- Nhưng vì sao Long tộc lại được Thanh Đế hỗ trợ?
Những lời Thành Tự Tại nói Thần Dạ đều hiểu rõ ràng, nhưng truyền thừa hiện tại của Long tộc cũng đã được Thanh Đế trợ giúp rất lớn, nếu không với cừu hận của Tà Đế Điện đối với Long tộc, giờ này Long tộc cũng đã không thể khôi phục được thực lực thời kỳ đỉnh phong.
- Chuyện này thì khác!
Thành Tự Tại đáp:
- Thanh Đế bệ hạ trợ giúp Long tộc cũng chỉ là duy trì truyền thừa của Long tộc không bị phá hư, không can dự vào truyền thừa của họ, nếu có một ngày nào đó trong tương lai Long tộc có thể sẽ bị suy tàn, mà điểm này mỗi tộc nhân Long tộc đều hiểu thật rõ ràng.
- Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn Trạc Ly tiền bối rời khỏi sao?
Thần Dạ có chút không cam lòng, thực lực của hắn hôm nay, lại có thêm Dạ Minh đã xem như là thế lực cường đại nhất trong thiên hạ, chỉ có Tà Đế Điện mới có thể so sánh.
Nhưng thực lực như thế vẫn không bảo hộ được một bằng hữu!
Thành Tự Tại thở dài, nói:
- Thần Dạ, ngươi trọng tình trọng nghĩa, minh chủ cùng nhóm người Dịch Thiên cũng là như thế, chính là vì nguyên nhân này Dạ Minh mới đoàn kết chưa từng có. Lão phu cũng không muốn Trạc Ly vì Kỳ Lân bộ tộc mà bỏ qua sinh mạng, theo lão phu xem ra, đây không chỉ là sứ mạng của Trạc Ly, đồng dạng bản thân hắn cũng thật nguyện ý làm như vậy.
Đúng vậy, nếu Trạc Ly không muốn như thế nào lại đi ngưng tụ Kỳ Lân Châu?
Vì Kỳ Lân bộ tộc, hắn từng tình nguyện bị nhốt trong Nhất Tuyết Thiên hơn ngàn năm, hiện giờ có cơ hội tuyệt hảo đổi một mạng đối với hắn mà nói thật sự không có gì đáng do dự.
- Đừng thương cảm, bây giờ điều chúng ta có thể làm là để Trạc Ly tiền bối hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ lần này, không để cho hắn có bất kỳ tiếc nuối.
Tử Huyên khuyên nhủ.
Thần Dạ gật gật đầu, chỉ có thể như vậy.
Thanh âm tiếng niệm chú dũng mãnh vang vọng chân trời, vô số chân khí cùng năng lượng đến từ thiên ngoại liên tục tràn vào bên trong pháp ấn.
Thời gian trôi qua thật nhanh, cuối cùng pháp ấn đã được tích súc tràn đầy.
Vào thời khắc cuối cùng, một giọt bổn mạng máu huyết từ đầu lưỡi Trạc Ly nhanh như chớp bắn ra, bay nhanh vào bên trong pháp ấn.
- Ông!
Một trận ba động truyền ra.
Bổn mạng máu huyết rơi vào trong pháp ấn, toàn bộ năng lượng bên trong nhanh chóng hội tụ, dần dần ngưng thật trở lên.
Thần sắc Trạc Ly vẫn không thay đổi, lại thêm một giọt bổn mệnh máu huyết tan vào bên trong pháp ấn.
Cứ thế tiếp tục không ngừng, hết thảy năng lượng trong pháp ấn dần dần ngưng thật, cuối cùng nhìn qua thật giống một viên trân châu thật tròn, tản ra hồng sắc quang mang không ngừng xoay tròn.
Lúc này thần sắc Trạc Ly đã tái nhợt, khí tức cường đại đã như nhận lấy đòn nghiêm trọng, biến thành vô cùng uể oải, nhưng khuôn mặt hắn lại chậm rãi hiện lên ý cười. Tâm nguyện suốt đời đã hoàn thành, hắn làm sao không vui sướng!
