Tiếu Ân kinh ngạc liếc mắt nhìn tên thạch tượng quỷ này một cái. Hắn có thể xác định mình chưa từng gặp người này, chỉ có điều bộ dạng người này cũng không phải là làm bộ làm tịch, như thế có chút làm cho người ta kỳ quái.
Trong mắt tên thạch tượng quỷ kia lóe lên một đạo hung quang nói: “Nuke Te các hạ là do ngươi giết chết, chủ ta nhất định sẽ vì các hạ báo thù…”
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.
Không cần hỏi, người này khẳng định là một trong những thuộc hạ của vong linh thống soái Nuke Te. Chỉ có điều Tiếu Ân không nghĩ ra chính là hắn làm sao biết được mình cũng là một trong số đó? Chẳng lẽ trong ba người còn lại có người lộ ra hay sao?
Trên mặt Habib Hey nổi lên một tia giận dữ, hắn tiến lên trước một bước, lực lượng quang minh tinh khiết trên người dần dần phóng thích ra.
Sau khi cảm nhận được năng lượng chân thật của Habib Hey, trên mặt thạch tượng quỷ kia lập tức lộ ra vẻ kinh hãi muốn chết. Lực lượng quang minh tinh khiết là khắc tinh tuyệt đối của lực lượng hắc ám. Vừa rồi hắn đã ăn đau khổ một lần, trong lòng vốn còn sợ hãi, giờ phút này hắn cảm nhận được thực lực mạnh hơn cả cấp bậc ngụy thần của Habib Hey thì lại càng không khỏi sợ hãi. Đến bây giờ hắn mới có chút hối hận vì sao phải đối mặt chỉ trích, lúc này chính là rước họa vào thân. Không trung đột nhiên truyền đến một hồi năng lượng dao động mãnh liệt, ba lão già lam bào kết bạn mà đến. Theo dao động năng lượng trên người bọn họ thì mỗi người đều có thực lực tương đương cấp bậc ngụy thần, hơn nữa trên người bọn họ rõ ràng mang theo lực lượng của Ake Hayes.
Giờ phút này trên mặt bọn họ đều có vẻ không vui. Quả thật khi có xung đột xảy ra trong phạn vi quản lý của bọn họ tự nhiên là không có khả năng cao hứng. Ba người này nhanh chóng hạ xuống, liếc mắt nhìn mọi người ở đây một lượt, sắc mặt đều ngưng trọng. Bọn họ nhận được báo cáo là nơi này có bốn truyền kỳ xung đột với nhau, nhưng khi bọn họ đến đây lại phát hiện ra thạch tượng quỷ kia quả đúng là truyền kỳ nhưng đối thủ của hắn rõ ràng đã vượt qua truyền kỳ, đạt tới cấp bậc ngụy thần. Hơn nữa càng đáng sợ chính là người này phóng thích năng lượng không ngờ lại là năng lượng quang minh tinh khiết cường đại, khắc tinh của sinh linh hắc ám hệ.
Vừa nghĩ tới hai chủng tộc cực đoan xảy ra xung đột, ba lão già này lập tức đau đầu không thôi. Thạch tượng quỷ vừa nhìn thấy ba người này lập tức nhảy dựng lên, không chút nào xấu hổ chạy đến phía sau bọn họ, nói: “Ba vị đại nhân. Bọn họ ăn cắp bảo vật của ta, xin ngài giữ gìn công chính, làm chủ cho ta!”
Lão già lam bào cầm đầu do dự một chút nhìn về phía đám người Tiếu Ân.
Habib Hey lập tức cả giận ‘hừ’ một tiếng, nói: “Nói hươu nói vượn. Mấy thứ này là do chúng ta mua.”
Hắn ngẳng đầu lên, lãnh đạm nói: “Lấy thực lực của chúng ta, ngươi nghĩ rằng chúng ta cần phải đi trộm đồ sao?”
Thanh âm hắn tràn ngập giọng điệu khinh thường, phối hợp với khí tức cường đại lúc này phát ra đều có một lực lượng nói không nên lời mà khiến cho người ta tin phục.
Ba người lam bào kia nửa tin nửa ngờ, tuy nhiên nếu nói một ngụy thần quang minh hệ tinh khiết đi ăn cắp một truyền kỳ hắc ám hệ, như vậy phàm là người nghe được thì tám chín phần mười là không ai tin.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, một người nhìn về phía thạch tượng quỷ, hỏi: “Ngươi nói thứ này là bọn họ trộm của ngươi. Có chứng cớ gì không?”
Tên thạch tượng quỷ kia ngẩn ra, lập tức thẹn quá thành giận: “Đồ vật của ta ở trên tay bọn họ, tuyệt đối sẽ không nhận nhầm!”
Sắc mặt người lam bào nói chuyện đầu tiên hơi trầm xuống, tuy nhiên là người chấp pháp, hắn cũng không thể trắng trợn thiên vị một bên nào. Hắn xoay người, khẽ gật đầu với đám người Tiếu Ân, ôn hòa nói: “Xin hỏi ba vị. Đồ vật trong tay các vị là từ đâu tới?”
Tiếu Ân chỉ vào cái sạp trước mặt. nói: “Ta mua từ nơi này.”
Nhưng khi Tiếu Ân quay đầu cũng không khỏi ngẩn ra. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện tên thất cấp thạch tượng quỷ vừa bán đồ vật này cho hắn đã sớm không còn tung tích. Vị lam bào kia thấy đống đồ vật lộn xộn trước sạp hàng không khỏi có chín phần tin lời nói của Tiếu Ân.
Đương nhiên đây cũng là bởi vì đám Tiếu Ân biểu hiện ra thực lực cường đại tới mức làm hắn có chút kiêng kị, nếu không hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy rút ra kết luận.
Quay đầu, người lam bào trầm giọng nói: “Thạch tuợng quỷ đại nhân. Vị đại nhân này nói, đồ vật đó là mua tới, ngài nghĩ thế nào?”
“Hừ! Đây rõ ràng là thứ ta mất trộm, hắn lại hỏi mua của người nào?” Thạch tuợng quỷ cà giận nói: “Trên mỗi một đồ vật ta đều để lại khí tức của chính mình, tuyệt đối không sai.”
Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân khẽ chuyển, lập tức cảm ứng được phía trên có một đoàn khí tức mỏng manh, hơn nữa khí tức này quả thật không khác gì khí tức của thạch tượng quỷ trước mắt.
Tuy nhiên nếu thứ này đã rơi vào trong tay hắn như vậy tuyệt đối không có đạo lý đưa ra. Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nói:
“Ba vị thần sứ tiên sinh. Ta không muốn gây phiền toái nhưng thứ này quả thật là ta mua ở đây, về phần có phải là vật bị mất của hắn hay không thì dưòng như cũng không trọng yếu.”
Dứt lời, Tiếu Ân dùng ánh mắt châm chọc nhìn thoáng qua thạch tượng quỷ. nói: “Ngay cả đồ vật của mình cũng không giữ được, vậy chỉ có thể oán trách ngươi vô năng!”
Khuôn mặt đen kịt của thạch tượng quỷ không ngờ nổi lên một tia màu đỏ, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn chăm chăm Tiếu Ân nhưng lại hết sức kiêng kị Habiv Hey cho nên thủy chung không dám khai chiến.
Vị mặc lam bào kia nhíu mày, hỏi: “Các hạ! Thứ của ngài là mua của ai?”
Tiếu Ân chi vào sạp hàng trống rỗng, nói: “Cũng là một thạch tượng quỷ, ai biết chạy đi nơi đâu rồi!”
Trên mặt mọi người đều hiện lên một tia hiểu ra. Bọn họ đều rõ đồ vật này phỏng chừng là tang vật, chỉ có điều tên trộm kia sau khi trộm được lập tức bán qua tay. Chuyện này có chút khó làm!
Người lam bào do dự một chút, rốt cục nói: “Các hạ! Nếu ngài không ngại chúng ta có thể lấy giá gốc mua lại đồ vật này. sau đó trả lại cho vị thạch tượng quỷ đại nhân này. Ngài thấy thế nào?”
Xung quanh lập tức rộ lên một loạt tiếng thì thầm khe khẽ, tuy nhiên đều là tiếng khen ngợi quyết định này.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, hết sức mỉm cười rồi nói: “Rất xin lỗi. Thứ ta đã mua vào tay không có thói quen lại bán ra.”
Thanh âm nổi lên xung quanh lập tức giống như bị đao chặt đứt, nháy mắt trở nên ngưng bặt.
Không ngờ lại có người ở đây không nể mặt thần sứ của Ake Hayes. Đây tuyệt đối là chuyện khó gặp. Sắc mặt người mặc lam bào lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hắn hít sâu một hơi, nói: “Các hạ. Kết hợp hai bên các ngươi trình bày, chúng ta đă có thể kết luận mấy thứ này quả thật là tang vật, chúng ta có quyền thu hồi. Đương nhiên ngài cũng có thể đạt được bồi thường tương xứng. Chúng ta sẽ dựa theo giá cả ngài mua để trả lại cho ngài.”
Thanh âm của hắn nâng cao một chút: “Đây là quy định chủ ta lập ra lúc khai trương, xin ngài tuân theo.”
Sắc mặt Tiếu Ân cũng trầm xuống. Nếu lúc này hắn cũng lẻ loi một mình như trước, gặp tình huống này thì tám chín phần mười là vuốt mũi chấp nhận.
Nhưng là hiện giờ vừa mới tìm được một chỗ dựa vững chắc thật lớn, hắn không muốn dễ dàng buông tha như vậy.
Chỉ có điều, còn không chờ hắn nói chuyện. Habib Hey lập tức tức giận nói: “Các hạ. Chủ nhân của ta đã trả lời thuyết phục với ngươi. Đồ vật này nếu đã ở trên người chủ nhân ta, như vậy chính là của chủ nhân ta. Xin không nên vì thế mà mở miệng nữa.”
Sắc mặt người lam bào lập tức biến đổi. Thần tình trong mắt trở nên âm trầm.
Mà trên mặt thạch tượng quỷ cũng lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa. Có thể khiến đám người Tiếu Ân khó xử, thậm chí khiến cho hai bên đánh nhau sống mái, như vậy còn có điều gì làm cho người ta vui vẻ hơn chuyện này đây!
Không khí trong sáng bắt đầu trở nên ảm đạm, những người khôn khéo đã bắt đầu thu sạp, muốn tránh đi rất xa. Dù sao mấy người bọn họ bày ra thực lực đã vượt qua phạm vi người bình thường có thể chịu đựng được. Một khi trong này bắt đầu đánh nhau, như vậy người gặp tai bay vạ gió tuyệt đối không ít.
Người mặc lam bào chậm rãi vung tay lên, các tín đồ của phong thần Ake Hayes lập tức tản ra mơ hồ vây quanh đám người Tiếu Ân. Vị mặc lam bào cuối cùng liếc mắt nhìn trong tay Tiếu Ân một cái, năm món đồ đen như mực. Vẻ xấu xí không biết vì sao hai bên đều coi trọng như thế.
Hắn cẩn thận cảm ứng một chút, trong lòng trở nên căng thẳng lập tức hiểu rõ nguyên do bên trong, trái tim không khỏi đập lên ‘thình thịch’.
Vẻ mặt hắn có chút phức tạp nhìn đám người Tiếu Ân và thạch tượng quỷ, không ngờ lại thoáng nổi lên một loại ý tưởng ăn cắp lại đồ của kẻ cắp.
Nhưng ngay khi tình thế dần trở nên khẩn trương, dường như đám người Tiếu Ân bất cứ lúc nào cũng có thể phát động xung đột với đối phương thì Dike Stan rốt cục thở dài một tiếng, từ phía sau Tiếu Ân bước ra.
