Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 252: Mặc Thiếu Thiên cũng sẽ không dịu dàng!
/611
|
Edit: Thanh Dâng
Lâm Tử Lam không làm mặt mũi nghiêm trọng mà là cười cười nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Hình chụp vô cùng đẹp, ban đêm, Lâm Tử Lam ngồi dưới cát, thoạt nhìn rất duy mỹ.
Kể cả buổi tối, điện thoại di động Mặc Thiếu Thiên có pixel cũng rõ ràng muốn chết, đủ để sánh ngang với máy ảnh.
Mặc Thiếu Thiên xem hình, nhếch miệng lên cười, sau đó sắp xếp hình một chút, hình trái tim, một bên mặt Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam đeo nhẫn, update hình xong anh cũng kèm theo một câu: Tất cả, đều ở đây vào ngày hôm nay!
Một câu nói đơn giản, lại ẩn chứa rất nhiều điều mà Mặc Thiếu Thiên gửi gắm.
Anh vốn không phải là người văn chương, không quen biểu đạt tình cảm cho mấy, bây giờ có thể nói ra lời này cũng là hiếm rồi, Lâm Tử Lam nhìn nội dung do Mặc Thiếu Thiên update, môi nhếch miệng lên thành đường cong.
Mặc Thiếu Thiên nhìn nụ cười kia, trong nháy mắt mất hồn, không thể không thừa nhận, khi Lâm Tử Lam cười, rất đẹp, rất mê người.
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, làn da trắng, lỗ tai xinh xắn, còn có sự đẹp đẽ được ẩn giấu, nhất thời anh hướng về phía vành tai Lâm Tử Lam cắn một cái.
Lâm Tử Lam cả kinh, một hồi tê dại, giống như là có một luồng điện ở trong cơ thể cô nổ tung, Lâm Tử Lam nghiêng đầu sang nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Anh làm gì đấy?”
“Muốn ăn em!” Mặc Thiếu Thiên nói, mặt không đỏ, không thở gấp, nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt tĩnh mịch này, hình như muốn nói một chuyện rất nghiêm túc.
Bởi vì muốn ăn, cho nên không nhịn được mà cắn.
Hoàn toàn là theo bản năng.
Lâm Tử Lam nhìn dáng vẻ này của Mặc Thiếu Thiên, cũng không biết nên nói cái gì, liền sâu kín nói hai chữ, “Biến thái!”
Lúc này, Lâm Tử Lam hoàn toàn không nên chọc Mặc Thiếu Thiên.
Bởi vì lời nói của cô, sẽ kích thích độ biến thái của Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, nhếch miệng lên cười tà, “Cái này cũng coi là biến thái rồi hả ? Còn có biến thái hơn đấy!”
Nói xong, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hướng về phía môi Lâm Tử Lam môi liền môi.
Mặc Thiếu Thiên nhào cả người tới.
Hai người ở trên bãi cát hôn nhau.
Lâm Tử Lam vốn là cảm thấy, chỉ nhận cái hôn của Mặc Thiếu Thiên mà thôi, cũng không có gì, dù sao hôn không phải là lần một lần hai, nhưng nụ hôn này của Mặc Thiếu Thiên anh hơi dùng sức, hơn nữa tay của anh duỗi vào trong áo Lâm Tử Lam, rất có một bộ dáng vẻ giải quyết ngay tại chỗ, Lâm Tử Lam lúc này mới luống cuống.
“Này, Mặc Thiếu Thiên, anh làm gì đấy. . . . . .” Lâm Tử Lam đẩy anh ra, sau đó dùng tay đi kéo áo của mình.
Bọn họ bây giờ còn đang ở trên bãi cát mà!
Mặc Thiếu Thiên lấn áp ở trên người của Lâm Tử Lam, một bộ dạng hoàn toàn bị lửa đốt nóng, nghe được lời nói của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên nói, “Ăn em!”
Hiện tại, anh đã không đợi được nữa rồi.
Nhịn lâu như vậy, đến bây giờ, hanh tuyệt không nhịn được nữa.
Mặc kệ như thế nào, hôm nay, anh không thể không ăn cô!
Lâm Tử Lam nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, dáng vẻ không đạt mục đích thề không bỏ qua, Lâm Tử Lam dở khóc dở cười, “Nhưng chúng ta vẫn còn ở bên ngoài!” Lâm Tử Lam nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhếch môi, “Thế nào? Ở Bãi cát không tốt sao? Có nhiều tình điệu!” Mặc Thiếu Thiên hài hước nói.
