Ba ngày sau, tại một quán trà khá xa kinh thành về phía nam. Vũ Lạp Nhã (Từ giờ ta sẽ gọi Lâm Nhã là Vũ Lạp Nhã nha mọi người) đang nhàn nhạ uống trà. Bên kia Vũ Nhiên sau khi đã áp chế được độc xuống đã trở nên hoạt bát như thường, giờ hắn đang dồn hết tâm vào cái bàn đầy mĩ thực (thức ăn ngon) của mình. Tuy nhiên vẫn đang cố gắng kìm nén nước miếng tuôn trào đưa ánh mắt nhìn nàng.
Khó trách a ! Vũ Lạp Nhã thở dài, ánh mắt vừa ôn nhu vừa đau lòng. Đứa trẻ này từ khi sinh ra theo trí nhớ trước có bao giờ được ăn một bữa đầy đủ đâu huống chi lần này là cao lương mĩ vị.
Cũng may trước khi rời đi nàng đã nghĩ chu toàn lấy toàn bộ gia sản Đỗ Quyên Như giành dụm bấy lâu nay nên hiện giờ phải nói cuộc sống của nàng cùng Vũ Nhiên khá là dư giả.
Aizz đừng nghĩ nàng ác a. Nàng chẳng qua đang thay Vũ Lạp Nhã kiếp trước lấy lại chút công đạo thôi mà, vả lại nàng là người vô cùng nhân hậu nên sẽ giữ lại cái mạng lại cho ả. Đợi đến khi Vũ Nhiên bức xong độc sẽ hảo hảo trả ơn ả. (Ems : Tỷ hiền quá! Muội xin bái bái phục phục
"Tất nhiên. Mau ăn đi " Vũ Lạp Nhã cười bóc lấy một con tôm rõ to đưa đến trước miệng Vũ Nhiên. Vũ Nhiên cũng vô cùng phối hợp ngoạm lấy rồi hí hoáy ngồi ăn không quên đôi khi gắp vài miếng thịt gà to vào cái chén trống rỗng của nàng.
Vũ Lạp Nhã cười cười lấy khăn tay lau vết mỡ bám khóe miệng Vũ Nhiên. Vũ Nhiên ngoan ngoãn để yên cho nàng lau sau đó nở nụ cười tươi như hoa.
Nàng có biết chăng hành động đó đang vô tình lấy đi bao trái tim non nớt a. Vũ Lạp Nhã thân một bạch y, Vũ Nhiên bộ đồ cũ rách được thay bằng một bộ tử y ( Tử = tím). Tuy cả hai chỉ là những đứa tre nhưng ngũ quan không bình thường lập tức làm trấn này xáo động một phen.
Vũ Lạp Nhã lạnh lùng tựa khối băng ngàn năm ngược lại Vũ Nhiên lại nhí nhảnh như mặt trời ban trưa. Một lạnh một nóng ở chung một chỗ lại vô cùng hài hòa.
(Ems : Bật mí trước nè, nam 9 cũng là một phần hai mặt trời đấy )
Ăn xong Vũ Lạp Nhã dắt tay Vũ Nhiên rời đi. Được một đoạn thì gặp một đám gian hồ thổ phỉ đang cầm đao đe dọa một nam tử trung niên dáng người vạm vỡ đoán chừng cũng là một khí sư đang bị phủ một tầng máu me.
Nơi này nàng đã điều tra rõ ràng. gồm 4 quốc gia:
Nơi nàng ở Bắc Thần quốc ngoài ra còn có Nam Diệu quốc, Đông Sở quốc và Tây Việt quốc.
Là một nơi dị giới, con người có sức mạnh đặc biệt. Có ba loại người:
Khí sư là người luyện võ, có thể tu luyện huyền khí. Huyền khí phân cấp bậc rõ rệt từ yếu đến mạnh: vàng nhạt, cam, đỏ, xanh lục, xanh dương, tía, chàm, nâu, tím, đen. Tượng trưng cho 10 cấp bậc của huyền khí. Còn có Thánh khí màu trắng xen 10 sắc trên là mạnh nhất hay nói là vô địch và tất nhiên người có Thánh khí vô cùng hiếm.
Pháp sư là người dùng ma thuật. Có ấn chú và luyện thuật còn có thể luyện huyền khí. Pháp sư có bảy hệ khác nhau: phong, hỏa, thổ, thủy, lôi, ám, quang. Còn có 9 cấp bậc kế đến pháp thần, tông pháp thần mạnh nhất Thánh thần.
Cuối cùng là dược sư. Người bào chế dược liệu. Trong một đội quân chỉ cần có một dược sư có thể ngăn chặn thương vong mà còn có thể biên luyện độc dược âm thầm hạ sát kẻ thù. Tương truyền nếu là dược sư ra tay có thể đưa người từ quỷ môn quan trở về.
Nhưng một nghịch lý là số người là dược sư còn hiếm hơn cả Thánh khí vì thế dược sư vô cùng được coi trọng ở đây.
