- Đi nơi nào đây?
Trương Dương mỉm cười nhìn cô, vươn khuỷu tay ra hướng về phía cô.
Cao Kỳ cũng liếc mắt nhìn lại hắn một cái, cười tủm tỉm mà đem tay mình khoác vào trong cánh tay chìa sẵn của Trương Dương.
- Ngày hôm nay do em toàn quyền quyết định nhé.
Trên mặt cô mang theo một chút đắc ý mà cười nói.
- Không thành vấn đề!
Lên xe, Trương Dương nghiêng đầu nhìn Cao Kỳ, nói rằng.
- Vậy thì, Cao Kỳ tiểu thư đáng kinh, hiện tại cô có thể công bố câu trả lời rồi chứ? Phong Đạt? Kim Đình? Hay là Trung Hằng đây?
Thực ra rạp chiếu phim ở thành phố Mai Ninh này cũng không có nhiều, những rạp phim tương đối nổi tiếng một chút chỉ có ba cái là Phong Đạt, Kim Đình và Trung Hằng mà thôi, nếu không ngoài dự kiến của Trương Dương thì chắc chấn hôm nay Cao Kỳ sẽ yêu cầu được đến một trong ba rạp đó.
- Anh cứ hướng về khu Hưng Tập đi…
- Khu Hưng Tập à?
Trương Dương thật không có nghĩ nhiều, cái địa danh kia xem như là vùng ngoại thành thành phố Mai Ninh, là khu vực tập trung các trường dạy học với cái rạp phim mini, trông bề ngoài cũng giống như các trường đại học nội thành thôi mà.
Nhưng mà điều khiến Trương Dương có chút bất ngờ chính là lựa chọn của Cao Kỳ này cũng không phải là rạp phim trong trường học mà chính là một rạp phim nhỏ trong vùng.
- Khi còn bé em đã theo học trung học tại khu Hưng Tập này.
Cao Kỳ nói Trương Dương dừng xe lại bên cạnh một khu trường học san sát nhau, sau đó kéo lấy tay hắn hai người cùng sánh bước trên vỉa hè lát đá cẩm thạch dọc theo tường vây xung quanh trường, hiện tại trông hai người chẳng khác gì đôi tình nhân đang yêu tha thiết chỉ luôn nhìn về phía trước mà bước thôi.
Tất nhiên, bọn họ cũng không hề là những người duy nhất, Trương Dương thoáng nhìn qua cũng chú ý được không ít cặp đôi hiện tại cũng giống như hắn và Cao Kỳ bây giờ, hoặc là cặp nam nữ trẻ tuổi nắm tay nhau sóng bước, hoặc là một đôi sát vai nhau mà đi.
- Con đường này có tên gọi là con đường Tình duyên. Khi còn bé, em đặc biệt hâm mộ một đôi nam thanh nữ tú dắt tay nhau đi trên con đường này, sau khi nhìn thấy họ em đã thề rằng về sau khi em trưởng thành, chờ khi em tìm được bạn trai đúng ý em chắc chắn sẽ mang anh ấy đến đây để cùng đi trên con đường này.
- Ừ!
Nhìn Cao Kỳ lúc nào cũng dũng mãnh, lúc này đột nhiên trở nên ngây thơ trong sáng không kém gì cô học sinh bé nhỏ, trong lòng Trương Dương có chút rung động, quả là dù có là nữ nhân dũng mãnh đến đâu, trong đáy lòng hẳn luôn có một điểm yếu mềm!
Con đường này khá dài, đi hết quãng đường đại khái cũng mất mười phút, vừa hết đường thì Trương Dương liền phát hiện một rạp chiếu phim nho nhỏ phía trước. Hắn nhìn mà không chớp mắt được, nếu không nhìn kỹ thì chính hắn còn tưởng rằng cái rạp ấy chính là một giáo đường ấy chứ.
Nhưng mà xem chừng những người tới chỗ này ngược lại không hề vắng vẻ chút nào, hơn nữa đều là các cặp đôi cùng nhau đến đây.
- Đi, đi, đi. Bộ phim sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau nhanh chóng đi mua vé đi.
Cao Kỳ đột nhiên vội vã, gắng lôi kéo cánh tay Trương Dương thẳng hướng cửa chính rạp chiếu phim mà chạy tới.
