Anh ta chậm rãi dùng côn thịt cọ xát vách âm đạo mẫn cảm của cô, dưới ánh đèn sáng tỏ, gương mặt Tô Hạ đỏ bừng, đôi mắt ý loạn tình mê, còn có cơ thể trắng nõn vì tình dục mà xuất hiện mồ hôi tinh mịn, đều nhìn thấy rõ không xót gì.
Mặt đối mặt như vậy, nhìn côn thịt khiêu khích đâm chọc trong tiểu huyệt mình, toàn thân Tô Hạ đỏ lên, nhưng không chịu nổi kích thích cô quay mặt đi, răng trắng cắn lên đôi môi đỏ mọng, không nhìn Hứa Trình, nhưng Hứa Trình ôm hai chân cô, vuốt ve qua lại đầy sắc tình: “Cắm em sướng như vậy, em cũng không muốn nhìn anh sao, hửm?”
Anh cúi người há miệng ngậm núm vú Tô Hạ: “Thơm quá, thật mềm… Bộ ngực này, có phải bình thường nghĩ tới anh xoa to như vậy hay không? Anh xoa giúp em, có phải sẽ to hơn nữa hay không…”
Sau khi anh ta nói xong, côn thịt ở trong tiểu huyệt cô đột nhiên dùng sức đánh phá, nắm lấy hai chân cô để ở trước ngực áp xuống, hai tay nắm lấy ngực cô, xoa nắn lôi kéo trái phải, chơi tới mức nhũ thịt đều là dấu tay.
“Nhẹ chút… Anh nhẹ chút…”
Toàn thân Tô Hạ ướt át, sợi tóc ẩm ướt dính lên thái dương.
Cô không biết sao Hứa Trình đột nhiên đầy tinh lực như vậy, phát tiết một lần xong thì đổi thành trêu đùa cơ thể cô, cô bị côn thịt của anh ta thao toàn thân lắc lư, bộ ngực vung qua vung lại, núm vú bị anh ta ngậm trong miệng, nhũ thịt bốp bốp vỗ lên mặt anh ta.
Hứa Trình nghiện, bị sóng nhũ vỗ vô cùng thoải mái: “Bộ ngực và tao huyệt này của em, đều có thể chơi to hơn em chơi.”
Sau khi anh ta nói xong, lực thao tiểu huyệt non mềm của Tô Hạ mạnh hơn nữa, khang nhục bị thao đều đã sưng đỏ, giữa chân Tô Hạ bị vỗ một vùng đỏ bừng, mông của cô đều bị Hứa Trình nâng lên cao, cơ thể uốn cong, dâm dịch từ mông chảy xuống dưới, lướt qua tiểu huyệt, ga trải giường ướt một mảng.
Ở trên giường cô thao cô, bốn phương tám hướng đều có mùi hương trên người cô, Hứa Trình rất thoải mái, đôi mắt anh ta đỏ bừng nhìn cơ thể mê người dưới người bị thao đong đưa loạn xạ, gương mặt thanh thuần của Tô Hạ bây giờ dâm đãng lợi hại, dáng vẻ bị đâm nát, miệng mở to muốn kêu nhưng không dám kêu, đến mức nước mắt từ khóe mắt chảy ra, rất là đáng thương.
Phải khiến cô kêu lên.
Lần sau tìm nơi thật tốt, khiến cái miệng nhỏ xinh này của cô vừa chảy nước vừa phát ra tiếng rên rỉ, nhất định vô cùng dễ nghe, có thể khiến anh ta không kìm lòng nổi thao cô cả ngày.
/276
|