Diễm Phu Nhân

Chương 108 - Chương 93

/114


Edit: ChieuNinh

Tại hạ Trang gia Diệu Châu! Xin chỉ giáo!

Tại hạ Dung Gia Hoa Châu, xin mời huynh đài!

Trên đài là hai người thủ lĩnh tiểu gia đang tỷ võ, mà Dung Gia Hoa Châu lại là một nữ tử. Tuy nói nàng không xinh đẹp, nhưng ngũ quan đoan chính, nhất là một đôi mắt hết sức sắc bén, lớn mà có hồn. Cho dù chỉ là từ mặt bên thấy tướng mạo cô gái kia, vẫn như cũ sẽ cảm thấy trên người nàng có một loại hồn nhiên thiên thành kiên định và dũng cảm.

Tiểu Tịch nhìn từ trên xuống dưới cô gái mặc một thân trang phục áo gai vải thô, nhỏ giọng hỏi: Chẳng lẽ nàng. . . . . .

Lâm Thành Trác gật đầu một cái, nói: Sau khi ngươi mất tích không lâu, Hoa Châu bốn tiểu gia tộc bị diệt cả nhà, Dung Gia này chính là một trong số đó, Thiếu chủ chết rồi, Thiếu chủ phu nhân tạm quản lý gia vụ.

Oh. Tiểu Tịch tán thưởng nói: Thật là nữ anh hùng, trượng phu không có ở đây, thê tử gánh vác cả gia tộc to lớn, bội phục bội phục!

Trên đài đã đấu võ, Trang gia phái ra là một đệ tử có tài của Trang gia, toàn thân đều là bắp thịt. Trong khoảng thời gian này ở đây xuân hàn se lạnh, vậy mà cởi áo choàng ngắn trên người ở tại chỗ, thân trên xích lõa phía dưới quần xắn lên, tay nâng đại đao, gương mặt dữ tợn mắt trợn to, một bộ dạng đồ tể dã man. Khiến cho Tiểu Tịch giống như nhìn thấy Tyson uy vũ, mà Tyson lại xuống tay với một cô gái yếu đuối trước mặt.

Trường hợp như vậy thế nào cũng có vẻ không ăn khớp, giống như là một con lang sói hung ác đối mặt với một con thỏ trắng nhỏ nhắn. Dung phu nhân một thân đồ tang trắng thuần đứng ở nơi đó, trong tay giơ lên một thanh kiếm mỏng, nghe nói đó là bảo kiếm gia truyền của Dung Gia, bảo kiếm khi Dung Thiếu chủ dung mạo tuấn mỹ và trẻ tuổi còn sống vẫn không rời người. Hiện tại Dung Gia trên có lão giả hữu tâm vô lực, dưới không con nối dõi tiếp nhận, chỉ còn dư một nữ lưu yếu đuối đảm đương trách nhiệm to lớn. Chỉ vừa nghe thông tin Lâm Phượng Âm kể lại, Tiểu Tịch đối với người trên đài như Mộc Quế Anh thời này càng thêm gia tăng kính nể sùng bái không dứt.

Lâm Phượng Âm hớp một ngụm trà nói tiếp: Dung Gia Thiếu chủ này, cũng đã từng là một công tử phong lưu đấy.

Tiểu Tịch cười mỉa nói tiếp: Dáng dấp mặt trắng nhỏ như vậy, không ra trêu hoa ghẹo nguyệt không phải đáng tiếc sao!

