Trong thành có những kiến trúc cao nổi danh trong hai điểm giao dịch. Đặc biệt là tòa ma pháp tháp cao nhất trong thành, càng khiến tất cả mọi người hâm mộ.
Bởi vì đó là nơi của Dallas vị ngụy thần ma pháp sư cường đại nhất.
Bên trong tòa thành giao dịch, địa vị của Dallas cực cao, người bình thường tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Đừng nói là người bình thường, cho dù cửu tinh ma đạo sỹ, cũng chưa chắc có thể nhìn thấy đứng đầu này.
Nhưng hôm nay, có hai người tới trước cửa ma pháp tháp của Dallas. Nhất là nhìn thấy trang phục của hai người này, gần như tất cả mọi người đều khẩn trương.
Tuy hai năm qua Tiếu Ân mới tới đây nhưng các lão nhân phụ trách bảo vệ đều không thể nào quên được.
Trên đầu đội áo choàng che lấp khuôn mặt. Nếu chỉ có như thế thì không có gì nhưng áo choàng của bọn họ có kiểu dáng cổ quái, khác xa áo choàng bình thường. Nhìn kiểu áo choàng này, bọn họ không hẹn cùng nghĩ tới chuyện năm đó.
Vừa nghĩ tới vẻ mặt khẩn trương của đại nhân Dallas, bọn họ không dám chậm trễ.
Cho nên mặc dù hai người đứng trước ma pháp tháp không có năng lượng dao động, nhưng không ai dám cản bọn họ.
Vị thủ vệ trung niên do dự một chút, cung kính thi lễ với hai người nói: “Hai vị… Các hạ, xin hỏi tới đây có việc gì?”
Hắn vốn muốn định nói hai vị ma pháp sư tôn kính, nhưng đáng tiếc dù hắn có cảm ứng như thế nào cũng không thể phát hiện năng lượng dao động trên người đối phương, cho nên đành phải sửa lời nói.
Dưới lớp áo choàng, một người nhẹ giọng cười nói: “Lão Hắc, xem ra vị bằng hữu của ngươi không cho ngươi mặt mũi.”
Người còn lại thở dài một tiếng nói: “Năm đó ta bị hắn ức hiếp rất thảm. Hiện giờ phong thủy đã đổi, sợ rằng hắn sẽ phải nhìn sắc mặt của ta để hành động.”
Nghe hai vị trước mặt đối thoại, liên tưởng tới thái độ ngày xưa của Dallas, sắc mặt của vị trung niên pháp sư trước mặt lập tức đại biến, hắn nói: “Hai vị, xin chờ một chút. Kẻ hèn đi thông báo, nếu Dallas đại nhân đồng ý, chắc chắn sẽ gặp hai vị.”
Hai người khoác áo choàng nhìn nhau cười, cũng không giải thích, đi theo tên này tiến vào bên trong ma pháp tháp.
Vị trung niên ma pháp sư này còn tưởng vị bằng hữu mà hai người đang nói là Dallas. Hắn không hề biết Dallas không có tư cách đó. Bằng hữu mà hai người nói là long thần Christian, chủ nhân chân chính của tòa thành này.
Bọn học chỉ mới chờ một chút, Dallas đã xuất hiện với vẻ mặt hoài nghi.
Với thân phận của Dallas, hắn tuyệt đối không tin chuyện này. Cái gì mà lão bằng hữu, lão bằng hữu của hắn không có bao nhiêu. Ngoài một số người dương danh thiên hạ thì những người còn lại đều đã chết hết.
Cho nên trong đầu hắn xuất hiện ý niệm có người mạo giả là bằng hữu của mình, đúng là không biết chết mà. Nhưng sau khi nhìn thấy cách ăn mặc của hai vị này, trong lòng hắn hồi hộp.
Hơn một năm trước, Christian ban thần dụ khiến toàn thành chấn động. Ngày sau hắn mới biết vì người khoác áo choàng kỳ dị này, không ngờ thần linh đại nhân điều động gần như toàn bộ tín đồ ở hạ giới.
Tuy cuối cùng mệnh lệnh bị hủy bỏ, sau đó thần linh đại nhân đã tìm được người. Nhưng không ngờ người đó là vị thần linh khó lường, có thực lực không kém thần linh đại nhân. Hơn nữa nghe nói đại nhân Christian còn nhường quyền khống chế một tinh cầu bí ẩn cho người đó.
Một loại tin tức đó khiến Dallas không dám khinh thường người đội áo choàng kỳ dị.
Hiện giờ nghe nói những người này lại lần nữa quang lâm tuy trong lòng hắn do dự nhưng cuối cùng vẫn quyết định ra gặp mặt.
Tiếng bước chân trầm ổn chậm rãi truyền vào bên trong đại sảnh của ma pháp tháp. Dallas đi bộ tới, đầu tiên ánh mắt của hắn đảo qua phòng, phàm là ai bị hắn nhìn cũng đều cung kính cúi đầu.
Trong ma pháp tháp, Dallas chính là vua, có quyết định sinh mạng của mọi người.
Cuối cùng ánh mắt của Dallas dừng lại trên người hai vị đội áo choàng.
Hai người ngồi ở trong này, chưa từng cử động. Tuy có áo choàng nên không thể nhìn ra khuôn mặt của hai người, nhưng rõ ràng thái độ của bọn họ không coi chủ nhân của ma pháp tháp này ở trong mắt.
Sắc mặt của rất nhiều ma pháp sư lộ vẻ giận dữ, ánh mắt không thiện cảm nhìn hai người. Dường như chỉ cần một câu nói của Dallas là có thể lao vào xé xác hai người.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, sắc mặt của Dallas trở nên ngưng trọng, cuối cùng hắn xoay người, cẩn thận hỏi: “Hai đại nhân tôn kính, các ngài biết kẻ hèn?”
Người khác không thể cảm ứng được lực lượng ẩn giấu trên người Tiếu Ân và hắc long vương nhưng thân là ngụy thần và là người kết nối ý chỉ của thần linh ở hạ giới hơn ngàn năm, làm sao Dallas không cảm ứng được hơi thờ kỳ dị trên người hai vị này. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhờ khí tức kỳ dị này, Dallas mới xác định được thân phận của hai vị này
Hai tồn tại này chỉ cần một người tới, hắn đã không ứng phó được. Hiện tại không ngờ xuất hiện hai người, còn luôn miệng nói biết hắn, khiến hắn kinh sợ.
Hắc long vương hừ lạnh một tiếng nói: “Chúng ta không biết ngươi, cũng không phải tới tìm ngươi.”
Không hiểu sao, sau khi nghe hắc long vương nói. Dallas lại thở phào một hơi, cung kính nói: “Vâng, đại nhân tôn kính, ngài đương nhiên không biết kẻ hèn, chỉ có điều hai vị tới đây…”
Tiếu An ha ha cười nói: “Dallas, chúng ta tới tìm Christian, ngươi đi nói với hắn, chúng ta chờ hắn ở đây.”
Đã gặp nhau một lần, nếu Tiếu Ân nguyện ý có thể liên hệ với vị thần linh kia. Nhưng hiện tại dẫn theo hắc long vương nên không làm vậy.
Nhiều việc không bằng bớt việc.
Đợi Christian tới đây, đối với đôi bên là biện pháp tốt nhất.
Nhưng mà sau khi Tiếu Ân nói những lời này, sắc mặt cùa Dallas lập tức trở nên khó coi. Một ít cao thù không lên tiếng trong đại sảnh cũng bắt đầu đề tụ ma pháp của bản thân.
Những người này đều biết tên cùa thần linh, không ngờ có người ở nơi này gọi thẳng tên của thần linh, hơn nữa còn muốn thần linh tự mình hạ giới nghênh đón, đây tuyệt đối là sỉ nhục đối với đám tín đồ. Nếu không phải có Dallas ngăn cản, chỉ sợ những người này đã động thủ.
“Lớn mật…” Đột nhiên, có người không nhịn nổi bước ra. Đó là một vị thất tinh ma đạo sỹ trẻ tuổi, khuôn mặt lộ vẻ tức giận, bởi vì kích động mà đỏ ửng lên.
Nhưng hắn còn chưa nói xong, phân thân của Tiếu Ân cách lớp áo choàng nhìn thẳng vào mắt hắn.
Ngay sau đó, thân thể của vị ma đạo sỹ tuổi trẻ bị thiêu đốt kịch liệt. Miệng hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ trong chốc lát, hắn đã bị ngọn lửa màu lam thiêu đốt sạch sẽ.
Trong nháy mắt, cả đại sảng trở nên yên lặng, chỉ còn lại những tiếng hít thở.
Bọn họ đều hiểu, vị ma đạo sỹ đó chắc chắn bị hai người trước mặt giết chết. Chỉ có điều một ma đạo sỹ cường đại, không ngờ lại bị người ta giết chết một cách dễ dàng và khó tin như vậy
Hít sâu một hơi, biết rõ ý của đối phương Dallas lập tức đáp ứng yêu cầu của hai người Tiếu Ân. Dù sao, nơi này là hạ giới, không giống thần giới. Ở đây không có một số kẻ tự do dám liên họp với nhau khiêu khích thần linh suy yếu hoặc thần linh bậc thấp để mưu cầu thần cách của bọn họ.
“Hai vị đại nhân tôn kính, xin hỏi tên của hai vị, kẻ hèn bẩm báo lại với Christian đại nhân.”
“Tiếu Ân.”
“Corey.”
Dallas hơi lẩm nhẩm, dường như đã nhớ rõ hai cái tên này. Sau đó, hắn lùi lại phía sau một bước, phân phó nói: “Tiếp đãi hai vị đại nhân cho tốt, ta đi một chút rồi trở lại.”
