Đế Quân

Chương 456: Thiên Ma Tông. (2)

/1432


- Đại khái cũng là như thế, bất quá cũng không phải là tái hiện Thiên Ma Tông mà là làm một tông phái riêng của mình, muốn nhìn thử là ai thâu tóm ai.

Mạc Lăng Sơn nói:

- Những năm gần đây hai thế lực này một mực tranh giành cắn xé lẫn nhau, nhưng thực lực hai bên không hơn kém nhiều lắm cho nên cũng không có kết quả gì cụ thể. Ai ngờ ước chừng mấy năm trước, Âm Liên tông đột nhiên xuất hiện một gã đệ tử thiên tài, thiên phú cực kỳ đáng sợ, theo phỏng đoán thì hiện tại tên thiên tài này ít nhất đã có tu vi ở cảnh giới Lực Huyền.

- Mà cho dù Âm My mượn hành trình Long Huyết đầm lần này cũng chỉ có thể nâng tu vi lên cảnh giới Thông Huyền cửu đoạn mà thôi, tiếp theo Âm Quý tông tranh giành với Âm Liên tông, chắc chắn Âm Quý tông sẽ bị sát nhập vào bên trong Âm Liên tông, cái này…

Mày kiếm của Thần Dạ khẽ nhảy lên, cười nhạt nói:

- Như vậy thì Âm Mị tông chủ hẳn là đã sớm dự đoán trước!

Sau khi gặp mặt Mạc Lăng Sơn đứng đầu bốn thế lực ở Hiên Quang thành, Âm Mỵ đã tới tìm Tử Huyên, xem ra lúc ấy Âm Mỵ đã có ý tứ này rồi.

Cũng không biết Âm Mỵ lấy tự tin lớn như vậy ở đây, xác định Tử Huyên có thể thắng được vị cao thủ của Âm Liên tông, phải biết rằng ngay lúc đó Tử Huyên cũng chỉ ở cảnh giới Thông Huyền bát đoạn mà thôi.

Cho dù ngày đó Tử Huyên dễ dàng đánh bại Chung Luyện, phần thực lực này sợ rằng lúc ấy, bao gồm Mạc Lăng Sơn ở bên trong cũng sẽ không cho là Tử Huyên có thể đánh bại cao thủ Lực Huyền.

Nhưng theo hành động của Âm Mỵ thì nàng tựa hồ vô cùng tin tưởng, Tử Huyên có thể đánh một trận với vị cao thủ của Âm Liên tông kia, cái này thật là kỳ quái!

- Cũng không phải là Âm Mị tông chủ có khả năng dự đoán trước, mà là nàng dựa vào ta mà chiếm được lòng tin cường đại nhất.

Tử Huyên lại một lần nữa nói, mà ngôn luận lần này làm cho hai người Thần Dạ cùng Mạc Lăng Sơn đều giật mình.

Từ trong lời nói, bọn họ có thể nghe nghe, dường như Tử Huyên cùng Âm Quý tông, hoặc là Âm Liên tông, hay là Thiên Ma Tông đã sớm không còn có mối quan hệ không tầm thường.

Nhìn hai người đang kinh ngạc, Tử Huyên thản nhiên nói:

- Nhiều năm qua ta mang theo Linh nhi rời đi du đãng chung quanh, có một lần trong lúc vô tình đã tới một nơi trước đây được gọi là Thiên Ma Tông, ở nơi đây ta đã từng gặp gỡ, tin tưởng Âm Mỵ có thể cảm ứng được trên người của ta.

- Nếu như không phải Mạc gia chủ nhắc tới Thiên Ma Tông thì có lẽ ta cũng không xác định được.

- Thì ra là như vậy!

Thần Dạ bừng tỉnh đại ngộ, khó trách lúc trước ngay cả hắn cũng không nhìn thấu cử động của Âm Mỵ!

Mạc Lăng Sơn lập tức nói:

- Cô nương, nếu đã gặp gỡ thì ngươi có thể giúp đỡ Âm Mị tông chủ một chút không?

- Không giúp nàng!

Tử Huyên chưa nói gì mà Linh nhi đã không vui lắc đầu:

- Âm Mỵ kia làm việc không đủ quyết đoán, thích mọi việc đã nắm chắc mới làm, chỉ sợ đối tượng là mẹ ta nàng cũng làm như vậy, cho nên người như vậy không đáng để đi giúp đỡ.

Mạc Lăng Sơn nhất thời cười khổ không dứt, hắn biết điều Linh nhi nói là sự thật, cho nên cũng không hề cãi lại, chỉ đành quăng ánh mắt nhìn về phía Thần Dạ.

- Mạc gia chủ ngươi cũng đừng nhìn ta, Linh nhi đã nói không giúp thì ta cũng sẽ không giúp đỡ.

Thần Dạ cũng không rõ ràng lắm, lúc trước khi hắn không có mặt ở trên Hắc Long Sơn rốt cục đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà nếu Linh nhi đã nói như vậy thì Âm Mỵ này cũng không cần phải giúp đỡ.

