Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 391

/769


Báo chí chính phủ của nước Mã Toa là (nhật báo Mã Toa) lấy chủ đề là " Kinh hoàng! Phụ trương đặc biệt! Quân Lam Vũ điên cuồng mất trí oanh tạc cửa cảng, đồ sát bình dân!", cho đăng chi tiết sự kiện có liên quan việ quân Lam Vũ oanh kích Mạc Lạc Tạp, đồng thời cho đăng lời nói của những người chứng kiến, để chứng minh sự tàn nhẫn và độc ác của quân Lam Vũ.

Cuối cùng, vô số tác giả bài báo đều phát ra lời hiệu triệu quyết một trận tử chiến với quân Lam Vũ, hiệu triệu nhân dân nước Mã Toa, người người bỏ sách tòng quân, tới tiền tuyến tiêu diệt quân Lam Vũ.

Một tờ báo khác cũng rất có sức ảnh hưởng ở nước Mã Toa là (tuần san hải dương Mã Toa) thì viết " chúng ta sẽ khiến cho hải quân quân Lam Vũ chảy tới giọt máu cuối cùng!", bài báo xa rời hiện thực thổi phồng bừa bãi sự cường đại của hải quân nước Mã Toa, cho rằng thời hạn chế của hải quân Lam Vũ đã không còn xa nữa.

Căn cứ vào tin tức thổi phồng của bài báo này, hải quân nước Mã Toa hiện giờ đang chình đốn huấn luyện, một khi cuộc chỉnh đốn kết thúc, hải quân nước Mã Toa sẽ xuất động ba trăm chiếc chiến đấu hạm loại mới nhất, dùng hỏa pháo mãnh liệt nhất, tiêu diệt hoàn toàn hải quân quân Lam Vũ.

Bài báo thậm chí còn dự kiến kết cục của Dương Túc Phong và Dương Phàm. Tác giả của bài báo này cho rằng, hai tên đầu sỏ gây tội ác pháo kích Mạc Lạc Tạp lần này là Dương Túc Phong và Dương Phàm, sẽ bị buộc vào giữa năm chiếc chiến đấu hạm, sau đó ngũ hạm phân thây.

Truyền thông dân gian khác của nước Mã Toa cũng lần lượt cho đăng rộng rãi tin tức thành thị Mạc Lạc Tạp bị hủy diệt, đồng thời tiến hành khiển trách mạnh mẽ đối với quân Lam Vũ.

Bọn chúng đã hoàn toàn quên mất quân đội nước Mã Toa đồ sát ở tiền tuyến, đem quân Lam Vũ gọi là quân đội chỉ có ác ma mới có thể suất lĩnh, những tác giả bài bào đều lũ lượt phát ra lời hiệu triệu mạnh mẽ, muốn cùng quân Lam Vũ chiến đấu tới cùng.

Báo chí đưa tin khắp mọi nơi khơi lên sự phẫn nộ cường liệt của dân chúng nước Mã Toa, lệnh tổng động viên chiến tranh truyền xuống vào ngày hôm đó lập tức được dân chúng nước Mã Toa ủng hộ, ngày hôm đó đã có hơn sáu trăm vạn nam tử tráng niên của nước Mã Toa từ khắp các vùng đất lập hồ sơ tòng quân, chuẩn bị gia nhập quân đội nước Mã Toa, muốn quyết một trận tử chiến với quân Lam Vũ.

Bọn chúng không biết chân tướng, chỉ hận không thể lập tức xé xác hoàn toàn Dương Túc Phong.

Vũ Văn Phân Phương sau khi biết được tin tức Mạc Lạc Tạp bị huy diệt, cũng chết đứng ngay tại chỗ, sau đó một mình lật xem bức thư Dương Túc Phong gửi cho nàng, nhìn những chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo có chút không rõ ràng ở bên trên đó, lặng yên không nói.

Vũ Văn Phân Phương ba ngày liền không hề ăn cơm, thân hình lập tức trở nên gầy sụt đi, sau khi tin tức Tắc Ban cũng bị hải quân quân Lam Vũ pháo kích hủy diệt truyền tới, thì Vũ Văn Phân Phương liền hoàn toàn đổ bệnh.

Cuối cùng nàng cũng hiểu ra, nam nhân đó đã nói thật.

Chính phủ của nước Y Lan cũng mau chóng đưa ra phản ứng, hơn nữa phàn ứng hoàn toàn nhất trí với nước Mã Toa, biểu đạt sự thăm hỏi và cảm thông sâu sắc với nước Mã Toa, đồng thời một lần nữa thể hiện quyết tâm sóng vai với nước Mã Toa chiến đấu tới cùng.