Khi lão già này đi ra, tảng đá treo ở tim Tiếu Ân rốt cục thả xuống dưới.
Hắn đã biết được trận xung đột hôm nay đã không thể nổ ra. Quả nhiên theo Dike Stan bước ra, năng lượng quang minh tinh khiết, cường đại đến cực điểm lập tức như thủy triều tràn ra bốn phương tám hướng. Dưới cỗ năng lượng cường đại này. Tất cà mọi người không tự chủ được đều lui về phía sau. Bọn họ cố hết sức muốn ổn định thân mình nhưng lập tức phát hiện dưới cỗ khí thế như sóng gió động trời này, tất cả chống cự đều phí công.
Tuy nhiên Dike Stan cũng không làm quá mức. Hắn tràn ra tuy rằng là năng lượng quang minh tinh khiết nhưng khi chiếu đến Thạch tượng quỷ và đám sinh vật hệ hắc ám cũng không tịnh hóa sạch sẽ như tên đồng bọn cụt tay của bọn chúng. Lực khống chế trác tuyệt đến cực điểm này ngay cả Tiếu Ân và Nhất Hào liên thủ mới có thể làm được.
Trên mặt đất đột nhiên nổi lên một tia gió nhẹ, chỉ là một tia nhàn nhạt mà thôi.
Theo sau cơn gió nhẹ này giống như là con bướm vỗ cánh, tạo nên một trận cuồng phong thật lớn. Chỉ trong nháy mắt mà thôi, phàm là nơi bị quang minh bao phủ liền tràn ngập những trận gió lớn cuồng bạo. Lực lượng của gió và quang minh tương đương nhau, không ngờ chỉ khoảng nửa khắc này liền hình thành một trạng thái cân bằng thần kỳ nhất.
“Ake Hayes bệ hạ tôn kính. Kinh động ngài nghỉ ngơi, thật sự là ngượng ngùng.” Dike Stan thản nhiên nói.
Hắn nói chuyện với thái độ như gặp bạn cũ lập tức khiến cho tất cả mọi người đối với lão nhân vẫn một mực đứng sau Tiếu Ân và Habib Hey có cái nhìn rất khác trước. Không trung truyền đến một giọng nói hư vô mờ mịt: “Thần lực của Odin Laae bệ hạ vĩ đại không ngờ lại xuất hiện trong quốc gia này của ta. Thực là vinh hạnh của ta. Ừm, mời bọn họ đến thần điện của ta.”
Vị lam bào cầm đầu cung kính đáp một tiếng, ánh mắt nhìn về phía đám người Tiếu Ân đã không còn bất kỳ địch ý gì.
Về phần thạch tượng quỷ kia lại là vẻ mặt khiếp sợ, xoay người bước đi nháy mắt đã biến mất. Tuy rằng mấy người lam bào cũng từng có chút do dự, nhưng đám người Tiếu Ân không lên tiếng và biểu hiện ra vẻ mặt không để ý thì bọn họ cũng không ra tay ngăn cản. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Dike Stan vừa nổi bật một lần, lập tức lùi ra phía sau Tiếu Ân, bày ra bộ dáng nghe lời như thiên lôi chỉ đâu đánh đó lập tức khiến mọi người tập trung hết mọi sự chú ý lên Tiếu Ân.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, ánh mắt lơ đãng đảo quanh một vòng nhưng mi tâm hắn cũng khẽ động không ai phát hiện.
Trong lòng hắn vô cùng khiếp sợ bởi vì ngay vừa rồi không ngờ hắn thấy được Day Ville và trong khoảnh khắc hai mắt giao nhau, hai người có linh hồn giống nhau cũng đã trao đổi một lượng tin tức cực kỳ khồng lồ.
Cũng không ai phát hiện chuyện này. Cho dù là phong thần Ake Hayes và thần chiến tranh Dike Stan được thần vương sắc phong cũng không phát hiện.
Bởi vì không ai lại nghĩ đến ở bên hai sinh mệnh thể chưa thành thần không ngờ lại có được cùng một linh hồn đầy đủ!
Tiếu Ân từ nơi của Day Ville nhận được một tin tức hết sức không tốt, thậm chí có thể dùng từ ‘hỏng bét’ để hình dung.
Sau khi Cự Ma Thần thăng lên thành thần linh và phi thăng thần giới liền luôn luôn làm rùa rụt đầu, cho tới bây giờ thì chưa từng tiếp xúc với bất kỳ thần linh nào. Nhưng cho dù là vậy cuối cùng hắn cũng bị người khác nhìn chằm chằm và phát hiện. Ngay tại mấy tháng trước, một đám thí thần đến từ hắc ám tiến vào thần quốc của Cự Ma Thần. Trong những người này, mỗi một người đều có được lực lượng tương đương với cấp ngụy thần, và trong tay của bọn họ còn có hai đạo cụ đặc thù chuyên môn đối phó với thần linh. Chỉ có điều những người này cũng không biết thực lực chân chính của Cự Ma Thần. Bọn họ còn tưởng rằng đây là một thần linh vừa mới thành công thăng cấp và hơn nữa còn là một lính mới. Bởi vì trừ những tân thần cái gì cũng không biết rõ ràng thì không có bất kỳ vị thần linh nào mở ra một thần quốc có phạm vi khổng lồ như vậy ở trong thần quốc không một bóng người.
Tân thần chân chính là tuyệt đối không thể chịu được tiêu hao khổng lồ như vậy. Cho nên trong ý nghĩ của bọn họ muốn đánh chết Cự Ma Thần quả thật là việc đánh là chiếm được. Nhưng bọn họ cũng thật không ngờ. thực lực chân chính của Cự Ma Thần cũng không phải chỉ là một kẻ mới thăng cấp thần linh, mà là một vị đứng đầu hắc ám dung họp chín linh hồn. Cho nên trong một trận chiến đấu xa xa không thể nói là kịch liệt, Cự Ma Thần tiêu diệt toàn bộ những người nàỵ. Nhưng sau khi hấp thu trí nhớ bọn họ, Cự Ma Thần lại phát hiện một chuyện rất khủng bố. Hóa ra tiểu đội săn bắt do ngụy thần ngụy trang tạo thành này cũng không phải tình cờ mà đến, mà là do một vị thần linh bậc trung hắc ám hệ chỉ bảo mới biết. Vị thần linh bậc trung kia sở dĩ chú ý tới Cự Ma Thần là bởi vì do năm thần tính trên người vong linh thống soái Nuke Te gây nên họa. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân tuy rằng lấy được năm thần tính này nhưng hắn và Cự Ma Thần đều thật không ngờ trong năm thần tính này không ngờ có liên quan đến một vị thần linh bậc trung hắc ám hệ chủ nhân của Nuke Te.
Vào lúc Nuke Te chuyển hóa thần tính, vị thần linh này cũng từng ra tay giúp đỡ một lần. Cho nên trong một cơ hội ngẫu nhiên khiến cho vị thần linh này cảm ứng được sự tồn tại của Cự Ma Thần, tự nhiên là hắn rất tức giận. Chỉ có điều vị thần linh này vừa chìm vào ngủ say. vì thế mới phái một đám ngụy thần tạo thành tiểu đội săn bắt muốn chém giết tại chỗ Cự Ma Thần mới thăng tiến thần linh này. Cự Ma Thần biết rõ át chủ bài của đối phương lập tức tìm đến Day Ville. Hai bên bàn bạc vô cùng đơn giản, lập tức liên hệ với Tiếu Ân. Có lẽ chỉ bằng vào thực lực ba người bọn họ liên thủ mới có thể đánh một trận.
Giờ phút này, đại bộ phận ý thức của vị thần linh bậc trung hắc ám hệ kia đang chìm vào ngủ sâu cho nên cũng không lập tức gây chiến, chỉ là phái một bộ phận người khắp nơi tìm hiểu về sự tích của Cự Ma Thần. Day Ville có thể đến nơi đây kỳ thật cũng là một bất ngờ.
Tên truyền kỳ thạch tượng quỷ mắt trộm kia bản thân chính là tín đồ của vị thần linh bậc trung kia. Hắn phụng mệnh thám thính nội tình của Cự Ma Thần, dưới tình huống ngẫu nhiên bị Day Ville phát hiện liền đi theo đến đây. Không nghĩ tới bên trong này lại được thỏa tâm nguyện, thật sự gặp được Tiếu Ân.
Hơi nghiêm mặt, Tiếu Ân biết một khi vị thần linh kia từ trong ngủ say tỉnh lại như vậy sẽ đến lượt Cự Ma Thần gặp xui. Mà quan hệ của hắn cùng với Cự Ma Thần tuyệt đối là nhất vinh câu vinh, nhất tồn câu tồn (một người quang vinh thì cùng quang vinh, một người tồn hại thì cùng bị tổn hại).
Chỉ có điều hiện tại hắn lại cũng không có biện pháp cụ thể để giải trừ nguy cơ lần này. Dưới sự chỉ dẫn của người mặc lam bào, đám người Tiếu Ân rốt cục đi tới thần điện của Ake Hayes.
Đâv cũng là một tòa thần điện thật lớn, mặc dù quy mô và khí thế không thể so với thần điện của Odin Lage nhưng luận về sự xa hoa, xa xỉ thì lại có thừa.
Phía trước thần điện có hai hàng ma pháp võ sĩ dưới sự lãnh đạo của một vị thần sứ mặc lam bào cung kính tiếp đón.
Hai mắt Tiếu Ân đột nhiên sáng ngời, trong lòng hắn cũng có một phương pháp.
Hắn cũng biết là chuyện gì xảy ra, tên thạch tuợng quỷ kia không ngờ lại trêu chọc đến minh. Mà đây có lẽ là cơ hội duy nhất để xoay chuyên càn khôn. Trong lòng nếu đã có quyết định, những băn khoăn lúc trước tự nhiên cũng biến mất. Dưới chỉ dẫn của vị thần sứ kia, đám người Tiếu Ân chính thức tiến vào trong thần điện của chủ thần phong hệ Ake Hayes.
Khoảnh khắc đám người Tiếu Ân tiến vào thần điện, trên người lập tức có thêm một làn gió rất nhỏ nhưng có linh tính. Tiếu Ân lập tức hiểu được ngụy trang của đám người mình căn bản không có khả năng giấu diếm được vị phong thân đại nhân này.
Giơ tay vẫy một cái, thần thánh quyền trượng lập tức xuất hiện trong tay Tiếu Ân. Mà trên người hắn cũng nổi lên năng lượng quang minh thuần túy và khí thế cường đại.
“Hóa ra là giáo hoàng đại nhân của Odin Lage thần vương bệ hạ đích thân tới. Vậy thì trách không được.” Giọng nói mờ mịt hư vô lại vang lên một lần nữa, dường như vị thần linh đại nhân này có thể tự do qua lại trong không gian giống như không có một nơi cố định.
Tiếu Ân giơ cao quyền trượng, khẽ gật đầu, xin lỗi: “Ake Hayes bệ hạ tôn kính. Chúng ta tới nơi này cũng không có ác ý gì, chỉ là muốn giải sầu mà thôi. Chỉ có điều gặp chuyện như vậy thật sự là tiếc nuối to lớn.”
“Đúng vậy, giáo hoàng bệ hạ tôn kính. Đây thật sự là một tiếc nuối.”
Mặt Tiếu Ân không chút thay đổi nói: “Nếu tiếc nuối đã xảy ra. Như vậy nên bù đắp lại.”
“Ồ! Ngài nói làm thế nào bù lại?”
