Mặc diện cánh cửa cung điện không phải là một đối thủ, nhưng dưới sự cưỡng éo cũng sẽ xuất hiện một cỗ sức lực phản chất, nhưng chắc chắn không thể nào lại có sức lực phản chấn cường đại đến như vậy, chẳng lẽ cánh cửa cung điện này cũng có linh tính, biết phải bảo toàn như thế nào sao?
Nhưng nếu như cánh cửa cung điện có linh tính, vậy thì nó phải biết mình là chủ nhân của điện Cổ Đế chứ…
Con ngươi của Thần Dạ nhẹ nhàng co lên, một màn hiện ra như vậy, hiển nhiên thức lực bản thân của hắn cho tới bây giờ cũng chỉ có thể chạm vào cánh cửa cung điện mà thôi, còn nếu muốn tiến thêm một bước lại không thể nào làm được.
Thần Dạ cũng đã lý giải rất nhiều đối với điện Cổ Đế, nhưng cũng không thể nào làm được, như vậy thì bất kể hắn có thi triển như thế nào thì ít nhất hôm nay hắn cũng đừng mơ có thể đẩy cánh cửa cung điện ra được.
Vì vậy sau khi áp chế năng lượng Huyền Khí đang kích động trong cơ thể, nhìn về phía cánh cửa cung điện Thần Dạ liền buông tha cho ý nghĩa muốn phá cửa mà vào.
Hôm nay thật ra mục đích vào điện Cổ Đế đã đạt được rồi, có thể chạm vào cánh cửa cũng có ý nghĩa, từ nay về sau chỉ cần Thần Dạ muốn thử thì bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đến đây đẩy cửa….
Có lẽ lần lượt thử nghiệm, trước khi thực lực của hắn đủ mạnh thì vẫn sẽ không thể thành công, nhưng mà nhiều lần thử nghiệm cũng có thể làm cho hắn từng bước hiểu rõ chính mình rốt cục là cần có thực lực như thế nào mới có thể đảy cánh cửa cung điện ra.
Như vậy là có thể khiến cho trong lòng Thần Dạ vô cùng hiểu rõ mục tiêu trong lòng mình…. Mà chỉ cần có mục tiêu rõ ràng thì cố gắng sẽ không bị lạc hướng, cũng sẽ không bởi vì dục tốc bất đạt mà tạo ra cho mình những phiền toái không cần thiết!
Nhìn cánh cửa cung điện Thần Dạ khẽ cười nhạt, tinh thần chợt khẽ động, thân ảnh chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Trên đỉnh Hắc Long Sơn chỉ có Mạc Lăng Sơn phụng bồi hai mẹ con Tử Huyên ngồi chờ…
- Thần Dạ!
Nhìn thấy Thần Dạ cuối cùng đã nhảy từ trong Long Huyết đầm, Tử Huyên liền nhanh chóng bước lên phía trước, trong đồng tử mang theo vẻ lo lắng, hiển nhiên nàng đã phát hiện Thần Dạ cũng không tu luyện ở trong Long Huyết đầm.
- Không có chuyện gì cả!
Thần Dạ nháy mắt ra hiệu, mặc dù nói, cho dù để Mạc Lăng Sơn biết được chuyện Thần Dạ đi một chuyến tới đáy Long Huyết đầm cũng không phải là chuyện gì quang trọng, Thần Dạ tin tưởng nhiều năm qua, khẳng định có biết bao nhiều người cũng cố gắng lẻn vào trong đáy Long Huyết đầm nhìn qua một phen.
Bất quá chính mình lẻn vào một lần lại bất đồng với những người khác, sau khi lấy hài cốt của Hắc Long đi, Thần Dạ cũng cảm ứng được năng lượng ở trong Long Huyết đầm đang dần dần giảm bớt, tính sơ qua thì nhiều lắm cũng chỉ có thể duy trì quang cảnh trong mười năm.
Dù sao đây cũng là do Hắc Long dùng toàn bộ sức lực của mình xây thành, hiện tại yêu linh Hắc Long đã tiêu tán, hài cốt bị mang theo nên tất cả mọi thứ tự nhiên cũng sẽ cải biến theo.
Nhưng chuyện này cũng không cần phải để Mạc Lăng Sơn biết quá nhiều.
- Tử Huyên, tu vi của ngươi sao rồi?
Thần Dạ lập tức hỏi lại.
Tử Huyên bình thản đáp:
- Rất thuận lợi, ta đã đạt tới cảnh giới Lực Huyền rồi.
Ánh mắt của Thần Dạ khẽ biến đổi một chút, cái gọi là rất thuận lợi thật ra đã chiếm quá nhiều tâm huyết của Tử Huyên.
