Kagura dẫn Naraku và Sesshoumaru đến dải đất trống nơi Yuri bị tên Hồ yêu kia bắt đi. Mặc dù đã tìm rất nhiều biện pháp nhưng vẫn chẳng thể nào tìm ra chút hơi thở của Kiyoshi.
“ Không cần tìm nữa” Naraku đột nhiên nhắm mắt lại, lạnh lùng nói như ra lệnh khiến Sesshoumaru cùng Kagura không khỏi kinh ngạc. Không tìm nữa?
“ Naraku, ngươi thật sự muốn bỏ mặc Yuri sao?!” Kagura sốt ruột quay sang quát lớn, trên khuôn mặt yêu kiều đổ đầy mồ hôi.
Mặc dù không hay nói chuyện, nhưng giao tình giữa nàng và Yuri không bạc. Tốt xấu gì Yuri cũng đã từng cứu nàng khỏi sự trừng phạt của Naraku, đến tận bây giờ, nàng vẫn chưa thể làm gì để đáp lại ân tình ấy. Kagura nàng không phải người tốt, nhưng cũng không phải cái loại người tuyệt tình. Hơn thế nữa, Yuri còn là người mà nàng rất quý trọng, là người duy nhất có thể giải phóng nàng khỏi Naraku, vì thế nàng càng không thể để Yuri mất tích dễ dàng như vậy!
“ Naraku, ngươi có ý gì?” Sesshoumaru nheo mắt lại, lạnh lẽo nhìn Naraku.
“ Tìm cũng vô ích. Nếu Takahashi Yuri là người có bản lĩnh, đáng để sống thì nhất định sẽ tìm được cách báo tin. Trong vòng ba ngày, nếu không thể truyền tin thì ta sẽ không để tâm” Đối với Naraku, đây cũng là cơ hội tốt để thử Yuri. Người bên cạnh hắn không thể là một kẻ yếu đuối chỉ biết trông chờ người khác đến cứu.
Nếu Yuri thật sự xứng đáng là người bên cạnh hắn, vậy thì phải tìm được cách trốn thoát!
Sesshoumaru im lặng không nói gì, cũng không có ý định phản bác, hắn cũng biết hiện tại ngay cả một chút tung tích cả nữ nhân đó cũng không có, nói gì đến việc cứu? Hơn nữa, nữ nhân ấy sống hay chết, hay thế nào đó thì có liên quan gì đến hắn đây? Hắn chẳng qua chỉ là muốn nhìn thấy khuôn mặt bướng bỉnh đáng ghét ấy, muốn nói chuyện thêm với nữ nhân ấy nhiều hơn một chút…
Chỉ đơn giản là như vậy.
…
Ngày hôm sau, đột nhiên Kiyoshi lại đến phòng của nàng, lần này hắn không để Santoso ở lại mà quẳng ra ngoài phòng. Yuri nuốt nước miếng, cố giấu đi ý cười trong mắt. Xem ra nàng đoán không sai, hôm nay nhất định hắn sẽ đến!
Không thể chờ Naraku đến cứu được, nàng đành phải tự mình cứu lấy mình thôi.
“ Ngươi.. ngươi định làm gì?” Yuri cảnh giác nhìn Kiyoshi đang chậm rãi cởi bỏ từng lớp kimono nặng nề trên người xuống, cuối cùng chỉ để lại một lớp áo mỏng trong cùng. Điều quan trọng nữa là, hắn lại đang càng lúc càng lại gần nàng!
“ Không rõ ràng sao? Hôm nay chính là ngày chúng ta thành thân, hôn lễ của Hồ tộc không cần rườm rà, chỉ cần ân ái xong là thành phu thê rồi” Kiyoshi vui vẻ cười híp mắt, giơ tay ôm lấy nàng đẩy xuống tấm tatami.
Nàng im lặng không đáp, mặc hắn chà đạp cánh môi hoa đào đáng thương.
Kiyoshi cảm thấy dường như có gì đó không đúng, nhưng lại bị cảm giác hài lòng vì tiểu mỹ nhân trong lòng không kháng cự che mắt. Thời khắc này, hắn đã chờ đợi rất lâu, tình yêu hắn dành cho nàng chưa bao giờ mờ nhạt. Mặc dù hắn vẫn có thể nhận ra là nàng đã yêu một nam nhân khác, nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì hắn hiểu rất rõ, nữ nhân là người rất dễ thay lòng đổi dạ, chỉ cần đối xử tốt với họ một chút, nhất định họ sẽ xiêu lòng…
Về vấn đề này, hắn lại vô cùng tin tưởng khả năng của bản thân.
