Nhận được tin tức này xong, Trần Hùng liền thu thập một chút, sau đó đi đến quán ăn hải sản mà bọn họ đã hẹn trước tiên.
Thời điểm Trần Hùng tiến vào nơi này, thám hoa Bạch Vân và Tư Đồ Phương còn chưa đến, vì thế anh liền đặt một phòng riêng khá tốt, sau đó chờ trong đó.
Đứng trước cửa sổ phòng riêng, Trần Hùng nhìn sóng triều đang nhấp nhô trên biển rộng, tức khắc anh cảm thấy trong lòng mình đột nhiên phóng khoáng hơn rất nhiều.
Thời gian này đúng là lúc thủy triều cuồn cuộn dâng lên, từng đợt từng đợt sóng lớn lần lượt đánh lên bờ biển, cứ thế liên tiếp.
Có không ít du khách đang ở bờ biển hứng những làn sóng gội rửa, có một nhà ba người đang đứng bên bờ biển nhặt vỏ sò, cùng nhau chơi đùa.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, từ đáy lòng Trần Hùng lộ ra khao khát cùng hâm mộ.
Có lẽ là chuyện của Ngụy Tuấn cùng Cao Tố Trinh trước đó khiến Trần Hùng càng thêm hiểu rõ, hai người chân chính yêu nhau muốn ở bên nhau có bao nhiêu khó khăn.
Những người giống như bọn họ, muốn cùng người mình thích ở bên nhau cả đời, muốn bình bình đạm đạm sống hết cả đời giống như đã biến thành một chuyện xa xỉ.
Bên bờ biển, một đôi vợ chồng trẻ tuổi mới cưới không lâu đang nắm tay nhau chậm rãi đi trên bờ cát, ngẫu nhiên có một làn sóng đánh tới, bởi vì lực quá mạnh khiến cô gái yếu đuối kia suýt chút nữa thì bị sóng đánh ngã.
Người đàn ông vội vàng ôm cô gái kia vào trong lòng, sau đó hai người đều nở một nụ cười.
Bọn họ cười đến vô cùng hạnh phúc, cũng vô cùng ngọt ngào. Có lẽ trong bụng cô gái này đã có thai, không qua bao lâu nữa bọn họ sẽ biến thành một nhà ba người.
Có lẽ về sau bọn họ sẽ vì kế sinh nhai mà phát sầu, sẽ vì sữa bột của hoặc là bỉm tã của con cái mà phát sầu, sau đó đứa bé sẽ lớn dần, bọn họ sẽ tự hỏi rốt cuộc nên cho con cái mình học ở trường nào, đi đăng ký bao nhiêu khóa huấn luyện.
Dầu muối tương giấm... các loại chi phí sinh hoạt vụn vặt sẽ khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán.
Bọn họ còn có khoản vay mua nhà, mua xe... bọn họ sẽ oán giận đủ loại áp lực, nhưng mà trong lòng bọn họ lại là kiên định chăm chỉ.
Bởi vì vào mỗi buổi tối, bọn họ sẽ kéo lê cơ thể mỏi mệt nằm ở trên giường, người ngủ bên cạnh chính là người quan trọng nhất trong cả đời này của họ.
Họ không cần phải bừng tỉnh vào nửa đêm vì lo lắng người bên cạnh, cũng sẽ không lo lắng gặp phải ác mộng.
Lại càng không phải lo lắng một ngày nào đó họ sẽ đột nhiên rời khỏi mình.
Cuộc sống đơn giản mà tốt đẹp, bình bình đạm đạm cũng không nhất định là không tốt. Cuộc sống đó ngược lại chính là cuộc sống mà những người thành công như anh tha thiết mơ ước.
Không biết từ lúc nào Trần Hùng bắt đầu trở nên đa sầu đa cảm, có thể là vì đã có Lâm Thanh Thảo, cũng có thể là vì Lâm Ngọc Ngân lại mang thai một lần nữa.
Cho nên Trần Hùng có cảm giác như lá gan của mình hình như càng ngày càng nhỏ.
Trước kia anh làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ không có băn khoăn, dám dùng cả tính mạng ra đặt cược.
Thế nhưng hiện giờ, mỗi khi Trần Hùng muốn liều mạng, trong đầu anh sẽ không tự chủ được mà hiện lên hình ảnh của Lâm Ngọc Ngân và Lâm Thanh Thảo.
Vì vợ của mình, vì con gái của mình, Trần Hùng trở nên vô cùng tiếc mạng, bởi vì anh không dám tưởng tượng, nếu một ngày anh thật sự đi rồi, vậy vợ con của anh sẽ có bao nhiêu đau thương.
“Ai...”. Ngôn Tình Sắc
Trần Hùng thở dài một hơi, lấy bật lửa châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.
Ngay lúc này, của phòng riêng bị người đẩy ra.
Bên cạnh thám hoa Bạch Vân là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc tây trang đeo mắt kính.
Trên người người đàn ông tỏa ra hơi thở vô cùng nho nhã của người đọc sách, cho người khác một loại cảm giác học thức uyên bác, đa mưu túc trí.
