“Tiểu tử ngươi liên tiếp làm nhục Hạ gia ta, thậm chí ngay trước mặt mọi người giết một người Hạ gia. Hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi có thủ đoạn gì chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta!”
Tế khởi đại đỉnh, bao phủ lấy Diệp Húc vào trong đỉnh, đúng là do vị cường giả tam tướng cảnh đi cùng với Hạ Đông Dương tới Mục Vương thành này. Chỉ thấy hắn giơ tay đánh một chiêu, đại đỉnh rít gào bay về phía hắn, dừng ở trên đỉnh đầu hắn.
“Thần Châu trấn áp!”
Đại đỉnh này chính là do chín đỉnh hợp thành một, Hạ Cảnh Niên đã là cường giả tam tướng cảnh rồi. Bên trong cửu đỉnh của hắn chỉ có thiên địa âm dương bốn đỉnh là nguyên thần chi bảo, còn lại năm đại đỉnh khác hết thảy bị hắn luyện chế thành tam tướng chi bảo.
Trong đó Hỏa Đỉnh là một đỉnh có uy năng mạnh mẽ nhất, tinh khí trên đỉnh đầu Hạ Cảnh Niên không ngừng cuồn cuộn lao ra, oanh nhập vào trong đỉnh. Chín đại thần hỏa cũng xuất hiện, hơn nữa lấy thực lực tam tướng cảnh của hắn, đừng nói là một đại vu tam thần cảnh, cho dù là đại vu pháp tướng kỳ, cũng có thể luyện chế được.
“Diệp huynh!” Tôn Trọng Thư thất thanh kêu lên.
Kiều Quốc Lão và mọi người Đồng Tước Môn vội vàng bắt lấy hắn, loại cường giả cấp bậc này, căn bản không phải là Đồng Tước môn có thể trêu chọc.
Trang Cổ Đạo, Lý Tông Sơn, đám người này cũng chú ý tới hết thảy, nhưng cũng không có can thiệp vào, Cơ Xương Canh nhẹ giọng cười: “Diệp Tần huynh đánh người Hạ gia ở trước mặt Hạ gia, Hạ gia làm sao có thể kiềm chế được chứ?”
“Hắn vẫn là rất trẻ tuổi…” Trang Cổ Đạo lắc đầu nói.
Bên trong Hỏa đỉnh, Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên không trung đại đỉnh này một mảnh mênh mông. Hư không che kín không có đường ra, mà bốn vách đại đỉnh, còn lại những đồ án rộng lớn mạnh mẽ.
Những đồ án này mênh mông bát ngát, vô số núi cao, sông dài, rừng rậm, đủ loại thượng cổ yêu thú, thậm chí trong đó còn thấy được vu đạo môn phái khí thế nguy nga, thành trì rộng lớn, quốc gia, lê dân trăm họ…
Đây là một bức đồ án đại châu xa lạ, hắn chưa từng gặp qua.
Rầm!
Đột nhiên, đồ án này giống như đang sống dậy vậy, tòa đại châu này từ trên vách đỉnh hiện ra hóa thành thực chất, vô số sông dài núi cao rừng rập đè ép tới hắn, nặng nề vô cùng, làm cho hắn chịu áp lực cực mạnh, gần như có thể so với cường giả như Thái Tử Sơ.
“Thì ra là thế, hóa ra đây là huyền bí của cửu đỉnh…”
Diệp Húc nhìn tòa đại châu này đang nghiền áp tới hắn, trong lòng chấn động, lập tức hiểu ra được huyền bí sâu xa của cửu đỉnh.
Vũ Hoàng luyện chế cửu đỉnh, luyện chế cửu đại thần châu vào trong đỉnh, mỗi một tòa đại đỉnh đều ẩn chứa một đại châu, cũng tức là nói, mỗi một đại đỉnh đều chất chứa lực lượng của cả một thần châu. Không chỉ có bao hàm cả sông núi nước non, thần châu địa khí, thậm chí môn phái vu đạo trong đại châu, thượng cổ yêu thú, hết thảy bị hắn luyện hóa, biến thành lực lượng trong đỉnh.
Đây mới là nguồn suối lực lượng của cửu đỉnh, lực của một châu, có thể nghĩ được lực lượng là lớn như thế nào. Loại sức mạnh này, hơn nữa thêm một đạo cấm pháp đầy đủ của Vũ Hoàng, động một cái có thể hủy thiên diệt địa, tuyệt đối không ai có khả năng chống lại!
