- A…
Nghe được lời nói của Kiệt Sâm, nhóm hộ vệ khi nãy không ra tay giờ phút này lập tức đều tao động lên.
Vẻ mặt những hộ vệ kia chợt bối rối, không phục, căm giận bất bình, nhìn nhau giây lát trong đó có hai hộ vệ như đầu lĩnh lập tức bước ra, trên mặt mang theo vẻ không cam lòng lên tiếng:
- Kiệt Sâm đại nhân, tình huống lúc trước ngươi cũng thấy rõ, Bố Lạp Đạt thiếu gia dẫn theo nhiều người như vậy, những gia hỏa đập phá thì ta không nói, Long La Ni hộ pháp là hoàng linh sư thất giai đỉnh phong, ngay cả thống lĩnh Kiệt Ân cũng bị đánh thành trọng thương, cho dù chúng ta ra tay cũng không làm nên chuyện gì, ngược lại chẳng khác là chịu chết, chúng ta cũng không có cách nào…
Hai đầu lĩnh hộ vệ kia đều là tôn linh sư lục giai, bên trong nhóm hộ vệ ngoại trừ Kiệt Ân cũng là hai người mạnh nhất, nhưng khi phường thị bị đập phá lại không đứng ra bảo hộ, hôm nay vừa nói như vậy lập tức làm nhóm hộ vệ không bị thương chợt kích động.
- Kiệt Sâm đại nhân…
Lỗ Nhĩ Tư cũng lên tiếng, hắn hiểu được nếu trực tiếp đem hơn ba mươi hộ vệ kia sa thải có chút không hợp tình lý.
Trong đại sảnh, Kiệt Sâm nhàn nhạt nhìn Lỗ Nhĩ Tư, hừ lạnh:
- Không có cách nào? Nếu như trong toàn bộ hộ vệ tại đây không có một người nào phản kháng, ta cũng không nói gì, nhưng khi nãy có nhiều huynh đệ liều mạng chống cự như vậy, khi đó các ngươi ở nơi nào? Nhìn huynh đệ mình chiến đấu đẫm máu, chính mình bởi vì sợ hãi không dám xông lên, thờ ơ trơ mắt nhìn huynh đệ mình trọng thương ngã xuống, hộ vệ như vậy giữ lại để làm gì…
- Lời ta không muốn nói nhiều, ta chỉ nói một lần cuối cùng, lập tức rời khỏi đây cho ta, bằng không ta sẽ tự mình tiễn các ngươi rời đi, bất quá ta tin tưởng các ngươi sẽ không thích thủ đoạn tiễn người của ta…
Kiệt Sâm biểu lộ đạm mạc, lạnh nhạt lên tiếng.
Lời của hắn vừa thốt ra, sắc mặt hơn ba mươi hộ vệ kia thoáng chốc biến thành tái nhợt, hiện tại Bố Đạt Lạp cùng Long La Ni còn nằm rên rỉ trong đại sảnh, hình tượng nghịch thiên khi nãy của Kiệt Sâm lại hiện lên trong lòng bọn hắn, trước đó là vì sinh tồn mà liều lĩnh gây cãi, cho tới lúc này bọn hắn mới chợt nhớ tới vị Kiệt Sâm đại nhân trước mắt rốt cục là một tên sát thần.
Cuối cùng bất chấp mặt mũi, những hộ vệ kia vẻ mặt tái nhợt thoáng do dự sau đó mỗi người đều tranh giành nhau chạy ra khỏi đại sảnh.
- Còn những nhân viên này…
Cuối cùng Kiệt Sâm đem ánh mắt rơi lên số nhân viên trong đại sảnh.
Bên trong những nhân viên kia có người quần áo bị tổn hại, có người còn dính máu tươi, tóc tai bù xù, mỗi người đều có chút chật vật.