Đến khi tấn công xuống xương quai xanh của nàng, đột nhiên vang lên một tiếng ‘phập’ vô cùng chói tai, đồng thời ngực của hắn cũng nhói lên, ngay vị trí tim…
Hắn nhìn xuống liền bắt gặp ánh mắt kiên cường xen lẫn chế giễu khinh bỉ của nàng đang nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt. Rõ ràng là rất mạnh mẽ, rất dứt khoát, nhưng vì sao tay nàng lại run rẩy?
“ Yuri, nàng vì sao lại muốn giết ta?” Kiyoshi chống tay ngồi dậy, ánh mắt hơi di chuyển xuống vết máu đỏ thẫm đang dần lan tỏa trước ngực. Tay hắn chạm nhẹ vào bàn tay đang run rẩy đầy máu của nàng, tựa như vừa muốn an ủi vừa muốn nàng cảm nhận được sự bất lực, cô đơn của hắn …
“ Ngươi đã làm Naraku bị thương, còn muốn âm mưu bất chính với ta! Đây chẳng qua chỉ là cái giá mà ngươi phải trả!” Nàng chột dạ cúi đầu, không dám nhìn vào mắt hắn. Ánh mắt hắn quá ôn nhu, quá dịu dàng, đến mức khiến nàng cảm thấy hổ thẹn!
Hổ thẹn vì đã phụ cả một tấm chân tình của hắn…
Nhưng nếu không làm như vậy, nàng còn có thể làm gì đây? Nàng không yêu hắn, không thể đem lại bất cứ thứ gì cho hắn…
“ Ha, ta đợi nàng cả trăm năm, lẽ nào lại không bằng một kẻ đối xử tàn nhẫn với nàng, ở bên cạnh nàng trong một thời gian ngắn ngủi sao? Nực cười!” Nghe nàng nói xong, Kiyoshi bỗng nhiên cười lớn, sau đó lại đột ngột nắm tay thành quyền đấm mạnh xuống nền nhà.
“ Chinen Kiyoshi, trong tình yêu thì không thể lấy thời gian ra để đong đếm hay so sánh được, ngươi phải hiểu điều đó …” Nàng mím môi, bối rối quay đi chỗ khác. Bộ dáng ấy của hắn thật sự làm nàng rất đau lòng, rất tội lỗi.
Nàng còn chưa nói hết câu, Kiyoshi đã nắm lấy vai nàng siết mạnh, hắn phẫn nộ gầm lên:
“ Takahashi Yuri! Như vậy nghĩa là nàng đã thừa nhận người nàng yêu chính là Naraku?”
“ A..” Yuri bị hắn lắc đến đầu váng mắt hoa, nhưng mặt cũng ửng đỏ lên. Người nàng yêu… chính là Naraku sao? Làm sao có thể?
“ Hừ, nàng thích Naraku như vậy, ta càng quyết tâm khiến hắn sống không bằng chết!” Kiyoshi cười lạnh lùng, ánh mắt rực lửa kiêu ngạo nhìn nàng. Lần này, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không buông tay, để vuột mất nàng!
“ Vậy sao?” Yuri cười nham hiểm nhìn hắn, sau đó bất thình lình rút quạt ra quạt mạnh một cái khiến hắn bị đánh bay vào tường, không đợi hắn kịp nói tiếng nào, nàng đã nhanh chóng dùng linh lực tinh lọc hắn.
Năng lực tinh lọc của nàng đối với những yêu quái mạnh có dã tâm như Kiyoshi thì không thể giết chết, nhưng có thể khiến hắn bị thương nặng.
Vốn dĩ sẽ không sử dụng đến biện pháp này, nhưng hắn đã cứng đầu không chịu hiểu như vậy, nàng cũng không còn cách nào khác nữa rồi.
Vết thương ở ngực cộng thêm nội thương bên trong khiến Kiyoshi gần như cạn kiệt sức lực, hắn trừng mắt oán hận nhìn nàng:
“ Hừ! Không ngờ nàng lại nhẫn tâm lợi dụng lúc ta mất cảnh giác mà xuống tay độc ác như vậy!”
