(*) Vua là vua, thần tử không phải là thần tử.
Ánh mắt của Thần lão gia tử nhẹ nhàng ảm đạm nói:
- Chính là bởi vì ngươi quá hiểu chuyện, thế cho nên để cho lòng của ngươi cho tới bây giờ đều không ý thức được, ngươi làm như vậy có hay không để cho chúng ta lo lắng.
- Gia gia!
- Đem trách nhiệm gia tộc của ngươi, đem trách nhiệm tìm mẹ của ngươi tất cả đều đặt ở trên thân một mình ngươi, ở trong lòng của ngươi, những người chúng ta đến cùng có đúng là người nhà của ngươi hay không, có phải là người mà người tín nhiệm cùng lệ thuộc vào nhất hay không?
Thần lão gia tử gầm lên!
- Gia gia!
Thần Dạ đau khổ cười một tiếng, nhưng đối mặt với lửa giận của lão gia tử, ánh mắt của hắn chưa từng có nửa điểm lui bước, thần sức kiên định như cũ:
- Ngài nói những thứ này tôn nhi đều hiểu, tôn nhi cũng hiểu được mọi việc không thể quá mức, nếu không duyên phận rất nhanh sẽ hết. Bất quá những lời này đặt ở trên người của ta lại là một điểm đều không cần thiết.
- Ân?
Đuôi lông mày của Thần lão gia tử nhảy lên.
Thần Dạ cười nói:
- Sau khi tự mình tiếp xúc tu luyện cùng với căn cơ bị phế, thái độ mà hoàng thất biểu hiện ra đối với Thần gia chúng ta liền đã đủ để cho ta biets rõ, điểm mà hoàng thấy úy kỵ là ở chỗ nào! Cho nên ta không khách khí mà nói một tiếng, các ca ca ngay cả trong lòng không phục, đây cũng là sự thật, Thần gia trên dưới ngoại trừ gia gia cùng hai vị bá bá ra, ở trong đời thứ ba có thể khiến cho Thần gia có thể tiếp tục trung hưng thì không phải Thần Dạ ta liền không có người nào!
Bên trong mi vũ của Thần Dạ cố ý lướt qua vẻ ngạo nghễ, chợt nhẹ nhàng run lên nói:
- Ngay cả ứng phó với hoàng thất chèn ép, tác dụng của mấy vị ca ca cũng không bằng tôn nhi, thử hỏi gia gia, chuyện của mẫu thân ngoại trừ ta ra, mấy vị ca ca có thể giúp được ta bao nhiêu? Nếu như giúp được không nhiều lắm thì ta cần gì phải đem các ngươi liên lụy vào, mà tăng thêm rất nhiều biến số?
- Cho nên gia gia, ngài cũng không cần vì tôn nhi mà lo lắng, con đường tương lai mặc dù khó khăn, mặc dù cô đơn, tôn nhi đều sẽ thản nhiên đối mặt, bởi vì ta là đang tìm mẫu tahanac ảu ta, mà người một nhà chúng ta cần gì phải nói những lời này?
- Dạ nhi a!
Hiện tại đến phiên Thần lão gia tử cười khổ không dứt:
- Ngươi vẫn là chấp nhất như trước kia, cũng được, ngươi muốn làm như thế nào thì làm như thế đó đi, gia gia vẫn là một câu nói kia, Thần gia vĩnh viễn sẽ không trở thành trói buộc đối với ngươi!
- Cảm ơn gia gia!
- Tốt lắm, không nói những thứ này, gia gia nói điểm khác với ngươi.
Nụ cười của Thần lão gia tử vừa thu lại, thần sắc trở nên cực kỳ ngưng trọng:
- Dạ nhi, lúc ngươi nói với gia gia giấc mộng kia có phải hay không còn có một câu không hỏi gia gia, ngươi có phải là muốn hỏi ở trong lòng gia gia rốt cuộc đang sợ những thứ gì hay không? Hôm nay gia gia sẽ nói cho ngươi biết!
Tâm thần Thần Dạ chấn động, cái nghi vấn này ở trong lòng hắn đã tồn tại quá lâu, quá lâu rồi...
Thần lão gia tử nhẹ thở ra, phảng phất là muốn đem tất cả tâm tình bất an ở trong lòng đều huy xuất ra ngoài, sau một lúc trầm mặc mới chậm rãi nói ra:
- Dạ nhi, Vân Thái Hư cao thủ bậc này ở trong đông đảo cao thủ của hoàng thất tuyệt đối là tồn tại dạng lông phượng sừng lân, nhưng mà nếu như hoàng thất có thể liên kết mà nói, cao thủ cường đại hơn vô số lần so với Vân Thái Hư còn có rất nhiều!
