Bên trong rừng rậm, với năng lực của Tiếu Ân, lặng lẽ ẩn thân không tốn nhiều sức. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Lão già vong linh hệ ở phía trên một nhánh cây cao lớn, căn bản không ngờ tới nguy hiểm tới từ sau lưng mình.
Vừa mới cảm ứng được năng lượng cường đại, gần như không có lực để kháng cự lại, hắn đã bị giam cầm, không động đậy được.
Giờ phút này, tuyệt đối Tiếu Ân không lưu thủ. Lực lượng bán thần vực của hắn triển khai toàn bộ. Giống như một chiếc xe lu hạng nặng đè ép lão già đứng trên cây đại thụ.
Tới bước này, tinh thần dao động của Tiếu Ân nhanh chóng đảo qua người lão già, không khỏi phát hiện ra một tiếng kinh dị. Thân thể của hắn khẽ động, một đạo hàn quang hiện lên. Bóng đen mơ hồ trên đầu lão già, dưới một kích thuận tay của Tiếu Ân lập tức tiêu tan.
Một cao thủ ngụy thần, không ngờ trong nháy mắt bị đánh lén mà chết. Đây là chỗ mạnh của tứ đại lĩnh vực. Thực lực của ngươi thua kém, chỉ cần ngươi không kịp chạy trốn, như vậy chỉ có một kết cục là nhận lấy cái chết mà thôi.
Sau khi giết lão già, Tiếu Ân cũng không rời đi luôn mà vạch y phục của lão già ra lập tức lộ ra một bộ xương.
Hoá ra lão già này không phải nhân loại mà là một bộ xương khô.
Chỉ có điều khác với các bộ xương khô khác, bộ xương khô này có sự khác biệt lớn. Màu sắc trên bộ xương cốt mơ hồ biến thành màu hoàng kim.
Tất nhiên pha lẫn màu hoàng kim có rất nhiều bụi màu đen. Hai loại màu sắc này kết hợp chặt chẽ với nhau ở cùng một chỗ. Dường như trời sinh ra đã như vậy.
Nhưng Tiếu Ân biết, đó là kết quả tu luyện nhiều nắm của bộ xương khô. Màu sắc này nói lên một điều, bộ xương khô đã bắt đầu sử dụng tĩn ngưỡng lực rèn luyện xương cốt. Nếu xương cốt của hắn toàn bộ biến thành màu hoàng kim là có thể sinh ra huyết nhục. Thậm chí còn khôi phục lại như ban đầu.
Tiếu Ân hít sâu một hơi. Hắc quang trong tay chớp động, hấp thu toàn bộ tử vong khí của bộ xương khô ngụy thần.
Đày là phương pháp do hắc long vương truyền thụ. Dùng vong linh khí và tín ngưỡng lực kết hợp thành năng lượng mới. Nếu không có con đường tắt này, hắn cũng không thể trong vòng mấy năm ngắn ngủi đột phá thành ngụy thần.
Mặc dù ở nơi này không thể sử dụng tín ngưỡng lực nhưng bán thần vực của hắn không gặp trở ngại gì khi chứa đựng vong linh khí tinh tuý.
Làm xong mọi chuyện, bộ xương khô lập tức biến thành màu xám, màu hoàng kim và màu đen hoàn toàn biến mất. Năng lượng đều được đè nén trong bán thần vực của Tiếu Ân.
Tới bây giờ, Tiếu Ân đã có chút hiểu biết.
Hoá ra hơn một ngàn người tới đây, không chỉ có vong linh ma pháp sư. Phỏng chừng trong hơn ngàn người này, số lượng vong linh có không ít.
Tin tức này đối với hắn mà nói, có chút vui vẻ.
Trong này hoàn toàn có thể quang minh chính đại giết vong linh. Hơn nữa ở trong này, thực lực của vong linh bị suy yếu tới trình độ nhất định, dễ đối phó hơn ở trong mộ ngụy thần.
Hắn tiện tay đặt một viên hình ảnh cầu bên cạnh thi thể.
Chỉ cần có người tới đây, chỉ cần hắn không phải kẻ ngu, chắc chắn sẽ xem nội dung của hình cầu.
Tất nhiên nếu trước khi có người từ trong động đi ra, hình ảnh cầu lọt vào tay cao thủ vong linh hệ thì Tiếu Ân cũng bất lực.
Mọi việc chỉ có thể làm hắn đã làm cả. Chỉ coi vận mệnh của người khác như thế nào thôi.
Thân hình Tiếu Ân chớp động, hắn ly khai ngã rẽ này, hướng về một hướng khác.
※※※
Gần như trong cùng lúc đó, ở hai hướng khác, ở mỗi ngã rẽ tiến vào luân hồi giới cũng xuất hiện cảnh tượng như trên.
Đặc biệt động tác của Purcell cực nhanh, quả thật là nhanh nhất trong ba người. Không chỉ có thế, vừa mới tới nơi là hắn đối phó luôn với kẻ thù.
Bất kể là Tiếu Ân hay Matt Lazo, đều cẩn thận tới gần đối phương. Tận lực để đối phương không cảnh giác. Nhưng Purcell không cần phải băn khoăn về điều này. Sắp tới gần mục tiêu, hắn tạm thời giảm tốc độ. Nhưng khi tiếp cận và cảm ứng khí tức phòng thủ của đối phương, trong nháy mắt hắn gia tăng tốc độ, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai giết chết kẻ thù.
Tốc độ cảu hắn quá biến thái, thậm chí có người vừa mới cảm ứng được khí tức của hắn đã bị hắn giết ngay lại chỗ.
Đối kháng cùng bậc với nhau, tuy loại tốc độ này vô cùng cường đại nhưng tuyệt đối không thể xuất hiện tình huống miễu sát đối phương. Nhưng thực lực không bằng nhau, dùng loại tốc độ này để giết địch có hiệu suất cao hơn cả lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân.
Thân hình của Purcell nhanh như điện, vượt qua đầm lầy, bay về một hướng.
Nơi này là một mảnh bình nguyên. Muốn xuyến qua mảnh bình nguyên này mà không bị ngươi khác phát hiện là chuyện không có khả năng.
Nếu đổi lại là Tiếu Ân và Matt Lazo thì phải lo lắng một chút. Xem tên phụ trách phòng thủ có thể trốn được hay không, hoặc hắn có thể phát thông tin cầu cứu không.
Nhưng Purcell không cần quan tâm tới điều này. Hắn tiến vào một khoảng cách thích hợp, tuy đối phương sẽ phát hiện ra, nhưng còn chưa kịp làm gì thì hắn đã phát động tốc độ siêu cấp cường đại.
Trong nháy mắt tăng tốc, trong đám ngụy thần nếu hắn tự nhận mình là số hai thì không ai dám xưng thứ nhất.
Cho nên khi hắn tới trước mặt đối thủ, thường đối thủ chưa kịp chuẩn bị gì.
Coi như là đánh lén cũng là quang minh chính đại đánh lén. Đánh lén ngay trước mặt đối phương, khiến đối phương không có thời gian phản ứng.
Quả thực hắn đã phát huy chữ nhanh tới cực hạn.
“Bốn…” Trong lòng hắn tự đếm.
Nhưng ma lực của hắn chưa kịp giết đối phương thì phát hiện ra một điều không ngờ. Đối phương có năng lực thuấn di, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, miễn cưỡng thoát được công kích của hắn.
Ánh mắt của Purcell lập tức sáng lên. Ba tên mà hắn giết từ đầu, đối với phương thức tấn công của hắn, đều chưa có phản ứng gì đã bị giết chết. Rõ ràng thực lực của hắn mạnh hơn ba người đó nhiều.
Trong nháy mắt, gen cuồng bạo trong cơ thể hắn sôi trào.
Oán khí không được giao thủ với Matt Lazo và Tiếu Ân hoàn toàn bạo phát.
Thân hình hắn trong nháy mắt biến mất. Ngay sau đó hắn xuất hiện tại một khoảng không không có bóng người.
Nhưng một giây sau, không gian trước mắt hắn dao động. Cường giả vong linh hệ vừa mới thuấn di ra ngoài liền nhìn thấy vẻ mặt cuồng bạo và lạnh lùng của Purcell.
Trong lòng hắn hoảng hốt, muốn phát động kỹ năng thuấn di. Nhưng chưa kịp thuấn di thì cảm thấy xương cốt đau đớn, mất đi tri giác.
Tay phải của Purcell rút trở lại, bán thần vực của hắn hoá thành lưỡi đao cứng rắn. Lợi dụng tốc độ tuyệt đối, uy lực phát ra không hề kém hơn viên nguyệt loan đao trong tay Tiếu Ân.