Hạ Cảnh Niên thân là cường giả pháp tướng kỳ tam tướng cảnh, thực lực tuy rằng mạnh mẽ, nhưng bị hạn chế bởi tu vi, cửu đỉnh do hắn luyện chế cũng không giống như cửu đỉnh Hạ gia, có thể dung nhập chín đại thần châu vào bên trong đỉnh.
Hắn chỉ có chế tạo đại đỉnh của mình dựa theo cấu tạo của cửu đỉnh Hạ gia, phỏng chế được vô cùng nhuần nhuyễn, luyện chế cửu đỉnh khí, cấu tạo địa lý sơn hà.
Dù vậy, phong thủy hỏa lôi sơn năm đỉnh của hắn cũng thăng tiến tới cấp độ tam tướng cảnh, uy lực hạo hãn vô cùng.
Diệp Húc trong nháy mắt thông suốt điểm này, lập tức biết cửu đỉnh của mình luyện chế thủy chung không thể hoàn mỹ vô khuyết được. Trong lòng hắn không khỏi vui sướng cực điểm, cất tiếng cười to!
“Hạ lão nhân, ngươi đánh lén ta, ta không trách ngươi, tuy nhiên đại đỉnh của ngươi thuộc về ta!”
Thân thể Diệp Húc chấn động, một hỏa đỉnh phóng lên cao, thể tích càng lúc càng lớn, gần như nhồi nhét vào trong hỏa đỉnh của Hạ Cảnh Niên.
Đại đỉnh này vừa mới xuất hiện, lập tức giống như nuốt trôi địa khí vô cùng vô tận bên trong hỏa đỉnh. Chỉ thấy đại châu trong đại đỉnh của Hạ Cảnh Niên đột nhiên tan rã ra, điên cuồng dũng mãnh hướng vào trong đỉnh của hắn.
Diệp Húc rèn luyện cửu đỉnh, hao phí rất nhiều tài liệu, hoàn toàn có thể rèn ra sáu bảy kiện bất diệt chi bảo. Phẩm bậc của nó vượt xa cửu đỉnh Hạ Cảnh Niên, bởi vậy hai đại đỉnh đồng thời va chạm vào nhau, quân của Hạ cảnh Niên lập tức tan rã, biến thành dinh dưỡng cho đại đỉnh của Diệp Húc.
Trong chớp mắt, hỏa đỉnh của Hạ Cảnh Niên kịch liệt thu nhỏ lại, uy lực ngày càng yếu đi, hỏa đỉnh khí bị hỏa đỉnh của Diệp Húc cắn nuốt hơn phân nửa.
Chỉ thấy từng tòa sơn hà trên vách hỏa đỉnh của Hạ Cảnh Niên nhanh chóng biến mất, mà bên trong hỏa đỉnh của Diệp Húc, một tòa đại lục chậm rãi thành hình, uy lực của đại đỉnh ngày càng mạnh hơn.
Trước mặt Hạ Cảnh Niên, phẩm bậc của hỏa đỉnh kia nhanh chóng giảm xuống, cho dù hắn liều mạng thúc dục hỏa đỉnh, nhưng chỉ trong vài cái hô hấp đại đỉnh này đã từ tam tướng chi bảo rơi xuống thành nguyên thần chi bảo, thậm chí còn có xu hướng đi xuống thuần dương chi bảo!
Răng rắc!
Trên vách đỉnh xuất hiện những vết rách rậm rạp, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan rã ra vậy!
“Tại sao có thể như vậy?”
Hạ Cảnh Niên vừa sợ vừa giận, khoanh chân ngồi xuống, giận dữ quát lên một tiếng, gương mặt dữ tợn lạnh lùng nói: “Tiểu tử không ngờ ngươi dám phá hư hỏa đỉnh do ta cực cực khổ khổ mới luyện chế ra được, hôm nay cho dù thiên vương lão tử ở đây cũng không thể nào cứu được ngươi!”
“Cửu đỉnh hợp nhất, pháp tướng chân thân!”
Vù vù.
Phía sau hắn từng đại đỉnh bay ra, rầm rầm va chạm vào hỏa đỉnh, cùng dung với hỏa đỉnh, cửu đỉnh hợp nhất, chín đại thần châu trong đỉnh ầm ầm xuất hiện, hướng tới Diệp Húc mà trấn áp đi. Hắn muốn nghiền nát Diệp Húc thành thịt vụn.
Cùng lúc đó, phía sau hắn đột nhiên hiện ra một pho tượng pháp tướng thật lớn, giống hắn như đúc, tuy nhiên thể tích lại lớn hơn vô số lần.