Giờ phút này, dù là kẻ ngu cũng biết hắn muốn đi cầu nguyện thần linh. Mà các pháp sư lúc đầu vốn hùng hổ dường như hiểu ra, ma lực trên người bọn họ không còn dao động nữa… Hơn nửa còn cố gắng ổn định, tận lực kiềm chế. Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía hai người Tiếu Ân tràn ngập sùng bái.
Thần linh, chỉ có thần linh mới khiến Dallas nhượng bộ. Cũng chỉ có thần linh mới có khả năng dùng ánh mắt diệt sát ma đạo sỹ.
Từ những yếu tố này mà còn không đoán được thân phận của bọn họ thì những người này không xứng làm ma pháp sư.
Nghĩ tới việc hai vị thần linh tự mình quang lâm, một số kẻ nhát gan bắt đầu run rẩy. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
※※※
Tầng cao nhất của ma pháp tháp, Dallas gật đầu với hai vị hộ vệ long tộc. Sau đó hắn tới trước thần tượng, thấp giọng cầu nguyện và đem yêu cầu của hai vị khách truyền tới thần linh
Không lâu sau, hắn còn chưa cầu nguyện xong, thậm chí còn chưa nói tên của hai người Tiếu Ân, một đạo năng lượng kỳ dị hiện ra trước mặt hắn, khiến hắn giật mình. Khuôn mặt của hắn tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
“Dallas! Hai người kia thực sự là thần linh?”
“Chắc chắn là thần linh!” Dallas kiên định nói: “Trình độ vận dụng năng lượng của bọn họ hơn xa kẻ hèn, một ma đạo sỹ vô thanh vô thức bị thiêu đốt ma lực trước mặt mọi người mà chết. Nhưng kẻ hèn không phát hiện ra ai là người động thủ, cho nên mới khẳng định là thần linh.”
“Bọn họ tên là gì?” Âm thanh ù ù vang lên trong phòng.
“Tiếu Ân. Còn một người là Corey.”
“Corey…” Giọng nói của Christian rốt cuộc xuất hiện một tia dao động.
Trong lòng Dallas thầm nghĩ, xem ra vị thần linh kia nói không sai, hắn quả thực là bằng hữu của đại nhân Christian.
Một lát sau. thần tượng của Christian phát ra hào quang nồng đậm. Nhìn cảnh này, trong lòng Dallas chấn động.
Hơn một ngàn năm, đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy cảnh tượng này. Tới bây giờ, hắn mới biết hai vị thần linh khoác áo choàng kia có địa vị quan trọng thế nào trong lòng đại nhân Christian.
Hào quang trên thần tượng càng ngày càng sáng lên, hơn nữa trong không khí bắt đầu tràn ngập khí tức thần linh. Dưới sự bao phủ của khí tức này, toàn bộ ma pháp tháp bắt đầu chấn động. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Lấy ma pháp tháp làm trung tâm, hào quang vô cùng vô tận lan ra. Toàn bộ ma pháp tháp giống như một ngọn đèn sáng rực, chiếu sáng cả thành thị.
Mọi người lập tức chú ý tới biến hóa kỳ dị này. Mọi người thảo luận với nhau, sau đó càng ngày càng có nhiều người quỳ xuống cúng bái.
Sau lưng tòa thành thị này có một vị thần linh làm chỗ dựa, chuyện này vốn không phải là chuyện bí mật. Hiện giờ thấy ma pháp tháp biến hóa, chỉ cần là người thông minh là có thể đoán được chuyện gì phát sinh. Còn người bên trong ma pháp tháp, cả đám trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ cảm ứng được khí tức mãnh liệt trong hào quang, khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Đỉnh ma pháp tháp, khi hào quang ngưng tụ lại thành một điểm, trong hư không đột nhiên xuất hiện một cửa động. Cửa động này chỉ thoáng hiện qua một lát, sau đó lập tức biến mất. Tuy nhiên trước khi nó biến mất, phân thân của Christian đã giáng lâm.
Ở hạ giới, nếu có ma pháp truyền tống trận tương ứng, thần linh có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện. Nhưng nếu làm như thế thì hiệu quả uy hiếp và long trọng sẽ giảm xuống. Dùng phương thức giáng lâm tự nhiên thu được hiệu quả tốt nhất.
Phân thân vừa mới xuất hiện, lập tức nhìn ba tín đồ trong phòng, hắn lãnh đạm nói: “Dẫn ta xuống, để tất cả mọi người lui xuống.”
Dallas đứng thẳng nói: “Tuân mệnh!”
Vị ngụy thần này là lão đại của ma pháp tháp, lời hắn nói tất nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh. Một bên dẫn phân thân thần linh xuống, một bên cao giọng ra lệnh.
Ngay sau đó, toàn bộ người trong ma pháp tháp vội vã rời đi. Tất cả mọi người đều đoán được nguyên nhân nhưng dù là tín đồ hay không phải tín đồ của Christian, không có ai dám ở lại ma pháp tháp.
Dallas và hai vị hộ vệ tầng cao nhất của ma pháp tháp dẫn Christian xuống. Khi gặp hai người Tiếu Ân, bọn họ trở nên cẩn thận và cung kính.
Bọn họ tất nhiên biết, phân thân của Christian giáng lâm là vì ai. Đối với hai vị thần linh khiến đại nhân Christian phải tự mình hạ giới tiếp kiến, thái độ của bọn họ tự nhiên phải thay đối.
Thấy hai người Tiếu Ân, phân thân của Christian hơi vung tay lên. Dallas và hai vị cao thủ long tộc lập tức thức thời lui ra ngoài. Ma pháp tháp to lớn giờ chỉ còn lại ba vị thần linh.
Ngoài ma pháp tháp, cả thành chấn động. Đặc biệt khi thấy Dallas cũng phải rời khỏi ma pháp tháp, kẻ ngu cũng hiểu được biến cố ở trong đó.
Toàn bộ khu phố, có hơn nửa số người hướng về phía ma pháp tháp cầu nguyện. Đặc biệt là nhóm dân cư sinh sống lâu trong thành.
Do có thần linh phù hộ nên thành thị này mới hưng thịnh. Dù không phải tín đồ ra hay không phải tín đồ, trong lòng mỗi người đều cảm kích. Tất nhiên, bên trong thành, số lượng tín đồ của Christian có không ít. Cho nên, tín ngường lực sinh ra trong thành vô cùng khổng lồ, hơn xa ngày thường.
Trong ma pháp tháp, Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn khoảng không, cười nói: “Christian các hạ, tín đồ của ngài rất thành kính ngài.”
Ánh mắt của Christian đảo liếc nhìn Tiếu Ân và hắc long vương. Áo choàng của hai người tự nhiên không thể giấu được thần niệm của Christian. Trong nháy mắt, Christian đã biết khuôn mặt thật của hai người.
Hắn kinh ngạc nói: “Tiếu Ân các hạ, hóa ra lần trước ngài nói tới cường giả long tộc là Corey!”
Hắc long vương hừ lạnh một tiếng nói: “Không tồi, Christian, ngươi sẽ không thất vọng chứ?”
Christian cười khổ một tiếng nói: “Corey, tính tình của ngươi vẫn nóng như vậy.”
Hắn cẩn thận cảm ứng một chút, nghi hoặc nói: “Thần hỏa của ngươi sao ảm đạm vậy, giống như vừa mới được châm, chẳng lẽ ngươi bị trọng thương?”
Hắc long vương tức giận nói: “Nói thật cho ngươi biết, ta vừa mới châm thần hỏa.”
Khuôn mặt của Christian ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Ngươi vừa mới đốt thần hỏa? Ngươi còn dám tạo hình chiếu, ngươi không muốn sống sao?”
Hắc long vương xì một tiếng khinh miệt, tuy nhiên biết đối phương có ý tốt nên không trách cứ.
Thần linh long tộc và các chủng tộc thần linh khác có sự khác nhau. Bởi vì số lượng long tộc ở trong thần giới có ít nên thần linh long tộc ít xung đột với nhau. Tuy nhiên bởi vì tính cách cao ngạo nên long tộc ít khi ở cùng một chỗ với nhau. Sau khi được long thần bệ hạ bảo hộ, đạt tới thần linh bậc trung, đều tự mình ra ngoài lập môn hộ.
Tất nhiên nếu thần linh long tộc bị ức hiếp, một khi nhận được tín hiệu cầu cứu của đồng tộc, tất cả thần linh long tộc đều không được chùn bước, lập tức tới hổ trợ. Điều này hơn xa thần linh nhân loại.
Giờ phút này tuy thực lực của hắc long vương không bằng đối phương nhưng cũng không lo Christian gây bất lợi với mình.
“Christian, trước tiên nói tới trận cá cược, điều này rất quan trọng với hắc long nhất tộc chúng ta.”
Christian do dự một chút, thoáng nhìn qua Tiếu Ân. Tiếu Ân khẽ mỉm cười nói: “Hai vị cứ tâm sự trước, ta đi ra ngoài.”
Hắc long vương kéo Tiếu Ân ở lại, bất mãn nói: “Christian! Tiếu Ân và ta đã ký khế ước linh hồn bình đẳng. Hơn nữa hắn là một thần linh bậc trung cường đại. Chuyện khác ta không dám nói nhưng thực lực của hắn tuyệt đối không dưới ngươi. Nếu ngươi cần hồ trợ, ta không làm được nhưng hắn tuyệt đối có thể trợ giúp ngươi một tay.”
Christian trầm ngâm một chút, lúc này mới nói: “Tiếu Ân các hạ, Corey, ta không muốn giấu nhưng chuyện này quả thực quá quan trọng, cho nên ta mới thận trọng như thế.”
Vẻ mặt của hắn dị thường nghiêm trọng, Tiếu Ân và hắc long vương liếc mắt nhìn nhau, gật đầu một cái, bảy tỏ thái độ của mình với đối phương.