- Cho chúng tôi hai vé nào!
Cao Kỳ lấy ra một tờ năm mươi tệ chẵn đưa cho vị đại thẩm mập mạp đứng trong quầy bán vé xem phim.
Cái vị đại thẩm kia ngẩng đầu nhìn Cao Kỳ rồi lại liếc nhìn Trương Dương, sau đó nở một nụ cười ẩn ý sâu xa đưa ra hai tấm vé qua quầy vé cho Cao Kỳ mà nói.
- Tiểu cô nương, tiết mục hôm nay rất đặc sắc đấy nhé.
Trương Dương lúc này mới ngẩng đầu nhìn tên bộ phim chiếu hôm nay đang được viết trên một tấm bảng đen nhỏ cạnh quầy vé, mặc dù chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng Trương Dương vẫn có thể đọc được rõ ràng.
"Bể dục cuồng tình!"
"Kim Bình Mai!"
"Nhục bồ đoàn!"
Đây không phải toàn là phim cấp ba hay sao? Trong lòng Trương Dương không khỏi xáo động một hồi, cúi đầu liếc mắt nhìn Cao Kỳ một cái, cô nàng cũng chẳng hề kém cạnh liếc mắt nhìn lại hắn, lắc lắc đôi chân dài trắng như tuyết rồi chính cô tự bước chân vào phòng chiếu trước.
Mới tiến vào phía trong một chút, quả nhiên bóng tối đen kịt đúng như mong muốn…
Đi vào phòng, Trương Dương liền có cảm giác muốn chảy nước mắt, thảo nào mà chỉ mất có hai mươi lăm đồng tiền là có thể nhìn thỏa thích, cái này đúng là lừa đảo mà.
Đây là một loại phòng chiếu rất nhỏ, nếu nói là rạp chiếu phim thì cũng chưa hẳn đã đúng, nói một cách chính xác thì đây chỉ như phòng chiếu mini ở gia đình mà thôi. Màn hình chiếu phim cũng chỉ ước chừng bằng nửa cái bảng đen ở trường học, còn chưa bằng màn hình cái ti vi năm mươi icnh ấy chứ.
Nói về thiết bị truyền phát hình ảnh thì Trương Dương không cần quay đầu lại mà chỉ cần nhìn chất lượng hình ảnh hiện thấy cũng có thể đoán ra được. Nếu như các rạp chiếu phim cỡ lớn sử dụng các phương tiện chiếu hình hiện đại nhất thì cái phòng chiếu này sử dụng gạch vụn từ thời tiền sử mất… có thể nói là chất lượng còn kém hơn cả coi bằng điện thoại di động nữa.
Cứ việc xem hình ảnh với chất lượng mịt mờ như thế này có muốn nhìn rõ ràng một chút cũng khó mà làm được. Hiện tại ngoại trừ việc phân biệt được nhân vật là nam hay nữ ra thì những thứ khác, chịu thua, trên tay người đàn ông kia rốt cuộc là đang cầm dao phay hay là gậy gộc đây?!
Còn kia là một cô nàng mặc âu phục phải không… không đúng, rõ ràng không phải là cô nàng, cái người đấy rõ ràng là một thằng đàn ông chứ?!
Vẻ mặt Trương Dương đen kịt lại, quay đầu lại nhìn nhìn Cao Kỳ, nhìn trang phục ăn diện thanh tao hôm nay của cô… rồi lại nhìn nhìn đến meo meo, rốt cuộc làm đỏm đến mức thế này để làm gì đây chứ? Cao Kỳ tỷ tỷ này, em đến đây để làm cái gì vậy?
- Này… chuyện này, chúng ta chi bằng về phòng nghe nhìn trên tầng năm biệt thự mà coi còn hơn, hơn nữa…
Trương Dương nhìn nhìn màn hình chiếu phim đang phát tin quảng cáo các phim nhựa hiện đang chiếu, mà có cố nhìn cũng không biết là đang giới thiệu về cái gì. Hơn nữa, trên chiếc bảng đen bên ngoài rõ ràng đã viết mấy cái tên phim, nào là “Bể dục cuồng tình” này, “Nhục bồ đoàn” này, rồi còn cả “Kim Bình Mai” này, lẽ nào mấy phim này nên xem ở nơi này hay sao?!