Lâm Phượng Âm liếc nàng một cái nói tiếp: Dung Gia thiếu phu nhân này trước kia cũng không phải là cái đèn cạn dầu. Nàng là con gái một Đại Đạo Đệ Nhất Giang Nam, cha nàng là Thanh Sơn trộm đạo, bản lĩnh nhanh nhẹn, khinh công thiên hạ không ai bằng, am hiểu nhất là Cách Không Thủ Vật. Chỉ cần là hắn muốn trộm muốn cướp cũng chưa có không cách nào tới tay. Ngay cả là bảo bối trong nội viện hoàng cung cũng cầm tới tay. Nhưng mà hắn cũng không tùy tiện trộm đạo, nhất định lựa chọn vật có giá trị nhất mới xuống tay, bởi vì tất cả đồ đệ hắn đều là đại đạo hiếm có giang hồ. Nhắc tới Dung phu nhân, nàng thích nhất là cướp của người giàu giúp người nghèo khó, nói đến đoạn thời gian nàng và Dung Gia Thiếu chủ gặp nhau rồi quen biết kia, vẫn được khen là giai thoại võ lâm, cũng là một việc rất buồn cười trời ban thưởng lương duyên.

Lâm Phượng Âm tức thời dừng lại đề tài làm người khác khó chịu vì đang hứng thú, Tiểu Tịch vội vàng chụp hắn một chưởng cả giận nói: Nếu không nói tiếp, Hàng Long Thập Bát Chưởng phục vụ!

Lâm Phượng Âm liếc nàng một cái cười nói: Ngươi cũng không tích thiện thành đức, Hàng Long Thập Bát Chưởng là nghe được từ đâu, chỉ là tên không tệ, về sau tự nghĩ ra một bộ chưởng pháp ngược lại cũng có chổ dùng được, khí phách mười phần. Nhìn hắn nhìn cô gái trang nghiêm trên đài kia, nói: Năm đó, Dung Gia Thiếu chủ còn chưa thừa kế gia nghiệp, giống như chúng ta chỉ là con nhà giàu, chỉ thích gây chuyện thị phi. Chơi đùa khắp Hoa Châu thành thì đi Diệu Châu Kỳ Châu Ký Châu, bọn họ chính là ở trên đường đi Ký Châu thì biết nhau. Dung phu nhân năm đó chủ trương cướp của người giàu giúp người nghèo khó, chỉ thích ở trên quan đạo ép buộc gia sản của quan to tai to mặt lớn, tài sản của những quan to kia đều là thu hối lộ không sạch sẽ mà đến. Dù là mất đồ cũng không dám báo lên cho quan phủ, cho nên loại buôn bán này gần như là tới một chuyến thành một chuyến. Nhưng mà, Dung Thiếu chủ cùng mấy tên Công Tử ca cà lơ phất phơ Hoa Châu thành một đường rêu rao đi về phía tây, trên quan đạo lại gặp một người đạo tặc chánh nghĩa.

Lâm Phượng âm cười cười, Tiểu Tịch tiến tới hỏi: Sau đó thì sao, sau đó thì sao?

Cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, dĩ nhiên Dung Thiếu chủ tâm cao khí ngạo, thấy có người dám ép buộc hắn tự nhiên khó chịu, hai bên nổi lên tranh cãi. Sau đó Dung phu nhân càng thêm kiên quyết, trực tiếp lấy kiếm ra hai người liền một chọi một đơn độc chiến đấu.

A! Người đó thua? Tiểu Tịch tò mò hỏi tới.

Không quan trọng ai thắng ai thua, bởi vì căn bản sẽ không ra kết quả, Dung phu nhân đánh đánh tới mệt mỏi. Bởi vì võ công của Dung Thiếu chủ cao hơn nàng rất nhiều, căn bản không giống như là đơn đả độc đấu, hoàn toàn giống như là đang chiếm tiện nghi. Ta cùng với Dung Thiếu chủ quen biết không thân, nhưng mà cũng biết hắn là người phong nhã, thích nhất liệt nữ tâm cao khí ngạo, khắp nơi vui thích chơi đùa chinh phục mà không phải dã man đánh bại. Cho nên, hắn một mực biến tướng trêu chọc nàng kia, sau lại, hai người liền thay đổi thành vợ chồng.

Tiểu Tịch chợt vỗ tay, người đi theo phía sau cũng vỗ tay theo cùng một lúc. Mặc dù cảm thấy trên đài tỷ thí cũng không có xuất hiện cái tuyệt kỹ gì, nhưng mà Lâm chủ mẫu cũng tán thưởng không dứt, người khác quyết định không thể không hưởng ứng.

