" Tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy không khỏe chỗ nào sao" Vũ Nhiên thấy Lâm Nhã nhắm mắt không động đậy thì lo lắng lay lay nhẹ người nàng.
Lâm Nhã hiện đang tiếp nhận kí ức của thân thể này .Bị người khác làm phiền thì trong lòng sinh ra một cỗ tức tối nhưng khi mở mắt ra nhìn thấy đôi mắt đầy lo lắng của Vũ Nhiên thì trong lòng bao nhiêu tức giận đều theo gió mà bay mất.
Nàng nhìn Vũ Nhiên tâm gợn sóng, một cảm giác ấm áp chảy trong tim. Thì ra cảm giác có gia đình lại ấm áp đến như vậy. Khóe miệng không tự chủ vẽ nên một đường cong mềm mại ý bảo: Ta không sao.
Khi đã thấy Vũ Nhiên an an ổn ổn ngủ trên đùi mình Lâm Nhã lại tiếp tục tiếp nhận nốt phần kí ức cuối cùng của khối thân thể này
Có thể vắn tắt như sau:
Nàng - chủ nhân trước đây của khối thân thể này, là nữ nhi thứ hai của Tướng quân đương triều - Vũ Kiên. Hay tam tiểu thư của Tướng quân phủ - Vũ Lạp Nhã
Nương do sanh khó tiểu đệ (Vũ Nhiên) mà mất được tiên Hoàng đế đưa lên làm Đệ nhất phu nhân. Ngoài bà ra trong phủ Tướng quân còn có nhị phu nhân là Đỗ quyên Như là cháu gái của Tả tướng phủ, tính tình cực kỳ kiêu ngạo. Có một nữ nhi bằng tuổi với nàng tính tình không khác gì mẫu thân nên không được Vũ Kiên sủng ái. Mẫu tử nhà này luôn luôn cậy thế ức hiếp nàng cùng mẫu thân trước đây. Và tất nhiên cái chết của 'nàng' cũng là do đại tỷ Vũ Lạp Nhược ban cho
Cách đây hai năm Vũ kiên đưa đại ca 'nàng' đi dẹp loạn biên cương. Đỗ Quyên Như nhân cơ hội đó lập tức đưa 'nàng' lúc đó mới tám tuổi cùng Vũ Nhiên mới được một tuổi vào biệt viện cho tự sanh tự diệt.
Mà mới đây Vũ Lạp Nhược sinh khí với mẫu thân liền dẫn một đám hạ nhân tìm 'nàng' phát tiết sau mới rời đi . 'Nàng' khi đó đã không qua khỏi liền để 'nàng' nhập vào.
Hay cho một Đỗ Quyên Như, tốt cho một Vũ Lạp Nhược các người tốt hơn hết đừng dẫn mệnh đến đây nếu không ta nhất định sẽ thay linh hồn của Vũ Lạp Nhã hảo hảo đáp trả các người.
'Khục.' chợt một mùi hương quen thuộc sộc vào mũi Lâm Nhã. Là mùi hương nàng đã nương nhờ mà sống trong kiếp trước. Mùi máu.
Mở mắt ra đập vào mắt nàng là hình ảnh Vũ Nhiên đang ho máu trên sàn, khuôn mặt trở nên xanh xao hơn làm tâm nàng như có con dao cứa vào mà chảy máu.
Nhảy từ giường xuống bên cạnh Vũ Nhiên, Lâm Nhã vội vàng cầm tay bắt mạch cho Vũ
Nhiên. Lâm Nhã nhíu mày, tuy y thuật của nàng không giỏi nhưng ít nhất không phải là lang băm. Trong cơ thể Vũ Nhiên có một loại độc vô cùng bá đạo đang ngày ngày dày vò đệ ấy.
Với ký ức trước kia của Vũ Lạp nhã liền mảy may coi chuyện Vũ Nhiên vừa sinh đã trúng độc là truyện không may. Nhưng với trí não thông minh của Lâm Nhã hiển nhiên liếc mắt một cái là có thể đoán được là do ả ta. Người duy nhất có tâm hạ độc nương Vũ Lạp Nhã _Đỗ Quyên Như.
Nhìn khuôn mặt xanh xao của Vũ Nhiên trong lòng Lâm Nhã dâng lên hai mảnh cảm xúc. Một đau lòng. Một tức giận.
