Khóe môi nguội lạnh của Cố Tích Tước khẽ giương lên ,vẫy vẫy tay “ Doãn Ngân , con tới đây .”
“ Cha.. “ Doãn Ngân bước nhanh đi tới trước mặt Cố Tích Tước nhưng ánh mắt vẫn quét về phía Tịch Hải Đường .Thấy thế mâu quang của Cố Tích Tước lóe lên , chỗ thâm u ám toán cất dấu để không muốn người khác biết còn Tịch Hải Đường thì tâm càng đau .Chắc hẳn đứa nhỏ này từ nhỏ đã không có mẹ chăm sóc cho nên đối với người mới gặp hai lần như cô mới có cảm tình như vậy .
Kìm lòng không được , Tịch Hải Đường ngồi xổm xuống khẽ nắm lấy bả vai của Doãn Ngân “ Doãn Ngân , chúng ta lại gặp nhau rồi .Gặp dì cháu thấy vui vậy sao ?”
“ Vâng cháu rất vui .” Doãn Ngân giương cao khuôn mặt nhỏ nhắn , giữa lông mày lộ vẻ mong đợi “ Dì à , di là cố ý đến thăm cháu sao ?”
“ Uh , là dì cố ý đến thăm Doãn Ngân .” Tịch Hải Đường đáp theo lời Doãn Ngân mà không ý thức được vành mắt đã đỏ , đứa nhỏ này giống như đúc vẻ mặt của Tiểu Thần lúc mong đợi cha.Tất cả đều làm cho cô đau lòng .
Doãn Ngân hít một hơi thật sâu , ngửi ngửi mùi hương chỉ có trên mình Tịch Hải Đường “ Dì à , mùi hương trên người dì thật thích .Giống như mùi hương của mẹ vậy .”
Mùi hương của mẹ ?
Cố Tích Tước nhíu mày , con mắt biến sắc ngày càng sâu hơn …
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Trong căn phòng cho trẻ em ở lầu hai của Cố gia trạch .
“ Dì à , dì sang đây mà xem.Tất cả những thứ này đều là cháu đạt được đấy .Gồm có sách và cúp .” Doãn Ngân rất vui vẻ lôi kéo Tịch Hải Đường đi xem , suốt một mặt tưởng đều là sách .Tất cả đều là phần thưởng của cậu bé .
Tịch Hải Đường kinh ngạc bởi vì sự ưu tú của đứa nhỏ này , đôi mắt đau lòng hỏi Doãn Ngân “ Doãn Ngân , cháu đạt được nhiều thành tích tốt như vậy , nhất định rất khổ cực phải không ?”
“ Không khổ cực , chỉ cần cha hài lòng thì cháu sẽ cố gắng làm được .” Chỉ có mỗi lần khi Doãn Ngân đạt thành tích tốt thì cha mới có thể miễn cưỡng cười một tý .Đối với Doãn Ngân mà nói điều đó là rất khó được , thật rất trân quý .
Tịch Hải Đường âm thầm phê phán Cố Tích Tước , tâm của hắn rút cuộc là làm bằng cái gì đây? Rõ ràng đối với con trai của mình cũng lạnh lùng đến như vậy .
“ Doãn Ngân , cháu cố gắng là đúng nhưng cũng không thể khiến chính bản thân mình quá cực khổ .Nhất là bây giờ thân thể mới vừa khá hơn một chút , ngàn vạn lần không được để cho mình mệt mỏi cháu biết không ?”
“ Cháu rõ rồi , cảm ơn dì đã quan tâm .” Đáy lòng Doãn Ngân dâng lên một sự ấm áp.Dì thật tốt nói chuyện thật ôn nhu nha .
Tịch Hải Đường mỉm cười , tiếp tục dặn dò “ Còn có , về sau không được cùng bạn học đánh nhau .Cháu có thể làm được không ?”
“ Cái này …” Doãn Ngân cảm thấy khó hứa hẹn mà còn có chút ủy khuất “ Dì à , kỳ thật cháu cũng không muốn đánh nhau nhưng bọn họ nói cháu là đứa trẻ không có mẹ .Cháu chịu không được nên mới động thủ với bọn họ , ngày đó té xuống cầu thang cũng bởi như thế … Dì , dì nói xem cháu vì cái gì mà cháu không có mẹ ? Cháu thật sự muốn có một người mẹ .Đã lớn đến từng này , cháu còn chưa một lần được mẹ ôm qua nữa.”
