Theo một tiếng kêu khóc thật dài, hai mươi bản nặng nề rơi xuống, ma ma đánh người này thật sự là thiết diện vô tư (công chính nghiêm minh), mỗi một người đều là hạ lực rất hung ác, từ lúc Dung Huệ Kiều được người dìu vào đây, phía sau xiêm áo đã tràn đầy vết máu, hai chân không thể tự đứng, cả người cũng chật vật không chịu nổi, nửa chết nửa sống.
Nhị phu nhân đương nhiên là đau lòng không được, lại cũng chỉ có thể gạt nước mắt âm thầm khóc, này phạt cũng phạt, mình gây nữa cũng không có ý nghĩa.
Dẫn đi đi! Dung Định Viễn không nhịn được trợn mắt nhìn Nhị phu nhân một cái, hắn luôn luôn phiền lòng dáng vẻ phụ nhân khóc ở trước mặt hắn nhất.
Nhị phu nhân vén áo thi lễ, đang chuẩn bị dẫn Dung Huệ Kiều đi, lại thấy ngoài cửa chạy vào một người.
Dung Noãn Tâm, nữ nhân ác độc ngươi, ta nhất định xé mặt của ngươi!
Người này chính là Dung Huệ Như bị đưa về phủ trước thời gian, hồng chẩn trên mặt nàng đã tản đi hơn phân nửa, lúc này cũng không dùng sa che mặt, vẫn có thể thấy được dấu vết hồng chẩn chưa lui hết trên mặt, ả tức giận gấp gáp vọt vào, mắt quét một vòng ở trong sảnh, cuối cùng ổn định ở trên người của Dung Noãn Tâm, không nói hai lời, lập tức nhào tới.
Dung Huệ Như lúc này, nơi nào còn có một chút phong phạm đại gia khuê tú, quả thật có thể so với người đàn bà chanh chua trên phố phường.
Vẻ mặt Đại phu nhân trầm xuống, đang muốn ngăn cản, cũng là đã muộn, ả quơ tay múa chân lập tức đánh tới Dung Noãn Tâm, bởi vì ả tới quá mức đột ngột, nên tất cả mọi người chưa kịp phục hồi tinh thần lại.
Cho dù phục hồi tinh thần lại, chắc hẳn cũng không có ai sẽ đứng ra che chở cho Dung Noãn Tâm.
Hai mắt Dung Noãn Tâm nhíu lại, ngay từ lúc trên đường trở về phủ nàng cũng đã đoán chừng Dung Huệ Như sẽ ra tay phản kích, vì vậy, trong lòng đã sớm làm xong đề phòng, ở lúc Dung Huệ Như sắp nhào tới, nàng cố ý tỏ vẻ kinh ngạc khác thường, rồi sau đó lại bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy tránh sang bên cạnh, Dung Huệ Như lập tức thẳng tắp đụng vào ghế làm từ gỗ cây lê đằng trước, cái trán lập tức trầy trụa một mảng da lớn, máu tươi chảy ròng.
Huệ Như muội muội làm cái gì vậy? Ta nơi nào đắc tội muội muội sao? Dung Noãn Tâm ‘quái lạ’ một tiếng, làm bộ muốn đi tới đỡ Dung Huệ Như, lại bị Đại
/269
|