Điểm huyệt tạm thời áp chế độc trong người Vũ Nhiên xuống. Kéo chăn đắp qua ngực Vũ Nhiên nàng vén vài cọng tóc mai rủ xuống trên khuôn mặt tái nhợt của đệ ấy. Khuôn mặt tuy xanh xao thường lấm lem bùn đất nhưng khi lau sạch sẽ thì hiện ra. Là một tiểu mĩ nam a. Nếu như được nuôi dưỡng ắt sẽ cướp lấy không ít trái tim của nữ nhân trong thiên hạ đây.
Lâm Nhã đẩy cửa ra khỏi phòng, vươn vai hít thở một cái. Quả nhiên không khí ở hiện đại không bị ô nhiễm trong lành hơn hiện đại rất nhiều. Nghĩ tới đây Lâm Nhã lại không khiềm chế được tâm nghĩ về 'cha' . Không biết ông có khỏe không?
Khẽ thở một hồi dài, nàng tới gần hồ nhìn xuống dưới. Mấy ngày nay nàng vẫn chưa kịp nhìn xem rút cục mình đã xuyên phải cái dạng người gì rồi.
Giật mình. Khuôn mặt này.giống với khuôn mặt kiếp trước với nàng. À không nhất định là đẹp hơn mấy phần. Tuy giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi 10 tuôi nhưng cũng đã đủ động lòng người rồi.
Khuôn mặt nhỏ tròn xinh xắn. Nước da trắng nõn như cái bánh bao nhìn là muốn cắn một cái. Tóc dài đen láy khắc hoàn toàn với nước da theo gió tùy ý bay bay. Đôi mắt to long lanh như nước hồ mà yêu mị vô cùng. Đôi môi hồng đào nhỏ nhắn.
Ây dà, Lâm Nhã thực sự muốn nhìn xem nương của Vũ Lạp Nhã một lấn. Nhan sắc bà chắc không phải bình thường mà cư nhiên có thể sinh ra được hai đứa con có nhan sắc yêu nghiệt đến như vậy.
'khụ khụ' tiếng ho từ trong phòng truyền ra đánh tỉnh tâm Lâm Nhã. Nàng thực sự lúc cảm thấy bản thân rất vô dụng. Nếu trước đây nàng không dừng việc học y thuật lại chắc bây giờ sẽ không phải bất lực nhìn Vũ Nhiên đau đớn như thế này.
Trước đây nàng được đặc huấn tất cả mọi phương diên để có thể tận dụng được toàn bộ năng lực của bộ gen thiên tài của mình. Nhưng sau một thời gian nàng nhân thấy tốc độ tiếp nhận kiến thức về sát thủ nhanh hơn so với tốc độ y thuật nên tạm thời tạm ngưng học y thuật tạm chung cho việc dào tạo sát thủ của mình chờ khi đào tạo xong sẽ tiếp tục học tiếp mà đã......
Nghĩ vậy Lâm Nhã đạp tường mà bay ra. Hai canh giờ sau nàng quay trở về khuôn mặt rạng rỡ vô cùng.
Nàng chỉ định đi thu thập thêm thông tin về thế giới này ai ngờ lại nghe người ta bàn tán ở ngọn núi phủ sương mù phía nam có mọc một loại thần dược có thể cải tử hoàn sinh.
Nàng lần này nhất định phải lấy cho bằng được loại cây này. Không biết nó có thể chữa khỏi độc cho Vũ Nhiên hay không nhưng bây giờ phải thử thôi nếu không tính mạng của đệ ấy chỉ sợ chỉ giữ không nổi ba năm.
Nhưng trước khi dẫn Vũ Nhiên ly khai khỏi đây, có một vài người nàng phải hảo hảo giáo huấn một phen.
=== ====== =========
Đêm đó, phủ Tướng quân bao bọc bởi màn đêm vô cùng quỷ dị. Lá cây cũng góp vui cho bức tranh u ám này.
Lâm Nhã cả người một bộ đồ dạ hành, ủy mị như một bóng ma lướt nhanh trong đêm.
Tới tiểu viên của Đỗ Quyên Như và Vũ Lạp Nhã nàng nhẹ nhàng lách người vào trong.
Thuốc độc tự chế được phủ toàn bộ tiểu viện. Nếu nói nàng không giỏi về y thuật thì đây là sự thât nhưng xét về phương diện độc thuật thì nếu nàng xưng là nhị không có ai dám xưng là nhất
Xong việc, Lâm Nhã phủi tay áo rời đi trong lòng thầm nghĩ Tướng quân phủ xắp có một đợt gà bay chó sủa rồi.
Đến trước cổng thành, từ xa đã thấy bóng dáng nhỏ bé của Vũ Nhiên. Lâm Nhã lại bộ dáng ôn nhu đến dắt tay đệ ấy bước đi.
