Lãnh Tử Mặc cười to, còn tưởng rằng có chuyện gì làm cho cô có vẻ mặt nghiêm túc như vậy.
“Rất buồn cười sao?” Lạc Tiểu Thiến nhíu mi.
“Không có.” Lãnh Tử Mặc dừng cười, “Chẳng qua là anh cảm thấy chúng đang trong mối quan hệ yêu đương rồi.”
Nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ anh nói chuyện làm ăn với cô sao?
“Nhưng là chúng ta cũng chưa có hẹn hò qua?” Lạc Tiểu Thiến có chút ủy khuất.
Trong ấn tượng, anh cùng cô trừ đi ăn cơm chung cũng không có đi đâu khác, vậy làm sao xem như yêu đương?
Nhìn cô có dáng vẻ ủy khuất, ngữ khí của anh cũng trở nên nghiêm túc, “Được, vậy em nghĩ như thế nào?”
“Này…” Lạc Tiểu Thiến nghẹn lời, cho tới bây giờ, cô còn chưa nghĩ tới, “Ít nhất, chúng ta vẫn không thể ở cùng một chỗ, không bằng…” Cô cẩn thận nhìn sắc mặt của anh, “Trước hết em dọn ra ngoài ở?”
Không được! Lãnh Tử Mặc lập tức cự tuyệt.
Cô ngu ngốc chậm hiểu như vậy, ai dám cam đoan cô ở một mình không xảy ra chuyện gì.
Lạc Tiểu Thiến không vui quát nhẹ, “Vì sao không được, nam nữ yêu nhau luôn cần bình đẳng, hiện tại chúng ta không phải là quan hệ hợp đồng sao?”
Chú ý tới ngữ khí của mình không khống chế được, cô lại vội vàng nghĩ muốn xin lỗi, “Đúng…”
“Anh dọn ra ngoài.” Lãnh Tử Mặc mở miệng nói trước nàng một bước, “Một mình em ở nơi nay không sao chứ?”
Lạc Tiểu Thiến làm sao không biết xấu hổ, “Vậy còn anh?”
Đây chính là căn hộ của anh, anh lại muốn dọn ra ngoài.
“Anh còn một chỗ ở khác.” Lãnh Tử Mặc quyết định kết thúc vấn đề này, “Còn cái gì nữa không?”
“Còn có…” Lạc Tiểu Thiến nghĩ, “Em không muốn tiêu tiền của anh. Dĩ nhiên, anh có thể tặng quà cho em, nhưng không được quý trọng quá… Còn có chính là… anh không thể can thiệp tự do của em.”
Cô lập tức sẽ nhận được tiền cát xê, về phương diện “tiền” anh không quá quan tâm, về phương diện “tự do”, cho tới bây giờ anh chưa bao giờ suy nghĩ sẽ nhốt cô lại.
“Có thể, còn nữa không?” Lãnh Tử Mặc thoải mái đồng ý.
“Tạm thời chưa có.” Lạc Tiểu Thiến nhìn mặt anh, “Còn anh thì sao?”
Nếu muốn ngang hàng, anh đương nhiên cũng có thể nói ra yêu cầu.
“Anh?” Bàn tay to của Lãnh Tử Mặc ôm lấy eo thon của cô, “Hai điều, một, béo lên một chút, hai, có bất cứ chuyện gì không giải quyết được, nói cho anh biết.”
Lạc Tiểu Thiến cảm thấy khó hiểu đối với điều thứ nhất, “Tại sao phải béo lên một chút, bây giờ các nữ ngôi sao không phải đều la hét giảm béo sao?”
“Bởi vì anh thích em mập lên một chút.” Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve hông của cô, cô thật sự có chút gầy, đôi khi, anh có chút lo lắng, có phải hơi dùng một chút lực sẽ khiến cô bị thương, “Còn có một việc.”
“Chuyện gì?” Cảm giác cảm xúc không an ổn của anh, khuôn mặt nhỏ của cô đã sớm đỏ bừng.
“Hôm nay trễ quá rồi, anh có thể ở lại không?” Anh nghiêm trang hỏi, trong ánh mắt hiển hiện rõ ràng cảm xúc không đứng đắn.
Nhìn ra ý tưởng chân thật của anh, Lạc Tiểu Thiến cũng không đủ sức cự tuyệt, cô có thể nói cái gì, chẳng lẽ ở lúc rạng sáng đuổi anh ra đường sao?
“Có thể”
Cô cúi mặt, tiếng như muỗi vo ve, biết rõ là cạm bẫy lại chỉ có thể nhảy xuống.
“Em ăn no chưa?” Lãnh Tử Mặc lại hỏi.
Lạc Tiểu Thiến vừa gật đầu một cái, cả người liền bị anh bế lên, đi ra khỏi phòng ăn, Lãnh Tử Mặc bước nhanh lên lầu.
Cô ăn no còn anh bị đói!
Rất nhiều ngày không chạm vào cô, anh đã sớm muốn cô.
Bị anh ôm vào phòng ngủ trên lầu, thời điểm nằm xuống gối, Lạc Tiểu Thiến cảm thấy có chút không thích hợp.
