Phạm Thiên không nói thì Hồng Thất Công cũng không hỏi nữa mà tập trung vào tiêu diệt miếng thịt trên tay mình.
- Đồ ăn của tiểu tử ngươi không chỉ ngon mà ăn vào còn no bụng nữa. Lão khiếu hóa ta sức ăn bằng mấy người bình thường vậy mà mới ăn một miếng thịt đã lưng lửng bụng rồi.
Miếng thịt này Phạm Thiên tự tay làm nên không có hiệu quả buff như đồ ăn hệ thống làm nhưng nhờ vào Gia Vị Ngon nên nó vẫn hơn xa đồ ăn thường.
Miếng thịt chủ yếu mang theo hiệu quả no nê và gia tăng thể lực nên Hồng Thất Công chỉ mới ăn một chút đã thấy no nê như vậy.
- Lão khiếu hóa tới đây xin ăn thì định chỉ tặng tiểu tử ngươi một ít đồ chơi nhỏ nhưng không ngờ ta lại có cơ hội được thưởng thức nhân gian mỹ vị như vậy nếu như chỉ tặng mấy thứ tầm thường thì có vẻ hạ thấp giá trị của chúng quá. Nhìn mấy tiểu oa nhi các ngươi đều là người luyện võ vậy thì để cho ta chỉ dạy các ngươi vài chiêu vậy.
Phạm Thiên nghe vậy thì lắc đầu nói:
- Thất Công có ý tốt ta xin nhận nhưng võ công mà ngươi định dạy đối với ta chỉ là vô dụng, những tuyệt học thật sự ngươi lại không muốn dạy nên ta nghĩ bỏ đi thì hơn.
Hồng Thất Công thấy mình có ý tốt muốn chỉ giáo cho mấy tên nhóc này mà chúng lại từ chối thì trong lòng hắn thầm bực mình. Thử hỏi trên đời này có bao nhiêu người muốn được Hồng Thất Công hắn chỉ dạy mà còn không được vậy mà bây giờ tên tiểu tử trước mặt này lại từ chối.
- Thất Công có thể không tin nhưng quả thật võ công ngươi chịu dạy trong mắt ta vốn dĩ chỉ là thứ ngoại công tầm thường mà thôi.
Lúc này Hoàng Dung bỗng nhiên lên tiếng:
- Thiên ca ca không hề nói khoác đâu, riêng võ học của hắn dạy cho ta và Mục tỷ tỷ đã mạnh hơn hẳn mấy thứ võ mà ngươi định dạy rồi nên Thất Công không cần tự khiến mình mất mặt đâu.
Bị Hoàng Dung nói khích thì Hồng Thất Công liền trừng mắt phì phò nói:
- Ta không tin! Đám nhóc các ngươi cộng hết tuổi lại còn không lớn bằng ta thì có thể học được võ công gì cao siêu cơ chứ.
Hoàng Dung lúc này mới giảo hoạt cười nói:
- Vậy Thất Công có dám đánh cược với ta không?
Hồng Thất Công hỏi:
- Tiểu nha đầu ngươi muốn đánh cược cái gì?
Hoàng Dung đáp:
- Bây giờ ta và Mục tỷ tỷ sẽ thay nhau thì triển một loại võ công cho Thất Công xem, nếu như ngài cho rằng loại võ công đó không bằng võ công ngài định dạy cho ta thì chúng ta thua. Còn nếu ngược lại thì chúng ta thắng, ngài có dám cược không?
Hồng Thất Công liền vỗ đùi nói:
- Có gì không dám!!
Hoàng Dung lúc này mới nói:
- Có điều đánh cược thì phải có tiền đặt cược, nếu như ngài thua, ngài phải dạy cho chúng ta loại võ công lợi hại nhất mà ngài biết.
Hoàng Dung vừa để lộ đuôi cao thì Hồng Thất Công liền lập tức tỉnh táo lại. Võ công tuyệt học của hắn đều là võ công bất truyền của Cái Bang đâu thể đem ra để làm vật đánh cược được.
Hồng Thất Công liền nói:
- Vậy nếu các ngươi thua thì sao?
