Người này chính là Tam đương gia nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn - Tư Đồ Phương.
Trên thực tế thì đúng như cảm nhận của Trần Hùng, người này cực kỳ đa mưu túc trí, đồng thời cũng là người có năng lực nhất trong mười đại đương gia của nhà họ Lôi.
Nhà họ Lôi có nguồn gốc từ ngư dân, nhưng bởi vì gần biển nên phong cách sống của những người dân ở đây cực kỳ mạnh mẽ, đồng thời cũng khá đoàn kết.
Phần lớn người trong tập thể này không biết nhiều văn hóa, mà Tư Đồ Phương lại là ngoại lệ.
Ông ta tốt nghiệp đại học danh tiếng, sau đó gia nhập vào đội Lôi Quốc Định, Lôi Quốc Định từng chiến đấu với cướp biển, không thể bỏ qua công lao của Tư Đồ Phương trong trận chiến đó.
Vì Tư Đồ Phương am hiểu binh pháp, có rất nhiều lần đại chiến đều do ông ta tự chỉ huy, cuối cùng đánh cho đám cướp biển tan tác tơi bời.
Có thể nói, năm đó nếu không có Tư Đồ Phương thì Lôi Quốc Định không thể diệt sạch đám cướp biển này.
Cho nên, tiếng nói của Tư Đồ Phương trong nhà họ Lôi vẫn luôn cực kỳ có trọng lượng, hơn nữa có rất nhiều chuyện trong nhà họ Lôi đề do Tư Đồ Phương xử lý.
Sở dĩ Tư Đồ Phương và thám hoa Bạch Vân trở thành bạn tốt là bởi vì ban đầu hai người bọn họ tốt nghiệp cùng một trường đại học, sau khi ra trường, Tư Đồ Phương gia nhập nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn, còn thám hoa Bạch Vân lại đến phủ Trạng Nguyên Tây Thục.
Hai mươi mấy năm trôi qua, hai người bạn tốt học cùng trường bây giờ đều đã trở thành nhân vật đảm nhiệm trọng trách của hai đại gia tộc quyền thế bậc nhất ở phía Nam, lần hợp tác này giống như đã được định sẵn từ hai mươi năm trước vậy.
"Cậu Hùng, để tôi giới thiệu một chút."
Thám hoa Bạch Vân mở lời: "Vị này chính là Tư Đồ Phương, là Tam đương gia của nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn."
Sau đó, thám hoa Bạch Vân lại chỉ vào Trần Hùng nói với Tư Đồ Phương: "Anh Tư Đồ, đây là người tôi đã kể với anh, cậu Hùng."
Hôm nay thám hoa Bạch Vân mất cả một ngày, đến tận đêm khuya mới mời được Tư Đồ Phương đến đây.
Không cần nói thì Trần Hùng cũng đoán được, thám hoa Bạch Vân tốn khoảng một ngày để thuyết phục Tư Đồ Phương.
Mặc dù hai người bọn họ đã là bạn tốt nhiều năm, nhưng rốt cuộc nhà họ Lôi muốn gia nhập vào phe cánh của ai thì đều sẽ liên quan đến tương lai của nhà họ Lôi, cho nên Tư Đồ Phương không dám mạo hiểm quyết định bất cứ điều gì.
Đó là lý do vì sao thám hoa Bạch Vân tốn một ngày thời gian để phân tích các mặt lợi hại cho Tư Đồ Phương, còn giải thích cho ông ta nghe rốt cuộc thì Trần Hùng là nhân vật thế nào, tiếp đó ông ta phải làm những gì.
Tư Đồ Phương là người thông minh tuyệt đỉnh, cho nên sau khi nghe phân tích xong, ông ta tốn một khoảng thời gian dài để suy xét.
Rốt cuộc đến chạng vạng tối, ông ta cho thám hoa Bạch Vân một câu trả lời thuyết phục.
Tư Đồ Phương đồng ý đứng về phe của mấy người Trần Hùng, thế nhưng việc này chỉ đại biểu cho quan điểm cá nhân của ông ta.
Mà người chân chính có thể quyết định trong nhà họ Lôi vẫn là đại đương gia Lôi Quốc Định của bọn họ, còn sau cùng Tư Đồ Phương có thể thuyết phục được Lôi Quốc Định hay không thì ông ta cũng không nắm chắc.
"Xin chào ông Tư Đồ, tôi là Trần Hùng."
Trần Hùng chủ động đi về phía Tư Đồ Phương giơ tay ra.
Tư Đồ Phương cũng không ra vẻ ta đây, hoặc có lẽ ông ta cũng biết rõ mình không có tư cách vênh váo trước mặt Trần Hùng.
Ông ta lập tức vươn tay về phía Trần Hùng, gật đầu cười nói: "Cậu Hùng trẻ hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, đúng là anh hùng xuất thiếu niên, bội phục bội phục."
Trần Hùng cười ha ha: "Ông Tư Đồ quá khen."
"Nào, mau ngồi xuống, tôi đã chuẩn bị xong tiệc rượu, không biết ông Tư Đồ thích món gì để tôi gọi thêm."
Tư Đồ Phương cười cười ngồi xuống nói: "Đến tỉnh Triều Văn, tôi là chủ các cậu là khách, lời này nên là tôi hỏi mới đúng."