Em gái anh chứ tình điệu!
Ngộ nhỡ bị người khác nhìn thấy thì làm thế nào.
“Nơi này lúc nào thì có tình điệu rồi hả?” Lâm Tử Lam nhìn anh hỏi.
“Đánh dã chiến, còn chưa đủ tình điệu sao? Lâm tiểu thư, khẩu vị của em đến tột cùng là nặng bao nhiêu vậy!” Mặc Thiếu Thiên hài hước nói, nhìn Lâm Tử Lam, cười một bộ dạng yêu nghiệt.
Lâm Tử Lam, “. . . . . . . . . . . .”
Đối mặt với lời của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam chọn im lặng.
“Tóm lại, em không muốn, ngộ nhỡ bị nhìn người khác nhìn thấy, em không dám nghĩ tiếp đâu!”
Nghe được lời nói Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên lười biếng nhíu mày, “Nơi này không thể?”
Lâm Tử Lam gật đầu.
“Ý của em là muốn nói cho anh biết, đi vào bên trong mới có thể sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Lâm Tử Lam, “. . . . . .”
Mặc Thiếu Thiên cười, “Lâm tiểu thư, anh hiểu ý của em!”
Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên không cho Lâm Tử Lam có cơ hội mở miệng nói chuyện, trực tiếp đem bế ngang Lâm Tử Lam lên, đi về phía khách sạn.
Lần này, mặc kệ cô tới cái gì, cũng không thể thay đổi được quyết tâm anh muốn cô!
Lâm Tử Lam bị anh bế đi vào khách sạn, lúc này cô muốn nói cái gì đó nhưng tựa như đã chậm. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên bế Lâm Tử Lam vào phòng, một chân đóng cửa, đi vào, trực tiếp đem Lâm Tử Lam thả trên giường, không nói hai lời, hướng về phía Lâm Tử Lam hôn mãnh liệt.
Hình như, đã sớm chờ đợi không kịp. . . . . .
Mặc kệ như thế nào, hôm nay, anh nhất định phải ăn được Lâm Tử Lam! ! !
Cái ý nghĩ này ở đáy lòng anh dâng lên, không thể ngăn cản.
Lúc này, anh tựa như không chịu đựng được nữa, hôn kích tình, hôn cuồng dã, một khi đã khơi màu thì không thể dừng được.
Lâm Tử Lam cũng không có phản đối nữa, cảm thụ sự nhiệt tình của Mặc Thiếu Thiên, cả người cô trong nháy mắt liền nóng lên, cô ôm Mặc Thiếu Thiên, phối hợp với nụ hôn của anh.
Mặc kệ đàn ông hay là phụ nữ, ai cũng đều có nhu vầu về sinh lí, Lâm Tử Lam chỉ là đóng chặt trái tim của mình, nhưng bây giờ cô rất rõ rằng trái tim của cô đã trao cho người đàn ông này, còn phải nói thêm cái gì nữa?
Chỉ là nhìn bộ dạng nôn nóng của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam có chút buồn cười.
Hai người cứ nhiệt tình như vậy!
Mặc Thiếu Thiên vừa hôn cô, tay vừa dời đi trên người Lâm Tử Lam, cảm thấy quần áo cản trở, tay Mặc Thiếu Thiên liền cởi bỏ quần áo Lâm Tử Lam, rồi vứt sang bên.
Quần áo cứ như vậy bị Mặc Thiếu Thiên cởi bỏ.
Lâm Tử Lam cũng giúp Mặc Thiếu Thiên cởi áo, gỡ bỏ từng cúc một.
Lộ ra da thịt khỏe mạnh mà hấp dẫn, nhìn anh, Lâm Tử Lam cũng cảm thấy muốn ăn.
Tay Lâm Tử Lam di chuyển tới thắt lưng Mặc Thiếu Thiên, trực tiếp mở dây thắt lưng ra, Mặc Thiếu Thiên rất phối hợp, hai ba cái, liền cởi bỏ quần áo đi.
Môi Mặc Thiếu Thiên, thủy chung không rời khỏi cơ thể Lâm Tử Lam, hôn tới mỗi tấc da tấc thịt của cô, song khi tay của anh đi xuống phía dưới hạ thân Lâm Tử Lam thì không thấy tầng thật dày kia nữa.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên mới ngưng lại, ngẩng đầu nhìn cô, “Không có?”