Tu vi tới mức như bọn họ, mỗi người đều nắm giữ phương thức chiến đấu độc đáo. Đừng nói là hoá bán thần vực thành đao, cho dù lấy đao chém giết thú nhân ngụy thần cũng không hiếm thấy…
Ít nhất trên người Tower Belli có một thanh bảo đao sắc bén. Ma pháp đối kháng không có hiệu quả thì thể chất của thú nhân ngụy thần sẽ phát huy tác dụng to lớn.
Purcell lạnh lùng nhìn cao thủ vong linh hệ ngã từ trên không xuống. Miệng hắn khinh thường cười một tiếng, lầu bầu nói: “Muốn so thuấn di với ta sao?”
Mắt nhìn bốn phía, đột nhiên trong đầu hiện lên một tia ý niệm cổ quái. Sao lại toàn phân những toạ độ ở trên bình nguyên trống trải cho mình. Toàn là những nơi không có chỗ ẩn nấp.
Cứ như thế, mỗi một lần công kích của hắn đều diễn ra ở nơi trống trải, nếu hắn không có tốc độ cao hơn hẳn đối phương thì muốn lại gần đối phương là chuyện không có khả năng.
Hắn bay về hướng kế tiếp. Trong lòng hắn oán giận, không ngờ Tiếu Ân cố ý phân phối như thế.
※※※
“Oanh…” Gò núi sụp đổ, cây cối cao lớn đổ ngã xuống bùn nước, bị hút vào trong hắc động vô tận.
Một vị hắc ám kỵ sĩ liều mạng thúc liệt ngục hoả mã. Nhưng dù hắn có cố gắng như thế nào thì cũng không thể khiến hoả mã chạy ra khỏi hắc động.
Kiên trì nửa ngày, hắc ám kỵ sĩ cảm ứng rõ ràng động tác của liệt hoả mã. Nó đã không thể trụ lại được. Loại lực hút chết tiệt này đủ khiến kẻ nào cũng phải phát cuồng.
Rốt cuộc hắc ám kỵ sĩ cắn răng một cái. Hai chân thoát khỏi hoả mã. Hung hăng giẫm lên lưng ngựa một cái, mượn lực bay lên không trung. Dứơi chân của hắn, liệt hoả mã đang kiên trì rên rỉ một tiếng. Rốt cuộc bị hút vào trong hắc động. Đôi mắt của liệt hoả mã loé lên, dường như ẩn chứa một loại tình cảm không nói thành lời.
Có lẽ do tâm hồn bị kiềm chế, thân thể của hắc ám kỵ sĩ ở trên không trung lay động. May mà ý chí của hắn kiên định, lập tức ổn định lại, thoái mái bay qua một khoảng cách, miễn cưỡng thoát ly phạm vi của hấp lực.
Nhưng mà hắn mới dừng lại, chợt nghe thấy một giọng nói: “Hắc ám kỵ sĩ là ma pháp võ sỹ trực thuộc hệ thần linh hắc ám. Làm thế nào các ngươi rời khỏi hắc ám điện, tiến vào nơi này? Chẳng lẽ các ngươi tới đây là do ý chí của thần linh hệ hắc ám?”
Hắc ám kỵ sĩ xoay người lại, lập tức thấy mọi người bao phủ trong hào quang màu lam. Lên tới hắc động vừa rồi, hắn hiểu hắc động và người này có quan hệ với nhau.
Vừa nghĩ tới liệt hoả mã tử vong, trong lòng hắn như có một đoàn liệt hoả thiêu đốt.
Hét lớn một tiếng, hắc ám kỵ sĩ rút hắc ám đại kiếm tuỳ thân, dùng tốc độ nhanh như tia chớp chém về phía đối phương.
Nhưng hắc ám kỵ sĩ lợi hại nhất là khi cưỡi địa ngục hoả mã. Chỉ có mượn tốc độ và ngọn lửa trên người liệt hoả mã, bọn họ mới trở thành hắc ám kỵ sĩ khiến mọi người sợ hãi. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Hiện giờ mất đi hoả mã, hắn không thể được gọi là kỵ sĩ. Mặc dù trên người hắn vẫn có áo giáp ma pháp chuyển hoán ma lực, nhưng sức chiến đấu đã giảm xuống khiến hắn không thể gây được nỗi sợ hãi.
Trước khi hắn lao tới, không gian trước mặt đột nhiên xuất hiện dao động, giống như một tấm mạng nhện vây khốn hắn vào trong.
Dù hắc ám kỵ sĩ giãy dụa kịch liệt, nhưng mất đi sự trợ giúp của liệt hoả mã, khí lực của hắn không đủ, mọi thứ trước mắt hắn dần mờ đi.
Khuôn mặt của Matt Lazo lộ vẻ do dự.
Nếu là chủng tộc vong linh khác, hắn nhất định sẽ không do dự giết luôn nhưng đổi lại là hắc ám kỵ sĩ, ngay cả hắn cũng có chút chần chừ.
Mọi người đều biết, hắc ám kỵ sĩ là sủng nhi của nhất hệ thần linh hắc ám. Từ trước tới nay, bọn họ nổi tiếng về sự cường đại và tàn bạo của mình.
Một hắc ám kỵ sĩ tương đương với cao thủ ngụy thần, là tồn tại đứng đầu trong đám hắc ám kỵ sĩ. Điều này cho thấy, ít nhất hắn là một kỵ sĩ thủ hộ bấc thấp.
Nếu giết hắc ám kỵ sĩ, chắc chắn sẽ mang tới phiền toái lớn cho hắn.
Nếu ngày sau bị thần linh hắc ám hệ vô cớ đuổi giết, thậm chí chết như thế nào cũng không biết.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Matt Lazo để lại hình ảnh cầu, tiếp tục tiến về phía trước. Nhưng vô tận bán thần vực giống như cái kén bao phủ lấy hắc ám kỵ sĩ.
Nếu cố kỵ vây đưa cho Tiếu Ân xử lý.
Trong lòng Matt Lazo rất chờ mong khi mình đưa lễ vật này cho Tiếu Ân, hắn sẽ có biểu tình gì.
Không lâu sau, hắn đi theo lộ tuyến của Tiếu Ân. Những mục tiêu của hắn không phải nơi nào cũng là rừng nhưng đều là những nơi cao thấp không đồng đều. Chỉ cần hơi dụng tâm là có thể ẩn giấu hành tung, tiến lại gần đối phương.
Trong lòng hắn âm thầm nghĩ, hay là Tiếu Ân có thiên vị. Từ địa hình mà luận thì độ khó khăn của tên tới từ chi nhánh thứ mười hai Purcell đúng là vất vả muốn chết.
Nhưng mà, Matt Lazo hay Purcell đều không nói gì.
Sau khi bọn họ giết ngụy thần, đều có một đám người chậm rãi tới sau, lột toàn bộ đồ của đám ngụy thần.
Làm công tác dọn dẹp này là ba người Tania, Lycra, Boha.
Tuy bọn họ không tình nguyện, nhưng dưới sự phân phó của Tiếu Ân, không ai dám phản đối.
Đặc biệt khi nhìn thấy những cao thủ ngụy thần tồn tại ngang hàng với bọn họ chết trong tay ba tên biến thái này, lửa giận trong lòng bọn họ không cánh mà bay.
Tuy rằng tất cả mọi người đều là ngụy thần nhưng thực lực quá cách biệt, căn bản không thể so sánh. Vì vậy, bọn họ không có nửa điểm phản kháng.
Nhặt thì nhặt. Bọn họ chậm rãi thu dọn. Dần dần theo thói quen, động tác của bọn họ không hề lén lút nữa, ngược lại tỉ mỉ thu dọn, không buông tha những thứ có giá trị.
Dù sao, những tên bị giết này đều là cao thủ ngụy thần, đồ trên người bọn chúng không thiếu thứ tốt. Với ánh mắt của bọn họ, không ngờ cũng có một số đồ vật không nhận ra lai lịch. Bởi vậy có thể thấy thu hoạch của bọn họ lớn như thế nào.
Bỏ đi sự tự tôn của mình, biểu hiện của bọn họ không khác gì người bình thường.
※※※
Từ trong một bụi cỏ đi ra, thần tình của Tiếu Ân ngưng trọng nhìn lối vào phía trước.
Trước lối vào, không ngờ có một người nằm xuống.
Thấy hắc khí trên người kẻ này, Tiếu Ân lập tức đoán hắn là người phụ trách ngã rẽ này.
Nhưng giờ phút này, tên này đã chết, hơn nữa không phải do Tiếu Ân động thủ.
Nhìn hoàn cảnh xung quanh, Tiếu Ân phát hiện trong không khí còn sót lại mùi vị của vong linh độc chướng. Điều này nói lên một điều, vong linh ngụy thần đã sử dụng vong linh độc chướng, nhưng kết quả cuối cùng nằm ngoài dự đoán của dự đoán của hắn.