Còn có một tác nhân khác nữa là ma thú. Ma thú cũng có bảy nguyên tố giống pháp sư. Nếu có thể kí kế ước với một ma thú thì cũng có thể ra tăng năng lực. Ma thú cũng phân 9 cấp bậc cao nhất là Thánh Thú.
Vũ Nhiên thấy một màn huyết tinh kia không như những đứa trẻ khác sẽ khóc thét lên mà chỉ đứng bên cạnh Vũ Lạp Nhã quan sát. Thấy hoàn cảnh éo le của nam tử trung niên kia thì nắm chặt vạt áo nàng kéo kéo.
Vũ Lạp Nhã nhìn hắn, hắn thì hướng nam tử kia nhìn một hồi rồi gương ánh mắt nhìn nàng ý bảo : Tỷ tỷ cứu hắn.
Lạp Nhã không quá ngạc nhiên, ôn nhu véo má hắn rồi hướng nơi hỗn loạn kia mà đến.
" Tiểu mĩ nhân a, đi lạc sao" Thấy bóng dáng nàng tiến lại một nam tử buông lời trêu ghẹo hàm ý muốn bao nhiêu dâm tà thì có bấy nhiêu.
" Cút " nàng lạnh lùng phun ra một tiếng. Vũ Nhiên đứng ở đằng sau sắc mặt chợt tái đi. Không tốt tỷ tỷ nổi giận, hắn thật sự thấy tội nghiệp giùm đám người kia bất quá vẫn mong tỷ tỷ cấp cho một cái toàn thây. Tuy hắn thấy từ lúc tỷ tỷ tỉnh lại thì biến hóa không ngừng, mấy ngày nay rời đi cũng đã gặp rất nhiều người trêu chọc tỷ tỷ và hắn kết quả là chết không toàn thây.
"Ta nói tiểu mĩ nhân a đi theo ta ta sẽ cho ngươi thực tới miệng áo tới tay" Lại có một tiếng nói vang lên.
"Đại ca, huynh xem đứa trẻ kia mang về làm sủng nam cho phu nhân ta hoặc đem bán ở chợ nô lệ cũng có thể kiếm được giá tren trời a"
Hảo cho các ngươi. Lạp Nhã trong lòng dâng lên một cỗ tức giận lúc đầu nàng còn định giáo huấn bọn họ một phen rồi thôi nhưng còn dám nói Vũ Nhiên. Cổ tay khẽ động nàng lấy ra một cây chùy thủ (dao găm)
Thấy nàng hành động như vậy bọn người kia đen mặt hét lớn."Ngươi.... rượi mời không uống lại uống rượi phạt"
Xong một đám người vung huyền khí đánh về phía nàng. Vũ Lạp Nhã lười biếng né đòn cũng chẳng buồn ra tay lách người tránh né mặt khác vờn người kia như mèo vờn chuột
Khó trách a ! Vũ Lạp Nhã thở dài, ánh mắt vừa ôn nhu vừa đau lòng. Đứa trẻ này từ khi sinh ra theo trí nhớ trước có bao giờ được ăn một bữa đầy đủ đâu huống chi lần này là cao lương mĩ vị.
Cũng may trước khi rời đi nàng đã nghĩ chu toàn lấy toàn bộ gia sản Đỗ Quyên Như giành dụm bấy lâu nay nên hiện giờ phải nói cuộc sống của nàng cùng Vũ Nhiên khá là dư giả.
Aizz đừng nghĩ nàng ác a. Nàng chẳng qua đang thay Vũ Lạp Nhã kiếp trước lấy lại chút công đạo thôi mà, vả lại nàng là người vô cùng nhân hậu nên sẽ giữ lại cái mạng lại cho ả. Đợi đến khi Vũ Nhiên bức xong độc sẽ hảo hảo trả ơn ả. (Ems : Tỷ hiền quá! Muội xin bái bái phục phục
"Tất nhiên. Mau ăn đi " Vũ Lạp Nhã cười bóc lấy một con tôm rõ to đưa đến trước miệng Vũ Nhiên. Vũ Nhiên cũng vô cùng phối hợp ngoạm lấy rồi hí hoáy ngồi ăn không quên đôi khi gắp vài miếng thịt gà to vào cái chén trống rỗng của nàng.
Vũ Lạp Nhã cười cười lấy khăn tay lau vết mỡ bám khóe miệng Vũ Nhiên. Vũ Nhiên ngoan ngoãn để yên cho nàng lau sau đó nở nụ cười tươi như hoa.
Nàng có biết chăng hành động đó đang vô tình lấy đi bao trái tim non nớt a. Vũ Lạp Nhã thân một bạch y, Vũ Nhiên bộ đồ cũ rách được thay bằng một bộ tử y ( Tử = tím). Tuy cả hai chỉ là những đứa tre nhưng ngũ quan không bình thường lập tức làm trấn này xáo động một phen.
Vũ Lạp Nhã lạnh lùng tựa khối băng ngàn năm ngược lại Vũ Nhiên lại nhí nhảnh như mặt trời ban trưa. Một lạnh một nóng ở chung một chỗ lại vô cùng hài hòa.
