Đích Nữ Nhà Nghèo

Chương 11 - Chương 11

/28


“Điện hạ.” Nàng gật đầu nói, ánh mắt lại liếc lên trên, lúc thoáng thấy qua một màu vàng sáng, do trong lòng có việc cầu hắn, nên thành thật đỡ ghế dựa cho hắn: “Ngài ngồi đi.”

Lý Kê giương mắt nhìn xuống, hôm nay nàng cực kỳ trong sáng thuần khiết, dù môi mỏng không được tô son nhưng vẫn có chút hồng hồng:“Khụ khụ.” hai tiếng, hắn cho hại nhân lui ra, nghiêm mặt nói với Giang Cảnh Nghiên: “Hôm nay cô đến thiên lao, có nói mấy câu với phụ thân ngươi.”

“Điện hạ, thân thể phụ thân ta sao rồi?” Nói đến phụ thân, nàng không nhịn được chen vào.

“Ngươi gấp cái gì.” Lý Kê trừng mắt liếc nàng một cái, chỉ vào một cái ghế dựa khác bảo nàng ngồi xuống, lại nói: “Cô thấy phụ thân ngươi có thể dùng sức dập đầu như thế, có lẽ thân thể cũng không tệ.”

Giang Cảnh Nghiên yên lặng túm chặt làn váy của mình, tuy đau lòng, nhưng không quên chuyện quan trọng nhất:“Phụ thân có nói với điện hạ, chuyện rương bạc kia không?”

“Có.” Lý Kê gật gật đầu, mỉm cười nhìn Giang Cảnh Nghiên, hỏi: “Ngươi không nghĩ tới, rương bạc kia thật sự do phụ thân ngươi tham ô sao?”

“Không có khả năng.” Giang Cảnh Nghiên lập tức chối bỏ nói: “Phụ thân ta tuyệt đối không có khả năng tham ô, ngay cả lúc mẫu thân ta bệnh nặng, ông ấy thà rằng nhịn đau bán nhẫn phỉ thủy tổ truyền, cũng không thu nhận hối lộ.”

“Ồ.”

Tròng mắt Lý Kê xoay một vòng , nói: “Quả thật, nơi đông lọt gió hạ dột mưa như nhà các ngươi, không thể nào giấu cái rương bạc kia được.” Các đốt ngón tay thon dài của hắn gõ trên mặt bàn, đối với gia cảnh của Giang Cảnh Nghiên, hắn đã sớm điều tra rõ ràng:“Hôm nay phụ thân ngươi nói với ta, rương bạc kia là của một vị tú tài tên là Lưu Thành, hắn tạm đặt ở nhà ngươi. Lưu Thành, người này ngươi biết không?”

Thì ra là hắn, sao nàng lại không quen biết Lưu Thành chứ. Phụ thân và phụ thân của Lưu Thành vốn cùng trường, chỉ là phụ thân Lưu Thành chỉ tới tú tài đã dừng bước, chẳng qua của cải của Lưu gia rất phong phú, phụ thân Lưu Thành đã mở một học đường ở Tùy Châu, cuộc sống xem qua rất dễ chịu. Mà phụ thân là cử nhân ăn cơm quan gia, do phụ thân liêm khiết, sinh hoạt nhà nàng có chút túng quẫn. Cũng vào bốn năm trước, phụ thân được điều nhiệm đến Tùy Châu, do đó mà trưởng bối hai nhà lại lui tới lần nữa, phụ thân cảm thấy Lưu gia là chỗ quen biết cũ, hơn nữa Lưu Thành cũng coi như tuổi trẻ tài cao mới tuổi đôi mươi đã là tú tài, lúc Lưu gia tới cầu hôn, lập tức đồng ý. Chỉ là cảnh còn người mất, có lẽ phụ thân ở trong ngục còn chưa biết chuyện Lưu gia sớm phái người hủy hôn. Dù cho có nói là vì bảo vệ nữ tế (con rể), cũng không thể nào vì thế mà xả thân vào tù được.

Nàng trả lời đúng sự thật: “Lưu Thành vốn là vị hôn phu của ta, chỉ là sau khi nhà ta xảy ra chuyện, Lưu gia đã tới hủy hôn. Nếu bạc kia là do Lưu Thành đặt ở nhà ta, vì sao phụ thân phải dấu diếm cho hắn, hay là trong đó còn có duyên cớ gì?”