Người từ cửa động đi ra đã sớm có chuẩn bị hoặc giống như Matt Lazo, có thể chất đặc thù, không sợ khói độc.
Cho nên đôi bên giao thủ với nhau, cuối cùng vị vong linh ngụy thần này chết, hơn nữa ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Nhìn động khẩu trước mặt, trong lòng Tiếu Ân có chút tò mò, đối phương là ai?
Có thể trong thời gian ngắn tìm ra con đường chính xác, sau đó đi ra bị vong linh độc chướng tập kích, vậy mà vẫn giết chết được vong linh ngụy thần. Năng lực của người này tuyệt đối không thể khinh thường.
Tuy nhiên nếu người này có thể thuận lợi rời khỏi thông đạo, như vậy trên người hắn có bảo vật.
Từ trước tới nay, Tiếu Ân chưa bao giờ nghĩ mình là người may mắn độc nhất vô nhị. Nếu hắn có thể tìm được tấm thuẫn và tị thuỷ châu thì người khác cũng có được kỳ ngộ không kém.
Tìm kiếm xung quanh một lát, trừ phát hiện vừa rồi, không ngờ ngay cả Nhất Hào cũng không tra ra tin tức gì. Điều này khiến TIếu Ân cảm thấy ngạc nhiên.
Người đi ra khỏi thông đạo là một người có tâm tư cẩn thận. Chỉ có điều không biết hắn có biết chuyện thế lực vong linh gồm hơn ngàn người đổ bộ vào đây không. Không biết người này sẽ lựa chọn như thế nào. Đến tột cùng là địch hay bạn.
Suy nghĩ một chút, hắn lắc đầu, mình đúng là nhiều chuyện, cần gì phải biết tên đó là dạng người gì.
Hắn nhìn thoáng qua một chút, để lại hình ảnh cầu, xoay người, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Khi hắn rời đi một lúc lâu, Tower Belli xuất hiện, xử lý thi thể mà không biết người này không phải do Tiếu Ân giết.
Hoàn thành xong mọi chuyện, Tower Belli chuyển tới mục tiêu kế tiếp.
Ngay khi hắn rời đi, một thanh niên mặc áo bằng trắng yên lặng nhìn động tác của hắn.
Khuôn mặt anh tuấn của người này có thể phân cao tấp với Purcell. Chỉ là trên người hắn không có hào quang chói chang như Purcell, ngược lại tản ra một khí tức âm nhu. Nhưng loại khí tức này không âm trầm đáng sợ mà khiến mọi người cảm thấy tín nhiệm và yên tâm.
Hắn nhấp nhô vài cái, lơ lửng giữa không trung, xem nội dung trong hình ảnh cầu lầu bầu nói: “Hoá ra là như thế. Thật là kỳ quái, hơn một ngàn ngụy thần vong linh hệ và hắc ám hệ? Vì sao ta không dự cảm được? Chẳng lẽ thực sự là do thần linh ra tay.”
Giọng nói của hắn trầm thấp mang theo một loại lực lượng khiến người khác tín phục. Nhưng đáng tiếc, không có ai trả lời vấn đề của hắn.
※※※
Những dãy núi dài vô tận.
Hai người cẩn thận đi qua nơi này. Tuy tốc độ của bọn họ không nhanh, nhưng trên đười đi, hơn phân nửa lực chú ý đều quan sát tới hoàn cảnh xung quanh nhưng đuổi tới đây chỉ mất một ngày.
Hai người này là Day Ville và Boha. Dãy nói này là nơi ước định gặp nhau của bọn họ.
Đánh giá toàn cảnh xung quanh, Day Ville thở dài một tiếng nói: “Hoàn cảnh ở đây không sai, mật độ ma pháp nguyên tố cũng đủ. Có thể định cư ở chỗ này trong một thời gian lâu.”
Quả thật, bất kể là phong cảnh hay mật độ nguyên tố ma pháp, nơi này hơn đại lục thần tạo một bậc.
Nếu cấp cho nhóm ma pháp sư sơ cấp hoàn cảnh định cư này, chắc chắn khả năng tiến giai của bọn họ sẽ tăng lên.
Còn nhóm ma đạo sỹ cứu tinh do thực lực đã tới trình độ nhất định nên hoàn cảnh tu luyện bên ngoài không có tác dụng nhiều đối với bọn họ.
Muốn tiến giai thành truyền kỳ, thậm chí là ngụy thần, phải đưa vào lĩnh ngộ của mỗi người.
Tất nhiên những nơi có mật độ nguyên tố ma pháp nồng đậm có sức hấp dẫn lớn với ma pháp sư. Những thứ như vậy đã khắc sâu trong lòng bọn họ, rất khó xoá bỏ.
Boha nhìn bốn phía, trong lòng đồng cảm, hắn nói: “Đáng tiếc, nơi này là luân hồi giới, một khi tới giờ sẽ tự động đóng cửa. Một trăm năm mới mở một lần. Định cư ở đây là một chuyện không có khả năng.”
Day Ville cười ha ha, nói: “Ta biết, vừa rồi ta chỉ thuận miệng nói mà thôi.”
Hai người đứng lại trong một thung lũng u tĩnh. Day Ville nói: “Chúng ta ở nơi này dựng một trận pháp phòng ngự cỡ trung.”
“Được.” Boha lên tiếng. Khi nhắc tới việc dựng trận pháp, thanh âm của hắn không khỏi cao lên. Trong đám ngụy thần, tuy mỗi người đều tinh thông trận đồ, nhưng hắn tuyệt đối là một người nổi bật.
Nguyên liệu ma pháp đã được chuẩn bị từ trước, bọn họ bắt đầu tiến hành bố cục trong thung lũng.
Boha hăng hái thực hiện, nhưng biểu hiện của Day Ville cũng không kém chút nào.
Tuy nhiên Boha không chú ý, tinh thần Day Ville có một nửa không đặt trên phương diện này.
Một lúc lâu sau, khi trận đồ sắp hình thành, trên người Day Ville xuất hiện một tia dao động mỏng. Bán thần vực của hắn chợt ẩn giấu trong trận đồ ma pháp không ngờ không lộ ra chút nào.
Cho dù là gần trong gang tấc như Boha cũng không cảm ứng được.
Day Ville cười, giấu được một cao thủ cấp ngụy thần, hắn làm sao mà không hài lòng?
“Ở nơi nào?” Thần niệm của hắn truyền vào trong bán thần vực.
Khong ngờ ở đó truyện tới tinh thần dao động rất nhỏ. Bản đồ dãy núi lập tức xuất hiện trong đầu hắn, trong đó có một toạ dộ đánh dấu đỏ to đùng. Đó là trung tâm của dãy núi.
Day Ville vừa lòng gật đầu. Trong lòng hắn thầm than, chỉ mong Vô Danh không chữa lợn lành thành lợn què.
Hai người chờ ở đây một ngày, Boha không nén nổi muốn dò xét phụ cận xung quanh. Dù sao bọn họ ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì.
Đề nghị của hắn lập tức được Day Ville tiếp nhận. Dưới sự dẫn dắt của Day Ville, hai người tới trung tâm của dãy núi. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Với tốc độ của bọn họ, muốn tới dãy núi trung tâm, tự nhiên là rất nhanh. Khi tới dãy núi trung tâm, Day Ville và Boha ngẩn ra, bọn họ cảm ứng được một cỗ khí tức tuy mỏng nhưng ẩn chưa năng lượng mênh mông.
Loại khí tức này tràn ngập ý vị uy nghiêm tới mức không thể dùng lời để hình dung.
Nếu đây là uy nghiêm của cao thủ thần cấp thì cũng không hề xa lạ.
Bởi vì đó là thần uy của thần linh.
Nhưng ở trong luân hồi giới, thần không thể nhưng tay vào. Dường như ở đây có năng lực đặc thù cường đại, những vật phẩm có thần lực không thể phát huy tác dụng ở đây.
Như vậy có thể xuất ra thần uy chỉ có một khả năng.
Day Ville và Boha ngơ ngác nhìn nhau nửa ngày, đều nhận ra sự hưng phấn của đối phương.
Tuy nhiên hai người hoàn toàn khác nhau. Một người thì hoàn toàn giả vờ còn một người thì chân chính vui mừng.
Hơn nữa ở trong mắt của Boha còn biểu lộ vẻ dữ tợn, huỷ diệt và tham lam. Một khi bộc phát đủ để hắn làm một số chuyện.
Lông mày của Day Ville khẽ nhíu lại. Hắn hít sâu một hơi, dường như khôi phục một chút thần sắc, thâm ý nhìn Boha nói: “Bày trận, trước hết ẩn giấy khí tức của nơi này.”
Thân thể Boha khẽ run lên. Lúc này hắn mới thoát khỏi một số ý nghĩ ma quỷ. Nhìn ánh mắt của đối phương, nhất thời hắn có chút chột dạ.