- Cái gì?
Thần Dạ thất kinh!
Cái gì gọi là cao thủ cường đại hơn vô số lần so với Vân Thái Hư, còn có rất nhiều? Nếu như hoàng thất liên kết được mà nói? Ý là nếu như hoàng thất có thể liên kết được, như vậy diệt Thần gia cơ hồ không cần tốn nhiều sức rồi?
Ý tứ trong những lời này của lão gia tử có phải hay không là đang nói cho mình biết sợ hãi trong lòng của lão nhân gia hắn chính là ở chỗ này?
Năm đó Thần gia bị diệt, lão gia tử trơ mắt nhìn, có phải hay không là lão gia tử biết cho dù phản kháng cũng là hành động vô dụng, như vậy không bằng chờ đợi tru diệt, như vậy mà nói còn có thể ở trong lòng dân chúng hoàng triều lưu lại một phần bi tráng?
- Ngươi cũng không cần lo lắng!
Thần lão gia tử mạnh mẽ cười cười nói:
- Ở trước mặt những cao thủ, hoàng thất cùng lão phu là tồn tại đồng đẳng, cho nên không cần phòng bị bọn họ, trên thực tế nếu như bọn họ thật muốn làm chuyện gì cũng là chúng ta không cách nào phòng bị được.
Lời này có đạo lý, đúng là như vậy, nhưng tâm của Thần Dạ đã không cách nào yên tĩnh được.
Lời của lão gia tử cuối cùng là để cho hắn mất đi cái nghi hoặc lớn nhất trong lòng, nhưng đồng thời cũng làm cho Thần Dạ lưng đeo áp lực lớn hơn nữa.
Thần Dạ từng bị diệt qua, cũng là ý nghĩa những cao thủ này đứng ở bên phía hoàng thất!
- Dạ nhi, gia gia nói cho ngươi biết những thứ này không phải là muốn gia tăng gánh nặng trong lòng ngươi, gia gia muốn nói là nước của Đại Hoa hoàng triều đã quá sâu rồi, có rất nhiều chuyện không thể dùng lẽ thường tới cân nhắc, theo cái này tới thời điểm ngươi làm việc phải càng thêm cẩn thận.
Thần lão gia tử cười nhạt nói:
- Những cao thủ kia gia gia đồng dạng có thể liên kết được, lợi thế của gia gia không nhỏ hơn so với hoàng thất.
Nói tới chỗ này, Thần lão gia tử vô cùng tự tin!
- Gia gia, bọn họ rốt cuộc là người nào?
Những thứ khác Thần Dạ cũng không muốn để ý tới, hắn chỉ muốn biết một phương thần bí cường địa này đến tột cùng là xuất ra từ chỗ nào?
- Những người đó? Ha hả!
Thần lão gia tử bất đắc dĩ cười một tiếng nói:
- Tạm thời gia gia không thể tiết lộ thân phận của bọn họ, liền giống như gia gia ở thời điểm tự thân Giao Long thể còn chưa đột phá tới tầng thứ hai đạt tới tầng thứ ba thì không thể đem tâm pháp tầng thứ hai nói cho ngươi biết, là đạo lý đồng dạng.
Nghe nói như thế, Thần Dạ cũng cảm thấy bất đắc dĩ, thế gian này thủy chung là quá lớn, lớn đến ngay cả một người muốn làm những chuyện gì, nói những thứ gì đều cần phải trước suy nghĩ kỹ càng, có cái hậu quả bất lợi gì hay không.
Bất quá lão gia tử cuối cùng là cho hắn một cái tin tức minh xác, mặc dù Thần Dạ không rõ ràng lắm quỹ tích của vận mệnh rốt cuộc biến hóa bao nhiêu, có ít nhất một chút là đã bất đồng rồi, đó liền là trọng tân quật khởi của chính mình.
Bởi vì một cái nguyên nhân này thay đổi quá nhiều, cho nên tạm thời liền giống như lão gia tử nói, hoàng thất cùng Thần gia sẽ xuất hiện một cái thăng bằng, như vậy...
Sau khi trầm mặc một hồi, Thần Dạ ngẩng đầu nhìn lão gia tử ói:
- Gia gia, nếu tình thế đế đô tạm thời bình tĩnh lại, có cao thủ trợ giúp bên cạnh Lăng nhi, Thần gia trong khoảng thời gian ngắn không có việc gì, như vậy ta muốn rời đi một thời gian ngắn.
Đối với lời này Thần lão gia tử không có nửa điểm kinh ngạc, lấy ưu tú của Thần Dạ, đế đô hoàng thành nho nhỏ không đủ để cho Thần Dạ thi triển, bầu trời bao la càng rộng rãi hơn mới là võ đài chân chính của hắn!
