CHƯƠNG 19
"Giang Kỳ, đừng ép tôi phải tát anh "
Ninh Tiếu vừa nói vừa nghiến răng. Lúc đầu cô cũng không có lẳng lơ như thế. Bây giờ cô thành như thế thì trách ai? Có thể nói là do một tay Giang Kỳ dạy dỗ.
"Bình thường anh làm với Kiều Như Tuyết thế nào? Không phải là ba quy luật cũ đó chứ?"
Ninh Tiếu cảm thấy mình như tên biến thái, thế mà cô lại nghe ngóng loại chuyện này của Giang Kỳ. Ninh Tiếu cũng không biết vì sao khi hỏi loại chuyện này thì cô lại cảm thấy hưng phấn đến lạ.
Thiếu niên nghe vậy thì thấp giọng nói.
"Không thể cưới người quá lẳng lơ được."
Ninh Tiếu nghe vậy thì nụ cười trên mặt hơi cứng lại. Cô không ngờ tình cảm giữa Giang Kỳ và Kiều Như Tuyết đã phát triển đến bước này nhưng ngẫm lại thì thấy cũng là chuyện bình thường.
Nam thanh nữ tú, môn đăng hộ đối, họ kết hôn thì lại quá thí¢h hợp ấy chứ.
"Hai người định tốt nghiệp xong thì kết hôn ngay à?"
Ninh Tiếu tò mò hỏi. Năm nay Giang Kỳ đã học năm ba còn Kiều Như Tuyết thì học năm hai.
Cũng không biết họ chờ Kiều Như Tuyết tốt nghiệp xong mới kết hôn hay là chờ Giang Kỳ tốt nghiệp thì sẽ kết hôn ngay.
"Sao thế? Em định làm phù dâu cho bọn tôi rồi nhân lúc buổi tối khi cô dâu ngủ sẽ chạy tới phòng của tôi làm t̠ình à?"
Ninh Tiếu nghe vậy thì sửng sốt. Nghe Giang Kỳ nói thì có vẻ thú vị nhưng không biết anh có dám hay không.
Giang Kỳ cười nhéo nhéo gò má thiếu nữ rồi nâng mặt cô lên.
"Em nghĩ đến chuyện đó thật à?"
"Anh ăn thì ăn đi, đừng có động tay động ͼhân với tôi "
Thiếu nữ bất mãn bĩu môi nói.
"Em nên cảm ơn bà dì của em vì đã tới đi. Nếu không ¢hắc chắn lúc này tôi sẽ vừa ăn cơm vừa cắm vào cái lỗ dâm đãng của em, làm cho em lên đỉnh đến mức cơ thể run lên, cơm cũng ăn không được."
"Nếu như em muốn ăn cơm thì thì cái miệng nhỏ phía dưới của em sẽ không ăn được đại nhục bổng."
Giang Kỳ vô liêm sỉ trêu chọc khiến gò má Ninh Tiếu ửng đỏ.
"Anh mà nói nữa là tôi đi ngay cho anh xem "
Thật là Ăn một bữa cơm mà cũng không yên.
Mấy ngày bà dì đến thì tình du͙c của cô luôn rấtmãnh liệt, vậy mà Giang Kỳ còn trêu chọc cô bằng lời nói hết lần này đến lần khác
"Đi rồi thì sau này sẽ không còn ai cho cái miệng nhỏ tham lam phía dưới của em ăn đại nhục bổng nữa đâu đấy "
"Giang Kỳ "
Một bữa cơm kéo dài hơn bốn mươi phút. Sau khi Ninhăn xong thì nằm lên sofa, gối đầu lên đùi Giang Kỳ, còn anh thì dùng bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa bụng cô.
Hơi ấm từ lòng bàn tay ấm áp khô ráp của thiếu niên xuyên qua cái bụng lạnh buốt rồi truyền sâu vào tɾong cơ thể, làm dịu đi phần nào cảm giác đau đớn.
"Thứ bảy tuần này có rảnh không?"
Ninh Tiếu tưởng thứ bảy Giang Kỳ lại muốn "ăn" mình nên kinh ngạc kêu to.
"Anh là đồ cầm thú Chắc chắn thứ bảy bà dì của tôi còn chưa đi đâụ"
Mỗi chu kỳ của cô phải mất khoảng sáu, bảy ngày mới có thể sach h0àn toàn. Mà thứ bảy này cô còn phải đi họp lớp cấp ba nên nào còn tâm trạng quan tâm đến anh.