Hoàng Dung đáp:
- Nếu thua chúng ta sẽ dạy lại võ công lợi hại nhất của chúng ta cho ngươi.
Hồng Thất Công lắc đầu:
- Võ công của ngươi nếu không bằng võ công ta định dạy thì học rồi cũng có ích gì. Như vậy đi, nếu như ngươi thua thì tên tiểu tử này phải đi theo làm đồ ăn cho ta trong vòng 1 năm.
Lúc này Phạm Thiên mới lại lên tiếng:
- Được, nhất trí như vậy đi.
Phạm Thiên thấy Hoàng Dung nhanh như vậy đã dụ dỗ được Hồng Thất Công thì trong lòng khen ngợi sự thông minh của nàng. Phạm Thiên chỉ mới nói vài câu thôi mà nàng đã đoán ra ý định của hắn rồi.
- Được, vậy thì Thất Công xem ta đây!
Hoàng Dung vừa nói xong thì liền đưa hai tay lên tạo hình trảo thủ và bắt đầu thi triển Cửu Âm Thần Trảo.
Mấy ngày trước Phạm Thiên đã dùng thịt con dược xà để làm canh rắn cho Hoàng Dung và Mục Niệm Từ ăn nên công lực của cả hai cũng được tăng lên không ít. Cùng với việc Hoàng Dung từ nhỏ được Hoàng Dược Sư truyền thụ võ học nên căn cơ không kém vì thế đã lính ngộ được võ công trong Cửu Âm Chân Kinh.
Hồng Thất Công thấy nàng thi triển ra Cửu Âm Thần Trảo thì sắc mặt liền biến đổi trở nên âm trầm.
Sau khi diễn luyện một lần xong thì Hoàng Dung liền thu công và nói:
- Thất Công cảm thấy môn võ công này của ta thế nào?
Hồng Thât Công liền nghiêm mặt nói:
- Các ngươi có quan hệ gì với Thiết thi Mai Siêu Phong!
Phạm Thiên biết Hồng Thất Công đã sớm nhận ra lai lịch của Cửu Âm Thần Trảo nên liền thay Hoàng Dung đáp:
- Chúng ta chưa từng gặp Thiết thi Mai Siêu Phong lần nào hết, Cửu Âm Thần Trảo mà nàng vừa thi triển là do ta dạy. Mai Siêu Phong mặc dù cũng học được loại võ công này nhưng do không có nội công phối hợp nên ngược lại đem đạo gia võ học luyện thành tà công.
Hồng Thất Công kinh ngạc:
- Nội công phối hợp? Ý ngươi là… Cửu Âm Chân Kinh!?
Hoàng Dung đắc ý gật đầu:
- Võ công mà Thiên ca ca dạy cho ta và Mục tỷ tỷ chính là Cửu Âm Chân Kinh. Hơn nữa đó còn chưa phải là võ công lợi hại nhất của hắn, chỉ là chúng ta chưa đủ khả năng để học tuyệt học khác mà thôi.
Hồng Thất Công lập tức nghẹn họng trân trối. Võ công mà hắn định dạy cho mấy đứa nhóc này là Tiêu Dao Du quyền pháp không thể nào sánh bằng được với Cửu Âm Chân Kinh.
Nhưng cho dù bây giờ Hồng Thất Công có nói dối thì cũng không thể được. Những loại võ công có thể sánh ngang được với võ công bên trong Cửu Âm Chân Kinh thì chỉ có Hàng Long Thập Bát Chưởng và Đả Cẩu Bổng Pháp mà thôi.
Nhưng Đả Cẩu Bổng Pháp là võ học chỉ được phép truyền lại cho bang chủ Cái Bang nên không thể lấy ra lừa gạt còn Hàng Long Thập Bát Chưởng thì cũng rất miễn cưỡng.
- Thôi được rồi, đám tiểu oa nhi các ngươi thắng rồi.
Hồng Thất Công làm người khẳng khái, dám chơi dám chịu. Hắn tuyệt đối không phải kẻ sẽ nuốt lời.
- Sở học của Hồng Thất Công ta có hai môn, một là Hàng Long Thập Bát Chương còn môn còn lại là Đả Cẩu Bổng Pháp. Riêng Đả Cẩu Bổng Pháp chỉ được truyền lại cho bang chủ Cái Bang nên ta sẽ không truyền dạy nên chỉ còn Hàng Long Thập Bát Chưởng mà thôi.
