Hộ Tâm Kính này cũng không phải pháp khí, nó vốn là một trong tam đại tiên khí đứng đầu Thiên Huệ Cốc, tất cả thuộc về một vị tiền bối cao thủ Thiên Huệ Cốc. Ngàn năm trước, chính đạo bao vây thanh trừ Ma Tông, vị tiền bối Thiên Huệ Cốc kia bằng vào tu vi cao thâm của chính mình cùng với Ma Tông tông chủ Lệ Thiên đơn đả độc đấu, cuối cùng lại chết dưới tay vài món âm tà pháp bảo của hắn.Và miếng Hộ Tâm Kính này cũng tự nhiên rơi vào tay Lệ Thiên. Vì muốn thay đạo hữu báo thù, và đoạt lại tiên khí này, năm vị tông chủ Ngũ Chiếu Tiên liên hợp phát động Thần Tiêu Thiên Lôi cường đại, rốt cục đánh cho Ma Tông đại bại, nhưng thủy chung không có thể đoạt được tiên khí này trở về, đó là việc đáng tiếc cho Thiên Huệ Cốc.
Ma Tôn Ma Khuê vốn là người có năng lực dưới tay Lệ Thiên, nên lần này Lệ Thiên phái hắn đến thám thính việc chính đạo thất tông liên hợp, vì sợ hắn bại lộ thân phận, mới tạm đưa pháp bảo này cho hắn dùng để che dấu hơi thở của Ma Tông. Đáng tiếc Ma Khuê quá mức vội vàng, liền bại lộ thân phận dưới Chỉ Thủy đạo tôn và Phiêu Miểu đạo tôn, khiến cho nhiệm vụ thất bại.
Không cam lòng với tình huống thất bại, Ma Khuê ẩn nấp ở vùng phụ cận, không bao lâu sau, hắn kinh hỉ phát hiện Hải Long, lúc này mới lại đây tìm hiểu tin tức, không nghĩ tới lại rước tới họa diệt thân. Mà miếng Hộ Tâm lúc này cũng bị Hải Long dùng Huyết Bát Quái đánh vỡ trước ngực đã rơi xuống đất.
Miếng hộ tâm vốn chính là đạo vật, Ma Tông căn bản không thể dùng ma công để làm nó phát ra uy lực chân chính, nếu không thần thức của Ma Khuê cũng sẽ không bị Tiểu Thiết Côn bám vào gây thương tích.
Lúc này miếng Hộ Tâm nằm trong lồng ngực Hải Long, phật khí kia dẫn xuống cơ thể hắn, nhất thời vui mừng tiến nhập quá trình nhận chủ. Trong thời gian dài bị Ma Tông Lệ Thiên dùng lực áp chế, trong tình huống này bây giờ trên bề mặt miếng Hộ Tâm Kính chợt giải phóng ra một lượng lớn tiên linh chi khí. Mà được Hải Long chiếm tiện nghi, ở trong tâm linh dưới tình hình này thuận lợi cho việc đưa cổ tiên linh chi khí vận chuyển trong cơ thể mình, hắn mới vào tu chân giới tu chân mà nhờ tiên linh khí tương trợ nên có được tiên khí thuần khiết nhất, đối với tu luyện của hắn sau này rất có lợi và nhiều chỗ tốt.
Hai ngày sau, ở trong sào huyệt bí mật của Ma Tông.
Một gã trung niên cao lớn ngồi khoanh chân giống như tế đàn trên bãi đá, một vòng hào quang màu đỏ không ngừng lấy hắn làm trung tâm tản ra khắp nơi.
“Ma hình sơ hiện, vạn tà tập hợp dưới tay ta, định”.
Một viên thủy tinh cầu màu đen chợt xuất hiện trước mặt hắn, theo đó là một lượng lớn hào quang màu đen lưu chuyển, thủy tinh cầu màu sắc càng thêm hắc ám.
Hào quang dần dần biến mất, trung niên tay phải nâng thủy tinh cầu đang nhẹ nhàng rơi xuống chậm rãi ngẩng đầu. Người này khuôn mặt cương nghị, bả vai cực rộng, toàn thân một trang phục màu đen, sau lưng khoác áo choàng màu hồng, trên đầu tóc một nửa đen một nửa trắng dài phủ xuống lên trên hai vai hắn. Hơi thở khủng bố và nguy hiểm không ngừng từ trên người hắn tỏa ra. Hung quang lóe lên trong cặp mắt đỏ như máu, giống như tràn ngập sự tức giận.
Trung niên thanh âm hùng hậu lộ ra một tia tà dị nói:
“Ma Khuê, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Là ai đánh đập ngươi thiếu chút nữa hình thần câu diệt? Nếu không phải ta đúng lúc dùng Định Hồn Châu sắp xếp ổn định nguyên thần của ngươi, chỉ sợ ngươi sớm đã hồn phi phách tán rồi”.
“Lệ Thiên đại ca, người cần phải thay tiểu đệ báo thù a! Nếu mà bị cao thủ chính đạo đánh thành ra như vậy thì ta cũng không có khó chịu, nhắc đến thật là tức chết, hôm đó....”