Đây là một người khổng lồ, mi tâm xuất hiện một đầu nguyên thần thương hạc, quanh thân tràn ngập lực lượng. Nó vừa xuất hiện hư không lập tức bị trấn áp thành từng đợt vặn vẹo.
Rống!
Người khổng lồ này há miệng rống to, trong miệng xuất hiện một cột tinh khí thô to vài trăm mét, oanh nhập vào bên trong đại đỉnh, thôi phát uy lực của cửu đỉnh trấn thần châu tới mức lớn nhất.
Một kích này của hắn uy lực mạnh mẽ, đủ cho hắn dễ dàng oanh sát một tam tướng cảnh pháp tướng kỳ đồng cấp khác. Chỉ thấy đại đỉnh này thể tích ngày càng lớn hơn, kịch liệt bành trướng, vách đỉnh ông ông chấn động, hư không sụp đổ một mảng lớn, thanh thế kinh người tới cực điểm.
Rầm rầm rầm.
Một phiến núi rừng to lớn của Hoành Đoạn sơn mạch bị cửu đỉnh trấn thần châu cứng rắn đè sụp, những dãy núi cây cối hết thảy hóa thành bột mịn, một mảnh thổ địa rộng lớn hơn trăm dặm, lập tức bốc hơi sạch sẽ, lộ ra dung nham nóng bỏng dưới nền đất.
Thậm chí những vu sĩ chung quanh đây trăm dặm cũng có không biết bao nhiêu người bị một kích này của hắn chấn vỡ, biến thành một đoàn sương máu. Cho dù là đại vu tam thần cảnh cũng không thể trốn thoát được, hết thảy đều bị một kích của Hạ Cảnh Niên đánh chết, tính cả nguyên thần, hết thảy chấn vỡ.
Chỉ có một số ít vu sĩ tu vi cao thâm, thực lực mạnh mẽ mới có thể trốn thoát khỏi một kích cửu đỉnh trấn thần châu.
Phạm vi trăm dặm, trống không không còn gì, chỉ có Hạ Cảnh Niên cùng đại đỉnh trôi nổi trước người hắn.
“Hạ Cảnh Niên động nộ rồi!”
Cơ xương Cảnh luôn chú ý hết thảy chuyện bên này, thấy thế không khỏi hút một ngụm lãnh khí, lẩm bẩm nói: “Cường giả tam tướng cảnh giận dữ, nổi giận ngàn dặm, mặt đất trầm luân, lần này họ Diệp gặp nạn…”
Lý Tông Sơn sắc mặt ngưng trọng, đã không còn thần sắc ban đầu, nhỏ giọng nói: “Hạ Cảnh Niên chính là cường giả thế hệ trước, hắn thực sự nổi giận, vừa ra tay tất nhiên long trời lở đất, ngay cả ta cũng khó chống lại được hắn! Diệp Tần tuy rằng thực lực không kém, có thể chống lại hỏa đỉnh luyện hóa, nhưng lúc này chín đỉnh của Hạ Cảnh Niên đều xuất hiện, pháp tướng hiện thân. Diệp Tần chỉ sợ khó có thể chống lại được hắn, nếu như không có thủ đoạn đặc thù, ví dụ như tam tướng chi bảo, chỉ sợ Diệp tần này khó tránh khỏi kiếp này!”
“Tam tướng chi bảo bình thường cũng không thể chống lại cửu đỉnh của Hạ Cảnh Niên.”
Trang Cổ Đạo ánh mắt chớp động, thanh âm trầm thấp nói: “Theo ta được biết, cửu đỉnh của Hạ Cảnh Niên, đã có năm đỉnh luyện thành tam tướng chi bảo, cửu đỉnh hợp nhất, uy lực cực mạnh, ngay cả tam tướng chi bảo bình thường cũng có thể dễ dàng đánh nát.”
“Diệp Tần khiêu chiến cường giả tam tướng cảnh sao?”
Thiên Bằng đại thánh ánh mắt như điện, trầm giọng nói: “Một trận chiến này chấn động chỉ sợ không kém một trận chiến của Hiên Viên Vô Khuyết và Hạ Đông Dương, bất kể thắng bại thế nào, sinh tử thế nào, đều muốn dương danh thiên hạ.”
Hạ Cảnh Niên khí thế kinh động mọi người, làm cho đại bộ phận ánh mắt của mọi người bị hấp dẫn lại đây, tất cả đều nhìn lại phía Hạ Cảnh Niên.