“Tạo thành tiếc nuối cho hai bên chúng ta chính là thạch tượng quỷ kia. Trên người hắn có khí tức của một vị thần linh hắc ám hệ nào đó. Chỉ cần lau sạch toàn bộ tự nhiên có thể bù lại tiếc nuối này rồi!” Tiếu Ân bình thần nói.
Mà hai người phía sau hắn lại đồng thời kinh hãi trong lòng. Tiếu Ân nói như vậy chẳng lẽ hắn muốn khơi mào chiến tranh giữa thần linh sao? Không biết thần vương bệ hạ lúc này còn ủng hộ hắn hay không.
Ake Hayes dường như trầm mặc một chút, hỏi: “Ngài có tính toán gì không thưa giáo hoàng của Odin Laae thần vương bệ hạ.”
Tiếu Ân hừ lạnh trong lòng, vị phong thần nàv tuy rằng hỏi rất khách khí nhưng hắn lại chỉ ra thân phận của mình chẳng qua là dựa dẫm vào cái chỗ dựa vững chắc Odin Lage thần vương mà thôi.
Tuv rằng đây là một sự thật tuyệt đối nhưng Tiếu Ân lại vẫn như trước cảm nhận được một tia khinh miệt như có như không.
Đây là khác nhau lớn nhất giữa thần linh và người thường. Muốn được đối phương tán thành. Gần như là chuyện không có khả năng.
Nhưng Tiếu Ân đã sớm quyết định chủ ý. tự nhiên sẽ không để việc cỏn con ấy trong lòng. Hắn lãnh đạm nói: “Ta đại biểu thần vương bệ hạ ở thế gian, phàm là nơi ta đi qua chính là nơi vinh quang của thần vương bệ hạ. Đã có người xúc phạm, như vậy chúng ta phải gạt bỏ những thứ xúc phạm vinh quang của bệ hạ và mọi thứ có liên quan.”
Nhiệt độ trong thần điện giờ phút này dường như đột nhiên bị hạ mấy độ.
Đừng nói là Habib Hey, ngay cả hai vị thần linh thuộc về hai thế lực khác nhau giờ phút này cũng có một loại hàn ý ăn sâu vào xương tủy.
Sát khí thật lớn, sát ý thật nặng.
Ake Hayes trầm mặc một chút, ngưng trọng nói: “Giáo hoàng bệ hạ. Chẳng lẽ ngươi muốn cho thần linh bậc trung Nuo Weijia…”
Sắc mặt Tiếu Ân vô cùng ngưng trọng nói: “Ake Hayes bệ hạ tôn quý. Cũng không phải ta muốn cho hắn ngã xuống. Mà là hành vi của hắn khiến cho hắn nhất định ngã xuống.”
Ake Hayes trầm mặc, lúc này thanh âm tạm ngừng càng thêm lâu dài. Rốt cục hắn kéo dài giọng: “Đây là xung đột giữa thần linh quang minh hệ và hắc ám hệ. Đối với chuyện này ta không phát biểu ý kiến gì cả!”
Tiếu Ân khẽ gật đầu nói: “Ta hiểu! Chuyện thảo phạt Nuo Weijia không quan hệ gì với bệ hạ. Nhưng ngài chính là nhân chứng của trận xung đột này.”
Dứt lời, hắn hướng về nơi hư vô trong thần điện, hơi khom người nói: “Bệ hạ! Xin tha thứ cho sự vô lễ của ta. Xin cáo từ!”
Nhìn Tiếu Án mang theo người rời đi. Gió trong đại điện đột nhiên bốc lên, chỉ chốc lát liền hình thành một bóng dáng trong suốt, nguy nga màu lam.
Đây là một trong những phân thân của Ake Hayes. Cho dù là ở trong thần quốc của mình, thần linh cũng không có khả năng sử dụng bản thể để gặp người ngoài. Sử dụng bản thể để tiếp người ngoài bất kể dưới tình huống nào đều là một hành vi vô cùng mạo hiểm. Cho nên có thể nhìn thấy bản thể của thần linh chỉ có tiến vào thiên không thần điện trong thần quốc mới được.
Giờ phút này phân thân của Ake Hayes lẳng lặng nhìn phương hướng đám người Tiếu Ân rời đi. Hắn cũng không tức giận vì thái độ vô lễ của đối phương với hắn. Bởi vì hắn hết sức rõ ràng sự chênh lệch giữa mình và thần vương. Đây chính là một khe hở không thể vượt qua. Là giáo hoàng của thần vương, Tiếu Ân quả thật có thực lực để cuồng ngạo như vậy.
Chỉ có điều, hắn thân là giáo hoàng của một trong thất đại thần vương quang minh hệ không ngờ lại vì chút xung đột ấy mà làm ra phản ứng mãnh liệt như thế. Thật sự không biết điều này đến tột cùng sẽ mang đến chấn động mãnh liệt thế nào đối với thần giới đã bình tĩnh trở lại?
Rời khỏi phần đông kiến trúc trên mặt đất của Ake Hayes, trong mắt Dike Stan và Habib Hey đều có một tia lo lắng không rõ.
Vinh quang của thần vương tất nhiên là không thể bị người khinh nhờn, nhưng hành vi của Tiếu Ân này bất kể trong mắt người nào đều dường như rất quá mức. Một xung đột nho nhỏ không ngờ liền muốn cho một vị thần linh, mà lại còn là bậc trung ngã xuống. Đây là một chuyện không thể tưởng tượng.
Đương nhiên bọn họ cũng biết, thời điểm Tiếu Ân nói ra lời nói đó trước mặt Ake Hayes cũng đã là tuyên ngôn, tuyên ngôn cường thế hướng về phần đông thần linh của thần giới.
Trước mặt bọn họ đã không có con đưòng thứ hai để đi. Có, đó chính là hoàn toàn hủy diệt thần linh bậc trung Nuo Weijia khỏi thần giới.
“Habib Hey.” Tiếu Ân mở miệng, nói: “Chúng ta trở về thần quốc. Dùng tốc độ nhanh nhất, lập tức!”
“Vâng!” Habib Hey cũng không hề chần chừ, lấy thủ pháp ẩn mật phát ra mệnh lệnh triệu tập. Tuy rằng nơi đây là thần quốc của phong thần Ake Hayes, nhưng một pháp thuật nho nhỏ như vậy vẫn có thể phóng thích.
“Giáo hoàng bệ hạ.” Dike Stan hơi chút cúi đầu, trên người có một cỗ khí thế mênh mông cường đại tràn ra: “Vào thời điêm thảo phạt Nuo Weijia, hy vọng ngài có thể cho phép ta trở thành quan chỉ huy tiên phong dưới trướng của ngài.”
Tiếu Ân nao nao, hỏi: “Dike Stan các hạ. Ngài cũng tán thành quyết định của ta sao?”
Dike Stan bình tĩnh nói: “Giáo hoàng bệ hạ nếu đã tuyên bố, như vậy bất kể chúng ta tán thành hay không đều phải chấp hành.”
Hắn nhìn Tiếu Ân thật sâu, nói: “Ngài hiện tại là người phát ngôn của Odin Lage bệ hạ. Quyết định của ngài chính là quyết định của thần vương bệ hạ. Chúng ta cũng không lựa chọn nghi ngờ và phản đối.”
Trên mặt Tiếu Ân lộ ra một tia ý cười hài lòng. Tuy nhiên ở sau ý cười này lại cất giấu một loại chua xót nói không nên lời.
Hắn giờ phút này quả thật cường đại, ngay cả hai vị cường giả đạt tới cảnh giới thần linh đều ở trước mặt hắn làm ra nhượng bộ và tránh né. Nhưng hết thảy cũng không phải nguyên nhân từ bản thân hắn, mà là bởi vì vị đại thần phía sau lưng hắn. Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy có chút mất hứng, hai tay của hắn vô hình trung nắm thật chặt.
Giáo hoàng này cũng không phải là mục tiêu cuối cùng của hắn. Có lẽ đợi cho sau khi chuyện này kết thúc nên từ chức giáo hoàng, cố gắng hình thành thuộc tính thứ chín rồi sau đó đốt thần hỏa. Chỉ có lực lượng thuộc về chính mình mới là vĩnh hằng chân chính. Xa xa truyền đến hơn trăm khí tức cường đại. Sau khi nhận được lệnh triệu tập của Habib Hey, tất cả ma pháp võ sĩ và người hầu đều dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Nếu là tốc độ nhanh nhất tự nhiên cũng không cần phải che giấu nữa.
Khi hơn trăm ma pháp võ sĩ cấp bậc tương đương ngụy thần ở cùng một chỗ, chấn động tạo thành thật sự là có thể tưởng tượng được.
※※※
Tại nơi ở của phong thần Ake Hayes, các thần chi tử và thần chi nữ thấy được đội hình cường đại như vậy, trừ một số người cường đại ra thì đại đa số đều bị dọa không nhẹ. Trên trăm ma pháp võ sĩ cấp ngụy thần, ngay cả là thần linh bậc trung cũng chưa chắc đưa ra được một trận hình lớn như vậy. Thật không biết là cái thần quốc này lại có vị đại nhân vật khó lường nào tới. Sau khi Tiếu Ân hội hợp với mọi người, chuyện thứ nhất muốn làm chính là trở về thần quốc, và ở trong thần điện của thần quốc tiến hành cầu nguyện đối với Odin Lage thần vương. Khu thần điện khổng lồ vẫn vững vàng trùng điệp như núi cao. Tất cả mọi chuyện trong thần quốc dường như không chút biến hóa. Mỗi ngày đều làm mọi chuyện như thường ngày. Dưới kích thích tinh thần hưởng thụ của thần linh, mọi người càng giống như một đám kẻ điên mất trí và năng lực tự hỏi. Cho dù là thần linh cũng không thể phủ nhận. Giáo đồ thành tín nhất trên thế giới chính là một đám kẻ điên, một đám kẻ điên không có tính người. Tiếu Ân khẽ vung tay lên. mọi người bên cạnh bao gồm thủ vệ và đám người hầu quét tước trong trung tâm thần điện đều yên lặng lui xuống. Bọn họ đều biết giáo hoàng bệ hạ muốn tiến hành liên lạc với thần vương bệ hạ vĩ đại.
Trao đổi mức độ này cũng không phải là bất kỳ người nào khác có thể ở đây quan sát. Cho dù là nghe trộm một câu đều là tội lớn khinh thường thần linh.
Ngay sau đó, bên trong thần điện rộng lớn không có bất kỳ người ngoài nào cả. Cho dù là Habib Hey thân cận với Tiếu Ân nhất cũng tránh né không hề trì hoãn. Tiếu Ân đưa thần thánh quyền trượng tới trước mặt, trong mắt có một tia kiên định. Mượn lực lượng của thần vương đả kích Nuo Weijia, giải quyết nguy cơ của Cự Ma Thần từ gốc rễ. Ý tưởng này tuy rằng rất tốt nhưng Tiếu Ân cũng hiểu được muốn giấu diếm được thần linh trên cơ bản là một chuyện vô cùng xa vời. Một khi đã như vậy, vậy thì làm một cuộc giao dịch với đối phương!
“Thần vương bệ hạ Odin Lage vĩ đại. Lấy thần lực có mặt khắp nơi của ngài hẳn là đã biết chuyện xảy ra ở trong thần quốc của Ake Hayes. Ta thừa nhận, đối với Nuo Weijia. ta có một loại căm hận cực độ hy vọng có thể được sự trợ giúp của ngài mà gạt bỏ vị thần linh hắc ám hệ này.” Tiếu Ân dùng giọng nói vô cùng chân thành: “Một khi thành công gạt bỏ thần linh hắc ám hệ Nuo Weijia, ta sẽ lập tức hạ giới cố gắng mời Vô Danh tiên sinh đến gặp mặt ngài!”
