Ánh dương quang khiến mọi người có cảm giác thân cận chợt biến mất. Trước mặt lại là một mảnh tối đen, thông đạo lại chìm trong mảnh hắc ám. Đột nhiên mọi người có cảm giác sương mù dày đặc lại truyền tới.
Đầu sỏ gây nên mọi chuyện là màn sương đen có mặt khắp nơi trên bầu trời.
Tuy màn sương đen không kịp bao phủ xuống, nhưng mọi người ở trong thông đạo vẫn cảm thấy lạnh lẽo. Một mùi tanh hôi toả ra.
Cho dù không dùng năng lực phân tích của Nhất Hào, Tiếu Ân cũng biết màn sương đen có tính ăn mòn mãnh liệt. Bất kể đồ vật gì một khi bị nó dính phải sẽ giống như giòi bám vào, rất khó thoát được. Không chỉ như thế, màn sương đen dường như còn có thể chống đỡ được sự thăm dò của tinh thần ý thức. Dù bọn họ thăm dò như thế nào cũng không thể tiến vào bên trong màn sương đen.
Tuy nhiên không ai lo lắng cho Matt Lazo. Chút sương mù màu đen đó hắn không ứng phó được thì vô tận lĩnh vực của hắn là hàng giả.
Tất nhiên đổi lại là đám người Tower Belli, nếu gặp phải màn sương đen này mà không kịp đề phòng thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng lớn, thậm chí còn dẫn tới phiền phức trí mạng.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng hô cuồng tiếu: “Ha ha, không ngờ lại có nguời nhanh tiến vào đây như vậy. Lão tử còn tưởng phải chờ tới mười ngày, nửa tháng nữa. Ha ha, vong linh độc chướng của ta như thế nào, tư vị không tồi chứ?”
“Ha ha…” Giọng nói bình thản âm trầm của Matt Lazo từ trong màn sương mù truyền ra: “Quả thực không tồi. Ngươi còn đòn nào mạnh hơn không?”
Giọng nói của hắn vang lên, màn sương đen trước mắt lập tức bốc hơi mãnh liệt. Dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, không ngừng co rút lại. Đảo mắt một cái đã khiến mọi người nhìn thấy tình huống bên trong.
Matt Lazo mở miệng, miếng hắn như thể là một cái động màu lam không đáy, nắm giữ lực hút của hắc động.
Màn sương đen bị hắn hấp hút vào chiếc miệng lớn, ngay cả một chút bột phấn cũng không còn lại.
Tiếu Ân ngẩn ra, lập tức nhớ tới hoàn cảnh sống của Matt Lazo.
Nghe nói nơi đó là thế giới nước. Nhưng không phải như nước bình thường mà con người dùng mà đó là loại tương tự như axit sunfuric.
Sinh mạng có thể tồn tại ở thế giới đó, chắc chắn thể chất rất cứng cỏi. Ít nhất có lực miễn dịch với lực lượng ăn mòn.
Thậm chí có thể nói Matt Lazo không đặt vong linh độc chướng trong mắt. Hắn coi đó là một loại thuốc bổ.
Tiếng cười nhạo lập tức ngừng lại. Thấy cảnh tượng này, thanh âm của tên đó không ngờ kinh hoàng: “Ngươi là người Cory Ryder. Không ngờ ngươi là ngươi Ryder.”
Màn sương đen tiêu tán, đám người Tiếu Ân nối đuôi nhau tiến tới. Tới phía sau Matt Lazo, thấy hắn đang giằng co với tên kia.
Nhìn qua thì hắn một hán tử nhân loại. Sắc mặt của hắn tái nhợt, dường như không có một tia huyết sắc. Hơn nữa trên người hắn khoác một kiện trường bào màu đen. Ánh sáng mặt trời từ trên đỉnh đầu chiếu xuống có hơi chút ảm đạm.
Giờ phút này, vẻ mặt của hắn kinh sợ nhìn Matt Lazo. Rõ ràng biết đặc điểm chủng tộc của Matt Lazo, thế mà lại dùng độc chướng có tính ăn mòn đối phó hắn. Không khác gì ném bánh bao cho con chó ăn, có đi mà không có về.
“Đây là vong linh pháp sư. Thực lực của hắn tương đương với ngụy thần.” Tiếu Ân nhìn hắn, cười tủm tỉm hỏi: “Chúng ta và các hạ không có thù oán. Vì sao phải công kích chúng ta? Còn nữa, ta muốn biết làm thế nào ngươi biết chúng ta sẽ tới nơi này. Làm thế nào ngươi tiến được vào bên trong luân hồi giới trước.”
Người nọ cười lạnh một tiếng. Liếc mắt đánh giá đám người Tiếu Ân, sắc mặt hắn lập tức trở nên ngưng trọng.
Giờ phút này, đoàn người Tiếu Ân có tám ngụy thần. Đây là lực lượng cường đại tới cực điểm. Hơn nữa còn có một người Cory Ryder miễn dịch với độc tính ma pháp. Khả năng thắng lợi của hắn có thể nói là cực kỳ nhỏ bé.
“Vận khí của các ngươi rất tốt. Tuy nhiên ta hy vọng các ngươi duy trì được nó.” Nói xong, người nọ mở hắc bào ra, hoá làm một đám mây màu đen, ly khai khỏi nơi này bay về phương xa.
Tuy hắn là một vị vong linh pháp sư nhưng tốc độ chạy chốn của hắn không chậm chút nào. Nói nhanh như sao băng, tuyệt đôi không có chút khoa trương. Ngay cả tốc độ của Day Ville cũng không thể vượt qua.
Nhưng mà ngay khi người này bay lên không, vừa nghĩ tới việc thoát ly khỏi phạm vi của đám người Tiếu Ân, đột nhiên hoa mắt.
Hắn cái gì cũng không thấy rõ, chỉ cảm nhận một cỗ khí tức mênh mông nện xuống đầu mình. Tuy hắn đã kiệt lực phóng thích bán thần vực của mình nhưng tốc độ của người đó quá nhanh, hắn rõ ràng không phản ứng kịp đã bị một đòn nghiêm trọng nện trúng đầu.
Ầm ầm một tiếng, ngụy thần vong linh bị ném xuống mặt đất. Tứ chi của hắn hướng lên trên trời, tạo ra một cái hố to trên mặt đất.
Với tố chất thân thể của ngụy thần, chút thương thế đó không thể khiến bọn họ chết. Nhưng đòn nghiêm trọng như thế cũng khiến bọn họ choáng váng, chịu không ít khổ sở.
Vong linh ngụy thần lắc lắc đầu. Sắc mặt của hắn tốt cuộc thay đổi, biết nhóm người này khó giải quyết. Một mình hắn không thể ứng phó nổi.
Giờ tay tìm kiếm, trong tay hắn lập tức có thêm một hạt châu màu đen. Hắn dùng sức sờ nhưng trong tay buông lỏng, không ngờ hạt châu đó đã biến mất.
Tới bây giờ, sắc mặt của hắn biến thành khó coi. Vẻ mặt cao ngạo, coi thường đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hoảng sợ.
Nhóm người này đến tột cùng có lai lịch gì. Không ngờ lại cường đại tới mức này. Ngay cả cường giả ngụy thần như hắn, đứng trước mặt những người này không ngờ lại giống người bình thường.
Bốn người Tower Belli dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn. Bất cứ kẻ nào đang ở vị trí cao cao tại thượng, nắm giữ sinh mạng của người khác, đột nhiên rơi vào tình cảnh này đề có cảm giác như thế
Tư vị này bọn họ đã nếm qua nên mới có cảm xúc sâu đậm.
Trong tay Tiếu Ân có thêm hạt châu màu đen, hắn lộn đi lộn lại nghiên cứu, đột nhiên cuời nói: “Ta biết rồi, các người dùng nó để phát tín hiệu cầu viện?” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Ánh mắt người nọ rốt cuộc tỉnh táo lại. Di chứng của cú ngã mạnh vừa rồi từ từ biến mất.