Cảm nhận được ánh mắt bình tĩnh của Kiệt Sâm, nhưng không ngoài dự tính bọn họ đều khẩn trương nuốt nước bọt, cẩn thận bảo trì tư thế, thanh âm bình tĩnh của Kiệt Sâm cũng không làm cho bọn họ cảm thấy an toàn hơn, trái lại trong lòng họ càng thêm căng thẳng, vẻ mặt bình tĩnh của thanh niên trước mặt trong mắt họ đã tràn đầy uy nghiêm, làm bọn họ cảm thấy kích động, nhưng lại cảm nhận được sợ hãi cùng cao không thể chạm.
- Toàn bộ những nhân viên tham gia chống cự kẻ địch hôm nay, mỗi người đều sẽ được Linh Dược Sư công hội phát một số tiền khuyến khích an ủi, chỉ cần người nào đem Linh Dược Sư công hội trở thành nhà mình, Linh Dược Sư công hội nhất định sẽ mang đến sự ấm áp của gia đình cho họ.
- Ta mặc kệ trước kia Linh Dược Sư công hội có địa vị gì trong Luân Đa hành tỉnh, có hình tượng thế nào, nhưng từ hôm nay trở đi, bất kỳ một công nhân, thành viên nào của Linh Dược Sư công hội đều sẽ được chúng ta bảo hộ, thời gian trước kia đã một đi không trở lại, chỉ cần trung tâm làm việc, Kiệt Sâm này cam đoan tại Luân Đa hành tỉnh không còn có ai dám khi dễ lên đầu Linh Dược Sư công hội chúng ta!
Thanh âm Kiệt Sâm vang lên, ngữ khí kích động, trong đôi mắt kiên định làm mọi người đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hành động thưởng phạt phân minh làm cho hình tượng của hắn thoáng chốc biến thành thật cao lớn trong mắt các nhân viên.
- Chỉ sợ mọi người còn không biết ta, từ hôm nay trở đi, ta chính là tân nhiệm hội trưởng Kiệt Sâm được Linh Dược Sư Tháp cắt cử đến Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh!
Nếu như ngay từ đầu mọi người còn chưa tin lời của Lỗ Nhĩ Tư nói Kiệt Sâm là tân nhậm hội trưởng, hiện tại Kiệt Sâm dùng một chưởng trấn áp Long La Ni, tát Bố Lạp Đạt thiếu gia của Bác Nhĩ Đinh gia tộc hai bàn tay, dùng một bình hoàng cấp trị liệu dược tề thất giai trị liệu cho thống lĩnh Kiệt Ân, thưởng phạt phân minh cùng tác phong lôi lệ phong hành, thái độ cung kính của ba vị chủ quản Lỗ Nhĩ Tư, Ai Nhĩ Bá Tháp cùng Đạt La Đặc làm trong lòng mọi người đã hoàn toàn tiếp nhận tin tức này.
Hết thảy hết thảy làm bóng dáng cao lớn anh dũng của Kiệt Sâm gieo xuống lạc ấn thật sâu trong lòng bọn họ, địa vị cùng quyền uy của hắn đã bắt đầu được thành lập từ hôm nay.
- Kiệt Sâm đại nhân, Bố Lạp Đạt cùng Long La Ni làm sao bây giờ? Có phải gọi người đưa bọn họ trở về?
Kiệt Sâm xử trí hết thảy, ba người Lỗ Nhĩ Tư nhìn qua hai người nằm trong đại sảnh, lúc này hướng Kiệt Sâm lên tiếng xin chỉ thị, thân phận của Bố Lạp Đạt cùng Long La Ni đặc thù, ba người Lỗ Nhĩ Tư cũng không muốn để cho họ chết trong phường thị của Linh Dược Sư công hội.
- Đưa trở về?
Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn ba người Lỗ Nhĩ Tư:
- Hai người bọn hắn đem phường thị Linh Dược Sư công hội biến thành bộ dáng như bây giờ, mang tới tổn thất thật lớn cho Linh Dược Sư công hội chúng ta, ngươi lại nói muốn đưa trở về?
Lời nói cũng không tính là nghiêm khắc của Kiệt Sâm, lại làm mồ hôi lạnh toát đầy trán ba người Lỗ Nhĩ Tư.