Nước mắt Tịch Hải Đường không hề báo động trước mà liền rớt xuống , cô không chút suy nghĩ liền đem Doãn Ngân ôm vào trong lòng “ Doãn Ngân , không cần phải khổ sở , Dì thương cháu , Dì sẽ ôm cháu .”
Doãn Ngân tựa đầu sâu vào trong lòng Tịch Hải Đường , khóe mắt len lén ướt , không có một từ nào có thể diễn đạt tâm trạng của cậu bé bây giờ .Hôm nay như thế nào mà không nhịn được bất chợt nói “ Dì , nếu như dì là mẹ của cháu thì thật là tốt .Dì có thể làm mẹ của cháu không ?”
Tịch Hải Đường ngẩn ra , nghĩ tới chuyện làm thế nào để trả lời cậu bé cách thỏa đáng .Do dự một lúc ngẩng đầu lên phát hiện Cố Tích Tước chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở cửa …
Hai tay hắn ôm trước ngực , sau lưng nghiêng dựa vào cánh cửa vẻ mặt nhàn nhạt , con mắt sắc lại tĩnh mịch giống như cười mà như không “ Doãn Ngân đề nghị nghe không sai .Em có muốn cân nhắc tới lời đề nghị này hay không ?”
Ngược lại Tịch Hải Đường hít một ngụm khí thật lớn , người đàn ông này tại sao có thể hư hỏng như vậy ? Tại sao có thể trước mặt con trai của mình mà nói những lời như thế ? Doãn Ngân đã đủ đáng thương rồi mình không thể tùy tiện để cho đứa nhỏ này hi vọng sẽ lại làm cho thất vọng thêm .
Doãn Ngân tuy nhỏ nhưng so với những đứa trẻ cùng lứa tuổi thì lại nhạy cảm vô cùng .Cậu bé tựa hồ như đã nhận ra sự khác lạ giữa hai người lớn .Vẻ mặt thoáng cái lại khôi phục về như trước , trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuất dật thì sự lạnh nhạt toát lên rất rõ , thật vọng bị ẩn dấu thật sâu có chút áy náy nhìn về phía Tịch Hải Đường “ Dì , thật xin lỗi .Cháu không nên làm khó dì … cháu chỉ là quá mong nhớ có một người mẹ mà thôi …”
Tâm Tịch Hải Đường như bị bóp chặt tựa hồ sắp vặn thành kết .Đứa nhỏ này quá hiểu chuyện , quá kiên cường nhưng cũng làm cho người khác quá đau lòng . Cô khẽ vuốt ve đầu Doãn Ngân , ôn nhu an ủi “ Doãn Ngân , dì rất thích cháu nhưng dì không thể làm mẹ của cháu được .Làm mẹ không đơn giản như vậy , cháu bây giờ còn nhỏ chờ sau này cháu trưởng thành liền hiểu được đạo lý này “
Doãn Ngân mấp máy môi không lên tiếng .Đôi mắt trong suốt nhàn nhạt bi thương , kỳ thật cấu bé hiện tại đều hiểu rằng làm mẹ của mình nghĩa là cùng cha kết hôn , là muốn mỗi ngày đều sinh hoạt chung một chỗ .Cậu bé xem bố mẹ các bạn học trong lớp đều như vậy .
“ Dì , dì không thể làm mẹ của cháu cũng không sao nhưng cháu muốn xin dì tối nay ở lại đây đi .Giúp cháu nấu ăn bữa tối , giúp cháu ngủ , sáng mai cho … cháu đi học nữa .Một lần duy nhất thôi có được không ?”
Lòng chua xót tiếp tục lên men , Tịch Hải Đường thậm chí có chút ít áp lực không thể chịu nổi .Nghĩ rằng sẽ xoay người né ra nhưng lại đối mặt với cặp mắt tràn đầy mong đợi kia của Doãn Ngân , cô thật không có cách nào để cự tuyệt . Lời thỉnh cầu hẹn mọn của đứa trẻ này là như thế nào ? Cậu bé chỉ là muốn cô làm mẹ của cậu bé một buổi tối mà thôi , chỉ là một buổi tối thôi .