Mà giờ phút này Hạ Cảnh Niên có khổ đắng cũng không ai biết, hắn có thể cảm giác được, Diệp Húc ở bên trong cửu đỉnh trấn thần châu của hắn thậm chí giống như một đầu thao thiết ăn không đủ no vậy. Hắn đang không ngừng thôn phệ năng lực trong cửu đỉnh, khiến cho uy lực của cửu đỉnh trấn thần châu không ngừng giảm bớt.
“Nếu bị tiểu tử này cắn nuốt tiếp tục, cửu đỉnh mà ta trăm cay nghìn đắng luyện chế được sẽ xong rồi.”
Hắn cảm giác được năng lượng cửu đỉnh không ngừng xói mòn, phẩm bậc kịch liệt giảm xuống. Bộ mặt không khỏi âm độc, nghiến răng nghiến lợi, hiện giờ Diệp Húc đang ở bên trong đỉnh của hắn, một bộ dạng muốn ăn sạch đây, khiến cho hắn đâm lao phải theo lao, thậm chí không thể phóng Diệp Húc ra khỏi đỉnh dược, chỉ có thể cắn răng mà kiên trì.
“Pháp tướng thêm vào, nhập đỉnh tru ma!”
Hạ Cảnh Niên quát lớn liên tục, chỉ thấy pháp tướng phía sau nhấc chân lên, một bước vào trong đỉnh.
“Có thể bức Hạ Cảnh Niên không thể không dùng pháp tướng để giết địch, thực lực của Diệp tần này không hề kém Hiên Viên Vô khuyết mà ta…”
Thiên Bằng đại thánh thấy thế sắc mặt không khỏi kịch biến, nhìn vài vị yêu thánh khác, trầm giọng nói: “Nếu Diệp Tần này không chết, sau này các ngươi gặp hắn cũng phải nhượng bộ lui binh, không được tranh phong với hắn!”
“Hạ Cảnh Niên lão già này không ngờ bị bức phải sử dụng pháp tướng chân thân, xem ra thực lực của Diệp Tần này so với ta tưởng tượng còn cao hơn nhiều!” Lý Tông Sơn sắc mặt ngưng trọng, trong lòng yên lặng nói.
Diệp Húc có thể bức Hạ Cảnh Niên không thể không sử dụng pháp tướng chân thân, khiến cho địa vị của hắn ở trong lòng mọi người tăng lên kịch liệt, trong lòng mơ hồ trở thành kình địch có thể dẹp ngang Hiên Viên Vô Khuyết và Hạ Đông Dương rồi.
Mà ở bên trong đại đỉnh, Diệp Húc tế khởi cửu đỉnh của mình, cắn nuốt ba bốn phần cửu đỉnh khí của Hạ Cảnh Niên. Trong chín vách tường của hắn, một tòa đại lục sơn hà dần dần hình thành, uy lực càng ngày càng mạnh, càng lúc càng lớn, tốc độ cắn nuốt càng lúc càng nhanh.
Hơn nữa Diệp Húc có thể cảm giác được, cửu đỉnh của mình dần dần trở nên hoàn mỹ vô khuyết rồi. Nếu có thể cắn nuốt hoàn toàn cửu đỉnh khí của Hạ Cảnh Niên, hắn hoàn toàn có thể cửu đỉnh hợp nhất được.
“Tiểu tử, chết cho ta!”
Rầm vang!
Giữa không trung, Hạ Cảnh Niên pháp tướng đã vào trong đỉnh, pho tượng này đầu đội trời chân đạp đất, khổng lồ vô cùng, nó một quyền đấm thẳng về phía Diệp Húc. Nắm tay to lớn, che kín không gian vài dặm, khiến cho Diệp Húc không thể tránh né được.
“Pháp tướng chân thân?”
Diệp Húc không chút hoảng sợ, ngược lại vừa mừng vừa lo, cười lớn, nghênh đón pháp tướng chân thân của Hạ Cảnh Niên, một quyền oanh ra, cười to nói: “Hay! Hạ lão nhân, chẳng những cửu đỉnh của ngươi thuộc về ta hết thảy, pháp tướng của ngươi, ta cũng muốn biến thành chất dinh dưỡng cho cửu đỉnh của ta!”
“Mua một tặng một, bút mua bán này quả không tồi!”
Diệp Húc cười to, một pho tượng đồng nhân phía sau đi vào trong thân thể hắn, thúc dục đô thiên thập nhị thần sát đại trận, nắm tay của hắn đánh cho trong đỉnh trở nên một mảnh hỗn độn, cứng rắn ngăn cản lại pháp tướng chân thân của Hạ Cảnh Niên.