Sau khi nghe câu hỏi của Tiếu Ân, hắn chỉ trầm mặc, bày tỏ thái độ của mình.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu nói: “Ngươi không muốn nói sao? Không vấn đề gì cả. Ngươi là vong linh pháp sư. Chắc biết pháp thuật sưu hồn chứ. Chỉ cần ngươi chưa chết, ta có biện pháp tìm ra đáp án.”
Thân thế của người nọ lập tức run sợ, ánh mắt nhìn Tiếu Ân tràn ngập nghi hoặc và sợ hãi: “Ngươi, sao ngươi biết sưu hồn thuật?”
Tiếu Ân cười ha ha nói: “Bởi vì ta cũng là vong linh ma pháp sư.”
Khi nói những câu này, đôi mắt Tiếu Ân hiện lên một tia hắc tuyến mỏng. Biến hoá này rất nhỏ, chỉ vong linh ngụy thần đối diện với hắn mới thấy rõ.
Giờ phút này tuy Tiếu Ân nắm giữ lực lượng bán thần vực nhưng pháp thuật vong linh ngày xưa không vứt bỏ. Muốn thi triển bán thần vực vong linh hệ là chuyện không có khả năng, nhưng thi triển vài ma pháp vong linh là một chuyện dễ dàng.
Về phần đôi mắt có một tia hắc tuyến, kỳ thật là do ở mộ ngụy thần hấp thu nhiều tinh tuý vong linh tạo thành. Tuy nhiên giờ phút này dùng để doạ người là một lựa chọn tốt nhất. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Ánh mắt của người nọ rốt cuộc lộ ra vẻ hoảng sợ. Là một gã vong linh cấp đại sư, hắn đương nhiên biết rõ thương tổn mà sưu hồn thuật tạo thành. Nghĩ tới đó, thân thể hắn không kiềm chế được run rẩy.
Đám người Matt Lazo thầm xem thường, tuy nhiên không có ai vạch trần lời nói dối của Tiếu Ân.
Rõ ràng là cường giả có lực lượng lĩnh vực, lại nói mình là vong linh ma pháp sư. Càng khiến mọi người kinh ngạc đó là vị vong linh ngụy thần không ngờ lại tin lời Tiếu Ân nói.
“Quả thật đó là tín vật dùng để liên hệ với nhau. Chỉ cần ta bóp nát nó, đồng bạn của ta sẽ biết ta gặp phiền toái, tới cứu viện ta.”
“Các ngươi? Các ngươi có bao nhiêu đồng bạn?”
“Có khoảng một ngàn.”
Ánh mắt của người nọ tiếp xúc với Tiếu Ân, thấy hắc tuyến trong đôi mắt, không khỏi lộ vẻ hoảng sợ. Vong linh sát khí cường đại như vậy, không biết hắn đã giết bao nhiêu vong linh?
“Một ngàn?” Lông mày Tiếu Ân thoáng nhíu lại. Ngụy thần và truyền kỳ tới đây có nhân số không ít. Nhưng do luân hồi thông đạo biến dị nên cuối cùng người có thể tiến vào sẽ không nhiều. Một ngàn người, tuyệt đối là một cỗ thế lực lớn.
Purcell đứng bên cạnh đột nhiên bước ra hỏi: “Một ngàn người các ngươi đều tiến vào đây?”
Lúc này Tiếu Ân mới tỉnh ngộ, hắn chợt hỏi: “Các ngươi tiến vào bằng các nào?”
Một ngàn người đó. Trong tình huống bình thường, tuyệt đối không có khả năng này. Dù bọn họ đợi ở tinh cầu này, luân hồi giới vừa xuất hiện đã tiến vào trong màn sương mù dày đặc cũng không thể trong thời gian ngắn tiến vào trong này.
Người nọ lập tức do dự. Chuyện này vô cùng quan trọng đối với hắn, hắn không dám trả lời ngay.
Sát khí trong mắt Tiếu Ân đại thịnh. Hắc tuyến giống như thực chất tiến vào người nọ.
Thân thể của hắn liều mạng lùi về phía sau, quả thực muốn lẩn vào đám đá phía sau mình.
Lúc này, ngay cả bọn Matt Lazo cũng nhận ra, người này cực kỳ sợ hãi Tiếu Ân. Tuy không rõ vì sao nhưng nếu đối phương lộ ra nhược điểm, bọn họ tất nhiên không thể bỏ qua.
“Tiếu Ân, để hắn nếm thử một chút thủ đoạn.” Matt Lazo thúc giục nói: “Nhân số của bọn chúng quá đông, nếu để chúng quấy nhiễu thì rất phiền toái.”
Tiếu Ân hơi trầm ngâm, lập tức nói: “Được.”
Tuy hắn không thích vận dụng một số thủ đoạn để đạt được mục đích nhưng hắn cũng biết phân nặng nhẹ.
Đối phương có một ngàn người. Đừng nói trong đó có bao nhiêu ngụy thần, cho dù toàn bộ là truyền kỳ cũng là một cỗ lực lượng cường đại vô cùng. Ngay cả tiểu đội của bọn họ, đối mặt với lực lượng đó cũng chỉ đành lựa chọn lùi bước.
Hắn duỗi bàn tay ra, sờ vào trán người nọ.
Người nọ biết mình khó có thể thoát khỏi, khuôn mặt lộ ra vẻ hung ác. Khí thế trên người hắn đột nhiên mạnh lên, dùng toàn lực phóng thích bán thần vực của bản thân.
Nhưng còn không chờ hắn làm được điều này, một cỗ áp lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống, khiến hắn không thể cử động.
Đây là một cỗ áp lực tinh khiết, vô cùng đơn giản, không có thuộc tính gì.
Nhưng nguyên nhân là do nó thuần tuý nên mới có hiệu quả. Giống như thái sơn áp định đè hắn xuống, khiến hắn không thể hô hấp.
Tới bước này, hắn mới chính thức cảm thấy sợ hãi.
Dù sao hắn cũng là một vị ngụy thần. Tuy vong linh ngụy thần thường độc lai độc vãng nhưng thực lực của hắn không hề kém đám người Tower Belli.
“Lực lượng lĩnh vực. Không ngờ ngươi nắm giữ lực lượng lĩnh vực.” Giọng nói của hắn lập tức kích động, giống như con gà sắp bị cắt tiết.
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, không cùng hắn giằng co. Bàn tay vươn ra, đặt cách trán hắn hơn nửa thước.
Sắc mặt người nọ đại biến, kêu lớn: “Không cần, tha mạng. Ta nói, ta nói.”
Tiếu Ân chần chừ một chút, nghĩ tới thực lực đồng bạn của đối phương, trong lòng hắn lập tức hạ quyết tâm.
Một đường cong màu đen từ lòng bàn tay hắn bắn ra. Khí tức này không hợp với lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân, có một tia âm trầm quỷ khí, khiến người khác không rét mà run.
Đám người Matt Lazo lập tức động dung. Hoá ra Tiếu Ân không nói dối, hắn quả thực là một vị vong linh ma pháp sư.
Nắm giữ lực lượng lĩnh vực và vong linh ma pháp sư sao?
Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau, đều có cảm giác khó tin. Trong đó thần sắc của bốn người Tower Belli là nồng đậm nhất. Bởi vì bọn họ biết Tiếu Ân không chỉ là một vong linh ma pháp sư. hắn còn từng thi triển thuấn gian truyền tống, đặc quyền của không gian ma pháp sư.
Hắc tuyến càng ngày càng nhiều. Vong linh ngụy thần kêu gào thê thảm, hắc tuyến chui vào trong thất khiếu của hắn
Người nọ phát ra một tiếng kêu thê lương. Khuôn mặt vốn anh tuấn nay trở nên khủng bố. Thân thể hơi run rấy, ánh mắt sợ hãi tới cực điểm
Thân hình hắn run rẩy, dần dần cứng lại. Năng lượng mãnh liệt mênh mông trên người được kích phát tới cực hạn.
“Cẩn thận. Hắn phóng thích cấm chú phạm vi nhỏ.” Matt Lazo nhắc nhở.
“Không sao cả.” Tiếu Ân lãnh đạm nói: “Hắn đã không còn cơ hội.”
“Thế hắn tự bạo?” Purcell đột nhiên hỏi.
Khuôn mặt của Tiếu Ân nở nụ cười tự tin, giống như đã trả lời.
