Trương Dương nghe xong, không khỏi là cười cười chỉ gật đầu mà nói rằng.
- Được. Nếu em đoán trúng thì buổi tối sau khi đi học xong anh liền đi xem cùng em.
- Được, vậy chúng ta đây cùng mỏi mắt trông chờ hắn thôi.
Cao Kỳ cười tủm tỉm mà đem đôi mắt đẹp của cô chuyển hướng về phía ba chén nước mà Thái Vũ đang đổi đi đổi lại kìa, mở miệng nói châm chọc hắn một chút.
- Thế nào rồi, còn chưa có chọn xong hay sao? Hay là muốn chúng ta chọn giúp ngươi một ly?
- Không cần!
Thái Vũ không có một chút do dự nào, trực tiếp nâng lên ly nước sôi trước mặt, một hơi uống hết.
- Có thể đi được rồi chứ?
Trương Dương nhìn nhìn Cao Kỳ với vẻ mặt quỷ dị mà tươi cười gật gật đầu.
- Đương nhiên có thể!
Thái Vũ nghe vậy như nhặt được đại xá, ngay lập tức chạy thình thình hướng xuống lầu… Mới đi được có vài bước chân thì hắn đột nhiên dừng bước lại, rồi sau đó toàn thân cứng đờ, hắn cỗ vịn vào lan can cầu thang xuống lầu, chậm rãi cúi thấp thân mình xuống.
- Phì! Phì! Phì!
Một thanh âm rất rõ ràng nháy mắt vang lên, truyền khắp tửu lâu…
Hắn oán độc mà quay đầu lại, nhìn chằm chằm đám người Trương Dương.
- Các ngươi quá hèn hạ. Bên trong cả ba chén đó đều có bỏ thuốc xổ, Trương Dương, ngươi chờ đấy mà xem nữ nhân bên cạnh ngươi rồi cả vợ của ngươi đi ngoại tình nhé.
- Hừ, là chính ngươi đã chọn lấy thôi, còn có thể trách được ai đây.
Cao Kỳ chậm rãi đi đến bên cạnh cái bàn, bưng lên ly nước chanh rồi thản nhiên bình tĩnh mà uống một hơi rồi đặt xuống, rồi lại cầm lấy cái ly Oa ha ha còn lại lần thứ hai uống một hơi hết sạch. Sau đó cười tủm tỉm mà nhìn chằm chằm Thái Vũ, nói thêm.
- Hiện tại ngươi cũng nên tự mình thừa nhận rằng chính mình không gặp vận may đi, không thể đổ lên đầu người khác được đâu nhé!
Thái Vũ hết chỗ để nói, hắn cũng lười hỏi thêm điều gì nữa rằng là vì sao Cao Kỳ kia lại biết chắc chắn rằng hắn sẽ uống ly nước sôi kia. Hắn cố gắng bưng lấy cái mông đang không ngừng vang lên tiếng xì xì, ngã nhào mà chuốn xuống lầu.
- Trương Dương, còn cả tiện nhân Cao Kỳ kia nữa. Chờ thiếu gia ta trở về, tuyệt đối sẽ không buông tha cho các ngươi.
Trương Dương cùng Cao Kỳ liếc mắt nhìn nhau một cái rồi đồng thanh mà cười vang lên.
- Thái thiếu, chúng ta sẽ chờ, hoan nghênh lần sau lại đến nhé.
Nhìn thấy Thái Vũ đã đĩ xa, Cao Kỳ lúc này mới nhịn cười, nhìn Trương Dương rồi nói rằng.
- Em đoán trúng rồi nhé!
- Lợi hại! Làm sao em biết được hắn sẽ lựa chọn ly nước sôi kia mà không phải là hai ly còn lại?
Trương Dương hồ nghi hỏi han.
- Rất đơn giản. Chỉ có nước sôi là nước ấm. Em đã quan sát qua, hắn như là không thích đồ ăn thức uống lạnh, hơn nữa anh có thấy rằng lúc hắn lựa chọn vừa nãy cứ do dự mãi hay không? Hì, lúc đó chính là hắn đã cố gắng quan sát thật tỉ mỉ, bởi vì hắn nghĩ rằng nếu là bên trong nước sôi có bỏ thêm thuốc xổ thì vẫn có thể nhìn ra được. Chính là em muốn hắn có thêm nhiều thời gian hơn để quan sát, chỉ có điều hắn không thể nào mà nghĩ ra được thứ thuốc được bỏ vào trong đó chính là phát minh mới nhất của tiểu ác ma - siêu cấp thuốc xổ không màu không vị!