Kỳ thật Tiếu Ân rời đi chẳng qua chỉ làm bộ mà thôi. Nếu hắn đã quyết định nhúng tay, tự nhiên không thể đặt mình ở ngoài.
Christian trầm giọng nói: “Corey, nếu ngươi vừa mới đốt thần hỏa, như vậy chắc ngươi không biết, trăm năm trước, Linde Bayer bệ hạ truyền thần dụ tới toàn bộ long tộc.”
Hắc long vương ngẩng đầu lên, tuy hắn đã đốt thần hỏa trở thành thần nhưng khi nghe tới cái tên này, trong lòng vẫn có chút hoảng hốt.
“Linde Bayer bệ hạ sao? Lão nhân gia ban thần dụ gì?”
Tiếu Ân kinh ngạc nhìn đồng bạn, hắn rất hiểu hắc long vương. Lần đầu tiên mới thấy Corey thất thố như thế khi nghe tới tên của một vị thần linh. Trong lòng của hắn không khỏi nói thầm, không biệt Linde Bayer bệ hạ có cấp bậc gì.
Christian nghiêm túc nói: “Linde Bayer bệ hạ triệu tập long thần bậc cao và chủ thần tới, bày ra một trận cá cược. Để cho các long thần đi tìm một vật, ai tìm thấy trước sẽ được tưởng thưởng.”
Hắc long vương ngẩn ra hỏi: “Thưởng gì?”
“Thần vương chi hương.”
Hắc long vương ngẩn ra, kinh ngạc hỏi: “Ngươi nói cái gì? Thần vương chi hương?”
“Đúng vậy, là thần vương chi hương.” Christian khẳng định nói.
Hắc long vương theo bản năng chà xát đôi tay nói: “Nếu là thần vương chi hương, vậy bằng mọi giá chúng ta phải đoạt được, điều này rất quan trọng với hắc long nhất tộc chúng ta.”
Christian tức giận nói: “Điều này ai chẳng biết, không chỉ có hắc long nhất tộc chúng ta, ngay cả các tộc còn lại cũng mơ đạt được phần thưởng này.”
Tiếu Ân nghe tới chính sự, hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Hai vị, xin hỏi Linde Bayer bệ hạ là vị nào? Còn thần vương chi hương có tác dụng gì?”
Christian ngẩn ra, ánh mắt tràn ngập quái dị nhìn Tiếu Ân: “Tiếu Ân các hạ. Ngài là một vị thần linh bậc trung tôn quý. Chẳng lẽ ngài không biết Linde Bayer bệ hạ sao?”
Hắc long vương xấu hổ cười, hắn đương nhiên biết tuy Tiếu Ân đã đạt tới cảnh giới thần linh bậc trung nhưng Tiếu Ân trà trộn trong thần giới chưa lâu nên không biết những nhân vật đứng đầu cũng không phải chuyện lạ.
Phải biết rằng trong thần giới ngoài kẻ quái thai như Tiếu Ân thì thần linh bình thường ít nhất phải trải qua hơn trăm vạn năm mới thuận lợi tiến giai. Trong thời gian dài như thế, cho dù thần linh quái dị tới mức nào cũng có thể nghe tới tên của những thần linh đứng đầu.
Những chuyện này nếu áp dụng trên người Tiếu Ân, hoàn toàn không có hiệu quả. Tiếu Ân mới tiến vào thần giới có vài năm mà thôi!
Hắc long vương cười ha ha nói: “Christian, Tiếu Ân là kẻ tu luyện điên cuồng, chỉ biết tĩnh tâm tu luyện, không biết tới chuyện gì cả. Ngoài ta ra, hắn không tiếp xúc với người ngoài, cho nên có một số việc hắn không biết cũng là chuyện bình thường.”
Christian kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiếu Ân. Hóa ra bên trong thần giới có nhân vật cực phẩm như thế. Nhìn hai người bon họ, tuy trong lòng vẫn hoài nghi nhưng Christian không nói gì.
Giọng nói của hắc long vương trong nháy mắt vang lên trong đầu Tiếu Ân: “Linde Bayer bệ hạ là người có thành tựu cao nhất trong long tộc chúng ta, ngươi không biết sao?”
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, trong lòng chợt động, kinh hô: “Một trong bảy đại thần vương của quang minh hệ?”
Hắc long vương tức giận nói: “Rốt cuộc ngươi đã hiểu, lão nhân gia chính là long vương thần duy nhất trong bảy đại thần vương.”
Lúc này Tiếu Ân mới hít vào một ngụm khí lạnh, long thần cấp bậc thần vương, trách không được có uy thế như thế. Kỳ thật nghĩ lại, có long thần nào có thể dễ dàng triệu tập nhiều long thần bậc cao và chủ thần như thế.
“Được rồi, thế thứ thần vương bệ hạ thưởng là gì?”
“Đó là thần vương chi hương, là một loại hương liệu chỉ có ở trong thần quốc của thần vương bệ hạ mới sản xuất được. Loại hương liệu này rất thưa thớt và sang quý, cho dù trong quốc gia của bệ hạ cũng có rất ít.”
“Vì sao?” Tiếu Ân kinh ngạc hỏi: “Không phải trong thần quốc của thần linh, mọi vật có thể sinh sản theo ý thích của thần linh sao?”
“Đúng, tuy nhiên có vài thứ không thể. Ví dụ như thần vương chi hương, chỉ có ở trong quốc gia của thần vương mới có thể từ từ sinh trưởng. Bởi vì chúng nó hấp thu thần lực chuyển hóa từ thần cách hoàn mỹ mà sống.”
Tiếu Ân khê gật đầu, mặc kệ thứ này có hiệu quả nghịch thiên gì, chỉ riêng sản lượng ít đã rất quý hiếm rồi.
“Thứ này có tác dụng gì? Có thể nâng cao thần cách và thần khu, linh hồn, và quá trình dung họp thần tính sao?” Tiếu Ân hỏi, trong suy nghĩ của hắn, chỉ có những tác dụng đó mới khiến đám long thần điên cuồng.
Hắc long vương cười khổ một tiếng nói: “Tất nhiên không phải, nếu chỉ có tác dụng đó cũng không khiến cả long tộc chấn động.”
Tiếu Ân kinh ngạc hỏi: “Nếu không phải tác đụng đó, vậy nó có ích gì?”
Hắc long vương cười ha ha nói: “Thứ này đối với người bình thường thì vô dụng nhưng đối với long tộc chúng ta và một số chủng tộc siêu cấp lại có tác dụng lớn.”
Tiếu Ân nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.
Sắc mặt của hắc long vương cực kỳ nghiêm túc, dường như thuật lại một chuyện bình thường nói: “Tiếu Ân, tác dụng cùa loại hương liệu đó là có thể làm cho mẫu long dễ dàng thụ thai. Chỉ cần dùng một chút là có thể khiến vài mẫu long đẻ trứng.”
Tiếu Ân ngẩn ra, sắc mặt biến thành cổ quái.
Hóa ra là loại hương liệu khiến nữ tính thụ thai. Đồ vật này lại khiến đám long thần động tâm, đúng là…
Ý nghĩ trong đầu hắn xoay chuyển, lập tức rõ đạo lý trong đó.
Nhân loại, thú nhân, người lùn tuy không có thực lực dũng mãnh bằng các chủng tộc siêu cấp như long, phượng, độc giác thú nhưng tỉ lệ sinh đẻ của bọn họ rất cao. Nếu cho bọn họ mấy trăm năm, không có thiên tai, cơm no áo ấm thì các chủng tộc đó có thể dễ dàng tràn ngập mọi ngõ ngách.
Năng lực sinh dục cường đại, cam đoan chủng tộc sinh sản liên tục.
Nhưng chủng tộc siêu cấp như long tộc, tuy vừa sinh ra đã có thực lực cường đại nhưng năng lực sinh dục của bọn họ quá thấp. Quả thực vô cùng thê thảm.
Đừng nói là so với nhân loại, thú nhân cho dù so với tinh linh cũng chênh lệch như trời với đất.
Muốn cho mẫu long thụ thai thành công, độ khó tương đương với việc một người bình thường tu luyện thành cửu tinh ma đạo sỹ.
Mỗi khi so sánh vấn đề sinh dục giữa nhóm thần linh long tộc và thần linh nhân loại, nhóm thần linh long tộc đều nuốt lệ bỏ đi. Đối với long tộc, mỗi thành viên đều vô cùng trân quý. Cho nên long tộc mới không xuât hiện nội chiến.
Thần vương chi hương lại có năng lực thần kỳ, có thể khiến mẫu long thụ thai thành công.
Thứ này đối với nhân loại thì không được tính là gì nhưng đối với long tộc lại là vật báu vô giá.
Trách không được Christian nói trận cá cược này có quan hệ quan trọng với hắc long nhất tộc.
Hóa ra là vì loại hương liệu thần kỳ này.
Do dự một chút, Tiếu Ân hỏi: “Chẳng lẽ thần vương chi hương chỉ có thể gieo trồng được ở trong quốc gia của thần vương?”
Christian do dự một chút nói: “Nghe nói có một loại phương pháp có thể gieo trồng ra nhưng phương pháp này tiêu hao quá lớn, căn bản không thể thực hiện.”
“Phương pháp gì?” Tiếu Ân bình tĩnh hỏi.
“Sử dụng mảnh vỡ thần cách làm chất dinh dưỡng, cũng có thể sản xuất thần vương chi hương.” Christian thờ dài một tiếng: “Trăm vạn năm trước, bộ tộc ô phượng ở hạ giới gặp phải tổn thất to lớn, sắp rơi vào cảnh diệt chủng. Nhóm thần linh ô phượng ở thần giới đã dùng mảnh vỡ thần cách trân quý bồi dưỡng ra một số thần vương chi hương giao cho thủ lĩnh ô phượng ở hạ giới. Kết quả qua trăm vạn năm, bộ tộc ô phượng khuếch trương, hiện giờ tuy số lượng không nhiều nhưng tạm thời không gặp phải nguy hiểm diệt chủng.”