Nhiều năm qua tu vi của Tử Huyên vô cùng khắc khổ, trên lưng gánh vác quá nhiều áp lực. Người bình thường muốn từ cảnh giới Thông Huyền bát đoạn thoáng cái liền vọt tới cảnh giới Lực Huyền là chuyện rất khó khăn.
Nếu không phải là Linh Diệu Phường thì Tử Huyên chưa chắc có thể làm được.
Nhưng cho dù không có Long Huyết đầm, có lẽ Tử Huyên không thể đạt tới cảnh giới Lực Huyền trong thời gian ngắn, nhưng khoảng thời gian này nhất định cũng sẽ không quá dài, không bao lâu sau Tử Huyên cũng sẽ đạt được.
Bởi vì đầu tiên là Tử Huyên tự nghĩ ra vũ kỹ nên cảm ngộ được rất nhiều, hơn nữa còn có sau khi Linh nhi bình yên vô sự nên áp lực mà Tử Huyên đặt trên người nữ nhi cũng dần tản đi, cảm giác thoải mái cũng sẽ có hiệu quả rất lớn đối với tu luyện của Tử Huyên.
Nói một cách khác, thời điểm chúng ta chuyên chú vào một việc này đó, hy vọng có thể thực hiện chỉ trong thời gian ngắn, thời điểm muốn làm tốt chuyện này chúng ta chưa chắc có thể làm được, hoặc là cho dù một lòng suy nghĩ muốn nhanh chóng đi tới một bước kia, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy con đường phía trước trở nên rất dài!
Mà một khi tâm tình được buông lỏng thì chúng ta lại đột nhiên phát hiện ra, thật ra thì muốn làm chuyện này thật ra cũng không phải là đặc biệt khó khăn.
Cái gọi là dục tốc bất đạt đại khái chính là có ý tứ như thế này, đặt ở trên người Tử Huyên lại càng thêm chuẩn xác.
Áp lực càng lớn, người có tâm tính đầy đủ sẽ biến áp lực thành động lực, nhưng áp lực cuối cùng không hề biến mất mà dùng một phương thức lắng đọng lại ở trong lòng của người, khiến cảm giác thuận buồm xuôi gió sẽ rất khó xuất hiện.
Hiện tại Tử Huyên tất nhiên vẫn còn có áp lực, nhưng so sánh với độc tố bẩm sinh của Linh nhi thì những thứ áp lực này cũng không cường đại đến thế.
- Tiếp theo chúng ta nên đi tới Khiếu Lôi tông rồi!
Thần Dạ cười cười, nói:
- Hiện tại liền đi thôi!
- Thần công tử, bây giờ các ngươi muốn rời đi sao? Có thể đi tới Hiên Quang thành nghỉ ngơi một ngày không?
Mạc Lăng Sơn chạy tới, trong thần sắc có mấy phần ngượng ngùng.
Thấy bộ dáng này của Mạc Lăng Sơn, đuôi lông mày của Thần Dạ khẽ nhảy lên, một lát sau cười nhạt nói:
- Mạc gia chủ, giao tình giữa chúng ta mặc dù không đạt tới cái gọi là cùng sinh cùng tử, nhưng cũng không phải là một câu đầy đủ cũng không thể nói ra chứ?
Nghe vậy bên khóe miệng của Mạc Lăng Sơn hiện lên vẻ khổ sở, hắn nhỏ giọng nói:
- Thật sự là chuyện này, ta quả thật có chút ngượng ngùng.
- Ah, rốt cục là có chuyện gì?
Thần Dạ kỳ quái, chuyện khiến cao thủ Lực Huyền như Mạc Lăng Sơn cảm thấy ngượng ngùng chắc chắn là một chuyện phiền toái!
- Mạc gia chủ, có phải là về Âm Quý tông hay không?
Tử Huyên đột nhiên hỏi.
Mạc Lăng Sơn khẽ ngẩn người, vội vàng gật đầu đáp:
- Quả thật là như thế, cho nên ta mới có chút ngượng ngùng.
Con ngươi của Thần Dạ bất giác lãnh túc đi một ít, nói:
- Mạc gia chủ, Âm Quý tông làm sao vậy?
Mạc Lăng Sơn vội nói:
- Thật ra thì cũng không phải là Âm Quý tông làm sao, mà là Âm Mỵ gặp phiền toái lớn.
- Công tử, cô nương, các ngươi có điều không biết, Âm Quý tông cũng không phải là chỉ một thế lực mà là thuộc về Thiên Ma Tông! Nhiều năm trước Thiên Ma tông phát sinh một cuộc biến cố khiến thế lực cường đại này không những bị rơi xuống, hơn nữa còn bị chia ra làm hai biến thành Âm Quý tông cùng Âm Liên tông!
