Trong điện thờ, từng đóa từng đóa hoa trắng nõn nở rộ, phiến phiến dính máu, mùi thơm bát ngát mà lãnh liệt tràn ngập khắp mọi ngõ ngách. Đây là đạo chi hoa đang minh chiến.
Hoa Vân Phi đại chiến Diệp Phàm, giở ra hết thảy các loại thủ đoạn.
Con đường không tự chọn, tương lai bi thương, là quân cờ trong tay người khác! Đây là nhân sinh của Hoa Vân Phi sao?!
Diệp Phàm không thể hiểu hết, khó có thể lý giải. Lúc này hắn chỉ biết tử chiến, có lẽ giống như lời Lý Tiểu Mạn, đây là một hồi quyết đấu số mệnh, phải chấm dứt.
Ba!
Máu năm màu tiên diễm và máu màu vàng cùng nhau thịnh phóng, hai loại huyết dịch dính vào mau, kinh diễm mà yêu dã, từng đóa từng đóa chiếu vào hư không.
Lúc này, mọi lời nói đều là vô nghĩa! Đây là cuộc chiến sinh tử, lui một bước sẽ rơi vào địa ngục, tiến một bước sẽ có cơ hội sinh tồn. Hai người đối chọi gay gắt, đại chiến không ngừng.
Các loại ánh sáng bay múa, Diệp Phàm chiến đẫm máu, dũng mãnh không gì đỡ nổi nhưng tinh khí thần của đối thủ cũng được kéo lên cực hạn, muốn phách sát cũng không hề đơn giản.
Thôn Thiên Ma Công chính là công pháp nghịch thế, có thể hóa điệu căn nguyên của Thánh nhân viễn cổ đã chết làm một bộ phận riêng của mình. Đây thật sự đã vượt qua lẽ thường, tránh được thượng thiên. Ngày nay, Hoa Vân Phi cực kỳ nguy hiểm.
Tay phải Diệp Phàm hóa thành một đại thủ màu vàng, trên mặt có một văn lạc thần bí, đánh cho thiên băng địa liệt. Mà Hoa Vân Phi lại dùng hai tay nhẹ nhàng huy động, bắn ra từng đợt thanh huy, không ngừng hóa giải.
Một tiếng long ngâm động cửu thiên, tay phải Diệp Phàm xuất hiện một kiếm tiên đáng sợ, giống như một đại long, phần đầu là tay cầm, thân là long nhận, chuôi là long vĩ, cầm trên tay.
Thái Hoàng Kiếm!
Tay phải hắn giơ cao lên, nhẹ nhàng chém xuống, có từng đợt từng đợt hỗn độn khí tràn ra, có uy thế của Đế binh Cực Đạo.
Hoa Vân Phi như một tiên nhân, trên người lưu chuyển tiên quang ngũ sắc, quần áo bay phấp phới, như muốn thuận gió nhập cửu thiên.
Nhưng mà Diệp Phàm dùng bí quyết chữ Đấu, diễn biến Thái Hoàng Kiếm chặt chẽ tập trung hắn. Chiếc vảy ngược trên thân kiếm gần giống như Đế binh chân thật, các vảy khác đều lấp lánh, đan vào nhau, sát mang vô tận.
Keng!
Vạn lũ sát khí hòa hợp nhất thể, hóa thành một đạo ánh sáng vĩnh hằng, trở thành một con đại long, thoát khỏi Thái Hoàng Kiếm mà ra, bắn về phía ngực Hoa Vân Phi, hỗn độn mang mang quấn theo.
Đây là một loại kỳ cảnh, như một con chân long từ cửu thiên bay tới, bản thể Thái Hoàng Kiếm phụt ra một đạo long manh như vậy, vô kiên bất tồi, khó có thể tránh né.
Bên ngoài cơ thể Hoa Vân Phi lóe lên đủ loại hào quang, nhưng hết thảy đều bị chém hết. Các kiện vũ khí quý giá bay ra đều hóa thành bột mịn.
Thái Hoàng Kiếm độc nhất vô nhị, được xưng là tiên binh công kích đệ nhất của Trung Châu, không có lợi khí nào có thể đủ luận bàn với nó. Còn chưa tới gần cơ thể nhưng Hoa Vân Phi cảm giác thân thể mình như muốn bị chặt đứt, xuất hiện một đạo vết thương rất đáng sợ.