Trong lòng Tiếu Ân lấy làm kỳ, các chủng tộc bậc cao sau khi thành thần đều nghĩ tới đồng loại ở hạ giới. Thậm chí trong thời điểm quan trọng, bọn họ còn tình nguyện hy sinh lợi ích của mình, giúp đỡ đám hậu bối.
Tuy sau khi bọn họ thành thần, bản tính trở nên lạnh lùng nhưng trên phương diện này lại hơn xa nhân loại và thú nhân.
Nếu là nhóm thần linh nhân loại và thú nhân, gặp phải vấn đề này, chắc chắn bọn họ sẽ khoang tay đứng nhìn.
Sắc mặt của hắc long vương hơi biến đổi. Hắn nghĩ tới thần cách có tính trưởng thành đặc thù của Tiếu Ân, không biết bên trong thần quốc của hắn có thể sản xuất ra thần vương chi hương không?
Ý nghĩ này tuy chỉ xoẹt qua nhưng đã để lại dấu vết trong lòng hắc long vương. Ngày sau nhất định phải điều tra một chút, nếu có thể liên tục có được thần vương chi hương, như vậy tầm quan trọng của nó đối với bộ tộc hắc long không hề nhỏ tí nào.
Tiếu Ân nói: “Linde Bayer bệ hạ nếu đưa ra phần thưởng này cho trận cá cược, như vậy chắc chắn điều kiện sẽ rất hà khắc.”
Tiếu Ân nhìn Christian nói: “Nếu không trong vòng trăm năm qua, đã không có ai hoàn thành.”
Khuôn mặt của hắc long vương xuất hiện tia dị sắc, trong nháy mắt hắn phát hiện ra vấn đề nói: “Christian, nếu nhiều long thần bậc cao và chủ thần không giải quyết được vấn đề này, vậy ngươi đi xem náo nhiệt làm gì, chẳng lẽ không biết chữ chết viết như thế nào sao.”
Hai mắt Christian phát sáng, trầm giọng nói: “Nếu trận cá cược của thần vương bệ hạ khó như lên trời thì tự nhiên ta không mơ ước tới. Nhưng trận cá cược của bệ hạ rất đơn giản, chỉ muốn chúng ta tìm một kiện đồ vật. Tìm kiếm đồ vật này không liên quan nhiều tới thực lực, chủ yếu ra là dựa vào vận khí.”
Tim của Tiếu Ân và hắc long vương đồng thời đập thình thịch, bọn họ không hoài nghi lời nói của Christian. Có thể trở thành thần linh, ai cũng là nhân vật ra khéo léo tinh tế, nếu không Christian tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào vũng nước đục này.
“Thần vương bệ hạ cần vật gì?” Hắc long vương nhẹ giọng hỏi.
“Thất thải lưu ly vụ!” Christian cất cao giọng nói.
Hắc long vương lập tức xem thường nói: “Quên đi, chúng ta đi thôi, đồ vật này không có khả năng rơi vào tay chúng ta.”
Christian cười khổ một tiếng, cũng không ngăn cản, hiển nhiên hắn cũng biết, hy vọng lấy được thứ này cực kỳ xa vời.
Tiếu Ân giơ tay cản lại nói: “Lão Hắc, thất thải lưu ly vụ là gì?”
Nghe cách Tiếu Ân gọi hắc long vương, trong lòng Christian hơi động, xem ra quan hệ giữa hai người không tầm thường.
Hắc long vương than nhẹ một tiếng nói: “Tiếu Ân, ở trong thần giới, có một nơi gọi là thời không hồng lưu, thất thải lưu ly vụ trong truyền thuyết là đặc sản ở nơi đó.”
“Truyền thuyết?”
“Đúng vậy, quả thật là truyền thuyết, bởi vì thứ này đã rất nhiều năm không xuất hiện.” Hắc long vương lắc đầu nói: “Trong sách sử có ghi chép về thất thải lưu ly vụ. Nghe nói mỗi một ngày đều xuất hiện một lần trong thời không hồng lưu. Mỗi một lần xuất hiện năm phút. Muốn ở trong thời không hồng lưu tìm được thứ này, trừ khi có vận khí nghịch thiên mới tìm được.”
Hai hàng lông mày cùa Tiếu Ân giương lên. Trong lòng hắn động, hắn không quan tâm tới thất thải lưu ly vụ nhưng nghe tới thời không hồng lưu, tim hắn đập mạnh lên.
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân hỏi: “Christian các hạ, thần linh của long tộc có tiến vào thời không hồng lưu không?”
“Có, nhân số có không ít, hơn nữa nhóm thần linh bậc cao còn điều động rất nhiều cao thủ trong thần quốc. Đáng tiếc cho tới giờ, có người đã nhìn thấy thất thải lưu ly vụ nhưng vẫn chưa lấy được.”
Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi: “Đồ vật đó lấy khó vậy sao?”
“Đồ vật đó không khó lấy nhưng muốn lấy nó cần phải có vận khí tốt.” Christian thở dài nói: “Không ai có thể biết đồ vật đó xuất hiện ở vị trí nào. Muốn lấy được nó, cần phải ở sẵn nơi nó xuất hiện mười dặm hơn nữa lúc đó thời không loạn lưu không xuất hiện. Vận khí đó quả thực khó hơn lên trời.”
Tiếu Ân khẽ gật đầu, hắn rốt cuộc hiểu được vì sao với thực lực thần linh bậc trung, Christian dám tham gia trận cá cược này. Hóa ra trận cá cược này không có quan hệ tới thực lực, chẳng qua chỉ dựa vào vận khí mà thôi.
Hắn cười một tiếng, nói: “Christian các hạ, nếu ngài không ngại, ta và hắc long vương nguyện ý cùng ngài đi một chuyến để mở rộng tầm mắt.”
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Tiếu Ân, Christian tự nhiên vui mừng. Trước đó hắn không dám nhờ thần linh cùng giai nào đi cùng mình tới thời không hồng lưu.
Kỳ thật nếu muốn thuận lợi lấy được thất thải lưu ly vụ cần phải có hai thần linh bậc trung phối hợp với nhau. Nếu không hắn cũng không nói nhiều như vậy.
Hắn đương nhiên không thể một mình đi, cần phải đi cùng một vị thần linh cùng bậc, đồng thời phải là thần linh của bộ tộc hắc long.
Sau khi ước định với hai người Tiếu Ân, đôi bên lập tức phân công nhau chuẩn bị.
Công cụ để lấy thất thải lưu ly vụ tuy khó tìm nhưng trong tay Christian cũng có vài bộ. Dù sao, trong trăm năm qua, hắn không lãng phí thời gian.
Ngoài ra, bọn họ còn chuẩn bị rất nhiều thần lực kết tinh. Thứ này có tác dụng cực kỳ quan trọng với phân thân thần linh.
Tất nhiên thần lực kết tinh của hắc long vương hoàn toàn lấy từ chỗ Tiếu Ân. Tuy Christian muốn tặng hắc long vương một ít thần lực kết tinh nhưng bị đại nhân Corey kiêu ngạo cự tuyệt.
Tiếu Ân rất tán thưởng khí phách của hắc long vương. Hơn nữa hắn không thiếu thần lực kết tinh. Một khi đã vậy, tất nhiên không cần nịnh bợ người khác.
Thần linh và truyền kỳ, ngụy thần ở hạ giới khác nhau. Thần linh tiến giai cần thời gian mà người thường không thể tưởng tượng được. Có Tiếu Ân làm hậu thuẫn, tuy hiện tại hắc long vương không bằng Christian nhưng hắn và Tiếu Ân đều tin, ngày sau siêu việt Christian không phải việc khó.
Chính vì có niềm tin kiên định này nên Tiếu Ân và hắc long vương có thể bảo trì thái độ không kiêu ngạo, không siểm nịnh trước mặt thần linh bậc cao. Điều này khiến Christian thấy kỳ lạ.
※※※
Mấy ngày sau, ba người rốt cuộc xuất hiện trong thần giới, tới một địa phương vô cùng hẻo lánh trong thần giới.
Thần giới to lớn, ai cũng không dám nói có thể biết hết. Ngay cả ba vị thần vương bệ hạ từ thời xa xưa cũng không dám nói đi hết thần giới.
Bên trong thần giới có một số nơi được coi là cấm địa. Nếu không quan trọng, sẽ không có nhiều người tới đó.
Thời không hồng lưu, là một cấm địa điển hình.
Mặc dù nơi này không có cạm bẫy chết người nhưng phàm là người tiến vào nơi này, có rất ít người có thể quay trở về.
Tiếu Ân và hắc long vương đi theo Christian, rốt cuộc cũng tới trước cấm địa này ở trong thần giới.
Hắc long vương và Christian đều từng hơn một lần tới nơi này, nhưng Tiếu Ân lần đầu tiên tới đây.
Người hoặc thần linh lần đầu tiên tới bên ngoài thời không hồng lưu đều có cảm thụ đặc biệt.
Đây là một mảnh hư không mờ mịt, dường như là một không gian hư vô khác trong thần giới. Đứng bên cảnh khoảng không hư vô này, cảm ứng năng lượng dao động bên trong, trong lòng Tiếu Ân sôi trào.
Năng lượng trong đó biến hóa theo một phương thức quỷ dị. Loại năng lượng này Tiếu Ân chưa từng tiếp xúc qua, thậm chí không phải là năng lượng của ba hệ thần linh.
Đây là một loại năng lượng đặc thù khiến hắn có cảm giác thân thiết.