Tiểu Tịch không ngờ mình tùy tiện giơ tay lên thôi cũng có thể đưa tới chấn động, lập tức uể oải đi xuống trở nên thành thật hơn rất nhiều, thăm dò cười nói: Xem ra trong quan hệ nam nữ thật đúng là tế nhị, ai, đáng tiếc, nàng trẻ tuổi như vậy liền chết mất chồng, ngay cả kết tinh tình yêu cũng không có lưu lại. Nôn! Chợt một trận buồn nôn, Tiểu Tịch không tự chủ thân thể khom xuống nôn mửa, nhưng chỉ là ho khan ngược lại không nôn ra ngoài thứ gì, nhưng mà trong khẩu vị giống như biển rộng sôi trào rất khó chịu.

Làm sao vậy? Lâm Phượng Âm vội vàng hỏi tới, Lâm Thành Trác cũng bưng ly trà đưa lên trước.

Tiểu Tịch nôn khan một hồi, khoát khoát tay nhấc đầu, bởi vì nôn mửa, trong đôi mắt đều là nước mắt, nàng hít sâu một cái vuốt ve cổ họng nói: Đoạn đường này ta ăn quá nhiều, chống đỡ, cũng có lẽ không quen khí hậu. Dù sao lương khô trái cây không có uổng phí Nguyên Phong nấu cơm ăn ngon, dạ dày ta hiện tại quá yếu ớt rồi. Nàng lau lấy lỗ mũi, tận lực vuốt lên cảm xúc khó chịu trong dạ dày. Hai người Lâm Thành Trác và Lâm Phượng Âm chăm sóc nhìn nàng uống một ly trà xanh, lúc này mới yên tâm.

Phùng Tích Viện ngồi ở trên ghế một bàn kế bên, nhìn dáng vẻ Lâm chủ mẫu chợt nôn mửa lại chợt ủ rũ cúi đầu, nhẹ giọng trách mắng: Đây võ lâm, đều là địa phương người trẻ tuổi nán lại, lão nhân nên thoái vị rồi, bằng không tới đây cũng là thân thể khó chịu, cần gì làm khó mình!

Bảy đại đệ tử Tư Đồ gia đều là người an phận thủ thường, vốn cũng không phải ưa thích Phùng đại tiểu thư quái đản, ánh mắt vô tình liếc về sắc mặt tái nhợt của Lâm chủ mẫu, cũng có chút âm thầm lo lắng nhàn nhạt. Nhưng thấy Lâm Thành Trác anh khí mười phần ở một bên, giống như là một khối chiêu bài Lâm gia giơ lên, giống như âm thanh vang vang có lực nói với mọi người: Lâm gia không ngã, làm cho lòng người sinh ra kính sợ.

Ánh mắt Lâm Thành Trác tùy ý liếc tới bên cạnh, bảy đại đệ tử Tư Đồ gia, ngay cả đệ tử cầm đầu Tư Đồ Mộc cũng lễ phép cung kính gật đầu. Lâm Thành Trác hiểu ý gật đầu trở lại, chào hỏi tới bọn hắn, ánh mắt liếc về Phùng Tích Viện, ánh mắt oán độc của Phùng Tích Viện giống như là cây đinh cứng, hận không được chặt hắn làm trăm mảnh.

Lâm Phượng Âm cũng nhìn theo, cười nhạo nói: Đại ca, khoản nợ phong lưu không phải trả tốt như vậy, ở phương diện này ca lại tuyệt đối không bằng đệ. Phải để nữ nhân quyết một lòng đối với ca, mà không phải vì yêu sinh hận, ca xem, có phải rất phiền toái hay không. Hắn không sao cả cười cười, sau đó rêu rao cười một tiếng vô hại với Phùng Tích Viện, càng chọc giận nàng ta tức giận hơn.

Tiểu Tịch ngẩng đầu lên, vuốt dạ dày của mình, những ngày gần đây luôn cảm thấy khó chịu, không phải buồn nôn chính là


/114

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status