Đồng tử Diệp Phàm như hai ngọn thần đăng, phát ra quang huy rực rỡ. Hắn đề thăng đạo hạnh và pháp lực bản thân lên tới cực hạn, phun ra một ngụm tiên thiêm hỗn nguyên khí, chìm sâu vào trong chuôi long kiếm này.
Đây là một kích cực tẫn.
Hoa Vân Phi toàn lực kháng cự nhưng chung quy vẫn không thể ngăn cản. Vạn Hóa Thánh Quyết có thể hóa điệu hết thảy thần kỳ thành mục nát nhưng lúc này Diệp Phàm quá mạnh mẽ, không thể hóa điệu được.
Phốc!
Một vết thương khủng bố hiện ra, từ đầu vai trái hắn lan tới tận bụng phải, tiên huyết như suối phun ra, nhìn vô cùng ghê người.
Nửa người trên của Hoa Vân Phi bay ra ngoài, bị thanh kiêm chặt đứt, phía dưới cũng co rút, rơi xuống bên dưới.
Diệp Phàm đang muốn thừa thắng xông lên nhưng một bảo bình đen nhanh chợt xuất hiện, lướt tới trước người hắn, sau đó lóe ra ngàn vạn đạo ô quang rồi nổ tung.
Đại đạo bảo bình.
Đây là công phạt đạo hạnh, pháp lực bùng nổ, tràn ngập tính hủy diệt, lực đánh vào cực mạnh, người đã trảm đạo dù bị đánh trúng cũng khó có thể còn sống được.
Phanh!
Hai tay Diệp Phàm gày đoạn, xương ngực nổ tung, máu vàng văng ra, rơi xuống bên dưới. Trước ngực hắn xuất hiện một cái lỗ to như cái bát, xuyên từ trước ra sau, vô cùng dọa người.
Tự hủy bảo bình đại đạo, không hổ là người kế thừa của Độc Nhân, không chỉ có độc với địch nhân mà còn độc với cả chính mình. Dù có thể tái sinh nhưng nguyên khí chắc chắn đại thương.
Hai người cũng rất ăn ý, không ai tấn công mà đều lui nhanh về phía sau. Một người vận chuyển Hoàng Kiếp Tái Sinh Thuật, một người vận chuyển bí quyết chữ Giả không trọn vẹn, cùng khôi phục thương thế.
Trong trận quyết đấu thảm thiết này, nếu không có thánh kinh chữa thương tương ứng, khiến thân thể nhanh chóng khôi phục thì tất nhiên sẽ lâm vào hạ phong, dần đi vào chỗ diệt vong!
Một cái dục hỏa trọng sinh, thần quang ngũ sắc lưu chuyển, như một con Phượng Hoàng. Một người cũng có những đại đạo thần liên quấn quanh người, đan vào thành từng đợt quang huy sinh mệnh.
Bọn họ gần như đồng thời mở mắt, lần nữa ra tay, quyết đoán và quyết tuyệt, chiêu chiêu thức thức đều là tuyệt sát, không lưu chút hậu thủ nào.
Phi Tiên Quyết!
Hoa Vân Phi lại thi triển thức này như ban đầu nhưng khí tức khác nhau rất lớn. Bí thuật lần này khủng bố khó lường, bảo bình đại đạo hóa thành vạn lũ ô quang bắn vào trong mi tâm. Một Bảo Bình Ấn hiện lên giừa hai chân mày hắn.
Ầm!
Kinh đào hãi lãng, từ trong mi tâm này chảy ra Phi Tiên Lực, phối hợp với thức mở đầu, không ngừng diễn biến. Tiên quang từ mi tâm bắn ra cuồn cuộn mãnh liệt.
Quang hoa vạn trượng lập tức đánh bay Diệp Phàm. Đây là tinh khí thần toàn thân Hoa Vân Phi thăng hoa, từ mi tâm lao ra, thần uy không thể đỡ.
Nhưng mà khiến người ta kinh dị chính là thần huy này nhanh ngưng tụ cùng một chỗ, trở thành một Hoa Vân Phi khác, ánh sáng vô tận lượn lờ, rực rỡ lóa mắt.
Đây là chuyện gì?!
Diệp Phàm cũng bị chấn kinh, là người đầu tiên không thể lý giải được nhưng vẫn không dừng lại, rất nhanh ra tay.