Nhưng hiện tại mặc dù viên trân châu đã thật tròn, nhưng vẫn chưa hoàn mỹ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt ba người Thần Dạ đều ảm đạm xuống, bọn họ đều rất rõ ràng còn cần một bước cuối cùng mới có thể chân chính ngưng thật, biến thành truyền thừa của Kỳ Lân bộ tộc, xem như là vì Kỳ Lân Châu.
Mà một bước cuối cùng chính là…Một thoáng sau, hai tay Trạc Ly chợt động, pháp ấn nhẹ nhàng vỡ vụn, viên trân châu bị Trạc Ly nuốt vào trong thân thể.
Một đạo hồng sắc hào quang từ trong thân thể hắn tràn ra, thật nhiều thiên địa linh khí nhanh chóng tuôn qua, tan vào trong quang mang.
- Ông ông!
Huyết quang bao phủ toàn thân Trạc Ly, ba người Thần Dạ cực kỳ bất đắc dĩ chứng kiến thân thể của Trạc Ly nhanh chóng tan rã.
Ngay sau khi thân thể Trạc Ly biến mất, một viên trân châu tròn trịa phiêu phù trước mắt ba người Thần Dạ.
Hiện tại viên trân châu kia trôi nổi hào quang đỏ tươi chói mắt, mà bên trong hạt châu chẳng những tràn ngập linh tính, còn ẩn chứa chân khí vô cùng cường đại.
Chân khí bao trùm tới, ngay cả Thành Tự Tại cũng cảm nhận được áp lực vô cùng.
- Kỳ Lân Châu!
Ánh mắt ba người Thần Dạ căng thẳng, viên trân châu ngưng tụ tính mạng của Trạc Ly, cùng vô số máu huyết của thật nhiều tiền bối Kỳ Lân bộ tộc, mặc dù Kỳ Lân Châu không có tính công kích nhưng cảm giác cường đại không thể nghi ngờ.
Không hổ là vật truyền thừa của Kỳ Lân bộ tộc!
Viên Kỳ Lân Châu này ngoại trừ tộc nhân Kỳ Lân tộc, toàn bộ các bộ tộc khác kể cả nhân tộc cũng không thể sử dụng.
Nếu là như vậy năm xưa vì sao còn có người muốn cướp đoạt, chẳng lẽ chỉ vì những điều hư vô phiêu miểu, trước kia Thần Dạ còn chưa biết, chẳng lẽ còn tồn tại Huyết Bồ Đề?
Nếu quả thật vì Huyết Bồ Đề, hiện giờ Kỳ Lân Châu tái hiện, năm đó cao thủ thần bí làm suy sụp Kỳ Lân bộ tộc sẽ còn xuất hiện nữa đi?
Kỳ Lân Châu vừa xuất hiện, cả không gian liền xảy ra biến hóa kịch liệt.
Nguyên bản không gian tràn ngập suy tàn, hoang vắng lẫn thê thảm, bởi vì Kỳ Lân Châu lại như hồi sinh, bừng bừng sinh cơ, tận sâu trong không gian không ngừng tràn ngập sinh khí…chỉ nháy mắt sau vùng đất này đã dạt dào sự sống!
Không qua bao lâu, cả vùng đất hoang vu thê lương tràn ngập cỏ cây thực vật, cả dãy núi non như phủ thêm một tầng xanh biếc, vô số thiên địa linh khí tràn vào không gian, hội tụ không đi.
Tuy không hoàn toàn thay đổi, nhưng có thể biết được qua thêm một thời gian không lâu, phiến không gian này sẽ biến đổi hoàn toàn, là một trong những địa phương thích hợp tu luyện nhất trên thế gian.
