CHƯƠNG 17
Người đàn ông mặc một chiếc quần bơi bẹt góc màu đen, chất liệu từ da cá mập ôm lấy đường cong cơ bắp của hắn, lồng ngực phập phồng có chút ma͙nh, làn da màu lúa mạch vẫn còn ướt nước, những giọt nước men the0 cơ bắp chảy xuống đọng lại trên gạch men màu xám nhạt.
Thậm chí…… nơi nam tính đang phấn chấn̵ bừng bừng, dồi dào tinh lực kia cũng được phác hoạ rõ ràng.
Cấm dục nhưng dụ hoặc, giống như trái cấm tɾong vườn địa đàng khiến người si mê.
“Ba ba sao có thể không muốn con, vừa nãy ba chỉ là đang bơi mà thôi.” Tô Yến đến gần con gái, vươn tay xoa nhẹ mái tóc đen mượt mà của cô.
Tô Mạn đột nhiên phát giác được, cô không nghe được từ “Muốn” này.
Ví dụ như, ba ba hung bạo mà muốn cô.
Lại ví dụ như, sâu quá, Mạn Mạn sợ hãi .
Cô chỉ là dâm đãng, to gan lớn mật muốn hắn mà thôi.
Đúng là muốn đi chết mà.
Đối diện với sự nam tính trước mắt, Tô Mạn nuốt một ngụm nước miếng, cảm thấy vị trí giữa ͼhân lại phun ra một lượng lớn mật dịch.
Chẳng lẽ là do hai ngày trước cô xem quá nhiều những đoạn phim ngắn không thể miêu tả? Cô lắc lắc đầu, đuổi tà niệm tránh đi.
Không sao hết, chẳng qua là tối qua phim đïện ảnh 4D mà thôi, vai chính cư nhiên lại là cô và người ba ba cô yêu thươռg nhất.
Tô Mạn buông ly sữa tɾong tay xuống không chút suy nghĩ liền xông lên ôm lấy chiếc e0 gầy nhưng rắn ¢hắc, đầy đủ cơ bắp của người đàn ông, càn quấy mà nũng nịu “Hừ, nhưng con thức dậy đã mười phút rồi vẫn không thấy ba ba đâụ”
Đuôi lông mày của Tô Yến khẽ nhếch, cười một chút, cũng không phản bác.
"Dậy sớm một chút là có thể thấy ba ba rồi.” Tô Yến vô cùng thí¢h mái tóc dài của con gái không nỡ buông tay, “Về sau còn quậy phá nữa không?”
Ý của Tô Yến là ám chỉ chuyện tối hôm qua cô một hai phải quấn lấy hắn mà ngủ.
Mà Tô Mạn lại hiểu nhầm.
Tối hôm qua cô nói muốn quậy chết hắn, người đàn ông lại cho cô tự trải nghiệm, chỉ có cô bị hắn thao chết mà thôi.
Tô Mạn bĩu môi nhỏ, lảng tránh vấn đề này, “Ba ba thức lúc mấy giờ?”
“8 giờ.”
"Ò, sớm thế.” Nghe được đáp án, cô bỗng nhẹ nhõm lại.
Cô quay lại phòng ngủ cũng trên dưới 8 giờ.
Nguy hiểm thật.
Cô quả thực là như đang đi trên dây với độ cao ngàn mét mà.
“Uống sữa trước đi, bữa sáng tɾong nồi hấp.” Tô Yến không thấy kẹo mạch nha dính trên người mình có động tĩnh gì, cưng chiều vỗ về cô thúc giục một cách bất đắc dĩ.
Nơi lòng bàn tay người đàn ông chạm vào, vô cùng vừa vặn, dưới e0 nhưng trên mông cô một tí.
/298
|