Trong đại điện yên tĩnh như cũ dường như không ai nghe được lời cầu nguyện của Tiếu Ân. Nhưng hắn cũng không dám có chút lơ là nào.
Dường như chờ đợi một thời gian rất lâu, một cỗ khí tức rất nặng mà tràn ngập uy áp chậm rãi tràn ngập đại điện.
Khoảnh khắc cỗ khí tức này xuất hiện, thân thể Tiếu Ân dường như cảm thấy được một tia hàn ý mà thoáng chút khom người. Đây là thái độ tôn kính hắn cố ý biểu hiện ra ngoài. Nếu muốn mượn lực lượng của đối phương hắn cũng không ngại hạ thấp tư thế thêm một chút.
Rốt cục, trong sự mong mỏi của Tiếu Ân, thanh âm Odin Lage truyền đến: “Chuyện ngươi muốn gạt bỏ một thần linh bậc trung có quan hệ gì với chuyện mời Vô Danh sao?”
Giọng nói của Odin Lage trước sau như một tràn ngập uy nghiêm, nhưng là dường như Tiếu Ân lại nghe ra được một vẻ khác thường ở trong.
Hắn do dự một chút, nói: “Tất nhiên, bởi vì sự tồn tại của Nuo Weijia tạo thành ảnh hưởng thật lớn đối với ta. Cho nên hắn phải ngã xuống.”
“Ngươi đã nhìn không vừa mắt, vậy khiến cho hắn ngã xuống đi!” Giọng nói Odin Lage lại một lần nữa truyền đến. Tuy nhiên lúc này giọng điệu cực kỳ bình thản. Dường như lời hắn nói không phải về chuyện lớn quan hệ đến việc sống chết của một thần linh bậc trung mà là một chuyện nhỏ bé không đáng kể, ví như chuyện nhỏ hỏi thăm thời tiết lẫn nhau.
Tiếu Ân đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một vẻ vui mừng.
Tuy rằng hắn sớm có dự cảm nếu Odin Lage vì chuyện của Vô Danh mà ngay cả vị trí giáo hoàng đều giao cho hắn, như vậy chỉ cần mình cam đoan với hắn hết sức mới Vô Danh đi lên thì hắn liền khẳng định sẽ lựa chọn ủng hộ mình.
Nhưng trước đó hắn cũng không ngờ, hết thảy mọi chuyện đều thuận lợi như vậy. Odin Lage dường như căn bản không thèm để ý đến quyết định mình đã làm ra.
“Bệ hạ vĩ đại. Ngài đồng ý thảo phạt Nuo Weijia?”
“Nếu ta cho ngươi trở thành giáo hoàng, giao cho ngươi quyền lực điều khiển mọi lực lượng trong thần quốc, như vậy ngươi chính là người phát ngôn của ta. Một thần linh bậc trung, mạt sát thì mạt sát, làm gì có quan hệ gì với Vô Danh.”
Cơ mặt Tiếu Ân thoáng run lên, trước khi tới đây hắn thậm chí đã tính toán suy nghĩ bài thuyết phục. Chỉ cần không lộ ra vài cơ mật trọng yếu nhất, như vậy những chi tiết không trọng yếu nhất hắn cũng không quan tâm có lộ ra ngoài hay không. Có một số bí mật cũng có thể tung ra một chút vào lúc thích hợp.
Nhưng khoảnh khắc lời nói hào khí ngất trời của Odin Lage nói ra, tất cả lý do mà Tiếu Ân đã chuẩn bị đều không cẩn thiết.
Odin Lage - vị thần vương bệ hạ vĩ đại này không ngờ không chút để vị thần linh bậc trung kia trong lòng.
Đối với hắn mà nói, vị thần linh bậc trung hắc ám hệ Nuo Weijia ở trong mắt người khác là chí cao vô thượng nhưng trong mắt hắn thì chẳng khác gì con chó, con mèo ngẫu nhiên gặp trên đường.
“Nếu nhìn không vừa mắt, vậy khiến hắn ngã xuống!”
Đây là một câu nói hào khí biết bao. Khuôn mặt Tiếu Ân dần dần trướng đỏ, trong lòng hắn tràn ngập cảm khái và hy vọng vô hạn về tương lai.
Sâu trong đáy lòng hắn dường như đã có mầm móng của một loại tên là ‘dã tâm’ đã bắt đầu mọc rễ nảy mầm và phá đất chui lên. Nếu là trước ngày hôm nay mọi nỗ lực tu luyện của Tiếu Ân, cố gắng hết sức khiến cho thực lực của mình không ngừng tăng vọt, mục đích chính là không muốn bị người kìm chế và khi nhục. Như vậy sau ngày hôm nay, tâm tính của Tiếu Ân đã hoàn toàn thay đổi. Hắn theo đuổi cũng không hề chỉ lo yên lặng sinh sống cho riêng mình. Trong lòng hắn âm thầm lặp lời thề.
“Thần vương! Vua của các thần.”
Có thể chỉ trong một câu quyết định sự sống chết của một vị thần linh bậc trung. Chỉ có đạt tới độ cao như vậy mới xem như là chân chính không uổng kiếp này. Hít một hơi thật sâu, trên mặt Tiếu Ân nổi lên một tia nhàn nhạt màu đỏ. Đôi mắt hắn lóe sáng nhưng con người hắn lại dường như có vẻ bình tĩnh hơn. Gắt gao nắm quyền trượng trong tay. Tiếu Ân cung kính nói: “Odin Lage bệ hạ vĩ đại! Tiếu Ân cảm kích sự rộng rãi của ngài, nhất định sẽ khiến cho vinh quang của ngài trải khắp thiên địa.”
Sau một trận năng lượng dao động trong không gian, khí tức của Odin Lage thần vương đã hoàn toàn biến mất. Giống như là cho tới bây giờ hắn chưa từng đến, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Chỉ có một biến hóa duy nhất chính là ở trước mặt Tiếu Ân xuất hiện một cái kèn màu vàng kim. Tiếu Ân hít sâu một hơi. Hắn biết, ở trong thần quốc này chỉ cần thần vương bệ hạ nguyện ý như vậy hắn liền có thể nhìn thấy mọi thứ.
Bất kể trong thần quốc này xảy ra chuyện gì: quá khứ, hiện tại và tương lai…
Chậm rãi đứng thẳng thân hình, Tiếu Ân ngẩng đầu lên, vẻ kiên định trong mắt không đổi. Hắn nhìn trong lòng bàn tay mình, nơi đó có một tử sắc lôi điện tận tình nhảy múa giống như tâm tinh hắn giờ phút này!
Hắn cầm cây kèn, đi ra thần điện. Trên quảng trường, hơn vạn ma pháp võ sĩ, hơn trăm trưởng lão thần điện đã sớm tụ tập một chỗ. Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua trên người bọn họ, giọng nói hắn vang dội mà tràn ngập một loại uy nghiêm làm người ta không thể chống cự.
“Thần dụ - Gạt bỏ Nuo Weijia…”
Cả quảng trường một mảnh nghiêm trang, khi hai tiếng ‘thần dụ’ vang lên, mọi người đều đứng thẳng tắp. Trong mắt bọn họ lóe lên hào quang nguy hiểm mà kích động.
Thần dụ! Trừ lúc giáo hoàng bệ hạ xuất hiện thì đã bao năm ‘thần dụ’ chưa giáng xuống. Ánh mắt Dike Stan sau khi Tiếu Ân đi ra thì vẫn nhìn chằm chằm vào cây kèn màu hoàng kim trong tay hắn. Sau khi Tiếu Ân nói xong, vị lão nhân được phong làm thần linh này đi lên mấy bước tới trước mặt Tiếu Ân, khom người đưa hai tay ra trước. Tiếu Ân nhìn lão một cái thật sâu, cầm cây kèn màu hoàng kim đặt lên tay lão. Vẻ kích động trong mắt Dike Stan không chút nào yếu bớt, lão nhẹ nhàng vuốt khắp cây kèn, vẻ mặt chuyên chú và thành kính giống như là đang vuốt ve da thịt người thương yêu nhất. Ngay cả da dẻ của lão dường như bị kích động quá độ mà nổi lên màu đỏ như hoa hồng.
Tiếu Ân biết cây kèn hoàng kim này khẳng định là còn có tác dụng diệu kỳ khác, nhưng đến tột cùng là tác dụng gì thì hắn không biết. Tuy nhiên xem biểu tình của Dike Stan, phỏng chừng đã không phiền đến Tiếu Ân lo lắng. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Vị thần linh được sắc phong có thực lực cường đại này rốt cục kiềm chế biểu hiện kích động trên người. Lão ngẩng đẩu nhìn về phía Tiếu Ân, lúc này trong mắt đã không còn bất kỳ do dự và bất mãn nữa.
Trong giờ khắc này, lão đã hóa thân thành đấu sĩ thuần túy. Trong mắt lão, Nuo Weijia chính là dị giáo đồ, là kẻ thù của Odin Lage thần vương bệ hạ. là chướng ngại cản trở ánh sáng của thần vương chiếu rọi, cho nên cần phải bị quét dọn, bị tiêu diệt. Chỉ đơn giản như thế mà thôi!
Về phần các nghi vấn và suy nghĩ khác trong giờ khắc này đều bị hắn vứt ra sau đầu, không bao giờ so đo cái gì nữa.
“Giáo hoàng bệ hạ. Ngài tính vận dụng bao nhiêu quân lực?” Dike Stan giọng cung kính hỏi.
“Điều này còn cần ta quyết định sao?”
“Đúng. Thần vương bệ hạ ban kèn chiến tranh cho ngài. Chỉ cần ngài nguyện ý có thể điều hết tất cả vũ lực trong mười vạn phân khu.”
Tiếu Ân nhíu mày. Vũ lực của mười vạn phân khu chỉ vì đối phó với một thần linh bậc trung! Điều này cũng quá khoa trương rồi!
Tuy nhiên, nói thật đối với tri thức về phương diện quân sự thì quả thật hắn một con gà mờ, không rành rẽ gì.
“Khụ khụ! Habib Hey. Ngươi thấy bao nhiêu người xuất chinh là có thể?” Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào trên người Habib Hey hắn tín nhiệm nhất.
Habib Hey bước một bước dài lên trước, nói: “Giáo hoàng bệ hạ vĩ đại! Chỉ cần một phân khu chúng ta cũng đã đủ rồi!”
Tiếu Ân ngẩn ra. Tuy rằng mười vạn phân khu là một trò cười, nhưng là lực lượng một phân khu đi đối phó một thần linh cũng không tránh khỏi rất quá đáng chứ.
Tuy nhiên, nhìn một vạn ma pháp võ sĩ có thực lực ngụy thần trước mặt. còn có gần hai trăm thần điện trưởng lão có thực lực ngang hình chiếu thần vương bệ hạ, trong lòng Tiếu Ân mơ hồ cảm thấy Habib Hey dường như cũng không nói ngoa.
Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân vẫn khẽ lắc đầu, nói: “Một phân khu không đủ, vậy mười phân khu đi!”
“Dạ. Xin tuân theo ý chỉ của bệ hạ ngài.” Dike Stan giọng cung kính nói một câu.
Sau đó, lão xoay người, sắc mặt ngưng trọng giơ cây kèn hoàng kim trong tay lên. Thái độ lão thành kính, dường như trong tay không phải chỉ là một cây kèn hoàng kim mà là một quái vật lớn có lực ngàn cân vậy.
“Tuuuuu…” Tiếng kèn chiến tranh ở trong thần giới ngân nga. Đương nhiên dưới sự khống chế của Dike Stan, kèn chiến tranh cũng không vang vọng tất cả mọi khu vực.