- Trạc Ly tiền bối…
Thần Dạ không khỏi nhẹ giọng hô một tiếng, trong lòng mỗi người đều có một sự chấp nhất, tâm nguyện suốt đời của Trạc Ly là vì muốn Kỳ Lân bộ tộc có thể khôi phục hưng thịnh, vì mục tiêu này hắn không sợ tử vong, tình nguyện dùng tính mạng trao đổi.
Điều này làm cho Thần Dạ nghĩ tới chính mình, nếu muốn hắn giao ra tính mạng đổi lại sự bình an của mẫu thân, lại để mẫu thân hạnh phúc với phụ thân, hoặc đổi lại sự bình yên vô sự cho Tử Huyên, hắn cũng sẽ không chút do dự mà làm.
Tựa hồ Trạc Ly vẫn chưa rời đi, một tiếng kêu gọi của Thần Dạ bị hắn nghe được, chỉ khoảnh khắc sau viên Kỳ Lân Châu đột nhiên xoay tròn thật nhanh.
Nhưng một đạo chân khí hỗn loạn cũng đồng thời từ trong Kỳ Lân Châu xuất hiện.
Đạo chân khí kia vô cùng đáng sợ, chỉ tích tắc làm không gian nơi này có dấu hiệu vỡ vụn, sinh cơ màu xanh biếc bừng bừng, thậm chí là thiên địa linh khí rất có xu thế lập tức biến mất không còn tăm hơi.
- Sao lại như vậy?
Thần Dạ run lên.
Thành Tự Tại trầm giọng nói:
- Tu vi Trạc Ly còn kém một chút, trong huyết mạch của hắn tuy rằng trải qua hai năm tẩy lễ của vô số tiền bối Kỳ Lân tộc, nhưng vẫn chưa đạt tới hoàn mỹ, cho nên viên Kỳ Lân Châu vẫn không hoàn toàn hoàn mỹ chân chính.
- Đừng lo lắng, giao cho ta!
Tử Huyên bước lên một bước, hai tay vừa động, ngón tay ngọc đột nhiên điểm ra, một chút bạch quang thoáng hiện, ngưng mà không tán, chỉ khoảnh khắc sau phảng phất giống như một luân bàn xoay tròn.
Những lời Thành Tự Tại nói Thần Dạ đều hiểu rõ ràng, nhưng truyền thừa hiện tại của Long tộc cũng đã được Thanh Đế trợ giúp rất lớn, nếu không với cừu hận của Tà Đế Điện đối với Long tộc, giờ này Long tộc cũng đã không thể khôi phục được thực lực thời kỳ đỉnh phong.
- Chuyện này thì khác!
Thành Tự Tại đáp:
- Thanh Đế bệ hạ trợ giúp Long tộc cũng chỉ là duy trì truyền thừa của Long tộc không bị phá hư, không can dự vào truyền thừa của họ, nếu có một ngày nào đó trong tương lai Long tộc có thể sẽ bị suy tàn, mà điểm này mỗi tộc nhân Long tộc đều hiểu thật rõ ràng.
- Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn Trạc Ly tiền bối rời khỏi sao?
Thần Dạ có chút không cam lòng, thực lực của hắn hôm nay, lại có thêm Dạ Minh đã xem như là thế lực cường đại nhất trong thiên hạ, chỉ có Tà Đế Điện mới có thể so sánh.
Nhưng thực lực như thế vẫn không bảo hộ được một bằng hữu!
Thành Tự Tại thở dài, nói:
- Thần Dạ, ngươi trọng tình trọng nghĩa, minh chủ cùng nhóm người Dịch Thiên cũng là như thế, chính là vì nguyên nhân này Dạ Minh mới đoàn kết chưa từng có. Lão phu cũng không muốn Trạc Ly vì Kỳ Lân bộ tộc mà bỏ qua sinh mạng, theo lão phu xem ra, đây không chỉ là sứ mạng của Trạc Ly, đồng dạng bản thân hắn cũng thật nguyện ý làm như vậy.
Đúng vậy, nếu Trạc Ly không muốn như thế nào lại đi ngưng tụ Kỳ Lân Châu?