- Vậy ngộ nhỡ hắn không lựa chọn ly nước sôi ấy thì sao đây?
- Cho dù hắn không có chọn ly nước sôi thì hai chén kia cũng đều đã được cho thuốc mà. Chẳng qua dược tính không phát tác nhanh như vậy mà thôi…
Trương Dương không nói được gì một hồi.
- Vậy mà em mới vừa rồi còn để anh lập lời thề sao? Anh không muốn các em cắm sừng cho anh đâu nhé.
- Hì hì. Đúng vậy, em để anh lập lời thề rằng chỉ cần hắn uống một ly trong số đó là có thể để hắn đi ra khỏi đây. Nhưng không có nói với hắn là thức uống bên trong những chiếc ly này hoàn toàn không có vấn đề.
Trương Dương suy nghĩ một chút, quả nhiên chính hắn vừa rồi đích thật đã lập lời thề như vậy, lúc này tảng đá trong lồng ngực hắn mới có chút thả lỏng ra được.
- Nhưng mà chính em còn lập lời thề rằng nếu là em lừa dối hắn thì lập tức em biến thành sân bay cơ mà?
Trương Dương nhìn chằm chằm cặp đại meo meo cao ngất của cô, lại có chút đau lòng mà nói. Tuy rằng mấy lời thề thốt thế này tựa như mây bay gió thoảng mà thôi nhưng trong lòng hắn vẫn là rất lo lắng, nếu thực sự là meo meo của Cao Kỳ này bị nhỏ đi thì thực sự hắn tổn thất lớn.
- Ngốc à! Em nói với hắn là một trong số ba ly kia được bỏ thuốc xổ tác dụng cực nhanh, nhưng còn không có nói là hai ly còn lại có bỏ thuốc xổ tác dụng chậm hơn mà.
- Em quả thực là độc ác!
Trương Dương nhìn nhìn đại meo meo của cô, thầm nghĩ, người ta cứ nói rằng mỹ nữ thường là siêu ngốc nghếch, xem ra Kỳ tỷ tỷ cùng Lộ Lộ sau một thời gian lăn lộn đã khôn khéo hơn nhiều rồi.
- Thế nào? Cô vợ hờ của anh đây có đáng giá để anh hy sinh thời gian một buổi tối để đi xem phim cùng em hay không?
Cao Kỳ cười tủm tỉm mà theo dõi hắn rồi nói.
Trương Dương ngẩn người, vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa lấy đôi vai của cô, cõi lòng tràn đầy áy náy mà nói với cô.
- Là anh không tốt, bình thường cũng không có đối xử tốt với em. Cũng đã khá trễ rồi, em muốn đi tới nơi nào, anh cùng em xem suốt đêm luôn.
- Thật không đấy?
- Thật mà!
- Cám ơn anh, Dương tử!
Nếu mà lúc này không có nhiều người bên cạnh thì nhìn bộ dạng cô bây giờ hình như chỉ thiếu chút nữa sẽ bám lấy Trương Dương mà hôn liền một hơi.
Trương Dương nghe cô nói xong, trong lòng cũng là hơi hơi đau xót. Cao Kỳ chính là người phụ nữ thứ hai của hắn, cũng chính là người ngày thường hắn ít khi chăm sóc nhất, nhưng mà cô vẫn cứ một bộ ngây ngốc không thèm để ý đến những chuyện như vậy chút nào. Giờ phút này khi nghe cô nói thế, hắn nguyện ý dành cho cô cả đêm đi xem phim, cũng cảm nhận được tầm quan trọng của chính hắn đối với cô.
Nhưng chính hắn không có cách nào đem đến cho cô đầy đủ tình yêu và sự che chở.
- Dương tử này, một khi tên Thái Vũ kia trở về thì khẳng định sẽ không chịu để yên như vậy đâu, về sau anh cần phải cẩn thận một chút.
- Ừ!
Trương Dương suy nghĩ một chút rồi vội nói cùng cô.
- Anh không phải là lo lắng cho chính anh, bởi vì hắn hoàn toàn không có khả năng uy hiếp đến anh. Buổi tối hôm nay chính em lại đem hắn ra chỉnh đốn, cho nên anh ngược lại lại lo lắng hắn sẽ tìm em mà trả thù nhiều hơn kìa. Cho nên trong khoảng thời gian tới đây khi mà chưa loại bỏ được sự uy hiếp từ Thái Vũ thì các em nhất định phải luôn đứng ở bên cạnh anh!