Giống như là chuyện nhỏ, Tiếu Ân nói: “Giống nhau thôi.”
Ánh mắt của Matt Lazo và Purcell nhìn nhau. Tuy nhiên lần này không có hoa lửa va chạm với nhau mà có một cỗ hàn khí.
Thủ đoạn của Tiếu Ân không ngờ độc ác như thế. Còn có thủ đoạn gì có thể khiến một vị ngụy thần bị tước đi quyền thi triển cấm chú và tự bạo, chỉ biết ngoan ngoãn nhận lây cái chết.
Bốn người Tower Belli nở nụ cười. Ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân ngoài vẻ sùng bái còn có một chút hoảng sợ.
Tiếu Ân ở cùng bọn họ, ngay cả khi ký linh hồn khế ước, cũng không lộ ra nanh vuốt hung hãn. Tới bây giờ, bọn họ mới chính thực kiến thức thủ đoạn hung hãn của Tiếu Ân.
Nhìn kết cục của vị ngụy thần này, bọn họ có cảm giác thỏ tử hồ bi. Trong lòng họ chân chính gieo trồng mầm mống kinh sợ.
Từ đây về sau, bọn họ không dám hai lòng nữa.
Hắc khí không ngừng tăng lên. Thân thế của người nọ rốt cuộc đình chỉ run rẩy. Đôi mứt trở nên mờ mịt và ngây dại.
Mọi người lập tức biết, Tiếu Ân đã thi triển sưu hồn thuật thành công. Tất cả trí nhớ từ khi sinh ra của người này đều bay vào đầu Tiếu Ân, không hề bảo lưu chút gì, thậm chí ngay cả công pháp mà hắn tu luyện cũng thế.
Kỹ thuật sưu hồn thuật là loại ma pháp đạt tới cấp bậc truyền kỳ mới thi triển được.
Trong nhất hệ ma pháp vong linh, sưu hồn thuật là ma pháp bạo lực và mạnh mẽ nhất.
Sưu hồn thuật có tác dụng quá cường đại, người bị thi triển nhận thương tổn lớn, nếu làm không tốt, ngay cả hồn phách cũng không giữ được. Cho nên vong linh ngụy thần vừa nghe nói tới chuyện Tiếu Ân thi triển sưu hồn thuật, lập tức bị doạ không còn hạt máu nào trên mặt.
Tiếu Ân nhắm hai mắt lại, lẳng lặng nhận tin tức.
Đám người Matt Lazo cũng lẳng lặng chờ đợi. Nhóm ngụy thần có kinh nghiệm sống hơn xa người bình thường. Dù Tiếu Ân có đắm chìm trong thời gian dài cũng không cảm thấy tò mò.
Một lúc lâu sau, Tiếu Ân thở dài một tiếng, mở hai mắt ra, lập tức thấy mấy đạo ánh mắt chờ mong.
Hắc khí trên người vong linh ngụy thần giống như nước lũ chảy ra, khiến thân thể hắn mất đi lực lượng chống đỡ, lập tức hôn mê. Tuy nhiên giờ phút này không còn ai hứng thú liếc mắt nhìn hắn.
“Thế nào?” Purcell hỏi.
“Không tốt.” Thần sắc của Tiếu Ân ngưng trọng lắc đầu: “Hắn không nói dối. Có hơn một ngàn người tới đây. Mục tiêu của bọn họ là tất cả mảnh vỡ thần cách, phàm là ai muốn đụng vào mảnh vỡ thần cách sẽ bị bọn chúng giết chết.”
“Hừ, khẩu khí thật lớn.” Purcell lạnh lùng cười nói: “Bọn chúng không sợ khiến mọi người tức giận sao?”
Tiếu Ân nói: “Các người không biết, thông đạo luân hồi có vô số ngã rẽ. Cuối cùng có thể tiến vào luân hồi giới chỉ có năm trăm ngã rẽ. Bọn chúng chỉ cần phái ra một người bảo vệ cửa động. Một khi có người xuất hiện liền dùng vong linh độc chướng… Tuyệt đối có thể khiến hơn nửa nhân số ngã xuống.”
Tiếu Ân liếc mắt nhìn Matt Lazo: “Dù sao người Cory Ryder cũng không nhiều.”
Tower Belli im lặng hồi lâu, rốt cuộc can đảm hỏi: “Các hạ, luân hồi giới có năm trăm ngã tiến vào? Dường như không có khả năng.”
Tiếu Ân vung tay nói: “Ta cũng nghĩ như thế nhưng theo trí nhớ của tên này, chỉ sợ đây là sự thật.”
“Nếu có năm trăm ngã rẽ tiến vào thì thông đạo luân hồi phân phối như thế nào?”
Tiếu Ân suy nghĩ một chút. Cười khổ nói: “Ta cũng không biết. Tuy nhiên thông đạo luân hồi có uy năng to lớn, có lẽ bên trong thông đạo không ngừng biến hoá.”
Tuy giải thích này không khiến mọi người hài lòng nhưng không có ai định truy cứu.
“Làm thế nào bọn họ tiến vào đây?” Purcell hỏi.
Tiếu Ân gật đầu với Tower Belli môt cái nói: “Bọn họ dùng phương pháp gần giống với phương pháp mà gia tộc Tower Belli nghiên cứu. Trước tiên ở trên thiên thể xác định một địa điểm. Sử dụng trận đồ ma pháp thần kỳ, khi luân hồi giới xuất hiện, có thể không cần xuyên qua sương mù dày đặc và thông đạo trung gian phức tạp, trực tiếp tiến vào trong.”
Tất cả mọi người nhìn Tower Belli. Không ngờ gia tộc của hắn nghiên cứu phương pháp kinh thế hãi tục này.
Nhưng Tower Belli cũng trợn mắt há mồm. Hắn cười khổ nói: “Các hạ. Ngài hiểu lầm rồi, gia tộc của ta không nghiên cứu loại trận đồ này và cũng không có khả năng nắm giữ. Sở dĩ ta biết phương pháp đó là do ngẫu nhiên nghe nói qua. Dường như người của thế giới hắc ám mới nghiên cứu loại pháp thuật này.”
Tiếu Ân nghe xong có cảm giác dở khóc dở cường. Hắn khẽ lắc đầu nói: “Các vị, tình hình đại khái là như thế. Bọn họ phân làm năm trăm người. Đợi ở các ngã rẽ tiến vào. Một khi có người đi vào, sẽ lọt vào bẫy tập kích. Còn thừa lại năm trăm người thì bắt đầu tìm kiếm trong luân hồi giới. Nếu chúng ta khoanh tay đứng nhìn, chỉ sợ mảnh vỡ thần cách đều rơi vào tay bọn chúng.”
Trong mắt Purcell loé lên tia lửa giận nói: “Bọn chúng không phải đang tìm mảnh vỡ thần cách sao? Chúng ta phải đoạt mảnh vỡ thần cách lại. Nếu có kẻ ngăn cản, hắc hắc…”
Nghe tiếng cười lạnh của hắn, trong lòng mọi người đều lạnh cả người. Tuy bề ngoài người này chỉ là một thiếu niên. Nhưng làm việc lại rất tàn nhẫn không hề thua kém mọi người.
Matt Lazo khẽ gật đầu, nói: “Không tồi, không thể để bọn họ cướp mảnh vỡ thần cách. Chỉ cần thấy bọn chúng, lập tức giết ngay tại chỗ.”
Bốn người Tower Belli ngoan ngoãn ngậm miệng. Bọn họ biết, cấp bậc thảo luận này, bọn họ không có cơ hội xen miệng vào.
“Tiếu Ân, ngươi có nhớ được vị trí của năm trăm ngã rẽ không?”
Tiếu Ân gật đầu nói: “Nhớ.”
Day Ville vỗ hai tay nói: “Chúng ta tìm những tên này để xuống tay trước.”
Đầu tiên Purcell và Matt Lazo ngẩn ra, suy nghĩ một chút, đều gật đầu đồng ý.
Hơn một ngàn người này muốn lấy được tất cả mảnh vỡ thần cách. Bọn họ phân ra một nửa nhân thủ đóng ở các ngã rẽ.