Dù sao lấy thực lực của thần vương Odin Lage, muốn gạt bỏ một thần linh bậc trung còn không cần phải tiến hành tổng động viên toàn thần quốc.
Trong mắt tên thạch tượng quỷ kia lóe lên một đạo hung quang nói: “Nuke Te các hạ là do ngươi giết chết, chủ ta nhất định sẽ vì các hạ báo thù…”
Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.
Không cần hỏi, người này khẳng định là một trong những thuộc hạ của vong linh thống soái Nuke Te. Chỉ có điều Tiếu Ân không nghĩ ra chính là hắn làm sao biết được mình cũng là một trong số đó? Chẳng lẽ trong ba người còn lại có người lộ ra hay sao?
Trên mặt Habib Hey nổi lên một tia giận dữ, hắn tiến lên trước một bước, lực lượng quang minh tinh khiết trên người dần dần phóng thích ra.
Sau khi cảm nhận được năng lượng chân thật của Habib Hey, trên mặt thạch tượng quỷ kia lập tức lộ ra vẻ kinh hãi muốn chết. Lực lượng quang minh tinh khiết là khắc tinh tuyệt đối của lực lượng hắc ám. Vừa rồi hắn đã ăn đau khổ một lần, trong lòng vốn còn sợ hãi, giờ phút này hắn cảm nhận được thực lực mạnh hơn cả cấp bậc ngụy thần của Habib Hey thì lại càng không khỏi sợ hãi. Đến bây giờ hắn mới có chút hối hận vì sao phải đối mặt chỉ trích, lúc này chính là rước họa vào thân. Không trung đột nhiên truyền đến một hồi năng lượng dao động mãnh liệt, ba lão già lam bào kết bạn mà đến. Theo dao động năng lượng trên người bọn họ thì mỗi người đều có thực lực tương đương cấp bậc ngụy thần, hơn nữa trên người bọn họ rõ ràng mang theo lực lượng của Ake Hayes.
Giờ phút này trên mặt bọn họ đều có vẻ không vui. Quả thật khi có xung đột xảy ra trong phạn vi quản lý của bọn họ tự nhiên là không có khả năng cao hứng. Ba người này nhanh chóng hạ xuống, liếc mắt nhìn mọi người ở đây một lượt, sắc mặt đều ngưng trọng. Bọn họ nhận được báo cáo là nơi này có bốn truyền kỳ xung đột với nhau, nhưng khi bọn họ đến đây lại phát hiện ra thạch tượng quỷ kia quả đúng là truyền kỳ nhưng đối thủ của hắn rõ ràng đã vượt qua truyền kỳ, đạt tới cấp bậc ngụy thần. Hơn nữa càng đáng sợ chính là người này phóng thích năng lượng không ngờ lại là năng lượng quang minh tinh khiết cường đại, khắc tinh của sinh linh hắc ám hệ.
Vừa nghĩ tới hai chủng tộc cực đoan xảy ra xung đột, ba lão già này lập tức đau đầu không thôi. Thạch tượng quỷ vừa nhìn thấy ba người này lập tức nhảy dựng lên, không chút nào xấu hổ chạy đến phía sau bọn họ, nói: “Ba vị đại nhân. Bọn họ ăn cắp bảo vật của ta, xin ngài giữ gìn công chính, làm chủ cho ta!”
Lão già lam bào cầm đầu do dự một chút nhìn về phía đám người Tiếu Ân.
Habib Hey lập tức cả giận ‘hừ’ một tiếng, nói: “Nói hươu nói vượn. Mấy thứ này là do chúng ta mua.”
Hắn ngẳng đầu lên, lãnh đạm nói: “Lấy thực lực của chúng ta, ngươi nghĩ rằng chúng ta cần phải đi trộm đồ sao?”
Thanh âm hắn tràn ngập giọng điệu khinh thường, phối hợp với khí tức cường đại lúc này phát ra đều có một lực lượng nói không nên lời mà khiến cho người ta tin phục.
Ba người lam bào kia nửa tin nửa ngờ, tuy nhiên nếu nói một ngụy thần quang minh hệ tinh khiết đi ăn cắp một truyền kỳ hắc ám hệ, như vậy phàm là người nghe được thì tám chín phần mười là không ai tin.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, một người nhìn về phía thạch tượng quỷ, hỏi: “Ngươi nói thứ này là bọn họ trộm của ngươi. Có chứng cớ gì không?”
Tên thạch tượng quỷ kia ngẩn ra, lập tức thẹn quá thành giận: “Đồ vật của ta ở trên tay bọn họ, tuyệt đối sẽ không nhận nhầm!”
Sắc mặt người lam bào nói chuyện đầu tiên hơi trầm xuống, tuy nhiên là người chấp pháp, hắn cũng không thể trắng trợn thiên vị một bên nào. Hắn xoay người, khẽ gật đầu với đám người Tiếu Ân, ôn hòa nói: “Xin hỏi ba vị. Đồ vật trong tay các vị là từ đâu tới?”
Tiếu Ân chỉ vào cái sạp trước mặt. nói: “Ta mua từ nơi này.”
Nhưng khi Tiếu Ân quay đầu cũng không khỏi ngẩn ra. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện tên thất cấp thạch tượng quỷ vừa bán đồ vật này cho hắn đã sớm không còn tung tích. Vị lam bào kia thấy đống đồ vật lộn xộn trước sạp hàng không khỏi có chín phần tin lời nói của Tiếu Ân.
Đương nhiên đây cũng là bởi vì đám Tiếu Ân biểu hiện ra thực lực cường đại tới mức làm hắn có chút kiêng kị, nếu không hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy rút ra kết luận.
Quay đầu, người lam bào trầm giọng nói: “Thạch tuợng quỷ đại nhân. Vị đại nhân này nói, đồ vật đó là mua tới, ngài nghĩ thế nào?”
“Hừ! Đây rõ ràng là thứ ta mất trộm, hắn lại hỏi mua của người nào?” Thạch tuợng quỷ cà giận nói: “Trên mỗi một đồ vật ta đều để lại khí tức của chính mình, tuyệt đối không sai.”
Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân khẽ chuyển, lập tức cảm ứng được phía trên có một đoàn khí tức mỏng manh, hơn nữa khí tức này quả thật không khác gì khí tức của thạch tượng quỷ trước mắt.
Tuy nhiên nếu thứ này đã rơi vào trong tay hắn như vậy tuyệt đối không có đạo lý đưa ra. Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nói:
“Ba vị thần sứ tiên sinh. Ta không muốn gây phiền toái nhưng thứ này quả thật là ta mua ở đây, về phần có phải là vật bị mất của hắn hay không thì dưòng như cũng không trọng yếu.”
Dứt lời, Tiếu Ân dùng ánh mắt châm chọc nhìn thoáng qua thạch tượng quỷ. nói: “Ngay cả đồ vật của mình cũng không giữ được, vậy chỉ có thể oán trách ngươi vô năng!”
Khuôn mặt đen kịt của thạch tượng quỷ không ngờ nổi lên một tia màu đỏ, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn chăm chăm Tiếu Ân nhưng lại hết sức kiêng kị Habiv Hey cho nên thủy chung không dám khai chiến.
Vị mặc lam bào kia nhíu mày, hỏi: “Các hạ! Thứ của ngài là mua của ai?”
Tiếu Ân chi vào sạp hàng trống rỗng, nói: “Cũng là một thạch tượng quỷ, ai biết chạy đi nơi đâu rồi!”
Trên mặt mọi người đều hiện lên một tia hiểu ra. Bọn họ đều rõ đồ vật này phỏng chừng là tang vật, chỉ có điều tên trộm kia sau khi trộm được lập tức bán qua tay. Chuyện này có chút khó làm!
Người lam bào do dự một chút, rốt cục nói: “Các hạ! Nếu ngài không ngại chúng ta có thể lấy giá gốc mua lại đồ vật này. sau đó trả lại cho vị thạch tượng quỷ đại nhân này. Ngài thấy thế nào?”
Xung quanh lập tức rộ lên một loạt tiếng thì thầm khe khẽ, tuy nhiên đều là tiếng khen ngợi quyết định này.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, hết sức mỉm cười rồi nói: “Rất xin lỗi. Thứ ta đã mua vào tay không có thói quen lại bán ra.”
Thanh âm nổi lên xung quanh lập tức giống như bị đao chặt đứt, nháy mắt trở nên ngưng bặt.
Không ngờ lại có người ở đây không nể mặt thần sứ của Ake Hayes. Đây tuyệt đối là chuyện khó gặp. Sắc mặt người mặc lam bào lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hắn hít sâu một hơi, nói: “Các hạ. Kết hợp hai bên các ngươi trình bày, chúng ta đă có thể kết luận mấy thứ này quả thật là tang vật, chúng ta có quyền thu hồi. Đương nhiên ngài cũng có thể đạt được bồi thường tương xứng. Chúng ta sẽ dựa theo giá cả ngài mua để trả lại cho ngài.”
Thanh âm của hắn nâng cao một chút: “Đây là quy định chủ ta lập ra lúc khai trương, xin ngài tuân theo.”
Sắc mặt Tiếu Ân cũng trầm xuống. Nếu lúc này hắn cũng lẻ loi một mình như trước, gặp tình huống này thì tám chín phần mười là vuốt mũi chấp nhận.
Nhưng là hiện giờ vừa mới tìm được một chỗ dựa vững chắc thật lớn, hắn không muốn dễ dàng buông tha như vậy.
Chỉ có điều, còn không chờ hắn nói chuyện. Habib Hey lập tức tức giận nói: “Các hạ. Chủ nhân của ta đã trả lời thuyết phục với ngươi. Đồ vật này nếu đã ở trên người chủ nhân ta, như vậy chính là của chủ nhân ta. Xin không nên vì thế mà mở miệng nữa.”
Sắc mặt người lam bào lập tức biến đổi. Thần tình trong mắt trở nên âm trầm.
Mà trên mặt thạch tượng quỷ cũng lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa. Có thể khiến đám người Tiếu Ân khó xử, thậm chí khiến cho hai bên đánh nhau sống mái, như vậy còn có điều gì làm cho người ta vui vẻ hơn chuyện này đây!
Không khí trong sáng bắt đầu trở nên ảm đạm, những người khôn khéo đã bắt đầu thu sạp, muốn tránh đi rất xa. Dù sao mấy người bọn họ bày ra thực lực đã vượt qua phạm vi người bình thường có thể chịu đựng được. Một khi trong này bắt đầu đánh nhau, như vậy người gặp tai bay vạ gió tuyệt đối không ít.
Người mặc lam bào chậm rãi vung tay lên, các tín đồ của phong thần Ake Hayes lập tức tản ra mơ hồ vây quanh đám người Tiếu Ân. Vị mặc lam bào cuối cùng liếc mắt nhìn trong tay Tiếu Ân một cái, năm món đồ đen như mực. Vẻ xấu xí không biết vì sao hai bên đều coi trọng như thế.
Hắn cẩn thận cảm ứng một chút, trong lòng trở nên căng thẳng lập tức hiểu rõ nguyên do bên trong, trái tim không khỏi đập lên ‘thình thịch’.
Vẻ mặt hắn có chút phức tạp nhìn đám người Tiếu Ân và thạch tượng quỷ, không ngờ lại thoáng nổi lên một loại ý tưởng ăn cắp lại đồ của kẻ cắp.
Nhưng ngay khi tình thế dần trở nên khẩn trương, dường như đám người Tiếu Ân bất cứ lúc nào cũng có thể phát động xung đột với đối phương thì Dike Stan rốt cục thở dài một tiếng, từ phía sau Tiếu Ân bước ra.
Khi lão già này đi ra, tảng đá treo ở tim Tiếu Ân rốt cục thả xuống dưới.