Lâm Tử Lam nhìn anh gật đầu một cái.
“Chuyện khi nào?”
“Sáng sớm hôm nay!”
Lâm Tử Lam nhìn anh nói thật.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên có một loại kích động muốn chết.
Anh cứ cho là cô còn, buổi trưa, nhìn cô, anh rất muốn cô, nhưng anh nhịn, thế nhưng bây giờ cô lại nói cho anh biết, cô đã sớm không còn!
Mặc Thiếu Thiên mi tâm nhíu lại, “Tại sao không nói sớm một chút cho anh biết?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói, có mấy phần bất mãn, sớm biết thế, anh cũng không cần nhịn khổ cực như vậy rồi !
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, nhếch miệng lên cười, còn đặc biệt giả bộ vô tội, gian xảo, “Anh cũng không có hỏi em nha!”
Cho nên, chuyện này không thể trách Lâm Tử Lam.
Mặc Thiếu Thiên, “. . . . . .”
Nhìn nét mặt Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy cô nhất định là cố ý!
Hiện tại anh mới nhớ tới, lúc xế chiều, anh đi tắm, tại sao Lâm Tử Lam lại cười như vậy!
Cô rõ ràng chính là cố ý!
Mặc Thiếu Thiên có một loại đặc biệt muốn trả thù, nhìn Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười tà ác.
Vậy mà, một giây kế tiếp, Lâm Tử Lam còn không biết chuyện gì xảy ra, Mặc Thiếu Thiên kéo bỏ đồ lót của Lâm Tử Lam, người áp sát cô, trực tiếp đưa vật cứng rắn tiến vào bên trong cơ thể cô. . . . . .
“Ưmh. . . . . .” một tiếng, Lâm Tử Lam phát ra tiếng rên rĩ, cả người đau đớn.
Kinh nghiệm lần đầu là bảy năm về trước, cũng chỉ có một lần kinh nghiệm như vậy, bảy năm qua, đều chưa trải qua nữa.
Cho nên, bên trong của cô, không giống như những người phụ nữ khác.
Khi Mặc Thiếu Thiên tiến vào, cả người Lâm Tử Lam hình như có một luồng điện chạy từ dưới lên, cũng không biết là thoải mái, hay là cảm giác gì khác, Lâm Tử Lam hình dung không ra được.
Mặc Thiếu Thiên cũng không ngờ tới, khi tiến vào bên trong cơ thể Lâm Tử Lam, cảm thấy hơi chặt, hơi khó vào, Mặc Thiếu Thiên sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó, là mừng rỡ, càng thêm kích thích anh.
“Mặc Thiếu Thiên, anh nhẹ một chút. . . . . .” Lâm Tử Lam cắn môi, nhìn anh nói.
Không ngờ đã không phải là lần đầu rồi, nhưng còn đau như vậy, không phải đều nói chỉ có lần đầu mới đau sao?
Lâm Tử Lam thật lòng cảm thấy, làm phụ nữ chính là một loại bi kịch a!
Mặc Thiếu Thiên vốn không ngừng, trán của anh cũng túa ra mồ hôi ròng ròng, hai mắt tràn ngập dục vọng, anh cúi người hôn trên người Lâm Tử Lam, “Như thế này, sẽ không như đau, hơn nữa, sẽ rất thoải mái!” Mặc Thiếu Thiên ở bên tai của cô nhỏ giọng nói, nói xong, liền động.
Lúc này để cho anh dừng lại, căn bản là không thể.
Muốn trách, thì trách anh đã nhịn quá lâu.
Căn bản dừng lại là không được!
Anh ôm Lâm Tử Lam, đi vào rút ra, mỗi một cái, đều vào nơi sâu nhất, hận không thể để chính mình bộc phát ra tất cả, nhìn Lâm Tử Lam cau mày dần dần giãn ra, động tác Mặc Thiếu Thiên cũng theo đó tăng nhanh.
Giống như Cuồng Sư, trong nháy mắt liền bộc phát, cứ theo luật động, Lâm Tử Lam cũng không khỏi phát ra những tiếng rên rỉ, những âm thanh của cô càng thêm kích thích Mặc Thiếu Thiên, động tác Mặc Thiếu Thiên càng thêm điên cuồng.
Hình như, đã tích góp từng tí từng tí một thật lâu rồi, đều muốn lần thứ nhất đều bộc phát ra tất cả.
