Hải Long không nói gì thêm đi thẳng đến bên cạnh đống lửa, đem con cá đã nướng chín kia cho Bạch Nham, mình thì cầm lấy một con khác tập trung nướng tiếp. Một lát sau không khí bắt đầu ngập tràn mùi cá chín. Hải Long cầm con cá đã nướng lên trước tiên thổi thổi cho bớt nóng, sau đó mới cẩn thận cầm ăn. Hắn ăn cơ hồ hết cả con cá , dường như một miếng thịt non cũng không chừa. Cứ như thế hắn nướng tổng cộng tám con, trong đó một nửa là cho Bạch Nham, nửa còn lại đã nằm gọn trong bụng của hắn. Vỗ vỗ bụng của mình, Hải Long mỉm cười nói:
“Cám ơn ngài tiền bối ta đã ăn no, làm ma no tốt hơn nhiều so với quỷ đói. Ngài động thủ đi ta tuyệt đối không phản kháng”.
Nói xong hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Bạch Nham sớm đã hơi thiếu kiên nhẫn, làm sạch sẽ bốn con cá kia đã thỏa mãn dục vọng ăn uống của hắn không ít, lúc này mới thong thả nhìn bộ dáng điềm nhiên của Hải Long. Đứng lên nói:
“Tiểu tử sau khi xuống địa ngục hãy nhớ kỹ là ai đã giết ngươi, lão tử chính là Ma Khuê ”.
Tiện tay một chưởng hướng đỉnh đầu Hải Long đánh tới. Ở trong lòng hắn, Hải Long chẳng qua chỉ là một tên vừa tu chân xong Phục Hổ sơ kỳ, giết hắn so với đứa trẻ giết con kiến cũng không khác biệt gì. Bàn tay chợt lóe ra hai thanh hắc sắc nhọn hoắc ấn xuống.
Hải Long nhắm mắt lại, hắn cảm giác được rõ ràng cái chết đã gần kề, đột nhiên trước mắt hắn sáng ngời, tuy rằng không tin vào mắt mình, nhưng rõ ràng hắn thấy được quỹ đạo bàn tay của Bạch Nham hạ xuống. Toàn thân đã bị tà lực của Bạch Nham phóng ra bao phủ hoàn toàn, căn bản là hắn ngay cả một cái ngón tay cũng đều không cử động được. Nhưng trong lòng Hải Long đã không còn e ngại, cảm thụ được trên đỉnh đầu truyền đến áp lực càng lúc càng lớn. Nhìn bàn tay thật lớn hạ xuống theo quỹ đạo, hắn nhẹ giọng nói:
“ Thiên Quân ”.
Chợt dị biến xảy ra, Hải Long toàn thân nhẹ bổng, không còn thấy áp lực. Ngàn vạn kim quang chợt theo người hắn sáng lên, không thể chống đỡ nổi năng lượng khổng lồ phát ra nên lúc bàn tay của Bạch Nham cách đỉnh đầu Hải Long còn chưa đến ba tấc.
“ Oanh....”
Thình lình xảy ra biến hóa Bạch Nham căn bản là không có cơ hội phản ứng kịp, ầm ầm nổ tung, thân thể khổng lồ của hắn giống như rác bị đánh bay ra ngoài. Hắn dù gì cũng là ma tôn trong Ma Tông, ngay khoảnh khắc kim quang bao phủ thân thể, đã miễn cưỡng khẩn trương xuất ra một món pháp khí hộ thân. Nhưng cây Tiểu Thiết Côn phát ra kim quang kia thật sự đối phó tốt như vậy sao?
Bạch Nham không phải Thiên Thạch đạo tôn. Tu vi của hắn càng không thể so sánh với Thiên Thạch đạo tôn được, hơn nữa lại không có dự liệu dưới tình huống bị tập kích, cũng không có pháp bảo cường lực chống đỡ như Thiên Thạch, hắn có kết quả ra sao thì đã rõ.
Hải Long ngay lúc khẽ hô lên hai chữ Thiên Quân, cảm giác được rõ ràng toàn thân phóng ra đại lượng nhiệt lực kia không phải là pháp lực của chính bản thân mình, mà là một loại lực lượng không rõ. Vô số kim quang theo thân cây Tiểu Thiết Côn phát ra, uy lực của nó to lớn, thậm chí hơn cả lần trước. Hải Long không biết rằng Tiểu Thiết côn sở dĩ phát ra uy lực lớn như vậy nguyên nhân là bởi vì ở Phạm Tâm Tông hắn gặp cơ duyên đã được hấp thụ phật khí.
