Cao mẹ nghe Cố Thanh Uyển nói xong, cũng có chút kinh dị, sửng sốt nói: "Tiểu thư làm sao mà biết Lan Hương sẽ trở lại?"
Cố Thanh Uyển bình thản nói: "Không có gì bất ngờ cả, ta đang bị cấm túc không thể ra ngoài, hơn nữa ta cũng đã nói rõ ràng rằng sẽ hảo hảo hối lỗi, kiểm điểm, không muốn người khác đến quấy rầy, tiếp đó dựa theo lòng dạ còn có tính đa nghi của nhị di nương các nàng, chắc chắn là sẽ không tùy tiện đến quấy rầy, các nàng lo lắng nếu lão phu nhân biết được sẽ mất hứng."
"Đứa cháu gái không chịu thua kém là ta thật vất vả mới quyết định hối cải sửa sai, không chuẩn bị tiếp tục làm mất mặt Cố gia, nhị di nương các nàng thường xuyên lui tới, đó chính là quấy rối, các nàng sẽ không vì thế mà khiến lão phu nhân không vui, vì thế, các nàng đơn giản sẽ không tới."
"Thứ hai, sau khi ta tỉnh lại đã phát sinh vài chuyện, ta nghĩ dựa vào tâm kế của nhị di nương, nàng có thể đã phát hiện ra điều bất thường, bởi vì những chuyện này hẳn là đều không giống với kết quả mà nàng dự đoán, hơn nữa sự thay đổi của Mai Hương, nhất định khiến nàng bắt đầu nghi hoặc, hoài nghi."
"Bởi vì chuyện của Lan Hương, nàng tạm thời không dám lại dùng nha đầu trong viện này, mà đề nghị tặng nha đầu của nàng lại bị ta bác bỏ, cứ như vậy, trong viện này liền không có ai vì nàng thăm dò tin tức nữa, nhất cử nhất động của ta nàng không thể biết rõ, nàng hẳn là rất bất an đi!"
"Hiện tại người nàng kiêng kỵ là ngươi cũng đến viện của ta, vì thế cho dù nàng không muốn nóng nảy, gấp gáp cũng không được."
Cố Thanh Uyển lười biếng cười, thanh âm lạnh nhạt nói: "Mà lúc này Lan Hương liền trở thành quân cờ tốt nhất, nàng là nha đầu đã hầu hạ ta mười mấy năm, không bỏ được ta - người chủ tử này, muốn trở về tiếp tục ở bên cạnh ta hầu hạ."
"Hành động này làm cho mọi người trong phủ thấy, nói không chừng sẽ cảm thấy Lan Hương là một nha đầu trọng tình trọng nghĩa, lại đi luyến tiếc một chủ tử kiêu ngạo, ương ngạnh là ta, mà sẽ không nghĩ tới Lan Hương chỉ là một cơ sở ngầm có rắp tâm khác mà nhị di nương đặt bên cạnh ta mà thôi."
Cao mẹ sợ hãi nhìn Cố Thanh Uyển, tuy rằng nàng biết tiểu thư đã thay đổi, nhưng lại không nghĩ rằng nàng sau khi thay đổi, đối với nhân tâm lại nhìn được thông suốt, thấu triệt như thế, nghe nàng nói một phen xong, Cao mẹ chỉ có thể cảm thán, nàng suy nghĩ so với chính mình càng thêm thấu triệt, hơn nữa, nếu nàng biết Lan Hương trở về, như vậy hiển nhiên trong lòng nàng cũng đã sớm có đối sách tương ứng đi!
Mai Hương nghe xong sùng bài nhìn Cố Thanh Uyển, thở dài: "Tiểu thư, người thật là lợi hại, điều gì cũng nghĩ tới."
Cố Thanh Uyển nghe xong cười cười, không nói chuyện.
Cao mẹ hỏi: "Tiểu thư, người định xử trí Lan Hương thế nào?"
"Mang nàng vào."
Mai Hương vốn tưởng rằng Cố Thanh Uyển đã biết Lan Hương lai giả bất thiện, nhất định sẽ không gặp nàng, vì thế lúc này nghe được đáp án ngoài ý muốn thì không nhịn được nói: "Tiểu thư, nếu đã biết rõ mục đích Lan Hương đến đây, trực tiếp đánh đuổi nàng đi thì tốt rồi, vì sao còn muốn gặp nàng?"