Xấu hổ cười, Boha lập tức dựng ảo trận đơn giản để che giấu.
Ảo trận nho nhỏ chưa chắc đã che giấu được cỗ khí tức và uy áp này, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần cho hắn mấy giờ, hắn nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
Nhưng mà ảo trận mới dựng được một nửa thời gian, Day Ville liền ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phương xa. Một cỗ khí tức mạnh mẽ nhanh chóng bay thẳng về phía này.
Trong lòng Day Ville xuất hiện tiếu ý, thật đúng là người tính không bằng trời tính. Không ngờ cỗ uy áp này lại hấp dẫn nhân vật tới.
Với phạm vi của luân hồi giới, thời gian từ khi uy áp xuất hiện trong thung lũng tiết lộ ra ngoài là rất thấp. Nhưng đáng tiếc, hôm nay vận khí không được tốt lắm.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Day Ville thấp giọng nói: “Tiếp tục bố trận, không cần lo lắng, trong vòng một giờ, hoàn thành bố cục.”
Nói xong, Day Ville bay lên không trung. Quanh người hắn mơ hồ xuất hiện từng đạo hào quang thiểm điện, bay tới nghênh tiếp đối phương.
Giờ phút này, ai xuất hiện ở đây, cũng chỉ có con đường chết.
Boha sửng sốt. Động tác của hắn trở nên nhanh hơn. Nếu nói vừa rồi mới dốc hết toàn lực, thì giờ phút này hắn vượt xa cực hạn ngày thường, bức ra một bộ phận tiềm lực.
Còn chiến đấu giữa Day Ville và tên kia như thế nào thì hắn không rảnh để chú ý.
Chỉ có điều không biết vì sao khi Day Ville nói ra những lời đó, Boha có một cảm giác dị thường: Bóng dáng của Tiếu Ân xuất hiện trên người Day Ville, khiến lòng tin của hắn tăng lên.
※※※
Luân hồi giới rất lớn, hơn xa sự tưởng tượng của Tiếu Ân.
Sau khi hắn giải quyết bảy mươi mục tiêu thì mất ba ngày. Trong khoảng thời gian này, hắn phát hiện có năm người từ trong thông đạo đi ra.
Mặc kệ vận khí của bọn họ tốt hay trên người có bảo vật, tóm lại có thể ra sớm chắc chắn không phải một người. Ít nhất cũng phải là một nhóm người nổi bật
Dưới sự đánh lén của cao thủ vong linh hệ, trong năm người có hai người thành công trốn thoát. Giết chết tên vong linh phụ trách nhiệm vụ thủ vệ, còn ba bị thì chết thảm tại chỗ.
Tuy nhiên sau khi Tiếu Ân giải quyết những người này, tin tưởng toàn bộ cao thủ tiến vào luân hồi giới sẽ có địch ý mãnh liệt với đám vong linh hệ.
Dù là vì trả thù hay cướp đoạt mảnh vỡ thần cách, đôi bên sẽ không từ bỏ ý đồ.
Vỗ hai tay, giải quyết xong vong linh ngụy thần thứ bảy mươi, Tiếu Ân mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Trong đám ngụy thần pháp sư, Tiếu Ân phát hiện có tám mươi phần trăm là sinh vật vong linh.
Tới bây giờ, Tiếu Ân mới hiểu được làm thế nào bọn họ tập hợp được hơn một ngàn ngụy thần. Bởi vì sinh vật có trí tuệ chân chính là vong linh pháp sư chỉ chiếm tỉ lệ rất nhỏ, đại khái chỉ có hơn một trăm người.
Còn lại đều là vong linh ngụy thần triệu tập từ vong linh giới.
Số lượng vong linh ngụy thần có bao nhiêu thì không ai có thể biết được. Tuy nhiên nhớ lại lần tới mộ ngụy thần, Tiếu Ân cũng có thể đoán được một chút.
Hơn nữa trong vũ trụ, mộ ngụy thần không chỉ có một cái như vậy.
Vong linh không bị thời gian ảnh hưởng. Bọn họ có thể sống trong dòng sông thời gian, không ngừng tiến hoá, hấp thu và tích luỹ năng lượng. Có thể nói, chỉ cần sinh ra một tia ý thức, như vậy ngay cả một bộ xương khô bậc thấp cũng có thể tiến giai lên thành vong linh ngụy thần.
Chỉ có điều, có thể triệu tập nhiều vong linh ngụy thần từ vong linh giới, năng lực của người bình thường không thể làm được. Ít nhất, Tiếu Ân biết mình tuyệt đối không có năng lực đó.
Mơ hồ hắn biết sau lưng có một bàn tay lớn thúc đẩy. Chẳng qua chủ nhân của bàn tay này là ai thì hắn không thể biết được.
Nếu hoàn thành mục tiêu dự định, tự nhiên Tiếu Ân phải về điểm hội hợp.
Tuy hắn không thèm quan tâm đến việc thắng bại, nhưng nếu trở về chậm thì không giữ được mặt mũi.
Rốt cuộc thấy được dãy nói xa xa, vẻ tươi cười trên khuôn mặt của Tiếu Ân lập tức đọng lại.
Bởi vì tinh thần cảm ứng nói cho hắn biết, ở nơi này từng có ma pháp dao động mãnh liệt. Rõ ràng từng có người giao chiến ở dãy núi này.
Sắc mặt của hắn lập tức biến đổi. Rốt cuộc không che giấu nữa, dùng tốc độ nhanh nhất bay vào trong dãy núi.
Lực lượng bán thần vực dừng khí thế mạnh mẽ vẽ lên một đạo bách quang trên không trung, mang theo tiếng xé gió tiến vào trong dãy núi.
Hắn đột nhiên xuất hiện, lập tức dẫn tới chấn động. Đặc biệt đôi bên đang giao chiến lập tức phân ra. Đôi bên đều đình chỉ công kích, muốn nhìn xem người tới cứu viện thuộc phe nào.
Giờ phút này Tiếu Ân mới nhìn rõ hai người đang giao chiến. Trong lòng không khỏi hơi rùng mình.
Trong hai người này, có một người là Purcell. Như vật, chắc chắn hắn đã giải quyết hết một trăm hai mươi người ở các ngã rẽ.
Nhưng cuộc chiến vừa rồi mang tới cho hắn cảm giác, chiến đấu không phải nghiêng về một phía. Có cảm giác đôi bên có thực lực tương đương nhau.
Ngụy thần bình thường có thể chống đỡ được tốc độ lĩnh vực, lần đầu tiên Tiếu Ân nhìn thấy.
Hắn tập trung nhìn, đó là một lão già. Khuôn mặt lão đầy những nếp nhăn, nhưng đôi mắt lại lộ ra tinh quang giống như người trẻ tuổi. Trên người lão ẩn giấu năng lực sinh mang cường đại.
Tiếu Ân nhướng mày, cúi đầu xuống thì thấy hai người Day Ville dang đứng trước một ma pháp trận đồ, dường như che giấu cái gì đó.
Hắn và Day Ville cách nhau tương đối xa, tuy nhiên chỉ trong nháy mắt, hắn đã hiểu rốt cuộc phát sinh chuyện gì.
Dưới sự an bài của Day Ville, hắn và Boha phát hiện ra mảnh vỡ thần cách được Vô Danh cất giấu trong một hang động.
Nhưng trong khoảng thời gian này, không ngờ một vong linh ngụy thần lại phát hiện ra khí tức uy nghiêm ở trong hang động, bị hấp dẫn tìm tới cửa.
Day Ville quyết định rất nhanh, tiến lên nghênh chiến, và sử dụng vòng băng tuyết và năng lực điện hệ để giết chết đối phương.
Nhưng dù sao hắn không phải là Tiếu Ân, người có lĩnh vực chí tôn, không thể miễu sát, cũng không thể ngăn cản người nọ truyền tin.
Xử lý xong mọi việc, dựng ma pháp trận ở giấu ở trong hang động, bọn họ liền trở lại vị trí ước định ở bên trong thung lũng.
Vừa mới hoàn thành xong mọi việc thì lão ma pháp sư này xuất hiện.
Thực lực của hắn bi hiểm, hơn xa ngụy thần bình thường, ngay cả Day Ville và Boha liên thủ cũng không địch lại.
May mắn Day Ville có chuẩn bị từ trước, trốn vào bên trong ma pháp đồ, thả vòng băng tuyết ra.
Ngay khi bọn họ khó khăn lắm mới duy trì được cục diện thì Purcell trở về, giao chiến với lão già này.