Quang hoa vạn trượng hóa thành một Hoa Vân Phi mới, quanh thân có từng đợt thanh huy, tràn ngập tiên vụ như là muốn vũ hóa phi tiên, không hề nhiễm chút khí tức tục trần nào cả.
Hắn đẹp hơn cả mỹ nhân, khí chất cao nhà, không minh bất phàm, giơ tay nhấc chân đều thuận theo tự nhiên.
Đây chân chính là Phi Tiên Quyết.
Trước đây Hoa Vân Phi cũng chưa diễn biến hết sức nhưng nay quyết chiến sinh tử, rốt cục thăng hoa, hiện ra phong thái vốn có của thuật này.
Cử hà phi thăng!
Trong thân thể nguyên bản lột xác ra một cái tôi mới, Phi Tiên mà đi, hóa ra một thần thai.
Lực công kích của thần thai này độc nhất vô nhị, nếu là Đại đế cổ thi triển thì trảm tiên đồ thần, đánh tan hết thảy địch thủ, chín tầng trời, mười tầng đất đều không ai có thể chống lại. Đây là bí thuật do Độc Nhân có thiên tư trác tuyệt cổ kim khai sáng.
Diệp Phàm diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp, kịch liệt chống lại, máu vàng của hắn không ngừng tuôn ra.
Nếu Độc Nhân Đại đế nhằm vào bí quyết chữ Đấu mà khai sáng Phi Tiên Quyết thì hắn dùng chính bí quyết chữ Đấu đấu lại, để xem rốt cuộc ai mạnh ai yếu!
Trận đại chiến này càng lúc càng kịch liệt, trong cổ miếu không ngừng vang lên âm thanh giao chiến, không ai có thể tới gần. Hoa Vân Phi vừa hiện ra kia khủng bố hơn, không ngừng giao thủ với Diệp Phàm. Hai người hóa thành một đoàn ánh sáng, liên tiếp quấn lấy nhau.
Trong lòng Diệp Phàm đại chấn. Đây là tinh khí thần của một người được thăng hoa. Hắn rốt cuộc hiểu được một ít nguyên nhân vì sao Độc Nhân Đại đế lúc về già lại khai sáng Bất Diệt Thiên Công, hẳn có chút quan hệ với thuật này. Khi già đi, trong ma thể lột xác ra một thần thai, quả nhiên nghịch thiên.
Tay trái Diệp Phàm diễn biến ra Hư Không Kính, chiếu rọi hai mắt thần thai Hoa Vân Phi. Đây là một đòn trí mạng, ít nhất cũng khiến đối phương phải mù mắt nhưng Hoa Vân Phi lại tạo ra một mảnh tiên quang khiến hai hốc mắt hắn trở nên mơ hồ.
Ông!
Phi Tiên Lực ngạo thị muôn đời đánh tới, hóa thành quang hoa chói mắt, đánh lên Hư Không Kính, phát ra một tiếng giòn vang, thiếu chút nữa khiến nó toái điệu.
Trên người hai người đã sớm hiện lên rất nhiều vết thương đáng sợ. Thần thai Hoa Vân Phi hình thành đại chiến Diệp Phàm, từ tòa điện phủ này tới tòa điện phủ khác khiến không ít người sợ hãi thối lui, không ai dám ngăn cản.
Ầm!
Diệp Phàm lại giết tới, thần uy hướng tiêu. Thần thai Hoa Vân Phi cũng không thể ngăn cản. Diệp Phàm lúc này lại nhằm vào bản thể hắn mà công kích.
Thần thai là do tiên quang trong bản bình ở mi tâm hắn hóa ra, Diệp Phàm chỉ cần chém hòng bản thể thì tự nhiên cũng khiến nó biến thành hư vô. Lúc này thần thai Hoa Vân Phi há mồm hút một cái, trước thu lấy bản thể vào trong cơ thể nó.
Diệp Phàm phát lực, nguyên thần màu vàng lao ra, cũng hóa lớn, diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp. Cả bản thể và nguyên thần đều dùng bí pháp này đại chiến Hoa Vân Phi.
Phốc!
Hoa Vân Phi rất bị động, thần thai suýt chữa nữa bị chặt đứt, bản thể lao ra, hai người hợp nhất, rất nhanh bay ngược về sau. Diệp Phàm lập tức đuổi theo, thi triển các loại kỳ thuật, lại tiếp tục một hồi chiến đấu mới.