"Cái này, ta tự có dụng ý của ta, ngươi rất nhanh sẽ biết, đi thôi! Đem nàng tới."
Mai Hương nghe vậy dù trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng cũng không dám hỏi nhiều nữa, xoay người đi ra ngoài.
Bóng lưng Mai Hương biến mất, Cố Thanh Uyển nhìn Cao mẹ phân phó:"Mẹ, ngươi đi đem một món đồ lên đây cho ta."
"Vâng, tiểu thư người nói đi."
Trên khuôn mặt lạnh như băng của Cố Thanh Uyển lộ ra ý cười, chậm rãi nói lên ba chữ.
Cao mẹ nghe xong, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, "Vâng, lão nô xin đi ngay."
Phúc Thọ các
"Lão phu nhân, thượng thư Trương phu nhân và Trương tiểu thư tới, xin cầu kiến lão phu nhân." Một nha đầu cúi đầu trước mặt lão phu nhân bẩm báo.
Lão phu nhân nghe xong sửng sốt, lập tức nghĩ đến cái gì, từ từ buông ly trà trong tay, nói: "Mời các nàng vào."
"Vâng, lão phu nhân."
Sau khi nha đầu kia đi ra, lão phu nhân nhìn Tề mẹ, hỏi: "Mẹ, ngươi nghĩ mẹ con nàng đến đây làm gì?"
Tề mẹ đáp lại: "Hôm nay không phải là ngày tiết khí (lễ lập xuân, thanh minh...) gì, chúng ta cũng không đưa thiếp mời cho các nàng, như vậy các nàng đột nhiên đến đây, lão nô nghĩ rất có khả năng là vì chuyện Trương tiểu thư và đại tiểu thư đánh nhau lần trước."
Lão phu nhân nghe xong gật đầu, đồng ý nói: "Không sai, ta cũng nghĩ như vậy."
Nói xong có chút châm chọc: "Có điều, nếu như các nàng thật sự là vì chuyện này mà tới, ta khá là hiếu kỳ, vì sao sau khi sự tình phát sinh không có tới ngay, mà lại đợi lâu như vậy, đến khi mọi chuyện không sai biệt lắm trở lại bình thường, Thanh Uyển cũng cơ bản hồi phục gần hết, các nàng mới tới, dụng ý thực sự của các nàng là gì?"
Đình Lai Viện
Cố Vô Hạ mang theo Lan Khê, vội vã đi vào phòng nhị di nương, bất chấp nhị di nương đang nghe Vương mẹ bẩm báo cái gì, ngắt lời nói: "Di nương, di nương, con có chuyện muốn nói với người."
Nhị di nương thấy vẻ mặt gấp gáp của Cố Vô Hạ, khoát tay với Vương mẹ ý bảo nàng dừng lại, sau đó đối với Cố Vô Hạ cau mày nói: "Làm sao vậy? Có chuyện gì mà con hoảng hoảng hốt hốt như vậy?"
"Di nương, con nghe nói Trương phu nhân và Trương tiểu thư tới, bây giờ đang ở chỗ tổ mẫu, không biết các nàng tới vì chuyện gì? Chúng ta đi xem một chút đi!" Cố Vô Hạ vội vàng nói.
Nhị di nương nghe xong thở phào nhẹ nhõm, "Liền việc này cũng đáng để con kinh ngạc đến thế? Việc này ta đã biết, vừa rồi Vương mẹ đã bẩm báo cho ta."
"Di nương, vậy làm sao người lại không lo lắng chứ? Chúng ta nhanh đi xem nha! Xem các nàng đến đây làm gì?"
"Vô Hạ, chuyện ở chỗ lão phu nhân, có một số việc chúng ta biết là tốt rồi, đừng chuyện gì cũng đến góp mặt, như vậy sẽ khiến lão phu nhân không thích, huống hồ, đây cũng không phải là đại sự gì, chúng ta không đi cũng không gây trở ngại."
"Chuyện này cũng chưa tính là đại sự?" Cố Vô Hạ nhăn mày: "Di nương, nếu như các nàng vì chuyện cùng Cố Thanh Uyển đánh nhau lần trước mà tới..."
"Coi như là như thế, vậy thì sao? Con gấp gáp như vậy làm gì?"
