Mấy ngày nay trên đường nam hạ Phạm Thiên cũng không đi quá nhanh. Ban ngày hắn đi được một quãng rồi đến chiều tối lại tìm nơi nghỉ ngơi.
Lý do là vì Phạm Thiên đang luyện chế một loại đan dược tên là Bão Nguyên Đan. Loại đan dược này vốn có tác dụng tu luyện khá giống Bồi Nguyên Đan nhưng dược lực lại mạnh mẽ hơn khá nhiều.
Bão Nguyên Đan cần sử dụng khá nhiều loại linh thảo thì Phạm Thiên đều có nhưng hắn đang nghiên cứu cách sử dụng máu rắn và mật rắn để làm phụ dược gia tăng hiệu quả tăng phúc công lực.
Máu dược xà nếu như chỉ cứ uống vào thì thật sự là quá phí phạm, thay vào đó đem nó luyện thành đan dược sẽ có hiệu quả hơn nhiều.
Phạm Thiên nâng cấp Chế Dược lên tới Cấp 3 thì cũng đồng nghĩa bản thân đã là Hoàng giai cao cấp Luyện Đan Sư nên muốn cải biến một loại đan dược cấp 3 cũng không phải quá khó khăn.
Có điều do loại đan dược mới được Phạm Thiên cải tạo ra không phải là đan dược xuất xứ từ thương thành hệ thống nên nó không được xếp vào giao diện chế tạo.
Điều đó có nghĩa là Phạm Thiên phải tự mình luyện chế Bão Nguyên Đan bằng phương pháp phổ thông.
- Cuối cùng cũng thành công, có điều luyện chế đan dược kiểu này tốn kém quá…
Phạm Thiên từ trước tới nay luôn sử dụng giao diện chế tạo để luyện chế đan dược nên không hiểu được sự khó khăn trong quá trình luyện đan.
Khó khăn mà hắn gặp phải không phải là từ thủ pháp luyện chế bởi vì khi Chế Dược tăng lên Cấp 3 Phạm Thiên nhận được không chỉ là kiến thức mà còn là kinh nghiệm đủ để hắn có thể luyện chế mọi loại đan dược cấp 3.
Thứ khiến Phạm Thiên phải mất thời gian đó là việc hắn không có một chiếc đan đỉnh tốt.
Chưa đạt tới Võ Linh Phạm Thiên phải tiến hành vẽ một trận pháp và sử dụng linh thạch để tạo ra Linh Hỏa.
Nhưng Linh Hỏa có uy lực mạnh hơn phàm hỏa rất nhiều, những loại đan lô thông thường ở thế giới này không thể chịu nổi nhiệt độ của Linh Hỏa mà nhanh chóng tan chảy.
Mặc dù Phạm Thiên đã tự mình luyện chế ra một chiếc đan lô nhưng những loại linh thiết mà hắn đang có không phù hợp để luyện chế đan đỉnh.
Loại linh thiết mà Phạm Thiên dùng để luyện chế đan đỉnh có sức chịu nhiệt không cao nên chỉ sau ba lần sử dụng là nó đã trở thành phế phẩm. Hắn đã phải thay tới 4 chiếc đan đỉnh để luyện chế được hơn 20 viên Bão Nguyên Đan này.
- Khi mình trở về nhất định phải tìm mua một chiếc đan đỉnh mới được.
Phạm Thiên nhìn chiếc bình ngọc chứa Bão Nguyên Đan thì thở dài.
Thu dọn những chiếc đan đỉnh bị hỏng xong thì Phạm Thiên bắt đầu lấy ra một viên Bão Nguyên Đan và ném vào trong miệng bắt đầu tu luyện.
Phạm Thiên cảm thấy Bão Nguyên Đan vừa tiến vào trong miệng hắn thì lập tức hóa thành một dòng dược dịch bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể hắn.
Nửa ngày sau Phạm Thiên thu công thì cảm thấy nội kình trong cơ thể mình được gia tăng rõ rệt.