Kìm lòng không được cô lại nhớ tới đứa con trai của mình .Bảy năm , đừng nói là một buổi tối liền ngay cả một canh giờ cô cũng không có được ở bên cạnh con trai ,bộ dạng của Doãn Ngân cùng với bộ dạng của con trai cô thật là đáng thương . Mâu quang trở nên ôn nhu hơn , Tịch Hải Đường kéo tay Doãn Ngân nói nhỏ “ Dì đồng ý với cháu đêm nay sẽ ở lại đây .”
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Buổi tối sau khi Tịch Hải Đường dỗ cho Doãn Ngân ngủ liền tiền vào phòng khách , vừa muốn tắt đèn đi ngủ thì cửa phòng chợt bị người đẩy ra , hơi thở nguy hiểm của Cố Tích Tước đập vào mặt cô …
“ Làm thế nào anh vào được đây ? “ Cô nhớ rõ chính mình đã khóa cửa lại .Đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự đề phòng nhìn đến người đàn ông đang đi vào , theo bản năng cô lùi về phía sau vài bước .Đôi tay gắt gao đưa ra trước làm tư thái phòng vệ bởi vì nơi này không có quần áo để thay nên sau khi tắm rửa qua cô chỉ có thể mặc tạm thời áo của hắn mà hắn hoàn toàn không có bất kỳ tính an toàn nào nhất là khi bị ánh mắt tà khí của hắn nhìn soi mói .
Cố Tích Tước giơ giơ lên cái chìa khóa trong tay , không có chút nào cho là mình đã làm sai điều gì , đôi môi mỏng giơ lên đáy mắt cũng chứa đựng sự vui vẻ “ Anh nghĩ chúng ta đêm nay cần phải ngủ cùng nhau .Em đồng ý làm mẹ của Doãn Ngân một đêm , mẹ đương nhiên phải cùng ngủ với cha chứ .”
“ Tôi đồng ý với Doãn Ngân nhưng không có ý này “ Tịch Hải Đường ôm lấy một cái gối , ép chính mình không nên hoảng hốt nhưng đáng tiếc không như cô mong muốn .
Theo từng bước chân đến gần của người đàn ông này , cô rút cuộc cũng thấy rõ một dáng vẻ khác của hắn vào ban đêm .Vừa rồi sau khi tắm rửa ,toàn thân người đàn ông này đều tỏa ra một hương thơm đặc biệt , mái tóc hơi ẩm còn có những giọt nước đang chảy xuống , áo ngủ mỏng , đai áo buộc lỏng thể hiện ra phần khí lực 10 phần mê người .
Kìm lòng không được Tịch Hải Đường nhớ tới đêm hôm đó bị người ta bỏ thuốc , không nhớ rõ ràng nhưng những ký ức từng màn hình ảnh hãy còn mới mẻ liền hiện ra trong đầu cô , làm cho lòng của cô sít sao tóm thành một đoạn
“ Anh , anh đừng tới đây .Tôi sẽ la to lên cho xem .”
Hắn giống như là nghe được sự chê cười rất êm tai , bên khóe miệng cong càng sâu hơn “ La to sao ? Em muốn hô to để Doãn Ngân đến đây sao ?”
Thân ảnh cao lớn bước đi thỏng thả đến trước mặt cô , cô kinh hô khi bị bất ngờ rút đi cái gối ôm ở trong lồng ngực .Hắn nghiêng người hôn cô , bàn tay quá đáng đang thăm dò vào trong áo tắm của cô phát hiện bên trong cô không hề mặc gì , chống đỡ cô đôi môi mỏng của hắn không nhịn được cười nhẹ vài tiếng “ Mùi hương trên người của em quả thật rất là thích , không trách được Doãn Ngân lại thích như vậy .Hơn nữa xúc cảm rất tốt .”
Tịch Hải Đường phát hiện toàn bộ hô hấp của mình đều bị rối loạn , đêm hôm đó vừa nóng lại tạo cảm giác lần nữa đánh tới .Thân thể của cô giống như không chịu sự chi phối của bản thân nữa ,tất cả đều nằm trong tay người đàn ông này .