Đúng vậy, cảm giác này giống như thân nhân. Giống như một người lữ hành tha hương mười năm, đột nhiên về nhà, cảm thụ sự quan tâm của mọi người trong nhà
Bởi vì đó là nơi của Dallas vị ngụy thần ma pháp sư cường đại nhất.
Bên trong tòa thành giao dịch, địa vị của Dallas cực cao, người bình thường tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Đừng nói là người bình thường, cho dù cửu tinh ma đạo sỹ, cũng chưa chắc có thể nhìn thấy đứng đầu này.
Nhưng hôm nay, có hai người tới trước cửa ma pháp tháp của Dallas. Nhất là nhìn thấy trang phục của hai người này, gần như tất cả mọi người đều khẩn trương.
Tuy hai năm qua Tiếu Ân mới tới đây nhưng các lão nhân phụ trách bảo vệ đều không thể nào quên được.
Trên đầu đội áo choàng che lấp khuôn mặt. Nếu chỉ có như thế thì không có gì nhưng áo choàng của bọn họ có kiểu dáng cổ quái, khác xa áo choàng bình thường. Nhìn kiểu áo choàng này, bọn họ không hẹn cùng nghĩ tới chuyện năm đó.
Vừa nghĩ tới vẻ mặt khẩn trương của đại nhân Dallas, bọn họ không dám chậm trễ.
Cho nên mặc dù hai người đứng trước ma pháp tháp không có năng lượng dao động, nhưng không ai dám cản bọn họ.
Vị thủ vệ trung niên do dự một chút, cung kính thi lễ với hai người nói: “Hai vị… Các hạ, xin hỏi tới đây có việc gì?”
Hắn vốn muốn định nói hai vị ma pháp sư tôn kính, nhưng đáng tiếc dù hắn có cảm ứng như thế nào cũng không thể phát hiện năng lượng dao động trên người đối phương, cho nên đành phải sửa lời nói.
Dưới lớp áo choàng, một người nhẹ giọng cười nói: “Lão Hắc, xem ra vị bằng hữu của ngươi không cho ngươi mặt mũi.”
Người còn lại thở dài một tiếng nói: “Năm đó ta bị hắn ức hiếp rất thảm. Hiện giờ phong thủy đã đổi, sợ rằng hắn sẽ phải nhìn sắc mặt của ta để hành động.”
Nghe hai vị trước mặt đối thoại, liên tưởng tới thái độ ngày xưa của Dallas, sắc mặt của vị trung niên pháp sư trước mặt lập tức đại biến, hắn nói: “Hai vị, xin chờ một chút. Kẻ hèn đi thông báo, nếu Dallas đại nhân đồng ý, chắc chắn sẽ gặp hai vị.”
Hai người khoác áo choàng nhìn nhau cười, cũng không giải thích, đi theo tên này tiến vào bên trong ma pháp tháp.
Vị trung niên ma pháp sư này còn tưởng vị bằng hữu mà hai người đang nói là Dallas. Hắn không hề biết Dallas không có tư cách đó. Bằng hữu mà hai người nói là long thần Christian, chủ nhân chân chính của tòa thành này.
Bọn học chỉ mới chờ một chút, Dallas đã xuất hiện với vẻ mặt hoài nghi.
Với thân phận của Dallas, hắn tuyệt đối không tin chuyện này. Cái gì mà lão bằng hữu, lão bằng hữu của hắn không có bao nhiêu. Ngoài một số người dương danh thiên hạ thì những người còn lại đều đã chết hết.
Cho nên trong đầu hắn xuất hiện ý niệm có người mạo giả là bằng hữu của mình, đúng là không biết chết mà. Nhưng sau khi nhìn thấy cách ăn mặc của hai vị này, trong lòng hắn hồi hộp.
Hơn một năm trước, Christian ban thần dụ khiến toàn thành chấn động. Ngày sau hắn mới biết vì người khoác áo choàng kỳ dị này, không ngờ thần linh đại nhân điều động gần như toàn bộ tín đồ ở hạ giới.
Tuy cuối cùng mệnh lệnh bị hủy bỏ, sau đó thần linh đại nhân đã tìm được người. Nhưng không ngờ người đó là vị thần linh khó lường, có thực lực không kém thần linh đại nhân. Hơn nữa nghe nói đại nhân Christian còn nhường quyền khống chế một tinh cầu bí ẩn cho người đó.
Một loại tin tức đó khiến Dallas không dám khinh thường người đội áo choàng kỳ dị.
Hiện giờ nghe nói những người này lại lần nữa quang lâm tuy trong lòng hắn do dự nhưng cuối cùng vẫn quyết định ra gặp mặt.
Tiếng bước chân trầm ổn chậm rãi truyền vào bên trong đại sảnh của ma pháp tháp. Dallas đi bộ tới, đầu tiên ánh mắt của hắn đảo qua phòng, phàm là ai bị hắn nhìn cũng đều cung kính cúi đầu.
Trong ma pháp tháp, Dallas chính là vua, có quyết định sinh mạng của mọi người.
Cuối cùng ánh mắt của Dallas dừng lại trên người hai vị đội áo choàng.
Hai người ngồi ở trong này, chưa từng cử động. Tuy có áo choàng nên không thể nhìn ra khuôn mặt của hai người, nhưng rõ ràng thái độ của bọn họ không coi chủ nhân của ma pháp tháp này ở trong mắt.
Sắc mặt của rất nhiều ma pháp sư lộ vẻ giận dữ, ánh mắt không thiện cảm nhìn hai người. Dường như chỉ cần một câu nói của Dallas là có thể lao vào xé xác hai người.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, sắc mặt của Dallas trở nên ngưng trọng, cuối cùng hắn xoay người, cẩn thận hỏi: “Hai đại nhân tôn kính, các ngài biết kẻ hèn?”
Người khác không thể cảm ứng được lực lượng ẩn giấu trên người Tiếu Ân và hắc long vương nhưng thân là ngụy thần và là người kết nối ý chỉ của thần linh ở hạ giới hơn ngàn năm, làm sao Dallas không cảm ứng được hơi thờ kỳ dị trên người hai vị này. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhờ khí tức kỳ dị này, Dallas mới xác định được thân phận của hai vị này
Hai tồn tại này chỉ cần một người tới, hắn đã không ứng phó được. Hiện tại không ngờ xuất hiện hai người, còn luôn miệng nói biết hắn, khiến hắn kinh sợ.
Hắc long vương hừ lạnh một tiếng nói: “Chúng ta không biết ngươi, cũng không phải tới tìm ngươi.”
Không hiểu sao, sau khi nghe hắc long vương nói. Dallas lại thở phào một hơi, cung kính nói: “Vâng, đại nhân tôn kính, ngài đương nhiên không biết kẻ hèn, chỉ có điều hai vị tới đây…”
Tiếu An ha ha cười nói: “Dallas, chúng ta tới tìm Christian, ngươi đi nói với hắn, chúng ta chờ hắn ở đây.”
Đã gặp nhau một lần, nếu Tiếu Ân nguyện ý có thể liên hệ với vị thần linh kia. Nhưng hiện tại dẫn theo hắc long vương nên không làm vậy.
Nhiều việc không bằng bớt việc.
Đợi Christian tới đây, đối với đôi bên là biện pháp tốt nhất.
Nhưng mà sau khi Tiếu Ân nói những lời này, sắc mặt cùa Dallas lập tức trở nên khó coi. Một ít cao thù không lên tiếng trong đại sảnh cũng bắt đầu đề tụ ma pháp của bản thân.
Những người này đều biết tên cùa thần linh, không ngờ có người ở nơi này gọi thẳng tên của thần linh, hơn nữa còn muốn thần linh tự mình hạ giới nghênh đón, đây tuyệt đối là sỉ nhục đối với đám tín đồ. Nếu không phải có Dallas ngăn cản, chỉ sợ những người này đã động thủ.
“Lớn mật…” Đột nhiên, có người không nhịn nổi bước ra. Đó là một vị thất tinh ma đạo sỹ trẻ tuổi, khuôn mặt lộ vẻ tức giận, bởi vì kích động mà đỏ ửng lên.
Nhưng hắn còn chưa nói xong, phân thân của Tiếu Ân cách lớp áo choàng nhìn thẳng vào mắt hắn.
Ngay sau đó, thân thể của vị ma đạo sỹ tuổi trẻ bị thiêu đốt kịch liệt. Miệng hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ trong chốc lát, hắn đã bị ngọn lửa màu lam thiêu đốt sạch sẽ.
Trong nháy mắt, cả đại sảng trở nên yên lặng, chỉ còn lại những tiếng hít thở.
Bọn họ đều hiểu, vị ma đạo sỹ đó chắc chắn bị hai người trước mặt giết chết. Chỉ có điều một ma đạo sỹ cường đại, không ngờ lại bị người ta giết chết một cách dễ dàng và khó tin như vậy
Hít sâu một hơi, biết rõ ý của đối phương Dallas lập tức đáp ứng yêu cầu của hai người Tiếu Ân. Dù sao, nơi này là hạ giới, không giống thần giới. Ở đây không có một số kẻ tự do dám liên họp với nhau khiêu khích thần linh suy yếu hoặc thần linh bậc thấp để mưu cầu thần cách của bọn họ.
“Hai vị đại nhân tôn kính, xin hỏi tên của hai vị, kẻ hèn bẩm báo lại với Christian đại nhân.”
“Tiếu Ân.”
“Corey.”
Dallas hơi lẩm nhẩm, dường như đã nhớ rõ hai cái tên này. Sau đó, hắn lùi lại phía sau một bước, phân phó nói: “Tiếp đãi hai vị đại nhân cho tốt, ta đi một chút rồi trở lại.”
Giờ phút này, dù là kẻ ngu cũng biết hắn muốn đi cầu nguyện thần linh. Mà các pháp sư lúc đầu vốn hùng hổ dường như hiểu ra, ma lực trên người bọn họ không còn dao động nữa… Hơn nửa còn cố gắng ổn định, tận lực kiềm chế. Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía hai người Tiếu Ân tràn ngập sùng bái.