- Việc này…
Ba người bọn họ rung giọng nói.
- Mang hai người bọn hắn về Thải Hồng Tháp, Bác Nhĩ Đinh gia tộc gì đó nếu không có lời giải thích với Linh Dược Sư công hội chúng ta, không đền bù tổn thất hôm nay, thì cứ chuẩn bị hai mộ địa ngoài thành đi!
Ba người Lỗ Nhĩ Tư đưa mắt nhìn nhau, đều chợt cười khổ, trong đó Lỗ Nhĩ Tư cố lấy dũng khí nói:
- Kiệt Sâm đại nhân, Bác Nhĩ Đinh gia tộc là một trong mấy thế lực lớn của Luân Đa hành tỉnh, phụ thân của Bố Đạt Lạp là Mặc Tư Bổn tộc trưởng còn là một đế linh sư bát giai đê cấp, đem hai người mang về Thải Hồng Tháp tựa hồ không được ổn lắm…
Lời nói của Lỗ Nhĩ Tư rất hàm súc, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được ý của hắn, Mặc Tư Bổn là đế linh sư bát giai đê cấp, hôm nay Kiệt Sâm đánh hai người trọng thương như vậy, đã xem như cực kỳ nghiêm trọng rồi, hiện tại còn muốn mang người về, đối với Linh Dược Sư công hội mà nói chỉ sợ sẽ là một hồi tai nạn.
Kiệt Sâm vừa mới đến Ngọc Linh Thành, căn bản không biết rõ bối cảnh của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, Lỗ Nhĩ Tư biết mình nói như vậy cũng sẽ đắc tội vị tân nhậm hội trưởng này, nhưng đành phải nói ra.
- Đế linh sư bát giai đê cấp?
Kiệt Sâm biểu lộ đạm mạc, không hề có chút dao động:
- Không có gì không ổn, các ngươi cứ mang hai người về đi, về chuyện khác dù trời có sập xuống đều có ta đến đỡ, không cần các ngươi quan tâm!
Nghe được lời nói của Kiệt Sâm, nhóm hộ vệ khi nãy không ra tay giờ phút này lập tức đều tao động lên.
Vẻ mặt những hộ vệ kia chợt bối rối, không phục, căm giận bất bình, nhìn nhau giây lát trong đó có hai hộ vệ như đầu lĩnh lập tức bước ra, trên mặt mang theo vẻ không cam lòng lên tiếng:
- Kiệt Sâm đại nhân, tình huống lúc trước ngươi cũng thấy rõ, Bố Lạp Đạt thiếu gia dẫn theo nhiều người như vậy, những gia hỏa đập phá thì ta không nói, Long La Ni hộ pháp là hoàng linh sư thất giai đỉnh phong, ngay cả thống lĩnh Kiệt Ân cũng bị đánh thành trọng thương, cho dù chúng ta ra tay cũng không làm nên chuyện gì, ngược lại chẳng khác là chịu chết, chúng ta cũng không có cách nào…
Hai đầu lĩnh hộ vệ kia đều là tôn linh sư lục giai, bên trong nhóm hộ vệ ngoại trừ Kiệt Ân cũng là hai người mạnh nhất, nhưng khi phường thị bị đập phá lại không đứng ra bảo hộ, hôm nay vừa nói như vậy lập tức làm nhóm hộ vệ không bị thương chợt kích động.
- Kiệt Sâm đại nhân…
Lỗ Nhĩ Tư cũng lên tiếng, hắn hiểu được nếu trực tiếp đem hơn ba mươi hộ vệ kia sa thải có chút không hợp tình lý.