Sau một lúc lâu, nghe Ma Khuê kể lại, Ma Tông tông chủ Lệ Thiên nhất thời tức giận toàn thân phát run, hắn mạnh mẽ cầm thủy tinh cầu màu đen trong tay đưa lên trên đỉnh đầu, phẫn nộ quát:
“Ngươi là một tên phế vật, tự nhiên lại bị mắc lừa một tên mao đầu tiểu tử.”
Nói xong, liền muốn ném thủy tinh cầu trong tay đi.
“Tông chủ, xin hạ thủ lưu tình”.
Một thanh âm réo rắt vang lên, Ám Ảnh xuất hiện ở cách Lệ Thiên ngoài ba thước.
“Vô Hạ, là ngươi. Hắn còn đáng giá cho ngươi cầu xin sao?”
Vô Hạ nói:
“Tông chủ trước xin hãy bớt giận. Sự tình chỉ sợ không phải đơn giản như vậy. Tuy rằng nói Ma Khuê bị trúng kế người khác, trên tay của kẻ đó phải có dị thế pháp bảo, nếu không ở cảnh giới thấp như vậy dưới tình huống đó tuyệt đối không thể làm Ma Khuê bị thương nặng. Lúc này, là lúc Ma Tông ta cần dùng người nhất, Ma Khuê một thân tu hành không kém, ngài làm gì mà phải giết hắn chứ? Làm cho hắn lập công chuộc tội đi a”.
Lệ Thiên đã tu hành ba ngàn năm, luận về thể lực hay thực lực đều trên Tiếp Thiên Đạo tôn cùng với Ngộ Vân phật tôn. Nghe xong Ám Ảnh giải thích, nhất thời tỉnh táo lại. Ma Khuê ở trong hắc thủy tinh cầu sớm đã bị dọa không dám nói lời nào, trên mặt lộ ra vẻ cầu xin.
Thở ra một ngụm khí thô, Lệ Thiên nói:
“Ma Khuê, lần này ta bỏ qua cho ngươi, về sau làm như thế nào tự ngươi rõ. Ta sẽ mang nguyên thần của ngươi đi tìm người có tư chất tốt cho ngươi sống lại. Một trăm năm, ta chỉ cho ngươi thời gian một trăm năm. Nếu trong thời gian một trăm năm mà ngươi không thể khôi phục lại tu vi mà ngươi vốn có thì cũng không cần đến gặp ta nữa”.
Ma Khuê tìm được đường sống trong chỗ chết, vội vàng sợ hãi nói:
“Đa tạ tông chủ ban ơn không giết, thuộc hạ về sau chắc chắn tiếp tục toàn lực trợ giúp tông chủ”.
Lệ Thiên quay đầu nhìn Vô Hạ nói:
“Hiện tại thực lực của chúng ta chưa đủ để cùng chính đạo chính diện tranh đấu, người phân phó năm Ma Kiêu lập tức đi thăm dò về tên tiểu tử đã đánh Ma Khuê kia. Cần phải đưa hắn hảo hảo còn sống về gặp ta. Hắn giờ phút này hẳn là đang trên đường trở về Liên Vân Tông. Ngươi lệnh cho năm Ma Kiêu theo hướng tây Phạm Tâm Tông mà truy tìm, chắc là có thể tìm ra tung tích của hắn. Đồng thời gia tăng huấn luyện, nhất là mấy tiểu tử có tư chất tốt. Cho dù dùng Khai Thiên đại pháp cũng phải làm cho bọn chúng trong vòng trăm năm học cấp tốc. Nhiều nhất là năm trăm năm sau, cũng là lúc chúng ta phản kích chính đạo”.
Vô Hạ nói:
“Tông chủ, gần đây Tà Tông cùng với Yêu Tông thường xuyên có động tĩnh, chúng ta có nên hay không cảnh cáo bọn chúng một chút”.
Lệ Thiên hừ lạnh một tiếng nói:
“Ai đi quản sự sống chết của bọn chúng, nếu chúng nguyện ý cùng với chính đạo chống chọi, thì mặc chúng làm đi. Chỉ sợ đến lúc đó bọn chúng ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào. Trước khi tiểu tử kia trở về ngươi phải nhanh chóng tiến hành việc bắt hắn. Ta có dự cảm, tựa hồ tiểu tử kia về sau đối với nghiệp lớn của chúng ta có ảnh hưởng rất nhiều”.
“A đúng rồi tông chủ, có chuyện này thuộc hạ không biết có nên nói hay không”.
Lệ Thiên trong mắt quang mang màu hồng chợt lóe ra, nói:
“Nói đi, ngươi là con gái nuôi của ta, sau này vị trí này của ta cũng là của ngươi, có cái gì không thể nói”.
Vô Hạ nói:
“Tông chủ, ngài hiện tại đã tiếp cận cảnh giới Ma Chuyển, nếu đột phá cảnh giới này, chỉ sợ năm trăm năm sau với tu vi này của ngài, có khả năng sẽ ứng với cảnh giới Ma Kiếp. Người xem,...”