Thần Dạ thản nhiên nói:
- Có phải hiện tại thực lực của Âm Liên Tông ở phía trên Âm Quý tông, mà Âm Liên tông muốn hợp Âm Quý tông lại, tái hiện Thiên Ma Tông cho nên Âm Mỵ muốn tìm chúng ta hỗ trợ phải không?
Nhưng nếu như cánh cửa cung điện có linh tính, vậy thì nó phải biết mình là chủ nhân của điện Cổ Đế chứ…
Con ngươi của Thần Dạ nhẹ nhàng co lên, một màn hiện ra như vậy, hiển nhiên thức lực bản thân của hắn cho tới bây giờ cũng chỉ có thể chạm vào cánh cửa cung điện mà thôi, còn nếu muốn tiến thêm một bước lại không thể nào làm được.
Thần Dạ cũng đã lý giải rất nhiều đối với điện Cổ Đế, nhưng cũng không thể nào làm được, như vậy thì bất kể hắn có thi triển như thế nào thì ít nhất hôm nay hắn cũng đừng mơ có thể đẩy cánh cửa cung điện ra được.
Vì vậy sau khi áp chế năng lượng Huyền Khí đang kích động trong cơ thể, nhìn về phía cánh cửa cung điện Thần Dạ liền buông tha cho ý nghĩa muốn phá cửa mà vào.
Hôm nay thật ra mục đích vào điện Cổ Đế đã đạt được rồi, có thể chạm vào cánh cửa cũng có ý nghĩa, từ nay về sau chỉ cần Thần Dạ muốn thử thì bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đến đây đẩy cửa….
Có lẽ lần lượt thử nghiệm, trước khi thực lực của hắn đủ mạnh thì vẫn sẽ không thể thành công, nhưng mà nhiều lần thử nghiệm cũng có thể làm cho hắn từng bước hiểu rõ chính mình rốt cục là cần có thực lực như thế nào mới có thể đảy cánh cửa cung điện ra.
Như vậy là có thể khiến cho trong lòng Thần Dạ vô cùng hiểu rõ mục tiêu trong lòng mình…. Mà chỉ cần có mục tiêu rõ ràng thì cố gắng sẽ không bị lạc hướng, cũng sẽ không bởi vì dục tốc bất đạt mà tạo ra cho mình những phiền toái không cần thiết!
Nhìn cánh cửa cung điện Thần Dạ khẽ cười nhạt, tinh thần chợt khẽ động, thân ảnh chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Trên đỉnh Hắc Long Sơn chỉ có Mạc Lăng Sơn phụng bồi hai mẹ con Tử Huyên ngồi chờ…
- Thần Dạ!
Nhìn thấy Thần Dạ cuối cùng đã nhảy từ trong Long Huyết đầm, Tử Huyên liền nhanh chóng bước lên phía trước, trong đồng tử mang theo vẻ lo lắng, hiển nhiên nàng đã phát hiện Thần Dạ cũng không tu luyện ở trong Long Huyết đầm.
- Không có chuyện gì cả!
Thần Dạ nháy mắt ra hiệu, mặc dù nói, cho dù để Mạc Lăng Sơn biết được chuyện Thần Dạ đi một chuyến tới đáy Long Huyết đầm cũng không phải là chuyện gì quang trọng, Thần Dạ tin tưởng nhiều năm qua, khẳng định có biết bao nhiều người cũng cố gắng lẻn vào trong đáy Long Huyết đầm nhìn qua một phen.
Bất quá chính mình lẻn vào một lần lại bất đồng với những người khác, sau khi lấy hài cốt của Hắc Long đi, Thần Dạ cũng cảm ứng được năng lượng ở trong Long Huyết đầm đang dần dần giảm bớt, tính sơ qua thì nhiều lắm cũng chỉ có thể duy trì quang cảnh trong mười năm.
Dù sao đây cũng là do Hắc Long dùng toàn bộ sức lực của mình xây thành, hiện tại yêu linh Hắc Long đã tiêu tán, hài cốt bị mang theo nên tất cả mọi thứ tự nhiên cũng sẽ cải biến theo.
Nhưng chuyện này cũng không cần phải để Mạc Lăng Sơn biết quá nhiều.
- Tử Huyên, tu vi của ngươi sao rồi?
Thần Dạ lập tức hỏi lại.
Tử Huyên bình thản đáp:
- Rất thuận lợi, ta đã đạt tới cảnh giới Lực Huyền rồi.
Ánh mắt của Thần Dạ khẽ biến đổi một chút, cái gọi là rất thuận lợi thật ra đã chiếm quá nhiều tâm huyết của Tử Huyên.
Nhiều năm qua tu vi của Tử Huyên vô cùng khắc khổ, trên lưng gánh vác quá nhiều áp lực. Người bình thường muốn từ cảnh giới Thông Huyền bát đoạn thoáng cái liền vọt tới cảnh giới Lực Huyền là chuyện rất khó khăn.