Đôi bên vừa mới tiếp xúc không lâu, sau đó Tiếu Ân tới. Khí thế của Tiếu Ân cường đại, linh hoạt, sắc bén, cho nên đôi bên đang giao chiến với nhau lập tức không dám giằng co
Lão già vong linh hệ ở phía trên một nhánh cây cao lớn, căn bản không ngờ tới nguy hiểm tới từ sau lưng mình.
Vừa mới cảm ứng được năng lượng cường đại, gần như không có lực để kháng cự lại, hắn đã bị giam cầm, không động đậy được.
Giờ phút này, tuyệt đối Tiếu Ân không lưu thủ. Lực lượng bán thần vực của hắn triển khai toàn bộ. Giống như một chiếc xe lu hạng nặng đè ép lão già đứng trên cây đại thụ.
Tới bước này, tinh thần dao động của Tiếu Ân nhanh chóng đảo qua người lão già, không khỏi phát hiện ra một tiếng kinh dị. Thân thể của hắn khẽ động, một đạo hàn quang hiện lên. Bóng đen mơ hồ trên đầu lão già, dưới một kích thuận tay của Tiếu Ân lập tức tiêu tan.
Một cao thủ ngụy thần, không ngờ trong nháy mắt bị đánh lén mà chết. Đây là chỗ mạnh của tứ đại lĩnh vực. Thực lực của ngươi thua kém, chỉ cần ngươi không kịp chạy trốn, như vậy chỉ có một kết cục là nhận lấy cái chết mà thôi.
Sau khi giết lão già, Tiếu Ân cũng không rời đi luôn mà vạch y phục của lão già ra lập tức lộ ra một bộ xương.
Hoá ra lão già này không phải nhân loại mà là một bộ xương khô.
Chỉ có điều khác với các bộ xương khô khác, bộ xương khô này có sự khác biệt lớn. Màu sắc trên bộ xương cốt mơ hồ biến thành màu hoàng kim.
Tất nhiên pha lẫn màu hoàng kim có rất nhiều bụi màu đen. Hai loại màu sắc này kết hợp chặt chẽ với nhau ở cùng một chỗ. Dường như trời sinh ra đã như vậy.
Nhưng Tiếu Ân biết, đó là kết quả tu luyện nhiều nắm của bộ xương khô. Màu sắc này nói lên một điều, bộ xương khô đã bắt đầu sử dụng tĩn ngưỡng lực rèn luyện xương cốt. Nếu xương cốt của hắn toàn bộ biến thành màu hoàng kim là có thể sinh ra huyết nhục. Thậm chí còn khôi phục lại như ban đầu.
Tiếu Ân hít sâu một hơi. Hắc quang trong tay chớp động, hấp thu toàn bộ tử vong khí của bộ xương khô ngụy thần.
Đày là phương pháp do hắc long vương truyền thụ. Dùng vong linh khí và tín ngưỡng lực kết hợp thành năng lượng mới. Nếu không có con đường tắt này, hắn cũng không thể trong vòng mấy năm ngắn ngủi đột phá thành ngụy thần.
Mặc dù ở nơi này không thể sử dụng tín ngưỡng lực nhưng bán thần vực của hắn không gặp trở ngại gì khi chứa đựng vong linh khí tinh tuý.
Làm xong mọi chuyện, bộ xương khô lập tức biến thành màu xám, màu hoàng kim và màu đen hoàn toàn biến mất. Năng lượng đều được đè nén trong bán thần vực của Tiếu Ân.
Tới bây giờ, Tiếu Ân đã có chút hiểu biết.
Hoá ra hơn một ngàn người tới đây, không chỉ có vong linh ma pháp sư. Phỏng chừng trong hơn ngàn người này, số lượng vong linh có không ít.
Tin tức này đối với hắn mà nói, có chút vui vẻ.
Trong này hoàn toàn có thể quang minh chính đại giết vong linh. Hơn nữa ở trong này, thực lực của vong linh bị suy yếu tới trình độ nhất định, dễ đối phó hơn ở trong mộ ngụy thần.
Hắn tiện tay đặt một viên hình ảnh cầu bên cạnh thi thể.
Chỉ cần có người tới đây, chỉ cần hắn không phải kẻ ngu, chắc chắn sẽ xem nội dung của hình cầu.
Tất nhiên nếu trước khi có người từ trong động đi ra, hình ảnh cầu lọt vào tay cao thủ vong linh hệ thì Tiếu Ân cũng bất lực.
Mọi việc chỉ có thể làm hắn đã làm cả. Chỉ coi vận mệnh của người khác như thế nào thôi.
Thân hình Tiếu Ân chớp động, hắn ly khai ngã rẽ này, hướng về một hướng khác.
※※※
Gần như trong cùng lúc đó, ở hai hướng khác, ở mỗi ngã rẽ tiến vào luân hồi giới cũng xuất hiện cảnh tượng như trên.
Đặc biệt động tác của Purcell cực nhanh, quả thật là nhanh nhất trong ba người. Không chỉ có thế, vừa mới tới nơi là hắn đối phó luôn với kẻ thù.
Bất kể là Tiếu Ân hay Matt Lazo, đều cẩn thận tới gần đối phương. Tận lực để đối phương không cảnh giác. Nhưng Purcell không cần phải băn khoăn về điều này. Sắp tới gần mục tiêu, hắn tạm thời giảm tốc độ. Nhưng khi tiếp cận và cảm ứng khí tức phòng thủ của đối phương, trong nháy mắt hắn gia tăng tốc độ, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai giết chết kẻ thù.
Tốc độ cảu hắn quá biến thái, thậm chí có người vừa mới cảm ứng được khí tức của hắn đã bị hắn giết ngay lại chỗ.
Đối kháng cùng bậc với nhau, tuy loại tốc độ này vô cùng cường đại nhưng tuyệt đối không thể xuất hiện tình huống miễu sát đối phương. Nhưng thực lực không bằng nhau, dùng loại tốc độ này để giết địch có hiệu suất cao hơn cả lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân.
Thân hình của Purcell nhanh như điện, vượt qua đầm lầy, bay về một hướng.
Nơi này là một mảnh bình nguyên. Muốn xuyến qua mảnh bình nguyên này mà không bị ngươi khác phát hiện là chuyện không có khả năng.
Nếu đổi lại là Tiếu Ân và Matt Lazo thì phải lo lắng một chút. Xem tên phụ trách phòng thủ có thể trốn được hay không, hoặc hắn có thể phát thông tin cầu cứu không.
Nhưng Purcell không cần quan tâm tới điều này. Hắn tiến vào một khoảng cách thích hợp, tuy đối phương sẽ phát hiện ra, nhưng còn chưa kịp làm gì thì hắn đã phát động tốc độ siêu cấp cường đại.
Trong nháy mắt tăng tốc, trong đám ngụy thần nếu hắn tự nhận mình là số hai thì không ai dám xưng thứ nhất.
Cho nên khi hắn tới trước mặt đối thủ, thường đối thủ chưa kịp chuẩn bị gì.
Coi như là đánh lén cũng là quang minh chính đại đánh lén. Đánh lén ngay trước mặt đối phương, khiến đối phương không có thời gian phản ứng.
Quả thực hắn đã phát huy chữ nhanh tới cực hạn.
“Bốn…” Trong lòng hắn tự đếm.
Nhưng ma lực của hắn chưa kịp giết đối phương thì phát hiện ra một điều không ngờ. Đối phương có năng lực thuấn di, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, miễn cưỡng thoát được công kích của hắn.
Ánh mắt của Purcell lập tức sáng lên. Ba tên mà hắn giết từ đầu, đối với phương thức tấn công của hắn, đều chưa có phản ứng gì đã bị giết chết. Rõ ràng thực lực của hắn mạnh hơn ba người đó nhiều.
Trong nháy mắt, gen cuồng bạo trong cơ thể hắn sôi trào.
Oán khí không được giao thủ với Matt Lazo và Tiếu Ân hoàn toàn bạo phát.
Thân hình hắn trong nháy mắt biến mất. Ngay sau đó hắn xuất hiện tại một khoảng không không có bóng người.
Nhưng một giây sau, không gian trước mắt hắn dao động. Cường giả vong linh hệ vừa mới thuấn di ra ngoài liền nhìn thấy vẻ mặt cuồng bạo và lạnh lùng của Purcell.
Trong lòng hắn hoảng hốt, muốn phát động kỹ năng thuấn di. Nhưng chưa kịp thuấn di thì cảm thấy xương cốt đau đớn, mất đi tri giác.
Tay phải của Purcell rút trở lại, bán thần vực của hắn hoá thành lưỡi đao cứng rắn. Lợi dụng tốc độ tuyệt đối, uy lực phát ra không hề kém hơn viên nguyệt loan đao trong tay Tiếu Ân.