Máu phún đầy trời rơi lả tả xuống mặt đất giống như mưa phùn, tất cả áp lức đều tiêu thất. Hải Long lau vội mồ hôi lạnh trên đầu. Vẫn như trước kia tiểu thiết côn không ngừng truyền đến từng trận nhiệt lực, khiến hắn có cảm giác thoải mái vô cùng. Lúc trước sở dĩ hắn yêu cầu ăn cá, chủ yếu là vì để lòng bình tĩnh, đem tất cả tâm thần đặt vào việc nướng cá, ăn cá mới có thể làm cho tâm thần hắn không lộ ra sơ hở. Hắn thành công là nhờ vào chính trí tuệ của mình.
Hải Long không bỏ chạy, hắn biết nếu Bạch Nham còn sức lực tái chiến thì dù mình có chạy cũng tránh không khỏi bị hắn đuổi giết. Còn nếu hắn đã mất đi năng lực công kích thì dù mình không chạy, hắn cũng không còn cách gì. Di chuyển thật cẩn thận dừng lại cách Bạch Nham khoảng ba mươi thước. Khi chứng kiến thấy Bạch Nham thì không khỏi lắp bắp kinh hãi.
Người này đã không còn là Bạch Nham nữa mà đã biến thành một Ma Khuê chính cống, một kích của Tiểu Thiết Côn hoàn toàn đập nát lốp vỏ ngụy trang của hắn. Trước mặt Hải Long là một lão già, người màu xanh biếc mà tóc cuốn dài thành khúc nhìn qua rất là quỷ dị. Trên mặt tuy rằng nếp nhăn dày đặc, nhưng tràn ngập vẻ dữ tợn, ngực hắn đổ sụp xuống, vạt áo đã rách bươm, mặt trên dính đầy máu tươi, trên người không ngừng lóe ra hào quang màu tím đen bất định.
Lúc Ma Khuê đấu nhau với Chỉ Thủy đạo tôn ở Phạm Tâm Tông tuy rằng đã dùng độn thuật đào tẩu, nhưng nhất định đã bị trọng thương. Hắn vạn lần không ngờ Hải Long có thể phát ra cường lực công kích như thế, kim sắc quang mang kia tràn ngập trong không trung làm cho hắn cảm thấy khiếp hãi, ma khí với năng lượng hỗn hợp không nhừng xung khắc trong cơ thể. Ma khí trong cơ thể hắn bị hỗn hợp năng lượng kia không ngừng đánh cho tan thành mây khói, nếu bản thân hắn thấp hơn so với hiện tại một cảnh giới thì vừa rồi ở một kích kia thân thể sớm đã bị hủy hoại. Tuy dựa vào một ít nguyên khí tạm thời bảo vệ tính mạng, nhưng xương ngực của hắn đã bị vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng cũng đã bị thương nặng. Lúc này hắn nghĩ rất giống với Hải Long vừa rồi đều không cử động được. Chỉ có thể liều mạng thúc dục ma khí trong cơ thể chống lại hỗn hợp năng lượng đang xâm lấn.
Hải Long cẩn thận đứng cách chỗ Ma Khuê đang nằm ba thước, nhìn miệng hắn không ngừng chảy ra máu tươi, lá gan dần dần to lên, cười hắc hắc nói :
“ Lão già, không phải ngươi rất lì lượm sao? Giờ đã nằm trong tay ta. Con bà nó, may mắn là ta tỉnh táo, nếu không thật sự hôm nay đã chết trong tay lão cẩu tặc nhà ngươi rồi ”.
Ma Khuê oán hận trừng mắt nhìn Hải Long nói giọng khàn khàn:
“ Ngươi, khụ..., ngươi... Đê tiện, đường đường chính chính...Thế nhưng....ngươi lại... Dạng... Đệ tử. Như vậy...phân heo..ăn lão hổ...Hãm hại ta, thật không có… Nghĩ đến, trong…Hôm nay đánh…Lòa, thế nhưng…Làm cho lòa…Mắt.”
Hải Long hừ lạnh một tiếng , từ khi tu chân tới nay tâm tình của hắn vẫn luôn bị đè nén trong lòng, tùy tiện so sánh với một người tu chân khác thì trong lòng hắn cực kỳ không thoải mái, lúc này tận dụng đủ loại cơ duyên so với địch nhân cường đại hơn mình rất nhiều trước mắt, trong lòng hắn vui sướng không có từ nào để tả. Một bên hướng tới gần Ma Khuê, một bên nói:
“ Chính đạo thì sao? Ma đạo thì thế nào, ta cũng mặc kệ nói cái gì, chỉ cần làm cho địch nhân khuất phục ở dưới chân mới tính là tốt nhất. Ta là đê tiện, có điều nếu ta không đê tiện cũng chỉ có chết trong tay lão vương bát đản nhà ngươi, vừa rồi ngươi nói cái gì tới, phải đoạn của ta ngũ chi đúng không. Ta nói như thế nào thì cũng là chính đạo đệ tử, tuyệt đối sẽ không làm như vậy ”.