"Di nương, người nói con có thể không gấp gáp sao?" Cố Vô Hạ bất an nói: "Lúc đó người khơi gợi về Lý Hoằng chính là con, sau lại cũng là con ở giữa xúi giục vài câu mới có thể khiến hai người bọn họ động thủ đánh nhau, vì thế nếu như sau này Trương tiểu thư suy nghĩ kỹ lại, đem những việc này nói với Trương phu nhân, các nàng lại nói cho tổ mẫu, vậy đối với con bất lợi nha."
Nhị di nương nghe xong sắc mặt có chút khó coi, trách mắng: "Hạ nhi, có một số việc con càng nóng ruột, càng muốn hủy đi Cố Thanh Uyển, lại càng dễ để lại sơ hở, đặc biệt là trước mặt người khác, con nhất định phải làm một muội muội tốt, khéo léo, trang nhã, thiện lương, đại nghĩa, tuyệt đối không thể vì thống khoái nhất thời mà để lại mầm họa ngầm.”
"Hơn nữa, phương thức nói chuyện có rất nhiều, có đôi khi nói những điều dễ nghe lại đạt được hiệu quả mà con muốn, vì thế phải tránh ác ngôn, cho người ta lưu lại nhàn thoại."
"Con đã biết, nhưng bây giờ phải làm sao đây?" Cố Vô Hạ có chút không kiên nhẫn.
"Đi, đi đến chỗ lão phu nhân." Nhị di nương suy tư một chút rồi quyết định.
"Nhưng, không phải người vừa nói, nếu chúng ta tham gia sẽ khiến lão phu nhân không thích sao?"
"Chúng ta đi đến đó, chỉ là bởi vì quan hệ giữa con và Trương tiểu thư rất tốt, nghe nói nàng đến trong lòng vui vẻ, không thể chờ đợi được nữa muốn gặp nàng, vì thế chúng ta mới có thể mạo muội đến chỗ lão phu nhân quấy rầy, mà không phải là đi tham gia chuyện gì, hiểu chưa?" Nhị di nương khẽ cười nói.
Cố Vô Hạ nghe xong gật đầu, cao hứng: "Di nương, người thật lợi hại, bất cứ chuyện gì bị người nói đều trở nên thiên y vô phùng, hợp tình hợp lý."
"Vì thế, con cần phải học tốt hơn nữa nha!"
Cố Thanh Uyển bình thản nói: "Không có gì bất ngờ cả, ta đang bị cấm túc không thể ra ngoài, hơn nữa ta cũng đã nói rõ ràng rằng sẽ hảo hảo hối lỗi, kiểm điểm, không muốn người khác đến quấy rầy, tiếp đó dựa theo lòng dạ còn có tính đa nghi của nhị di nương các nàng, chắc chắn là sẽ không tùy tiện đến quấy rầy, các nàng lo lắng nếu lão phu nhân biết được sẽ mất hứng."
"Đứa cháu gái không chịu thua kém là ta thật vất vả mới quyết định hối cải sửa sai, không chuẩn bị tiếp tục làm mất mặt Cố gia, nhị di nương các nàng thường xuyên lui tới, đó chính là quấy rối, các nàng sẽ không vì thế mà khiến lão phu nhân không vui, vì thế, các nàng đơn giản sẽ không tới."
"Thứ hai, sau khi ta tỉnh lại đã phát sinh vài chuyện, ta nghĩ dựa vào tâm kế của nhị di nương, nàng có thể đã phát hiện ra điều bất thường, bởi vì những chuyện này hẳn là đều không giống với kết quả mà nàng dự đoán, hơn nữa sự thay đổi của Mai Hương, nhất định khiến nàng bắt đầu nghi hoặc, hoài nghi."
"Bởi vì chuyện của Lan Hương, nàng tạm thời không dám lại dùng nha đầu trong viện này, mà đề nghị tặng nha đầu của nàng lại bị ta bác bỏ, cứ như vậy, trong viện này liền không có ai vì nàng thăm dò tin tức nữa, nhất cử nhất động của ta nàng không thể biết rõ, nàng hẳn là rất bất an đi!"
"Hiện tại người nàng kiêng kỵ là ngươi cũng đến viện của ta, vì thế cho dù nàng không muốn nóng nảy, gấp gáp cũng không được."