- Hơn nữa…
Trương Dương lại nhìn nhìn cảnh vật xung quanh bên trong phòng chiếu lúc này, mặc dù là bóng tối đen tuyền khiến cho việc quan sát không được rõ ràng cho lắm, nhưng vừa bước vào thì từng đợt sương khói phun ra giống như là lúc yêu ma quỷ quái xuất hiện trong phim vậy, thực có chút khủng bố tinh thần người ta mà.
Cô nàng Cao Kỳ này trúng vào giữa màn sương khói như vậy ngay lập tức nước mắt cũng chực lăn xuống má.
- Hơn nữa, em cứ nhìn thử chất lượng hình ảnh ở đây mà xem, còn không bằng chúng ta về nhà ngồi coi các động tác trong phim Nhật bản ấy chứ. Anh cam đoan là có nhìn cũng không thấy được gì.
Trương Dương dùng cả lời thề để chứng thực lời nói của hắn.
- Lắm chuyện, hai mươi lăm đồng tiền đấy nhé, không được phung phí!
Cao Kỳ kéo mạnh lấy cánh tay Trương Dương, nhấc lên cái mành che cửa phòng chiếu mà đi vào.
- Rì rầm!
Tuy rằng bốn bề thực đen tối, nhưng mà lúc Cao Kỳ vén rèm che lên mang theo khuôn mặt xinh đẹp cùng nguyên bản cặp đại meo meo hại nước hại dân của cô xuất hiện thì những người đã ngồi lẳng lặng trong đó từ trước liền đưa hai mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm nhân vật chính là Cao Kỳ bước vào, đồng thời đưa bàn tay dâm loạn của mình tiến vào trong đũng quần. Hơn nữa, đám gia súc này đã sớm thích ứng với bóng tối bên trong từ trước nên rõ ràng nhận ra bộ dạng xinh đẹp của cô.
Bên trong lập tức liền phát ra từng hồi thanh âm với tiết tấu nhịp nhàng gợi cảm, giống như là thanh âm của một vận động viên ma-ra-tông vừa mới chạy xong mà khát khao được uống nước vậy.
Trương Dương nhíu mày, cái đám này rõ ràng tất cả đều là gia súc háo sắc hết cả!
Đương nhiên cũng có ngoại lệ ví dụ như vị trí phía sát cánh gà trong cùng kia đang ngồi chính là một cặp đôi rõ ràng là cái loại tình nhân của nhau, ở trong góc tối đó bọn họ có thể làm đến những chuyện gì thì cho dù là dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng có thể đoán ra được.
Tóm lại là người ở bên trong cái phòng chiếu này có hai nhóm, một là nhóm tình nhân thì đang rên rỉ hừ hừ, còn lại là nhóm gia súc đang ngồi một bên dùng cái ánh mắt khát khao nhìn chằm chằm cái màn ảnh không rõ được hình ảnh nhân vật, một bên đưa tay vào trong đũng quần làm cái-chuyện-mà-ai-cũng-đoán-được-là-chuyện-gì-ấy. Nhưng thực rõ ràng, Cao Kỳ vừa bước vào đã lập tức đánh vỡ cái cân bằng đã có đó.
Bởi đối với bọn họ mà nói cô chính là mỹ nữ mà cả đời tha thiết yêu thương cũng không thấy được mặt, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện sờ sờ ngay trước mắt bọn họ thế này, chẳng khác nào là lôi kéo bọn họ phạm tội hết lượt.
Đủ loại các từ cảm thán “a” với “ôi” mang theo thanh âm khoái cảm dâm loạn vang lên liên tiếp, giống như bọn họ đang làm chuyện đó trực tiếp với cái cô nàng ăn diện đoan trang thuần khiết nhưng lại không thể nào che dấu hết những đường nét gợi cảm của một đại mỹ nữ trong cô, bọn họ liền tăng tốc các động tác sục sạo như thể đang nhiệt tình OOXX trăm ngàn phát một vậy. Mà ngay cả đôi tình nhân bé nhỏ đang ở trong góc phòng kia cũng ngừng cuộc chơi lại, tên con trai nhìn nhìn bạn tình rồi lại nhìn nhìn Cao Kỳ, tiếc nuối than vãn sao ban nãy hắn lại chọn cái cô bạn tình này.