Vì Kỳ Lân bộ tộc, hắn từng tình nguyện bị nhốt trong Nhất Tuyết Thiên hơn ngàn năm, hiện giờ có cơ hội tuyệt hảo đổi một mạng đối với hắn mà nói thật sự không có gì đáng do dự.
- Đừng thương cảm, bây giờ điều chúng ta có thể làm là để Trạc Ly tiền bối hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ lần này, không để cho hắn có bất kỳ tiếc nuối.
Tử Huyên khuyên nhủ.
Thần Dạ gật gật đầu, chỉ có thể như vậy.
Thanh âm tiếng niệm chú dũng mãnh vang vọng chân trời, vô số chân khí cùng năng lượng đến từ thiên ngoại liên tục tràn vào bên trong pháp ấn.
Thời gian trôi qua thật nhanh, cuối cùng pháp ấn đã được tích súc tràn đầy.
Vào thời khắc cuối cùng, một giọt bổn mạng máu huyết từ đầu lưỡi Trạc Ly nhanh như chớp bắn ra, bay nhanh vào bên trong pháp ấn.
- Ông!
Một trận ba động truyền ra.
Bổn mạng máu huyết rơi vào trong pháp ấn, toàn bộ năng lượng bên trong nhanh chóng hội tụ, dần dần ngưng thật trở lên.
Thần sắc Trạc Ly vẫn không thay đổi, lại thêm một giọt bổn mệnh máu huyết tan vào bên trong pháp ấn.
Cứ thế tiếp tục không ngừng, hết thảy năng lượng trong pháp ấn dần dần ngưng thật, cuối cùng nhìn qua thật giống một viên trân châu thật tròn, tản ra hồng sắc quang mang không ngừng xoay tròn.
Lúc này thần sắc Trạc Ly đã tái nhợt, khí tức cường đại đã như nhận lấy đòn nghiêm trọng, biến thành vô cùng uể oải, nhưng khuôn mặt hắn lại chậm rãi hiện lên ý cười. Tâm nguyện suốt đời đã hoàn thành, hắn làm sao không vui sướng!
Nhưng hiện tại mặc dù viên trân châu đã thật tròn, nhưng vẫn chưa hoàn mỹ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt ba người Thần Dạ đều ảm đạm xuống, bọn họ đều rất rõ ràng còn cần một bước cuối cùng mới có thể chân chính ngưng thật, biến thành truyền thừa của Kỳ Lân bộ tộc, xem như là vì Kỳ Lân Châu.
Mà một bước cuối cùng chính là…Một thoáng sau, hai tay Trạc Ly chợt động, pháp ấn nhẹ nhàng vỡ vụn, viên trân châu bị Trạc Ly nuốt vào trong thân thể.
Một đạo hồng sắc hào quang từ trong thân thể hắn tràn ra, thật nhiều thiên địa linh khí nhanh chóng tuôn qua, tan vào trong quang mang.
- Ông ông!
Huyết quang bao phủ toàn thân Trạc Ly, ba người Thần Dạ cực kỳ bất đắc dĩ chứng kiến thân thể của Trạc Ly nhanh chóng tan rã.
Ngay sau khi thân thể Trạc Ly biến mất, một viên trân châu tròn trịa phiêu phù trước mắt ba người Thần Dạ.
Hiện tại viên trân châu kia trôi nổi hào quang đỏ tươi chói mắt, mà bên trong hạt châu chẳng những tràn ngập linh tính, còn ẩn chứa chân khí vô cùng cường đại.
Chân khí bao trùm tới, ngay cả Thành Tự Tại cũng cảm nhận được áp lực vô cùng.
- Kỳ Lân Châu!
Ánh mắt ba người Thần Dạ căng thẳng, viên trân châu ngưng tụ tính mạng của Trạc Ly, cùng vô số máu huyết của thật nhiều tiền bối Kỳ Lân bộ tộc, mặc dù Kỳ Lân Châu không có tính công kích nhưng cảm giác cường đại không thể nghi ngờ.