Trong đại sảnh, Kiệt Sâm nhàn nhạt nhìn Lỗ Nhĩ Tư, hừ lạnh:
- Không có cách nào? Nếu như trong toàn bộ hộ vệ tại đây không có một người nào phản kháng, ta cũng không nói gì, nhưng khi nãy có nhiều huynh đệ liều mạng chống cự như vậy, khi đó các ngươi ở nơi nào? Nhìn huynh đệ mình chiến đấu đẫm máu, chính mình bởi vì sợ hãi không dám xông lên, thờ ơ trơ mắt nhìn huynh đệ mình trọng thương ngã xuống, hộ vệ như vậy giữ lại để làm gì…
- Lời ta không muốn nói nhiều, ta chỉ nói một lần cuối cùng, lập tức rời khỏi đây cho ta, bằng không ta sẽ tự mình tiễn các ngươi rời đi, bất quá ta tin tưởng các ngươi sẽ không thích thủ đoạn tiễn người của ta…
Kiệt Sâm biểu lộ đạm mạc, lạnh nhạt lên tiếng.
Lời của hắn vừa thốt ra, sắc mặt hơn ba mươi hộ vệ kia thoáng chốc biến thành tái nhợt, hiện tại Bố Đạt Lạp cùng Long La Ni còn nằm rên rỉ trong đại sảnh, hình tượng nghịch thiên khi nãy của Kiệt Sâm lại hiện lên trong lòng bọn hắn, trước đó là vì sinh tồn mà liều lĩnh gây cãi, cho tới lúc này bọn hắn mới chợt nhớ tới vị Kiệt Sâm đại nhân trước mắt rốt cục là một tên sát thần.
Cuối cùng bất chấp mặt mũi, những hộ vệ kia vẻ mặt tái nhợt thoáng do dự sau đó mỗi người đều tranh giành nhau chạy ra khỏi đại sảnh.
- Còn những nhân viên này…
Cuối cùng Kiệt Sâm đem ánh mắt rơi lên số nhân viên trong đại sảnh.
Bên trong những nhân viên kia có người quần áo bị tổn hại, có người còn dính máu tươi, tóc tai bù xù, mỗi người đều có chút chật vật.
Cảm nhận được ánh mắt bình tĩnh của Kiệt Sâm, nhưng không ngoài dự tính bọn họ đều khẩn trương nuốt nước bọt, cẩn thận bảo trì tư thế, thanh âm bình tĩnh của Kiệt Sâm cũng không làm cho bọn họ cảm thấy an toàn hơn, trái lại trong lòng họ càng thêm căng thẳng, vẻ mặt bình tĩnh của thanh niên trước mặt trong mắt họ đã tràn đầy uy nghiêm, làm bọn họ cảm thấy kích động, nhưng lại cảm nhận được sợ hãi cùng cao không thể chạm.
- Toàn bộ những nhân viên tham gia chống cự kẻ địch hôm nay, mỗi người đều sẽ được Linh Dược Sư công hội phát một số tiền khuyến khích an ủi, chỉ cần người nào đem Linh Dược Sư công hội trở thành nhà mình, Linh Dược Sư công hội nhất định sẽ mang đến sự ấm áp của gia đình cho họ.
- Ta mặc kệ trước kia Linh Dược Sư công hội có địa vị gì trong Luân Đa hành tỉnh, có hình tượng thế nào, nhưng từ hôm nay trở đi, bất kỳ một công nhân, thành viên nào của Linh Dược Sư công hội đều sẽ được chúng ta bảo hộ, thời gian trước kia đã một đi không trở lại, chỉ cần trung tâm làm việc, Kiệt Sâm này cam đoan tại Luân Đa hành tỉnh không còn có ai dám khi dễ lên đầu Linh Dược Sư công hội chúng ta!
Thanh âm Kiệt Sâm vang lên, ngữ khí kích động, trong đôi mắt kiên định làm mọi người đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hành động thưởng phạt phân minh làm cho hình tượng của hắn thoáng chốc biến thành thật cao lớn trong mắt các nhân viên.
- Chỉ sợ mọi người còn không biết ta, từ hôm nay trở đi, ta chính là tân nhiệm hội trưởng Kiệt Sâm được Linh Dược Sư Tháp cắt cử đến Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh!