Tu vi tới mức như bọn họ, mỗi người đều nắm giữ phương thức chiến đấu độc đáo. Đừng nói là hoá bán thần vực thành đao, cho dù lấy đao chém giết thú nhân ngụy thần cũng không hiếm thấy…
Ít nhất trên người Tower Belli có một thanh bảo đao sắc bén. Ma pháp đối kháng không có hiệu quả thì thể chất của thú nhân ngụy thần sẽ phát huy tác dụng to lớn.
Purcell lạnh lùng nhìn cao thủ vong linh hệ ngã từ trên không xuống. Miệng hắn khinh thường cười một tiếng, lầu bầu nói: “Muốn so thuấn di với ta sao?”
Mắt nhìn bốn phía, đột nhiên trong đầu hiện lên một tia ý niệm cổ quái. Sao lại toàn phân những toạ độ ở trên bình nguyên trống trải cho mình. Toàn là những nơi không có chỗ ẩn nấp.
Cứ như thế, mỗi một lần công kích của hắn đều diễn ra ở nơi trống trải, nếu hắn không có tốc độ cao hơn hẳn đối phương thì muốn lại gần đối phương là chuyện không có khả năng.
Hắn bay về hướng kế tiếp. Trong lòng hắn oán giận, không ngờ Tiếu Ân cố ý phân phối như thế.
※※※
“Oanh…” Gò núi sụp đổ, cây cối cao lớn đổ ngã xuống bùn nước, bị hút vào trong hắc động vô tận.
Một vị hắc ám kỵ sĩ liều mạng thúc liệt ngục hoả mã. Nhưng dù hắn có cố gắng như thế nào thì cũng không thể khiến hoả mã chạy ra khỏi hắc động.
Kiên trì nửa ngày, hắc ám kỵ sĩ cảm ứng rõ ràng động tác của liệt hoả mã. Nó đã không thể trụ lại được. Loại lực hút chết tiệt này đủ khiến kẻ nào cũng phải phát cuồng.
Rốt cuộc hắc ám kỵ sĩ cắn răng một cái. Hai chân thoát khỏi hoả mã. Hung hăng giẫm lên lưng ngựa một cái, mượn lực bay lên không trung. Dứơi chân của hắn, liệt hoả mã đang kiên trì rên rỉ một tiếng. Rốt cuộc bị hút vào trong hắc động. Đôi mắt của liệt hoả mã loé lên, dường như ẩn chứa một loại tình cảm không nói thành lời.
Có lẽ do tâm hồn bị kiềm chế, thân thể của hắc ám kỵ sĩ ở trên không trung lay động. May mà ý chí của hắn kiên định, lập tức ổn định lại, thoái mái bay qua một khoảng cách, miễn cưỡng thoát ly phạm vi của hấp lực.
Nhưng mà hắn mới dừng lại, chợt nghe thấy một giọng nói: “Hắc ám kỵ sĩ là ma pháp võ sỹ trực thuộc hệ thần linh hắc ám. Làm thế nào các ngươi rời khỏi hắc ám điện, tiến vào nơi này? Chẳng lẽ các ngươi tới đây là do ý chí của thần linh hệ hắc ám?”
Hắc ám kỵ sĩ xoay người lại, lập tức thấy mọi người bao phủ trong hào quang màu lam. Lên tới hắc động vừa rồi, hắn hiểu hắc động và người này có quan hệ với nhau.
Vừa nghĩ tới liệt hoả mã tử vong, trong lòng hắn như có một đoàn liệt hoả thiêu đốt.
Hét lớn một tiếng, hắc ám kỵ sĩ rút hắc ám đại kiếm tuỳ thân, dùng tốc độ nhanh như tia chớp chém về phía đối phương.
Nhưng hắc ám kỵ sĩ lợi hại nhất là khi cưỡi địa ngục hoả mã. Chỉ có mượn tốc độ và ngọn lửa trên người liệt hoả mã, bọn họ mới trở thành hắc ám kỵ sĩ khiến mọi người sợ hãi. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Hiện giờ mất đi hoả mã, hắn không thể được gọi là kỵ sĩ. Mặc dù trên người hắn vẫn có áo giáp ma pháp chuyển hoán ma lực, nhưng sức chiến đấu đã giảm xuống khiến hắn không thể gây được nỗi sợ hãi.
Trước khi hắn lao tới, không gian trước mặt đột nhiên xuất hiện dao động, giống như một tấm mạng nhện vây khốn hắn vào trong.
Dù hắc ám kỵ sĩ giãy dụa kịch liệt, nhưng mất đi sự trợ giúp của liệt hoả mã, khí lực của hắn không đủ, mọi thứ trước mắt hắn dần mờ đi.
Khuôn mặt của Matt Lazo lộ vẻ do dự.
Nếu là chủng tộc vong linh khác, hắn nhất định sẽ không do dự giết luôn nhưng đổi lại là hắc ám kỵ sĩ, ngay cả hắn cũng có chút chần chừ.
Mọi người đều biết, hắc ám kỵ sĩ là sủng nhi của nhất hệ thần linh hắc ám. Từ trước tới nay, bọn họ nổi tiếng về sự cường đại và tàn bạo của mình.
Một hắc ám kỵ sĩ tương đương với cao thủ ngụy thần, là tồn tại đứng đầu trong đám hắc ám kỵ sĩ. Điều này cho thấy, ít nhất hắn là một kỵ sĩ thủ hộ bấc thấp.
Nếu giết hắc ám kỵ sĩ, chắc chắn sẽ mang tới phiền toái lớn cho hắn.
Nếu ngày sau bị thần linh hắc ám hệ vô cớ đuổi giết, thậm chí chết như thế nào cũng không biết.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Matt Lazo để lại hình ảnh cầu, tiếp tục tiến về phía trước. Nhưng vô tận bán thần vực giống như cái kén bao phủ lấy hắc ám kỵ sĩ.
Nếu cố kỵ vây đưa cho Tiếu Ân xử lý.
Trong lòng Matt Lazo rất chờ mong khi mình đưa lễ vật này cho Tiếu Ân, hắn sẽ có biểu tình gì.
Không lâu sau, hắn đi theo lộ tuyến của Tiếu Ân. Những mục tiêu của hắn không phải nơi nào cũng là rừng nhưng đều là những nơi cao thấp không đồng đều. Chỉ cần hơi dụng tâm là có thể ẩn giấu hành tung, tiến lại gần đối phương.
Trong lòng hắn âm thầm nghĩ, hay là Tiếu Ân có thiên vị. Từ địa hình mà luận thì độ khó khăn của tên tới từ chi nhánh thứ mười hai Purcell đúng là vất vả muốn chết.
Nhưng mà, Matt Lazo hay Purcell đều không nói gì.
Sau khi bọn họ giết ngụy thần, đều có một đám người chậm rãi tới sau, lột toàn bộ đồ của đám ngụy thần.
Làm công tác dọn dẹp này là ba người Tania, Lycra, Boha.
Tuy bọn họ không tình nguyện, nhưng dưới sự phân phó của Tiếu Ân, không ai dám phản đối.
Đặc biệt khi nhìn thấy những cao thủ ngụy thần tồn tại ngang hàng với bọn họ chết trong tay ba tên biến thái này, lửa giận trong lòng bọn họ không cánh mà bay.
Tuy rằng tất cả mọi người đều là ngụy thần nhưng thực lực quá cách biệt, căn bản không thể so sánh. Vì vậy, bọn họ không có nửa điểm phản kháng.
Nhặt thì nhặt. Bọn họ chậm rãi thu dọn. Dần dần theo thói quen, động tác của bọn họ không hề lén lút nữa, ngược lại tỉ mỉ thu dọn, không buông tha những thứ có giá trị.
Dù sao, những tên bị giết này đều là cao thủ ngụy thần, đồ trên người bọn chúng không thiếu thứ tốt. Với ánh mắt của bọn họ, không ngờ cũng có một số đồ vật không nhận ra lai lịch. Bởi vậy có thể thấy thu hoạch của bọn họ lớn như thế nào.
Bỏ đi sự tự tôn của mình, biểu hiện của bọn họ không khác gì người bình thường.
※※※
Từ trong một bụi cỏ đi ra, thần tình của Tiếu Ân ngưng trọng nhìn lối vào phía trước.
Trước lối vào, không ngờ có một người nằm xuống.
Thấy hắc khí trên người kẻ này, Tiếu Ân lập tức đoán hắn là người phụ trách ngã rẽ này.
Nhưng giờ phút này, tên này đã chết, hơn nữa không phải do Tiếu Ân động thủ.
Nhìn hoàn cảnh xung quanh, Tiếu Ân phát hiện trong không khí còn sót lại mùi vị của vong linh độc chướng. Điều này nói lên một điều, vong linh ngụy thần đã sử dụng vong linh độc chướng, nhưng kết quả cuối cùng nằm ngoài dự đoán của dự đoán của hắn.