Không hổ là vật truyền thừa của Kỳ Lân bộ tộc!
Viên Kỳ Lân Châu này ngoại trừ tộc nhân Kỳ Lân tộc, toàn bộ các bộ tộc khác kể cả nhân tộc cũng không thể sử dụng.
Nếu là như vậy năm xưa vì sao còn có người muốn cướp đoạt, chẳng lẽ chỉ vì những điều hư vô phiêu miểu, trước kia Thần Dạ còn chưa biết, chẳng lẽ còn tồn tại Huyết Bồ Đề?
Nếu quả thật vì Huyết Bồ Đề, hiện giờ Kỳ Lân Châu tái hiện, năm đó cao thủ thần bí làm suy sụp Kỳ Lân bộ tộc sẽ còn xuất hiện nữa đi?
Kỳ Lân Châu vừa xuất hiện, cả không gian liền xảy ra biến hóa kịch liệt.
Nguyên bản không gian tràn ngập suy tàn, hoang vắng lẫn thê thảm, bởi vì Kỳ Lân Châu lại như hồi sinh, bừng bừng sinh cơ, tận sâu trong không gian không ngừng tràn ngập sinh khí…chỉ nháy mắt sau vùng đất này đã dạt dào sự sống!
Không qua bao lâu, cả vùng đất hoang vu thê lương tràn ngập cỏ cây thực vật, cả dãy núi non như phủ thêm một tầng xanh biếc, vô số thiên địa linh khí tràn vào không gian, hội tụ không đi.
Tuy không hoàn toàn thay đổi, nhưng có thể biết được qua thêm một thời gian không lâu, phiến không gian này sẽ biến đổi hoàn toàn, là một trong những địa phương thích hợp tu luyện nhất trên thế gian.
- Trạc Ly tiền bối…
Thần Dạ không khỏi nhẹ giọng hô một tiếng, trong lòng mỗi người đều có một sự chấp nhất, tâm nguyện suốt đời của Trạc Ly là vì muốn Kỳ Lân bộ tộc có thể khôi phục hưng thịnh, vì mục tiêu này hắn không sợ tử vong, tình nguyện dùng tính mạng trao đổi.
Điều này làm cho Thần Dạ nghĩ tới chính mình, nếu muốn hắn giao ra tính mạng đổi lại sự bình an của mẫu thân, lại để mẫu thân hạnh phúc với phụ thân, hoặc đổi lại sự bình yên vô sự cho Tử Huyên, hắn cũng sẽ không chút do dự mà làm.
Tựa hồ Trạc Ly vẫn chưa rời đi, một tiếng kêu gọi của Thần Dạ bị hắn nghe được, chỉ khoảnh khắc sau viên Kỳ Lân Châu đột nhiên xoay tròn thật nhanh.
Nhưng một đạo chân khí hỗn loạn cũng đồng thời từ trong Kỳ Lân Châu xuất hiện.
Đạo chân khí kia vô cùng đáng sợ, chỉ tích tắc làm không gian nơi này có dấu hiệu vỡ vụn, sinh cơ màu xanh biếc bừng bừng, thậm chí là thiên địa linh khí rất có xu thế lập tức biến mất không còn tăm hơi.
- Sao lại như vậy?
Thần Dạ run lên.
Thành Tự Tại trầm giọng nói:
- Tu vi Trạc Ly còn kém một chút, trong huyết mạch của hắn tuy rằng trải qua hai năm tẩy lễ của vô số tiền bối Kỳ Lân tộc, nhưng vẫn chưa đạt tới hoàn mỹ, cho nên viên Kỳ Lân Châu vẫn không hoàn toàn hoàn mỹ chân chính.
- Đừng lo lắng, giao cho ta!
Tử Huyên bước lên một bước, hai tay vừa động, ngón tay ngọc đột nhiên điểm ra, một chút bạch quang thoáng hiện, ngưng mà không tán, chỉ khoảnh khắc sau phảng phất giống như một luân bàn xoay tròn.
/1432
|