Cố Thanh Uyển lười biếng cười, thanh âm lạnh nhạt nói: "Mà lúc này Lan Hương liền trở thành quân cờ tốt nhất, nàng là nha đầu đã hầu hạ ta mười mấy năm, không bỏ được ta - người chủ tử này, muốn trở về tiếp tục ở bên cạnh ta hầu hạ."
"Hành động này làm cho mọi người trong phủ thấy, nói không chừng sẽ cảm thấy Lan Hương là một nha đầu trọng tình trọng nghĩa, lại đi luyến tiếc một chủ tử kiêu ngạo, ương ngạnh là ta, mà sẽ không nghĩ tới Lan Hương chỉ là một cơ sở ngầm có rắp tâm khác mà nhị di nương đặt bên cạnh ta mà thôi."
Cao mẹ sợ hãi nhìn Cố Thanh Uyển, tuy rằng nàng biết tiểu thư đã thay đổi, nhưng lại không nghĩ rằng nàng sau khi thay đổi, đối với nhân tâm lại nhìn được thông suốt, thấu triệt như thế, nghe nàng nói một phen xong, Cao mẹ chỉ có thể cảm thán, nàng suy nghĩ so với chính mình càng thêm thấu triệt, hơn nữa, nếu nàng biết Lan Hương trở về, như vậy hiển nhiên trong lòng nàng cũng đã sớm có đối sách tương ứng đi!
Mai Hương nghe xong sùng bài nhìn Cố Thanh Uyển, thở dài: "Tiểu thư, người thật là lợi hại, điều gì cũng nghĩ tới."
Cố Thanh Uyển nghe xong cười cười, không nói chuyện.
Cao mẹ hỏi: "Tiểu thư, người định xử trí Lan Hương thế nào?"
"Mang nàng vào."
Mai Hương vốn tưởng rằng Cố Thanh Uyển đã biết Lan Hương lai giả bất thiện, nhất định sẽ không gặp nàng, vì thế lúc này nghe được đáp án ngoài ý muốn thì không nhịn được nói: "Tiểu thư, nếu đã biết rõ mục đích Lan Hương đến đây, trực tiếp đánh đuổi nàng đi thì tốt rồi, vì sao còn muốn gặp nàng?"
"Cái này, ta tự có dụng ý của ta, ngươi rất nhanh sẽ biết, đi thôi! Đem nàng tới."
Mai Hương nghe vậy dù trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng cũng không dám hỏi nhiều nữa, xoay người đi ra ngoài.
Bóng lưng Mai Hương biến mất, Cố Thanh Uyển nhìn Cao mẹ phân phó:"Mẹ, ngươi đi đem một món đồ lên đây cho ta."
"Vâng, tiểu thư người nói đi."
Trên khuôn mặt lạnh như băng của Cố Thanh Uyển lộ ra ý cười, chậm rãi nói lên ba chữ.
Cao mẹ nghe xong, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, "Vâng, lão nô xin đi ngay."
Phúc Thọ các
"Lão phu nhân, thượng thư Trương phu nhân và Trương tiểu thư tới, xin cầu kiến lão phu nhân." Một nha đầu cúi đầu trước mặt lão phu nhân bẩm báo.
Lão phu nhân nghe xong sửng sốt, lập tức nghĩ đến cái gì, từ từ buông ly trà trong tay, nói: "Mời các nàng vào."
"Vâng, lão phu nhân."
Sau khi nha đầu kia đi ra, lão phu nhân nhìn Tề mẹ, hỏi: "Mẹ, ngươi nghĩ mẹ con nàng đến đây làm gì?"
Tề mẹ đáp lại: "Hôm nay không phải là ngày tiết khí (lễ lập xuân, thanh minh...) gì, chúng ta cũng không đưa thiếp mời cho các nàng, như vậy các nàng đột nhiên đến đây, lão nô nghĩ rất có khả năng là vì chuyện Trương tiểu thư và đại tiểu thư đánh nhau lần trước."
Lão phu nhân nghe xong gật đầu, đồng ý nói: "Không sai, ta cũng nghĩ như vậy."
Nói xong có chút châm chọc: "Có điều, nếu như các nàng thật sự là vì chuyện này mà tới, ta khá là hiếu kỳ, vì sao sau khi sự tình phát sinh không có tới ngay, mà lại đợi lâu như vậy, đến khi mọi chuyện không sai biệt lắm trở lại bình thường, Thanh Uyển cũng cơ bản hồi phục gần hết, các nàng mới tới, dụng ý thực sự của các nàng là gì?"