- Hắn có thể làm gì em được cơ chứ. Em lúc nào cũng ở cùng một chỗ với Lưu Tử Tuyền, hắn mà gặp được bọn em cũng chỉ có phần kinh ngạc mà thôi.
Trương Dương lắc lắc đầu.
- Cẩn thận không có mắc sai lầm lớn!
Suy bụng ta ra bụng người thôi, nếu đổi lại chính hắn biến thành Thái Vũ, hôm nay gặp xúi quẩy đến như vậy nếu mà một chút công chuyện báo thù cũng không có làm thì đó mới là chuyện lạ.
Cái tên Thái Vũ này, thậm chí là Thái gia cũng như Đỗ gia thôi, nhất định không được giữ lại.
Đám thuộc hạ đi theo giúp Thái Vũ kia tổng cộng đã bị bắt là hai mươi tám người, trong đó có mười hai tên là chuẩn bị tiến công tập kích tòa biệt thự bọn hắn nhưng toàn bộ đã bị Trần Thiên Hùng bắt được ngay tại trận.
Đi cưỡng ép Dương Phi là sáu người, sau khi không tìm được Dương Phi thì cũng bị lọt lưới cảnh sát đã bố trí trước, số còn lại là mười người trong tửu điếm đã bị A Cẩu, Lão Ý cùng với Đại Phu rồi cả đoàn người Kiều gia tóm gọn.
Lần này, Thái Vũ cũng xem như là mất cả chì lẫn chài, ngoại trừ Thái Vũ với một cái mông đầy cứt đái và đám người bị bắt ở Hải Thiên Các an toàn trở về thì mười tám người còn lại mỗi người đều phải lưu lại hồ sơ hành động bất lương tại sở công an thành phố Mai Ninh, lần sau nếu còn mò mặt tới chốn này chắc chắn sẽ bị theo dõi chặt.
Trong một khoảng thời gian ngắn Trương Dương thực sự sẽ không cần phải lo lắng Thái Vũ sẽ tức khắc lên kế hoạch trả thù nữa, bởi vì hiện tại hành tung của cả đám người bọn họ đều đã bị cảnh sát Mai Ninh này chú ý tới. Cho dù hắn có muốn trả thù đi nữa thì cũng phải chờ đến năm sau.
Huống chi bọn họ cùng Kiều gia tới đây sẽ lật bài ngửa mà chơi với họ, nếu lúc này mà dốc toàn bộ sức lực mà loại bỏ Trương Dương mà nói thì như vậy chẳng khác nào bỏ gốc lấy ngọn (bỏ cái chính lấy cái phụ).
Sau khi đến lớp học xong, Trương Dương đúng là thực hiện lời đã hứa với Cao Kỳ, chính hắn cùng cô đi xem phim.
Nhìn qua cũng thấy được, Cao Kỳ này bây giờ ăn diện tỉ mỉ một phen. Hôm nay thời tiết có chút ấm áp hơn, hiếm khi thấy cô mặc toàn thân một màu quần áo trắng tinh thế này. Trên người phía bên trong mặc một chiếc áo phông màu lam cổ khoét chữ V để giữ ấm, bên ngoài khoác một cái áo vét màu trắng, phía thân dưới cũng là một chiếc váy ngắn màu trắng, đôi chân thon dài đẹp mịn màng trắng như tuyết cũng không cần phải dùng đến tất chân, rồi dưới chân còn mang theo một đôi giày cao gót màu trắng.
Thoạt nhìn cả người cô khiến người nhìn cũng như bừng sáng theo, vốn là đôi meo meo của cô rất là lớn, hiện tại lại có thêm sự trợ giúp của cái áo phông màu lam bó sát người với cổ chữ V khoét sâu thì hai khối đại tuyết trắng kia ngay lập tức càng như muốn bung ra khỏi vì bị ép quá chặt tạo nên một khe rãnh sâu thẳm, thế cho nên cũng khiến cho chiếc áo vét ngắn màu trắng của cô không có cách nào che kín hết được.
Trên đầu cô cài thêm một chiếc trâm cài màu đen đính cườm trên búi tóc cao cao, trên vai khoác thêm một chiếc túi xách màu trắng, nhìn không khác gì một phụ nữ đương thời, vừa gợi cảm thời thượng vừa không mất đi đoan trang.