Trương Dương mỉm cười nhìn cô, vươn khuỷu tay ra hướng về phía cô.
Cao Kỳ cũng liếc mắt nhìn lại hắn một cái, cười tủm tỉm mà đem tay mình khoác vào trong cánh tay chìa sẵn của Trương Dương.
- Ngày hôm nay do em toàn quyền quyết định nhé.
Trên mặt cô mang theo một chút đắc ý mà cười nói.
- Không thành vấn đề!
Lên xe, Trương Dương nghiêng đầu nhìn Cao Kỳ, nói rằng.
- Vậy thì, Cao Kỳ tiểu thư đáng kinh, hiện tại cô có thể công bố câu trả lời rồi chứ? Phong Đạt? Kim Đình? Hay là Trung Hằng đây?
Thực ra rạp chiếu phim ở thành phố Mai Ninh này cũng không có nhiều, những rạp phim tương đối nổi tiếng một chút chỉ có ba cái là Phong Đạt, Kim Đình và Trung Hằng mà thôi, nếu không ngoài dự kiến của Trương Dương thì chắc chấn hôm nay Cao Kỳ sẽ yêu cầu được đến một trong ba rạp đó.
- Anh cứ hướng về khu Hưng Tập đi…
- Khu Hưng Tập à?
Trương Dương thật không có nghĩ nhiều, cái địa danh kia xem như là vùng ngoại thành thành phố Mai Ninh, là khu vực tập trung các trường dạy học với cái rạp phim mini, trông bề ngoài cũng giống như các trường đại học nội thành thôi mà.
Nhưng mà điều khiến Trương Dương có chút bất ngờ chính là lựa chọn của Cao Kỳ này cũng không phải là rạp phim trong trường học mà chính là một rạp phim nhỏ trong vùng.
- Khi còn bé em đã theo học trung học tại khu Hưng Tập này.
Cao Kỳ nói Trương Dương dừng xe lại bên cạnh một khu trường học san sát nhau, sau đó kéo lấy tay hắn hai người cùng sánh bước trên vỉa hè lát đá cẩm thạch dọc theo tường vây xung quanh trường, hiện tại trông hai người chẳng khác gì đôi tình nhân đang yêu tha thiết chỉ luôn nhìn về phía trước mà bước thôi.
Tất nhiên, bọn họ cũng không hề là những người duy nhất, Trương Dương thoáng nhìn qua cũng chú ý được không ít cặp đôi hiện tại cũng giống như hắn và Cao Kỳ bây giờ, hoặc là cặp nam nữ trẻ tuổi nắm tay nhau sóng bước, hoặc là một đôi sát vai nhau mà đi.
- Con đường này có tên gọi là con đường Tình duyên. Khi còn bé, em đặc biệt hâm mộ một đôi nam thanh nữ tú dắt tay nhau đi trên con đường này, sau khi nhìn thấy họ em đã thề rằng về sau khi em trưởng thành, chờ khi em tìm được bạn trai đúng ý em chắc chắn sẽ mang anh ấy đến đây để cùng đi trên con đường này.
- Ừ!
Nhìn Cao Kỳ lúc nào cũng dũng mãnh, lúc này đột nhiên trở nên ngây thơ trong sáng không kém gì cô học sinh bé nhỏ, trong lòng Trương Dương có chút rung động, quả là dù có là nữ nhân dũng mãnh đến đâu, trong đáy lòng hẳn luôn có một điểm yếu mềm!
Con đường này khá dài, đi hết quãng đường đại khái cũng mất mười phút, vừa hết đường thì Trương Dương liền phát hiện một rạp chiếu phim nho nhỏ phía trước. Hắn nhìn mà không chớp mắt được, nếu không nhìn kỹ thì chính hắn còn tưởng rằng cái rạp ấy chính là một giáo đường ấy chứ.
Nhưng mà xem chừng những người tới chỗ này ngược lại không hề vắng vẻ chút nào, hơn nữa đều là các cặp đôi cùng nhau đến đây.
- Đi, đi, đi. Bộ phim sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau nhanh chóng đi mua vé đi.
Cao Kỳ đột nhiên vội vã, gắng lôi kéo cánh tay Trương Dương thẳng hướng cửa chính rạp chiếu phim mà chạy tới.
