Tô Hạ thực sự không được, khoái cảm chồng chất, hai tay cô mò lên cơ thể Hứa Trình, móng tay để lại từng dấu vết trên người anh ta: “Đừng làm, dừng một lát… Em, em… A a…”
Cơ thể Tô Hạ run lẩy bẩy, bị làm tới cao triều, vách âm đạo mẫn cảm không chịu được, dâm dịch ấm áp đều tưới lên côn thịt đang đấu đá lung tung, sướng tới mức eo Hứa Trình run lên, cơ thể lên xuống mạnh nhất trên người cô, thao cơ thể Tô Hạ run lẩy bẩy, một lần cuối cùng, toàn bộ tinh dịch bắn vào trong tiểu huyệt cô.
“A a…”
Cơ thể Tô Hạ phát run, vách tường mẫn cảm bị bắn ngứa ngáy.
Cơ thể Tô Hạ hoàn toàn mềm nhũn thành bãi nước, cô nằm trên giường, không thể động đậy.
Hứa Trình trầm thấp rên rỉ, nhẹ nhàng rút côn thịt bắn xong ra, lại đưa vào, tới tới lui lui thao nhiều lần trong tiểu huyệt mềm mại ẩm ướt, thao tinh dịch đi vào càng sâu.
“Anh đều đã bắn xong…” Tô Hạ đẩy anh ta: “Anh, anh nói lại thao một lần sẽ đi…”
Hứa Trình nắm lấy tay cô mò mẫm phía dưới: “Hửm? Anh có nói những lời này sao? Em sờ côn thịt của anh đi, vẫn còn cứng lắm, đi thế nào được, em nguyện ý đi theo anh, dùng tiểu huyệt bao bọc côn thịt của anh, anh nguyện ý đi…”
Lòng bàn tay Tô Hạ chạm vào côn thịt lại cứng rắn, quả nhiên cứng rắn nóng bỏng, côn thịt tinh thần phấn chấn, không giống dáng vẻ từng bắn chút nào.
Cô muốn khóc, tên lưu manh này: “Anh, anh đây là mới cứng lên, vừa rồi anh lại thao em mấy cái, thao tới cứng rắn…”
“Dù sao chính là cứng, anh không đi được…” Hứa Trình cởi quần áo mình sạch sẽ, ôm Tô Hạ trần truồng cùng nằm xuống, kéo chăn quấn lấy hai người: “Phòng ngủ của em màu trắng nõn, rất hợp với em! Chăn thơm quá, cả ngày em ngủ trần sao? Ngủ đều thơm muốn chết như vậy?”
Toàn thân Tô Hạ đầy mồ hôi, lùi người, bị anh ta ôm không thở nổi: “Anh, sao anh lại như vậy?”
“Anh thế nào? Sao anh khiến em khó chịu như vậy ư?” Hứa Trình vươn tay xoa ngực Tô Hạ, gác đùi cô trên người mình, côn thịt thô dài để ở trước tiểu huyệt bị chà đạp sưng đỏ không chịu nổi, quy đầu to lớn nguy hiểm cọ xát cửa huyệt, toàn bộ dâm dịch chảy ra đều xối lên quy đầu.
Anh ta chơi xấu cắn từng cái lên ngực Tô Hạ, lên xương quai xanh, gương mặt trắng nõn, ép Tô Hạ gối lên cùng một gối với anh ta: “Lâm Y Nhiên còn nói gì với em? Nói cho anh nghe chút xem, hửm? Trong ngày thường em đều nghe chi tiết làm tình giữa hai bọn anh sao?”
“Em, em không nói…” Hai tay Tô Hạ để trước ngực Hứa Trình, kéo giãn khoảng cách dán sát kín không một kẽ hở giữa hai người: “Anh đi mau đi…”
/276
|