Phạm Thiên nói:
- Nếu nói tới Hàng Long Thập Bát Chưởng thì có lẽ không cần tới Thất Công truyền thụ thì ta cũng đã học được toàn bộ rồi.
Phạm Thiên vừa nói thế thì Hồng Thất Công lại càng kinh ngạc.
- Không thể nào! Mặc dù Hàng Long Thập Bát Chưởng được truyền dạy rộng rãi trong Cái Bang nhưng chỉ có một vài chiêu mà thôi. Trong Cái bang chỉ có mình ta mới biết được Hàng Long Thập Bát Chưởng hoàn chỉnh.
Phạm Thiên liền đứng dậy và tiến ra một khu đất trống rồi bắt đầu diễn luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng. Phối hợp với nội kình hùng hậu và lực đạo kinh người luyện được từ Càn Khôn Đại Na Di thì Hàng Long Chưởng của hắn khi thi triển ra có uy thế cực kỳ kinh người.
Ngay cả Hồng Thất Công cũng phải cảm thấy mình luyện võ mấy chục năm và Hàng Long Thập Bát Chưởng thi triển ra uy thế còn không bằng nổi Phạm Hiên.
Điều khiến Hồng Thất Công nghi ngờ nhất chính là từ đâu mà hắn biết được Hàng Long Thập Bát Chưởng. Lúc này Phạm Thiên bỗng hiên hóa chưởng thành chỉ.
- Nhất Dương Chỉ!!!
Hồng Thất Công làm sao lại không nhận ra võ công của Nam Đế Đoàn Trí Hưng được.
- Thất Công hẳn có biết trăm năm trước đây vào thời Bắc Tống quý bang có một vị bang chủ tên là Kiều Phong có một vị huynh đệ kết bái là Đoàn Dự cũng chính là hoàng đế của Đại Lý quốc. Nhưng không biết là ngoại trừ hai người đó ra còn có một người thứ ba cũng đã cùng kết bái huynh đệ với hai người kia, kẻ đó tên là Hư Trúc.
Phạm Thiên liền biên diễn ra một câu chuyện khiến cho Hồng Thất Công tin rằng mình là truyền nhân của ba huynh đệ Kiều Phong, Hư Trúc và Đoàn Dự nên mới biết được Hàng Long Thập Bát Chưởng và Nhất Dương Chỉ.
- Ta biết Đả Cẩu Bổng Pháp là tuyệt học bất truyền của Cái Bang nên không dám mạo muội yêu cầu Thất Công truyền dạy mà ta chỉ muốn cùng ngươi luận bàn võ học một chút thôi.
Phạm Thiên nói xong thì liền giả bộ đi về phía xe ngựa lấy xuống một cây thiết côn bình thường và đứng nhìn Hồng Thất Công.
Phạm Thiên cầm thiết côn trong tay thì trong lòng chờ mong được quan sát Đả Cẩu Bổng Pháp trong tay Hồng Thất Công. Môn bổng pháp đánh chó này có tổng cộng 36 thức dựa trên bát tự quyết mỗi một chiêu một thức lại biến hóa không ngừng trái ngược hẳn với Hàng Long Thập Bát Chưởng là loại võ công dĩ lực phá xảo đơn giản mà hiệu quả.
Võ học của Thiên Thế đại lục có hầu hết đều thiên hướng về uy lực bởi vì càng đi lên cảnh giới cao hơn thì thứ được sử dụng trong chiến đấu là sức phá hoại.
Đối mặt với một đòn tấn công có thể bao phủ nguyên cả một tòa thành thì dù kỹ xảo của ngươi có cao tới đâu, biến chiêu có tinh diệu thế nào nhưng cảnh giới không bằng thì cũng chỉ có thể ôm hận mà thôi.
Thứ mà Phạm Thiên theo đuổi cũng chính là nội kình hùng hậu, là sát thương mạnh mẽ. Hắn muốn đấu với Hồng Thất Công để tự sửa đổi yếu điểm của mình chứ không có ý định học Đả Cẩu Bổng Pháp.