Thần linh, chỉ có thần linh mới khiến Dallas nhượng bộ. Cũng chỉ có thần linh mới có khả năng dùng ánh mắt diệt sát ma đạo sỹ.
Từ những yếu tố này mà còn không đoán được thân phận của bọn họ thì những người này không xứng làm ma pháp sư.
Nghĩ tới việc hai vị thần linh tự mình quang lâm, một số kẻ nhát gan bắt đầu run rẩy. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
※※※
Tầng cao nhất của ma pháp tháp, Dallas gật đầu với hai vị hộ vệ long tộc. Sau đó hắn tới trước thần tượng, thấp giọng cầu nguyện và đem yêu cầu của hai vị khách truyền tới thần linh
Không lâu sau, hắn còn chưa cầu nguyện xong, thậm chí còn chưa nói tên của hai người Tiếu Ân, một đạo năng lượng kỳ dị hiện ra trước mặt hắn, khiến hắn giật mình. Khuôn mặt của hắn tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
“Dallas! Hai người kia thực sự là thần linh?”
“Chắc chắn là thần linh!” Dallas kiên định nói: “Trình độ vận dụng năng lượng của bọn họ hơn xa kẻ hèn, một ma đạo sỹ vô thanh vô thức bị thiêu đốt ma lực trước mặt mọi người mà chết. Nhưng kẻ hèn không phát hiện ra ai là người động thủ, cho nên mới khẳng định là thần linh.”
“Bọn họ tên là gì?” Âm thanh ù ù vang lên trong phòng.
“Tiếu Ân. Còn một người là Corey.”
“Corey…” Giọng nói của Christian rốt cuộc xuất hiện một tia dao động.
Trong lòng Dallas thầm nghĩ, xem ra vị thần linh kia nói không sai, hắn quả thực là bằng hữu của đại nhân Christian.
Một lát sau. thần tượng của Christian phát ra hào quang nồng đậm. Nhìn cảnh này, trong lòng Dallas chấn động.
Hơn một ngàn năm, đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy cảnh tượng này. Tới bây giờ, hắn mới biết hai vị thần linh khoác áo choàng kia có địa vị quan trọng thế nào trong lòng đại nhân Christian.
Hào quang trên thần tượng càng ngày càng sáng lên, hơn nữa trong không khí bắt đầu tràn ngập khí tức thần linh. Dưới sự bao phủ của khí tức này, toàn bộ ma pháp tháp bắt đầu chấn động. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Lấy ma pháp tháp làm trung tâm, hào quang vô cùng vô tận lan ra. Toàn bộ ma pháp tháp giống như một ngọn đèn sáng rực, chiếu sáng cả thành thị.
Mọi người lập tức chú ý tới biến hóa kỳ dị này. Mọi người thảo luận với nhau, sau đó càng ngày càng có nhiều người quỳ xuống cúng bái.
Sau lưng tòa thành thị này có một vị thần linh làm chỗ dựa, chuyện này vốn không phải là chuyện bí mật. Hiện giờ thấy ma pháp tháp biến hóa, chỉ cần là người thông minh là có thể đoán được chuyện gì phát sinh. Còn người bên trong ma pháp tháp, cả đám trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ cảm ứng được khí tức mãnh liệt trong hào quang, khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Đỉnh ma pháp tháp, khi hào quang ngưng tụ lại thành một điểm, trong hư không đột nhiên xuất hiện một cửa động. Cửa động này chỉ thoáng hiện qua một lát, sau đó lập tức biến mất. Tuy nhiên trước khi nó biến mất, phân thân của Christian đã giáng lâm.
Ở hạ giới, nếu có ma pháp truyền tống trận tương ứng, thần linh có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện. Nhưng nếu làm như thế thì hiệu quả uy hiếp và long trọng sẽ giảm xuống. Dùng phương thức giáng lâm tự nhiên thu được hiệu quả tốt nhất.
Phân thân vừa mới xuất hiện, lập tức nhìn ba tín đồ trong phòng, hắn lãnh đạm nói: “Dẫn ta xuống, để tất cả mọi người lui xuống.”
Dallas đứng thẳng nói: “Tuân mệnh!”
Vị ngụy thần này là lão đại của ma pháp tháp, lời hắn nói tất nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh. Một bên dẫn phân thân thần linh xuống, một bên cao giọng ra lệnh.
Ngay sau đó, toàn bộ người trong ma pháp tháp vội vã rời đi. Tất cả mọi người đều đoán được nguyên nhân nhưng dù là tín đồ hay không phải tín đồ của Christian, không có ai dám ở lại ma pháp tháp.
Dallas và hai vị hộ vệ tầng cao nhất của ma pháp tháp dẫn Christian xuống. Khi gặp hai người Tiếu Ân, bọn họ trở nên cẩn thận và cung kính.
Bọn họ tất nhiên biết, phân thân của Christian giáng lâm là vì ai. Đối với hai vị thần linh khiến đại nhân Christian phải tự mình hạ giới tiếp kiến, thái độ của bọn họ tự nhiên phải thay đối.
Thấy hai người Tiếu Ân, phân thân của Christian hơi vung tay lên. Dallas và hai vị cao thủ long tộc lập tức thức thời lui ra ngoài. Ma pháp tháp to lớn giờ chỉ còn lại ba vị thần linh.
Ngoài ma pháp tháp, cả thành chấn động. Đặc biệt khi thấy Dallas cũng phải rời khỏi ma pháp tháp, kẻ ngu cũng hiểu được biến cố ở trong đó.
Toàn bộ khu phố, có hơn nửa số người hướng về phía ma pháp tháp cầu nguyện. Đặc biệt là nhóm dân cư sinh sống lâu trong thành.
Do có thần linh phù hộ nên thành thị này mới hưng thịnh. Dù không phải tín đồ ra hay không phải tín đồ, trong lòng mỗi người đều cảm kích. Tất nhiên, bên trong thành, số lượng tín đồ của Christian có không ít. Cho nên, tín ngường lực sinh ra trong thành vô cùng khổng lồ, hơn xa ngày thường.
Trong ma pháp tháp, Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn khoảng không, cười nói: “Christian các hạ, tín đồ của ngài rất thành kính ngài.”
Ánh mắt của Christian đảo liếc nhìn Tiếu Ân và hắc long vương. Áo choàng của hai người tự nhiên không thể giấu được thần niệm của Christian. Trong nháy mắt, Christian đã biết khuôn mặt thật của hai người.
Hắn kinh ngạc nói: “Tiếu Ân các hạ, hóa ra lần trước ngài nói tới cường giả long tộc là Corey!”
Hắc long vương hừ lạnh một tiếng nói: “Không tồi, Christian, ngươi sẽ không thất vọng chứ?”
Christian cười khổ một tiếng nói: “Corey, tính tình của ngươi vẫn nóng như vậy.”
Hắn cẩn thận cảm ứng một chút, nghi hoặc nói: “Thần hỏa của ngươi sao ảm đạm vậy, giống như vừa mới được châm, chẳng lẽ ngươi bị trọng thương?”
Hắc long vương tức giận nói: “Nói thật cho ngươi biết, ta vừa mới châm thần hỏa.”
Khuôn mặt của Christian ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Ngươi vừa mới đốt thần hỏa? Ngươi còn dám tạo hình chiếu, ngươi không muốn sống sao?”
Hắc long vương xì một tiếng khinh miệt, tuy nhiên biết đối phương có ý tốt nên không trách cứ.
Thần linh long tộc và các chủng tộc thần linh khác có sự khác nhau. Bởi vì số lượng long tộc ở trong thần giới có ít nên thần linh long tộc ít xung đột với nhau. Tuy nhiên bởi vì tính cách cao ngạo nên long tộc ít khi ở cùng một chỗ với nhau. Sau khi được long thần bệ hạ bảo hộ, đạt tới thần linh bậc trung, đều tự mình ra ngoài lập môn hộ.
Tất nhiên nếu thần linh long tộc bị ức hiếp, một khi nhận được tín hiệu cầu cứu của đồng tộc, tất cả thần linh long tộc đều không được chùn bước, lập tức tới hổ trợ. Điều này hơn xa thần linh nhân loại.
Giờ phút này tuy thực lực của hắc long vương không bằng đối phương nhưng cũng không lo Christian gây bất lợi với mình.
“Christian, trước tiên nói tới trận cá cược, điều này rất quan trọng với hắc long nhất tộc chúng ta.”
Christian do dự một chút, thoáng nhìn qua Tiếu Ân. Tiếu Ân khẽ mỉm cười nói: “Hai vị cứ tâm sự trước, ta đi ra ngoài.”
Hắc long vương kéo Tiếu Ân ở lại, bất mãn nói: “Christian! Tiếu Ân và ta đã ký khế ước linh hồn bình đẳng. Hơn nữa hắn là một thần linh bậc trung cường đại. Chuyện khác ta không dám nói nhưng thực lực của hắn tuyệt đối không dưới ngươi. Nếu ngươi cần hồ trợ, ta không làm được nhưng hắn tuyệt đối có thể trợ giúp ngươi một tay.”
Christian trầm ngâm một chút, lúc này mới nói: “Tiếu Ân các hạ, Corey, ta không muốn giấu nhưng chuyện này quả thực quá quan trọng, cho nên ta mới thận trọng như thế.”
Vẻ mặt của hắn dị thường nghiêm trọng, Tiếu Ân và hắc long vương liếc mắt nhìn nhau, gật đầu một cái, bảy tỏ thái độ của mình với đối phương.
Kỳ thật Tiếu Ân rời đi chẳng qua chỉ làm bộ mà thôi. Nếu hắn đã quyết định nhúng tay, tự nhiên không thể đặt mình ở ngoài.