Dùng sức đá ở trên đùi Ma Khuê một cước, Ma Khuê nhất thời kêu thảm hừ lên một tiếng, trong cơ thể không thể khống chế luồng khí lưu càng thêm mênh mông, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi.
“ Tiểu, tiểu... tử chúng ta làm cái.. thương lượng được không. Như thế nào , hôm nay ngươi thả ta.. một con đường sống, về sau…ta...tuyệt đối…không… truy cứu…ngươi…lần này. Ta đường… Ma Tôn, tuyệt đối…không…nuốt…lời”.
Hắn đối với Hải Long trong lời nói có điều dịu đi, trong lòng nhất thời dâng lên hy vọng.
Hải Long gãi giãi đầu nói :
“ Buông tha ngươi? Ngươi thấy như vậy được hả? Tiên nữ tỷ tỷ từng nói qua, trừ ác là trên hết, ta vì cái gì phải buông tha ngươi chứ? Không sai là ta nói không đoạn ngũ chi ngươi, ta chỉ là phế của ngươi một chi thôi. Cái tên trơn láng ngươi, đi tìm chết đi”.
Nói xong hắn mạnh mẽ nâng chân lên, dùng sức hướng hạ bộ Ma khuê đá tới.
“ A....”
Hạ thể của Ma Khuê đau đớn kịch liệt, thất khiếu đồng thời phun ra máu tươi. Hải Long tuy rằng tu vi không cao, nhưng một cước này đầy lực cũng đưa cái của quý làm hại vô số con gái nát nhừ. Rốt cuộc tuy không thể đứng lên, nhưng Ma Tôn đã ngăn cẳn được luồng khí lưu làm cơ thể toàn thân đau đớn kịch liệt co rút .
Hải Long dù sao cũng là lần đầu tiên đối phó địch nhân, nhìn Ma Khuê thất khiếu chảy máu thảm thiết bộ dáng khẽ nhíu mày, tim chợt đập nhanh hơn không ít.
“Bà mịa nó, cái lão ma đầu ngươi đi tìm chết đi. “
Vì không nở nhìn Ma Khuê, hắn từ từ nhắm hai mắt, cắn răng đem toàn bộ pháp lực thục dục vận đến tay, Bát Quái Đồ nhất thời phát ra hào quang, một đạo kình khí màu đỏ máu khoảng chừng một tấc hướng Ma Khuê không còn lực phòng ngự đánh tới.
Huyết quang chợt hiện, ngực Ma khuê bị đánh tạo thành một cái lỗ máu cực lớn, thân thể hắn bị chấn bay đi ra xa chừng mười thước.
Hải Long mở to mắt hướng Ma Khuê nhìn lại, chỉ thấy cặp mắt âm độc kia đã không còn thần thái, biến thành một mảng xám tro, trên mặt đất máu tươi nhiễm đỏ cùng với nội tạng không ngừng chảy ra theo lỗ máu trên ngực. Môi không ngừng mấp máy, đôi mắt vô thần tràn đầy oán hận.
Hải Long cảm giác được dạ dày mình bị một trận buồn nôn, không thể kìm chế được nhất thời phun ra.
Tuy rằng Hải Long dùng Huyết Bát Quái một kích dập tắt hoàn toàn hi vọng của Ma Khuê, nhưng cái gì động trên ngực, cây Tiểu Thiết Côn đưa vào trong cơ thể hắn hỗn hợp năng lượng mà phát tiết. Tại thời điểm trước khi chết, Ma Khuê rốt cục đã khôi phục một tia sinh khí. Cơ hồ không hề do dự, hắn chợt cắn đứt đầu lưỡi chính mình. Đồng tử lớn màu đen quang mang chợt đại thịnh.
Hải Long vừa phun ra hết toàn bộ những thứ hắn ăn trong bụng ra, liền thấy Ma Khuê xuất hiện biến hóa, nhìn bộ dáng kia giống như lệ quỷ, hắn nhất thời lui về phía sau.Ma Khuê thân thể thẳng tắp bay lên, vô cùng oán hận, thanh âm giông như từ phía chân trời truyền đến,
“ Tiểu tử, ngươi chờ khi ta tá thi trọng sinh, nhất định phải cho ngươi nếm hết cái khổ của nhân gian. Thiên ma giải thể, bạo.....”.
“Oanh......”