- Đi nơi nào đây?
- Được. Nếu em đoán trúng thì buổi tối sau khi đi học xong anh liền đi xem cùng em.
- Được, vậy chúng ta đây cùng mỏi mắt trông chờ hắn thôi.
Cao Kỳ cười tủm tỉm mà đem đôi mắt đẹp của cô chuyển hướng về phía ba chén nước mà Thái Vũ đang đổi đi đổi lại kìa, mở miệng nói châm chọc hắn một chút.
- Thế nào rồi, còn chưa có chọn xong hay sao? Hay là muốn chúng ta chọn giúp ngươi một ly?
- Không cần!
Thái Vũ không có một chút do dự nào, trực tiếp nâng lên ly nước sôi trước mặt, một hơi uống hết.
- Có thể đi được rồi chứ?
Trương Dương nhìn nhìn Cao Kỳ với vẻ mặt quỷ dị mà tươi cười gật gật đầu.
- Đương nhiên có thể!
Thái Vũ nghe vậy như nhặt được đại xá, ngay lập tức chạy thình thình hướng xuống lầu… Mới đi được có vài bước chân thì hắn đột nhiên dừng bước lại, rồi sau đó toàn thân cứng đờ, hắn cỗ vịn vào lan can cầu thang xuống lầu, chậm rãi cúi thấp thân mình xuống.
- Phì! Phì! Phì!
Một thanh âm rất rõ ràng nháy mắt vang lên, truyền khắp tửu lâu…
Hắn oán độc mà quay đầu lại, nhìn chằm chằm đám người Trương Dương.
- Các ngươi quá hèn hạ. Bên trong cả ba chén đó đều có bỏ thuốc xổ, Trương Dương, ngươi chờ đấy mà xem nữ nhân bên cạnh ngươi rồi cả vợ của ngươi đi ngoại tình nhé.
- Hừ, là chính ngươi đã chọn lấy thôi, còn có thể trách được ai đây.
Cao Kỳ chậm rãi đi đến bên cạnh cái bàn, bưng lên ly nước chanh rồi thản nhiên bình tĩnh mà uống một hơi rồi đặt xuống, rồi lại cầm lấy cái ly Oa ha ha còn lại lần thứ hai uống một hơi hết sạch. Sau đó cười tủm tỉm mà nhìn chằm chằm Thái Vũ, nói thêm.
- Hiện tại ngươi cũng nên tự mình thừa nhận rằng chính mình không gặp vận may đi, không thể đổ lên đầu người khác được đâu nhé!
Thái Vũ hết chỗ để nói, hắn cũng lười hỏi thêm điều gì nữa rằng là vì sao Cao Kỳ kia lại biết chắc chắn rằng hắn sẽ uống ly nước sôi kia. Hắn cố gắng bưng lấy cái mông đang không ngừng vang lên tiếng xì xì, ngã nhào mà chuốn xuống lầu.
- Trương Dương, còn cả tiện nhân Cao Kỳ kia nữa. Chờ thiếu gia ta trở về, tuyệt đối sẽ không buông tha cho các ngươi.
Trương Dương cùng Cao Kỳ liếc mắt nhìn nhau một cái rồi đồng thanh mà cười vang lên.
- Thái thiếu, chúng ta sẽ chờ, hoan nghênh lần sau lại đến nhé.
Nhìn thấy Thái Vũ đã đĩ xa, Cao Kỳ lúc này mới nhịn cười, nhìn Trương Dương rồi nói rằng.
- Em đoán trúng rồi nhé!
- Lợi hại! Làm sao em biết được hắn sẽ lựa chọn ly nước sôi kia mà không phải là hai ly còn lại?
Trương Dương hồ nghi hỏi han.
- Rất đơn giản. Chỉ có nước sôi là nước ấm. Em đã quan sát qua, hắn như là không thích đồ ăn thức uống lạnh, hơn nữa anh có thấy rằng lúc hắn lựa chọn vừa nãy cứ do dự mãi hay không? Hì, lúc đó chính là hắn đã cố gắng quan sát thật tỉ mỉ, bởi vì hắn nghĩ rằng nếu là bên trong nước sôi có bỏ thêm thuốc xổ thì vẫn có thể nhìn ra được. Chính là em muốn hắn có thêm nhiều thời gian hơn để quan sát, chỉ có điều hắn không thể nào mà nghĩ ra được thứ thuốc được bỏ vào trong đó chính là phát minh mới nhất của tiểu ác ma - siêu cấp thuốc xổ không màu không vị!