- Hiệu quả của Bão Nguyên Đan còn cao hơn cả những gì mình mong đợi nữa. Nếu như dùng hết 20 viên Bão Nguyên Đan thì có lẽ công lực của mình sẽ được tăng thêm khoảng 10 năm.
Không nên cho rằng 10 năm công lực là ít. Với chất lượng nội kình tu luyện được từ địa cấp hạ phẩm công pháp thì 10 năm công lực của hắn có thể sánh ngang 20 thậm chí là 30 năm công lực của những võ giả tu luyện Huyền Cấp công pháp.
……
Phạm Thiên tạm dừng chân lại trong một tiểu trấn trong vòng 1 tuần để hấp thu toàn bộ dược lực trong 20 viên Bão Nguyên Đan.
Sau khi ổn định lại tu vi thì công lực của Phạm Thiên đã tăng thêm 12 năm đạt tới 49 năm công lực. Hắn cảm thấy mình giống như sắp sửa bước vào cảnh giới thất tinh Đại Võ Sư rồi.
Cũng đành chịu thôi, công lực gia tăng quá nhiều thì dù hắn đã cố đè nén việc tiến cấp nhưng nếu ép quá mức sẽ gây tổn thương đến thân thể.
Cảnh giới đối với Phạm Thiên bây giờ đã không còn quá quan trọng bởi vì dưới cảnh giới Võ Linh đã không còn có kẻ nào đủ khả năng đối đầu với hắn được nữa. Võ giả của Thiên Thế đại lục quá tập trung vào võ hồn nên trước khi đạt tới cảnh giới Võ Linh thì thực chất sức chiến đấu không cao hơn những người có cùng đẳng cấp tại thế giới phó bản là bao.
Nhưng dù công lực mạnh đến đâu nếu không vận dụng được võ hồn thì Phạm Thiên vẫn chỉ thuộc về tầng dưới chót của võ giả. Hắn càng ngày càng chờ mong tới ngày công lực mình đạt tới được 100 năm, lúc đó với nội kình hùng hậu Phạm Thiên có thể dễ dàng đả thông Nhâm Đốc nhị mạch khai thông Thiên Địa Chi Kiều bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Tiến vào Tiên Thiên thì thân thể và linh hồn có thể kết nối thành một thể từ đó nội kình sẽ dần chuyển thành hồn khí. Đó chính là Dung Hồn Cảnh hay còn được gọi là cảnh giới Võ Linh.
Tới Võ Linh võ giả mới thực sự đặt chân vào con đường võ đạo, có thể vận dụng võ hồn để tìm hiểu võ đạo.
Đã dùng hết Bão Nguyên Đan thì Phạm Thiên không còn trì hoãn thêm nữa mà tiếp tục lên đường tới Chung Nam Sơn.
Chiếc xe ngựa đặc chế của Phạm Thiên chạy theo hướng tây nam tiến về Thiểm Tây với tốc độ khá nhanh nhưng do đường núi rừng vòng vèo nên phải cần tới khoảng một tuần lễ mới tới được Chung Nam Sơn.
Vào ngày này Phạm Thiên thấy sắc trời đã gần tối nên mới quyết định dừng xe nghỉ ngơi.
Phạm Thiên đốt một đống lửa để chiếu sáng và buộc dây cương ngựa vào một cái cây để tránh nó chạy mất. Xe ngựa hắn mua khá là rộng rãi nên Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ cũng không cần phải ngủ trên đất mà có thể ngủ trong xe.
Phạm Thiên lấy từ trong hành trang ra một miếng thịt dê khá lớn và bắt đầu cắt thịt ra để nướng.
Dạo gần đây những món ăn như thịt nướng thì Phạm Thiên không còn sử dụng hệ thống để chế tạo nữa mà tự mình nấu nướng.
Lý do là việc nấu nướng giúp hắn giết thời gian bởi vào thời đại này ban đêm không có việc gì làm rất nhàm chán.
Dù sao Phạm Thiên chỉ cần cho thêm Gia Vị Ngon vào là vị đạo của nó sẽ không thay đổi nhiều chỉ là hiệu quả buff sẽ bị giảm xuống mà thôi.