Bởi vì thông đạo biến dị, cho nên chân chính có thể tiến vào luân hồi điện chỉ có nhóm năm, ba người. Thậm chí còn lẻ loi một mình tới. Trong tình huống này lựa chọn phương pháp ôm cây đợi thỏ, chờ đối phương tiến vào là tiêu diệt có xác xuất thành công rất cao.
Đám người Tiếu Ân nhổ bỏ những cái đinh này đi, báo cho những người tiến vào hiểu tình huống bên trong. Một khi bọn họ gặp phải người của thế lực to lớn này, chắc chắn sẽ đối chọi gay gắt.
Tuy cục diện sẽ vì vậy mà trở nên hỗn loạn nhưng đối với bọn họ, càng loạn lại càng tốt. Dù sao với thực lực của tiểu đội bọn họ, tranh thử đục nước béo cò mới là biện pháp tốt nhất.
Đối kháng trực tiếp với hơn một ngàn người mới là biện pháp ngu ngốc nhất.
“Ta chia toạ độ của bọn chúng thành ba phần.” Tiếu Ân phất tay, trên người tên vong linh ngụy thần hôn mê bay ra một quyển ma pháp lục thư. Trên đó có một bản đồ. Tiếu Ân giơ tay ra, lập tức có thêm ba phần toạ đồ. Hắn nói: “Ta phụ trách tiêu diệt phần màu đỏ. Matt Lazo tiêu diệt phần màu lam. Purcell tiêu diệt phần màu lục. Sau khi chúng ta giết bọn chúng xong, chúng ta sẽ tập hợp ở vị trí này. Day Ville, các ngươi không cần tham gia hành động này. Trực tiếp tới chỗ hội hợp đợi chúng ta.”
Purcell a một tiếng nói: “Ta có một trăm hai mươi toạ độ, vì sao các ngươi chỉ có bảy mươi?”
Tiếu Ân và Matt Lazo tức giận hừ một tiếng. Matt Lazo nói: “Nếu ngươi không hài lòng, không bằng chúng ta đổi đi.”
Tiếu Ân nói: “Matt Lazo, đừng đùa, vô tận lĩnh vực của ngươi có thể so tốc độ với tốc độ lĩnh vực sao? Chỉ sợ mục tiêu của ngươi còn chưa hoàn thành. Purcell đã về trước ngươi.”
Purcell hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên giọng nói không có gì bất mãn, ngược lại biểu đạt sự tự hào, dường như có thể hơn được hai người Tiếu Ân một chút nên cảm thấy kiêu ngạo. Trong lòng hắn thầm hạ quyết tâm: Nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành mục tiêu. Nhất định phải tới điểm hội hợp trước Tiếu Ân và Matt Lazo.
Matt Lazo nhẹ giọng thì thào vài câu, sau đó nói: “Chúng ta cộng lại mới có hai trăm sáu mươi ngã rẽ. Còn một nửa thì tính thế nào?”
Tiếu Ân thầm than nói: “Luân hồi giới nếu được xưng là một giới, tự nhiên có được không gian rộng lớn. Kỳ thật những ngã rẽ phân bố ở hai khu vực tương đối độc lập, Bản đồ trong tay chúng ta chỉ là một mảnh trong một khối mà thôi. Những nơi khác rất xa, nằm ngoài tầm tay của chúng ta, đành phải buông tha.”
Day Ville than nhẹ một tiếng nói: “Những bằng hữu tới từ bên kia, tốt nhất nên tự cầu phúc cho mình.”
Hai người Matt Lazo đang muốn động, Tiếu Ân lại nói: “Chờ một chút.”
Hắn giơ tay tìm kiếm, lấy ra hơn hai trăm viên cầu, cho Purcell một trăm hai mươi viên, Matt Lazo bảy mươi viên.
Sờ viên cầu đó, Purcell kinh ngạc nói: “Hình ảnh cầu?”
“Đúng vậy, ta đã ghi lại lời nói của tên ngụy thần. Các người giải quyết chúng xong không nên di chuyển thi thể của bọn chúng. Đặt hình ảnh cầu lên thi thể của bọn chúng. Lấy thực lực của truyền kỳ và ngụy thần, không cần thiết bị cũng có thể trực tiếp xem nội dung trong đó.”
Đám người Matt Lazo nhìn Tiếu Ân với anh mắt kinh dị. Bọn họ không biết Tiếu Ân hoàn thành chuyện này khi nào.
Tiếu Ân vắt chéo tay, cười nói: “Ha ha, trước kia ta là một vị đại sư ảo thuật.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Câu nói này lập tức khiến mọi người xem thường. Ai chẳng biết, hình ảnh hư ảo không thể ghi lại trong hình ảnh cầu. Tuy nhiên đối với thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Tiếu Ân, bọn họ kính nể tận đáy lòng.
Về phần cái gì đại sư ảo thuật, mọi người không tin tưởng.
Nhìn hai người bọn họ rời đi, Tiếu Ân gãi đầu, hơi buồn rầu nói: “Vì sao ta nói thật, bọn họ lại không tin?”
Bốn người Tower Belli không nói được gì. Một người nắm giữ phương pháp thuấn di, nắm giữ lực lượng lĩnh vực và ma pháp vong linh. Không ngờ nói mình là đại sư ảo thuật. Như vậy có quỷ mới tin được.
Động tác của Tiếu Ân cực nhanh, phảng phất như một cơn gió thổi qua.
Không lâu sau, hắn lặng yên tới một toạ độ.
Dựa theo đề nghị của Nhất Hào, phần hơn hai trăm toạ độ thành ba phần, sau đó giao cho hai người Matt Lazo, thậm chí còn vẽ cho họ lộ tuyến đột kích tốt nhất. Tiến hành theo lộ tuyến này, sẽ giảm lộ trình tới mức thấp nhất. Với trí tuệ của hai người bọn họ, sao lại không nhìn ra điều này.
Một khi nhớ tới lúc giao lộ tuyết đồ cho bọn họ, trong lòng Tiếu Ân có chút đắc ý.
Đặc biệt nhìn ánh mắt kinh ngạc và có chút khâm phục của bọn họ, khiến Tiếu Ân khó có thể áp chế được sự vui sướng.
Dù sao có thể trong thời gian ngắn phân phối toạ độ cho từng người, hơn nữa còn đưa ra đề nghị tốt nhất, không phải ai cũng có thể dễ dàng làm được điều này.
Chỉ có điều, Tiếu Ân cũng biết, đây không phải công lao của mình mà là của Nhất Hào. Năng lực tính toán siêu cấp của nó không hề bỏ sót qua bất cứ điều nào.
Lần tập kích này, Matt Lazo và Purcell vô cùng phấn chấn. Chỉ cần nhìn chiến ý rực lửa trong mắt của bọn họ là có thể nhận ra điều này.
Nếu mọi người tạm thời tạo thành tiểu đội để đối mặt với thế lực vô cùng cường đại như vậy không thể đối kháng trực tiếp, sử dụng thủ đoạn đánh lên mới là vương đạo.
Tuy Tiếu Ân không quan tâm tới thắng thua nhưng hắn không muốn bị bỏ quá xa. Nếu không lúc gặp lại, đúng là không còn mặt mũi.
Mắt thấy sắp tới mục tiêu, Tiếu Ân trấn định tâm thần. Toàn bộ năng lượng trên người bị kiềm chế lại, giống như con mèo, di chuyển lặng yên không một tiếng động.
Ở xa xa, một lão nhân khoác hắc bào nhàn nhã ngồi trên một nhánh cây. Cách hắn không xa có hai người từ hắc động u ám đi ra.
Vẻ mặt của lão nhân vô cùng nhàn nhã, dường như không đem chuyện này đặt trong lòng.
Tiếu Ân tự nhiên hiểu được nguyên nhân trong đó. Người ở trong hắc động, tinh thần ý niệm chỉ phát ra được mười thước. Một khi ra ngoài cửa động sẽ khôi phục lại như ban đầu.
Trong tình huống này, đánh lén là thời cơ tốt nhất. HIện giờ còn sớm, cơ bản không có người tiến vào, cho nên bị vong linh cường giả này mới có thể thoải mái như thế.