Thân thể đang bay ở giữa không trung kia bớt ngờ nổ thành một đoàn huyết vụ, vô số huyết tích hướng Hải Long bay qua, đáng tiếc lúc này Ma Khuê đã không còn pháp lực gì nữa, máu kia phun tới đều bị Lam Tinh Khải giáp phát ra ánh sáng màu lam che chở bên ngoài cơ thể. Một viên cầu màu đen giống như vật phẩm kì lạ quay xung quanh lấy tốc độ cực nhanh bay lên, hướng phương xa bay đi. Ma tông thiên ma giải thể so với chính đạo cũng không sai biệt lắm, không có cách nào dưới tình huống vì đề phòng Hải Long đánh hình thần câu diệt, Ma Khuê dứt khoát lựa chọn phương pháp này. Tu vi của hắn quả thật rất cường đại, cho dù dưới tình huống như vậy, vẫn như cũ có thể đem vài món pháp bảo có uy lực cực mạnh dùng nguyên thần hấp thụ tại xung quanh thân thể.
Hải Long trong lòng vừa động, nhât thời nhớ tới tình hình lúc trước Đạo Tôn tiêu diệt yêu tam mắt, vội vàng phất tay dùng Bát Quái Đồ phát ra một đạo hào quang màu đỏ hướng nguyên thần của Ma Khuê đánh tới. Bát quái đồ uy lực dù sao cũng có hạn, tuy rằng chính xác đánh trúng mục tiêu, nhưng chỉ đánh nát một kiện ma khí không có pháp lực bảo hộ mà thôi. Nguyên thần của Ma Khuê thành công độn đi. Bên tai Hải Phong không ngừng vang vọng lại thanh âm oán giận của Ma Khuê trước khi tự bạo.
“Thật sự là ngoài dự tính, thế nhưng làm cho lão vương bát đản chạy thoát, giết người cũng không thú vị chút nào, cái chết quả thực ghê tởm. Chết thì chết, dù sao thì lão bà Chỉ Thủy kia có nói trừ ác cũng là làm việc thiện a, ta cũng không có làm gì sai. Không được ta phải chạy thật nhanh khỏi đây, nếu không tên Ma Khuê kia tùy tiện tìm một đồng bọn lại đây, ta cũng không còn Tiểu Thiết côn hộ thân” .
Nghĩ đến đây, Hải Phong nhìn tứ phía, phân rõ phương hướng một chút, người nhẹ nhàng vọt lên hướng phương bắc chạy đi.
“Ý”.
Thân ảnh chợt hiện, Hải Long vừa mới đi liền quay lại, dừng ở chỗ mà vừa rồi Ma Khuê ngã xuống. Trên mặt đất có một khối gương giống như có gì đó hấp dẫn nên mới phản hồi. Ngồi xổm người xuống hắn phát hiện ra, đó là một khối gần giống như tấm chắn bảo vệ trên khôi giáp. Màu bạc gương trên mặt vầng sáng lưu chuyển, làm cho toàn thân cảm giác một trận thoải mái.
Hải long cẩn thận lấy Tiểu Thiết Côn từ trong người ra, thử thăm dò chạm vào mặt gương kia, lúc Tiểu Thiết Côn tiến vào vầng hào quang màu bạc kia cũng là lúc, đinh một tiếng, màu bạc trên miếng hộ tâm kia bị hấp thu vào. Một cỗ ôn hòa năng lượng theo Tiểu Thiết Côn truyền vào cơ thể Hải Long, hắn lúc trước bởi vì giết người mà tim đập nhanh hơn, nhưng khi cỗ năng lượng vào cơ thể hắn tim đập nhất thời ổn định, ngực và bụng nhất thời lưu chuyển một tia ấm áp.
“Đồ vật này là cái gì mà ở trên người Ma Khuê rớt xuống, chẳng lẽ là ma khí? Không, không đúng, nếu là ma khí thì đâu như lời nói có một cỗ năng lượng thư thái như vậy, Tiểu Thiết Côn cũng có thể bài xích nó. A, đúng rồi Chỉ Thủy cùng với tiên nữ tỷ tỷ từng nói qua, ở trên người Ma Khuê có một kiện pháp khí của chính đạo ta, chẳng lẽ chính là nó sao? Vận khí của ta thật tốt quá a. Mặc kệ, trước cầm lên rồi nói sau chờ lúc sau trở lại cả vân tông hỏi lại quái nhân tiền bối, tốt lắm. “
Nghĩ đến đây hắn ôm lấy miếng hộ tâm, đem nhét vào ngực mình.