Có điều hiện nay Phạm Thiên không có ý định chiến đấu với ai thêm việc trong phó bản này chẳng có mấy người là đối thủ của hắn nên buff từ đồ ăn do hệ thống chế tạo cũng không quá cần thiết.
- Thịt sắp chín rồi!
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ ngồi bên cạnh Phạm Thiên nhìn chằm chằm vào mấy miếng thịt nướng trên đống lửa. Hoàng Dung dù tài nấu nướng rất cao nhưng đồ ăn do nàng làm ra vị đạo vẫn không thể bằng được đồ ăn do một vị trù sư cấp 3 cộng thêm Gia Vị Ngon tăng phúc được.
Tất nhiên có rất nhiều món ăn đặc sắc Phạm Thiên không biết làm vẫn hay được Hoàng Dung làm cho hắn ăn.
Phạm Thiên thấy thịt chín định lấy xuống chia ra thì bỗng nhiên hắn nghe thấy động tĩnh khác thường.
Có cao thủ!!
Phạm Thiên lập tức đề cao cảnh giác nhưng ngay vào lúc này hắn lại nghe thấy một giọng nói vang lên:
- Xé làm bốn, nhường ta một phần nào!!
Câu nói này mặc dù lạ nhưng vào tai Phạm Thiên lại hết sức quen thuộc. Cách xuất hiện cũng kiểu ăn nói này làm cho Phạm Thiên nhớ tới một người.
Quả nhiên Phạm Thiên vừa ngẩng đầu lên thì liền thấy một người khất cái trung niên ăn mặc quần áo rách rưới nhưng lại rất sạch sẽ tay cầm lục trúc bổng bên hông treo hồng hồ lô đang chạy như bay tới. Phạm Thiên có thể nhìn thấy rõ trên bàn tay phải của hắn cụt mất một ngón.
Hồng Thất Công
Đẳng cấp: 36
Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công!!
Phạm Thiên không nghĩ rằng mình sẽ gặp được Hồng Thất Công ở nơi này. Hắn cho rằng mình và ông ta sẽ không có nhiều giao thiệp với nhau lắm nhưng không ngờ vận mệnh lại đẩy đưa Hồng Thất Công tới trước mặt mình.
Hồng Thất Công thản nhiên ngồi xuống lấy chiếc hồ lô sau lưng mở ra uống một ngụm rồi nói:
- Hà hà!! Quả nhiên lão khất cái ta cách xa cả dặm đã ngửi thấy mùi đồ ăn ngon tới đây đã có lộc ăn rồi.
Phạm Thiên nhìn thấy Hồng Thất Công ngồi xuống chờ ăn thì cũng liền dùng Hàn Thiết Chủy Thủ xẻ miếng thịt cừu nướng ra làm bốn và giao một phần cho hắn.
- Được Thất Công khen ngợi như vậy thì lý nào ta lại không mời ngài thưởng thức tài nghệ của mình chứ?
Hồng Thất Công thấy Phạm Thiên nhận ra mình thì cũng không quá kinh ngạc bởi vì tạo hình của hắn quá dễ nhận biết.
Ai trong thiên hạ mà không biết tới Bắc Cái, người trong võ lâm chỉ cần để ý một chút là đã có thể nhận ra Hồng Thất Công rồi.
Hồng Thất Công thấy Phạm Thiên đưa miếng thịt cừu nướng tới thì liền giật lấy bắt đầu ăn và luôn miệng khen ngợi.
- Ngon quá! Sao thịt cừu lại có thể ngon đến vậy, hương vị này quả thực không thuộc về nhân gian.
Hồng Thất Công thưởng thức đủ loại món ngon trên đời thì vị giác cực kỳ bén nhạy. Hắn nhận ra loại hương vị trong miếng thịt cừu này không phải đến từ bất kỳ loại gia vị nào mà mình biết. Giống như đây là một vị đạo mà vốn không thể xuất hiện ở trên đời vậy.
- Tiểu tử ngươi rốt cuộc là làm thế nào mới khiến cho món thịt cừu có vị như thế?
Thấy Hồng Thất Công hỏi thì Phạm Thiên chỉ cười mà không nói.
