Chương 3: Hận
"Ngày 8! Có phải em còn chưa tỉnh ngủ không?"
Địch Diệu nhăn lông mày của mình, còn muốn đưa tay ra sờ cái trán Tô Trà, xem có phải cô bị sốt hay không.
Tô Trà lần thứ hai lui ra sau một bước, sát ý trong ánh mắt đã có chút rõ ràng: "Năm bao nhiêu?"
Địch Diệu tiếp xúc được ánh mắt của cô, có chút run cầm cập thu tay về, càng theo bản năng đáp lại: "Năm 2017, ngày 8 tháng 5, năm 2017, em ngủ tới mức choáng váng đầu, ngay cả thời gian cũng không nhớ sao?"
Năm 2017!
Con ngươi Tô Trà co rụt lại.
Cô nhớ rõ, chính là vào lúc này, cuộc đời của mình hoàn toàn bị thay đổi.
Bởi vì là ác mộng đời thứ nhất bắt đầu, cho nên cô nhớ rất rõ ràng.
Cô vốn muốn tham gia một chương trình nhóm nhạc nữ tài năng phát sóng vào kỳ nghỉ hè, kết quả lại bị người lừa gạt đi uống rượu say, buổi tối còn mơ mơ màng màng xảy ra quan hệ với một người đàn ông.
Vào lúc ấy bạn trai của cô là Địch Diệu, cô cho rằng người đàn ông kia chính là Địch Diệu, ngày hôm sau lúc Địch Diệu tìm đến cô, trên mặt cô ửng hồng hỏi anh chuyện tối ngày hôm qua, Địch Diệu không biết tại sao, thừa nhận.
Kết quả Địch Diệu thừa nhận nhưng lại cực kỳ tức giận, anh ta không cho Tô Trà ra ngoài, Tô Trà cũng chưa kịp đi tham gia cái chương trình này.
Sự nghiệp diễn xuất của kiếp thứ nhất liền bị cắt đứt, sau đó Địch Diệu còn trở mặt vô tình, không chỉ có bị lừa, mà ở lúc cô bắt gặp Địch Diệu mướn phòng với người khác, Địch Diệu lại cùng người phụ nữ kia làm gãy chân cô.
Cô đã biến thành một người què, mỗi lần đến ngày mưa dầm, xương chân trái chính là đau đớn xót ruột.
Bạn bè giúp cô báo cảnh sát, Địch Diệu rõ ràng không có bối cảnh gì lại được người bảo lãnh đi, sau đó cô mới biết, người bảo lãnh anh ta chính là người bạn thanh mai trúc mã mà mình đã từng chơi.
Lúc học ở trường trung học phố thông thì anh ta đột nhiên rời đi, từ đó không còn tin tức, lần thứ hai xuất hiện, anh ta đã là Tam thiếu của Liên gia danh tiếng vang vọng toàn bộ nước Hoa, Liên Trì.
Liên gia, một trong những nhà quyền thế hàng đầu nước Hoa.
Tô Trà chỉ nhớ kỹ ánh mắt thất vọng mà lần cuối cùng anh ta nhìn mình kia, anh ta nói: "Tô Trà, em ở trong lòng anh, đã không còn sạch sẽ."
Đi CMN không sạch sẽ.
Trước đêm đó, vẫn là anh ta nghe theo ý Địch Diệu gọi người làm mình quá chén.
Cô và Bạc Mục Diệc xảy ra quan hệ là bất ngờ, thế nhưng tất cả những thứ này rõ ràng chính là do Liên Trì tạo thành, anh ta còn phá hủy ước mơ của mình, làm cho cô triệt để tuyệt vọng đối với thế giới giải trí!
Anh ta có tư cách gì thất vọng đối với cô, cô căn bản liền không biết người đàn ông này làm như vậy là có lý do gì, thế nhưng không trở ngại Tô Trà hận không thể rút xương, uống máu anh ta.
Bạc Mục Diệc, cái người đàn ông yêu cô như mạng kia, còn là yêu thấp kém, sau đó lại chết ở trước mặt cô.
Cả đời cô đều không thể quên được dáng vẻ Bạc Mục Diệc chết ở trước mặt mình, trong vô số nửa đêm mộng về, mồ hôi đầm đìa tỉnh lại, sắc mặt tái nhợt, cực kỳ hối hận.
Mỗi khi hồi tưởng lại tất cả những thứ này, cô đều hận không thể lột da lóc thịt đám người trước mặt này.
Cô nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, kiềm chế kích động muốn bóp chết Địch Diệu.
Cô ở cổ đại vì trợ giúp con nuôi đăng vị, trở thành thái hậu, trên tay đã không sạch sẽ từ lâu, đặc biệt là cái loại địa phương đó, không người có thân phận, mạng như giun dế.
Có điều, cô vui mừng mình đã trở lại ngày đó, như vậy chuyện tối hôm qua với Bạc Mục Diệc, liền không phải là do mình nằm mơ.
Nghĩ tới đây, cô lại có chút vui vẻ, cô muốn bồi thường anh, nhất định sẽ bồi thường anh, nếu như anh còn yêu cô.
Nếu như không yêu, cô sẽ đàng hoàng biến mất khỏi cuộc sống của Bạc Mục Diệc, để anh an bình vượt qua quãng đời còn lại.
Nếu ông trời làm cho cô trở về, như vậy đời này, cô không cho Liên Trì và Địch Diệu trả giá thật lớn, cô liền xin lỗi vị trí mà cả đời mình đã bò đến được.
/1063
|