- Cho chúng tôi hai vé nào!
Cao Kỳ lấy ra một tờ năm mươi tệ chẵn đưa cho vị đại thẩm mập mạp đứng trong quầy bán vé xem phim.
Cái vị đại thẩm kia ngẩng đầu nhìn Cao Kỳ rồi lại liếc nhìn Trương Dương, sau đó nở một nụ cười ẩn ý sâu xa đưa ra hai tấm vé qua quầy vé cho Cao Kỳ mà nói.
- Tiểu cô nương, tiết mục hôm nay rất đặc sắc đấy nhé.
Trương Dương lúc này mới ngẩng đầu nhìn tên bộ phim chiếu hôm nay đang được viết trên một tấm bảng đen nhỏ cạnh quầy vé, mặc dù chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng Trương Dương vẫn có thể đọc được rõ ràng.
"Bể dục cuồng tình!"
"Kim Bình Mai!"
"Nhục bồ đoàn!"
Đây không phải toàn là phim cấp ba hay sao? Trong lòng Trương Dương không khỏi xáo động một hồi, cúi đầu liếc mắt nhìn Cao Kỳ một cái, cô nàng cũng chẳng hề kém cạnh liếc mắt nhìn lại hắn, lắc lắc đôi chân dài trắng như tuyết rồi chính cô tự bước chân vào phòng chiếu trước.
Mới tiến vào phía trong một chút, quả nhiên bóng tối đen kịt đúng như mong muốn…
Đi vào phòng, Trương Dương liền có cảm giác muốn chảy nước mắt, thảo nào mà chỉ mất có hai mươi lăm đồng tiền là có thể nhìn thỏa thích, cái này đúng là lừa đảo mà.
Đây là một loại phòng chiếu rất nhỏ, nếu nói là rạp chiếu phim thì cũng chưa hẳn đã đúng, nói một cách chính xác thì đây chỉ như phòng chiếu mini ở gia đình mà thôi. Màn hình chiếu phim cũng chỉ ước chừng bằng nửa cái bảng đen ở trường học, còn chưa bằng màn hình cái ti vi năm mươi icnh ấy chứ.
Nói về thiết bị truyền phát hình ảnh thì Trương Dương không cần quay đầu lại mà chỉ cần nhìn chất lượng hình ảnh hiện thấy cũng có thể đoán ra được. Nếu như các rạp chiếu phim cỡ lớn sử dụng các phương tiện chiếu hình hiện đại nhất thì cái phòng chiếu này sử dụng gạch vụn từ thời tiền sử mất… có thể nói là chất lượng còn kém hơn cả coi bằng điện thoại di động nữa.
Cứ việc xem hình ảnh với chất lượng mịt mờ như thế này có muốn nhìn rõ ràng một chút cũng khó mà làm được. Hiện tại ngoại trừ việc phân biệt được nhân vật là nam hay nữ ra thì những thứ khác, chịu thua, trên tay người đàn ông kia rốt cuộc là đang cầm dao phay hay là gậy gộc đây?!
Còn kia là một cô nàng mặc âu phục phải không… không đúng, rõ ràng không phải là cô nàng, cái người đấy rõ ràng là một thằng đàn ông chứ?!
Vẻ mặt Trương Dương đen kịt lại, quay đầu lại nhìn nhìn Cao Kỳ, nhìn trang phục ăn diện thanh tao hôm nay của cô… rồi lại nhìn nhìn đến meo meo, rốt cuộc làm đỏm đến mức thế này để làm gì đây chứ? Cao Kỳ tỷ tỷ này, em đến đây để làm cái gì vậy?
- Này… chuyện này, chúng ta chi bằng về phòng nghe nhìn trên tầng năm biệt thự mà coi còn hơn, hơn nữa…
Trương Dương nhìn nhìn màn hình chiếu phim đang phát tin quảng cáo các phim nhựa hiện đang chiếu, mà có cố nhìn cũng không biết là đang giới thiệu về cái gì. Hơn nữa, trên chiếc bảng đen bên ngoài rõ ràng đã viết mấy cái tên phim, nào là “Bể dục cuồng tình” này, “Nhục bồ đoàn” này, rồi còn cả “Kim Bình Mai” này, lẽ nào mấy phim này nên xem ở nơi này hay sao?!