- ------☆☆☆☆-------
Lý do là vì Phạm Thiên đang luyện chế một loại đan dược tên là Bão Nguyên Đan. Loại đan dược này vốn có tác dụng tu luyện khá giống Bồi Nguyên Đan nhưng dược lực lại mạnh mẽ hơn khá nhiều.
Bão Nguyên Đan cần sử dụng khá nhiều loại linh thảo thì Phạm Thiên đều có nhưng hắn đang nghiên cứu cách sử dụng máu rắn và mật rắn để làm phụ dược gia tăng hiệu quả tăng phúc công lực.
Máu dược xà nếu như chỉ cứ uống vào thì thật sự là quá phí phạm, thay vào đó đem nó luyện thành đan dược sẽ có hiệu quả hơn nhiều.
Phạm Thiên nâng cấp Chế Dược lên tới Cấp 3 thì cũng đồng nghĩa bản thân đã là Hoàng giai cao cấp Luyện Đan Sư nên muốn cải biến một loại đan dược cấp 3 cũng không phải quá khó khăn.
Có điều do loại đan dược mới được Phạm Thiên cải tạo ra không phải là đan dược xuất xứ từ thương thành hệ thống nên nó không được xếp vào giao diện chế tạo.
Điều đó có nghĩa là Phạm Thiên phải tự mình luyện chế Bão Nguyên Đan bằng phương pháp phổ thông.
- Cuối cùng cũng thành công, có điều luyện chế đan dược kiểu này tốn kém quá…
Phạm Thiên từ trước tới nay luôn sử dụng giao diện chế tạo để luyện chế đan dược nên không hiểu được sự khó khăn trong quá trình luyện đan.
Khó khăn mà hắn gặp phải không phải là từ thủ pháp luyện chế bởi vì khi Chế Dược tăng lên Cấp 3 Phạm Thiên nhận được không chỉ là kiến thức mà còn là kinh nghiệm đủ để hắn có thể luyện chế mọi loại đan dược cấp 3.
Thứ khiến Phạm Thiên phải mất thời gian đó là việc hắn không có một chiếc đan đỉnh tốt.
Chưa đạt tới Võ Linh Phạm Thiên phải tiến hành vẽ một trận pháp và sử dụng linh thạch để tạo ra Linh Hỏa.
Nhưng Linh Hỏa có uy lực mạnh hơn phàm hỏa rất nhiều, những loại đan lô thông thường ở thế giới này không thể chịu nổi nhiệt độ của Linh Hỏa mà nhanh chóng tan chảy.
Mặc dù Phạm Thiên đã tự mình luyện chế ra một chiếc đan lô nhưng những loại linh thiết mà hắn đang có không phù hợp để luyện chế đan đỉnh.
Loại linh thiết mà Phạm Thiên dùng để luyện chế đan đỉnh có sức chịu nhiệt không cao nên chỉ sau ba lần sử dụng là nó đã trở thành phế phẩm. Hắn đã phải thay tới 4 chiếc đan đỉnh để luyện chế được hơn 20 viên Bão Nguyên Đan này.
- Khi mình trở về nhất định phải tìm mua một chiếc đan đỉnh mới được.
Phạm Thiên nhìn chiếc bình ngọc chứa Bão Nguyên Đan thì thở dài.
Thu dọn những chiếc đan đỉnh bị hỏng xong thì Phạm Thiên bắt đầu lấy ra một viên Bão Nguyên Đan và ném vào trong miệng bắt đầu tu luyện.
Phạm Thiên cảm thấy Bão Nguyên Đan vừa tiến vào trong miệng hắn thì lập tức hóa thành một dòng dược dịch bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể hắn.
Nửa ngày sau Phạm Thiên thu công thì cảm thấy nội kình trong cơ thể mình được gia tăng rõ rệt.
- Hiệu quả của Bão Nguyên Đan còn cao hơn cả những gì mình mong đợi nữa. Nếu như dùng hết 20 viên Bão Nguyên Đan thì có lẽ công lực của mình sẽ được tăng thêm khoảng 10 năm.