Tế khởi đại đỉnh, bao phủ lấy Diệp Húc vào trong đỉnh, đúng là do vị cường giả tam tướng cảnh đi cùng với Hạ Đông Dương tới Mục Vương thành này. Chỉ thấy hắn giơ tay đánh một chiêu, đại đỉnh rít gào bay về phía hắn, dừng ở trên đỉnh đầu hắn.
“Thần Châu trấn áp!”
Đại đỉnh này chính là do chín đỉnh hợp thành một, Hạ Cảnh Niên đã là cường giả tam tướng cảnh rồi. Bên trong cửu đỉnh của hắn chỉ có thiên địa âm dương bốn đỉnh là nguyên thần chi bảo, còn lại năm đại đỉnh khác hết thảy bị hắn luyện chế thành tam tướng chi bảo.
Trong đó Hỏa Đỉnh là một đỉnh có uy năng mạnh mẽ nhất, tinh khí trên đỉnh đầu Hạ Cảnh Niên không ngừng cuồn cuộn lao ra, oanh nhập vào trong đỉnh. Chín đại thần hỏa cũng xuất hiện, hơn nữa lấy thực lực tam tướng cảnh của hắn, đừng nói là một đại vu tam thần cảnh, cho dù là đại vu pháp tướng kỳ, cũng có thể luyện chế được.
“Diệp huynh!” Tôn Trọng Thư thất thanh kêu lên.
Kiều Quốc Lão và mọi người Đồng Tước Môn vội vàng bắt lấy hắn, loại cường giả cấp bậc này, căn bản không phải là Đồng Tước môn có thể trêu chọc.
Trang Cổ Đạo, Lý Tông Sơn, đám người này cũng chú ý tới hết thảy, nhưng cũng không có can thiệp vào, Cơ Xương Canh nhẹ giọng cười: “Diệp Tần huynh đánh người Hạ gia ở trước mặt Hạ gia, Hạ gia làm sao có thể kiềm chế được chứ?”
“Hắn vẫn là rất trẻ tuổi…” Trang Cổ Đạo lắc đầu nói.
Bên trong Hỏa đỉnh, Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên không trung đại đỉnh này một mảnh mênh mông. Hư không che kín không có đường ra, mà bốn vách đại đỉnh, còn lại những đồ án rộng lớn mạnh mẽ.
Những đồ án này mênh mông bát ngát, vô số núi cao, sông dài, rừng rậm, đủ loại thượng cổ yêu thú, thậm chí trong đó còn thấy được vu đạo môn phái khí thế nguy nga, thành trì rộng lớn, quốc gia, lê dân trăm họ…
Đây là một bức đồ án đại châu xa lạ, hắn chưa từng gặp qua.
Rầm!
Đột nhiên, đồ án này giống như đang sống dậy vậy, tòa đại châu này từ trên vách đỉnh hiện ra hóa thành thực chất, vô số sông dài núi cao rừng rập đè ép tới hắn, nặng nề vô cùng, làm cho hắn chịu áp lực cực mạnh, gần như có thể so với cường giả như Thái Tử Sơ.
“Thì ra là thế, hóa ra đây là huyền bí của cửu đỉnh…”
Diệp Húc nhìn tòa đại châu này đang nghiền áp tới hắn, trong lòng chấn động, lập tức hiểu ra được huyền bí sâu xa của cửu đỉnh.
Vũ Hoàng luyện chế cửu đỉnh, luyện chế cửu đại thần châu vào trong đỉnh, mỗi một tòa đại đỉnh đều ẩn chứa một đại châu, cũng tức là nói, mỗi một đại đỉnh đều chất chứa lực lượng của cả một thần châu. Không chỉ có bao hàm cả sông núi nước non, thần châu địa khí, thậm chí môn phái vu đạo trong đại châu, thượng cổ yêu thú, hết thảy bị hắn luyện hóa, biến thành lực lượng trong đỉnh.
Đây mới là nguồn suối lực lượng của cửu đỉnh, lực của một châu, có thể nghĩ được lực lượng là lớn như thế nào. Loại sức mạnh này, hơn nữa thêm một đạo cấm pháp đầy đủ của Vũ Hoàng, động một cái có thể hủy thiên diệt địa, tuyệt đối không ai có khả năng chống lại!