Cuộc sống mới của nàng bắt đầu
Lâm Nhã hiện đang tiếp nhận kí ức của thân thể này .Bị người khác làm phiền thì trong lòng sinh ra một cỗ tức tối nhưng khi mở mắt ra nhìn thấy đôi mắt đầy lo lắng của Vũ Nhiên thì trong lòng bao nhiêu tức giận đều theo gió mà bay mất.
Nàng nhìn Vũ Nhiên tâm gợn sóng, một cảm giác ấm áp chảy trong tim. Thì ra cảm giác có gia đình lại ấm áp đến như vậy. Khóe miệng không tự chủ vẽ nên một đường cong mềm mại ý bảo: Ta không sao.
Khi đã thấy Vũ Nhiên an an ổn ổn ngủ trên đùi mình Lâm Nhã lại tiếp tục tiếp nhận nốt phần kí ức cuối cùng của khối thân thể này
Có thể vắn tắt như sau:
Nàng - chủ nhân trước đây của khối thân thể này, là nữ nhi thứ hai của Tướng quân đương triều - Vũ Kiên. Hay tam tiểu thư của Tướng quân phủ - Vũ Lạp Nhã
Nương do sanh khó tiểu đệ (Vũ Nhiên) mà mất được tiên Hoàng đế đưa lên làm Đệ nhất phu nhân. Ngoài bà ra trong phủ Tướng quân còn có nhị phu nhân là Đỗ quyên Như là cháu gái của Tả tướng phủ, tính tình cực kỳ kiêu ngạo. Có một nữ nhi bằng tuổi với nàng tính tình không khác gì mẫu thân nên không được Vũ Kiên sủng ái. Mẫu tử nhà này luôn luôn cậy thế ức hiếp nàng cùng mẫu thân trước đây. Và tất nhiên cái chết của 'nàng' cũng là do đại tỷ Vũ Lạp Nhược ban cho
Cách đây hai năm Vũ kiên đưa đại ca 'nàng' đi dẹp loạn biên cương. Đỗ Quyên Như nhân cơ hội đó lập tức đưa 'nàng' lúc đó mới tám tuổi cùng Vũ Nhiên mới được một tuổi vào biệt viện cho tự sanh tự diệt.
Mà mới đây Vũ Lạp Nhược sinh khí với mẫu thân liền dẫn một đám hạ nhân tìm 'nàng' phát tiết sau mới rời đi . 'Nàng' khi đó đã không qua khỏi liền để 'nàng' nhập vào.
Hay cho một Đỗ Quyên Như, tốt cho một Vũ Lạp Nhược các người tốt hơn hết đừng dẫn mệnh đến đây nếu không ta nhất định sẽ thay linh hồn của Vũ Lạp Nhã hảo hảo đáp trả các người.
'Khục.' chợt một mùi hương quen thuộc sộc vào mũi Lâm Nhã. Là mùi hương nàng đã nương nhờ mà sống trong kiếp trước. Mùi máu.
Mở mắt ra đập vào mắt nàng là hình ảnh Vũ Nhiên đang ho máu trên sàn, khuôn mặt trở nên xanh xao hơn làm tâm nàng như có con dao cứa vào mà chảy máu.
Nhảy từ giường xuống bên cạnh Vũ Nhiên, Lâm Nhã vội vàng cầm tay bắt mạch cho Vũ
Nhiên. Lâm Nhã nhíu mày, tuy y thuật của nàng không giỏi nhưng ít nhất không phải là lang băm. Trong cơ thể Vũ Nhiên có một loại độc vô cùng bá đạo đang ngày ngày dày vò đệ ấy.
Với ký ức trước kia của Vũ Lạp nhã liền mảy may coi chuyện Vũ Nhiên vừa sinh đã trúng độc là truyện không may. Nhưng với trí não thông minh của Lâm Nhã hiển nhiên liếc mắt một cái là có thể đoán được là do ả ta. Người duy nhất có tâm hạ độc nương Vũ Lạp Nhã _Đỗ Quyên Như.
Nhìn khuôn mặt xanh xao của Vũ Nhiên trong lòng Lâm Nhã dâng lên hai mảnh cảm xúc. Một đau lòng. Một tức giận.
Điểm huyệt tạm thời áp chế độc trong người Vũ Nhiên xuống. Kéo chăn đắp qua ngực Vũ Nhiên nàng vén vài cọng tóc mai rủ xuống trên khuôn mặt tái nhợt của đệ ấy. Khuôn mặt tuy xanh xao thường lấm lem bùn đất nhưng khi lau sạch sẽ thì hiện ra. Là một tiểu mĩ nam a. Nếu như được nuôi dưỡng ắt sẽ cướp lấy không ít trái tim của nữ nhân trong thiên hạ đây.