- Vậy ngộ nhỡ hắn không lựa chọn ly nước sôi ấy thì sao đây?
- Cho dù hắn không có chọn ly nước sôi thì hai chén kia cũng đều đã được cho thuốc mà. Chẳng qua dược tính không phát tác nhanh như vậy mà thôi…
Trương Dương không nói được gì một hồi.
- Vậy mà em mới vừa rồi còn để anh lập lời thề sao? Anh không muốn các em cắm sừng cho anh đâu nhé.
- Hì hì. Đúng vậy, em để anh lập lời thề rằng chỉ cần hắn uống một ly trong số đó là có thể để hắn đi ra khỏi đây. Nhưng không có nói với hắn là thức uống bên trong những chiếc ly này hoàn toàn không có vấn đề.
Trương Dương suy nghĩ một chút, quả nhiên chính hắn vừa rồi đích thật đã lập lời thề như vậy, lúc này tảng đá trong lồng ngực hắn mới có chút thả lỏng ra được.
- Nhưng mà chính em còn lập lời thề rằng nếu là em lừa dối hắn thì lập tức em biến thành sân bay cơ mà?
Trương Dương nhìn chằm chằm cặp đại meo meo cao ngất của cô, lại có chút đau lòng mà nói. Tuy rằng mấy lời thề thốt thế này tựa như mây bay gió thoảng mà thôi nhưng trong lòng hắn vẫn là rất lo lắng, nếu thực sự là meo meo của Cao Kỳ này bị nhỏ đi thì thực sự hắn tổn thất lớn.
- Ngốc à! Em nói với hắn là một trong số ba ly kia được bỏ thuốc xổ tác dụng cực nhanh, nhưng còn không có nói là hai ly còn lại có bỏ thuốc xổ tác dụng chậm hơn mà.
- Em quả thực là độc ác!
Trương Dương nhìn nhìn đại meo meo của cô, thầm nghĩ, người ta cứ nói rằng mỹ nữ thường là siêu ngốc nghếch, xem ra Kỳ tỷ tỷ cùng Lộ Lộ sau một thời gian lăn lộn đã khôn khéo hơn nhiều rồi.
- Thế nào? Cô vợ hờ của anh đây có đáng giá để anh hy sinh thời gian một buổi tối để đi xem phim cùng em hay không?
Cao Kỳ cười tủm tỉm mà theo dõi hắn rồi nói.
Trương Dương ngẩn người, vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa lấy đôi vai của cô, cõi lòng tràn đầy áy náy mà nói với cô.
- Là anh không tốt, bình thường cũng không có đối xử tốt với em. Cũng đã khá trễ rồi, em muốn đi tới nơi nào, anh cùng em xem suốt đêm luôn.
- Thật không đấy?
- Thật mà!
- Cám ơn anh, Dương tử!
Nếu mà lúc này không có nhiều người bên cạnh thì nhìn bộ dạng cô bây giờ hình như chỉ thiếu chút nữa sẽ bám lấy Trương Dương mà hôn liền một hơi.
Trương Dương nghe cô nói xong, trong lòng cũng là hơi hơi đau xót. Cao Kỳ chính là người phụ nữ thứ hai của hắn, cũng chính là người ngày thường hắn ít khi chăm sóc nhất, nhưng mà cô vẫn cứ một bộ ngây ngốc không thèm để ý đến những chuyện như vậy chút nào. Giờ phút này khi nghe cô nói thế, hắn nguyện ý dành cho cô cả đêm đi xem phim, cũng cảm nhận được tầm quan trọng của chính hắn đối với cô.
Nhưng chính hắn không có cách nào đem đến cho cô đầy đủ tình yêu và sự che chở.
- Dương tử này, một khi tên Thái Vũ kia trở về thì khẳng định sẽ không chịu để yên như vậy đâu, về sau anh cần phải cẩn thận một chút.
- Ừ!
Trương Dương suy nghĩ một chút rồi vội nói cùng cô.
- Anh không phải là lo lắng cho chính anh, bởi vì hắn hoàn toàn không có khả năng uy hiếp đến anh. Buổi tối hôm nay chính em lại đem hắn ra chỉnh đốn, cho nên anh ngược lại lại lo lắng hắn sẽ tìm em mà trả thù nhiều hơn kìa. Cho nên trong khoảng thời gian tới đây khi mà chưa loại bỏ được sự uy hiếp từ Thái Vũ thì các em nhất định phải luôn đứng ở bên cạnh anh!