Lệ Thiên đưa tay ra ngăn cản, tiếp tục nói tiếp:
“Ta biết rõ tình hình của bản thân mình, cho dù sắp tiến vào Ma Kiếp, ta cũng nhất định trước tiên tiêu diệt bọn chính đạo đáng giận kia. Nhất là mấy kẻ tiểu nhân Ngũ Chiếu Tiên, nếu không đánh cho bọn chúng thần hình câu diệt trọn đời không siêu thoát, ta làm sao có thể cam tâm đây?”
Nghĩ tới ngàn năm trước bản thân mình thiếu chút nữa bị hủy bởi Thần Tiêu Thiên Lôi, lệ khí trong lồng ngực Lệ Thiên điên cuồng đề thăng.
Vô Hạ trong thanh âm có vài phần nhân tính thấp giọng nói:
“Cha nuôi, ngài có nắm chắc vượt qua cảnh giới Ma Kiếp không?”
Lệ Thiên than nhẹ một tiếng,lắc đầu nói:
“Chỉ sợ bây giờ cho dù ta cho mình là tà đạo hay chính đạo, cũng không có ai nắm chắc ứng được với cảnh giới Ma Kiếp. Chỉ có thể đi từng bước. Người tu ma chúng ta độ kiếp trở thành ma tiên, dường như cũng không có thành công nhiều, như ta đã sống lâu mấy ngàn năm, đến lúc đó thật sự không được, cũng chỉ có dùng thiên ma giải thể đại pháp buông tha cho thân thể đang tu luyện. Ta đối với những cái khác đều không có dục vọng gì, hi vọng chính là trong lúc ta còn sống có thể làm cho Ma Tông chúng ta xưng bá Thần Châu, đem chính đạo hoàn toàn tiêu diệt. Tốt lắm, ngươi nên đi làm chuyện mà ngươi nên làm đi”.
“Vâng, tông chủ”.
“À, đúng rồi bắt tên tiểu tử kia trước tiên đừng làm thương tổn tính mạng của hắn, sau khi thu hồi kiện pháp bảo kia, lập tức dẫn hắn tới gặp ta. Ta muốn nhìn là hạng người gì mà có thể bằng vào cảnh giới Phục Hổ có thể hủy diệt thân thể Ma Khuê, nói không chừng hắn thật đúng là một nhân tài”.
“Ô, cha nuôi, người là muốn thu hắn làm người của mình sao?”
“Không nhất thiết, điều này phải chờ đến lúc đó xem sao đã. Hừ, thân thể Ma Khuê sẽ không bị hủy oan uổng như vậy”.
….
Không biết qua thời gian bao lâu, Hải Long mất đi thần trí dần dần tỉnh táo lại. Tiếng chim hót côn trùng kêu cùng với mùi máu tươi nhàn nhạt không ngừng kích thích giác quan của hắn, thu lại ánh mắt mơ màng, lẩm bẩm nói:
“Đây là ở đâu?”
Theo thần trí khôi phục, Hải Long dần dần nhớ ra tất cả mọi việc, trên mặt đất vệt máu đã biến thành màu đen nhìn thấy rõ ràng. Theo bản năng sờ sở vào lồng ngực của mình, miếng Hộ Tâm Kính còn ở đó, trong tâm mạch lúc này đang lưu chuyển một luồng khí ấm áp. Cảm giác toàn thân dường như có một loại khí lực.
“Xem ra đúng là thứ tốt, không biết bên trong luồng khí đó có hay không trợ giúp tăng lên cảnh giới của bản thân. Thuận phong nhĩ nghe lệnh, tra “
Hoàng quang chợt lóe, Hải Long thấy được cảnh giới chính mình, hắn thất vọng nhận thấy cảnh giới của bản thân vẫn như cũ dừng lại ở cảnh giới Phục Hổ ban đầu mà thôi.
“Dựa vào tu vi kém như vậy, xem ra tăng lên cảnh giới thật đúng là khó khăn, mặc kệ trước tiên chạy thật nhanh đã, không biết qua mấy ngày rồi, nếu người Ma Tông tới, ta sợ thật sự ngũ chi khó giữ được “
Nghĩ đến đây, Hải Long chẳng quan tâm đến cái bụng đang đói khát của mình, thu hồi Thanh Lam Khải bên ngoài cơ thể lại, hướng phía bắc mà bay thật nhanh.
Chính bởi vì Hải Long thay đổi phương hướng, mới tạm thời trốn khỏi Ma Tông đuổi giết. Hắn vừa đi không lâu, cao thủ Ma Tông cũng đã chạy tới con sông nhỏ bên cạnh. Bởi vì không có phát hiện được tung tích của Hải Long mà nơi này có khoảng cách rất gần Phạm Tâm Tông nhất, cho nên bọn họ cũng không có dừng lại, lập tức theo hướng tây con sông truy tìm Hải Long.
Mười ngày sau.
Một thân ảnh như ẩn như hiện không ngừng xuyên qua trong rừng cây, cây cối rậm rạp cũng không thể làm ảnh hưởng tới tốc độ của hắn. Người này quần áo tả tơi, trừ những chỗ quan trọng ra thì các chỗ khác đều bị bụi gai cào rách, trên mặt cũng bị cào một vết, bộ dáng kia nhìn có vẻ chật vật vô cùng.