Hạ Cảnh Niên thân là cường giả pháp tướng kỳ tam tướng cảnh, thực lực tuy rằng mạnh mẽ, nhưng bị hạn chế bởi tu vi, cửu đỉnh do hắn luyện chế cũng không giống như cửu đỉnh Hạ gia, có thể dung nhập chín đại thần châu vào bên trong đỉnh.
Hắn chỉ có chế tạo đại đỉnh của mình dựa theo cấu tạo của cửu đỉnh Hạ gia, phỏng chế được vô cùng nhuần nhuyễn, luyện chế cửu đỉnh khí, cấu tạo địa lý sơn hà.
Dù vậy, phong thủy hỏa lôi sơn năm đỉnh của hắn cũng thăng tiến tới cấp độ tam tướng cảnh, uy lực hạo hãn vô cùng.
Diệp Húc trong nháy mắt thông suốt điểm này, lập tức biết cửu đỉnh của mình luyện chế thủy chung không thể hoàn mỹ vô khuyết được. Trong lòng hắn không khỏi vui sướng cực điểm, cất tiếng cười to!
“Hạ lão nhân, ngươi đánh lén ta, ta không trách ngươi, tuy nhiên đại đỉnh của ngươi thuộc về ta!”
Thân thể Diệp Húc chấn động, một hỏa đỉnh phóng lên cao, thể tích càng lúc càng lớn, gần như nhồi nhét vào trong hỏa đỉnh của Hạ Cảnh Niên.
Đại đỉnh này vừa mới xuất hiện, lập tức giống như nuốt trôi địa khí vô cùng vô tận bên trong hỏa đỉnh. Chỉ thấy đại châu trong đại đỉnh của Hạ Cảnh Niên đột nhiên tan rã ra, điên cuồng dũng mãnh hướng vào trong đỉnh của hắn.
Diệp Húc rèn luyện cửu đỉnh, hao phí rất nhiều tài liệu, hoàn toàn có thể rèn ra sáu bảy kiện bất diệt chi bảo. Phẩm bậc của nó vượt xa cửu đỉnh Hạ Cảnh Niên, bởi vậy hai đại đỉnh đồng thời va chạm vào nhau, quân của Hạ cảnh Niên lập tức tan rã, biến thành dinh dưỡng cho đại đỉnh của Diệp Húc.
Trong chớp mắt, hỏa đỉnh của Hạ Cảnh Niên kịch liệt thu nhỏ lại, uy lực ngày càng yếu đi, hỏa đỉnh khí bị hỏa đỉnh của Diệp Húc cắn nuốt hơn phân nửa.
Chỉ thấy từng tòa sơn hà trên vách hỏa đỉnh của Hạ Cảnh Niên nhanh chóng biến mất, mà bên trong hỏa đỉnh của Diệp Húc, một tòa đại lục chậm rãi thành hình, uy lực của đại đỉnh ngày càng mạnh hơn.
Trước mặt Hạ Cảnh Niên, phẩm bậc của hỏa đỉnh kia nhanh chóng giảm xuống, cho dù hắn liều mạng thúc dục hỏa đỉnh, nhưng chỉ trong vài cái hô hấp đại đỉnh này đã từ tam tướng chi bảo rơi xuống thành nguyên thần chi bảo, thậm chí còn có xu hướng đi xuống thuần dương chi bảo!
Răng rắc!
Trên vách đỉnh xuất hiện những vết rách rậm rạp, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan rã ra vậy!
“Tại sao có thể như vậy?”
Hạ Cảnh Niên vừa sợ vừa giận, khoanh chân ngồi xuống, giận dữ quát lên một tiếng, gương mặt dữ tợn lạnh lùng nói: “Tiểu tử không ngờ ngươi dám phá hư hỏa đỉnh do ta cực cực khổ khổ mới luyện chế ra được, hôm nay cho dù thiên vương lão tử ở đây cũng không thể nào cứu được ngươi!”
“Cửu đỉnh hợp nhất, pháp tướng chân thân!”
Vù vù.
Phía sau hắn từng đại đỉnh bay ra, rầm rầm va chạm vào hỏa đỉnh, cùng dung với hỏa đỉnh, cửu đỉnh hợp nhất, chín đại thần châu trong đỉnh ầm ầm xuất hiện, hướng tới Diệp Húc mà trấn áp đi. Hắn muốn nghiền nát Diệp Húc thành thịt vụn.
Cùng lúc đó, phía sau hắn đột nhiên hiện ra một pho tượng pháp tướng thật lớn, giống hắn như đúc, tuy nhiên thể tích lại lớn hơn vô số lần.
