Lâm Y Nhiên ném hộp sữa vào thùng rác, tay trái ôm cánh tay Tô Hạ, tay phải nắm tay Hứa Trình, cô ấy thở dài nhìn trời: “Không muốn, em muốn ở bên hai người, hai người đăng ký ở đâu, em sẽ đăng ký ở đó.”
Tô Hạ nhíu mày, liếc mắt nhìn Hứa Trình một cái.
Trùng hợp là, Hứa Trình cũng nhìn tới, đôi mắt tràn ngập hàm ý sâu xa.
Tô Hạ bị phỏng, vội vàng dời tầm mắt, cô cười nói: “Được, được thôi!”
Mặt Lâm Y Nhiên dựa vào vai Tô Hạ: “Hạ Hạ, may mà có cậu, nhiều năm như vậy không có cậu và Hứa Trình, mình thực sự không biết nên đi như thế nào tiếp…”
Cô ấy biết tính cách của mình có chỗ thiếu hụt, nhưng chỉ có Tô Hạ sẽ bao dung tính xấu của cô ấy.
Trên trán Tô Hạ chảy đầy mồ hôi, cụp mắt xuống thấy trên mặt Lâm Y Nhiên tràn ngập sầu não.
Cô cắn chặt môi, trái tim đập nhanh hơn, không chỉ đầu không nâng lên nổi, ngay cả tầm mắt cũng không nhịn được tránh né Lâm Y Nhiên.
Khi đi tới cửa trường học, Lâm Y Nhiên cười hì hì, lấy ba tấm vé xem phim ra: “Buổi tối cùng đi xem phim đi, thả lỏng một chút trước kỳ thi tuần!”
Tô Hạ từ chối theo bản năng, nhưng bị Lâm Y Nhiên nắm tay làm nũng: “Đi đi mà, Hạ Hạ, hửm?”
Tô Hạ lại chảy đầy mồ hôi, chỉ nghe giọng nói của Hứa Trình truyền từ đỉnh đầu tới, trong giọng nói của anh ta còn có ý cười: “Đi đi, Tô Hạ, nếu em không đi thì Y Nhiên sẽ bày ra sắc mặt cho anh xem mất.”
Tim Tô Hạ đập quá nhanh, ngay cả đầu đều hơi choáng váng.
Đồng ý Lâm Y Nhiên xong, Lâm Y Nhiên mới tha cho cô.
Ngồi trong phòng học, hai tay Tô Hạ che trán, cảm thấy mình thực sự đầy tội ác.
Cô tuyệt đối không thể phạm sai lầm như vậy nữa.
Sau khi tan học, Tô Hạ ngồi trong phòng học do dự một lát, mới đi tới cửa đông tìm Lâm Y Nhiên và Hứa Trình.
Ở từ xa, cô đã thấy trên vách tường cạnh cửa, một đôi tình nhân đang ôm nhau hôn hăng say.
Đi tới gần, thì thấy tay nam sinh cao lớn để ở cái eo thon của nữ sinh, đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau.
Lâm Y Nhiên quá thấp, cơ thể gần như bị Hứa Trình nhấc lên, hai người hôn đến mức khó mà chia lìa, Lâm Y Nhiên ôm chặt lấy cổ Hứa Trình, hạ thể hai người dán sát, nóng bỏng cọ xát, tầm mắt Tô Hạ nhìn chằm chằm hai người chặt chẽ không rời, lập tức miệng đắng lưỡi khô, ngay cả cơ thể cũng nhanh chóng nóng lên.
/276
|