Không ! Không được ! Cô đã bỏ qua lần thứ nhất , không thể mắc sai lầm thêm lần nữa .
Đang lúc luống cuống , cô lại cắn hắn một lần nữa , môi dưới đau đớn làm cho hắn khẽ kêu lên một tiếng , mâu quang càng trở nên bí hiểm
“ Người phụ nữ này , em có thói quen cắn người là không tốt đâu .” Ngữ khí của hắn làm cho cô nghe không ra hỉ nộ .
“ Thực xin lỗi .. tôi không có cách nào … tôi lại không phải cố ý cắn anh ..” Trên môi của hắn in rõ dấu răng của cô còn đang khẽ rỉ máu.Tấm lòng thiện lương của cô luôn hiểu ý nhân sinh nên không đành lòng nhưng không có phát giác được chuyện cô xin lỗi hắn lại là chuyện kỳ quái đến cỡ nào .
Cố Tích Tước nhàn nhạt khiêu mi , đối với phản ứng của cô cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi , khóe miệng rõ ràng nổi rõ sự vui vẻ “ Anh chấp nhận lời xin lỗi của em .”
“ A “ Tịch Hải Đường bị sự khẳng khái của hắn làm cho váng đầu nhưng hắn vẫn như cũ dính sát bên người cô , nhất định cô phải nói rõ ràng với hắn .Cắn cắn môi , cô dùng hết dũng khí nói “ Giám đốc , tôi hiện tại đồng ý ở lại đây chỉ đơn thuần là vì Doãn Ngân .Anh làm cho cậu bé từ nhỏ đã không có mẹ là đã rất không đúng .Anh cần phải quan tâm nhiều hơn đến cậu bé mà không phải là tùy tiện tìm phụ nữ thỏa mãn tình thú của anh “
“ Anh không có tùy tiện tìm phụ nữ .Anh có sự lựa chọn của anh hơn nữa anh chọn em .”
Cô nối cáu “ Anh nói chuyện cho nghiêm túc vào .”
Hắn cười nhạt , trong ánh mắt tựa hồ như ám chỉ điều gì đó “ Anh nói nghiêm túc với em … Tịch Hải Đường , hãy làm người phụ nữ của anh .”
“ Cha.. “ Doãn Ngân bước nhanh đi tới trước mặt Cố Tích Tước nhưng ánh mắt vẫn quét về phía Tịch Hải Đường .Thấy thế mâu quang của Cố Tích Tước lóe lên , chỗ thâm u ám toán cất dấu để không muốn người khác biết còn Tịch Hải Đường thì tâm càng đau .Chắc hẳn đứa nhỏ này từ nhỏ đã không có mẹ chăm sóc cho nên đối với người mới gặp hai lần như cô mới có cảm tình như vậy .
Kìm lòng không được , Tịch Hải Đường ngồi xổm xuống khẽ nắm lấy bả vai của Doãn Ngân “ Doãn Ngân , chúng ta lại gặp nhau rồi .Gặp dì cháu thấy vui vậy sao ?”
“ Vâng cháu rất vui .” Doãn Ngân giương cao khuôn mặt nhỏ nhắn , giữa lông mày lộ vẻ mong đợi “ Dì à , di là cố ý đến thăm cháu sao ?”
“ Uh , là dì cố ý đến thăm Doãn Ngân .” Tịch Hải Đường đáp theo lời Doãn Ngân mà không ý thức được vành mắt đã đỏ , đứa nhỏ này giống như đúc vẻ mặt của Tiểu Thần lúc mong đợi cha.Tất cả đều làm cho cô đau lòng .
Doãn Ngân hít một hơi thật sâu , ngửi ngửi mùi hương chỉ có trên mình Tịch Hải Đường “ Dì à , mùi hương trên người dì thật thích .Giống như mùi hương của mẹ vậy .”
Mùi hương của mẹ ?
Cố Tích Tước nhíu mày , con mắt biến sắc ngày càng sâu hơn …
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Trong căn phòng cho trẻ em ở lầu hai của Cố gia trạch .
“ Dì à , dì sang đây mà xem.Tất cả những thứ này đều là cháu đạt được đấy .Gồm có sách và cúp .” Doãn Ngân rất vui vẻ lôi kéo Tịch Hải Đường đi xem , suốt một mặt tưởng đều là sách .Tất cả đều là phần thưởng của cậu bé .