Diệp Phàm, ta và ngươi liên thủ, thế nào?! Cùng nhau tìm tòa điện phủ kia, cùng nhau nắm giữ bí mật vượt qua tinh không, cuối cùng đi lên Tế Đàn Ngũ sắc quyết chiến?!
Hoa Vân Phi truyền âm.
- Hợp tác với ngươi, không khác mò trăng đáy nước, uổng phí tâm cơ!
Diệp Phàm trực tiếp cự tuyệt, lại xuất thủ thật nặng.
Mọi người quên đi hai tôn Âm Thần kia, đều đang chinh phạt, xông vào cổ miếu, tranh đoạt báu vật. Diệp Phàm và Hoa Vân Phi đã đại chiến hơn hai ngàn hiệp, máu tươi không ngừng phun ra.
- Tìm được rồi, tiểu tử, bên này có môn đạo, cũng không phải Tàng Kinh Các như chúng ta nghĩ mà là một mảnh Tinh Không Đồ!
Đại hắc cẩu âm thầm truyền âm, há mồm phun ra đạo quang, một tòa sát trận loại nhỏ bay ra, xử lý địch thủ rồi vươn móng vuốt, bắt đầu đào bới.
Đại hắc cẩu kêu gào:
- Nhanh lên, ở đại điện trung tâm dường như có một tòa phá đỉnh, còn có Vũ Hóa Tiên Kinh. Thừa dịp cao thủ còn ở bên kia, chúng ta nhanh chóng nghiên cứu thứ này cho thấu triệt.
Bàng Bác vội vàng xử lý đối thủ rồi vọt tới. Diệp Phàm và và Cơ Tử Nguyệt cũng lập tức tách ra khỏi đối thủ chạy lại. Ầm một tiếng, một mảnh lại một mảnh tinh vực đồ hiện ra trong điện phủ này, lưu chuyển thanh huy như hình nổi, vô cùng sâu sắc. Mỗi viên tinh cầu đầu lóe ra ánh sáng.
Tuy nhiên, Hoa Vân Phi chặn Diệp Phàm lại, ở xa xa tạo ra một mảnh quầng sáng. Trận chiến này liên quan đến tương lai hắn cho nên lập tức liều mạng ngăn cản.
Hoa Vân Phi đại chiến Diệp Phàm, giở ra hết thảy các loại thủ đoạn.
Con đường không tự chọn, tương lai bi thương, là quân cờ trong tay người khác! Đây là nhân sinh của Hoa Vân Phi sao?!
Diệp Phàm không thể hiểu hết, khó có thể lý giải. Lúc này hắn chỉ biết tử chiến, có lẽ giống như lời Lý Tiểu Mạn, đây là một hồi quyết đấu số mệnh, phải chấm dứt.
Ba!
Máu năm màu tiên diễm và máu màu vàng cùng nhau thịnh phóng, hai loại huyết dịch dính vào mau, kinh diễm mà yêu dã, từng đóa từng đóa chiếu vào hư không.
Lúc này, mọi lời nói đều là vô nghĩa! Đây là cuộc chiến sinh tử, lui một bước sẽ rơi vào địa ngục, tiến một bước sẽ có cơ hội sinh tồn. Hai người đối chọi gay gắt, đại chiến không ngừng.
Các loại ánh sáng bay múa, Diệp Phàm chiến đẫm máu, dũng mãnh không gì đỡ nổi nhưng tinh khí thần của đối thủ cũng được kéo lên cực hạn, muốn phách sát cũng không hề đơn giản.
Thôn Thiên Ma Công chính là công pháp nghịch thế, có thể hóa điệu căn nguyên của Thánh nhân viễn cổ đã chết làm một bộ phận riêng của mình. Đây thật sự đã vượt qua lẽ thường, tránh được thượng thiên. Ngày nay, Hoa Vân Phi cực kỳ nguy hiểm.
Tay phải Diệp Phàm hóa thành một đại thủ màu vàng, trên mặt có một văn lạc thần bí, đánh cho thiên băng địa liệt. Mà Hoa Vân Phi lại dùng hai tay nhẹ nhàng huy động, bắn ra từng đợt thanh huy, không ngừng hóa giải.