Tiếu Ân nhìn người này, cuối cùng liếc mắt một cái. Trong lòng thầm than một tiếng, năng lượng cường đại trên người hắn chợt bùng nổ, lao về phía đối phương
Đầu sỏ gây nên mọi chuyện là màn sương đen có mặt khắp nơi trên bầu trời.
Tuy màn sương đen không kịp bao phủ xuống, nhưng mọi người ở trong thông đạo vẫn cảm thấy lạnh lẽo. Một mùi tanh hôi toả ra.
Cho dù không dùng năng lực phân tích của Nhất Hào, Tiếu Ân cũng biết màn sương đen có tính ăn mòn mãnh liệt. Bất kể đồ vật gì một khi bị nó dính phải sẽ giống như giòi bám vào, rất khó thoát được. Không chỉ như thế, màn sương đen dường như còn có thể chống đỡ được sự thăm dò của tinh thần ý thức. Dù bọn họ thăm dò như thế nào cũng không thể tiến vào bên trong màn sương đen.
Tuy nhiên không ai lo lắng cho Matt Lazo. Chút sương mù màu đen đó hắn không ứng phó được thì vô tận lĩnh vực của hắn là hàng giả.
Tất nhiên đổi lại là đám người Tower Belli, nếu gặp phải màn sương đen này mà không kịp đề phòng thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng lớn, thậm chí còn dẫn tới phiền phức trí mạng.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng hô cuồng tiếu: “Ha ha, không ngờ lại có nguời nhanh tiến vào đây như vậy. Lão tử còn tưởng phải chờ tới mười ngày, nửa tháng nữa. Ha ha, vong linh độc chướng của ta như thế nào, tư vị không tồi chứ?”
“Ha ha…” Giọng nói bình thản âm trầm của Matt Lazo từ trong màn sương mù truyền ra: “Quả thực không tồi. Ngươi còn đòn nào mạnh hơn không?”
Giọng nói của hắn vang lên, màn sương đen trước mắt lập tức bốc hơi mãnh liệt. Dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, không ngừng co rút lại. Đảo mắt một cái đã khiến mọi người nhìn thấy tình huống bên trong.
Matt Lazo mở miệng, miếng hắn như thể là một cái động màu lam không đáy, nắm giữ lực hút của hắc động.
Màn sương đen bị hắn hấp hút vào chiếc miệng lớn, ngay cả một chút bột phấn cũng không còn lại.
Tiếu Ân ngẩn ra, lập tức nhớ tới hoàn cảnh sống của Matt Lazo.
Nghe nói nơi đó là thế giới nước. Nhưng không phải như nước bình thường mà con người dùng mà đó là loại tương tự như axit sunfuric.
Sinh mạng có thể tồn tại ở thế giới đó, chắc chắn thể chất rất cứng cỏi. Ít nhất có lực miễn dịch với lực lượng ăn mòn.
Thậm chí có thể nói Matt Lazo không đặt vong linh độc chướng trong mắt. Hắn coi đó là một loại thuốc bổ.
Tiếng cười nhạo lập tức ngừng lại. Thấy cảnh tượng này, thanh âm của tên đó không ngờ kinh hoàng: “Ngươi là người Cory Ryder. Không ngờ ngươi là ngươi Ryder.”
Màn sương đen tiêu tán, đám người Tiếu Ân nối đuôi nhau tiến tới. Tới phía sau Matt Lazo, thấy hắn đang giằng co với tên kia.
Nhìn qua thì hắn một hán tử nhân loại. Sắc mặt của hắn tái nhợt, dường như không có một tia huyết sắc. Hơn nữa trên người hắn khoác một kiện trường bào màu đen. Ánh sáng mặt trời từ trên đỉnh đầu chiếu xuống có hơi chút ảm đạm.
Giờ phút này, vẻ mặt của hắn kinh sợ nhìn Matt Lazo. Rõ ràng biết đặc điểm chủng tộc của Matt Lazo, thế mà lại dùng độc chướng có tính ăn mòn đối phó hắn. Không khác gì ném bánh bao cho con chó ăn, có đi mà không có về.
“Đây là vong linh pháp sư. Thực lực của hắn tương đương với ngụy thần.” Tiếu Ân nhìn hắn, cười tủm tỉm hỏi: “Chúng ta và các hạ không có thù oán. Vì sao phải công kích chúng ta? Còn nữa, ta muốn biết làm thế nào ngươi biết chúng ta sẽ tới nơi này. Làm thế nào ngươi tiến được vào bên trong luân hồi giới trước.”
Người nọ cười lạnh một tiếng. Liếc mắt đánh giá đám người Tiếu Ân, sắc mặt hắn lập tức trở nên ngưng trọng.
Giờ phút này, đoàn người Tiếu Ân có tám ngụy thần. Đây là lực lượng cường đại tới cực điểm. Hơn nữa còn có một người Cory Ryder miễn dịch với độc tính ma pháp. Khả năng thắng lợi của hắn có thể nói là cực kỳ nhỏ bé.
“Vận khí của các ngươi rất tốt. Tuy nhiên ta hy vọng các ngươi duy trì được nó.” Nói xong, người nọ mở hắc bào ra, hoá làm một đám mây màu đen, ly khai khỏi nơi này bay về phương xa.
Tuy hắn là một vị vong linh pháp sư nhưng tốc độ chạy chốn của hắn không chậm chút nào. Nói nhanh như sao băng, tuyệt đôi không có chút khoa trương. Ngay cả tốc độ của Day Ville cũng không thể vượt qua.
Nhưng mà ngay khi người này bay lên không, vừa nghĩ tới việc thoát ly khỏi phạm vi của đám người Tiếu Ân, đột nhiên hoa mắt.
Hắn cái gì cũng không thấy rõ, chỉ cảm nhận một cỗ khí tức mênh mông nện xuống đầu mình. Tuy hắn đã kiệt lực phóng thích bán thần vực của mình nhưng tốc độ của người đó quá nhanh, hắn rõ ràng không phản ứng kịp đã bị một đòn nghiêm trọng nện trúng đầu.
Ầm ầm một tiếng, ngụy thần vong linh bị ném xuống mặt đất. Tứ chi của hắn hướng lên trên trời, tạo ra một cái hố to trên mặt đất.
Với tố chất thân thể của ngụy thần, chút thương thế đó không thể khiến bọn họ chết. Nhưng đòn nghiêm trọng như thế cũng khiến bọn họ choáng váng, chịu không ít khổ sở.
Vong linh ngụy thần lắc lắc đầu. Sắc mặt của hắn tốt cuộc thay đổi, biết nhóm người này khó giải quyết. Một mình hắn không thể ứng phó nổi.
Giờ tay tìm kiếm, trong tay hắn lập tức có thêm một hạt châu màu đen. Hắn dùng sức sờ nhưng trong tay buông lỏng, không ngờ hạt châu đó đã biến mất.
Tới bây giờ, sắc mặt của hắn biến thành khó coi. Vẻ mặt cao ngạo, coi thường đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hoảng sợ.
Nhóm người này đến tột cùng có lai lịch gì. Không ngờ lại cường đại tới mức này. Ngay cả cường giả ngụy thần như hắn, đứng trước mặt những người này không ngờ lại giống người bình thường.
Bốn người Tower Belli dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn. Bất cứ kẻ nào đang ở vị trí cao cao tại thượng, nắm giữ sinh mạng của người khác, đột nhiên rơi vào tình cảnh này đề có cảm giác như thế
Tư vị này bọn họ đã nếm qua nên mới có cảm xúc sâu đậm.
Trong tay Tiếu Ân có thêm hạt châu màu đen, hắn lộn đi lộn lại nghiên cứu, đột nhiên cuời nói: “Ta biết rồi, các người dùng nó để phát tín hiệu cầu viện?” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Ánh mắt người nọ rốt cuộc tỉnh táo lại. Di chứng của cú ngã mạnh vừa rồi từ từ biến mất.
Sau khi nghe câu hỏi của Tiếu Ân, hắn chỉ trầm mặc, bày tỏ thái độ của mình.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu nói: “Ngươi không muốn nói sao? Không vấn đề gì cả. Ngươi là vong linh pháp sư. Chắc biết pháp thuật sưu hồn chứ. Chỉ cần ngươi chưa chết, ta có biện pháp tìm ra đáp án.”