Mười ngày, trong mười ngày này Hải Long ít khi dừng lại vẫn hướng phía tây bắc mà chạy vội, lựa chọn những đoạn hoang vắng , đường nhỏ mà đi, khát liền uống nước suối, đói liền hái quả trong rừng ăn, nhờ vào thái dương chỉ đường mà không ngừng đi tới.
Vì không để bại lộ thân phận của mình, ngoại trừ Huyết Bát Quái và Hộ Tâm Kính không thể tách ra, mấy món pháp bảo còn lại đều thu hết vào Càn Khôn Giới. Kì lạ chính là, cây Tiểu Thiết Côn mà vị quái nhân kia đưa cho hắn cho dù hắn cách nào cũng không chịu tiến vào bên trong Giới Chỉ. Hải Long chỉ cần dùng một tia khí của Giới Chỉ thu hồi nó, thì tự nhiên nó đột nhiên biến lớn cực kì thần kì. Mà Càn Khôn Giới tựa hồ cũng bài xích nó, nhất thời chạm tới Tiểu Thiết Côn, quang mang của Giới Chỉ chợt sẽ nhạt nhòa đi.cho nên, Tiểu Thiết Côn trở thành vật thứ ba không thể thu vào Càn Khôn Giới.
Ước chừng trong mười ngày này hắn chạy xa mấy ngàn dặm, hắn vốn đối với Thần Châu đại lục chưa quen thuộc, lúc này lại không biết bản thân đang ở chỗ nào.
Thở hổn hển ngồi dưới đất, Hải Long lấy ra một ít trái cây từ hôm qua hái xuống, xoa xoa vào bộ y phục rách nát.
“Con bà nó, hiện tại ngay cả chính bản thân mình còn không nhận ra, bọn chúng chắc sẽ không tìm ra ta a. Hừ, chờ về sau lão tử tới cảnh giới cao hơn, nhất định cho bọn hỗn đản các ngươi đều quỳ trên mặt đất cầu xin ta. Ma khuê chó má, về sau còn tìm ta phiền toái ta liền chặt đứt của ngươi năm chi”.
Một bên lầm bầm, Hải Long không khỏi toát ra vẻ căm giận. Mấy ngày nay hắn trừ việc phi nước đại bên ngoài, chính là ngồi xuống tĩnh tu, cũng không kể hắn chăm chú hết sức, nhưng không cảm thấy tu vi tăng lên một tí nào cả, giống như trước vẫn cảnh giới Phục Hổ như lúc vừa gia nhập vậy.
Tựa vào cây đại thụ, Hải Long nhắm hai mắt, cảm nhận được không khí trong rừng cây rất trong lành, hắn chậm rãi tiến vào mộng đẹp. Mấy ngày nay vì chạy trối chết, tinh thần của hắn quả thật có phần khẩn trương. Cho tới giờ khắc này hắn có cảm giác an toàn nên mới nằm ngủ. Tình hình kinh mạch trong cơ thể lại xuất hiện ở trước mắt hắn, trong cơ thể nguyên bản một hỗn hợp năng lượng màu vàng, sau khi hấp thu linh khí này đã chuyển dần sang màu lam, Hải Long tuy mơ hồ cảm giác được ba loại năng lượng cùng một chỗ có chút không ổn, nhưng vì không có cảm giác khác lạ nào, mà lúc này hắn lại đang chạy trốn, cho nên cũng không có quá để ý đến.
Ba cỗ năng lượng rắc rối này ở cùng một chỗ, chúng nó năng lượng lớn nhỏ cơ hồ giống nhau, cùng nhau lúc này không có bài xích, nhất là sau khi đưa vào luồng khí lưu màu lam cùng với màu xanh mà Hải Long tu luyện Thiên Tâm quyết hai luồng khí lưu này có vẻ như rất thân cận với nhau, hai cỗ năng lượng ở cùng một chỗ cùng nhau trong lúc tựa hồ có thể chuyển hóa.
Ở trong ba cỗ năng lượng đang lưu chuyển, Hải Long có thể cảm giác được năng lượng màu xanh là doThiên Tâm Quyết theo bản thân thúc dục mà hấp thu thiên địa linh khí, mà luồng khí lưu màu lam trong quá trình hấp thu đã nhận không ít năng lượng của Hộ Tâm Kính, luồng khí lưu màu vàng trực tiếp hấp thu từ Tiểu Thiết Côn, ba loại khí lưu đồng thời hấp thu năng lượng bất đồng, tuy rằng chúng không mạnh lên, nhưng làm cho Hải Long hiểu được rằng, trong cơ thể hắn tạp chất sớm đã được loại trừ, trong ba loại năng lượng kia kinh mạch đều phát sinh chuyển biến.
“Sàn sạt, sàn sạt”.