- ------☆☆☆☆-------
- Đồ ăn của tiểu tử ngươi không chỉ ngon mà ăn vào còn no bụng nữa. Lão khiếu hóa ta sức ăn bằng mấy người bình thường vậy mà mới ăn một miếng thịt đã lưng lửng bụng rồi.
Miếng thịt này Phạm Thiên tự tay làm nên không có hiệu quả buff như đồ ăn hệ thống làm nhưng nhờ vào Gia Vị Ngon nên nó vẫn hơn xa đồ ăn thường.
Miếng thịt chủ yếu mang theo hiệu quả no nê và gia tăng thể lực nên Hồng Thất Công chỉ mới ăn một chút đã thấy no nê như vậy.
- Lão khiếu hóa tới đây xin ăn thì định chỉ tặng tiểu tử ngươi một ít đồ chơi nhỏ nhưng không ngờ ta lại có cơ hội được thưởng thức nhân gian mỹ vị như vậy nếu như chỉ tặng mấy thứ tầm thường thì có vẻ hạ thấp giá trị của chúng quá. Nhìn mấy tiểu oa nhi các ngươi đều là người luyện võ vậy thì để cho ta chỉ dạy các ngươi vài chiêu vậy.
Phạm Thiên nghe vậy thì lắc đầu nói:
- Thất Công có ý tốt ta xin nhận nhưng võ công mà ngươi định dạy đối với ta chỉ là vô dụng, những tuyệt học thật sự ngươi lại không muốn dạy nên ta nghĩ bỏ đi thì hơn.
Hồng Thất Công thấy mình có ý tốt muốn chỉ giáo cho mấy tên nhóc này mà chúng lại từ chối thì trong lòng hắn thầm bực mình. Thử hỏi trên đời này có bao nhiêu người muốn được Hồng Thất Công hắn chỉ dạy mà còn không được vậy mà bây giờ tên tiểu tử trước mặt này lại từ chối.
- Thất Công có thể không tin nhưng quả thật võ công ngươi chịu dạy trong mắt ta vốn dĩ chỉ là thứ ngoại công tầm thường mà thôi.
Lúc này Hoàng Dung bỗng nhiên lên tiếng:
- Thiên ca ca không hề nói khoác đâu, riêng võ học của hắn dạy cho ta và Mục tỷ tỷ đã mạnh hơn hẳn mấy thứ võ mà ngươi định dạy rồi nên Thất Công không cần tự khiến mình mất mặt đâu.
Bị Hoàng Dung nói khích thì Hồng Thất Công liền trừng mắt phì phò nói:
- Ta không tin! Đám nhóc các ngươi cộng hết tuổi lại còn không lớn bằng ta thì có thể học được võ công gì cao siêu cơ chứ.
Hoàng Dung lúc này mới giảo hoạt cười nói:
- Vậy Thất Công có dám đánh cược với ta không?
Hồng Thất Công hỏi:
- Tiểu nha đầu ngươi muốn đánh cược cái gì?
Hoàng Dung đáp:
- Bây giờ ta và Mục tỷ tỷ sẽ thay nhau thì triển một loại võ công cho Thất Công xem, nếu như ngài cho rằng loại võ công đó không bằng võ công ngài định dạy cho ta thì chúng ta thua. Còn nếu ngược lại thì chúng ta thắng, ngài có dám cược không?
Hồng Thất Công liền vỗ đùi nói:
- Có gì không dám!!
Hoàng Dung lúc này mới nói:
- Có điều đánh cược thì phải có tiền đặt cược, nếu như ngài thua, ngài phải dạy cho chúng ta loại võ công lợi hại nhất mà ngài biết.
Hoàng Dung vừa để lộ đuôi cao thì Hồng Thất Công liền lập tức tỉnh táo lại. Võ công tuyệt học của hắn đều là võ công bất truyền của Cái Bang đâu thể đem ra để làm vật đánh cược được.
Hồng Thất Công liền nói:
- Vậy nếu các ngươi thua thì sao?
Hoàng Dung đáp:
- Nếu thua chúng ta sẽ dạy lại võ công lợi hại nhất của chúng ta cho ngươi.