Hắn đã biết được trận xung đột hôm nay đã không thể nổ ra. Quả nhiên theo Dike Stan bước ra, năng lượng quang minh tinh khiết, cường đại đến cực điểm lập tức như thủy triều tràn ra bốn phương tám hướng. Dưới cỗ năng lượng cường đại này. Tất cà mọi người không tự chủ được đều lui về phía sau. Bọn họ cố hết sức muốn ổn định thân mình nhưng lập tức phát hiện dưới cỗ khí thế như sóng gió động trời này, tất cả chống cự đều phí công.
Tuy nhiên Dike Stan cũng không làm quá mức. Hắn tràn ra tuy rằng là năng lượng quang minh tinh khiết nhưng khi chiếu đến Thạch tượng quỷ và đám sinh vật hệ hắc ám cũng không tịnh hóa sạch sẽ như tên đồng bọn cụt tay của bọn chúng. Lực khống chế trác tuyệt đến cực điểm này ngay cả Tiếu Ân và Nhất Hào liên thủ mới có thể làm được.
Trên mặt đất đột nhiên nổi lên một tia gió nhẹ, chỉ là một tia nhàn nhạt mà thôi.
Theo sau cơn gió nhẹ này giống như là con bướm vỗ cánh, tạo nên một trận cuồng phong thật lớn. Chỉ trong nháy mắt mà thôi, phàm là nơi bị quang minh bao phủ liền tràn ngập những trận gió lớn cuồng bạo. Lực lượng của gió và quang minh tương đương nhau, không ngờ chỉ khoảng nửa khắc này liền hình thành một trạng thái cân bằng thần kỳ nhất.
“Ake Hayes bệ hạ tôn kính. Kinh động ngài nghỉ ngơi, thật sự là ngượng ngùng.” Dike Stan thản nhiên nói.
Hắn nói chuyện với thái độ như gặp bạn cũ lập tức khiến cho tất cả mọi người đối với lão nhân vẫn một mực đứng sau Tiếu Ân và Habib Hey có cái nhìn rất khác trước. Không trung truyền đến một giọng nói hư vô mờ mịt: “Thần lực của Odin Laae bệ hạ vĩ đại không ngờ lại xuất hiện trong quốc gia này của ta. Thực là vinh hạnh của ta. Ừm, mời bọn họ đến thần điện của ta.”
Vị lam bào cầm đầu cung kính đáp một tiếng, ánh mắt nhìn về phía đám người Tiếu Ân đã không còn bất kỳ địch ý gì.
Về phần thạch tượng quỷ kia lại là vẻ mặt khiếp sợ, xoay người bước đi nháy mắt đã biến mất. Tuy rằng mấy người lam bào cũng từng có chút do dự, nhưng đám người Tiếu Ân không lên tiếng và biểu hiện ra vẻ mặt không để ý thì bọn họ cũng không ra tay ngăn cản. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Dike Stan vừa nổi bật một lần, lập tức lùi ra phía sau Tiếu Ân, bày ra bộ dáng nghe lời như thiên lôi chỉ đâu đánh đó lập tức khiến mọi người tập trung hết mọi sự chú ý lên Tiếu Ân.
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, ánh mắt lơ đãng đảo quanh một vòng nhưng mi tâm hắn cũng khẽ động không ai phát hiện.
Trong lòng hắn vô cùng khiếp sợ bởi vì ngay vừa rồi không ngờ hắn thấy được Day Ville và trong khoảnh khắc hai mắt giao nhau, hai người có linh hồn giống nhau cũng đã trao đổi một lượng tin tức cực kỳ khồng lồ.
Cũng không ai phát hiện chuyện này. Cho dù là phong thần Ake Hayes và thần chiến tranh Dike Stan được thần vương sắc phong cũng không phát hiện.
Bởi vì không ai lại nghĩ đến ở bên hai sinh mệnh thể chưa thành thần không ngờ lại có được cùng một linh hồn đầy đủ!
Tiếu Ân từ nơi của Day Ville nhận được một tin tức hết sức không tốt, thậm chí có thể dùng từ ‘hỏng bét’ để hình dung.
Sau khi Cự Ma Thần thăng lên thành thần linh và phi thăng thần giới liền luôn luôn làm rùa rụt đầu, cho tới bây giờ thì chưa từng tiếp xúc với bất kỳ thần linh nào. Nhưng cho dù là vậy cuối cùng hắn cũng bị người khác nhìn chằm chằm và phát hiện. Ngay tại mấy tháng trước, một đám thí thần đến từ hắc ám tiến vào thần quốc của Cự Ma Thần. Trong những người này, mỗi một người đều có được lực lượng tương đương với cấp ngụy thần, và trong tay của bọn họ còn có hai đạo cụ đặc thù chuyên môn đối phó với thần linh. Chỉ có điều những người này cũng không biết thực lực chân chính của Cự Ma Thần. Bọn họ còn tưởng rằng đây là một thần linh vừa mới thành công thăng cấp và hơn nữa còn là một lính mới. Bởi vì trừ những tân thần cái gì cũng không biết rõ ràng thì không có bất kỳ vị thần linh nào mở ra một thần quốc có phạm vi khổng lồ như vậy ở trong thần quốc không một bóng người.
Tân thần chân chính là tuyệt đối không thể chịu được tiêu hao khổng lồ như vậy. Cho nên trong ý nghĩ của bọn họ muốn đánh chết Cự Ma Thần quả thật là việc đánh là chiếm được. Nhưng bọn họ cũng thật không ngờ. thực lực chân chính của Cự Ma Thần cũng không phải chỉ là một kẻ mới thăng cấp thần linh, mà là một vị đứng đầu hắc ám dung họp chín linh hồn. Cho nên trong một trận chiến đấu xa xa không thể nói là kịch liệt, Cự Ma Thần tiêu diệt toàn bộ những người nàỵ. Nhưng sau khi hấp thu trí nhớ bọn họ, Cự Ma Thần lại phát hiện một chuyện rất khủng bố. Hóa ra tiểu đội săn bắt do ngụy thần ngụy trang tạo thành này cũng không phải tình cờ mà đến, mà là do một vị thần linh bậc trung hắc ám hệ chỉ bảo mới biết. Vị thần linh bậc trung kia sở dĩ chú ý tới Cự Ma Thần là bởi vì do năm thần tính trên người vong linh thống soái Nuke Te gây nên họa. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân tuy rằng lấy được năm thần tính này nhưng hắn và Cự Ma Thần đều thật không ngờ trong năm thần tính này không ngờ có liên quan đến một vị thần linh bậc trung hắc ám hệ chủ nhân của Nuke Te.
Vào lúc Nuke Te chuyển hóa thần tính, vị thần linh này cũng từng ra tay giúp đỡ một lần. Cho nên trong một cơ hội ngẫu nhiên khiến cho vị thần linh này cảm ứng được sự tồn tại của Cự Ma Thần, tự nhiên là hắn rất tức giận. Chỉ có điều vị thần linh này vừa chìm vào ngủ say. vì thế mới phái một đám ngụy thần tạo thành tiểu đội săn bắt muốn chém giết tại chỗ Cự Ma Thần mới thăng tiến thần linh này. Cự Ma Thần biết rõ át chủ bài của đối phương lập tức tìm đến Day Ville. Hai bên bàn bạc vô cùng đơn giản, lập tức liên hệ với Tiếu Ân. Có lẽ chỉ bằng vào thực lực ba người bọn họ liên thủ mới có thể đánh một trận.
Giờ phút này, đại bộ phận ý thức của vị thần linh bậc trung hắc ám hệ kia đang chìm vào ngủ sâu cho nên cũng không lập tức gây chiến, chỉ là phái một bộ phận người khắp nơi tìm hiểu về sự tích của Cự Ma Thần. Day Ville có thể đến nơi đây kỳ thật cũng là một bất ngờ.
Tên truyền kỳ thạch tượng quỷ mắt trộm kia bản thân chính là tín đồ của vị thần linh bậc trung kia. Hắn phụng mệnh thám thính nội tình của Cự Ma Thần, dưới tình huống ngẫu nhiên bị Day Ville phát hiện liền đi theo đến đây. Không nghĩ tới bên trong này lại được thỏa tâm nguyện, thật sự gặp được Tiếu Ân.
Hơi nghiêm mặt, Tiếu Ân biết một khi vị thần linh kia từ trong ngủ say tỉnh lại như vậy sẽ đến lượt Cự Ma Thần gặp xui. Mà quan hệ của hắn cùng với Cự Ma Thần tuyệt đối là nhất vinh câu vinh, nhất tồn câu tồn (một người quang vinh thì cùng quang vinh, một người tồn hại thì cùng bị tổn hại).
Chỉ có điều hiện tại hắn lại cũng không có biện pháp cụ thể để giải trừ nguy cơ lần này. Dưới sự chỉ dẫn của người mặc lam bào, đám người Tiếu Ân rốt cục đi tới thần điện của Ake Hayes.
Đâv cũng là một tòa thần điện thật lớn, mặc dù quy mô và khí thế không thể so với thần điện của Odin Lage nhưng luận về sự xa hoa, xa xỉ thì lại có thừa.
Phía trước thần điện có hai hàng ma pháp võ sĩ dưới sự lãnh đạo của một vị thần sứ mặc lam bào cung kính tiếp đón.
Hai mắt Tiếu Ân đột nhiên sáng ngời, trong lòng hắn cũng có một phương pháp.
Hắn cũng biết là chuyện gì xảy ra, tên thạch tuợng quỷ kia không ngờ lại trêu chọc đến minh. Mà đây có lẽ là cơ hội duy nhất để xoay chuyên càn khôn. Trong lòng nếu đã có quyết định, những băn khoăn lúc trước tự nhiên cũng biến mất. Dưới chỉ dẫn của vị thần sứ kia, đám người Tiếu Ân chính thức tiến vào trong thần điện của chủ thần phong hệ Ake Hayes.
Khoảnh khắc đám người Tiếu Ân tiến vào thần điện, trên người lập tức có thêm một làn gió rất nhỏ nhưng có linh tính. Tiếu Ân lập tức hiểu được ngụy trang của đám người mình căn bản không có khả năng giấu diếm được vị phong thân đại nhân này.
Giơ tay vẫy một cái, thần thánh quyền trượng lập tức xuất hiện trong tay Tiếu Ân. Mà trên người hắn cũng nổi lên năng lượng quang minh thuần túy và khí thế cường đại.
“Hóa ra là giáo hoàng đại nhân của Odin Lage thần vương bệ hạ đích thân tới. Vậy thì trách không được.” Giọng nói mờ mịt hư vô lại vang lên một lần nữa, dường như vị thần linh đại nhân này có thể tự do qua lại trong không gian giống như không có một nơi cố định.
Tiếu Ân giơ cao quyền trượng, khẽ gật đầu, xin lỗi: “Ake Hayes bệ hạ tôn kính. Chúng ta tới nơi này cũng không có ác ý gì, chỉ là muốn giải sầu mà thôi. Chỉ có điều gặp chuyện như vậy thật sự là tiếc nuối to lớn.”
“Đúng vậy, giáo hoàng bệ hạ tôn kính. Đây thật sự là một tiếc nuối.”
Mặt Tiếu Ân không chút thay đổi nói: “Nếu tiếc nuối đã xảy ra. Như vậy nên bù đắp lại.”
“Ồ! Ngài nói làm thế nào bù lại?”
“Tạo thành tiếc nuối cho hai bên chúng ta chính là thạch tượng quỷ kia. Trên người hắn có khí tức của một vị thần linh hắc ám hệ nào đó. Chỉ cần lau sạch toàn bộ tự nhiên có thể bù lại tiếc nuối này rồi!” Tiếu Ân bình thần nói.