- Hắn có thể làm gì em được cơ chứ. Em lúc nào cũng ở cùng một chỗ với Lưu Tử Tuyền, hắn mà gặp được bọn em cũng chỉ có phần kinh ngạc mà thôi.
Trương Dương lắc lắc đầu.
- Cẩn thận không có mắc sai lầm lớn!
Suy bụng ta ra bụng người thôi, nếu đổi lại chính hắn biến thành Thái Vũ, hôm nay gặp xúi quẩy đến như vậy nếu mà một chút công chuyện báo thù cũng không có làm thì đó mới là chuyện lạ.
Cái tên Thái Vũ này, thậm chí là Thái gia cũng như Đỗ gia thôi, nhất định không được giữ lại.
Đám thuộc hạ đi theo giúp Thái Vũ kia tổng cộng đã bị bắt là hai mươi tám người, trong đó có mười hai tên là chuẩn bị tiến công tập kích tòa biệt thự bọn hắn nhưng toàn bộ đã bị Trần Thiên Hùng bắt được ngay tại trận.
Đi cưỡng ép Dương Phi là sáu người, sau khi không tìm được Dương Phi thì cũng bị lọt lưới cảnh sát đã bố trí trước, số còn lại là mười người trong tửu điếm đã bị A Cẩu, Lão Ý cùng với Đại Phu rồi cả đoàn người Kiều gia tóm gọn.
Lần này, Thái Vũ cũng xem như là mất cả chì lẫn chài, ngoại trừ Thái Vũ với một cái mông đầy cứt đái và đám người bị bắt ở Hải Thiên Các an toàn trở về thì mười tám người còn lại mỗi người đều phải lưu lại hồ sơ hành động bất lương tại sở công an thành phố Mai Ninh, lần sau nếu còn mò mặt tới chốn này chắc chắn sẽ bị theo dõi chặt.
Trong một khoảng thời gian ngắn Trương Dương thực sự sẽ không cần phải lo lắng Thái Vũ sẽ tức khắc lên kế hoạch trả thù nữa, bởi vì hiện tại hành tung của cả đám người bọn họ đều đã bị cảnh sát Mai Ninh này chú ý tới. Cho dù hắn có muốn trả thù đi nữa thì cũng phải chờ đến năm sau.
Huống chi bọn họ cùng Kiều gia tới đây sẽ lật bài ngửa mà chơi với họ, nếu lúc này mà dốc toàn bộ sức lực mà loại bỏ Trương Dương mà nói thì như vậy chẳng khác nào bỏ gốc lấy ngọn (bỏ cái chính lấy cái phụ).
Sau khi đến lớp học xong, Trương Dương đúng là thực hiện lời đã hứa với Cao Kỳ, chính hắn cùng cô đi xem phim.
Nhìn qua cũng thấy được, Cao Kỳ này bây giờ ăn diện tỉ mỉ một phen. Hôm nay thời tiết có chút ấm áp hơn, hiếm khi thấy cô mặc toàn thân một màu quần áo trắng tinh thế này. Trên người phía bên trong mặc một chiếc áo phông màu lam cổ khoét chữ V để giữ ấm, bên ngoài khoác một cái áo vét màu trắng, phía thân dưới cũng là một chiếc váy ngắn màu trắng, đôi chân thon dài đẹp mịn màng trắng như tuyết cũng không cần phải dùng đến tất chân, rồi dưới chân còn mang theo một đôi giày cao gót màu trắng.
Thoạt nhìn cả người cô khiến người nhìn cũng như bừng sáng theo, vốn là đôi meo meo của cô rất là lớn, hiện tại lại có thêm sự trợ giúp của cái áo phông màu lam bó sát người với cổ chữ V khoét sâu thì hai khối đại tuyết trắng kia ngay lập tức càng như muốn bung ra khỏi vì bị ép quá chặt tạo nên một khe rãnh sâu thẳm, thế cho nên cũng khiến cho chiếc áo vét ngắn màu trắng của cô không có cách nào che kín hết được.
Trên đầu cô cài thêm một chiếc trâm cài màu đen đính cườm trên búi tóc cao cao, trên vai khoác thêm một chiếc túi xách màu trắng, nhìn không khác gì một phụ nữ đương thời, vừa gợi cảm thời thượng vừa không mất đi đoan trang.
- Đi nơi nào đây?
/292
|