Miếng hộ tâm vừa vào trong người, Hải Long đột nhiên cảm giác trước ngực căng thẳng, nó hấp thụ ở ngay trên ngực hắn ở ngay vị trí trái tim hắn, so với lúc trước càng thêm khổng lồ hơn, năng lượng nhu hòa nhất thời theo tâm mạch chảy về phía toàn thân. Trong đầu hắn đột nhiên hiểu ra, Hải Long theo bản năng ngồi xuông đất, ý niệm thúc dục pháp lực theo miếng hộ tâm kia truyền đến mà vận chuyển.
“Cám ơn ngài tiền bối ta đã ăn no, làm ma no tốt hơn nhiều so với quỷ đói. Ngài động thủ đi ta tuyệt đối không phản kháng”.
Nói xong hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Bạch Nham sớm đã hơi thiếu kiên nhẫn, làm sạch sẽ bốn con cá kia đã thỏa mãn dục vọng ăn uống của hắn không ít, lúc này mới thong thả nhìn bộ dáng điềm nhiên của Hải Long. Đứng lên nói:
“Tiểu tử sau khi xuống địa ngục hãy nhớ kỹ là ai đã giết ngươi, lão tử chính là Ma Khuê ”.
Tiện tay một chưởng hướng đỉnh đầu Hải Long đánh tới. Ở trong lòng hắn, Hải Long chẳng qua chỉ là một tên vừa tu chân xong Phục Hổ sơ kỳ, giết hắn so với đứa trẻ giết con kiến cũng không khác biệt gì. Bàn tay chợt lóe ra hai thanh hắc sắc nhọn hoắc ấn xuống.
Hải Long nhắm mắt lại, hắn cảm giác được rõ ràng cái chết đã gần kề, đột nhiên trước mắt hắn sáng ngời, tuy rằng không tin vào mắt mình, nhưng rõ ràng hắn thấy được quỹ đạo bàn tay của Bạch Nham hạ xuống. Toàn thân đã bị tà lực của Bạch Nham phóng ra bao phủ hoàn toàn, căn bản là hắn ngay cả một cái ngón tay cũng đều không cử động được. Nhưng trong lòng Hải Long đã không còn e ngại, cảm thụ được trên đỉnh đầu truyền đến áp lực càng lúc càng lớn. Nhìn bàn tay thật lớn hạ xuống theo quỹ đạo, hắn nhẹ giọng nói:
“ Thiên Quân ”.
Chợt dị biến xảy ra, Hải Long toàn thân nhẹ bổng, không còn thấy áp lực. Ngàn vạn kim quang chợt theo người hắn sáng lên, không thể chống đỡ nổi năng lượng khổng lồ phát ra nên lúc bàn tay của Bạch Nham cách đỉnh đầu Hải Long còn chưa đến ba tấc.
“ Oanh....”
Thình lình xảy ra biến hóa Bạch Nham căn bản là không có cơ hội phản ứng kịp, ầm ầm nổ tung, thân thể khổng lồ của hắn giống như rác bị đánh bay ra ngoài. Hắn dù gì cũng là ma tôn trong Ma Tông, ngay khoảnh khắc kim quang bao phủ thân thể, đã miễn cưỡng khẩn trương xuất ra một món pháp khí hộ thân. Nhưng cây Tiểu Thiết Côn phát ra kim quang kia thật sự đối phó tốt như vậy sao?
Bạch Nham không phải Thiên Thạch đạo tôn. Tu vi của hắn càng không thể so sánh với Thiên Thạch đạo tôn được, hơn nữa lại không có dự liệu dưới tình huống bị tập kích, cũng không có pháp bảo cường lực chống đỡ như Thiên Thạch, hắn có kết quả ra sao thì đã rõ.
Hải Long ngay lúc khẽ hô lên hai chữ Thiên Quân, cảm giác được rõ ràng toàn thân phóng ra đại lượng nhiệt lực kia không phải là pháp lực của chính bản thân mình, mà là một loại lực lượng không rõ. Vô số kim quang theo thân cây Tiểu Thiết Côn phát ra, uy lực của nó to lớn, thậm chí hơn cả lần trước. Hải Long không biết rằng Tiểu Thiết côn sở dĩ phát ra uy lực lớn như vậy nguyên nhân là bởi vì ở Phạm Tâm Tông hắn gặp cơ duyên đã được hấp thụ phật khí.
Máu phún đầy trời rơi lả tả xuống mặt đất giống như mưa phùn, tất cả áp lức đều tiêu thất. Hải Long lau vội mồ hôi lạnh trên đầu. Vẫn như trước kia tiểu thiết côn không ngừng truyền đến từng trận nhiệt lực, khiến hắn có cảm giác thoải mái vô cùng. Lúc trước sở dĩ hắn yêu cầu ăn cá, chủ yếu là vì để lòng bình tĩnh, đem tất cả tâm thần đặt vào việc nướng cá, ăn cá mới có thể làm cho tâm thần hắn không lộ ra sơ hở. Hắn thành công là nhờ vào chính trí tuệ của mình.