Thân thế của người nọ lập tức run sợ, ánh mắt nhìn Tiếu Ân tràn ngập nghi hoặc và sợ hãi: “Ngươi, sao ngươi biết sưu hồn thuật?”
Tiếu Ân cười ha ha nói: “Bởi vì ta cũng là vong linh ma pháp sư.”
Khi nói những câu này, đôi mắt Tiếu Ân hiện lên một tia hắc tuyến mỏng. Biến hoá này rất nhỏ, chỉ vong linh ngụy thần đối diện với hắn mới thấy rõ.
Giờ phút này tuy Tiếu Ân nắm giữ lực lượng bán thần vực nhưng pháp thuật vong linh ngày xưa không vứt bỏ. Muốn thi triển bán thần vực vong linh hệ là chuyện không có khả năng, nhưng thi triển vài ma pháp vong linh là một chuyện dễ dàng.
Về phần đôi mắt có một tia hắc tuyến, kỳ thật là do ở mộ ngụy thần hấp thu nhiều tinh tuý vong linh tạo thành. Tuy nhiên giờ phút này dùng để doạ người là một lựa chọn tốt nhất. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Ánh mắt của người nọ rốt cuộc lộ ra vẻ hoảng sợ. Là một gã vong linh cấp đại sư, hắn đương nhiên biết rõ thương tổn mà sưu hồn thuật tạo thành. Nghĩ tới đó, thân thể hắn không kiềm chế được run rẩy.
Đám người Matt Lazo thầm xem thường, tuy nhiên không có ai vạch trần lời nói dối của Tiếu Ân.
Rõ ràng là cường giả có lực lượng lĩnh vực, lại nói mình là vong linh ma pháp sư. Càng khiến mọi người kinh ngạc đó là vị vong linh ngụy thần không ngờ lại tin lời Tiếu Ân nói.
“Quả thật đó là tín vật dùng để liên hệ với nhau. Chỉ cần ta bóp nát nó, đồng bạn của ta sẽ biết ta gặp phiền toái, tới cứu viện ta.”
“Các ngươi? Các ngươi có bao nhiêu đồng bạn?”
“Có khoảng một ngàn.”
Ánh mắt của người nọ tiếp xúc với Tiếu Ân, thấy hắc tuyến trong đôi mắt, không khỏi lộ vẻ hoảng sợ. Vong linh sát khí cường đại như vậy, không biết hắn đã giết bao nhiêu vong linh?
“Một ngàn?” Lông mày Tiếu Ân thoáng nhíu lại. Ngụy thần và truyền kỳ tới đây có nhân số không ít. Nhưng do luân hồi thông đạo biến dị nên cuối cùng người có thể tiến vào sẽ không nhiều. Một ngàn người, tuyệt đối là một cỗ thế lực lớn.
Purcell đứng bên cạnh đột nhiên bước ra hỏi: “Một ngàn người các ngươi đều tiến vào đây?”
Lúc này Tiếu Ân mới tỉnh ngộ, hắn chợt hỏi: “Các ngươi tiến vào bằng các nào?”
Một ngàn người đó. Trong tình huống bình thường, tuyệt đối không có khả năng này. Dù bọn họ đợi ở tinh cầu này, luân hồi giới vừa xuất hiện đã tiến vào trong màn sương mù dày đặc cũng không thể trong thời gian ngắn tiến vào trong này.
Người nọ lập tức do dự. Chuyện này vô cùng quan trọng đối với hắn, hắn không dám trả lời ngay.
Sát khí trong mắt Tiếu Ân đại thịnh. Hắc tuyến giống như thực chất tiến vào người nọ.
Thân thể của hắn liều mạng lùi về phía sau, quả thực muốn lẩn vào đám đá phía sau mình.
Lúc này, ngay cả bọn Matt Lazo cũng nhận ra, người này cực kỳ sợ hãi Tiếu Ân. Tuy không rõ vì sao nhưng nếu đối phương lộ ra nhược điểm, bọn họ tất nhiên không thể bỏ qua.
“Tiếu Ân, để hắn nếm thử một chút thủ đoạn.” Matt Lazo thúc giục nói: “Nhân số của bọn chúng quá đông, nếu để chúng quấy nhiễu thì rất phiền toái.”
Tiếu Ân hơi trầm ngâm, lập tức nói: “Được.”
Tuy hắn không thích vận dụng một số thủ đoạn để đạt được mục đích nhưng hắn cũng biết phân nặng nhẹ.
Đối phương có một ngàn người. Đừng nói trong đó có bao nhiêu ngụy thần, cho dù toàn bộ là truyền kỳ cũng là một cỗ lực lượng cường đại vô cùng. Ngay cả tiểu đội của bọn họ, đối mặt với lực lượng đó cũng chỉ đành lựa chọn lùi bước.
Hắn duỗi bàn tay ra, sờ vào trán người nọ.
Người nọ biết mình khó có thể thoát khỏi, khuôn mặt lộ ra vẻ hung ác. Khí thế trên người hắn đột nhiên mạnh lên, dùng toàn lực phóng thích bán thần vực của bản thân.
Nhưng còn không chờ hắn làm được điều này, một cỗ áp lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống, khiến hắn không thể cử động.
Đây là một cỗ áp lực tinh khiết, vô cùng đơn giản, không có thuộc tính gì.
Nhưng nguyên nhân là do nó thuần tuý nên mới có hiệu quả. Giống như thái sơn áp định đè hắn xuống, khiến hắn không thể hô hấp.
Tới bước này, hắn mới chính thức cảm thấy sợ hãi.
Dù sao hắn cũng là một vị ngụy thần. Tuy vong linh ngụy thần thường độc lai độc vãng nhưng thực lực của hắn không hề kém đám người Tower Belli.
“Lực lượng lĩnh vực. Không ngờ ngươi nắm giữ lực lượng lĩnh vực.” Giọng nói của hắn lập tức kích động, giống như con gà sắp bị cắt tiết.
Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, không cùng hắn giằng co. Bàn tay vươn ra, đặt cách trán hắn hơn nửa thước.
Sắc mặt người nọ đại biến, kêu lớn: “Không cần, tha mạng. Ta nói, ta nói.”
Tiếu Ân chần chừ một chút, nghĩ tới thực lực đồng bạn của đối phương, trong lòng hắn lập tức hạ quyết tâm.
Một đường cong màu đen từ lòng bàn tay hắn bắn ra. Khí tức này không hợp với lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân, có một tia âm trầm quỷ khí, khiến người khác không rét mà run.
Đám người Matt Lazo lập tức động dung. Hoá ra Tiếu Ân không nói dối, hắn quả thực là một vị vong linh ma pháp sư.
Nắm giữ lực lượng lĩnh vực và vong linh ma pháp sư sao?
Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau, đều có cảm giác khó tin. Trong đó thần sắc của bốn người Tower Belli là nồng đậm nhất. Bởi vì bọn họ biết Tiếu Ân không chỉ là một vong linh ma pháp sư. hắn còn từng thi triển thuấn gian truyền tống, đặc quyền của không gian ma pháp sư.
Hắc tuyến càng ngày càng nhiều. Vong linh ngụy thần kêu gào thê thảm, hắc tuyến chui vào trong thất khiếu của hắn
Người nọ phát ra một tiếng kêu thê lương. Khuôn mặt vốn anh tuấn nay trở nên khủng bố. Thân thể hơi run rấy, ánh mắt sợ hãi tới cực điểm
Thân hình hắn run rẩy, dần dần cứng lại. Năng lượng mãnh liệt mênh mông trên người được kích phát tới cực hạn.
“Cẩn thận. Hắn phóng thích cấm chú phạm vi nhỏ.” Matt Lazo nhắc nhở.
“Không sao cả.” Tiếu Ân lãnh đạm nói: “Hắn đã không còn cơ hội.”
“Thế hắn tự bạo?” Purcell đột nhiên hỏi.
Khuôn mặt của Tiếu Ân nở nụ cười tự tin, giống như đã trả lời.
Giống như là chuyện nhỏ, Tiếu Ân nói: “Giống nhau thôi.”