Hồng Thất Công lắc đầu:
- Võ công của ngươi nếu không bằng võ công ta định dạy thì học rồi cũng có ích gì. Như vậy đi, nếu như ngươi thua thì tên tiểu tử này phải đi theo làm đồ ăn cho ta trong vòng 1 năm.
Lúc này Phạm Thiên mới lại lên tiếng:
- Được, nhất trí như vậy đi.
Phạm Thiên thấy Hoàng Dung nhanh như vậy đã dụ dỗ được Hồng Thất Công thì trong lòng khen ngợi sự thông minh của nàng. Phạm Thiên chỉ mới nói vài câu thôi mà nàng đã đoán ra ý định của hắn rồi.
- Được, vậy thì Thất Công xem ta đây!
Hoàng Dung vừa nói xong thì liền đưa hai tay lên tạo hình trảo thủ và bắt đầu thi triển Cửu Âm Thần Trảo.
Mấy ngày trước Phạm Thiên đã dùng thịt con dược xà để làm canh rắn cho Hoàng Dung và Mục Niệm Từ ăn nên công lực của cả hai cũng được tăng lên không ít. Cùng với việc Hoàng Dung từ nhỏ được Hoàng Dược Sư truyền thụ võ học nên căn cơ không kém vì thế đã lính ngộ được võ công trong Cửu Âm Chân Kinh.
Hồng Thất Công thấy nàng thi triển ra Cửu Âm Thần Trảo thì sắc mặt liền biến đổi trở nên âm trầm.
Sau khi diễn luyện một lần xong thì Hoàng Dung liền thu công và nói:
- Thất Công cảm thấy môn võ công này của ta thế nào?
Hồng Thât Công liền nghiêm mặt nói:
- Các ngươi có quan hệ gì với Thiết thi Mai Siêu Phong!
Phạm Thiên biết Hồng Thất Công đã sớm nhận ra lai lịch của Cửu Âm Thần Trảo nên liền thay Hoàng Dung đáp:
- Chúng ta chưa từng gặp Thiết thi Mai Siêu Phong lần nào hết, Cửu Âm Thần Trảo mà nàng vừa thi triển là do ta dạy. Mai Siêu Phong mặc dù cũng học được loại võ công này nhưng do không có nội công phối hợp nên ngược lại đem đạo gia võ học luyện thành tà công.
Hồng Thất Công kinh ngạc:
- Nội công phối hợp? Ý ngươi là… Cửu Âm Chân Kinh!?
Hoàng Dung đắc ý gật đầu:
- Võ công mà Thiên ca ca dạy cho ta và Mục tỷ tỷ chính là Cửu Âm Chân Kinh. Hơn nữa đó còn chưa phải là võ công lợi hại nhất của hắn, chỉ là chúng ta chưa đủ khả năng để học tuyệt học khác mà thôi.
Hồng Thất Công lập tức nghẹn họng trân trối. Võ công mà hắn định dạy cho mấy đứa nhóc này là Tiêu Dao Du quyền pháp không thể nào sánh bằng được với Cửu Âm Chân Kinh.
Nhưng cho dù bây giờ Hồng Thất Công có nói dối thì cũng không thể được. Những loại võ công có thể sánh ngang được với võ công bên trong Cửu Âm Chân Kinh thì chỉ có Hàng Long Thập Bát Chưởng và Đả Cẩu Bổng Pháp mà thôi.
Nhưng Đả Cẩu Bổng Pháp là võ học chỉ được phép truyền lại cho bang chủ Cái Bang nên không thể lấy ra lừa gạt còn Hàng Long Thập Bát Chưởng thì cũng rất miễn cưỡng.
- Thôi được rồi, đám tiểu oa nhi các ngươi thắng rồi.
Hồng Thất Công làm người khẳng khái, dám chơi dám chịu. Hắn tuyệt đối không phải kẻ sẽ nuốt lời.
- Sở học của Hồng Thất Công ta có hai môn, một là Hàng Long Thập Bát Chương còn môn còn lại là Đả Cẩu Bổng Pháp. Riêng Đả Cẩu Bổng Pháp chỉ được truyền lại cho bang chủ Cái Bang nên ta sẽ không truyền dạy nên chỉ còn Hàng Long Thập Bát Chưởng mà thôi.