Hải Long không bỏ chạy, hắn biết nếu Bạch Nham còn sức lực tái chiến thì dù mình có chạy cũng tránh không khỏi bị hắn đuổi giết. Còn nếu hắn đã mất đi năng lực công kích thì dù mình không chạy, hắn cũng không còn cách gì. Di chuyển thật cẩn thận dừng lại cách Bạch Nham khoảng ba mươi thước. Khi chứng kiến thấy Bạch Nham thì không khỏi lắp bắp kinh hãi.
Người này đã không còn là Bạch Nham nữa mà đã biến thành một Ma Khuê chính cống, một kích của Tiểu Thiết Côn hoàn toàn đập nát lốp vỏ ngụy trang của hắn. Trước mặt Hải Long là một lão già, người màu xanh biếc mà tóc cuốn dài thành khúc nhìn qua rất là quỷ dị. Trên mặt tuy rằng nếp nhăn dày đặc, nhưng tràn ngập vẻ dữ tợn, ngực hắn đổ sụp xuống, vạt áo đã rách bươm, mặt trên dính đầy máu tươi, trên người không ngừng lóe ra hào quang màu tím đen bất định.
Lúc Ma Khuê đấu nhau với Chỉ Thủy đạo tôn ở Phạm Tâm Tông tuy rằng đã dùng độn thuật đào tẩu, nhưng nhất định đã bị trọng thương. Hắn vạn lần không ngờ Hải Long có thể phát ra cường lực công kích như thế, kim sắc quang mang kia tràn ngập trong không trung làm cho hắn cảm thấy khiếp hãi, ma khí với năng lượng hỗn hợp không nhừng xung khắc trong cơ thể. Ma khí trong cơ thể hắn bị hỗn hợp năng lượng kia không ngừng đánh cho tan thành mây khói, nếu bản thân hắn thấp hơn so với hiện tại một cảnh giới thì vừa rồi ở một kích kia thân thể sớm đã bị hủy hoại. Tuy dựa vào một ít nguyên khí tạm thời bảo vệ tính mạng, nhưng xương ngực của hắn đã bị vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng cũng đã bị thương nặng. Lúc này hắn nghĩ rất giống với Hải Long vừa rồi đều không cử động được. Chỉ có thể liều mạng thúc dục ma khí trong cơ thể chống lại hỗn hợp năng lượng đang xâm lấn.
Hải Long cẩn thận đứng cách chỗ Ma Khuê đang nằm ba thước, nhìn miệng hắn không ngừng chảy ra máu tươi, lá gan dần dần to lên, cười hắc hắc nói :
“ Lão già, không phải ngươi rất lì lượm sao? Giờ đã nằm trong tay ta. Con bà nó, may mắn là ta tỉnh táo, nếu không thật sự hôm nay đã chết trong tay lão cẩu tặc nhà ngươi rồi ”.
Ma Khuê oán hận trừng mắt nhìn Hải Long nói giọng khàn khàn:
“ Ngươi, khụ..., ngươi... Đê tiện, đường đường chính chính...Thế nhưng....ngươi lại... Dạng... Đệ tử. Như vậy...phân heo..ăn lão hổ...Hãm hại ta, thật không có… Nghĩ đến, trong…Hôm nay đánh…Lòa, thế nhưng…Làm cho lòa…Mắt.”
Hải Long hừ lạnh một tiếng , từ khi tu chân tới nay tâm tình của hắn vẫn luôn bị đè nén trong lòng, tùy tiện so sánh với một người tu chân khác thì trong lòng hắn cực kỳ không thoải mái, lúc này tận dụng đủ loại cơ duyên so với địch nhân cường đại hơn mình rất nhiều trước mắt, trong lòng hắn vui sướng không có từ nào để tả. Một bên hướng tới gần Ma Khuê, một bên nói:
“ Chính đạo thì sao? Ma đạo thì thế nào, ta cũng mặc kệ nói cái gì, chỉ cần làm cho địch nhân khuất phục ở dưới chân mới tính là tốt nhất. Ta là đê tiện, có điều nếu ta không đê tiện cũng chỉ có chết trong tay lão vương bát đản nhà ngươi, vừa rồi ngươi nói cái gì tới, phải đoạn của ta ngũ chi đúng không. Ta nói như thế nào thì cũng là chính đạo đệ tử, tuyệt đối sẽ không làm như vậy ”.