“ Lúc ngươi hạ độc Naraku, cũng dùng thủ đoạn đấy thôi!” Yuri nhún vai hít sâu một hơi, rồi từng bước lại gần Kiyoshi, hất mặt lên trời cười đắc thắng, sau đó ngồi xuống trói hắn lại, bắt đầu tìm kiếm chiếc vòng ngọc.
“ Nàng đang sàm sỡ ta sao?” Kiyoshi bị nàng sờ loạn đến mức hơi thở đều trở nên gấp gáp.
“ Sàm sỡ ngươi? Ngươi ẻo lả như vậy, chẳng có chút gì gọi là nam tính! Hơn nữa ngươi còn mấy trăm tuổi rồi, … ách, nói vậy ngươi chính là một lão già không hơn không kém! Sàm sỡ ngươi chẳng thà đi sàm sỡ Naraku còn tốt hơn!” Nàng bĩu môi khinh thường, cúi đầu tiếp tục tìm.
“…” Kiyoshi hoàn toàn bị nàng đả kích. Hắn trong mắt nàng lại không hấp dẫn đến như vậy sao? Nàng còn chê hắn già…
Nàng dám chê mỹ nam có sức quyến rũ nhất của tộc Hồ yêu là không có sức hấp dẫn!!!
Trong lúc Kiyoshi còn đang bị đả kích dữ dội, nàng đã nhanh chóng lấy được vòng ngọc bỏ trốn ra ngoài. Santoso sớm đã đợi ở bên ngoài như đã bàn bạc trước, nhanh chóng đem nàng ra khỏi thành.
Naraku đang dựa người vào thân cây gần mảnh đất hoang nhắm mắt tính toán thì bị mùi hương quen thuộc làm cho giật mình.
Sesshoumaru vốn đang ngủ cũng bừng tỉnh, lập tức nắm lấy chuôi đao Thiên Sinh Nhai.
Qủa nhiên rất nhanh sau đó liền vang lên tiếng hét lanh lảnh quen thuộc của người nào đó:
“ Naraku!!”
Naraku đứng thẳng dậy, nét mặt tốt lên rất nhiều.
Ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng, Takahashi Yuri…
“ Không cần tìm nữa” Naraku đột nhiên nhắm mắt lại, lạnh lùng nói như ra lệnh khiến Sesshoumaru cùng Kagura không khỏi kinh ngạc. Không tìm nữa?
“ Naraku, ngươi thật sự muốn bỏ mặc Yuri sao?!” Kagura sốt ruột quay sang quát lớn, trên khuôn mặt yêu kiều đổ đầy mồ hôi.
Mặc dù không hay nói chuyện, nhưng giao tình giữa nàng và Yuri không bạc. Tốt xấu gì Yuri cũng đã từng cứu nàng khỏi sự trừng phạt của Naraku, đến tận bây giờ, nàng vẫn chưa thể làm gì để đáp lại ân tình ấy. Kagura nàng không phải người tốt, nhưng cũng không phải cái loại người tuyệt tình. Hơn thế nữa, Yuri còn là người mà nàng rất quý trọng, là người duy nhất có thể giải phóng nàng khỏi Naraku, vì thế nàng càng không thể để Yuri mất tích dễ dàng như vậy!
“ Naraku, ngươi có ý gì?” Sesshoumaru nheo mắt lại, lạnh lẽo nhìn Naraku.
“ Tìm cũng vô ích. Nếu Takahashi Yuri là người có bản lĩnh, đáng để sống thì nhất định sẽ tìm được cách báo tin. Trong vòng ba ngày, nếu không thể truyền tin thì ta sẽ không để tâm” Đối với Naraku, đây cũng là cơ hội tốt để thử Yuri. Người bên cạnh hắn không thể là một kẻ yếu đuối chỉ biết trông chờ người khác đến cứu.
Nếu Yuri thật sự xứng đáng là người bên cạnh hắn, vậy thì phải tìm được cách trốn thoát!