Người từ cửa động đi ra đã sớm có chuẩn bị hoặc giống như Matt Lazo, có thể chất đặc thù, không sợ khói độc.
Cho nên đôi bên giao thủ với nhau, cuối cùng vị vong linh ngụy thần này chết, hơn nữa ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Nhìn động khẩu trước mặt, trong lòng Tiếu Ân có chút tò mò, đối phương là ai?
Có thể trong thời gian ngắn tìm ra con đường chính xác, sau đó đi ra bị vong linh độc chướng tập kích, vậy mà vẫn giết chết được vong linh ngụy thần. Năng lực của người này tuyệt đối không thể khinh thường.
Tuy nhiên nếu người này có thể thuận lợi rời khỏi thông đạo, như vậy trên người hắn có bảo vật.
Từ trước tới nay, Tiếu Ân chưa bao giờ nghĩ mình là người may mắn độc nhất vô nhị. Nếu hắn có thể tìm được tấm thuẫn và tị thuỷ châu thì người khác cũng có được kỳ ngộ không kém.
Tìm kiếm xung quanh một lát, trừ phát hiện vừa rồi, không ngờ ngay cả Nhất Hào cũng không tra ra tin tức gì. Điều này khiến TIếu Ân cảm thấy ngạc nhiên.
Người đi ra khỏi thông đạo là một người có tâm tư cẩn thận. Chỉ có điều không biết hắn có biết chuyện thế lực vong linh gồm hơn ngàn người đổ bộ vào đây không. Không biết người này sẽ lựa chọn như thế nào. Đến tột cùng là địch hay bạn.
Suy nghĩ một chút, hắn lắc đầu, mình đúng là nhiều chuyện, cần gì phải biết tên đó là dạng người gì.
Hắn nhìn thoáng qua một chút, để lại hình ảnh cầu, xoay người, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Khi hắn rời đi một lúc lâu, Tower Belli xuất hiện, xử lý thi thể mà không biết người này không phải do Tiếu Ân giết.
Hoàn thành xong mọi chuyện, Tower Belli chuyển tới mục tiêu kế tiếp.
Ngay khi hắn rời đi, một thanh niên mặc áo bằng trắng yên lặng nhìn động tác của hắn.
Khuôn mặt anh tuấn của người này có thể phân cao tấp với Purcell. Chỉ là trên người hắn không có hào quang chói chang như Purcell, ngược lại tản ra một khí tức âm nhu. Nhưng loại khí tức này không âm trầm đáng sợ mà khiến mọi người cảm thấy tín nhiệm và yên tâm.
Hắn nhấp nhô vài cái, lơ lửng giữa không trung, xem nội dung trong hình ảnh cầu lầu bầu nói: “Hoá ra là như thế. Thật là kỳ quái, hơn một ngàn ngụy thần vong linh hệ và hắc ám hệ? Vì sao ta không dự cảm được? Chẳng lẽ thực sự là do thần linh ra tay.”
Giọng nói của hắn trầm thấp mang theo một loại lực lượng khiến người khác tín phục. Nhưng đáng tiếc, không có ai trả lời vấn đề của hắn.
※※※
Những dãy núi dài vô tận.
Hai người cẩn thận đi qua nơi này. Tuy tốc độ của bọn họ không nhanh, nhưng trên đười đi, hơn phân nửa lực chú ý đều quan sát tới hoàn cảnh xung quanh nhưng đuổi tới đây chỉ mất một ngày.
Hai người này là Day Ville và Boha. Dãy nói này là nơi ước định gặp nhau của bọn họ.
Đánh giá toàn cảnh xung quanh, Day Ville thở dài một tiếng nói: “Hoàn cảnh ở đây không sai, mật độ ma pháp nguyên tố cũng đủ. Có thể định cư ở chỗ này trong một thời gian lâu.”
Quả thật, bất kể là phong cảnh hay mật độ nguyên tố ma pháp, nơi này hơn đại lục thần tạo một bậc.
Nếu cấp cho nhóm ma pháp sư sơ cấp hoàn cảnh định cư này, chắc chắn khả năng tiến giai của bọn họ sẽ tăng lên.
Còn nhóm ma đạo sỹ cứu tinh do thực lực đã tới trình độ nhất định nên hoàn cảnh tu luyện bên ngoài không có tác dụng nhiều đối với bọn họ.
Muốn tiến giai thành truyền kỳ, thậm chí là ngụy thần, phải đưa vào lĩnh ngộ của mỗi người.
Tất nhiên những nơi có mật độ nguyên tố ma pháp nồng đậm có sức hấp dẫn lớn với ma pháp sư. Những thứ như vậy đã khắc sâu trong lòng bọn họ, rất khó xoá bỏ.
Boha nhìn bốn phía, trong lòng đồng cảm, hắn nói: “Đáng tiếc, nơi này là luân hồi giới, một khi tới giờ sẽ tự động đóng cửa. Một trăm năm mới mở một lần. Định cư ở đây là một chuyện không có khả năng.”
Day Ville cười ha ha, nói: “Ta biết, vừa rồi ta chỉ thuận miệng nói mà thôi.”
Hai người đứng lại trong một thung lũng u tĩnh. Day Ville nói: “Chúng ta ở nơi này dựng một trận pháp phòng ngự cỡ trung.”
“Được.” Boha lên tiếng. Khi nhắc tới việc dựng trận pháp, thanh âm của hắn không khỏi cao lên. Trong đám ngụy thần, tuy mỗi người đều tinh thông trận đồ, nhưng hắn tuyệt đối là một người nổi bật.
Nguyên liệu ma pháp đã được chuẩn bị từ trước, bọn họ bắt đầu tiến hành bố cục trong thung lũng.
Boha hăng hái thực hiện, nhưng biểu hiện của Day Ville cũng không kém chút nào.
Tuy nhiên Boha không chú ý, tinh thần Day Ville có một nửa không đặt trên phương diện này.
Một lúc lâu sau, khi trận đồ sắp hình thành, trên người Day Ville xuất hiện một tia dao động mỏng. Bán thần vực của hắn chợt ẩn giấu trong trận đồ ma pháp không ngờ không lộ ra chút nào.
Cho dù là gần trong gang tấc như Boha cũng không cảm ứng được.
Day Ville cười, giấu được một cao thủ cấp ngụy thần, hắn làm sao mà không hài lòng?
“Ở nơi nào?” Thần niệm của hắn truyền vào trong bán thần vực.
Khong ngờ ở đó truyện tới tinh thần dao động rất nhỏ. Bản đồ dãy núi lập tức xuất hiện trong đầu hắn, trong đó có một toạ dộ đánh dấu đỏ to đùng. Đó là trung tâm của dãy núi.
Day Ville vừa lòng gật đầu. Trong lòng hắn thầm than, chỉ mong Vô Danh không chữa lợn lành thành lợn què.
Hai người chờ ở đây một ngày, Boha không nén nổi muốn dò xét phụ cận xung quanh. Dù sao bọn họ ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì.
Đề nghị của hắn lập tức được Day Ville tiếp nhận. Dưới sự dẫn dắt của Day Ville, hai người tới trung tâm của dãy núi. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Với tốc độ của bọn họ, muốn tới dãy núi trung tâm, tự nhiên là rất nhanh. Khi tới dãy núi trung tâm, Day Ville và Boha ngẩn ra, bọn họ cảm ứng được một cỗ khí tức tuy mỏng nhưng ẩn chưa năng lượng mênh mông.
Loại khí tức này tràn ngập ý vị uy nghiêm tới mức không thể dùng lời để hình dung.
Nếu đây là uy nghiêm của cao thủ thần cấp thì cũng không hề xa lạ.
Bởi vì đó là thần uy của thần linh.
Nhưng ở trong luân hồi giới, thần không thể nhưng tay vào. Dường như ở đây có năng lực đặc thù cường đại, những vật phẩm có thần lực không thể phát huy tác dụng ở đây.
Như vậy có thể xuất ra thần uy chỉ có một khả năng.
Day Ville và Boha ngơ ngác nhìn nhau nửa ngày, đều nhận ra sự hưng phấn của đối phương.
Tuy nhiên hai người hoàn toàn khác nhau. Một người thì hoàn toàn giả vờ còn một người thì chân chính vui mừng.
Hơn nữa ở trong mắt của Boha còn biểu lộ vẻ dữ tợn, huỷ diệt và tham lam. Một khi bộc phát đủ để hắn làm một số chuyện.
Lông mày của Day Ville khẽ nhíu lại. Hắn hít sâu một hơi, dường như khôi phục một chút thần sắc, thâm ý nhìn Boha nói: “Bày trận, trước hết ẩn giấy khí tức của nơi này.”
Thân thể Boha khẽ run lên. Lúc này hắn mới thoát khỏi một số ý nghĩ ma quỷ. Nhìn ánh mắt của đối phương, nhất thời hắn có chút chột dạ.