~~~~Hết chương 253 ~~~~
Lâm Tử Lam không làm mặt mũi nghiêm trọng mà là cười cười nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Hình chụp vô cùng đẹp, ban đêm, Lâm Tử Lam ngồi dưới cát, thoạt nhìn rất duy mỹ.
Kể cả buổi tối, điện thoại di động Mặc Thiếu Thiên có pixel cũng rõ ràng muốn chết, đủ để sánh ngang với máy ảnh.
Mặc Thiếu Thiên xem hình, nhếch miệng lên cười, sau đó sắp xếp hình một chút, hình trái tim, một bên mặt Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam đeo nhẫn, update hình xong anh cũng kèm theo một câu: Tất cả, đều ở đây vào ngày hôm nay!
Một câu nói đơn giản, lại ẩn chứa rất nhiều điều mà Mặc Thiếu Thiên gửi gắm.
Anh vốn không phải là người văn chương, không quen biểu đạt tình cảm cho mấy, bây giờ có thể nói ra lời này cũng là hiếm rồi, Lâm Tử Lam nhìn nội dung do Mặc Thiếu Thiên update, môi nhếch miệng lên thành đường cong.
Mặc Thiếu Thiên nhìn nụ cười kia, trong nháy mắt mất hồn, không thể không thừa nhận, khi Lâm Tử Lam cười, rất đẹp, rất mê người.
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, làn da trắng, lỗ tai xinh xắn, còn có sự đẹp đẽ được ẩn giấu, nhất thời anh hướng về phía vành tai Lâm Tử Lam cắn một cái.
Lâm Tử Lam cả kinh, một hồi tê dại, giống như là có một luồng điện ở trong cơ thể cô nổ tung, Lâm Tử Lam nghiêng đầu sang nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Anh làm gì đấy?”
“Muốn ăn em!” Mặc Thiếu Thiên nói, mặt không đỏ, không thở gấp, nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt tĩnh mịch này, hình như muốn nói một chuyện rất nghiêm túc.
Bởi vì muốn ăn, cho nên không nhịn được mà cắn.
Hoàn toàn là theo bản năng.
Lâm Tử Lam nhìn dáng vẻ này của Mặc Thiếu Thiên, cũng không biết nên nói cái gì, liền sâu kín nói hai chữ, “Biến thái!”
Lúc này, Lâm Tử Lam hoàn toàn không nên chọc Mặc Thiếu Thiên.
Bởi vì lời nói của cô, sẽ kích thích độ biến thái của Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, nhếch miệng lên cười tà, “Cái này cũng coi là biến thái rồi hả ? Còn có biến thái hơn đấy!”
Nói xong, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hướng về phía môi Lâm Tử Lam môi liền môi.
Mặc Thiếu Thiên nhào cả người tới.
Hai người ở trên bãi cát hôn nhau.
Lâm Tử Lam vốn là cảm thấy, chỉ nhận cái hôn của Mặc Thiếu Thiên mà thôi, cũng không có gì, dù sao hôn không phải là lần một lần hai, nhưng nụ hôn này của Mặc Thiếu Thiên anh hơi dùng sức, hơn nữa tay của anh duỗi vào trong áo Lâm Tử Lam, rất có một bộ dáng vẻ giải quyết ngay tại chỗ, Lâm Tử Lam lúc này mới luống cuống.
“Này, Mặc Thiếu Thiên, anh làm gì đấy. . . . . .” Lâm Tử Lam đẩy anh ra, sau đó dùng tay đi kéo áo của mình.
Bọn họ bây giờ còn đang ở trên bãi cát mà!
Mặc Thiếu Thiên lấn áp ở trên người của Lâm Tử Lam, một bộ dạng hoàn toàn bị lửa đốt nóng, nghe được lời nói của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên nói, “Ăn em!”
Hiện tại, anh đã không đợi được nữa rồi.
Nhịn lâu như vậy, đến bây giờ, hanh tuyệt không nhịn được nữa.
Mặc kệ như thế nào, hôm nay, anh không thể không ăn cô!
Lâm Tử Lam nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, dáng vẻ không đạt mục đích thề không bỏ qua, Lâm Tử Lam dở khóc dở cười, “Nhưng chúng ta vẫn còn ở bên ngoài!” Lâm Tử Lam nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhếch môi, “Thế nào? Ở Bãi cát không tốt sao? Có nhiều tình điệu!” Mặc Thiếu Thiên hài hước nói.