- Hơn nữa…
Trương Dương lại nhìn nhìn cảnh vật xung quanh bên trong phòng chiếu lúc này, mặc dù là bóng tối đen tuyền khiến cho việc quan sát không được rõ ràng cho lắm, nhưng vừa bước vào thì từng đợt sương khói phun ra giống như là lúc yêu ma quỷ quái xuất hiện trong phim vậy, thực có chút khủng bố tinh thần người ta mà.
Cô nàng Cao Kỳ này trúng vào giữa màn sương khói như vậy ngay lập tức nước mắt cũng chực lăn xuống má.
- Hơn nữa, em cứ nhìn thử chất lượng hình ảnh ở đây mà xem, còn không bằng chúng ta về nhà ngồi coi các động tác trong phim Nhật bản ấy chứ. Anh cam đoan là có nhìn cũng không thấy được gì.
Trương Dương dùng cả lời thề để chứng thực lời nói của hắn.
- Lắm chuyện, hai mươi lăm đồng tiền đấy nhé, không được phung phí!
Cao Kỳ kéo mạnh lấy cánh tay Trương Dương, nhấc lên cái mành che cửa phòng chiếu mà đi vào.
- Rì rầm!
Tuy rằng bốn bề thực đen tối, nhưng mà lúc Cao Kỳ vén rèm che lên mang theo khuôn mặt xinh đẹp cùng nguyên bản cặp đại meo meo hại nước hại dân của cô xuất hiện thì những người đã ngồi lẳng lặng trong đó từ trước liền đưa hai mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm nhân vật chính là Cao Kỳ bước vào, đồng thời đưa bàn tay dâm loạn của mình tiến vào trong đũng quần. Hơn nữa, đám gia súc này đã sớm thích ứng với bóng tối bên trong từ trước nên rõ ràng nhận ra bộ dạng xinh đẹp của cô.
Bên trong lập tức liền phát ra từng hồi thanh âm với tiết tấu nhịp nhàng gợi cảm, giống như là thanh âm của một vận động viên ma-ra-tông vừa mới chạy xong mà khát khao được uống nước vậy.
Trương Dương nhíu mày, cái đám này rõ ràng tất cả đều là gia súc háo sắc hết cả!
Đương nhiên cũng có ngoại lệ ví dụ như vị trí phía sát cánh gà trong cùng kia đang ngồi chính là một cặp đôi rõ ràng là cái loại tình nhân của nhau, ở trong góc tối đó bọn họ có thể làm đến những chuyện gì thì cho dù là dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng có thể đoán ra được.
Tóm lại là người ở bên trong cái phòng chiếu này có hai nhóm, một là nhóm tình nhân thì đang rên rỉ hừ hừ, còn lại là nhóm gia súc đang ngồi một bên dùng cái ánh mắt khát khao nhìn chằm chằm cái màn ảnh không rõ được hình ảnh nhân vật, một bên đưa tay vào trong đũng quần làm cái-chuyện-mà-ai-cũng-đoán-được-là-chuyện-gì-ấy. Nhưng thực rõ ràng, Cao Kỳ vừa bước vào đã lập tức đánh vỡ cái cân bằng đã có đó.
Bởi đối với bọn họ mà nói cô chính là mỹ nữ mà cả đời tha thiết yêu thương cũng không thấy được mặt, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện sờ sờ ngay trước mắt bọn họ thế này, chẳng khác nào là lôi kéo bọn họ phạm tội hết lượt.
Đủ loại các từ cảm thán “a” với “ôi” mang theo thanh âm khoái cảm dâm loạn vang lên liên tiếp, giống như bọn họ đang làm chuyện đó trực tiếp với cái cô nàng ăn diện đoan trang thuần khiết nhưng lại không thể nào che dấu hết những đường nét gợi cảm của một đại mỹ nữ trong cô, bọn họ liền tăng tốc các động tác sục sạo như thể đang nhiệt tình OOXX trăm ngàn phát một vậy. Mà ngay cả đôi tình nhân bé nhỏ đang ở trong góc phòng kia cũng ngừng cuộc chơi lại, tên con trai nhìn nhìn bạn tình rồi lại nhìn nhìn Cao Kỳ, tiếc nuối than vãn sao ban nãy hắn lại chọn cái cô bạn tình này.
/292
|