Christian trầm giọng nói: “Corey, nếu ngươi vừa mới đốt thần hỏa, như vậy chắc ngươi không biết, trăm năm trước, Linde Bayer bệ hạ truyền thần dụ tới toàn bộ long tộc.”
Hắc long vương ngẩng đầu lên, tuy hắn đã đốt thần hỏa trở thành thần nhưng khi nghe tới cái tên này, trong lòng vẫn có chút hoảng hốt.
“Linde Bayer bệ hạ sao? Lão nhân gia ban thần dụ gì?”
Tiếu Ân kinh ngạc nhìn đồng bạn, hắn rất hiểu hắc long vương. Lần đầu tiên mới thấy Corey thất thố như thế khi nghe tới tên của một vị thần linh. Trong lòng của hắn không khỏi nói thầm, không biệt Linde Bayer bệ hạ có cấp bậc gì.
Christian nghiêm túc nói: “Linde Bayer bệ hạ triệu tập long thần bậc cao và chủ thần tới, bày ra một trận cá cược. Để cho các long thần đi tìm một vật, ai tìm thấy trước sẽ được tưởng thưởng.”
Hắc long vương ngẩn ra hỏi: “Thưởng gì?”
“Thần vương chi hương.”
Hắc long vương ngẩn ra, kinh ngạc hỏi: “Ngươi nói cái gì? Thần vương chi hương?”
“Đúng vậy, là thần vương chi hương.” Christian khẳng định nói.
Hắc long vương theo bản năng chà xát đôi tay nói: “Nếu là thần vương chi hương, vậy bằng mọi giá chúng ta phải đoạt được, điều này rất quan trọng với hắc long nhất tộc chúng ta.”
Christian tức giận nói: “Điều này ai chẳng biết, không chỉ có hắc long nhất tộc chúng ta, ngay cả các tộc còn lại cũng mơ đạt được phần thưởng này.”
Tiếu Ân nghe tới chính sự, hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Hai vị, xin hỏi Linde Bayer bệ hạ là vị nào? Còn thần vương chi hương có tác dụng gì?”
Christian ngẩn ra, ánh mắt tràn ngập quái dị nhìn Tiếu Ân: “Tiếu Ân các hạ. Ngài là một vị thần linh bậc trung tôn quý. Chẳng lẽ ngài không biết Linde Bayer bệ hạ sao?”
Hắc long vương xấu hổ cười, hắn đương nhiên biết tuy Tiếu Ân đã đạt tới cảnh giới thần linh bậc trung nhưng Tiếu Ân trà trộn trong thần giới chưa lâu nên không biết những nhân vật đứng đầu cũng không phải chuyện lạ.
Phải biết rằng trong thần giới ngoài kẻ quái thai như Tiếu Ân thì thần linh bình thường ít nhất phải trải qua hơn trăm vạn năm mới thuận lợi tiến giai. Trong thời gian dài như thế, cho dù thần linh quái dị tới mức nào cũng có thể nghe tới tên của những thần linh đứng đầu.
Những chuyện này nếu áp dụng trên người Tiếu Ân, hoàn toàn không có hiệu quả. Tiếu Ân mới tiến vào thần giới có vài năm mà thôi!
Hắc long vương cười ha ha nói: “Christian, Tiếu Ân là kẻ tu luyện điên cuồng, chỉ biết tĩnh tâm tu luyện, không biết tới chuyện gì cả. Ngoài ta ra, hắn không tiếp xúc với người ngoài, cho nên có một số việc hắn không biết cũng là chuyện bình thường.”
Christian kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiếu Ân. Hóa ra bên trong thần giới có nhân vật cực phẩm như thế. Nhìn hai người bon họ, tuy trong lòng vẫn hoài nghi nhưng Christian không nói gì.
Giọng nói của hắc long vương trong nháy mắt vang lên trong đầu Tiếu Ân: “Linde Bayer bệ hạ là người có thành tựu cao nhất trong long tộc chúng ta, ngươi không biết sao?”
Tiếu Ân khẽ lắc đầu, trong lòng chợt động, kinh hô: “Một trong bảy đại thần vương của quang minh hệ?”
Hắc long vương tức giận nói: “Rốt cuộc ngươi đã hiểu, lão nhân gia chính là long vương thần duy nhất trong bảy đại thần vương.”
Lúc này Tiếu Ân mới hít vào một ngụm khí lạnh, long thần cấp bậc thần vương, trách không được có uy thế như thế. Kỳ thật nghĩ lại, có long thần nào có thể dễ dàng triệu tập nhiều long thần bậc cao và chủ thần như thế.
“Được rồi, thế thứ thần vương bệ hạ thưởng là gì?”
“Đó là thần vương chi hương, là một loại hương liệu chỉ có ở trong thần quốc của thần vương bệ hạ mới sản xuất được. Loại hương liệu này rất thưa thớt và sang quý, cho dù trong quốc gia của bệ hạ cũng có rất ít.”
“Vì sao?” Tiếu Ân kinh ngạc hỏi: “Không phải trong thần quốc của thần linh, mọi vật có thể sinh sản theo ý thích của thần linh sao?”
“Đúng, tuy nhiên có vài thứ không thể. Ví dụ như thần vương chi hương, chỉ có ở trong quốc gia của thần vương mới có thể từ từ sinh trưởng. Bởi vì chúng nó hấp thu thần lực chuyển hóa từ thần cách hoàn mỹ mà sống.”
Tiếu Ân khê gật đầu, mặc kệ thứ này có hiệu quả nghịch thiên gì, chỉ riêng sản lượng ít đã rất quý hiếm rồi.
“Thứ này có tác dụng gì? Có thể nâng cao thần cách và thần khu, linh hồn, và quá trình dung họp thần tính sao?” Tiếu Ân hỏi, trong suy nghĩ của hắn, chỉ có những tác dụng đó mới khiến đám long thần điên cuồng.
Hắc long vương cười khổ một tiếng nói: “Tất nhiên không phải, nếu chỉ có tác dụng đó cũng không khiến cả long tộc chấn động.”
Tiếu Ân kinh ngạc hỏi: “Nếu không phải tác đụng đó, vậy nó có ích gì?”
Hắc long vương cười ha ha nói: “Thứ này đối với người bình thường thì vô dụng nhưng đối với long tộc chúng ta và một số chủng tộc siêu cấp lại có tác dụng lớn.”
Tiếu Ân nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.
Sắc mặt của hắc long vương cực kỳ nghiêm túc, dường như thuật lại một chuyện bình thường nói: “Tiếu Ân, tác dụng cùa loại hương liệu đó là có thể làm cho mẫu long dễ dàng thụ thai. Chỉ cần dùng một chút là có thể khiến vài mẫu long đẻ trứng.”
Tiếu Ân ngẩn ra, sắc mặt biến thành cổ quái.
Hóa ra là loại hương liệu khiến nữ tính thụ thai. Đồ vật này lại khiến đám long thần động tâm, đúng là…
Ý nghĩ trong đầu hắn xoay chuyển, lập tức rõ đạo lý trong đó.
Nhân loại, thú nhân, người lùn tuy không có thực lực dũng mãnh bằng các chủng tộc siêu cấp như long, phượng, độc giác thú nhưng tỉ lệ sinh đẻ của bọn họ rất cao. Nếu cho bọn họ mấy trăm năm, không có thiên tai, cơm no áo ấm thì các chủng tộc đó có thể dễ dàng tràn ngập mọi ngõ ngách.
Năng lực sinh dục cường đại, cam đoan chủng tộc sinh sản liên tục.
Nhưng chủng tộc siêu cấp như long tộc, tuy vừa sinh ra đã có thực lực cường đại nhưng năng lực sinh dục của bọn họ quá thấp. Quả thực vô cùng thê thảm.
Đừng nói là so với nhân loại, thú nhân cho dù so với tinh linh cũng chênh lệch như trời với đất.
Muốn cho mẫu long thụ thai thành công, độ khó tương đương với việc một người bình thường tu luyện thành cửu tinh ma đạo sỹ.
Mỗi khi so sánh vấn đề sinh dục giữa nhóm thần linh long tộc và thần linh nhân loại, nhóm thần linh long tộc đều nuốt lệ bỏ đi. Đối với long tộc, mỗi thành viên đều vô cùng trân quý. Cho nên long tộc mới không xuât hiện nội chiến.
Thần vương chi hương lại có năng lực thần kỳ, có thể khiến mẫu long thụ thai thành công.
Thứ này đối với nhân loại thì không được tính là gì nhưng đối với long tộc lại là vật báu vô giá.
Trách không được Christian nói trận cá cược này có quan hệ quan trọng với hắc long nhất tộc.
Hóa ra là vì loại hương liệu thần kỳ này.
Do dự một chút, Tiếu Ân hỏi: “Chẳng lẽ thần vương chi hương chỉ có thể gieo trồng được ở trong quốc gia của thần vương?”
Christian do dự một chút nói: “Nghe nói có một loại phương pháp có thể gieo trồng ra nhưng phương pháp này tiêu hao quá lớn, căn bản không thể thực hiện.”
“Phương pháp gì?” Tiếu Ân bình tĩnh hỏi.
“Sử dụng mảnh vỡ thần cách làm chất dinh dưỡng, cũng có thể sản xuất thần vương chi hương.” Christian thờ dài một tiếng: “Trăm vạn năm trước, bộ tộc ô phượng ở hạ giới gặp phải tổn thất to lớn, sắp rơi vào cảnh diệt chủng. Nhóm thần linh ô phượng ở thần giới đã dùng mảnh vỡ thần cách trân quý bồi dưỡng ra một số thần vương chi hương giao cho thủ lĩnh ô phượng ở hạ giới. Kết quả qua trăm vạn năm, bộ tộc ô phượng khuếch trương, hiện giờ tuy số lượng không nhiều nhưng tạm thời không gặp phải nguy hiểm diệt chủng.”