Một tiếng long ngâm động cửu thiên, tay phải Diệp Phàm xuất hiện một kiếm tiên đáng sợ, giống như một đại long, phần đầu là tay cầm, thân là long nhận, chuôi là long vĩ, cầm trên tay.
Thái Hoàng Kiếm!
Tay phải hắn giơ cao lên, nhẹ nhàng chém xuống, có từng đợt từng đợt hỗn độn khí tràn ra, có uy thế của Đế binh Cực Đạo.
Hoa Vân Phi như một tiên nhân, trên người lưu chuyển tiên quang ngũ sắc, quần áo bay phấp phới, như muốn thuận gió nhập cửu thiên.
Nhưng mà Diệp Phàm dùng bí quyết chữ Đấu, diễn biến Thái Hoàng Kiếm chặt chẽ tập trung hắn. Chiếc vảy ngược trên thân kiếm gần giống như Đế binh chân thật, các vảy khác đều lấp lánh, đan vào nhau, sát mang vô tận.
Keng!
Vạn lũ sát khí hòa hợp nhất thể, hóa thành một đạo ánh sáng vĩnh hằng, trở thành một con đại long, thoát khỏi Thái Hoàng Kiếm mà ra, bắn về phía ngực Hoa Vân Phi, hỗn độn mang mang quấn theo.
Đây là một loại kỳ cảnh, như một con chân long từ cửu thiên bay tới, bản thể Thái Hoàng Kiếm phụt ra một đạo long manh như vậy, vô kiên bất tồi, khó có thể tránh né.
Bên ngoài cơ thể Hoa Vân Phi lóe lên đủ loại hào quang, nhưng hết thảy đều bị chém hết. Các kiện vũ khí quý giá bay ra đều hóa thành bột mịn.
Thái Hoàng Kiếm độc nhất vô nhị, được xưng là tiên binh công kích đệ nhất của Trung Châu, không có lợi khí nào có thể đủ luận bàn với nó. Còn chưa tới gần cơ thể nhưng Hoa Vân Phi cảm giác thân thể mình như muốn bị chặt đứt, xuất hiện một đạo vết thương rất đáng sợ.
Đồng tử Diệp Phàm như hai ngọn thần đăng, phát ra quang huy rực rỡ. Hắn đề thăng đạo hạnh và pháp lực bản thân lên tới cực hạn, phun ra một ngụm tiên thiêm hỗn nguyên khí, chìm sâu vào trong chuôi long kiếm này.
Đây là một kích cực tẫn.
Hoa Vân Phi toàn lực kháng cự nhưng chung quy vẫn không thể ngăn cản. Vạn Hóa Thánh Quyết có thể hóa điệu hết thảy thần kỳ thành mục nát nhưng lúc này Diệp Phàm quá mạnh mẽ, không thể hóa điệu được.
Phốc!
Một vết thương khủng bố hiện ra, từ đầu vai trái hắn lan tới tận bụng phải, tiên huyết như suối phun ra, nhìn vô cùng ghê người.
Nửa người trên của Hoa Vân Phi bay ra ngoài, bị thanh kiêm chặt đứt, phía dưới cũng co rút, rơi xuống bên dưới.
Diệp Phàm đang muốn thừa thắng xông lên nhưng một bảo bình đen nhanh chợt xuất hiện, lướt tới trước người hắn, sau đó lóe ra ngàn vạn đạo ô quang rồi nổ tung.
Đại đạo bảo bình.
Đây là công phạt đạo hạnh, pháp lực bùng nổ, tràn ngập tính hủy diệt, lực đánh vào cực mạnh, người đã trảm đạo dù bị đánh trúng cũng khó có thể còn sống được.
Phanh!
Hai tay Diệp Phàm gày đoạn, xương ngực nổ tung, máu vàng văng ra, rơi xuống bên dưới. Trước ngực hắn xuất hiện một cái lỗ to như cái bát, xuyên từ trước ra sau, vô cùng dọa người.
Tự hủy bảo bình đại đạo, không hổ là người kế thừa của Độc Nhân, không chỉ có độc với địch nhân mà còn độc với cả chính mình. Dù có thể tái sinh nhưng nguyên khí chắc chắn đại thương.
Hai người cũng rất ăn ý, không ai tấn công mà đều lui nhanh về phía sau. Một người vận chuyển Hoàng Kiếp Tái Sinh Thuật, một người vận chuyển bí quyết chữ Giả không trọn vẹn, cùng khôi phục thương thế.