Em gái anh chứ tình điệu!
Ngộ nhỡ bị người khác nhìn thấy thì làm thế nào.
“Nơi này lúc nào thì có tình điệu rồi hả?” Lâm Tử Lam nhìn anh hỏi.
“Đánh dã chiến, còn chưa đủ tình điệu sao? Lâm tiểu thư, khẩu vị của em đến tột cùng là nặng bao nhiêu vậy!” Mặc Thiếu Thiên hài hước nói, nhìn Lâm Tử Lam, cười một bộ dạng yêu nghiệt.
Lâm Tử Lam, “. . . . . . . . . . . .”
Đối mặt với lời của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam chọn im lặng.
“Tóm lại, em không muốn, ngộ nhỡ bị nhìn người khác nhìn thấy, em không dám nghĩ tiếp đâu!”
Nghe được lời nói Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên lười biếng nhíu mày, “Nơi này không thể?”
Lâm Tử Lam gật đầu.
“Ý của em là muốn nói cho anh biết, đi vào bên trong mới có thể sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Lâm Tử Lam, “. . . . . .”
Mặc Thiếu Thiên cười, “Lâm tiểu thư, anh hiểu ý của em!”
Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên không cho Lâm Tử Lam có cơ hội mở miệng nói chuyện, trực tiếp đem bế ngang Lâm Tử Lam lên, đi về phía khách sạn.
Lần này, mặc kệ cô tới cái gì, cũng không thể thay đổi được quyết tâm anh muốn cô!
Lâm Tử Lam bị anh bế đi vào khách sạn, lúc này cô muốn nói cái gì đó nhưng tựa như đã chậm. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên bế Lâm Tử Lam vào phòng, một chân đóng cửa, đi vào, trực tiếp đem Lâm Tử Lam thả trên giường, không nói hai lời, hướng về phía Lâm Tử Lam hôn mãnh liệt.
Hình như, đã sớm chờ đợi không kịp. . . . . .
Mặc kệ như thế nào, hôm nay, anh nhất định phải ăn được Lâm Tử Lam! ! !
Cái ý nghĩ này ở đáy lòng anh dâng lên, không thể ngăn cản.
Lúc này, anh tựa như không chịu đựng được nữa, hôn kích tình, hôn cuồng dã, một khi đã khơi màu thì không thể dừng được.
Lâm Tử Lam cũng không có phản đối nữa, cảm thụ sự nhiệt tình của Mặc Thiếu Thiên, cả người cô trong nháy mắt liền nóng lên, cô ôm Mặc Thiếu Thiên, phối hợp với nụ hôn của anh.
Mặc kệ đàn ông hay là phụ nữ, ai cũng đều có nhu vầu về sinh lí, Lâm Tử Lam chỉ là đóng chặt trái tim của mình, nhưng bây giờ cô rất rõ rằng trái tim của cô đã trao cho người đàn ông này, còn phải nói thêm cái gì nữa?
Chỉ là nhìn bộ dạng nôn nóng của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam có chút buồn cười.
Hai người cứ nhiệt tình như vậy!
Mặc Thiếu Thiên vừa hôn cô, tay vừa dời đi trên người Lâm Tử Lam, cảm thấy quần áo cản trở, tay Mặc Thiếu Thiên liền cởi bỏ quần áo Lâm Tử Lam, rồi vứt sang bên.
Quần áo cứ như vậy bị Mặc Thiếu Thiên cởi bỏ.
Lâm Tử Lam cũng giúp Mặc Thiếu Thiên cởi áo, gỡ bỏ từng cúc một.
Lộ ra da thịt khỏe mạnh mà hấp dẫn, nhìn anh, Lâm Tử Lam cũng cảm thấy muốn ăn.
Tay Lâm Tử Lam di chuyển tới thắt lưng Mặc Thiếu Thiên, trực tiếp mở dây thắt lưng ra, Mặc Thiếu Thiên rất phối hợp, hai ba cái, liền cởi bỏ quần áo đi.
Môi Mặc Thiếu Thiên, thủy chung không rời khỏi cơ thể Lâm Tử Lam, hôn tới mỗi tấc da tấc thịt của cô, song khi tay của anh đi xuống phía dưới hạ thân Lâm Tử Lam thì không thấy tầng thật dày kia nữa.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên mới ngưng lại, ngẩng đầu nhìn cô, “Không có?”