Tiếng động rất nhỏ làm Hải Long đang trong tu luyên tỉnh lại, hắn mở hai tròng mắt, hai mắt như có hàn quang lóe ra. Phía sau lưng áp vào đại thụ, thân thể bay thẳng lên trên, không có phát ra một tiếng động nào, cơ hồ là trong chớp mắt, hắn đã nằm yên trong đám cành lá tươi tốt trên cây đại thụ. Để khống chế ý niệm, hắn đem ba loại thuộc tính bất đồng tập trung trên tay, tùy thời có thể dùng Huyết Bát Quái ứng biến. Đồng thời, tay kia thì theo Càn Khôn Giới lấy ra Huyễn Long, ánh mắt chăm chú nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
Ma Tôn Ma Khuê vốn là người có năng lực dưới tay Lệ Thiên, nên lần này Lệ Thiên phái hắn đến thám thính việc chính đạo thất tông liên hợp, vì sợ hắn bại lộ thân phận, mới tạm đưa pháp bảo này cho hắn dùng để che dấu hơi thở của Ma Tông. Đáng tiếc Ma Khuê quá mức vội vàng, liền bại lộ thân phận dưới Chỉ Thủy đạo tôn và Phiêu Miểu đạo tôn, khiến cho nhiệm vụ thất bại.
Không cam lòng với tình huống thất bại, Ma Khuê ẩn nấp ở vùng phụ cận, không bao lâu sau, hắn kinh hỉ phát hiện Hải Long, lúc này mới lại đây tìm hiểu tin tức, không nghĩ tới lại rước tới họa diệt thân. Mà miếng Hộ Tâm lúc này cũng bị Hải Long dùng Huyết Bát Quái đánh vỡ trước ngực đã rơi xuống đất.
Miếng hộ tâm vốn chính là đạo vật, Ma Tông căn bản không thể dùng ma công để làm nó phát ra uy lực chân chính, nếu không thần thức của Ma Khuê cũng sẽ không bị Tiểu Thiết Côn bám vào gây thương tích.
Lúc này miếng Hộ Tâm nằm trong lồng ngực Hải Long, phật khí kia dẫn xuống cơ thể hắn, nhất thời vui mừng tiến nhập quá trình nhận chủ. Trong thời gian dài bị Ma Tông Lệ Thiên dùng lực áp chế, trong tình huống này bây giờ trên bề mặt miếng Hộ Tâm Kính chợt giải phóng ra một lượng lớn tiên linh chi khí. Mà được Hải Long chiếm tiện nghi, ở trong tâm linh dưới tình hình này thuận lợi cho việc đưa cổ tiên linh chi khí vận chuyển trong cơ thể mình, hắn mới vào tu chân giới tu chân mà nhờ tiên linh khí tương trợ nên có được tiên khí thuần khiết nhất, đối với tu luyện của hắn sau này rất có lợi và nhiều chỗ tốt.
Hai ngày sau, ở trong sào huyệt bí mật của Ma Tông.
Một gã trung niên cao lớn ngồi khoanh chân giống như tế đàn trên bãi đá, một vòng hào quang màu đỏ không ngừng lấy hắn làm trung tâm tản ra khắp nơi.
“Ma hình sơ hiện, vạn tà tập hợp dưới tay ta, định”.
Một viên thủy tinh cầu màu đen chợt xuất hiện trước mặt hắn, theo đó là một lượng lớn hào quang màu đen lưu chuyển, thủy tinh cầu màu sắc càng thêm hắc ám.
Hào quang dần dần biến mất, trung niên tay phải nâng thủy tinh cầu đang nhẹ nhàng rơi xuống chậm rãi ngẩng đầu. Người này khuôn mặt cương nghị, bả vai cực rộng, toàn thân một trang phục màu đen, sau lưng khoác áo choàng màu hồng, trên đầu tóc một nửa đen một nửa trắng dài phủ xuống lên trên hai vai hắn. Hơi thở khủng bố và nguy hiểm không ngừng từ trên người hắn tỏa ra. Hung quang lóe lên trong cặp mắt đỏ như máu, giống như tràn ngập sự tức giận.
Trung niên thanh âm hùng hậu lộ ra một tia tà dị nói:
“Ma Khuê, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Là ai đánh đập ngươi thiếu chút nữa hình thần câu diệt? Nếu không phải ta đúng lúc dùng Định Hồn Châu sắp xếp ổn định nguyên thần của ngươi, chỉ sợ ngươi sớm đã hồn phi phách tán rồi”.
“Lệ Thiên đại ca, người cần phải thay tiểu đệ báo thù a! Nếu mà bị cao thủ chính đạo đánh thành ra như vậy thì ta cũng không có khó chịu, nhắc đến thật là tức chết, hôm đó....”
Sau một lúc lâu, nghe Ma Khuê kể lại, Ma Tông tông chủ Lệ Thiên nhất thời tức giận toàn thân phát run, hắn mạnh mẽ cầm thủy tinh cầu màu đen trong tay đưa lên trên đỉnh đầu, phẫn nộ quát:
“Ngươi là một tên phế vật, tự nhiên lại bị mắc lừa một tên mao đầu tiểu tử.”
Nói xong, liền muốn ném thủy tinh cầu trong tay đi.
“Tông chủ, xin hạ thủ lưu tình”.