Cô rõ ràng muốn bắt đầu giống như các đôi tình nhân bình thường, làm sao lại phát triển đến trên giường?
“Rất buồn cười sao?” Lạc Tiểu Thiến nhíu mi.
“Không có.” Lãnh Tử Mặc dừng cười, “Chẳng qua là anh cảm thấy chúng đang trong mối quan hệ yêu đương rồi.”
Nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ anh nói chuyện làm ăn với cô sao?
“Nhưng là chúng ta cũng chưa có hẹn hò qua?” Lạc Tiểu Thiến có chút ủy khuất.
Trong ấn tượng, anh cùng cô trừ đi ăn cơm chung cũng không có đi đâu khác, vậy làm sao xem như yêu đương?
Nhìn cô có dáng vẻ ủy khuất, ngữ khí của anh cũng trở nên nghiêm túc, “Được, vậy em nghĩ như thế nào?”
“Này…” Lạc Tiểu Thiến nghẹn lời, cho tới bây giờ, cô còn chưa nghĩ tới, “Ít nhất, chúng ta vẫn không thể ở cùng một chỗ, không bằng…” Cô cẩn thận nhìn sắc mặt của anh, “Trước hết em dọn ra ngoài ở?”
Không được! Lãnh Tử Mặc lập tức cự tuyệt.
Cô ngu ngốc chậm hiểu như vậy, ai dám cam đoan cô ở một mình không xảy ra chuyện gì.
Lạc Tiểu Thiến không vui quát nhẹ, “Vì sao không được, nam nữ yêu nhau luôn cần bình đẳng, hiện tại chúng ta không phải là quan hệ hợp đồng sao?”
Chú ý tới ngữ khí của mình không khống chế được, cô lại vội vàng nghĩ muốn xin lỗi, “Đúng…”
“Anh dọn ra ngoài.” Lãnh Tử Mặc mở miệng nói trước nàng một bước, “Một mình em ở nơi nay không sao chứ?”
Lạc Tiểu Thiến làm sao không biết xấu hổ, “Vậy còn anh?”
Đây chính là căn hộ của anh, anh lại muốn dọn ra ngoài.
“Anh còn một chỗ ở khác.” Lãnh Tử Mặc quyết định kết thúc vấn đề này, “Còn cái gì nữa không?”
“Còn có…” Lạc Tiểu Thiến nghĩ, “Em không muốn tiêu tiền của anh. Dĩ nhiên, anh có thể tặng quà cho em, nhưng không được quý trọng quá… Còn có chính là… anh không thể can thiệp tự do của em.”
Cô lập tức sẽ nhận được tiền cát xê, về phương diện “tiền” anh không quá quan tâm, về phương diện “tự do”, cho tới bây giờ anh chưa bao giờ suy nghĩ sẽ nhốt cô lại.
“Có thể, còn nữa không?” Lãnh Tử Mặc thoải mái đồng ý.
“Tạm thời chưa có.” Lạc Tiểu Thiến nhìn mặt anh, “Còn anh thì sao?”
Nếu muốn ngang hàng, anh đương nhiên cũng có thể nói ra yêu cầu.
“Anh?” Bàn tay to của Lãnh Tử Mặc ôm lấy eo thon của cô, “Hai điều, một, béo lên một chút, hai, có bất cứ chuyện gì không giải quyết được, nói cho anh biết.”
Lạc Tiểu Thiến cảm thấy khó hiểu đối với điều thứ nhất, “Tại sao phải béo lên một chút, bây giờ các nữ ngôi sao không phải đều la hét giảm béo sao?”
“Bởi vì anh thích em mập lên một chút.” Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve hông của cô, cô thật sự có chút gầy, đôi khi, anh có chút lo lắng, có phải hơi dùng một chút lực sẽ khiến cô bị thương, “Còn có một việc.”
“Chuyện gì?” Cảm giác cảm xúc không an ổn của anh, khuôn mặt nhỏ của cô đã sớm đỏ bừng.
“Hôm nay trễ quá rồi, anh có thể ở lại không?” Anh nghiêm trang hỏi, trong ánh mắt hiển hiện rõ ràng cảm xúc không đứng đắn.
Nhìn ra ý tưởng chân thật của anh, Lạc Tiểu Thiến cũng không đủ sức cự tuyệt, cô có thể nói cái gì, chẳng lẽ ở lúc rạng sáng đuổi anh ra đường sao?
“Có thể”
Cô cúi mặt, tiếng như muỗi vo ve, biết rõ là cạm bẫy lại chỉ có thể nhảy xuống.
“Em ăn no chưa?” Lãnh Tử Mặc lại hỏi.
Lạc Tiểu Thiến vừa gật đầu một cái, cả người liền bị anh bế lên, đi ra khỏi phòng ăn, Lãnh Tử Mặc bước nhanh lên lầu.
Cô ăn no còn anh bị đói!
Rất nhiều ngày không chạm vào cô, anh đã sớm muốn cô.
Bị anh ôm vào phòng ngủ trên lầu, thời điểm nằm xuống gối, Lạc Tiểu Thiến cảm thấy có chút không thích hợp.
Cô rõ ràng muốn bắt đầu giống như các đôi tình nhân bình thường, làm sao lại phát triển đến trên giường?
/374
|