Không nên cho rằng 10 năm công lực là ít. Với chất lượng nội kình tu luyện được từ địa cấp hạ phẩm công pháp thì 10 năm công lực của hắn có thể sánh ngang 20 thậm chí là 30 năm công lực của những võ giả tu luyện Huyền Cấp công pháp.
……
Phạm Thiên tạm dừng chân lại trong một tiểu trấn trong vòng 1 tuần để hấp thu toàn bộ dược lực trong 20 viên Bão Nguyên Đan.
Sau khi ổn định lại tu vi thì công lực của Phạm Thiên đã tăng thêm 12 năm đạt tới 49 năm công lực. Hắn cảm thấy mình giống như sắp sửa bước vào cảnh giới thất tinh Đại Võ Sư rồi.
Cũng đành chịu thôi, công lực gia tăng quá nhiều thì dù hắn đã cố đè nén việc tiến cấp nhưng nếu ép quá mức sẽ gây tổn thương đến thân thể.
Cảnh giới đối với Phạm Thiên bây giờ đã không còn quá quan trọng bởi vì dưới cảnh giới Võ Linh đã không còn có kẻ nào đủ khả năng đối đầu với hắn được nữa. Võ giả của Thiên Thế đại lục quá tập trung vào võ hồn nên trước khi đạt tới cảnh giới Võ Linh thì thực chất sức chiến đấu không cao hơn những người có cùng đẳng cấp tại thế giới phó bản là bao.
Nhưng dù công lực mạnh đến đâu nếu không vận dụng được võ hồn thì Phạm Thiên vẫn chỉ thuộc về tầng dưới chót của võ giả. Hắn càng ngày càng chờ mong tới ngày công lực mình đạt tới được 100 năm, lúc đó với nội kình hùng hậu Phạm Thiên có thể dễ dàng đả thông Nhâm Đốc nhị mạch khai thông Thiên Địa Chi Kiều bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Tiến vào Tiên Thiên thì thân thể và linh hồn có thể kết nối thành một thể từ đó nội kình sẽ dần chuyển thành hồn khí. Đó chính là Dung Hồn Cảnh hay còn được gọi là cảnh giới Võ Linh.
Tới Võ Linh võ giả mới thực sự đặt chân vào con đường võ đạo, có thể vận dụng võ hồn để tìm hiểu võ đạo.
Đã dùng hết Bão Nguyên Đan thì Phạm Thiên không còn trì hoãn thêm nữa mà tiếp tục lên đường tới Chung Nam Sơn.
Chiếc xe ngựa đặc chế của Phạm Thiên chạy theo hướng tây nam tiến về Thiểm Tây với tốc độ khá nhanh nhưng do đường núi rừng vòng vèo nên phải cần tới khoảng một tuần lễ mới tới được Chung Nam Sơn.
Vào ngày này Phạm Thiên thấy sắc trời đã gần tối nên mới quyết định dừng xe nghỉ ngơi.
Phạm Thiên đốt một đống lửa để chiếu sáng và buộc dây cương ngựa vào một cái cây để tránh nó chạy mất. Xe ngựa hắn mua khá là rộng rãi nên Hoàng Dung cùng Mục Niệm Từ cũng không cần phải ngủ trên đất mà có thể ngủ trong xe.
Phạm Thiên lấy từ trong hành trang ra một miếng thịt dê khá lớn và bắt đầu cắt thịt ra để nướng.
Dạo gần đây những món ăn như thịt nướng thì Phạm Thiên không còn sử dụng hệ thống để chế tạo nữa mà tự mình nấu nướng.
Lý do là việc nấu nướng giúp hắn giết thời gian bởi vào thời đại này ban đêm không có việc gì làm rất nhàm chán.
Dù sao Phạm Thiên chỉ cần cho thêm Gia Vị Ngon vào là vị đạo của nó sẽ không thay đổi nhiều chỉ là hiệu quả buff sẽ bị giảm xuống mà thôi.