Ánh mắt của Thần lão gia tử nhẹ nhàng ảm đạm nói:
- Chính là bởi vì ngươi quá hiểu chuyện, thế cho nên để cho lòng của ngươi cho tới bây giờ đều không ý thức được, ngươi làm như vậy có hay không để cho chúng ta lo lắng.
- Gia gia!
- Đem trách nhiệm gia tộc của ngươi, đem trách nhiệm tìm mẹ của ngươi tất cả đều đặt ở trên thân một mình ngươi, ở trong lòng của ngươi, những người chúng ta đến cùng có đúng là người nhà của ngươi hay không, có phải là người mà người tín nhiệm cùng lệ thuộc vào nhất hay không?
Thần lão gia tử gầm lên!
- Gia gia!
Thần Dạ đau khổ cười một tiếng, nhưng đối mặt với lửa giận của lão gia tử, ánh mắt của hắn chưa từng có nửa điểm lui bước, thần sức kiên định như cũ:
- Ngài nói những thứ này tôn nhi đều hiểu, tôn nhi cũng hiểu được mọi việc không thể quá mức, nếu không duyên phận rất nhanh sẽ hết. Bất quá những lời này đặt ở trên người của ta lại là một điểm đều không cần thiết.
- Ân?
Đuôi lông mày của Thần lão gia tử nhảy lên.
Thần Dạ cười nói:
- Sau khi tự mình tiếp xúc tu luyện cùng với căn cơ bị phế, thái độ mà hoàng thất biểu hiện ra đối với Thần gia chúng ta liền đã đủ để cho ta biets rõ, điểm mà hoàng thấy úy kỵ là ở chỗ nào! Cho nên ta không khách khí mà nói một tiếng, các ca ca ngay cả trong lòng không phục, đây cũng là sự thật, Thần gia trên dưới ngoại trừ gia gia cùng hai vị bá bá ra, ở trong đời thứ ba có thể khiến cho Thần gia có thể tiếp tục trung hưng thì không phải Thần Dạ ta liền không có người nào!
Bên trong mi vũ của Thần Dạ cố ý lướt qua vẻ ngạo nghễ, chợt nhẹ nhàng run lên nói:
- Ngay cả ứng phó với hoàng thất chèn ép, tác dụng của mấy vị ca ca cũng không bằng tôn nhi, thử hỏi gia gia, chuyện của mẫu thân ngoại trừ ta ra, mấy vị ca ca có thể giúp được ta bao nhiêu? Nếu như giúp được không nhiều lắm thì ta cần gì phải đem các ngươi liên lụy vào, mà tăng thêm rất nhiều biến số?
- Cho nên gia gia, ngài cũng không cần vì tôn nhi mà lo lắng, con đường tương lai mặc dù khó khăn, mặc dù cô đơn, tôn nhi đều sẽ thản nhiên đối mặt, bởi vì ta là đang tìm mẫu tahanac ảu ta, mà người một nhà chúng ta cần gì phải nói những lời này?
- Dạ nhi a!
Hiện tại đến phiên Thần lão gia tử cười khổ không dứt:
- Ngươi vẫn là chấp nhất như trước kia, cũng được, ngươi muốn làm như thế nào thì làm như thế đó đi, gia gia vẫn là một câu nói kia, Thần gia vĩnh viễn sẽ không trở thành trói buộc đối với ngươi!
- Cảm ơn gia gia!
- Tốt lắm, không nói những thứ này, gia gia nói điểm khác với ngươi.
Nụ cười của Thần lão gia tử vừa thu lại, thần sắc trở nên cực kỳ ngưng trọng:
- Dạ nhi, lúc ngươi nói với gia gia giấc mộng kia có phải hay không còn có một câu không hỏi gia gia, ngươi có phải là muốn hỏi ở trong lòng gia gia rốt cuộc đang sợ những thứ gì hay không? Hôm nay gia gia sẽ nói cho ngươi biết!
Tâm thần Thần Dạ chấn động, cái nghi vấn này ở trong lòng hắn đã tồn tại quá lâu, quá lâu rồi...
Thần lão gia tử nhẹ thở ra, phảng phất là muốn đem tất cả tâm tình bất an ở trong lòng đều huy xuất ra ngoài, sau một lúc trầm mặc mới chậm rãi nói ra:
- Dạ nhi, Vân Thái Hư cao thủ bậc này ở trong đông đảo cao thủ của hoàng thất tuyệt đối là tồn tại dạng lông phượng sừng lân, nhưng mà nếu như hoàng thất có thể liên kết mà nói, cao thủ cường đại hơn vô số lần so với Vân Thái Hư còn có rất nhiều!
- Cái gì?