- Công tử, cô nương…

Mạc Lăng Sơn trầm mặc trong chốc lát, nhưng ngay sau đó lại nghiêm nghị nói:

- Vạn nhất Âm Quý tông bị Âm Liên tông sát nhập, như vậy kết cục của Hiên Quang thành sẽ không khác so với kết cục của Diêu Quang thành. Phát sinh như vậy sẽ không có quan hệ gì với hai vị, nhưng đối với Mạc gia chúng ta mà nói lại có chút uy hiếp, có lẽ từ đó về sau, vô luận là Hiên Quang thành hay là Diêu Quang thành thì Mạc gia cũng không thể có địa vị chúa tể.

- Công tử, cô nương, các ngươi giúp ta đi!

- Mạc gia chủ, Tử Huyên cô nương nàng nói thế nào?

Phòng khách Mạc gia, Mạc Lăng Sơn vừa quay lại thì Âm Mị chờ đã lâu liền lập tức tiến lên, gấp gáp hỏi.

- Công tử và cô nương vừa mới tiến vào hậu viện, ngươi sao không tự mình đi hỏi?

Mạc Lăng Sơn thật sự có chút im lặng.

Chuyện Âm Quỳ Tông hắn chỉ có thể hỗ trợ nói giúp, cụ thể, chỉ có thể do tự mình Âm Mị đi nói, xem bộ dạng hiện giờ có vẻ như toàn bộ hy vọng đều đã đặt lên người mình rồi. . . .

Nghe vậy, Âm Mị không khỏi cười khổ nói:

- Mạc gia chủ, ngươi cũng biết, Linh Nhi cô nương đối với ta. . . . Ta nhìn ra được, Tử Huyên cô nương và Linh Nhi cô nương, đối với ngươi vẫn có vài phần kính trọng, cho nên?

Nghe đến đó, Mạc Lăng Sơn nhớ tới đánh giá của Linh Nhi đối với Âm Mị quả thật chuẩn xác, mọi thứ đều muốn tính trước làm sau, người khác sao có thể chuyện gì cũng như ngươi muốn chứ?

Nếu như không phải vì thế cục Hiên Quang Thành thì chuyện này Mạc Lăng Sơn cũng chẳng muốn giúp, tự dưng lại chọc khiến ba người Thần Dạ không thoải mái, vậy thì thật là được không bù mất.

Sau khi trầm mặc chốc lát, Mạc Lăng Sơn nói:

- Âm Mị Tông chủ, giải linh còn cần người hệ linh. Ngươi cũng biết đấy, ba người bọn họ, dùng Thần công tử làm chủ, ngươi nếu có thể thuyết phục công tử thì hẳn sẽ không có vấn đề gì nữa.

Thân thể Âm Mị run rẩy, sau nửa ngày giống như nghĩ thông suốt gì đó, trong ánh mắt lộ ra vài phần khác thường. . . .

Mạc gia, hậu viện!

Trong tiểu viện thanh tĩnh, ánh trăng sáng tỏ tự phía chân trời chiếu xuống, khiến thân ảnh hai người trở nên có chút thon dài. . . .

- Thần Dạ, sao còn chưa đi nghỉ?

Nghiêng đầu nhìn qua giai nhân xinh đẹp gần trong gang tấc, Thần Dạ vui cười:

- Ta suy nghĩ ah, Tử Huyên cô nương đối với chuyện gì cũng không để tâm, hôm nay sao lại bị Mạc Lăng Sơn mà đồng ý trở về xem trước một chút thế?

Biết rõ lời này mang theo hương vị trêu chọc, nhưng khuôn mặt Tử Huyên vẫn nhịn không được lộ ra một vòng ửng đỏ, bởi vì, cho tới bây giờ, Thần Dạ chưa từng dùng loại này ngữ khí này nói chuyện với nàng, như vậy liền tỏ vẻ khoảng cách giữa hai người đã gần thêm một bước.

Tuy nói, trong nội tâm Tử Huyên tới giờ cũng chưa từng có hy vọng xa vời, nàng cũng có lý trí, nhưng đối mặt với Thần Dạ bộ dạng như vậy, nói không kìm lòng được thì có vẻ hơi khoa trương, nhưng trong lòng có cảm giác điềm mật, ngọt ngào lại là thật.

Như thế một lát sau, Tử Huyên nói:

- Mạc Lăng Sơn làm người không tệ, lúc đối mặt với cương thi lão nhân kia hắn không bỏ đá xuống giếng, ngược lại còn toàn lực giúp đỡ, chỉ điểm này thôi cũng đáng cho chúng ta giúp đỡ rồi.

- Nói không chừng, hắn đây là đang tìm vợ cho con hắn đấy chứ, Tử Huyên, ngươi phải cẩn thận đấy!

Thần Dạ lại cười trêu tức nói.

/1432

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status