Có điều hiện nay Phạm Thiên không có ý định chiến đấu với ai thêm việc trong phó bản này chẳng có mấy người là đối thủ của hắn nên buff từ đồ ăn do hệ thống chế tạo cũng không quá cần thiết.
- Thịt sắp chín rồi!
Hoàng Dung và Mục Niệm Từ ngồi bên cạnh Phạm Thiên nhìn chằm chằm vào mấy miếng thịt nướng trên đống lửa. Hoàng Dung dù tài nấu nướng rất cao nhưng đồ ăn do nàng làm ra vị đạo vẫn không thể bằng được đồ ăn do một vị trù sư cấp 3 cộng thêm Gia Vị Ngon tăng phúc được.
Tất nhiên có rất nhiều món ăn đặc sắc Phạm Thiên không biết làm vẫn hay được Hoàng Dung làm cho hắn ăn.
Phạm Thiên thấy thịt chín định lấy xuống chia ra thì bỗng nhiên hắn nghe thấy động tĩnh khác thường.
Có cao thủ!!
Phạm Thiên lập tức đề cao cảnh giác nhưng ngay vào lúc này hắn lại nghe thấy một giọng nói vang lên:
- Xé làm bốn, nhường ta một phần nào!!
Câu nói này mặc dù lạ nhưng vào tai Phạm Thiên lại hết sức quen thuộc. Cách xuất hiện cũng kiểu ăn nói này làm cho Phạm Thiên nhớ tới một người.
Quả nhiên Phạm Thiên vừa ngẩng đầu lên thì liền thấy một người khất cái trung niên ăn mặc quần áo rách rưới nhưng lại rất sạch sẽ tay cầm lục trúc bổng bên hông treo hồng hồ lô đang chạy như bay tới. Phạm Thiên có thể nhìn thấy rõ trên bàn tay phải của hắn cụt mất một ngón.
Hồng Thất Công
Đẳng cấp: 36
Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công!!
Phạm Thiên không nghĩ rằng mình sẽ gặp được Hồng Thất Công ở nơi này. Hắn cho rằng mình và ông ta sẽ không có nhiều giao thiệp với nhau lắm nhưng không ngờ vận mệnh lại đẩy đưa Hồng Thất Công tới trước mặt mình.
Hồng Thất Công thản nhiên ngồi xuống lấy chiếc hồ lô sau lưng mở ra uống một ngụm rồi nói:
- Hà hà!! Quả nhiên lão khất cái ta cách xa cả dặm đã ngửi thấy mùi đồ ăn ngon tới đây đã có lộc ăn rồi.
Phạm Thiên nhìn thấy Hồng Thất Công ngồi xuống chờ ăn thì cũng liền dùng Hàn Thiết Chủy Thủ xẻ miếng thịt cừu nướng ra làm bốn và giao một phần cho hắn.
- Được Thất Công khen ngợi như vậy thì lý nào ta lại không mời ngài thưởng thức tài nghệ của mình chứ?
Hồng Thất Công thấy Phạm Thiên nhận ra mình thì cũng không quá kinh ngạc bởi vì tạo hình của hắn quá dễ nhận biết.
Ai trong thiên hạ mà không biết tới Bắc Cái, người trong võ lâm chỉ cần để ý một chút là đã có thể nhận ra Hồng Thất Công rồi.
Hồng Thất Công thấy Phạm Thiên đưa miếng thịt cừu nướng tới thì liền giật lấy bắt đầu ăn và luôn miệng khen ngợi.
- Ngon quá! Sao thịt cừu lại có thể ngon đến vậy, hương vị này quả thực không thuộc về nhân gian.
Hồng Thất Công thưởng thức đủ loại món ngon trên đời thì vị giác cực kỳ bén nhạy. Hắn nhận ra loại hương vị trong miếng thịt cừu này không phải đến từ bất kỳ loại gia vị nào mà mình biết. Giống như đây là một vị đạo mà vốn không thể xuất hiện ở trên đời vậy.
- Tiểu tử ngươi rốt cuộc là làm thế nào mới khiến cho món thịt cừu có vị như thế?
Thấy Hồng Thất Công hỏi thì Phạm Thiên chỉ cười mà không nói.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|