(Ems : Bật mí trước nè, nam 9 cũng là một phần hai mặt trời đấy )
Ăn xong Vũ Lạp Nhã dắt tay Vũ Nhiên rời đi. Được một đoạn thì gặp một đám gian hồ thổ phỉ đang cầm đao đe dọa một nam tử trung niên dáng người vạm vỡ đoán chừng cũng là một khí sư đang bị phủ một tầng máu me.
Nơi này nàng đã điều tra rõ ràng. gồm 4 quốc gia:
Nơi nàng ở Bắc Thần quốc ngoài ra còn có Nam Diệu quốc, Đông Sở quốc và Tây Việt quốc.
Là một nơi dị giới, con người có sức mạnh đặc biệt. Có ba loại người:
Khí sư là người luyện võ, có thể tu luyện huyền khí. Huyền khí phân cấp bậc rõ rệt từ yếu đến mạnh: vàng nhạt, cam, đỏ, xanh lục, xanh dương, tía, chàm, nâu, tím, đen. Tượng trưng cho 10 cấp bậc của huyền khí. Còn có Thánh khí màu trắng xen 10 sắc trên là mạnh nhất hay nói là vô địch và tất nhiên người có Thánh khí vô cùng hiếm.
Pháp sư là người dùng ma thuật. Có ấn chú và luyện thuật còn có thể luyện huyền khí. Pháp sư có bảy hệ khác nhau: phong, hỏa, thổ, thủy, lôi, ám, quang. Còn có 9 cấp bậc kế đến pháp thần, tông pháp thần mạnh nhất Thánh thần.
Cuối cùng là dược sư. Người bào chế dược liệu. Trong một đội quân chỉ cần có một dược sư có thể ngăn chặn thương vong mà còn có thể biên luyện độc dược âm thầm hạ sát kẻ thù. Tương truyền nếu là dược sư ra tay có thể đưa người từ quỷ môn quan trở về.
Nhưng một nghịch lý là số người là dược sư còn hiếm hơn cả Thánh khí vì thế dược sư vô cùng được coi trọng ở đây.
Còn có một tác nhân khác nữa là ma thú. Ma thú cũng có bảy nguyên tố giống pháp sư. Nếu có thể kí kế ước với một ma thú thì cũng có thể ra tăng năng lực. Ma thú cũng phân 9 cấp bậc cao nhất là Thánh Thú.
Vũ Nhiên thấy một màn huyết tinh kia không như những đứa trẻ khác sẽ khóc thét lên mà chỉ đứng bên cạnh Vũ Lạp Nhã quan sát. Thấy hoàn cảnh éo le của nam tử trung niên kia thì nắm chặt vạt áo nàng kéo kéo.
Vũ Lạp Nhã nhìn hắn, hắn thì hướng nam tử kia nhìn một hồi rồi gương ánh mắt nhìn nàng ý bảo : Tỷ tỷ cứu hắn.
Lạp Nhã không quá ngạc nhiên, ôn nhu véo má hắn rồi hướng nơi hỗn loạn kia mà đến.
" Tiểu mĩ nhân a, đi lạc sao" Thấy bóng dáng nàng tiến lại một nam tử buông lời trêu ghẹo hàm ý muốn bao nhiêu dâm tà thì có bấy nhiêu.
" Cút " nàng lạnh lùng phun ra một tiếng. Vũ Nhiên đứng ở đằng sau sắc mặt chợt tái đi. Không tốt tỷ tỷ nổi giận, hắn thật sự thấy tội nghiệp giùm đám người kia bất quá vẫn mong tỷ tỷ cấp cho một cái toàn thây. Tuy hắn thấy từ lúc tỷ tỷ tỉnh lại thì biến hóa không ngừng, mấy ngày nay rời đi cũng đã gặp rất nhiều người trêu chọc tỷ tỷ và hắn kết quả là chết không toàn thây.
"Ta nói tiểu mĩ nhân a đi theo ta ta sẽ cho ngươi thực tới miệng áo tới tay" Lại có một tiếng nói vang lên.
"Đại ca, huynh xem đứa trẻ kia mang về làm sủng nam cho phu nhân ta hoặc đem bán ở chợ nô lệ cũng có thể kiếm được giá tren trời a"
Hảo cho các ngươi. Lạp Nhã trong lòng dâng lên một cỗ tức giận lúc đầu nàng còn định giáo huấn bọn họ một phen rồi thôi nhưng còn dám nói Vũ Nhiên. Cổ tay khẽ động nàng lấy ra một cây chùy thủ (dao găm)
Thấy nàng hành động như vậy bọn người kia đen mặt hét lớn."Ngươi.... rượi mời không uống lại uống rượi phạt"
Xong một đám người vung huyền khí đánh về phía nàng. Vũ Lạp Nhã lười biếng né đòn cũng chẳng buồn ra tay lách người tránh né mặt khác vờn người kia như mèo vờn chuột
/15
|