Thời điểm Trần Hùng tiến vào nơi này, thám hoa Bạch Vân và Tư Đồ Phương còn chưa đến, vì thế anh liền đặt một phòng riêng khá tốt, sau đó chờ trong đó.
Đứng trước cửa sổ phòng riêng, Trần Hùng nhìn sóng triều đang nhấp nhô trên biển rộng, tức khắc anh cảm thấy trong lòng mình đột nhiên phóng khoáng hơn rất nhiều.
Thời gian này đúng là lúc thủy triều cuồn cuộn dâng lên, từng đợt từng đợt sóng lớn lần lượt đánh lên bờ biển, cứ thế liên tiếp.
Có không ít du khách đang ở bờ biển hứng những làn sóng gội rửa, có một nhà ba người đang đứng bên bờ biển nhặt vỏ sò, cùng nhau chơi đùa.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, từ đáy lòng Trần Hùng lộ ra khao khát cùng hâm mộ.
Có lẽ là chuyện của Ngụy Tuấn cùng Cao Tố Trinh trước đó khiến Trần Hùng càng thêm hiểu rõ, hai người chân chính yêu nhau muốn ở bên nhau có bao nhiêu khó khăn.
Những người giống như bọn họ, muốn cùng người mình thích ở bên nhau cả đời, muốn bình bình đạm đạm sống hết cả đời giống như đã biến thành một chuyện xa xỉ.
Bên bờ biển, một đôi vợ chồng trẻ tuổi mới cưới không lâu đang nắm tay nhau chậm rãi đi trên bờ cát, ngẫu nhiên có một làn sóng đánh tới, bởi vì lực quá mạnh khiến cô gái yếu đuối kia suýt chút nữa thì bị sóng đánh ngã.
Người đàn ông vội vàng ôm cô gái kia vào trong lòng, sau đó hai người đều nở một nụ cười.
Bọn họ cười đến vô cùng hạnh phúc, cũng vô cùng ngọt ngào. Có lẽ trong bụng cô gái này đã có thai, không qua bao lâu nữa bọn họ sẽ biến thành một nhà ba người.
Có lẽ về sau bọn họ sẽ vì kế sinh nhai mà phát sầu, sẽ vì sữa bột của hoặc là bỉm tã của con cái mà phát sầu, sau đó đứa bé sẽ lớn dần, bọn họ sẽ tự hỏi rốt cuộc nên cho con cái mình học ở trường nào, đi đăng ký bao nhiêu khóa huấn luyện.
Dầu muối tương giấm... các loại chi phí sinh hoạt vụn vặt sẽ khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán.
Bọn họ còn có khoản vay mua nhà, mua xe... bọn họ sẽ oán giận đủ loại áp lực, nhưng mà trong lòng bọn họ lại là kiên định chăm chỉ.
Bởi vì vào mỗi buổi tối, bọn họ sẽ kéo lê cơ thể mỏi mệt nằm ở trên giường, người ngủ bên cạnh chính là người quan trọng nhất trong cả đời này của họ.
Họ không cần phải bừng tỉnh vào nửa đêm vì lo lắng người bên cạnh, cũng sẽ không lo lắng gặp phải ác mộng.
Lại càng không phải lo lắng một ngày nào đó họ sẽ đột nhiên rời khỏi mình.
Cuộc sống đơn giản mà tốt đẹp, bình bình đạm đạm cũng không nhất định là không tốt. Cuộc sống đó ngược lại chính là cuộc sống mà những người thành công như anh tha thiết mơ ước.
Không biết từ lúc nào Trần Hùng bắt đầu trở nên đa sầu đa cảm, có thể là vì đã có Lâm Thanh Thảo, cũng có thể là vì Lâm Ngọc Ngân lại mang thai một lần nữa.
Cho nên Trần Hùng có cảm giác như lá gan của mình hình như càng ngày càng nhỏ.
Trước kia anh làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ không có băn khoăn, dám dùng cả tính mạng ra đặt cược.
Thế nhưng hiện giờ, mỗi khi Trần Hùng muốn liều mạng, trong đầu anh sẽ không tự chủ được mà hiện lên hình ảnh của Lâm Ngọc Ngân và Lâm Thanh Thảo.
Vì vợ của mình, vì con gái của mình, Trần Hùng trở nên vô cùng tiếc mạng, bởi vì anh không dám tưởng tượng, nếu một ngày anh thật sự đi rồi, vậy vợ con của anh sẽ có bao nhiêu đau thương.
“Ai...”. Ngôn Tình Sắc
Trần Hùng thở dài một hơi, lấy bật lửa châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu.
Ngay lúc này, của phòng riêng bị người đẩy ra.
Bên cạnh thám hoa Bạch Vân là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc tây trang đeo mắt kính.
Trên người người đàn ông tỏa ra hơi thở vô cùng nho nhã của người đọc sách, cho người khác một loại cảm giác học thức uyên bác, đa mưu túc trí.
/1916
|