Trong trận quyết đấu thảm thiết này, nếu không có thánh kinh chữa thương tương ứng, khiến thân thể nhanh chóng khôi phục thì tất nhiên sẽ lâm vào hạ phong, dần đi vào chỗ diệt vong!
Một cái dục hỏa trọng sinh, thần quang ngũ sắc lưu chuyển, như một con Phượng Hoàng. Một người cũng có những đại đạo thần liên quấn quanh người, đan vào thành từng đợt quang huy sinh mệnh.
Bọn họ gần như đồng thời mở mắt, lần nữa ra tay, quyết đoán và quyết tuyệt, chiêu chiêu thức thức đều là tuyệt sát, không lưu chút hậu thủ nào.
Phi Tiên Quyết!
Hoa Vân Phi lại thi triển thức này như ban đầu nhưng khí tức khác nhau rất lớn. Bí thuật lần này khủng bố khó lường, bảo bình đại đạo hóa thành vạn lũ ô quang bắn vào trong mi tâm. Một Bảo Bình Ấn hiện lên giừa hai chân mày hắn.
Ầm!
Kinh đào hãi lãng, từ trong mi tâm này chảy ra Phi Tiên Lực, phối hợp với thức mở đầu, không ngừng diễn biến. Tiên quang từ mi tâm bắn ra cuồn cuộn mãnh liệt.
Quang hoa vạn trượng lập tức đánh bay Diệp Phàm. Đây là tinh khí thần toàn thân Hoa Vân Phi thăng hoa, từ mi tâm lao ra, thần uy không thể đỡ.
Nhưng mà khiến người ta kinh dị chính là thần huy này nhanh ngưng tụ cùng một chỗ, trở thành một Hoa Vân Phi khác, ánh sáng vô tận lượn lờ, rực rỡ lóa mắt.
Đây là chuyện gì?!
Diệp Phàm cũng bị chấn kinh, là người đầu tiên không thể lý giải được nhưng vẫn không dừng lại, rất nhanh ra tay.
Quang hoa vạn trượng hóa thành một Hoa Vân Phi mới, quanh thân có từng đợt thanh huy, tràn ngập tiên vụ như là muốn vũ hóa phi tiên, không hề nhiễm chút khí tức tục trần nào cả.
Hắn đẹp hơn cả mỹ nhân, khí chất cao nhà, không minh bất phàm, giơ tay nhấc chân đều thuận theo tự nhiên.
Đây chân chính là Phi Tiên Quyết.
Trước đây Hoa Vân Phi cũng chưa diễn biến hết sức nhưng nay quyết chiến sinh tử, rốt cục thăng hoa, hiện ra phong thái vốn có của thuật này.
Cử hà phi thăng!
Trong thân thể nguyên bản lột xác ra một cái tôi mới, Phi Tiên mà đi, hóa ra một thần thai.
Lực công kích của thần thai này độc nhất vô nhị, nếu là Đại đế cổ thi triển thì trảm tiên đồ thần, đánh tan hết thảy địch thủ, chín tầng trời, mười tầng đất đều không ai có thể chống lại. Đây là bí thuật do Độc Nhân có thiên tư trác tuyệt cổ kim khai sáng.
Diệp Phàm diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp, kịch liệt chống lại, máu vàng của hắn không ngừng tuôn ra.
Nếu Độc Nhân Đại đế nhằm vào bí quyết chữ Đấu mà khai sáng Phi Tiên Quyết thì hắn dùng chính bí quyết chữ Đấu đấu lại, để xem rốt cuộc ai mạnh ai yếu!
Trận đại chiến này càng lúc càng kịch liệt, trong cổ miếu không ngừng vang lên âm thanh giao chiến, không ai có thể tới gần. Hoa Vân Phi vừa hiện ra kia khủng bố hơn, không ngừng giao thủ với Diệp Phàm. Hai người hóa thành một đoàn ánh sáng, liên tiếp quấn lấy nhau.
Trong lòng Diệp Phàm đại chấn. Đây là tinh khí thần của một người được thăng hoa. Hắn rốt cuộc hiểu được một ít nguyên nhân vì sao Độc Nhân Đại đế lúc về già lại khai sáng Bất Diệt Thiên Công, hẳn có chút quan hệ với thuật này. Khi già đi, trong ma thể lột xác ra một thần thai, quả nhiên nghịch thiên.