Đây là một người khổng lồ, mi tâm xuất hiện một đầu nguyên thần thương hạc, quanh thân tràn ngập lực lượng. Nó vừa xuất hiện hư không lập tức bị trấn áp thành từng đợt vặn vẹo.
Rống!
Người khổng lồ này há miệng rống to, trong miệng xuất hiện một cột tinh khí thô to vài trăm mét, oanh nhập vào bên trong đại đỉnh, thôi phát uy lực của cửu đỉnh trấn thần châu tới mức lớn nhất.
Một kích này của hắn uy lực mạnh mẽ, đủ cho hắn dễ dàng oanh sát một tam tướng cảnh pháp tướng kỳ đồng cấp khác. Chỉ thấy đại đỉnh này thể tích ngày càng lớn hơn, kịch liệt bành trướng, vách đỉnh ông ông chấn động, hư không sụp đổ một mảng lớn, thanh thế kinh người tới cực điểm.
Rầm rầm rầm.
Một phiến núi rừng to lớn của Hoành Đoạn sơn mạch bị cửu đỉnh trấn thần châu cứng rắn đè sụp, những dãy núi cây cối hết thảy hóa thành bột mịn, một mảnh thổ địa rộng lớn hơn trăm dặm, lập tức bốc hơi sạch sẽ, lộ ra dung nham nóng bỏng dưới nền đất.
Thậm chí những vu sĩ chung quanh đây trăm dặm cũng có không biết bao nhiêu người bị một kích này của hắn chấn vỡ, biến thành một đoàn sương máu. Cho dù là đại vu tam thần cảnh cũng không thể trốn thoát được, hết thảy đều bị một kích của Hạ Cảnh Niên đánh chết, tính cả nguyên thần, hết thảy chấn vỡ.
Chỉ có một số ít vu sĩ tu vi cao thâm, thực lực mạnh mẽ mới có thể trốn thoát khỏi một kích cửu đỉnh trấn thần châu.
Phạm vi trăm dặm, trống không không còn gì, chỉ có Hạ Cảnh Niên cùng đại đỉnh trôi nổi trước người hắn.
“Hạ Cảnh Niên động nộ rồi!”
Cơ xương Cảnh luôn chú ý hết thảy chuyện bên này, thấy thế không khỏi hút một ngụm lãnh khí, lẩm bẩm nói: “Cường giả tam tướng cảnh giận dữ, nổi giận ngàn dặm, mặt đất trầm luân, lần này họ Diệp gặp nạn…”
Lý Tông Sơn sắc mặt ngưng trọng, đã không còn thần sắc ban đầu, nhỏ giọng nói: “Hạ Cảnh Niên chính là cường giả thế hệ trước, hắn thực sự nổi giận, vừa ra tay tất nhiên long trời lở đất, ngay cả ta cũng khó chống lại được hắn! Diệp Tần tuy rằng thực lực không kém, có thể chống lại hỏa đỉnh luyện hóa, nhưng lúc này chín đỉnh của Hạ Cảnh Niên đều xuất hiện, pháp tướng hiện thân. Diệp Tần chỉ sợ khó có thể chống lại được hắn, nếu như không có thủ đoạn đặc thù, ví dụ như tam tướng chi bảo, chỉ sợ Diệp tần này khó tránh khỏi kiếp này!”
“Tam tướng chi bảo bình thường cũng không thể chống lại cửu đỉnh của Hạ Cảnh Niên.”
Trang Cổ Đạo ánh mắt chớp động, thanh âm trầm thấp nói: “Theo ta được biết, cửu đỉnh của Hạ Cảnh Niên, đã có năm đỉnh luyện thành tam tướng chi bảo, cửu đỉnh hợp nhất, uy lực cực mạnh, ngay cả tam tướng chi bảo bình thường cũng có thể dễ dàng đánh nát.”
“Diệp Tần khiêu chiến cường giả tam tướng cảnh sao?”
Thiên Bằng đại thánh ánh mắt như điện, trầm giọng nói: “Một trận chiến này chấn động chỉ sợ không kém một trận chiến của Hiên Viên Vô Khuyết và Hạ Đông Dương, bất kể thắng bại thế nào, sinh tử thế nào, đều muốn dương danh thiên hạ.”
Hạ Cảnh Niên khí thế kinh động mọi người, làm cho đại bộ phận ánh mắt của mọi người bị hấp dẫn lại đây, tất cả đều nhìn lại phía Hạ Cảnh Niên.