Một thanh âm réo rắt vang lên, Ám Ảnh xuất hiện ở cách Lệ Thiên ngoài ba thước.
“Vô Hạ, là ngươi. Hắn còn đáng giá cho ngươi cầu xin sao?”
Vô Hạ nói:
“Tông chủ trước xin hãy bớt giận. Sự tình chỉ sợ không phải đơn giản như vậy. Tuy rằng nói Ma Khuê bị trúng kế người khác, trên tay của kẻ đó phải có dị thế pháp bảo, nếu không ở cảnh giới thấp như vậy dưới tình huống đó tuyệt đối không thể làm Ma Khuê bị thương nặng. Lúc này, là lúc Ma Tông ta cần dùng người nhất, Ma Khuê một thân tu hành không kém, ngài làm gì mà phải giết hắn chứ? Làm cho hắn lập công chuộc tội đi a”.
Lệ Thiên đã tu hành ba ngàn năm, luận về thể lực hay thực lực đều trên Tiếp Thiên Đạo tôn cùng với Ngộ Vân phật tôn. Nghe xong Ám Ảnh giải thích, nhất thời tỉnh táo lại. Ma Khuê ở trong hắc thủy tinh cầu sớm đã bị dọa không dám nói lời nào, trên mặt lộ ra vẻ cầu xin.
Thở ra một ngụm khí thô, Lệ Thiên nói:
“Ma Khuê, lần này ta bỏ qua cho ngươi, về sau làm như thế nào tự ngươi rõ. Ta sẽ mang nguyên thần của ngươi đi tìm người có tư chất tốt cho ngươi sống lại. Một trăm năm, ta chỉ cho ngươi thời gian một trăm năm. Nếu trong thời gian một trăm năm mà ngươi không thể khôi phục lại tu vi mà ngươi vốn có thì cũng không cần đến gặp ta nữa”.
Ma Khuê tìm được đường sống trong chỗ chết, vội vàng sợ hãi nói:
“Đa tạ tông chủ ban ơn không giết, thuộc hạ về sau chắc chắn tiếp tục toàn lực trợ giúp tông chủ”.
Lệ Thiên quay đầu nhìn Vô Hạ nói:
“Hiện tại thực lực của chúng ta chưa đủ để cùng chính đạo chính diện tranh đấu, người phân phó năm Ma Kiêu lập tức đi thăm dò về tên tiểu tử đã đánh Ma Khuê kia. Cần phải đưa hắn hảo hảo còn sống về gặp ta. Hắn giờ phút này hẳn là đang trên đường trở về Liên Vân Tông. Ngươi lệnh cho năm Ma Kiêu theo hướng tây Phạm Tâm Tông mà truy tìm, chắc là có thể tìm ra tung tích của hắn. Đồng thời gia tăng huấn luyện, nhất là mấy tiểu tử có tư chất tốt. Cho dù dùng Khai Thiên đại pháp cũng phải làm cho bọn chúng trong vòng trăm năm học cấp tốc. Nhiều nhất là năm trăm năm sau, cũng là lúc chúng ta phản kích chính đạo”.
Vô Hạ nói:
“Tông chủ, gần đây Tà Tông cùng với Yêu Tông thường xuyên có động tĩnh, chúng ta có nên hay không cảnh cáo bọn chúng một chút”.
Lệ Thiên hừ lạnh một tiếng nói:
“Ai đi quản sự sống chết của bọn chúng, nếu chúng nguyện ý cùng với chính đạo chống chọi, thì mặc chúng làm đi. Chỉ sợ đến lúc đó bọn chúng ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào. Trước khi tiểu tử kia trở về ngươi phải nhanh chóng tiến hành việc bắt hắn. Ta có dự cảm, tựa hồ tiểu tử kia về sau đối với nghiệp lớn của chúng ta có ảnh hưởng rất nhiều”.
“A đúng rồi tông chủ, có chuyện này thuộc hạ không biết có nên nói hay không”.
Lệ Thiên trong mắt quang mang màu hồng chợt lóe ra, nói:
“Nói đi, ngươi là con gái nuôi của ta, sau này vị trí này của ta cũng là của ngươi, có cái gì không thể nói”.
Vô Hạ nói:
“Tông chủ, ngài hiện tại đã tiếp cận cảnh giới Ma Chuyển, nếu đột phá cảnh giới này, chỉ sợ năm trăm năm sau với tu vi này của ngài, có khả năng sẽ ứng với cảnh giới Ma Kiếp. Người xem,...”
Lệ Thiên đưa tay ra ngăn cản, tiếp tục nói tiếp:
“Ta biết rõ tình hình của bản thân mình, cho dù sắp tiến vào Ma Kiếp, ta cũng nhất định trước tiên tiêu diệt bọn chính đạo đáng giận kia. Nhất là mấy kẻ tiểu nhân Ngũ Chiếu Tiên, nếu không đánh cho bọn chúng thần hình câu diệt trọn đời không siêu thoát, ta làm sao có thể cam tâm đây?”