Tay trái Diệp Phàm diễn biến ra Hư Không Kính, chiếu rọi hai mắt thần thai Hoa Vân Phi. Đây là một đòn trí mạng, ít nhất cũng khiến đối phương phải mù mắt nhưng Hoa Vân Phi lại tạo ra một mảnh tiên quang khiến hai hốc mắt hắn trở nên mơ hồ.
Ông!
Phi Tiên Lực ngạo thị muôn đời đánh tới, hóa thành quang hoa chói mắt, đánh lên Hư Không Kính, phát ra một tiếng giòn vang, thiếu chút nữa khiến nó toái điệu.
Trên người hai người đã sớm hiện lên rất nhiều vết thương đáng sợ. Thần thai Hoa Vân Phi hình thành đại chiến Diệp Phàm, từ tòa điện phủ này tới tòa điện phủ khác khiến không ít người sợ hãi thối lui, không ai dám ngăn cản.
Ầm!
Diệp Phàm lại giết tới, thần uy hướng tiêu. Thần thai Hoa Vân Phi cũng không thể ngăn cản. Diệp Phàm lúc này lại nhằm vào bản thể hắn mà công kích.
Thần thai là do tiên quang trong bản bình ở mi tâm hắn hóa ra, Diệp Phàm chỉ cần chém hòng bản thể thì tự nhiên cũng khiến nó biến thành hư vô. Lúc này thần thai Hoa Vân Phi há mồm hút một cái, trước thu lấy bản thể vào trong cơ thể nó.
Diệp Phàm phát lực, nguyên thần màu vàng lao ra, cũng hóa lớn, diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp. Cả bản thể và nguyên thần đều dùng bí pháp này đại chiến Hoa Vân Phi.
Phốc!
Hoa Vân Phi rất bị động, thần thai suýt chữa nữa bị chặt đứt, bản thể lao ra, hai người hợp nhất, rất nhanh bay ngược về sau. Diệp Phàm lập tức đuổi theo, thi triển các loại kỳ thuật, lại tiếp tục một hồi chiến đấu mới.
Diệp Phàm, ta và ngươi liên thủ, thế nào?! Cùng nhau tìm tòa điện phủ kia, cùng nhau nắm giữ bí mật vượt qua tinh không, cuối cùng đi lên Tế Đàn Ngũ sắc quyết chiến?!
Hoa Vân Phi truyền âm.
- Hợp tác với ngươi, không khác mò trăng đáy nước, uổng phí tâm cơ!
Diệp Phàm trực tiếp cự tuyệt, lại xuất thủ thật nặng.
Mọi người quên đi hai tôn Âm Thần kia, đều đang chinh phạt, xông vào cổ miếu, tranh đoạt báu vật. Diệp Phàm và Hoa Vân Phi đã đại chiến hơn hai ngàn hiệp, máu tươi không ngừng phun ra.
- Tìm được rồi, tiểu tử, bên này có môn đạo, cũng không phải Tàng Kinh Các như chúng ta nghĩ mà là một mảnh Tinh Không Đồ!
Đại hắc cẩu âm thầm truyền âm, há mồm phun ra đạo quang, một tòa sát trận loại nhỏ bay ra, xử lý địch thủ rồi vươn móng vuốt, bắt đầu đào bới.
Đại hắc cẩu kêu gào:
- Nhanh lên, ở đại điện trung tâm dường như có một tòa phá đỉnh, còn có Vũ Hóa Tiên Kinh. Thừa dịp cao thủ còn ở bên kia, chúng ta nhanh chóng nghiên cứu thứ này cho thấu triệt.
Bàng Bác vội vàng xử lý đối thủ rồi vọt tới. Diệp Phàm và và Cơ Tử Nguyệt cũng lập tức tách ra khỏi đối thủ chạy lại. Ầm một tiếng, một mảnh lại một mảnh tinh vực đồ hiện ra trong điện phủ này, lưu chuyển thanh huy như hình nổi, vô cùng sâu sắc. Mỗi viên tinh cầu đầu lóe ra ánh sáng.
Tuy nhiên, Hoa Vân Phi chặn Diệp Phàm lại, ở xa xa tạo ra một mảnh quầng sáng. Trận chiến này liên quan đến tương lai hắn cho nên lập tức liều mạng ngăn cản.
/1822
|