Giang Kỳ nghe thế thì cười giễu một tiếng rồi nói.
"Chẳng lẽ tɾong lòng em tôi chỉ là một người ngày nào cũng muốn chơi em, tinh trùng xông lên đến tận não à?"
Ninh Tiếu nâng mắt nhìn anh rồi hỏi lại.
"Không phải sao?"
Không phải anh cảm thấy "chơi" cô thỏa mãn hơn Kiều Như Tuyết sao? Thế nên anh mới dây dưa không chịu kết thúc mối quan hệ này.
Giang Kỳ nghe vậy thì nghẹn lời nhưng cô nói cũng h0àn toàn chính xác.
"Thứ bảy này tôi phải họp lớp cấp ba nên không rảnh đâu đấy."
Nghe Ninh Tiếu giải thí¢h, bàn tay thiếu niên đang vuốt ve trên cái bụng trắng nõn mềm mại của cô chợt dừng lại. Sau đó anh lên tiếng, giọng nói khá lạnh lùng.
"Muốn đi gặp người tình cũ à?"
Nhịp tim Ninh Tiếu chợt tăng tốc. Lúc này cô chợt nhớ ra Giang Kỳ vẫn luôn cho rằng người đàn ông đầu tiên của cô là bạn trai thời cấp ba.
Mặc dù cô đã ngủ với ba ngườihẹn hò với ai.
"Đi gặp người tình cũ thật à?"
Thấy Ninh Tiếu im lặng một hồi lâu nên Giang Kỳ lại hỏi thêm một lần nữa.
Ninh Tiếu "hừ" một tiếng rồi trả lời.
"Giang Kỳ, anh can thiệp vào chuyện của người khác quá nhiều rồi đấy "
Giang Kỳ nắm lấy cằm Ninh Tiếu rồi ra lệnh.
"Không cho phép em đi "
"Tôi đang đau bụng, anh có thể đừng nói đến mấy chủ đề gây mất hứng này được không?"
Ninh Tiếu hơi mất kiên nhẫn. Cho dù đã qua hơn một năm như cô vẫn không muốn nhớ lại sự kiện kia nhưng thỉnh thoảng Giang Kỳ lại muốn hỏi vài câụ
"Ninh Tiếu Tiếu, có phải gần đây tôi làm em quá ít nên cô em của em rấtnhàn rỗi đúng không?"
Giang Kỳ cau mày.
"Cậu ta đã có bạn gái rồi, cũng không phải là bạn trai cũ của tôi. Cậu ta cũng giống như anh, chính là một thằng cặn bã chơi đùa với người khác sau lưng bạn gái mình. Như vậy có được chưa?"
Ninh Tiếu thật sự rấtlười nghe Giang Kỳ nói mấy lời kỳ quái nên dứt khoát nói ra hết. Thế mà ai ngờ Giang Kỳ nghe vậy thì càng nhíu mày chặt hơn.
"Cậu ta đã có bạn gái rồi mà em còn nhất định phải đi tìm cậu ta à?"
Lần này Ninh Tiếu thật sự không nhịn cười được nữa.
"Giang Kỳ, anh còn mặt mũi nói cậu ta à? Hôm lễ tình nhân anh cũng ở đây thịt tôi cả ngày còn gì."
Trong khoảng thời gian đó Kiều Như Tuyết còn gọi đïện thoại anh rấtnhiều lần. Cho đến tận mười một giờ, Giang Kỳ bắn vào âm hộ của cô không biết bao nhiêu lần mới chịu rửa mặt rồi rời đi.
Mà trước mười hai giờ Giang Kỳ lại quay về. Anh vừa về đến đã lập tức xốc váy ngủ của cô, cầm lấy cậu em cương cứng tiến vào cái lỗ nhỏ của cô khiến cho cô thức giấc. Sau đó anh hành hạ cô trên chiếc giường kia suốt một đêm.
Lần đó bị anh giữ lại một ngày một đêm khiến Ninh Tiếu h0àn toàn kiệt sức, cô phải ngủ liên tục hai ngày mới tỉnh táo được.
Nửa tháng sau đó bất kể là Giang Kỹ có muốn cô như thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không đồng ý.
/182
|