Nghĩ tới ngàn năm trước bản thân mình thiếu chút nữa bị hủy bởi Thần Tiêu Thiên Lôi, lệ khí trong lồng ngực Lệ Thiên điên cuồng đề thăng.
Vô Hạ trong thanh âm có vài phần nhân tính thấp giọng nói:
“Cha nuôi, ngài có nắm chắc vượt qua cảnh giới Ma Kiếp không?”
Lệ Thiên than nhẹ một tiếng,lắc đầu nói:
“Chỉ sợ bây giờ cho dù ta cho mình là tà đạo hay chính đạo, cũng không có ai nắm chắc ứng được với cảnh giới Ma Kiếp. Chỉ có thể đi từng bước. Người tu ma chúng ta độ kiếp trở thành ma tiên, dường như cũng không có thành công nhiều, như ta đã sống lâu mấy ngàn năm, đến lúc đó thật sự không được, cũng chỉ có dùng thiên ma giải thể đại pháp buông tha cho thân thể đang tu luyện. Ta đối với những cái khác đều không có dục vọng gì, hi vọng chính là trong lúc ta còn sống có thể làm cho Ma Tông chúng ta xưng bá Thần Châu, đem chính đạo hoàn toàn tiêu diệt. Tốt lắm, ngươi nên đi làm chuyện mà ngươi nên làm đi”.
“Vâng, tông chủ”.
“À, đúng rồi bắt tên tiểu tử kia trước tiên đừng làm thương tổn tính mạng của hắn, sau khi thu hồi kiện pháp bảo kia, lập tức dẫn hắn tới gặp ta. Ta muốn nhìn là hạng người gì mà có thể bằng vào cảnh giới Phục Hổ có thể hủy diệt thân thể Ma Khuê, nói không chừng hắn thật đúng là một nhân tài”.
“Ô, cha nuôi, người là muốn thu hắn làm người của mình sao?”
“Không nhất thiết, điều này phải chờ đến lúc đó xem sao đã. Hừ, thân thể Ma Khuê sẽ không bị hủy oan uổng như vậy”.
….
Không biết qua thời gian bao lâu, Hải Long mất đi thần trí dần dần tỉnh táo lại. Tiếng chim hót côn trùng kêu cùng với mùi máu tươi nhàn nhạt không ngừng kích thích giác quan của hắn, thu lại ánh mắt mơ màng, lẩm bẩm nói:
“Đây là ở đâu?”
Theo thần trí khôi phục, Hải Long dần dần nhớ ra tất cả mọi việc, trên mặt đất vệt máu đã biến thành màu đen nhìn thấy rõ ràng. Theo bản năng sờ sở vào lồng ngực của mình, miếng Hộ Tâm Kính còn ở đó, trong tâm mạch lúc này đang lưu chuyển một luồng khí ấm áp. Cảm giác toàn thân dường như có một loại khí lực.
“Xem ra đúng là thứ tốt, không biết bên trong luồng khí đó có hay không trợ giúp tăng lên cảnh giới của bản thân. Thuận phong nhĩ nghe lệnh, tra “
Hoàng quang chợt lóe, Hải Long thấy được cảnh giới chính mình, hắn thất vọng nhận thấy cảnh giới của bản thân vẫn như cũ dừng lại ở cảnh giới Phục Hổ ban đầu mà thôi.
“Dựa vào tu vi kém như vậy, xem ra tăng lên cảnh giới thật đúng là khó khăn, mặc kệ trước tiên chạy thật nhanh đã, không biết qua mấy ngày rồi, nếu người Ma Tông tới, ta sợ thật sự ngũ chi khó giữ được “
Nghĩ đến đây, Hải Long chẳng quan tâm đến cái bụng đang đói khát của mình, thu hồi Thanh Lam Khải bên ngoài cơ thể lại, hướng phía bắc mà bay thật nhanh.
Chính bởi vì Hải Long thay đổi phương hướng, mới tạm thời trốn khỏi Ma Tông đuổi giết. Hắn vừa đi không lâu, cao thủ Ma Tông cũng đã chạy tới con sông nhỏ bên cạnh. Bởi vì không có phát hiện được tung tích của Hải Long mà nơi này có khoảng cách rất gần Phạm Tâm Tông nhất, cho nên bọn họ cũng không có dừng lại, lập tức theo hướng tây con sông truy tìm Hải Long.
Mười ngày sau.
Một thân ảnh như ẩn như hiện không ngừng xuyên qua trong rừng cây, cây cối rậm rạp cũng không thể làm ảnh hưởng tới tốc độ của hắn. Người này quần áo tả tơi, trừ những chỗ quan trọng ra thì các chỗ khác đều bị bụi gai cào rách, trên mặt cũng bị cào một vết, bộ dáng kia nhìn có vẻ chật vật vô cùng.
Mười ngày, trong mười ngày này Hải Long ít khi dừng lại vẫn hướng phía tây bắc mà chạy vội, lựa chọn những đoạn hoang vắng , đường nhỏ mà đi, khát liền uống nước suối, đói liền hái quả trong rừng ăn, nhờ vào thái dương chỉ đường mà không ngừng đi tới.