Mà hai người phía sau hắn lại đồng thời kinh hãi trong lòng. Tiếu Ân nói như vậy chẳng lẽ hắn muốn khơi mào chiến tranh giữa thần linh sao? Không biết thần vương bệ hạ lúc này còn ủng hộ hắn hay không.
Ake Hayes dường như trầm mặc một chút, hỏi: “Ngài có tính toán gì không thưa giáo hoàng của Odin Laae thần vương bệ hạ.”
Tiếu Ân hừ lạnh trong lòng, vị phong thần nàv tuy rằng hỏi rất khách khí nhưng hắn lại chỉ ra thân phận của mình chẳng qua là dựa dẫm vào cái chỗ dựa vững chắc Odin Lage thần vương mà thôi.
Tuv rằng đây là một sự thật tuyệt đối nhưng Tiếu Ân lại vẫn như trước cảm nhận được một tia khinh miệt như có như không.
Đây là khác nhau lớn nhất giữa thần linh và người thường. Muốn được đối phương tán thành. Gần như là chuyện không có khả năng.
Nhưng Tiếu Ân đã sớm quyết định chủ ý. tự nhiên sẽ không để việc cỏn con ấy trong lòng. Hắn lãnh đạm nói: “Ta đại biểu thần vương bệ hạ ở thế gian, phàm là nơi ta đi qua chính là nơi vinh quang của thần vương bệ hạ. Đã có người xúc phạm, như vậy chúng ta phải gạt bỏ những thứ xúc phạm vinh quang của bệ hạ và mọi thứ có liên quan.”
Nhiệt độ trong thần điện giờ phút này dường như đột nhiên bị hạ mấy độ.
Đừng nói là Habib Hey, ngay cả hai vị thần linh thuộc về hai thế lực khác nhau giờ phút này cũng có một loại hàn ý ăn sâu vào xương tủy.
Sát khí thật lớn, sát ý thật nặng.
Ake Hayes trầm mặc một chút, ngưng trọng nói: “Giáo hoàng bệ hạ. Chẳng lẽ ngươi muốn cho thần linh bậc trung Nuo Weijia…”
Sắc mặt Tiếu Ân vô cùng ngưng trọng nói: “Ake Hayes bệ hạ tôn quý. Cũng không phải ta muốn cho hắn ngã xuống. Mà là hành vi của hắn khiến cho hắn nhất định ngã xuống.”
Ake Hayes trầm mặc, lúc này thanh âm tạm ngừng càng thêm lâu dài. Rốt cục hắn kéo dài giọng: “Đây là xung đột giữa thần linh quang minh hệ và hắc ám hệ. Đối với chuyện này ta không phát biểu ý kiến gì cả!”
Tiếu Ân khẽ gật đầu nói: “Ta hiểu! Chuyện thảo phạt Nuo Weijia không quan hệ gì với bệ hạ. Nhưng ngài chính là nhân chứng của trận xung đột này.”
Dứt lời, hắn hướng về nơi hư vô trong thần điện, hơi khom người nói: “Bệ hạ! Xin tha thứ cho sự vô lễ của ta. Xin cáo từ!”
Nhìn Tiếu Án mang theo người rời đi. Gió trong đại điện đột nhiên bốc lên, chỉ chốc lát liền hình thành một bóng dáng trong suốt, nguy nga màu lam.
Đây là một trong những phân thân của Ake Hayes. Cho dù là ở trong thần quốc của mình, thần linh cũng không có khả năng sử dụng bản thể để gặp người ngoài. Sử dụng bản thể để tiếp người ngoài bất kể dưới tình huống nào đều là một hành vi vô cùng mạo hiểm. Cho nên có thể nhìn thấy bản thể của thần linh chỉ có tiến vào thiên không thần điện trong thần quốc mới được.
Giờ phút này phân thân của Ake Hayes lẳng lặng nhìn phương hướng đám người Tiếu Ân rời đi. Hắn cũng không tức giận vì thái độ vô lễ của đối phương với hắn. Bởi vì hắn hết sức rõ ràng sự chênh lệch giữa mình và thần vương. Đây chính là một khe hở không thể vượt qua. Là giáo hoàng của thần vương, Tiếu Ân quả thật có thực lực để cuồng ngạo như vậy.
Chỉ có điều, hắn thân là giáo hoàng của một trong thất đại thần vương quang minh hệ không ngờ lại vì chút xung đột ấy mà làm ra phản ứng mãnh liệt như thế. Thật sự không biết điều này đến tột cùng sẽ mang đến chấn động mãnh liệt thế nào đối với thần giới đã bình tĩnh trở lại?
Rời khỏi phần đông kiến trúc trên mặt đất của Ake Hayes, trong mắt Dike Stan và Habib Hey đều có một tia lo lắng không rõ.
Vinh quang của thần vương tất nhiên là không thể bị người khinh nhờn, nhưng hành vi của Tiếu Ân này bất kể trong mắt người nào đều dường như rất quá mức. Một xung đột nho nhỏ không ngờ liền muốn cho một vị thần linh, mà lại còn là bậc trung ngã xuống. Đây là một chuyện không thể tưởng tượng.
Đương nhiên bọn họ cũng biết, thời điểm Tiếu Ân nói ra lời nói đó trước mặt Ake Hayes cũng đã là tuyên ngôn, tuyên ngôn cường thế hướng về phần đông thần linh của thần giới.
Trước mặt bọn họ đã không có con đưòng thứ hai để đi. Có, đó chính là hoàn toàn hủy diệt thần linh bậc trung Nuo Weijia khỏi thần giới.
“Habib Hey.” Tiếu Ân mở miệng, nói: “Chúng ta trở về thần quốc. Dùng tốc độ nhanh nhất, lập tức!”
“Vâng!” Habib Hey cũng không hề chần chừ, lấy thủ pháp ẩn mật phát ra mệnh lệnh triệu tập. Tuy rằng nơi đây là thần quốc của phong thần Ake Hayes, nhưng một pháp thuật nho nhỏ như vậy vẫn có thể phóng thích.
“Giáo hoàng bệ hạ.” Dike Stan hơi chút cúi đầu, trên người có một cỗ khí thế mênh mông cường đại tràn ra: “Vào thời điêm thảo phạt Nuo Weijia, hy vọng ngài có thể cho phép ta trở thành quan chỉ huy tiên phong dưới trướng của ngài.”
Tiếu Ân nao nao, hỏi: “Dike Stan các hạ. Ngài cũng tán thành quyết định của ta sao?”
Dike Stan bình tĩnh nói: “Giáo hoàng bệ hạ nếu đã tuyên bố, như vậy bất kể chúng ta tán thành hay không đều phải chấp hành.”
Hắn nhìn Tiếu Ân thật sâu, nói: “Ngài hiện tại là người phát ngôn của Odin Lage bệ hạ. Quyết định của ngài chính là quyết định của thần vương bệ hạ. Chúng ta cũng không lựa chọn nghi ngờ và phản đối.”
Trên mặt Tiếu Ân lộ ra một tia ý cười hài lòng. Tuy nhiên ở sau ý cười này lại cất giấu một loại chua xót nói không nên lời.
Hắn giờ phút này quả thật cường đại, ngay cả hai vị cường giả đạt tới cảnh giới thần linh đều ở trước mặt hắn làm ra nhượng bộ và tránh né. Nhưng hết thảy cũng không phải nguyên nhân từ bản thân hắn, mà là bởi vì vị đại thần phía sau lưng hắn. Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy có chút mất hứng, hai tay của hắn vô hình trung nắm thật chặt.
Giáo hoàng này cũng không phải là mục tiêu cuối cùng của hắn. Có lẽ đợi cho sau khi chuyện này kết thúc nên từ chức giáo hoàng, cố gắng hình thành thuộc tính thứ chín rồi sau đó đốt thần hỏa. Chỉ có lực lượng thuộc về chính mình mới là vĩnh hằng chân chính. Xa xa truyền đến hơn trăm khí tức cường đại. Sau khi nhận được lệnh triệu tập của Habib Hey, tất cả ma pháp võ sĩ và người hầu đều dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Nếu là tốc độ nhanh nhất tự nhiên cũng không cần phải che giấu nữa.
Khi hơn trăm ma pháp võ sĩ cấp bậc tương đương ngụy thần ở cùng một chỗ, chấn động tạo thành thật sự là có thể tưởng tượng được.
※※※
Tại nơi ở của phong thần Ake Hayes, các thần chi tử và thần chi nữ thấy được đội hình cường đại như vậy, trừ một số người cường đại ra thì đại đa số đều bị dọa không nhẹ. Trên trăm ma pháp võ sĩ cấp ngụy thần, ngay cả là thần linh bậc trung cũng chưa chắc đưa ra được một trận hình lớn như vậy. Thật không biết là cái thần quốc này lại có vị đại nhân vật khó lường nào tới. Sau khi Tiếu Ân hội hợp với mọi người, chuyện thứ nhất muốn làm chính là trở về thần quốc, và ở trong thần điện của thần quốc tiến hành cầu nguyện đối với Odin Lage thần vương. Khu thần điện khổng lồ vẫn vững vàng trùng điệp như núi cao. Tất cả mọi chuyện trong thần quốc dường như không chút biến hóa. Mỗi ngày đều làm mọi chuyện như thường ngày. Dưới kích thích tinh thần hưởng thụ của thần linh, mọi người càng giống như một đám kẻ điên mất trí và năng lực tự hỏi. Cho dù là thần linh cũng không thể phủ nhận. Giáo đồ thành tín nhất trên thế giới chính là một đám kẻ điên, một đám kẻ điên không có tính người. Tiếu Ân khẽ vung tay lên. mọi người bên cạnh bao gồm thủ vệ và đám người hầu quét tước trong trung tâm thần điện đều yên lặng lui xuống. Bọn họ đều biết giáo hoàng bệ hạ muốn tiến hành liên lạc với thần vương bệ hạ vĩ đại.
Trao đổi mức độ này cũng không phải là bất kỳ người nào khác có thể ở đây quan sát. Cho dù là nghe trộm một câu đều là tội lớn khinh thường thần linh.
Ngay sau đó, bên trong thần điện rộng lớn không có bất kỳ người ngoài nào cả. Cho dù là Habib Hey thân cận với Tiếu Ân nhất cũng tránh né không hề trì hoãn. Tiếu Ân đưa thần thánh quyền trượng tới trước mặt, trong mắt có một tia kiên định. Mượn lực lượng của thần vương đả kích Nuo Weijia, giải quyết nguy cơ của Cự Ma Thần từ gốc rễ. Ý tưởng này tuy rằng rất tốt nhưng Tiếu Ân cũng hiểu được muốn giấu diếm được thần linh trên cơ bản là một chuyện vô cùng xa vời. Một khi đã như vậy, vậy thì làm một cuộc giao dịch với đối phương!
“Thần vương bệ hạ Odin Lage vĩ đại. Lấy thần lực có mặt khắp nơi của ngài hẳn là đã biết chuyện xảy ra ở trong thần quốc của Ake Hayes. Ta thừa nhận, đối với Nuo Weijia. ta có một loại căm hận cực độ hy vọng có thể được sự trợ giúp của ngài mà gạt bỏ vị thần linh hắc ám hệ này.” Tiếu Ân dùng giọng nói vô cùng chân thành: “Một khi thành công gạt bỏ thần linh hắc ám hệ Nuo Weijia, ta sẽ lập tức hạ giới cố gắng mời Vô Danh tiên sinh đến gặp mặt ngài!”
Trong đại điện yên tĩnh như cũ dường như không ai nghe được lời cầu nguyện của Tiếu Ân. Nhưng hắn cũng không dám có chút lơ là nào.