Đình Lai Viện
Cố Vô Hạ mang theo Lan Khê, vội vã đi vào phòng nhị di nương, bất chấp nhị di nương đang nghe Vương mẹ bẩm báo cái gì, ngắt lời nói: "Di nương, di nương, con có chuyện muốn nói với người."
Nhị di nương thấy vẻ mặt gấp gáp của Cố Vô Hạ, khoát tay với Vương mẹ ý bảo nàng dừng lại, sau đó đối với Cố Vô Hạ cau mày nói: "Làm sao vậy? Có chuyện gì mà con hoảng hoảng hốt hốt như vậy?"
"Di nương, con nghe nói Trương phu nhân và Trương tiểu thư tới, bây giờ đang ở chỗ tổ mẫu, không biết các nàng tới vì chuyện gì? Chúng ta đi xem một chút đi!" Cố Vô Hạ vội vàng nói.
Nhị di nương nghe xong thở phào nhẹ nhõm, "Liền việc này cũng đáng để con kinh ngạc đến thế? Việc này ta đã biết, vừa rồi Vương mẹ đã bẩm báo cho ta."
"Di nương, vậy làm sao người lại không lo lắng chứ? Chúng ta nhanh đi xem nha! Xem các nàng đến đây làm gì?"
"Vô Hạ, chuyện ở chỗ lão phu nhân, có một số việc chúng ta biết là tốt rồi, đừng chuyện gì cũng đến góp mặt, như vậy sẽ khiến lão phu nhân không thích, huống hồ, đây cũng không phải là đại sự gì, chúng ta không đi cũng không gây trở ngại."
"Chuyện này cũng chưa tính là đại sự?" Cố Vô Hạ nhăn mày: "Di nương, nếu như các nàng vì chuyện cùng Cố Thanh Uyển đánh nhau lần trước mà tới..."
"Coi như là như thế, vậy thì sao? Con gấp gáp như vậy làm gì?"
"Di nương, người nói con có thể không gấp gáp sao?" Cố Vô Hạ bất an nói: "Lúc đó người khơi gợi về Lý Hoằng chính là con, sau lại cũng là con ở giữa xúi giục vài câu mới có thể khiến hai người bọn họ động thủ đánh nhau, vì thế nếu như sau này Trương tiểu thư suy nghĩ kỹ lại, đem những việc này nói với Trương phu nhân, các nàng lại nói cho tổ mẫu, vậy đối với con bất lợi nha."
Nhị di nương nghe xong sắc mặt có chút khó coi, trách mắng: "Hạ nhi, có một số việc con càng nóng ruột, càng muốn hủy đi Cố Thanh Uyển, lại càng dễ để lại sơ hở, đặc biệt là trước mặt người khác, con nhất định phải làm một muội muội tốt, khéo léo, trang nhã, thiện lương, đại nghĩa, tuyệt đối không thể vì thống khoái nhất thời mà để lại mầm họa ngầm.”
"Hơn nữa, phương thức nói chuyện có rất nhiều, có đôi khi nói những điều dễ nghe lại đạt được hiệu quả mà con muốn, vì thế phải tránh ác ngôn, cho người ta lưu lại nhàn thoại."
"Con đã biết, nhưng bây giờ phải làm sao đây?" Cố Vô Hạ có chút không kiên nhẫn.
"Đi, đi đến chỗ lão phu nhân." Nhị di nương suy tư một chút rồi quyết định.
"Nhưng, không phải người vừa nói, nếu chúng ta tham gia sẽ khiến lão phu nhân không thích sao?"
"Chúng ta đi đến đó, chỉ là bởi vì quan hệ giữa con và Trương tiểu thư rất tốt, nghe nói nàng đến trong lòng vui vẻ, không thể chờ đợi được nữa muốn gặp nàng, vì thế chúng ta mới có thể mạo muội đến chỗ lão phu nhân quấy rầy, mà không phải là đi tham gia chuyện gì, hiểu chưa?" Nhị di nương khẽ cười nói.
Cố Vô Hạ nghe xong gật đầu, cao hứng: "Di nương, người thật lợi hại, bất cứ chuyện gì bị người nói đều trở nên thiên y vô phùng, hợp tình hợp lý."
"Vì thế, con cần phải học tốt hơn nữa nha!"
/50
|