Dùng sức đá ở trên đùi Ma Khuê một cước, Ma Khuê nhất thời kêu thảm hừ lên một tiếng, trong cơ thể không thể khống chế luồng khí lưu càng thêm mênh mông, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi.
“ Tiểu, tiểu... tử chúng ta làm cái.. thương lượng được không. Như thế nào , hôm nay ngươi thả ta.. một con đường sống, về sau…ta...tuyệt đối…không… truy cứu…ngươi…lần này. Ta đường… Ma Tôn, tuyệt đối…không…nuốt…lời”.
Hắn đối với Hải Long trong lời nói có điều dịu đi, trong lòng nhất thời dâng lên hy vọng.
Hải Long gãi giãi đầu nói :
“ Buông tha ngươi? Ngươi thấy như vậy được hả? Tiên nữ tỷ tỷ từng nói qua, trừ ác là trên hết, ta vì cái gì phải buông tha ngươi chứ? Không sai là ta nói không đoạn ngũ chi ngươi, ta chỉ là phế của ngươi một chi thôi. Cái tên trơn láng ngươi, đi tìm chết đi”.
Nói xong hắn mạnh mẽ nâng chân lên, dùng sức hướng hạ bộ Ma khuê đá tới.
“ A....”
Hạ thể của Ma Khuê đau đớn kịch liệt, thất khiếu đồng thời phun ra máu tươi. Hải Long tuy rằng tu vi không cao, nhưng một cước này đầy lực cũng đưa cái của quý làm hại vô số con gái nát nhừ. Rốt cuộc tuy không thể đứng lên, nhưng Ma Tôn đã ngăn cẳn được luồng khí lưu làm cơ thể toàn thân đau đớn kịch liệt co rút .
Hải Long dù sao cũng là lần đầu tiên đối phó địch nhân, nhìn Ma Khuê thất khiếu chảy máu thảm thiết bộ dáng khẽ nhíu mày, tim chợt đập nhanh hơn không ít.
“Bà mịa nó, cái lão ma đầu ngươi đi tìm chết đi. “
Vì không nở nhìn Ma Khuê, hắn từ từ nhắm hai mắt, cắn răng đem toàn bộ pháp lực thục dục vận đến tay, Bát Quái Đồ nhất thời phát ra hào quang, một đạo kình khí màu đỏ máu khoảng chừng một tấc hướng Ma Khuê không còn lực phòng ngự đánh tới.
Huyết quang chợt hiện, ngực Ma khuê bị đánh tạo thành một cái lỗ máu cực lớn, thân thể hắn bị chấn bay đi ra xa chừng mười thước.
Hải Long mở to mắt hướng Ma Khuê nhìn lại, chỉ thấy cặp mắt âm độc kia đã không còn thần thái, biến thành một mảng xám tro, trên mặt đất máu tươi nhiễm đỏ cùng với nội tạng không ngừng chảy ra theo lỗ máu trên ngực. Môi không ngừng mấp máy, đôi mắt vô thần tràn đầy oán hận.
Hải Long cảm giác được dạ dày mình bị một trận buồn nôn, không thể kìm chế được nhất thời phun ra.
Tuy rằng Hải Long dùng Huyết Bát Quái một kích dập tắt hoàn toàn hi vọng của Ma Khuê, nhưng cái gì động trên ngực, cây Tiểu Thiết Côn đưa vào trong cơ thể hắn hỗn hợp năng lượng mà phát tiết. Tại thời điểm trước khi chết, Ma Khuê rốt cục đã khôi phục một tia sinh khí. Cơ hồ không hề do dự, hắn chợt cắn đứt đầu lưỡi chính mình. Đồng tử lớn màu đen quang mang chợt đại thịnh.
Hải Long vừa phun ra hết toàn bộ những thứ hắn ăn trong bụng ra, liền thấy Ma Khuê xuất hiện biến hóa, nhìn bộ dáng kia giống như lệ quỷ, hắn nhất thời lui về phía sau.Ma Khuê thân thể thẳng tắp bay lên, vô cùng oán hận, thanh âm giông như từ phía chân trời truyền đến,
“ Tiểu tử, ngươi chờ khi ta tá thi trọng sinh, nhất định phải cho ngươi nếm hết cái khổ của nhân gian. Thiên ma giải thể, bạo.....”.
“Oanh......”