Lúc nghe được tiếng vị hôn phu, Lý Kê không khỏi nhíu mày, thẳng đến khi Giang Cảnh Nghiên nói Lưu gia hủy hôn, hắn mới dãn mày “Chậc Chậc.” hai tiếng.

“Bởi vì, rương bạc kia là do Mộc Vương cho Lưu gia.”

Giang Cảnh Nghiên giật mình mà há to miệng: “Cái gì, vì sao Mộc Vương lại đưa bạc cho Lưu gia?”

Lý Kê: “Không phải Mộc Vương muốn cưới ngươi sao. Hắn đã kêu người tặng bạc cho Lưu gia, muốn Lưu gia từ hôn, trưởng bối Lưu gia vừa có được lợi ích lại không dám đắc tội Mộc Vương, nên đã tặng một nửa bạc cho nhà ngươi. Đương nhiên, phụ thân ngươi không nói một chữ nào liên quan tới nguồn gốc của rương bạc kia, cũng là vì ngươi. Thật ra Mộc Vương sớm gặp qua phụ thân ngươi, nhưng phụ thân ngươi không muốn để nữ nhi làm tiểu thiếp của người ta, nên muốn tiếp tục gánh tội, Mộc Vương cũng không thể tìm ngươi gây phiên phức.”

Hốc mắt nàng ướt, thì ra là thế, khó trách kiếp trước sau khi mình tiến vào phủ Mộc Vương, ngay cả một bức thư phụ thân cũng không viết cho mình, không bao lâu sau ông liền bệnh chết.

Nếu lai lịch của bạc kia đã rõ ràng, chỉ cần tìm người Lưu gia ra làm chứng, phụ thân có thể được thả ra. Giang Cảnh Nghiên nghĩ đến thư đệ đệ gửi, không phải nói Lưu Thành tới kinh đô sao, sau khi nàng nói ra suy nghĩ của mình với Lý Kê, Lý Kê lại lắc đầu.

“Nếu Lưu gia đã nhận bạc của Mộc Vương, ngươi cảm thấy bọn họ còn sẽ vì ngươi, mà đi đắc tội với Mộc Vương sao?”

Một người là Vương gia có quyền thế, một người thuộc gia tộc đang xuống dốc. Là người thông minh, đều sẽ lựa chọn người trước.

Sẽ không, Giang Cảnh Nghiên lắc lắc đầu.

“Như thế, phụ thân ta phải làm sao?”

“Lưu gia có được danh tiếng tốt như vậy, nhà bọn họ lại không phải là kẻ khiêm tốn, tất nhiên sẽ có người đỏ mắt, chúng ta cứ chờ là được.”

Giang Cảnh Nghiên vẫn do dự: “Chỉ là……”

Lý Kê thấy dáng vẻ sốt ruột của nàng rất đáng yêu, cố tình trêu chọc nàng :“Ngươi cứ yên tâm đi, phụ thân ngươi đã giao ngươi cho cô, cô nhất định sẽ không làm ngươi thất vọng.”

“Cái gì?” Giang Cảnh Nghiên đột nhiên đứng lên, làm đổ nước trà trong ly: “Điện hạ giỡn với ta sao, nếu phụ thân đã không muốn ta làm tiểu thiếp của Mộc Vương , sao ông ấy có thể đồng ý……”

“Bởi vì ông ấy thấy cô thanh liêm như gió trầm lặng như trăng, làm người lại chính trực, ông ấy rất vừa lòng.” Hắn cắt đứt câu nói của nàng, nhìn dáng vẻ cam chịu của Giang Cảnh Nghiên , trong lòng hắn vừa vui sướng vừa có chút thất vọng.

Một lát sau, hắn thấy tay Giang Cảnh Nghiên níu chặt làn váy đến mức sắp trầy da , mới nói: “Ngươi suy nghĩ gì vậy, phụ thân ngươi chỉ đồng ý để ngươi làm nha đầu làm việc nặng cho ta thôi, ông ấy nói ngươi làm không tốt, thì đừng làm nữ nhi của ông ấy nữa.”

Thật xấu hổ, nàng biết Lý Kê cố tình trêu ghẹo mình, nhưng vẫn cứ vì ý nghĩ của mình mà đỏ mặt. Nàng cúi đầu thật thấp, không nói lời nào, tay lại buông làn váy ra.

Có được niềm vui, hắn nghẹn cười rời khỏi Ngô Đồng Uyển, thẳng đến điện Tuyên


/28

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status