Trong lòng Tiếu Ân lấy làm kỳ, các chủng tộc bậc cao sau khi thành thần đều nghĩ tới đồng loại ở hạ giới. Thậm chí trong thời điểm quan trọng, bọn họ còn tình nguyện hy sinh lợi ích của mình, giúp đỡ đám hậu bối.
Tuy sau khi bọn họ thành thần, bản tính trở nên lạnh lùng nhưng trên phương diện này lại hơn xa nhân loại và thú nhân.
Nếu là nhóm thần linh nhân loại và thú nhân, gặp phải vấn đề này, chắc chắn bọn họ sẽ khoang tay đứng nhìn.
Sắc mặt của hắc long vương hơi biến đổi. Hắn nghĩ tới thần cách có tính trưởng thành đặc thù của Tiếu Ân, không biết bên trong thần quốc của hắn có thể sản xuất ra thần vương chi hương không?
Ý nghĩ này tuy chỉ xoẹt qua nhưng đã để lại dấu vết trong lòng hắc long vương. Ngày sau nhất định phải điều tra một chút, nếu có thể liên tục có được thần vương chi hương, như vậy tầm quan trọng của nó đối với bộ tộc hắc long không hề nhỏ tí nào.
Tiếu Ân nói: “Linde Bayer bệ hạ nếu đưa ra phần thưởng này cho trận cá cược, như vậy chắc chắn điều kiện sẽ rất hà khắc.”
Tiếu Ân nhìn Christian nói: “Nếu không trong vòng trăm năm qua, đã không có ai hoàn thành.”
Khuôn mặt của hắc long vương xuất hiện tia dị sắc, trong nháy mắt hắn phát hiện ra vấn đề nói: “Christian, nếu nhiều long thần bậc cao và chủ thần không giải quyết được vấn đề này, vậy ngươi đi xem náo nhiệt làm gì, chẳng lẽ không biết chữ chết viết như thế nào sao.”
Hai mắt Christian phát sáng, trầm giọng nói: “Nếu trận cá cược của thần vương bệ hạ khó như lên trời thì tự nhiên ta không mơ ước tới. Nhưng trận cá cược của bệ hạ rất đơn giản, chỉ muốn chúng ta tìm một kiện đồ vật. Tìm kiếm đồ vật này không liên quan nhiều tới thực lực, chủ yếu ra là dựa vào vận khí.”
Tim của Tiếu Ân và hắc long vương đồng thời đập thình thịch, bọn họ không hoài nghi lời nói của Christian. Có thể trở thành thần linh, ai cũng là nhân vật ra khéo léo tinh tế, nếu không Christian tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào vũng nước đục này.
“Thần vương bệ hạ cần vật gì?” Hắc long vương nhẹ giọng hỏi.
“Thất thải lưu ly vụ!” Christian cất cao giọng nói.
Hắc long vương lập tức xem thường nói: “Quên đi, chúng ta đi thôi, đồ vật này không có khả năng rơi vào tay chúng ta.”
Christian cười khổ một tiếng, cũng không ngăn cản, hiển nhiên hắn cũng biết, hy vọng lấy được thứ này cực kỳ xa vời.
Tiếu Ân giơ tay cản lại nói: “Lão Hắc, thất thải lưu ly vụ là gì?”
Nghe cách Tiếu Ân gọi hắc long vương, trong lòng Christian hơi động, xem ra quan hệ giữa hai người không tầm thường.
Hắc long vương than nhẹ một tiếng nói: “Tiếu Ân, ở trong thần giới, có một nơi gọi là thời không hồng lưu, thất thải lưu ly vụ trong truyền thuyết là đặc sản ở nơi đó.”
“Truyền thuyết?”
“Đúng vậy, quả thật là truyền thuyết, bởi vì thứ này đã rất nhiều năm không xuất hiện.” Hắc long vương lắc đầu nói: “Trong sách sử có ghi chép về thất thải lưu ly vụ. Nghe nói mỗi một ngày đều xuất hiện một lần trong thời không hồng lưu. Mỗi một lần xuất hiện năm phút. Muốn ở trong thời không hồng lưu tìm được thứ này, trừ khi có vận khí nghịch thiên mới tìm được.”
Hai hàng lông mày cùa Tiếu Ân giương lên. Trong lòng hắn động, hắn không quan tâm tới thất thải lưu ly vụ nhưng nghe tới thời không hồng lưu, tim hắn đập mạnh lên.
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân hỏi: “Christian các hạ, thần linh của long tộc có tiến vào thời không hồng lưu không?”
“Có, nhân số có không ít, hơn nữa nhóm thần linh bậc cao còn điều động rất nhiều cao thủ trong thần quốc. Đáng tiếc cho tới giờ, có người đã nhìn thấy thất thải lưu ly vụ nhưng vẫn chưa lấy được.”
Tiếu Ân ngẩn ra, hỏi: “Đồ vật đó lấy khó vậy sao?”
“Đồ vật đó không khó lấy nhưng muốn lấy nó cần phải có vận khí tốt.” Christian thở dài nói: “Không ai có thể biết đồ vật đó xuất hiện ở vị trí nào. Muốn lấy được nó, cần phải ở sẵn nơi nó xuất hiện mười dặm hơn nữa lúc đó thời không loạn lưu không xuất hiện. Vận khí đó quả thực khó hơn lên trời.”
Tiếu Ân khẽ gật đầu, hắn rốt cuộc hiểu được vì sao với thực lực thần linh bậc trung, Christian dám tham gia trận cá cược này. Hóa ra trận cá cược này không có quan hệ tới thực lực, chẳng qua chỉ dựa vào vận khí mà thôi.
Hắn cười một tiếng, nói: “Christian các hạ, nếu ngài không ngại, ta và hắc long vương nguyện ý cùng ngài đi một chuyến để mở rộng tầm mắt.”
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Tiếu Ân, Christian tự nhiên vui mừng. Trước đó hắn không dám nhờ thần linh cùng giai nào đi cùng mình tới thời không hồng lưu.
Kỳ thật nếu muốn thuận lợi lấy được thất thải lưu ly vụ cần phải có hai thần linh bậc trung phối hợp với nhau. Nếu không hắn cũng không nói nhiều như vậy.
Hắn đương nhiên không thể một mình đi, cần phải đi cùng một vị thần linh cùng bậc, đồng thời phải là thần linh của bộ tộc hắc long.
Sau khi ước định với hai người Tiếu Ân, đôi bên lập tức phân công nhau chuẩn bị.
Công cụ để lấy thất thải lưu ly vụ tuy khó tìm nhưng trong tay Christian cũng có vài bộ. Dù sao, trong trăm năm qua, hắn không lãng phí thời gian.
Ngoài ra, bọn họ còn chuẩn bị rất nhiều thần lực kết tinh. Thứ này có tác dụng cực kỳ quan trọng với phân thân thần linh.
Tất nhiên thần lực kết tinh của hắc long vương hoàn toàn lấy từ chỗ Tiếu Ân. Tuy Christian muốn tặng hắc long vương một ít thần lực kết tinh nhưng bị đại nhân Corey kiêu ngạo cự tuyệt.
Tiếu Ân rất tán thưởng khí phách của hắc long vương. Hơn nữa hắn không thiếu thần lực kết tinh. Một khi đã vậy, tất nhiên không cần nịnh bợ người khác.
Thần linh và truyền kỳ, ngụy thần ở hạ giới khác nhau. Thần linh tiến giai cần thời gian mà người thường không thể tưởng tượng được. Có Tiếu Ân làm hậu thuẫn, tuy hiện tại hắc long vương không bằng Christian nhưng hắn và Tiếu Ân đều tin, ngày sau siêu việt Christian không phải việc khó.
Chính vì có niềm tin kiên định này nên Tiếu Ân và hắc long vương có thể bảo trì thái độ không kiêu ngạo, không siểm nịnh trước mặt thần linh bậc cao. Điều này khiến Christian thấy kỳ lạ.
※※※
Mấy ngày sau, ba người rốt cuộc xuất hiện trong thần giới, tới một địa phương vô cùng hẻo lánh trong thần giới.
Thần giới to lớn, ai cũng không dám nói có thể biết hết. Ngay cả ba vị thần vương bệ hạ từ thời xa xưa cũng không dám nói đi hết thần giới.
Bên trong thần giới có một số nơi được coi là cấm địa. Nếu không quan trọng, sẽ không có nhiều người tới đó.
Thời không hồng lưu, là một cấm địa điển hình.
Mặc dù nơi này không có cạm bẫy chết người nhưng phàm là người tiến vào nơi này, có rất ít người có thể quay trở về.
Tiếu Ân và hắc long vương đi theo Christian, rốt cuộc cũng tới trước cấm địa này ở trong thần giới.
Hắc long vương và Christian đều từng hơn một lần tới nơi này, nhưng Tiếu Ân lần đầu tiên tới đây.
Người hoặc thần linh lần đầu tiên tới bên ngoài thời không hồng lưu đều có cảm thụ đặc biệt.
Đây là một mảnh hư không mờ mịt, dường như là một không gian hư vô khác trong thần giới. Đứng bên cảnh khoảng không hư vô này, cảm ứng năng lượng dao động bên trong, trong lòng Tiếu Ân sôi trào.
Năng lượng trong đó biến hóa theo một phương thức quỷ dị. Loại năng lượng này Tiếu Ân chưa từng tiếp xúc qua, thậm chí không phải là năng lượng của ba hệ thần linh.
Đây là một loại năng lượng đặc thù khiến hắn có cảm giác thân thiết.
Đúng vậy, cảm giác này giống như thân nhân. Giống như một người lữ hành tha hương mười năm, đột nhiên về nhà, cảm thụ sự quan tâm của mọi người trong nhà
/482
|