Thân thể đang bay ở giữa không trung kia bớt ngờ nổ thành một đoàn huyết vụ, vô số huyết tích hướng Hải Long bay qua, đáng tiếc lúc này Ma Khuê đã không còn pháp lực gì nữa, máu kia phun tới đều bị Lam Tinh Khải giáp phát ra ánh sáng màu lam che chở bên ngoài cơ thể. Một viên cầu màu đen giống như vật phẩm kì lạ quay xung quanh lấy tốc độ cực nhanh bay lên, hướng phương xa bay đi. Ma tông thiên ma giải thể so với chính đạo cũng không sai biệt lắm, không có cách nào dưới tình huống vì đề phòng Hải Long đánh hình thần câu diệt, Ma Khuê dứt khoát lựa chọn phương pháp này. Tu vi của hắn quả thật rất cường đại, cho dù dưới tình huống như vậy, vẫn như cũ có thể đem vài món pháp bảo có uy lực cực mạnh dùng nguyên thần hấp thụ tại xung quanh thân thể.
Hải Long trong lòng vừa động, nhât thời nhớ tới tình hình lúc trước Đạo Tôn tiêu diệt yêu tam mắt, vội vàng phất tay dùng Bát Quái Đồ phát ra một đạo hào quang màu đỏ hướng nguyên thần của Ma Khuê đánh tới. Bát quái đồ uy lực dù sao cũng có hạn, tuy rằng chính xác đánh trúng mục tiêu, nhưng chỉ đánh nát một kiện ma khí không có pháp lực bảo hộ mà thôi. Nguyên thần của Ma Khuê thành công độn đi. Bên tai Hải Phong không ngừng vang vọng lại thanh âm oán giận của Ma Khuê trước khi tự bạo.
“Thật sự là ngoài dự tính, thế nhưng làm cho lão vương bát đản chạy thoát, giết người cũng không thú vị chút nào, cái chết quả thực ghê tởm. Chết thì chết, dù sao thì lão bà Chỉ Thủy kia có nói trừ ác cũng là làm việc thiện a, ta cũng không có làm gì sai. Không được ta phải chạy thật nhanh khỏi đây, nếu không tên Ma Khuê kia tùy tiện tìm một đồng bọn lại đây, ta cũng không còn Tiểu Thiết côn hộ thân” .
Nghĩ đến đây, Hải Phong nhìn tứ phía, phân rõ phương hướng một chút, người nhẹ nhàng vọt lên hướng phương bắc chạy đi.
“Ý”.
Thân ảnh chợt hiện, Hải Long vừa mới đi liền quay lại, dừng ở chỗ mà vừa rồi Ma Khuê ngã xuống. Trên mặt đất có một khối gương giống như có gì đó hấp dẫn nên mới phản hồi. Ngồi xổm người xuống hắn phát hiện ra, đó là một khối gần giống như tấm chắn bảo vệ trên khôi giáp. Màu bạc gương trên mặt vầng sáng lưu chuyển, làm cho toàn thân cảm giác một trận thoải mái.
Hải long cẩn thận lấy Tiểu Thiết Côn từ trong người ra, thử thăm dò chạm vào mặt gương kia, lúc Tiểu Thiết Côn tiến vào vầng hào quang màu bạc kia cũng là lúc, đinh một tiếng, màu bạc trên miếng hộ tâm kia bị hấp thu vào. Một cỗ ôn hòa năng lượng theo Tiểu Thiết Côn truyền vào cơ thể Hải Long, hắn lúc trước bởi vì giết người mà tim đập nhanh hơn, nhưng khi cỗ năng lượng vào cơ thể hắn tim đập nhất thời ổn định, ngực và bụng nhất thời lưu chuyển một tia ấm áp.
“Đồ vật này là cái gì mà ở trên người Ma Khuê rớt xuống, chẳng lẽ là ma khí? Không, không đúng, nếu là ma khí thì đâu như lời nói có một cỗ năng lượng thư thái như vậy, Tiểu Thiết Côn cũng có thể bài xích nó. A, đúng rồi Chỉ Thủy cùng với tiên nữ tỷ tỷ từng nói qua, ở trên người Ma Khuê có một kiện pháp khí của chính đạo ta, chẳng lẽ chính là nó sao? Vận khí của ta thật tốt quá a. Mặc kệ, trước cầm lên rồi nói sau chờ lúc sau trở lại cả vân tông hỏi lại quái nhân tiền bối, tốt lắm. “
Nghĩ đến đây hắn ôm lấy miếng hộ tâm, đem nhét vào ngực mình.
Miếng hộ tâm vừa vào trong người, Hải Long đột nhiên cảm giác trước ngực căng thẳng, nó hấp thụ ở ngay trên ngực hắn ở ngay vị trí trái tim hắn, so với lúc trước càng thêm khổng lồ hơn, năng lượng nhu hòa nhất thời theo tâm mạch chảy về phía toàn thân. Trong đầu hắn đột nhiên hiểu ra, Hải Long theo bản năng ngồi xuông đất, ý niệm thúc dục pháp lực theo miếng hộ tâm kia truyền đến mà vận chuyển.
/65
|