Trên thực tế thì đúng như cảm nhận của Trần Hùng, người này cực kỳ đa mưu túc trí, đồng thời cũng là người có năng lực nhất trong mười đại đương gia của nhà họ Lôi.
Nhà họ Lôi có nguồn gốc từ ngư dân, nhưng bởi vì gần biển nên phong cách sống của những người dân ở đây cực kỳ mạnh mẽ, đồng thời cũng khá đoàn kết.
Phần lớn người trong tập thể này không biết nhiều văn hóa, mà Tư Đồ Phương lại là ngoại lệ.
Ông ta tốt nghiệp đại học danh tiếng, sau đó gia nhập vào đội Lôi Quốc Định, Lôi Quốc Định từng chiến đấu với cướp biển, không thể bỏ qua công lao của Tư Đồ Phương trong trận chiến đó.
Vì Tư Đồ Phương am hiểu binh pháp, có rất nhiều lần đại chiến đều do ông ta tự chỉ huy, cuối cùng đánh cho đám cướp biển tan tác tơi bời.
Có thể nói, năm đó nếu không có Tư Đồ Phương thì Lôi Quốc Định không thể diệt sạch đám cướp biển này.
Cho nên, tiếng nói của Tư Đồ Phương trong nhà họ Lôi vẫn luôn cực kỳ có trọng lượng, hơn nữa có rất nhiều chuyện trong nhà họ Lôi đề do Tư Đồ Phương xử lý.
Sở dĩ Tư Đồ Phương và thám hoa Bạch Vân trở thành bạn tốt là bởi vì ban đầu hai người bọn họ tốt nghiệp cùng một trường đại học, sau khi ra trường, Tư Đồ Phương gia nhập nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn, còn thám hoa Bạch Vân lại đến phủ Trạng Nguyên Tây Thục.
Hai mươi mấy năm trôi qua, hai người bạn tốt học cùng trường bây giờ đều đã trở thành nhân vật đảm nhiệm trọng trách của hai đại gia tộc quyền thế bậc nhất ở phía Nam, lần hợp tác này giống như đã được định sẵn từ hai mươi năm trước vậy.
"Cậu Hùng, để tôi giới thiệu một chút."
Thám hoa Bạch Vân mở lời: "Vị này chính là Tư Đồ Phương, là Tam đương gia của nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn."
Sau đó, thám hoa Bạch Vân lại chỉ vào Trần Hùng nói với Tư Đồ Phương: "Anh Tư Đồ, đây là người tôi đã kể với anh, cậu Hùng."
Hôm nay thám hoa Bạch Vân mất cả một ngày, đến tận đêm khuya mới mời được Tư Đồ Phương đến đây.
Không cần nói thì Trần Hùng cũng đoán được, thám hoa Bạch Vân tốn khoảng một ngày để thuyết phục Tư Đồ Phương.
Mặc dù hai người bọn họ đã là bạn tốt nhiều năm, nhưng rốt cuộc nhà họ Lôi muốn gia nhập vào phe cánh của ai thì đều sẽ liên quan đến tương lai của nhà họ Lôi, cho nên Tư Đồ Phương không dám mạo hiểm quyết định bất cứ điều gì.
Đó là lý do vì sao thám hoa Bạch Vân tốn một ngày thời gian để phân tích các mặt lợi hại cho Tư Đồ Phương, còn giải thích cho ông ta nghe rốt cuộc thì Trần Hùng là nhân vật thế nào, tiếp đó ông ta phải làm những gì.
Tư Đồ Phương là người thông minh tuyệt đỉnh, cho nên sau khi nghe phân tích xong, ông ta tốn một khoảng thời gian dài để suy xét.
Rốt cuộc đến chạng vạng tối, ông ta cho thám hoa Bạch Vân một câu trả lời thuyết phục.
Tư Đồ Phương đồng ý đứng về phe của mấy người Trần Hùng, thế nhưng việc này chỉ đại biểu cho quan điểm cá nhân của ông ta.
Mà người chân chính có thể quyết định trong nhà họ Lôi vẫn là đại đương gia Lôi Quốc Định của bọn họ, còn sau cùng Tư Đồ Phương có thể thuyết phục được Lôi Quốc Định hay không thì ông ta cũng không nắm chắc.
"Xin chào ông Tư Đồ, tôi là Trần Hùng."
Trần Hùng chủ động đi về phía Tư Đồ Phương giơ tay ra.
Tư Đồ Phương cũng không ra vẻ ta đây, hoặc có lẽ ông ta cũng biết rõ mình không có tư cách vênh váo trước mặt Trần Hùng.
Ông ta lập tức vươn tay về phía Trần Hùng, gật đầu cười nói: "Cậu Hùng trẻ hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, đúng là anh hùng xuất thiếu niên, bội phục bội phục."
Trần Hùng cười ha ha: "Ông Tư Đồ quá khen."
"Nào, mau ngồi xuống, tôi đã chuẩn bị xong tiệc rượu, không biết ông Tư Đồ thích món gì để tôi gọi thêm."
Tư Đồ Phương cười cười ngồi xuống nói: "Đến tỉnh Triều Văn, tôi là chủ các cậu là khách, lời này nên là tôi hỏi mới đúng."
/1916
|