Xấu hổ cười, Boha lập tức dựng ảo trận đơn giản để che giấu.
Ảo trận nho nhỏ chưa chắc đã che giấu được cỗ khí tức và uy áp này, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần cho hắn mấy giờ, hắn nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
Nhưng mà ảo trận mới dựng được một nửa thời gian, Day Ville liền ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phương xa. Một cỗ khí tức mạnh mẽ nhanh chóng bay thẳng về phía này.
Trong lòng Day Ville xuất hiện tiếu ý, thật đúng là người tính không bằng trời tính. Không ngờ cỗ uy áp này lại hấp dẫn nhân vật tới.
Với phạm vi của luân hồi giới, thời gian từ khi uy áp xuất hiện trong thung lũng tiết lộ ra ngoài là rất thấp. Nhưng đáng tiếc, hôm nay vận khí không được tốt lắm.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Day Ville thấp giọng nói: “Tiếp tục bố trận, không cần lo lắng, trong vòng một giờ, hoàn thành bố cục.”
Nói xong, Day Ville bay lên không trung. Quanh người hắn mơ hồ xuất hiện từng đạo hào quang thiểm điện, bay tới nghênh tiếp đối phương.
Giờ phút này, ai xuất hiện ở đây, cũng chỉ có con đường chết.
Boha sửng sốt. Động tác của hắn trở nên nhanh hơn. Nếu nói vừa rồi mới dốc hết toàn lực, thì giờ phút này hắn vượt xa cực hạn ngày thường, bức ra một bộ phận tiềm lực.
Còn chiến đấu giữa Day Ville và tên kia như thế nào thì hắn không rảnh để chú ý.
Chỉ có điều không biết vì sao khi Day Ville nói ra những lời đó, Boha có một cảm giác dị thường: Bóng dáng của Tiếu Ân xuất hiện trên người Day Ville, khiến lòng tin của hắn tăng lên.
※※※
Luân hồi giới rất lớn, hơn xa sự tưởng tượng của Tiếu Ân.
Sau khi hắn giải quyết bảy mươi mục tiêu thì mất ba ngày. Trong khoảng thời gian này, hắn phát hiện có năm người từ trong thông đạo đi ra.
Mặc kệ vận khí của bọn họ tốt hay trên người có bảo vật, tóm lại có thể ra sớm chắc chắn không phải một người. Ít nhất cũng phải là một nhóm người nổi bật
Dưới sự đánh lén của cao thủ vong linh hệ, trong năm người có hai người thành công trốn thoát. Giết chết tên vong linh phụ trách nhiệm vụ thủ vệ, còn ba bị thì chết thảm tại chỗ.
Tuy nhiên sau khi Tiếu Ân giải quyết những người này, tin tưởng toàn bộ cao thủ tiến vào luân hồi giới sẽ có địch ý mãnh liệt với đám vong linh hệ.
Dù là vì trả thù hay cướp đoạt mảnh vỡ thần cách, đôi bên sẽ không từ bỏ ý đồ.
Vỗ hai tay, giải quyết xong vong linh ngụy thần thứ bảy mươi, Tiếu Ân mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Trong đám ngụy thần pháp sư, Tiếu Ân phát hiện có tám mươi phần trăm là sinh vật vong linh.
Tới bây giờ, Tiếu Ân mới hiểu được làm thế nào bọn họ tập hợp được hơn một ngàn ngụy thần. Bởi vì sinh vật có trí tuệ chân chính là vong linh pháp sư chỉ chiếm tỉ lệ rất nhỏ, đại khái chỉ có hơn một trăm người.
Còn lại đều là vong linh ngụy thần triệu tập từ vong linh giới.
Số lượng vong linh ngụy thần có bao nhiêu thì không ai có thể biết được. Tuy nhiên nhớ lại lần tới mộ ngụy thần, Tiếu Ân cũng có thể đoán được một chút.
Hơn nữa trong vũ trụ, mộ ngụy thần không chỉ có một cái như vậy.
Vong linh không bị thời gian ảnh hưởng. Bọn họ có thể sống trong dòng sông thời gian, không ngừng tiến hoá, hấp thu và tích luỹ năng lượng. Có thể nói, chỉ cần sinh ra một tia ý thức, như vậy ngay cả một bộ xương khô bậc thấp cũng có thể tiến giai lên thành vong linh ngụy thần.
Chỉ có điều, có thể triệu tập nhiều vong linh ngụy thần từ vong linh giới, năng lực của người bình thường không thể làm được. Ít nhất, Tiếu Ân biết mình tuyệt đối không có năng lực đó.
Mơ hồ hắn biết sau lưng có một bàn tay lớn thúc đẩy. Chẳng qua chủ nhân của bàn tay này là ai thì hắn không thể biết được.
Nếu hoàn thành mục tiêu dự định, tự nhiên Tiếu Ân phải về điểm hội hợp.
Tuy hắn không thèm quan tâm đến việc thắng bại, nhưng nếu trở về chậm thì không giữ được mặt mũi.
Rốt cuộc thấy được dãy nói xa xa, vẻ tươi cười trên khuôn mặt của Tiếu Ân lập tức đọng lại.
Bởi vì tinh thần cảm ứng nói cho hắn biết, ở nơi này từng có ma pháp dao động mãnh liệt. Rõ ràng từng có người giao chiến ở dãy núi này.
Sắc mặt của hắn lập tức biến đổi. Rốt cuộc không che giấu nữa, dùng tốc độ nhanh nhất bay vào trong dãy núi.
Lực lượng bán thần vực dừng khí thế mạnh mẽ vẽ lên một đạo bách quang trên không trung, mang theo tiếng xé gió tiến vào trong dãy núi.
Hắn đột nhiên xuất hiện, lập tức dẫn tới chấn động. Đặc biệt đôi bên đang giao chiến lập tức phân ra. Đôi bên đều đình chỉ công kích, muốn nhìn xem người tới cứu viện thuộc phe nào.
Giờ phút này Tiếu Ân mới nhìn rõ hai người đang giao chiến. Trong lòng không khỏi hơi rùng mình.
Trong hai người này, có một người là Purcell. Như vật, chắc chắn hắn đã giải quyết hết một trăm hai mươi người ở các ngã rẽ.
Nhưng cuộc chiến vừa rồi mang tới cho hắn cảm giác, chiến đấu không phải nghiêng về một phía. Có cảm giác đôi bên có thực lực tương đương nhau.
Ngụy thần bình thường có thể chống đỡ được tốc độ lĩnh vực, lần đầu tiên Tiếu Ân nhìn thấy.
Hắn tập trung nhìn, đó là một lão già. Khuôn mặt lão đầy những nếp nhăn, nhưng đôi mắt lại lộ ra tinh quang giống như người trẻ tuổi. Trên người lão ẩn giấu năng lực sinh mang cường đại.
Tiếu Ân nhướng mày, cúi đầu xuống thì thấy hai người Day Ville dang đứng trước một ma pháp trận đồ, dường như che giấu cái gì đó.
Hắn và Day Ville cách nhau tương đối xa, tuy nhiên chỉ trong nháy mắt, hắn đã hiểu rốt cuộc phát sinh chuyện gì.
Dưới sự an bài của Day Ville, hắn và Boha phát hiện ra mảnh vỡ thần cách được Vô Danh cất giấu trong một hang động.
Nhưng trong khoảng thời gian này, không ngờ một vong linh ngụy thần lại phát hiện ra khí tức uy nghiêm ở trong hang động, bị hấp dẫn tìm tới cửa.
Day Ville quyết định rất nhanh, tiến lên nghênh chiến, và sử dụng vòng băng tuyết và năng lực điện hệ để giết chết đối phương.
Nhưng dù sao hắn không phải là Tiếu Ân, người có lĩnh vực chí tôn, không thể miễu sát, cũng không thể ngăn cản người nọ truyền tin.
Xử lý xong mọi việc, dựng ma pháp trận ở giấu ở trong hang động, bọn họ liền trở lại vị trí ước định ở bên trong thung lũng.
Vừa mới hoàn thành xong mọi việc thì lão ma pháp sư này xuất hiện.
Thực lực của hắn bi hiểm, hơn xa ngụy thần bình thường, ngay cả Day Ville và Boha liên thủ cũng không địch lại.
May mắn Day Ville có chuẩn bị từ trước, trốn vào bên trong ma pháp đồ, thả vòng băng tuyết ra.
Ngay khi bọn họ khó khăn lắm mới duy trì được cục diện thì Purcell trở về, giao chiến với lão già này.
Đôi bên vừa mới tiếp xúc không lâu, sau đó Tiếu Ân tới. Khí thế của Tiếu Ân cường đại, linh hoạt, sắc bén, cho nên đôi bên đang giao chiến với nhau lập tức không dám giằng co
/482
|