Ánh mắt của Matt Lazo và Purcell nhìn nhau. Tuy nhiên lần này không có hoa lửa va chạm với nhau mà có một cỗ hàn khí.
Thủ đoạn của Tiếu Ân không ngờ độc ác như thế. Còn có thủ đoạn gì có thể khiến một vị ngụy thần bị tước đi quyền thi triển cấm chú và tự bạo, chỉ biết ngoan ngoãn nhận lây cái chết.
Bốn người Tower Belli nở nụ cười. Ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân ngoài vẻ sùng bái còn có một chút hoảng sợ.
Tiếu Ân ở cùng bọn họ, ngay cả khi ký linh hồn khế ước, cũng không lộ ra nanh vuốt hung hãn. Tới bây giờ, bọn họ mới chính thực kiến thức thủ đoạn hung hãn của Tiếu Ân.
Nhìn kết cục của vị ngụy thần này, bọn họ có cảm giác thỏ tử hồ bi. Trong lòng họ chân chính gieo trồng mầm mống kinh sợ.
Từ đây về sau, bọn họ không dám hai lòng nữa.
Hắc khí không ngừng tăng lên. Thân thế của người nọ rốt cuộc đình chỉ run rẩy. Đôi mứt trở nên mờ mịt và ngây dại.
Mọi người lập tức biết, Tiếu Ân đã thi triển sưu hồn thuật thành công. Tất cả trí nhớ từ khi sinh ra của người này đều bay vào đầu Tiếu Ân, không hề bảo lưu chút gì, thậm chí ngay cả công pháp mà hắn tu luyện cũng thế.
Kỹ thuật sưu hồn thuật là loại ma pháp đạt tới cấp bậc truyền kỳ mới thi triển được.
Trong nhất hệ ma pháp vong linh, sưu hồn thuật là ma pháp bạo lực và mạnh mẽ nhất.
Sưu hồn thuật có tác dụng quá cường đại, người bị thi triển nhận thương tổn lớn, nếu làm không tốt, ngay cả hồn phách cũng không giữ được. Cho nên vong linh ngụy thần vừa nghe nói tới chuyện Tiếu Ân thi triển sưu hồn thuật, lập tức bị doạ không còn hạt máu nào trên mặt.
Tiếu Ân nhắm hai mắt lại, lẳng lặng nhận tin tức.
Đám người Matt Lazo cũng lẳng lặng chờ đợi. Nhóm ngụy thần có kinh nghiệm sống hơn xa người bình thường. Dù Tiếu Ân có đắm chìm trong thời gian dài cũng không cảm thấy tò mò.
Một lúc lâu sau, Tiếu Ân thở dài một tiếng, mở hai mắt ra, lập tức thấy mấy đạo ánh mắt chờ mong.
Hắc khí trên người vong linh ngụy thần giống như nước lũ chảy ra, khiến thân thể hắn mất đi lực lượng chống đỡ, lập tức hôn mê. Tuy nhiên giờ phút này không còn ai hứng thú liếc mắt nhìn hắn.
“Thế nào?” Purcell hỏi.
“Không tốt.” Thần sắc của Tiếu Ân ngưng trọng lắc đầu: “Hắn không nói dối. Có hơn một ngàn người tới đây. Mục tiêu của bọn họ là tất cả mảnh vỡ thần cách, phàm là ai muốn đụng vào mảnh vỡ thần cách sẽ bị bọn chúng giết chết.”
“Hừ, khẩu khí thật lớn.” Purcell lạnh lùng cười nói: “Bọn chúng không sợ khiến mọi người tức giận sao?”
Tiếu Ân nói: “Các người không biết, thông đạo luân hồi có vô số ngã rẽ. Cuối cùng có thể tiến vào luân hồi giới chỉ có năm trăm ngã rẽ. Bọn chúng chỉ cần phái ra một người bảo vệ cửa động. Một khi có người xuất hiện liền dùng vong linh độc chướng… Tuyệt đối có thể khiến hơn nửa nhân số ngã xuống.”
Tiếu Ân liếc mắt nhìn Matt Lazo: “Dù sao người Cory Ryder cũng không nhiều.”
Tower Belli im lặng hồi lâu, rốt cuộc can đảm hỏi: “Các hạ, luân hồi giới có năm trăm ngã tiến vào? Dường như không có khả năng.”
Tiếu Ân vung tay nói: “Ta cũng nghĩ như thế nhưng theo trí nhớ của tên này, chỉ sợ đây là sự thật.”
“Nếu có năm trăm ngã rẽ tiến vào thì thông đạo luân hồi phân phối như thế nào?”
Tiếu Ân suy nghĩ một chút. Cười khổ nói: “Ta cũng không biết. Tuy nhiên thông đạo luân hồi có uy năng to lớn, có lẽ bên trong thông đạo không ngừng biến hoá.”
Tuy giải thích này không khiến mọi người hài lòng nhưng không có ai định truy cứu.
“Làm thế nào bọn họ tiến vào đây?” Purcell hỏi.
Tiếu Ân gật đầu với Tower Belli môt cái nói: “Bọn họ dùng phương pháp gần giống với phương pháp mà gia tộc Tower Belli nghiên cứu. Trước tiên ở trên thiên thể xác định một địa điểm. Sử dụng trận đồ ma pháp thần kỳ, khi luân hồi giới xuất hiện, có thể không cần xuyên qua sương mù dày đặc và thông đạo trung gian phức tạp, trực tiếp tiến vào trong.”
Tất cả mọi người nhìn Tower Belli. Không ngờ gia tộc của hắn nghiên cứu phương pháp kinh thế hãi tục này.
Nhưng Tower Belli cũng trợn mắt há mồm. Hắn cười khổ nói: “Các hạ. Ngài hiểu lầm rồi, gia tộc của ta không nghiên cứu loại trận đồ này và cũng không có khả năng nắm giữ. Sở dĩ ta biết phương pháp đó là do ngẫu nhiên nghe nói qua. Dường như người của thế giới hắc ám mới nghiên cứu loại pháp thuật này.”
Tiếu Ân nghe xong có cảm giác dở khóc dở cường. Hắn khẽ lắc đầu nói: “Các vị, tình hình đại khái là như thế. Bọn họ phân làm năm trăm người. Đợi ở các ngã rẽ tiến vào. Một khi có người đi vào, sẽ lọt vào bẫy tập kích. Còn thừa lại năm trăm người thì bắt đầu tìm kiếm trong luân hồi giới. Nếu chúng ta khoanh tay đứng nhìn, chỉ sợ mảnh vỡ thần cách đều rơi vào tay bọn chúng.”
Trong mắt Purcell loé lên tia lửa giận nói: “Bọn chúng không phải đang tìm mảnh vỡ thần cách sao? Chúng ta phải đoạt mảnh vỡ thần cách lại. Nếu có kẻ ngăn cản, hắc hắc…”
Nghe tiếng cười lạnh của hắn, trong lòng mọi người đều lạnh cả người. Tuy bề ngoài người này chỉ là một thiếu niên. Nhưng làm việc lại rất tàn nhẫn không hề thua kém mọi người.
Matt Lazo khẽ gật đầu, nói: “Không tồi, không thể để bọn họ cướp mảnh vỡ thần cách. Chỉ cần thấy bọn chúng, lập tức giết ngay tại chỗ.”
Bốn người Tower Belli ngoan ngoãn ngậm miệng. Bọn họ biết, cấp bậc thảo luận này, bọn họ không có cơ hội xen miệng vào.
“Tiếu Ân, ngươi có nhớ được vị trí của năm trăm ngã rẽ không?”
Tiếu Ân gật đầu nói: “Nhớ.”
Day Ville vỗ hai tay nói: “Chúng ta tìm những tên này để xuống tay trước.”
Đầu tiên Purcell và Matt Lazo ngẩn ra, suy nghĩ một chút, đều gật đầu đồng ý.
Hơn một ngàn người này muốn lấy được tất cả mảnh vỡ thần cách. Bọn họ phân ra một nửa nhân thủ đóng ở các ngã rẽ.
Bởi vì thông đạo biến dị, cho nên chân chính có thể tiến vào luân hồi điện chỉ có nhóm năm, ba người. Thậm chí còn lẻ loi một mình tới. Trong tình huống này lựa chọn phương pháp ôm cây đợi thỏ, chờ đối phương tiến vào là tiêu diệt có xác xuất thành công rất cao.