Nếu không phải là Linh Diệu Phường thì Tử Huyên chưa chắc có thể làm được.
Nhưng cho dù không có Long Huyết đầm, có lẽ Tử Huyên không thể đạt tới cảnh giới Lực Huyền trong thời gian ngắn, nhưng khoảng thời gian này nhất định cũng sẽ không quá dài, không bao lâu sau Tử Huyên cũng sẽ đạt được.
Bởi vì đầu tiên là Tử Huyên tự nghĩ ra vũ kỹ nên cảm ngộ được rất nhiều, hơn nữa còn có sau khi Linh nhi bình yên vô sự nên áp lực mà Tử Huyên đặt trên người nữ nhi cũng dần tản đi, cảm giác thoải mái cũng sẽ có hiệu quả rất lớn đối với tu luyện của Tử Huyên.
Nói một cách khác, thời điểm chúng ta chuyên chú vào một việc này đó, hy vọng có thể thực hiện chỉ trong thời gian ngắn, thời điểm muốn làm tốt chuyện này chúng ta chưa chắc có thể làm được, hoặc là cho dù một lòng suy nghĩ muốn nhanh chóng đi tới một bước kia, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy con đường phía trước trở nên rất dài!
Mà một khi tâm tình được buông lỏng thì chúng ta lại đột nhiên phát hiện ra, thật ra thì muốn làm chuyện này thật ra cũng không phải là đặc biệt khó khăn.
Cái gọi là dục tốc bất đạt đại khái chính là có ý tứ như thế này, đặt ở trên người Tử Huyên lại càng thêm chuẩn xác.
Áp lực càng lớn, người có tâm tính đầy đủ sẽ biến áp lực thành động lực, nhưng áp lực cuối cùng không hề biến mất mà dùng một phương thức lắng đọng lại ở trong lòng của người, khiến cảm giác thuận buồm xuôi gió sẽ rất khó xuất hiện.
Hiện tại Tử Huyên tất nhiên vẫn còn có áp lực, nhưng so sánh với độc tố bẩm sinh của Linh nhi thì những thứ áp lực này cũng không cường đại đến thế.
- Tiếp theo chúng ta nên đi tới Khiếu Lôi tông rồi!
Thần Dạ cười cười, nói:
- Hiện tại liền đi thôi!
- Thần công tử, bây giờ các ngươi muốn rời đi sao? Có thể đi tới Hiên Quang thành nghỉ ngơi một ngày không?
Mạc Lăng Sơn chạy tới, trong thần sắc có mấy phần ngượng ngùng.
Thấy bộ dáng này của Mạc Lăng Sơn, đuôi lông mày của Thần Dạ khẽ nhảy lên, một lát sau cười nhạt nói:
- Mạc gia chủ, giao tình giữa chúng ta mặc dù không đạt tới cái gọi là cùng sinh cùng tử, nhưng cũng không phải là một câu đầy đủ cũng không thể nói ra chứ?
Nghe vậy bên khóe miệng của Mạc Lăng Sơn hiện lên vẻ khổ sở, hắn nhỏ giọng nói:
- Thật sự là chuyện này, ta quả thật có chút ngượng ngùng.
- Ah, rốt cục là có chuyện gì?
Thần Dạ kỳ quái, chuyện khiến cao thủ Lực Huyền như Mạc Lăng Sơn cảm thấy ngượng ngùng chắc chắn là một chuyện phiền toái!
- Mạc gia chủ, có phải là về Âm Quý tông hay không?
Tử Huyên đột nhiên hỏi.
Mạc Lăng Sơn khẽ ngẩn người, vội vàng gật đầu đáp:
- Quả thật là như thế, cho nên ta mới có chút ngượng ngùng.
Con ngươi của Thần Dạ bất giác lãnh túc đi một ít, nói:
- Mạc gia chủ, Âm Quý tông làm sao vậy?
Mạc Lăng Sơn vội nói:
- Thật ra thì cũng không phải là Âm Quý tông làm sao, mà là Âm Mỵ gặp phiền toái lớn.
- Công tử, cô nương, các ngươi có điều không biết, Âm Quý tông cũng không phải là chỉ một thế lực mà là thuộc về Thiên Ma Tông! Nhiều năm trước Thiên Ma tông phát sinh một cuộc biến cố khiến thế lực cường đại này không những bị rơi xuống, hơn nữa còn bị chia ra làm hai biến thành Âm Quý tông cùng Âm Liên tông!
Thần Dạ thản nhiên nói:
- Có phải hiện tại thực lực của Âm Liên Tông ở phía trên Âm Quý tông, mà Âm Liên tông muốn hợp Âm Quý tông lại, tái hiện Thiên Ma Tông cho nên Âm Mỵ muốn tìm chúng ta hỗ trợ phải không?
/1432
|