Sesshoumaru im lặng không nói gì, cũng không có ý định phản bác, hắn cũng biết hiện tại ngay cả một chút tung tích cả nữ nhân đó cũng không có, nói gì đến việc cứu? Hơn nữa, nữ nhân ấy sống hay chết, hay thế nào đó thì có liên quan gì đến hắn đây? Hắn chẳng qua chỉ là muốn nhìn thấy khuôn mặt bướng bỉnh đáng ghét ấy, muốn nói chuyện thêm với nữ nhân ấy nhiều hơn một chút…
Chỉ đơn giản là như vậy.
…
Ngày hôm sau, đột nhiên Kiyoshi lại đến phòng của nàng, lần này hắn không để Santoso ở lại mà quẳng ra ngoài phòng. Yuri nuốt nước miếng, cố giấu đi ý cười trong mắt. Xem ra nàng đoán không sai, hôm nay nhất định hắn sẽ đến!
Không thể chờ Naraku đến cứu được, nàng đành phải tự mình cứu lấy mình thôi.
“ Ngươi.. ngươi định làm gì?” Yuri cảnh giác nhìn Kiyoshi đang chậm rãi cởi bỏ từng lớp kimono nặng nề trên người xuống, cuối cùng chỉ để lại một lớp áo mỏng trong cùng. Điều quan trọng nữa là, hắn lại đang càng lúc càng lại gần nàng!
“ Không rõ ràng sao? Hôm nay chính là ngày chúng ta thành thân, hôn lễ của Hồ tộc không cần rườm rà, chỉ cần ân ái xong là thành phu thê rồi” Kiyoshi vui vẻ cười híp mắt, giơ tay ôm lấy nàng đẩy xuống tấm tatami.
Nàng im lặng không đáp, mặc hắn chà đạp cánh môi hoa đào đáng thương.
Kiyoshi cảm thấy dường như có gì đó không đúng, nhưng lại bị cảm giác hài lòng vì tiểu mỹ nhân trong lòng không kháng cự che mắt. Thời khắc này, hắn đã chờ đợi rất lâu, tình yêu hắn dành cho nàng chưa bao giờ mờ nhạt. Mặc dù hắn vẫn có thể nhận ra là nàng đã yêu một nam nhân khác, nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì hắn hiểu rất rõ, nữ nhân là người rất dễ thay lòng đổi dạ, chỉ cần đối xử tốt với họ một chút, nhất định họ sẽ xiêu lòng…
Về vấn đề này, hắn lại vô cùng tin tưởng khả năng của bản thân.
Đến khi tấn công xuống xương quai xanh của nàng, đột nhiên vang lên một tiếng ‘phập’ vô cùng chói tai, đồng thời ngực của hắn cũng nhói lên, ngay vị trí tim…
Hắn nhìn xuống liền bắt gặp ánh mắt kiên cường xen lẫn chế giễu khinh bỉ của nàng đang nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt. Rõ ràng là rất mạnh mẽ, rất dứt khoát, nhưng vì sao tay nàng lại run rẩy?
“ Yuri, nàng vì sao lại muốn giết ta?” Kiyoshi chống tay ngồi dậy, ánh mắt hơi di chuyển xuống vết máu đỏ thẫm đang dần lan tỏa trước ngực. Tay hắn chạm nhẹ vào bàn tay đang run rẩy đầy máu của nàng, tựa như vừa muốn an ủi vừa muốn nàng cảm nhận được sự bất lực, cô đơn của hắn …
“ Ngươi đã làm Naraku bị thương, còn muốn âm mưu bất chính với ta! Đây chẳng qua chỉ là cái giá mà ngươi phải trả!” Nàng chột dạ cúi đầu, không dám nhìn vào mắt hắn. Ánh mắt hắn quá ôn nhu, quá dịu dàng, đến mức khiến nàng cảm thấy hổ thẹn!
Hổ thẹn vì đã phụ cả một tấm chân tình của hắn…
Nhưng nếu không làm như vậy, nàng còn có thể làm gì đây? Nàng không yêu hắn, không thể đem lại bất cứ thứ gì cho hắn…
“ Ha, ta đợi nàng cả trăm năm, lẽ nào lại không bằng một kẻ đối xử tàn nhẫn với nàng, ở bên cạnh nàng trong một thời gian ngắn ngủi sao? Nực cười!” Nghe nàng nói xong, Kiyoshi bỗng nhiên cười lớn, sau đó lại đột ngột nắm tay thành quyền đấm mạnh xuống nền nhà.