Tịch Hải Đường kinh ngạc bởi vì sự ưu tú của đứa nhỏ này , đôi mắt đau lòng hỏi Doãn Ngân “ Doãn Ngân , cháu đạt được nhiều thành tích tốt như vậy , nhất định rất khổ cực phải không ?”
“ Không khổ cực , chỉ cần cha hài lòng thì cháu sẽ cố gắng làm được .” Chỉ có mỗi lần khi Doãn Ngân đạt thành tích tốt thì cha mới có thể miễn cưỡng cười một tý .Đối với Doãn Ngân mà nói điều đó là rất khó được , thật rất trân quý .
Tịch Hải Đường âm thầm phê phán Cố Tích Tước , tâm của hắn rút cuộc là làm bằng cái gì đây? Rõ ràng đối với con trai của mình cũng lạnh lùng đến như vậy .
“ Doãn Ngân , cháu cố gắng là đúng nhưng cũng không thể khiến chính bản thân mình quá cực khổ .Nhất là bây giờ thân thể mới vừa khá hơn một chút , ngàn vạn lần không được để cho mình mệt mỏi cháu biết không ?”
“ Cháu rõ rồi , cảm ơn dì đã quan tâm .” Đáy lòng Doãn Ngân dâng lên một sự ấm áp.Dì thật tốt nói chuyện thật ôn nhu nha .
Tịch Hải Đường mỉm cười , tiếp tục dặn dò “ Còn có , về sau không được cùng bạn học đánh nhau .Cháu có thể làm được không ?”
“ Cái này …” Doãn Ngân cảm thấy khó hứa hẹn mà còn có chút ủy khuất “ Dì à , kỳ thật cháu cũng không muốn đánh nhau nhưng bọn họ nói cháu là đứa trẻ không có mẹ .Cháu chịu không được nên mới động thủ với bọn họ , ngày đó té xuống cầu thang cũng bởi như thế … Dì , dì nói xem cháu vì cái gì mà cháu không có mẹ ? Cháu thật sự muốn có một người mẹ .Đã lớn đến từng này , cháu còn chưa một lần được mẹ ôm qua nữa.”
Nước mắt Tịch Hải Đường không hề báo động trước mà liền rớt xuống , cô không chút suy nghĩ liền đem Doãn Ngân ôm vào trong lòng “ Doãn Ngân , không cần phải khổ sở , Dì thương cháu , Dì sẽ ôm cháu .”
Doãn Ngân tựa đầu sâu vào trong lòng Tịch Hải Đường , khóe mắt len lén ướt , không có một từ nào có thể diễn đạt tâm trạng của cậu bé bây giờ .Hôm nay như thế nào mà không nhịn được bất chợt nói “ Dì , nếu như dì là mẹ của cháu thì thật là tốt .Dì có thể làm mẹ của cháu không ?”
Tịch Hải Đường ngẩn ra , nghĩ tới chuyện làm thế nào để trả lời cậu bé cách thỏa đáng .Do dự một lúc ngẩng đầu lên phát hiện Cố Tích Tước chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở cửa …
Hai tay hắn ôm trước ngực , sau lưng nghiêng dựa vào cánh cửa vẻ mặt nhàn nhạt , con mắt sắc lại tĩnh mịch giống như cười mà như không “ Doãn Ngân đề nghị nghe không sai .Em có muốn cân nhắc tới lời đề nghị này hay không ?”
Ngược lại Tịch Hải Đường hít một ngụm khí thật lớn , người đàn ông này tại sao có thể hư hỏng như vậy ? Tại sao có thể trước mặt con trai của mình mà nói những lời như thế ? Doãn Ngân đã đủ đáng thương rồi mình không thể tùy tiện để cho đứa nhỏ này hi vọng sẽ lại làm cho thất vọng thêm .