Lâm Tử Lam nhìn anh gật đầu một cái.
“Chuyện khi nào?”
“Sáng sớm hôm nay!”
Lâm Tử Lam nhìn anh nói thật.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên có một loại kích động muốn chết.
Anh cứ cho là cô còn, buổi trưa, nhìn cô, anh rất muốn cô, nhưng anh nhịn, thế nhưng bây giờ cô lại nói cho anh biết, cô đã sớm không còn!
Mặc Thiếu Thiên mi tâm nhíu lại, “Tại sao không nói sớm một chút cho anh biết?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói, có mấy phần bất mãn, sớm biết thế, anh cũng không cần nhịn khổ cực như vậy rồi !
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, nhếch miệng lên cười, còn đặc biệt giả bộ vô tội, gian xảo, “Anh cũng không có hỏi em nha!”
Cho nên, chuyện này không thể trách Lâm Tử Lam.
Mặc Thiếu Thiên, “. . . . . .”
Nhìn nét mặt Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy cô nhất định là cố ý!
Hiện tại anh mới nhớ tới, lúc xế chiều, anh đi tắm, tại sao Lâm Tử Lam lại cười như vậy!
Cô rõ ràng chính là cố ý!
Mặc Thiếu Thiên có một loại đặc biệt muốn trả thù, nhìn Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười tà ác.
Vậy mà, một giây kế tiếp, Lâm Tử Lam còn không biết chuyện gì xảy ra, Mặc Thiếu Thiên kéo bỏ đồ lót của Lâm Tử Lam, người áp sát cô, trực tiếp đưa vật cứng rắn tiến vào bên trong cơ thể cô. . . . . .
“Ưmh. . . . . .” một tiếng, Lâm Tử Lam phát ra tiếng rên rĩ, cả người đau đớn.
Kinh nghiệm lần đầu là bảy năm về trước, cũng chỉ có một lần kinh nghiệm như vậy, bảy năm qua, đều chưa trải qua nữa.
Cho nên, bên trong của cô, không giống như những người phụ nữ khác.
Khi Mặc Thiếu Thiên tiến vào, cả người Lâm Tử Lam hình như có một luồng điện chạy từ dưới lên, cũng không biết là thoải mái, hay là cảm giác gì khác, Lâm Tử Lam hình dung không ra được.
Mặc Thiếu Thiên cũng không ngờ tới, khi tiến vào bên trong cơ thể Lâm Tử Lam, cảm thấy hơi chặt, hơi khó vào, Mặc Thiếu Thiên sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó, là mừng rỡ, càng thêm kích thích anh.
“Mặc Thiếu Thiên, anh nhẹ một chút. . . . . .” Lâm Tử Lam cắn môi, nhìn anh nói.
Không ngờ đã không phải là lần đầu rồi, nhưng còn đau như vậy, không phải đều nói chỉ có lần đầu mới đau sao?
Lâm Tử Lam thật lòng cảm thấy, làm phụ nữ chính là một loại bi kịch a!
Mặc Thiếu Thiên vốn không ngừng, trán của anh cũng túa ra mồ hôi ròng ròng, hai mắt tràn ngập dục vọng, anh cúi người hôn trên người Lâm Tử Lam, “Như thế này, sẽ không như đau, hơn nữa, sẽ rất thoải mái!” Mặc Thiếu Thiên ở bên tai của cô nhỏ giọng nói, nói xong, liền động.
Lúc này để cho anh dừng lại, căn bản là không thể.
Muốn trách, thì trách anh đã nhịn quá lâu.
Căn bản dừng lại là không được!
Anh ôm Lâm Tử Lam, đi vào rút ra, mỗi một cái, đều vào nơi sâu nhất, hận không thể để chính mình bộc phát ra tất cả, nhìn Lâm Tử Lam cau mày dần dần giãn ra, động tác Mặc Thiếu Thiên cũng theo đó tăng nhanh.
Giống như Cuồng Sư, trong nháy mắt liền bộc phát, cứ theo luật động, Lâm Tử Lam cũng không khỏi phát ra những tiếng rên rỉ, những âm thanh của cô càng thêm kích thích Mặc Thiếu Thiên, động tác Mặc Thiếu Thiên càng thêm điên cuồng.
Hình như, đã tích góp từng tí từng tí một thật lâu rồi, đều muốn lần thứ nhất đều bộc phát ra tất cả.
~~~~Hết chương 253 ~~~~
/611
|