Mà giờ phút này Hạ Cảnh Niên có khổ đắng cũng không ai biết, hắn có thể cảm giác được, Diệp Húc ở bên trong cửu đỉnh trấn thần châu của hắn thậm chí giống như một đầu thao thiết ăn không đủ no vậy. Hắn đang không ngừng thôn phệ năng lực trong cửu đỉnh, khiến cho uy lực của cửu đỉnh trấn thần châu không ngừng giảm bớt.
“Nếu bị tiểu tử này cắn nuốt tiếp tục, cửu đỉnh mà ta trăm cay nghìn đắng luyện chế được sẽ xong rồi.”
Hắn cảm giác được năng lượng cửu đỉnh không ngừng xói mòn, phẩm bậc kịch liệt giảm xuống. Bộ mặt không khỏi âm độc, nghiến răng nghiến lợi, hiện giờ Diệp Húc đang ở bên trong đỉnh của hắn, một bộ dạng muốn ăn sạch đây, khiến cho hắn đâm lao phải theo lao, thậm chí không thể phóng Diệp Húc ra khỏi đỉnh dược, chỉ có thể cắn răng mà kiên trì.
“Pháp tướng thêm vào, nhập đỉnh tru ma!”
Hạ Cảnh Niên quát lớn liên tục, chỉ thấy pháp tướng phía sau nhấc chân lên, một bước vào trong đỉnh.
“Có thể bức Hạ Cảnh Niên không thể không dùng pháp tướng để giết địch, thực lực của Diệp tần này không hề kém Hiên Viên Vô khuyết mà ta…”
Thiên Bằng đại thánh thấy thế sắc mặt không khỏi kịch biến, nhìn vài vị yêu thánh khác, trầm giọng nói: “Nếu Diệp Tần này không chết, sau này các ngươi gặp hắn cũng phải nhượng bộ lui binh, không được tranh phong với hắn!”
“Hạ Cảnh Niên lão già này không ngờ bị bức phải sử dụng pháp tướng chân thân, xem ra thực lực của Diệp Tần này so với ta tưởng tượng còn cao hơn nhiều!” Lý Tông Sơn sắc mặt ngưng trọng, trong lòng yên lặng nói.
Diệp Húc có thể bức Hạ Cảnh Niên không thể không sử dụng pháp tướng chân thân, khiến cho địa vị của hắn ở trong lòng mọi người tăng lên kịch liệt, trong lòng mơ hồ trở thành kình địch có thể dẹp ngang Hiên Viên Vô Khuyết và Hạ Đông Dương rồi.
Mà ở bên trong đại đỉnh, Diệp Húc tế khởi cửu đỉnh của mình, cắn nuốt ba bốn phần cửu đỉnh khí của Hạ Cảnh Niên. Trong chín vách tường của hắn, một tòa đại lục sơn hà dần dần hình thành, uy lực càng ngày càng mạnh, càng lúc càng lớn, tốc độ cắn nuốt càng lúc càng nhanh.
Hơn nữa Diệp Húc có thể cảm giác được, cửu đỉnh của mình dần dần trở nên hoàn mỹ vô khuyết rồi. Nếu có thể cắn nuốt hoàn toàn cửu đỉnh khí của Hạ Cảnh Niên, hắn hoàn toàn có thể cửu đỉnh hợp nhất được.
“Tiểu tử, chết cho ta!”
Rầm vang!
Giữa không trung, Hạ Cảnh Niên pháp tướng đã vào trong đỉnh, pho tượng này đầu đội trời chân đạp đất, khổng lồ vô cùng, nó một quyền đấm thẳng về phía Diệp Húc. Nắm tay to lớn, che kín không gian vài dặm, khiến cho Diệp Húc không thể tránh né được.
“Pháp tướng chân thân?”
Diệp Húc không chút hoảng sợ, ngược lại vừa mừng vừa lo, cười lớn, nghênh đón pháp tướng chân thân của Hạ Cảnh Niên, một quyền oanh ra, cười to nói: “Hay! Hạ lão nhân, chẳng những cửu đỉnh của ngươi thuộc về ta hết thảy, pháp tướng của ngươi, ta cũng muốn biến thành chất dinh dưỡng cho cửu đỉnh của ta!”
“Mua một tặng một, bút mua bán này quả không tồi!”
Diệp Húc cười to, một pho tượng đồng nhân phía sau đi vào trong thân thể hắn, thúc dục đô thiên thập nhị thần sát đại trận, nắm tay của hắn đánh cho trong đỉnh trở nên một mảnh hỗn độn, cứng rắn ngăn cản lại pháp tướng chân thân của Hạ Cảnh Niên.
/1054
|