Nếu như ngay từ đầu mọi người còn chưa tin lời của Lỗ Nhĩ Tư nói Kiệt Sâm là tân nhậm hội trưởng, hiện tại Kiệt Sâm dùng một chưởng trấn áp Long La Ni, tát Bố Lạp Đạt thiếu gia của Bác Nhĩ Đinh gia tộc hai bàn tay, dùng một bình hoàng cấp trị liệu dược tề thất giai trị liệu cho thống lĩnh Kiệt Ân, thưởng phạt phân minh cùng tác phong lôi lệ phong hành, thái độ cung kính của ba vị chủ quản Lỗ Nhĩ Tư, Ai Nhĩ Bá Tháp cùng Đạt La Đặc làm trong lòng mọi người đã hoàn toàn tiếp nhận tin tức này.
Hết thảy hết thảy làm bóng dáng cao lớn anh dũng của Kiệt Sâm gieo xuống lạc ấn thật sâu trong lòng bọn họ, địa vị cùng quyền uy của hắn đã bắt đầu được thành lập từ hôm nay.
- Kiệt Sâm đại nhân, Bố Lạp Đạt cùng Long La Ni làm sao bây giờ? Có phải gọi người đưa bọn họ trở về?
Kiệt Sâm xử trí hết thảy, ba người Lỗ Nhĩ Tư nhìn qua hai người nằm trong đại sảnh, lúc này hướng Kiệt Sâm lên tiếng xin chỉ thị, thân phận của Bố Lạp Đạt cùng Long La Ni đặc thù, ba người Lỗ Nhĩ Tư cũng không muốn để cho họ chết trong phường thị của Linh Dược Sư công hội.
- Đưa trở về?
Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn ba người Lỗ Nhĩ Tư:
- Hai người bọn hắn đem phường thị Linh Dược Sư công hội biến thành bộ dáng như bây giờ, mang tới tổn thất thật lớn cho Linh Dược Sư công hội chúng ta, ngươi lại nói muốn đưa trở về?
Lời nói cũng không tính là nghiêm khắc của Kiệt Sâm, lại làm mồ hôi lạnh toát đầy trán ba người Lỗ Nhĩ Tư.
- Việc này…
Ba người bọn họ rung giọng nói.
- Mang hai người bọn hắn về Thải Hồng Tháp, Bác Nhĩ Đinh gia tộc gì đó nếu không có lời giải thích với Linh Dược Sư công hội chúng ta, không đền bù tổn thất hôm nay, thì cứ chuẩn bị hai mộ địa ngoài thành đi!
Ba người Lỗ Nhĩ Tư đưa mắt nhìn nhau, đều chợt cười khổ, trong đó Lỗ Nhĩ Tư cố lấy dũng khí nói:
- Kiệt Sâm đại nhân, Bác Nhĩ Đinh gia tộc là một trong mấy thế lực lớn của Luân Đa hành tỉnh, phụ thân của Bố Đạt Lạp là Mặc Tư Bổn tộc trưởng còn là một đế linh sư bát giai đê cấp, đem hai người mang về Thải Hồng Tháp tựa hồ không được ổn lắm…
Lời nói của Lỗ Nhĩ Tư rất hàm súc, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được ý của hắn, Mặc Tư Bổn là đế linh sư bát giai đê cấp, hôm nay Kiệt Sâm đánh hai người trọng thương như vậy, đã xem như cực kỳ nghiêm trọng rồi, hiện tại còn muốn mang người về, đối với Linh Dược Sư công hội mà nói chỉ sợ sẽ là một hồi tai nạn.
Kiệt Sâm vừa mới đến Ngọc Linh Thành, căn bản không biết rõ bối cảnh của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, Lỗ Nhĩ Tư biết mình nói như vậy cũng sẽ đắc tội vị tân nhậm hội trưởng này, nhưng đành phải nói ra.
- Đế linh sư bát giai đê cấp?
Kiệt Sâm biểu lộ đạm mạc, không hề có chút dao động:
- Không có gì không ổn, các ngươi cứ mang hai người về đi, về chuyện khác dù trời có sập xuống đều có ta đến đỡ, không cần các ngươi quan tâm!
/1885
|