Lâm Nhã đẩy cửa ra khỏi phòng, vươn vai hít thở một cái. Quả nhiên không khí ở hiện đại không bị ô nhiễm trong lành hơn hiện đại rất nhiều. Nghĩ tới đây Lâm Nhã lại không khiềm chế được tâm nghĩ về 'cha' . Không biết ông có khỏe không?
Khẽ thở một hồi dài, nàng tới gần hồ nhìn xuống dưới. Mấy ngày nay nàng vẫn chưa kịp nhìn xem rút cục mình đã xuyên phải cái dạng người gì rồi.
Giật mình. Khuôn mặt này.giống với khuôn mặt kiếp trước với nàng. À không nhất định là đẹp hơn mấy phần. Tuy giờ nàng chỉ là một tiểu oa nhi 10 tuôi nhưng cũng đã đủ động lòng người rồi.
Khuôn mặt nhỏ tròn xinh xắn. Nước da trắng nõn như cái bánh bao nhìn là muốn cắn một cái. Tóc dài đen láy khắc hoàn toàn với nước da theo gió tùy ý bay bay. Đôi mắt to long lanh như nước hồ mà yêu mị vô cùng. Đôi môi hồng đào nhỏ nhắn.
Ây dà, Lâm Nhã thực sự muốn nhìn xem nương của Vũ Lạp Nhã một lấn. Nhan sắc bà chắc không phải bình thường mà cư nhiên có thể sinh ra được hai đứa con có nhan sắc yêu nghiệt đến như vậy.
'khụ khụ' tiếng ho từ trong phòng truyền ra đánh tỉnh tâm Lâm Nhã. Nàng thực sự lúc cảm thấy bản thân rất vô dụng. Nếu trước đây nàng không dừng việc học y thuật lại chắc bây giờ sẽ không phải bất lực nhìn Vũ Nhiên đau đớn như thế này.
Trước đây nàng được đặc huấn tất cả mọi phương diên để có thể tận dụng được toàn bộ năng lực của bộ gen thiên tài của mình. Nhưng sau một thời gian nàng nhân thấy tốc độ tiếp nhận kiến thức về sát thủ nhanh hơn so với tốc độ y thuật nên tạm thời tạm ngưng học y thuật tạm chung cho việc dào tạo sát thủ của mình chờ khi đào tạo xong sẽ tiếp tục học tiếp mà đã......
Nghĩ vậy Lâm Nhã đạp tường mà bay ra. Hai canh giờ sau nàng quay trở về khuôn mặt rạng rỡ vô cùng.
Nàng chỉ định đi thu thập thêm thông tin về thế giới này ai ngờ lại nghe người ta bàn tán ở ngọn núi phủ sương mù phía nam có mọc một loại thần dược có thể cải tử hoàn sinh.
Nàng lần này nhất định phải lấy cho bằng được loại cây này. Không biết nó có thể chữa khỏi độc cho Vũ Nhiên hay không nhưng bây giờ phải thử thôi nếu không tính mạng của đệ ấy chỉ sợ chỉ giữ không nổi ba năm.
Nhưng trước khi dẫn Vũ Nhiên ly khai khỏi đây, có một vài người nàng phải hảo hảo giáo huấn một phen.
=== ====== =========
Đêm đó, phủ Tướng quân bao bọc bởi màn đêm vô cùng quỷ dị. Lá cây cũng góp vui cho bức tranh u ám này.
Lâm Nhã cả người một bộ đồ dạ hành, ủy mị như một bóng ma lướt nhanh trong đêm.
Tới tiểu viên của Đỗ Quyên Như và Vũ Lạp Nhã nàng nhẹ nhàng lách người vào trong.
Thuốc độc tự chế được phủ toàn bộ tiểu viện. Nếu nói nàng không giỏi về y thuật thì đây là sự thât nhưng xét về phương diện độc thuật thì nếu nàng xưng là nhị không có ai dám xưng là nhất
Xong việc, Lâm Nhã phủi tay áo rời đi trong lòng thầm nghĩ Tướng quân phủ xắp có một đợt gà bay chó sủa rồi.
Đến trước cổng thành, từ xa đã thấy bóng dáng nhỏ bé của Vũ Nhiên. Lâm Nhã lại bộ dáng ôn nhu đến dắt tay đệ ấy bước đi.
Cuộc sống mới của nàng bắt đầu
/15
|