Đám người Tiếu Ân nhổ bỏ những cái đinh này đi, báo cho những người tiến vào hiểu tình huống bên trong. Một khi bọn họ gặp phải người của thế lực to lớn này, chắc chắn sẽ đối chọi gay gắt.
Tuy cục diện sẽ vì vậy mà trở nên hỗn loạn nhưng đối với bọn họ, càng loạn lại càng tốt. Dù sao với thực lực của tiểu đội bọn họ, tranh thử đục nước béo cò mới là biện pháp tốt nhất.
Đối kháng trực tiếp với hơn một ngàn người mới là biện pháp ngu ngốc nhất.
“Ta chia toạ độ của bọn chúng thành ba phần.” Tiếu Ân phất tay, trên người tên vong linh ngụy thần hôn mê bay ra một quyển ma pháp lục thư. Trên đó có một bản đồ. Tiếu Ân giơ tay ra, lập tức có thêm ba phần toạ đồ. Hắn nói: “Ta phụ trách tiêu diệt phần màu đỏ. Matt Lazo tiêu diệt phần màu lam. Purcell tiêu diệt phần màu lục. Sau khi chúng ta giết bọn chúng xong, chúng ta sẽ tập hợp ở vị trí này. Day Ville, các ngươi không cần tham gia hành động này. Trực tiếp tới chỗ hội hợp đợi chúng ta.”
Purcell a một tiếng nói: “Ta có một trăm hai mươi toạ độ, vì sao các ngươi chỉ có bảy mươi?”
Tiếu Ân và Matt Lazo tức giận hừ một tiếng. Matt Lazo nói: “Nếu ngươi không hài lòng, không bằng chúng ta đổi đi.”
Tiếu Ân nói: “Matt Lazo, đừng đùa, vô tận lĩnh vực của ngươi có thể so tốc độ với tốc độ lĩnh vực sao? Chỉ sợ mục tiêu của ngươi còn chưa hoàn thành. Purcell đã về trước ngươi.”
Purcell hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên giọng nói không có gì bất mãn, ngược lại biểu đạt sự tự hào, dường như có thể hơn được hai người Tiếu Ân một chút nên cảm thấy kiêu ngạo. Trong lòng hắn thầm hạ quyết tâm: Nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành mục tiêu. Nhất định phải tới điểm hội hợp trước Tiếu Ân và Matt Lazo.
Matt Lazo nhẹ giọng thì thào vài câu, sau đó nói: “Chúng ta cộng lại mới có hai trăm sáu mươi ngã rẽ. Còn một nửa thì tính thế nào?”
Tiếu Ân thầm than nói: “Luân hồi giới nếu được xưng là một giới, tự nhiên có được không gian rộng lớn. Kỳ thật những ngã rẽ phân bố ở hai khu vực tương đối độc lập, Bản đồ trong tay chúng ta chỉ là một mảnh trong một khối mà thôi. Những nơi khác rất xa, nằm ngoài tầm tay của chúng ta, đành phải buông tha.”
Day Ville than nhẹ một tiếng nói: “Những bằng hữu tới từ bên kia, tốt nhất nên tự cầu phúc cho mình.”
Hai người Matt Lazo đang muốn động, Tiếu Ân lại nói: “Chờ một chút.”
Hắn giơ tay tìm kiếm, lấy ra hơn hai trăm viên cầu, cho Purcell một trăm hai mươi viên, Matt Lazo bảy mươi viên.
Sờ viên cầu đó, Purcell kinh ngạc nói: “Hình ảnh cầu?”
“Đúng vậy, ta đã ghi lại lời nói của tên ngụy thần. Các người giải quyết chúng xong không nên di chuyển thi thể của bọn chúng. Đặt hình ảnh cầu lên thi thể của bọn chúng. Lấy thực lực của truyền kỳ và ngụy thần, không cần thiết bị cũng có thể trực tiếp xem nội dung trong đó.”
Đám người Matt Lazo nhìn Tiếu Ân với anh mắt kinh dị. Bọn họ không biết Tiếu Ân hoàn thành chuyện này khi nào.
Tiếu Ân vắt chéo tay, cười nói: “Ha ha, trước kia ta là một vị đại sư ảo thuật.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Câu nói này lập tức khiến mọi người xem thường. Ai chẳng biết, hình ảnh hư ảo không thể ghi lại trong hình ảnh cầu. Tuy nhiên đối với thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Tiếu Ân, bọn họ kính nể tận đáy lòng.
Về phần cái gì đại sư ảo thuật, mọi người không tin tưởng.
Nhìn hai người bọn họ rời đi, Tiếu Ân gãi đầu, hơi buồn rầu nói: “Vì sao ta nói thật, bọn họ lại không tin?”
Bốn người Tower Belli không nói được gì. Một người nắm giữ phương pháp thuấn di, nắm giữ lực lượng lĩnh vực và ma pháp vong linh. Không ngờ nói mình là đại sư ảo thuật. Như vậy có quỷ mới tin được.
Động tác của Tiếu Ân cực nhanh, phảng phất như một cơn gió thổi qua.
Không lâu sau, hắn lặng yên tới một toạ độ.
Dựa theo đề nghị của Nhất Hào, phần hơn hai trăm toạ độ thành ba phần, sau đó giao cho hai người Matt Lazo, thậm chí còn vẽ cho họ lộ tuyến đột kích tốt nhất. Tiến hành theo lộ tuyến này, sẽ giảm lộ trình tới mức thấp nhất. Với trí tuệ của hai người bọn họ, sao lại không nhìn ra điều này.
Một khi nhớ tới lúc giao lộ tuyết đồ cho bọn họ, trong lòng Tiếu Ân có chút đắc ý.
Đặc biệt nhìn ánh mắt kinh ngạc và có chút khâm phục của bọn họ, khiến Tiếu Ân khó có thể áp chế được sự vui sướng.
Dù sao có thể trong thời gian ngắn phân phối toạ độ cho từng người, hơn nữa còn đưa ra đề nghị tốt nhất, không phải ai cũng có thể dễ dàng làm được điều này.
Chỉ có điều, Tiếu Ân cũng biết, đây không phải công lao của mình mà là của Nhất Hào. Năng lực tính toán siêu cấp của nó không hề bỏ sót qua bất cứ điều nào.
Lần tập kích này, Matt Lazo và Purcell vô cùng phấn chấn. Chỉ cần nhìn chiến ý rực lửa trong mắt của bọn họ là có thể nhận ra điều này.
Nếu mọi người tạm thời tạo thành tiểu đội để đối mặt với thế lực vô cùng cường đại như vậy không thể đối kháng trực tiếp, sử dụng thủ đoạn đánh lên mới là vương đạo.
Tuy Tiếu Ân không quan tâm tới thắng thua nhưng hắn không muốn bị bỏ quá xa. Nếu không lúc gặp lại, đúng là không còn mặt mũi.
Mắt thấy sắp tới mục tiêu, Tiếu Ân trấn định tâm thần. Toàn bộ năng lượng trên người bị kiềm chế lại, giống như con mèo, di chuyển lặng yên không một tiếng động.
Ở xa xa, một lão nhân khoác hắc bào nhàn nhã ngồi trên một nhánh cây. Cách hắn không xa có hai người từ hắc động u ám đi ra.
Vẻ mặt của lão nhân vô cùng nhàn nhã, dường như không đem chuyện này đặt trong lòng.
Tiếu Ân tự nhiên hiểu được nguyên nhân trong đó. Người ở trong hắc động, tinh thần ý niệm chỉ phát ra được mười thước. Một khi ra ngoài cửa động sẽ khôi phục lại như ban đầu.
Trong tình huống này, đánh lén là thời cơ tốt nhất. HIện giờ còn sớm, cơ bản không có người tiến vào, cho nên bị vong linh cường giả này mới có thể thoải mái như thế.
Tiếu Ân nhìn người này, cuối cùng liếc mắt một cái. Trong lòng thầm than một tiếng, năng lượng cường đại trên người hắn chợt bùng nổ, lao về phía đối phương
/482
|