Vì không để bại lộ thân phận của mình, ngoại trừ Huyết Bát Quái và Hộ Tâm Kính không thể tách ra, mấy món pháp bảo còn lại đều thu hết vào Càn Khôn Giới. Kì lạ chính là, cây Tiểu Thiết Côn mà vị quái nhân kia đưa cho hắn cho dù hắn cách nào cũng không chịu tiến vào bên trong Giới Chỉ. Hải Long chỉ cần dùng một tia khí của Giới Chỉ thu hồi nó, thì tự nhiên nó đột nhiên biến lớn cực kì thần kì. Mà Càn Khôn Giới tựa hồ cũng bài xích nó, nhất thời chạm tới Tiểu Thiết Côn, quang mang của Giới Chỉ chợt sẽ nhạt nhòa đi.cho nên, Tiểu Thiết Côn trở thành vật thứ ba không thể thu vào Càn Khôn Giới.
Ước chừng trong mười ngày này hắn chạy xa mấy ngàn dặm, hắn vốn đối với Thần Châu đại lục chưa quen thuộc, lúc này lại không biết bản thân đang ở chỗ nào.
Thở hổn hển ngồi dưới đất, Hải Long lấy ra một ít trái cây từ hôm qua hái xuống, xoa xoa vào bộ y phục rách nát.
“Con bà nó, hiện tại ngay cả chính bản thân mình còn không nhận ra, bọn chúng chắc sẽ không tìm ra ta a. Hừ, chờ về sau lão tử tới cảnh giới cao hơn, nhất định cho bọn hỗn đản các ngươi đều quỳ trên mặt đất cầu xin ta. Ma khuê chó má, về sau còn tìm ta phiền toái ta liền chặt đứt của ngươi năm chi”.
Một bên lầm bầm, Hải Long không khỏi toát ra vẻ căm giận. Mấy ngày nay hắn trừ việc phi nước đại bên ngoài, chính là ngồi xuống tĩnh tu, cũng không kể hắn chăm chú hết sức, nhưng không cảm thấy tu vi tăng lên một tí nào cả, giống như trước vẫn cảnh giới Phục Hổ như lúc vừa gia nhập vậy.
Tựa vào cây đại thụ, Hải Long nhắm hai mắt, cảm nhận được không khí trong rừng cây rất trong lành, hắn chậm rãi tiến vào mộng đẹp. Mấy ngày nay vì chạy trối chết, tinh thần của hắn quả thật có phần khẩn trương. Cho tới giờ khắc này hắn có cảm giác an toàn nên mới nằm ngủ. Tình hình kinh mạch trong cơ thể lại xuất hiện ở trước mắt hắn, trong cơ thể nguyên bản một hỗn hợp năng lượng màu vàng, sau khi hấp thu linh khí này đã chuyển dần sang màu lam, Hải Long tuy mơ hồ cảm giác được ba loại năng lượng cùng một chỗ có chút không ổn, nhưng vì không có cảm giác khác lạ nào, mà lúc này hắn lại đang chạy trốn, cho nên cũng không có quá để ý đến.
Ba cỗ năng lượng rắc rối này ở cùng một chỗ, chúng nó năng lượng lớn nhỏ cơ hồ giống nhau, cùng nhau lúc này không có bài xích, nhất là sau khi đưa vào luồng khí lưu màu lam cùng với màu xanh mà Hải Long tu luyện Thiên Tâm quyết hai luồng khí lưu này có vẻ như rất thân cận với nhau, hai cỗ năng lượng ở cùng một chỗ cùng nhau trong lúc tựa hồ có thể chuyển hóa.
Ở trong ba cỗ năng lượng đang lưu chuyển, Hải Long có thể cảm giác được năng lượng màu xanh là doThiên Tâm Quyết theo bản thân thúc dục mà hấp thu thiên địa linh khí, mà luồng khí lưu màu lam trong quá trình hấp thu đã nhận không ít năng lượng của Hộ Tâm Kính, luồng khí lưu màu vàng trực tiếp hấp thu từ Tiểu Thiết Côn, ba loại khí lưu đồng thời hấp thu năng lượng bất đồng, tuy rằng chúng không mạnh lên, nhưng làm cho Hải Long hiểu được rằng, trong cơ thể hắn tạp chất sớm đã được loại trừ, trong ba loại năng lượng kia kinh mạch đều phát sinh chuyển biến.
“Sàn sạt, sàn sạt”.
Tiếng động rất nhỏ làm Hải Long đang trong tu luyên tỉnh lại, hắn mở hai tròng mắt, hai mắt như có hàn quang lóe ra. Phía sau lưng áp vào đại thụ, thân thể bay thẳng lên trên, không có phát ra một tiếng động nào, cơ hồ là trong chớp mắt, hắn đã nằm yên trong đám cành lá tươi tốt trên cây đại thụ. Để khống chế ý niệm, hắn đem ba loại thuộc tính bất đồng tập trung trên tay, tùy thời có thể dùng Huyết Bát Quái ứng biến. Đồng thời, tay kia thì theo Càn Khôn Giới lấy ra Huyễn Long, ánh mắt chăm chú nhìn theo hướng phát ra âm thanh.
/65
|