Phạm Thiên nói:
- Nếu nói tới Hàng Long Thập Bát Chưởng thì có lẽ không cần tới Thất Công truyền thụ thì ta cũng đã học được toàn bộ rồi.
Phạm Thiên vừa nói thế thì Hồng Thất Công lại càng kinh ngạc.
- Không thể nào! Mặc dù Hàng Long Thập Bát Chưởng được truyền dạy rộng rãi trong Cái Bang nhưng chỉ có một vài chiêu mà thôi. Trong Cái bang chỉ có mình ta mới biết được Hàng Long Thập Bát Chưởng hoàn chỉnh.
Phạm Thiên liền đứng dậy và tiến ra một khu đất trống rồi bắt đầu diễn luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng. Phối hợp với nội kình hùng hậu và lực đạo kinh người luyện được từ Càn Khôn Đại Na Di thì Hàng Long Chưởng của hắn khi thi triển ra có uy thế cực kỳ kinh người.
Ngay cả Hồng Thất Công cũng phải cảm thấy mình luyện võ mấy chục năm và Hàng Long Thập Bát Chưởng thi triển ra uy thế còn không bằng nổi Phạm Hiên.
Điều khiến Hồng Thất Công nghi ngờ nhất chính là từ đâu mà hắn biết được Hàng Long Thập Bát Chưởng. Lúc này Phạm Thiên bỗng hiên hóa chưởng thành chỉ.
- Nhất Dương Chỉ!!!
Hồng Thất Công làm sao lại không nhận ra võ công của Nam Đế Đoàn Trí Hưng được.
- Thất Công hẳn có biết trăm năm trước đây vào thời Bắc Tống quý bang có một vị bang chủ tên là Kiều Phong có một vị huynh đệ kết bái là Đoàn Dự cũng chính là hoàng đế của Đại Lý quốc. Nhưng không biết là ngoại trừ hai người đó ra còn có một người thứ ba cũng đã cùng kết bái huynh đệ với hai người kia, kẻ đó tên là Hư Trúc.
Phạm Thiên liền biên diễn ra một câu chuyện khiến cho Hồng Thất Công tin rằng mình là truyền nhân của ba huynh đệ Kiều Phong, Hư Trúc và Đoàn Dự nên mới biết được Hàng Long Thập Bát Chưởng và Nhất Dương Chỉ.
- Ta biết Đả Cẩu Bổng Pháp là tuyệt học bất truyền của Cái Bang nên không dám mạo muội yêu cầu Thất Công truyền dạy mà ta chỉ muốn cùng ngươi luận bàn võ học một chút thôi.
Phạm Thiên nói xong thì liền giả bộ đi về phía xe ngựa lấy xuống một cây thiết côn bình thường và đứng nhìn Hồng Thất Công.
Phạm Thiên cầm thiết côn trong tay thì trong lòng chờ mong được quan sát Đả Cẩu Bổng Pháp trong tay Hồng Thất Công. Môn bổng pháp đánh chó này có tổng cộng 36 thức dựa trên bát tự quyết mỗi một chiêu một thức lại biến hóa không ngừng trái ngược hẳn với Hàng Long Thập Bát Chưởng là loại võ công dĩ lực phá xảo đơn giản mà hiệu quả.
Võ học của Thiên Thế đại lục có hầu hết đều thiên hướng về uy lực bởi vì càng đi lên cảnh giới cao hơn thì thứ được sử dụng trong chiến đấu là sức phá hoại.
Đối mặt với một đòn tấn công có thể bao phủ nguyên cả một tòa thành thì dù kỹ xảo của ngươi có cao tới đâu, biến chiêu có tinh diệu thế nào nhưng cảnh giới không bằng thì cũng chỉ có thể ôm hận mà thôi.
Thứ mà Phạm Thiên theo đuổi cũng chính là nội kình hùng hậu, là sát thương mạnh mẽ. Hắn muốn đấu với Hồng Thất Công để tự sửa đổi yếu điểm của mình chứ không có ý định học Đả Cẩu Bổng Pháp.
- ------☆☆☆☆-------
/399
|