Doãn Ngân tuy nhỏ nhưng so với những đứa trẻ cùng lứa tuổi thì lại nhạy cảm vô cùng .Cậu bé tựa hồ như đã nhận ra sự khác lạ giữa hai người lớn .Vẻ mặt thoáng cái lại khôi phục về như trước , trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuất dật thì sự lạnh nhạt toát lên rất rõ , thật vọng bị ẩn dấu thật sâu có chút áy náy nhìn về phía Tịch Hải Đường “ Dì , thật xin lỗi .Cháu không nên làm khó dì … cháu chỉ là quá mong nhớ có một người mẹ mà thôi …”
Tâm Tịch Hải Đường như bị bóp chặt tựa hồ sắp vặn thành kết .Đứa nhỏ này quá hiểu chuyện , quá kiên cường nhưng cũng làm cho người khác quá đau lòng . Cô khẽ vuốt ve đầu Doãn Ngân , ôn nhu an ủi “ Doãn Ngân , dì rất thích cháu nhưng dì không thể làm mẹ của cháu được .Làm mẹ không đơn giản như vậy , cháu bây giờ còn nhỏ chờ sau này cháu trưởng thành liền hiểu được đạo lý này “
Doãn Ngân mấp máy môi không lên tiếng .Đôi mắt trong suốt nhàn nhạt bi thương , kỳ thật cấu bé hiện tại đều hiểu rằng làm mẹ của mình nghĩa là cùng cha kết hôn , là muốn mỗi ngày đều sinh hoạt chung một chỗ .Cậu bé xem bố mẹ các bạn học trong lớp đều như vậy .
“ Dì , dì không thể làm mẹ của cháu cũng không sao nhưng cháu muốn xin dì tối nay ở lại đây đi .Giúp cháu nấu ăn bữa tối , giúp cháu ngủ , sáng mai cho … cháu đi học nữa .Một lần duy nhất thôi có được không ?”
Lòng chua xót tiếp tục lên men , Tịch Hải Đường thậm chí có chút ít áp lực không thể chịu nổi .Nghĩ rằng sẽ xoay người né ra nhưng lại đối mặt với cặp mắt tràn đầy mong đợi kia của Doãn Ngân , cô thật không có cách nào để cự tuyệt . Lời thỉnh cầu hẹn mọn của đứa trẻ này là như thế nào ? Cậu bé chỉ là muốn cô làm mẹ của cậu bé một buổi tối mà thôi , chỉ là một buổi tối thôi .
Kìm lòng không được cô lại nhớ tới đứa con trai của mình .Bảy năm , đừng nói là một buổi tối liền ngay cả một canh giờ cô cũng không có được ở bên cạnh con trai ,bộ dạng của Doãn Ngân cùng với bộ dạng của con trai cô thật là đáng thương . Mâu quang trở nên ôn nhu hơn , Tịch Hải Đường kéo tay Doãn Ngân nói nhỏ “ Dì đồng ý với cháu đêm nay sẽ ở lại đây .”
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Buổi tối sau khi Tịch Hải Đường dỗ cho Doãn Ngân ngủ liền tiền vào phòng khách , vừa muốn tắt đèn đi ngủ thì cửa phòng chợt bị người đẩy ra , hơi thở nguy hiểm của Cố Tích Tước đập vào mặt cô …
“ Làm thế nào anh vào được đây ? “ Cô nhớ rõ chính mình đã khóa cửa lại .Đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự đề phòng nhìn đến người đàn ông đang đi vào , theo bản năng cô lùi về phía sau vài bước .Đôi tay gắt gao đưa ra trước làm tư thái phòng vệ bởi vì nơi này không có quần áo để thay nên sau khi tắm rửa qua cô chỉ có thể mặc tạm thời áo của hắn mà hắn hoàn toàn không có bất kỳ tính an toàn nào nhất là khi bị ánh mắt tà khí của hắn nhìn soi mói .
Cố Tích Tước giơ giơ lên cái chìa khóa trong tay , không có chút nào cho là mình đã làm sai điều gì , đôi môi mỏng giơ lên đáy mắt cũng chứa đựng sự vui vẻ “ Anh nghĩ chúng ta đêm nay cần phải ngủ cùng nhau .Em đồng ý làm mẹ của Doãn Ngân một đêm , mẹ đương nhiên phải cùng ngủ với cha chứ .”
“ Tôi đồng ý với Doãn Ngân nhưng không có ý này “ Tịch Hải Đường ôm lấy một cái gối , ép chính mình không nên hoảng hốt nhưng đáng tiếc không như cô mong muốn .
