tổ đạo thống khẽ thở dài:
- Mộc gia lấy cái gì nghênh địch?
Trong phút chốc một số lão tổ quen thuộc Mộc gia móc hết ruột gan ra cũng không tìm được Mộc gia có đòn sát thủ gì để giết Đệ Nhất Hung Nhân.
Nếu là người khác khiêu chiến Mộc gia, mọi người nghĩ đại cái gì là ra ngàn vạn cách Mộc gia tiêu diệt người đó. Nhưng ngàn vạn cách Mộc gia tiêu diệt người khác áp dụng vào Đệ Nhất Hung Nhân thì không làm nên chuyện gì.
/5110
|