Thần Dạ thất kinh!
Cái gì gọi là cao thủ cường đại hơn vô số lần so với Vân Thái Hư, còn có rất nhiều? Nếu như hoàng thất liên kết được mà nói? Ý là nếu như hoàng thất có thể liên kết được, như vậy diệt Thần gia cơ hồ không cần tốn nhiều sức rồi?
Ý tứ trong những lời này của lão gia tử có phải hay không là đang nói cho mình biết sợ hãi trong lòng của lão nhân gia hắn chính là ở chỗ này?
Năm đó Thần gia bị diệt, lão gia tử trơ mắt nhìn, có phải hay không là lão gia tử biết cho dù phản kháng cũng là hành động vô dụng, như vậy không bằng chờ đợi tru diệt, như vậy mà nói còn có thể ở trong lòng dân chúng hoàng triều lưu lại một phần bi tráng?
- Ngươi cũng không cần lo lắng!
Thần lão gia tử mạnh mẽ cười cười nói:
- Ở trước mặt những cao thủ, hoàng thất cùng lão phu là tồn tại đồng đẳng, cho nên không cần phòng bị bọn họ, trên thực tế nếu như bọn họ thật muốn làm chuyện gì cũng là chúng ta không cách nào phòng bị được.
Lời này có đạo lý, đúng là như vậy, nhưng tâm của Thần Dạ đã không cách nào yên tĩnh được.
Lời của lão gia tử cuối cùng là để cho hắn mất đi cái nghi hoặc lớn nhất trong lòng, nhưng đồng thời cũng làm cho Thần Dạ lưng đeo áp lực lớn hơn nữa.
Thần Dạ từng bị diệt qua, cũng là ý nghĩa những cao thủ này đứng ở bên phía hoàng thất!
- Dạ nhi, gia gia nói cho ngươi biết những thứ này không phải là muốn gia tăng gánh nặng trong lòng ngươi, gia gia muốn nói là nước của Đại Hoa hoàng triều đã quá sâu rồi, có rất nhiều chuyện không thể dùng lẽ thường tới cân nhắc, theo cái này tới thời điểm ngươi làm việc phải càng thêm cẩn thận.
Thần lão gia tử cười nhạt nói:
- Những cao thủ kia gia gia đồng dạng có thể liên kết được, lợi thế của gia gia không nhỏ hơn so với hoàng thất.
Nói tới chỗ này, Thần lão gia tử vô cùng tự tin!
- Gia gia, bọn họ rốt cuộc là người nào?
Những thứ khác Thần Dạ cũng không muốn để ý tới, hắn chỉ muốn biết một phương thần bí cường địa này đến tột cùng là xuất ra từ chỗ nào?
- Những người đó? Ha hả!
Thần lão gia tử bất đắc dĩ cười một tiếng nói:
- Tạm thời gia gia không thể tiết lộ thân phận của bọn họ, liền giống như gia gia ở thời điểm tự thân Giao Long thể còn chưa đột phá tới tầng thứ hai đạt tới tầng thứ ba thì không thể đem tâm pháp tầng thứ hai nói cho ngươi biết, là đạo lý đồng dạng.
Nghe nói như thế, Thần Dạ cũng cảm thấy bất đắc dĩ, thế gian này thủy chung là quá lớn, lớn đến ngay cả một người muốn làm những chuyện gì, nói những thứ gì đều cần phải trước suy nghĩ kỹ càng, có cái hậu quả bất lợi gì hay không.
Bất quá lão gia tử cuối cùng là cho hắn một cái tin tức minh xác, mặc dù Thần Dạ không rõ ràng lắm quỹ tích của vận mệnh rốt cuộc biến hóa bao nhiêu, có ít nhất một chút là đã bất đồng rồi, đó liền là trọng tân quật khởi của chính mình.
Bởi vì một cái nguyên nhân này thay đổi quá nhiều, cho nên tạm thời liền giống như lão gia tử nói, hoàng thất cùng Thần gia sẽ xuất hiện một cái thăng bằng, như vậy...
Sau khi trầm mặc một hồi, Thần Dạ ngẩng đầu nhìn lão gia tử ói:
- Gia gia, nếu tình thế đế đô tạm thời bình tĩnh lại, có cao thủ trợ giúp bên cạnh Lăng nhi, Thần gia trong khoảng thời gian ngắn không có việc gì, như vậy ta muốn rời đi một thời gian ngắn.
Đối với lời này Thần lão gia tử không có nửa điểm kinh ngạc, lấy ưu tú của Thần Dạ, đế đô hoàng thành nho nhỏ không đủ để cho Thần Dạ thi triển, bầu trời bao la càng rộng rãi hơn mới là võ đài chân chính của hắn!
/1432
|