Theo từng bước chân đến gần của người đàn ông này , cô rút cuộc cũng thấy rõ một dáng vẻ khác của hắn vào ban đêm .Vừa rồi sau khi tắm rửa ,toàn thân người đàn ông này đều tỏa ra một hương thơm đặc biệt , mái tóc hơi ẩm còn có những giọt nước đang chảy xuống , áo ngủ mỏng , đai áo buộc lỏng thể hiện ra phần khí lực 10 phần mê người .
Kìm lòng không được Tịch Hải Đường nhớ tới đêm hôm đó bị người ta bỏ thuốc , không nhớ rõ ràng nhưng những ký ức từng màn hình ảnh hãy còn mới mẻ liền hiện ra trong đầu cô , làm cho lòng của cô sít sao tóm thành một đoạn
“ Anh , anh đừng tới đây .Tôi sẽ la to lên cho xem .”
Hắn giống như là nghe được sự chê cười rất êm tai , bên khóe miệng cong càng sâu hơn “ La to sao ? Em muốn hô to để Doãn Ngân đến đây sao ?”
Thân ảnh cao lớn bước đi thỏng thả đến trước mặt cô , cô kinh hô khi bị bất ngờ rút đi cái gối ôm ở trong lồng ngực .Hắn nghiêng người hôn cô , bàn tay quá đáng đang thăm dò vào trong áo tắm của cô phát hiện bên trong cô không hề mặc gì , chống đỡ cô đôi môi mỏng của hắn không nhịn được cười nhẹ vài tiếng “ Mùi hương trên người của em quả thật rất là thích , không trách được Doãn Ngân lại thích như vậy .Hơn nữa xúc cảm rất tốt .”
Tịch Hải Đường phát hiện toàn bộ hô hấp của mình đều bị rối loạn , đêm hôm đó vừa nóng lại tạo cảm giác lần nữa đánh tới .Thân thể của cô giống như không chịu sự chi phối của bản thân nữa ,tất cả đều nằm trong tay người đàn ông này .
Không ! Không được ! Cô đã bỏ qua lần thứ nhất , không thể mắc sai lầm thêm lần nữa .
Đang lúc luống cuống , cô lại cắn hắn một lần nữa , môi dưới đau đớn làm cho hắn khẽ kêu lên một tiếng , mâu quang càng trở nên bí hiểm
“ Người phụ nữ này , em có thói quen cắn người là không tốt đâu .” Ngữ khí của hắn làm cho cô nghe không ra hỉ nộ .
“ Thực xin lỗi .. tôi không có cách nào … tôi lại không phải cố ý cắn anh ..” Trên môi của hắn in rõ dấu răng của cô còn đang khẽ rỉ máu.Tấm lòng thiện lương của cô luôn hiểu ý nhân sinh nên không đành lòng nhưng không có phát giác được chuyện cô xin lỗi hắn lại là chuyện kỳ quái đến cỡ nào .
Cố Tích Tước nhàn nhạt khiêu mi , đối với phản ứng của cô cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi , khóe miệng rõ ràng nổi rõ sự vui vẻ “ Anh chấp nhận lời xin lỗi của em .”
“ A “ Tịch Hải Đường bị sự khẳng khái của hắn làm cho váng đầu nhưng hắn vẫn như cũ dính sát bên người cô , nhất định cô phải nói rõ ràng với hắn .Cắn cắn môi , cô dùng hết dũng khí nói “ Giám đốc , tôi hiện tại đồng ý ở lại đây chỉ đơn thuần là vì Doãn Ngân .Anh làm cho cậu bé từ nhỏ đã không có mẹ là đã rất không đúng .Anh cần phải quan tâm nhiều hơn đến cậu bé mà không phải là tùy tiện tìm phụ nữ thỏa mãn tình thú của anh “
“ Anh không có tùy tiện tìm phụ nữ .Anh có sự lựa chọn của anh hơn nữa anh chọn em .”
Cô nối cáu “ Anh nói chuyện cho nghiêm túc vào .”
Hắn cười nhạt , trong ánh mắt tựa hồ như ám chỉ điều gì đó “ Anh nói nghiêm túc với em … Tịch Hải Đường , hãy làm người phụ nữ của anh .”
/128
|