Dường như chờ đợi một thời gian rất lâu, một cỗ khí tức rất nặng mà tràn ngập uy áp chậm rãi tràn ngập đại điện.
Khoảnh khắc cỗ khí tức này xuất hiện, thân thể Tiếu Ân dường như cảm thấy được một tia hàn ý mà thoáng chút khom người. Đây là thái độ tôn kính hắn cố ý biểu hiện ra ngoài. Nếu muốn mượn lực lượng của đối phương hắn cũng không ngại hạ thấp tư thế thêm một chút.
Rốt cục, trong sự mong mỏi của Tiếu Ân, thanh âm Odin Lage truyền đến: “Chuyện ngươi muốn gạt bỏ một thần linh bậc trung có quan hệ gì với chuyện mời Vô Danh sao?”
Giọng nói của Odin Lage trước sau như một tràn ngập uy nghiêm, nhưng là dường như Tiếu Ân lại nghe ra được một vẻ khác thường ở trong.
Hắn do dự một chút, nói: “Tất nhiên, bởi vì sự tồn tại của Nuo Weijia tạo thành ảnh hưởng thật lớn đối với ta. Cho nên hắn phải ngã xuống.”
“Ngươi đã nhìn không vừa mắt, vậy khiến cho hắn ngã xuống đi!” Giọng nói Odin Lage lại một lần nữa truyền đến. Tuy nhiên lúc này giọng điệu cực kỳ bình thản. Dường như lời hắn nói không phải về chuyện lớn quan hệ đến việc sống chết của một thần linh bậc trung mà là một chuyện nhỏ bé không đáng kể, ví như chuyện nhỏ hỏi thăm thời tiết lẫn nhau.
Tiếu Ân đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một vẻ vui mừng.
Tuy rằng hắn sớm có dự cảm nếu Odin Lage vì chuyện của Vô Danh mà ngay cả vị trí giáo hoàng đều giao cho hắn, như vậy chỉ cần mình cam đoan với hắn hết sức mới Vô Danh đi lên thì hắn liền khẳng định sẽ lựa chọn ủng hộ mình.
Nhưng trước đó hắn cũng không ngờ, hết thảy mọi chuyện đều thuận lợi như vậy. Odin Lage dường như căn bản không thèm để ý đến quyết định mình đã làm ra.
“Bệ hạ vĩ đại. Ngài đồng ý thảo phạt Nuo Weijia?”
“Nếu ta cho ngươi trở thành giáo hoàng, giao cho ngươi quyền lực điều khiển mọi lực lượng trong thần quốc, như vậy ngươi chính là người phát ngôn của ta. Một thần linh bậc trung, mạt sát thì mạt sát, làm gì có quan hệ gì với Vô Danh.”
Cơ mặt Tiếu Ân thoáng run lên, trước khi tới đây hắn thậm chí đã tính toán suy nghĩ bài thuyết phục. Chỉ cần không lộ ra vài cơ mật trọng yếu nhất, như vậy những chi tiết không trọng yếu nhất hắn cũng không quan tâm có lộ ra ngoài hay không. Có một số bí mật cũng có thể tung ra một chút vào lúc thích hợp.
Nhưng khoảnh khắc lời nói hào khí ngất trời của Odin Lage nói ra, tất cả lý do mà Tiếu Ân đã chuẩn bị đều không cẩn thiết.
Odin Lage - vị thần vương bệ hạ vĩ đại này không ngờ không chút để vị thần linh bậc trung kia trong lòng.
Đối với hắn mà nói, vị thần linh bậc trung hắc ám hệ Nuo Weijia ở trong mắt người khác là chí cao vô thượng nhưng trong mắt hắn thì chẳng khác gì con chó, con mèo ngẫu nhiên gặp trên đường.
“Nếu nhìn không vừa mắt, vậy khiến hắn ngã xuống!”
Đây là một câu nói hào khí biết bao. Khuôn mặt Tiếu Ân dần dần trướng đỏ, trong lòng hắn tràn ngập cảm khái và hy vọng vô hạn về tương lai.
Sâu trong đáy lòng hắn dường như đã có mầm móng của một loại tên là ‘dã tâm’ đã bắt đầu mọc rễ nảy mầm và phá đất chui lên. Nếu là trước ngày hôm nay mọi nỗ lực tu luyện của Tiếu Ân, cố gắng hết sức khiến cho thực lực của mình không ngừng tăng vọt, mục đích chính là không muốn bị người kìm chế và khi nhục. Như vậy sau ngày hôm nay, tâm tính của Tiếu Ân đã hoàn toàn thay đổi. Hắn theo đuổi cũng không hề chỉ lo yên lặng sinh sống cho riêng mình. Trong lòng hắn âm thầm lặp lời thề.
“Thần vương! Vua của các thần.”
Có thể chỉ trong một câu quyết định sự sống chết của một vị thần linh bậc trung. Chỉ có đạt tới độ cao như vậy mới xem như là chân chính không uổng kiếp này. Hít một hơi thật sâu, trên mặt Tiếu Ân nổi lên một tia nhàn nhạt màu đỏ. Đôi mắt hắn lóe sáng nhưng con người hắn lại dường như có vẻ bình tĩnh hơn. Gắt gao nắm quyền trượng trong tay. Tiếu Ân cung kính nói: “Odin Lage bệ hạ vĩ đại! Tiếu Ân cảm kích sự rộng rãi của ngài, nhất định sẽ khiến cho vinh quang của ngài trải khắp thiên địa.”
Sau một trận năng lượng dao động trong không gian, khí tức của Odin Lage thần vương đã hoàn toàn biến mất. Giống như là cho tới bây giờ hắn chưa từng đến, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Chỉ có một biến hóa duy nhất chính là ở trước mặt Tiếu Ân xuất hiện một cái kèn màu vàng kim. Tiếu Ân hít sâu một hơi. Hắn biết, ở trong thần quốc này chỉ cần thần vương bệ hạ nguyện ý như vậy hắn liền có thể nhìn thấy mọi thứ.
Bất kể trong thần quốc này xảy ra chuyện gì: quá khứ, hiện tại và tương lai…
Chậm rãi đứng thẳng thân hình, Tiếu Ân ngẩng đầu lên, vẻ kiên định trong mắt không đổi. Hắn nhìn trong lòng bàn tay mình, nơi đó có một tử sắc lôi điện tận tình nhảy múa giống như tâm tinh hắn giờ phút này!
Hắn cầm cây kèn, đi ra thần điện. Trên quảng trường, hơn vạn ma pháp võ sĩ, hơn trăm trưởng lão thần điện đã sớm tụ tập một chỗ. Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua trên người bọn họ, giọng nói hắn vang dội mà tràn ngập một loại uy nghiêm làm người ta không thể chống cự.
“Thần dụ - Gạt bỏ Nuo Weijia…”
Cả quảng trường một mảnh nghiêm trang, khi hai tiếng ‘thần dụ’ vang lên, mọi người đều đứng thẳng tắp. Trong mắt bọn họ lóe lên hào quang nguy hiểm mà kích động.
Thần dụ! Trừ lúc giáo hoàng bệ hạ xuất hiện thì đã bao năm ‘thần dụ’ chưa giáng xuống. Ánh mắt Dike Stan sau khi Tiếu Ân đi ra thì vẫn nhìn chằm chằm vào cây kèn màu hoàng kim trong tay hắn. Sau khi Tiếu Ân nói xong, vị lão nhân được phong làm thần linh này đi lên mấy bước tới trước mặt Tiếu Ân, khom người đưa hai tay ra trước. Tiếu Ân nhìn lão một cái thật sâu, cầm cây kèn màu hoàng kim đặt lên tay lão. Vẻ kích động trong mắt Dike Stan không chút nào yếu bớt, lão nhẹ nhàng vuốt khắp cây kèn, vẻ mặt chuyên chú và thành kính giống như là đang vuốt ve da thịt người thương yêu nhất. Ngay cả da dẻ của lão dường như bị kích động quá độ mà nổi lên màu đỏ như hoa hồng.
Tiếu Ân biết cây kèn hoàng kim này khẳng định là còn có tác dụng diệu kỳ khác, nhưng đến tột cùng là tác dụng gì thì hắn không biết. Tuy nhiên xem biểu tình của Dike Stan, phỏng chừng đã không phiền đến Tiếu Ân lo lắng. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Vị thần linh được sắc phong có thực lực cường đại này rốt cục kiềm chế biểu hiện kích động trên người. Lão ngẩng đẩu nhìn về phía Tiếu Ân, lúc này trong mắt đã không còn bất kỳ do dự và bất mãn nữa.
Trong giờ khắc này, lão đã hóa thân thành đấu sĩ thuần túy. Trong mắt lão, Nuo Weijia chính là dị giáo đồ, là kẻ thù của Odin Lage thần vương bệ hạ. là chướng ngại cản trở ánh sáng của thần vương chiếu rọi, cho nên cần phải bị quét dọn, bị tiêu diệt. Chỉ đơn giản như thế mà thôi!
Về phần các nghi vấn và suy nghĩ khác trong giờ khắc này đều bị hắn vứt ra sau đầu, không bao giờ so đo cái gì nữa.
“Giáo hoàng bệ hạ. Ngài tính vận dụng bao nhiêu quân lực?” Dike Stan giọng cung kính hỏi.
“Điều này còn cần ta quyết định sao?”
“Đúng. Thần vương bệ hạ ban kèn chiến tranh cho ngài. Chỉ cần ngài nguyện ý có thể điều hết tất cả vũ lực trong mười vạn phân khu.”
Tiếu Ân nhíu mày. Vũ lực của mười vạn phân khu chỉ vì đối phó với một thần linh bậc trung! Điều này cũng quá khoa trương rồi!
Tuy nhiên, nói thật đối với tri thức về phương diện quân sự thì quả thật hắn một con gà mờ, không rành rẽ gì.
“Khụ khụ! Habib Hey. Ngươi thấy bao nhiêu người xuất chinh là có thể?” Ánh mắt Tiếu Ân đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào trên người Habib Hey hắn tín nhiệm nhất.
Habib Hey bước một bước dài lên trước, nói: “Giáo hoàng bệ hạ vĩ đại! Chỉ cần một phân khu chúng ta cũng đã đủ rồi!”
Tiếu Ân ngẩn ra. Tuy rằng mười vạn phân khu là một trò cười, nhưng là lực lượng một phân khu đi đối phó một thần linh cũng không tránh khỏi rất quá đáng chứ.
Tuy nhiên, nhìn một vạn ma pháp võ sĩ có thực lực ngụy thần trước mặt. còn có gần hai trăm thần điện trưởng lão có thực lực ngang hình chiếu thần vương bệ hạ, trong lòng Tiếu Ân mơ hồ cảm thấy Habib Hey dường như cũng không nói ngoa.
Trầm ngâm một chút, Tiếu Ân vẫn khẽ lắc đầu, nói: “Một phân khu không đủ, vậy mười phân khu đi!”
“Dạ. Xin tuân theo ý chỉ của bệ hạ ngài.” Dike Stan giọng cung kính nói một câu.
Sau đó, lão xoay người, sắc mặt ngưng trọng giơ cây kèn hoàng kim trong tay lên. Thái độ lão thành kính, dường như trong tay không phải chỉ là một cây kèn hoàng kim mà là một quái vật lớn có lực ngàn cân vậy.
“Tuuuuu…” Tiếng kèn chiến tranh ở trong thần giới ngân nga. Đương nhiên dưới sự khống chế của Dike Stan, kèn chiến tranh cũng không vang vọng tất cả mọi khu vực.
Dù sao lấy thực lực của thần vương Odin Lage, muốn gạt bỏ một thần linh bậc trung còn không cần phải tiến hành tổng động viên toàn thần quốc.
/482
|