“ Chinen Kiyoshi, trong tình yêu thì không thể lấy thời gian ra để đong đếm hay so sánh được, ngươi phải hiểu điều đó …” Nàng mím môi, bối rối quay đi chỗ khác. Bộ dáng ấy của hắn thật sự làm nàng rất đau lòng, rất tội lỗi.
Nàng còn chưa nói hết câu, Kiyoshi đã nắm lấy vai nàng siết mạnh, hắn phẫn nộ gầm lên:
“ Takahashi Yuri! Như vậy nghĩa là nàng đã thừa nhận người nàng yêu chính là Naraku?”
“ A..” Yuri bị hắn lắc đến đầu váng mắt hoa, nhưng mặt cũng ửng đỏ lên. Người nàng yêu… chính là Naraku sao? Làm sao có thể?
“ Hừ, nàng thích Naraku như vậy, ta càng quyết tâm khiến hắn sống không bằng chết!” Kiyoshi cười lạnh lùng, ánh mắt rực lửa kiêu ngạo nhìn nàng. Lần này, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không buông tay, để vuột mất nàng!
“ Vậy sao?” Yuri cười nham hiểm nhìn hắn, sau đó bất thình lình rút quạt ra quạt mạnh một cái khiến hắn bị đánh bay vào tường, không đợi hắn kịp nói tiếng nào, nàng đã nhanh chóng dùng linh lực tinh lọc hắn.
Năng lực tinh lọc của nàng đối với những yêu quái mạnh có dã tâm như Kiyoshi thì không thể giết chết, nhưng có thể khiến hắn bị thương nặng.
Vốn dĩ sẽ không sử dụng đến biện pháp này, nhưng hắn đã cứng đầu không chịu hiểu như vậy, nàng cũng không còn cách nào khác nữa rồi.
Vết thương ở ngực cộng thêm nội thương bên trong khiến Kiyoshi gần như cạn kiệt sức lực, hắn trừng mắt oán hận nhìn nàng:
“ Hừ! Không ngờ nàng lại nhẫn tâm lợi dụng lúc ta mất cảnh giác mà xuống tay độc ác như vậy!”
“ Lúc ngươi hạ độc Naraku, cũng dùng thủ đoạn đấy thôi!” Yuri nhún vai hít sâu một hơi, rồi từng bước lại gần Kiyoshi, hất mặt lên trời cười đắc thắng, sau đó ngồi xuống trói hắn lại, bắt đầu tìm kiếm chiếc vòng ngọc.
“ Nàng đang sàm sỡ ta sao?” Kiyoshi bị nàng sờ loạn đến mức hơi thở đều trở nên gấp gáp.
“ Sàm sỡ ngươi? Ngươi ẻo lả như vậy, chẳng có chút gì gọi là nam tính! Hơn nữa ngươi còn mấy trăm tuổi rồi, … ách, nói vậy ngươi chính là một lão già không hơn không kém! Sàm sỡ ngươi chẳng thà đi sàm sỡ Naraku còn tốt hơn!” Nàng bĩu môi khinh thường, cúi đầu tiếp tục tìm.
“…” Kiyoshi hoàn toàn bị nàng đả kích. Hắn trong mắt nàng lại không hấp dẫn đến như vậy sao? Nàng còn chê hắn già…
Nàng dám chê mỹ nam có sức quyến rũ nhất của tộc Hồ yêu là không có sức hấp dẫn!!!
Trong lúc Kiyoshi còn đang bị đả kích dữ dội, nàng đã nhanh chóng lấy được vòng ngọc bỏ trốn ra ngoài. Santoso sớm đã đợi ở bên ngoài như đã bàn bạc trước, nhanh chóng đem nàng ra khỏi thành.
Naraku đang dựa người vào thân cây gần mảnh đất hoang nhắm mắt tính toán thì bị mùi hương quen thuộc làm cho giật mình.
Sesshoumaru vốn đang ngủ cũng bừng tỉnh, lập tức nắm lấy chuôi đao Thiên Sinh Nhai.
Qủa nhiên rất nhanh sau đó liền vang lên tiếng hét lanh lảnh quen thuộc của người nào đó:
“ Naraku!!”
Naraku đứng thẳng dậy, nét mặt tốt lên rất nhiều.
Ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng, Takahashi Yuri…
/51
|