Tam hoàng tử Tiêu Đường của nước Y Lan triệu tập ký giả, công khai biểu đạt sự thù hận sâu sắc với hải quân quân Lam Vũ, còn cả sự nguyền rửa và miệt thị đối với Dương Túc Phong.

Tiêu Đường bởi vì chuyện của Thập Tứ công chúa mà sinh ra sự thù hận tới tột cùng với Dương Túc Phong, làm cho người dân nước Mã Toa cảm thấy, hắn thực sự là bằng hữu không thể tốt hơn được của nước Mã Toa.

Người phát ngôn của Tiêu Bang quốc vương nước Y Lan cũng phẫn nộ kiển trách hành vi của hải quân quân Lam Vũ, cho rằng hành động của hải quân quân Lam Vũ là vô cùng vô nhân đạo, là hành vi phải xuống địa ngục.

Nhưng người phát ngôn rất khéo léo né trách so sánh Dương Túc Phong với Y Lan vương Tiêu Trầm, cho rằng tất cả những điều Dương Túc Phong làm đều là do tâm lý méo mó của cá nhân, là điều không thể tha thứ được. Nói một cách khác, khi xưa hành vi đại đồ sát của Y Lan vương Tiêu Trầm là chuyện bất đắc dĩ, là nên được tha thứ.

Truyền thông chính phủ nước Y Lan là (nhật báo Y Lan) lấy tiêu đề " chúng tôi yêu cầu hải quân quân Lam Vũ lập tức đình chỉ hành vi đồ sát, rời khỏi lĩnh hải nước Mã Toa!", cho đăng vô số bài báo, đồng thời phát biểu bình luận dài, cực lực khiển trách hành vi mất hết tính người của hải quân quân Lam Vũ.

Đồng thời biểu đạt một cách rõ ràng tin tức quân đội nước Y Lan sẽ cùng quân đội nước Mã Toa sóng vai tác chiến.

Tam hoàng tử Tiêu Đường của nước Y Lan ở trên cuộc gặp gỡ với truyền thông, thái độ ngông cuồng tuyên bố, hắn sự tự mình bắt lấy Dương Túc Phong, bắt y phải mặc vào y phục của nữ nhân, sau đó nhốt vào một cái cũi của khỉ, rồi dẫn y đi chu du ả đại lục Y Lan, ai ai cũng có thể tham quan, mỗi một lần thu phí một kim tệ, nữ sĩ mỹ lệ có thể tham quan miễn phí.

Bất quá, không phải tất cả báo chí nước Y Lan đều mạnh mẽ chỉ trích hành vi của quân Lam Vũ như thế, thỉnh thoảng cũng có một số nhà truyền thông bảo trì tâm thái tương đối bình tĩnh.

Đương nhiên, bọn họ không thể tán thành hành vi pháo kích Mạc Lạc Tạp của hải quân quân Lam Vũ, mà bọn họ chỉ đứng ở lập trường trung lập, phát biểu cách nhìn của bản thân.

Trên tiêu đề của báo chí bọn họ đưa ra một câu hỏi thật lớn, đó chính là " Vì sao hải quân quân Lam Vũ muốn làm cho Mạc Lạc Tạp biến mất?", sau đó khéo léo đem đề tài di chuyển tới mắt trách nhiệm liên quan tới chiến tranh, hết sức uyển chuyển cho rằng, nếu như khi xưa nước Mã Toa không phát động chiến tranh với đế quốc Đường Xuyên, thì tất cả những điều này sẽ không thể xảy ra được.

Thế nhưng, những tiếng nói hết sức yếu ớt của báo chí truyền thông này, đã mau chóng bị truyền thông chính phủ đông đảo hung hăng hoàn toàn che lấp.

Chính phủ nước Nhược Lan cũng mau chóng đưa ra phản ứng, khẩu khí gần như giống y chang nước Y Lan, cũng thể hiện sự khiển trách mạnh mẽ với tội ác của quân Lam Vũ, đồng thời đảm bảo nước Nhược Lan sẽ kiên quyết ủng hộ cuộc chiến đấu của nước Mã Toa và quân Lam Vũ, cho tới khi đem quân Lam Vũ tiêu diệt hoàn toàn.

Người dân nước Nhược Lan rất nhân đạo cho rằng, nếu như bắt được Dương Túc Phong, thì không nên giết chết y mà là đem y giam cầm thời gian dài, để cho y suy nghĩ lại tội nghiệt của bản thân mình.

Truyền thông chính phủ của nước Nhược Lan là (nhật báo Nhược Lan) lấy tiêu đề " chúng tôi mạnh mẽ khiển trách hành vi đồ sát binh dân của quân Lam Vũ, đồng thời tuyên phạt văng mặt tội ác chống lại nhân loại của Dương Túc Phong, tội danh đồ sát được thành lập, phán xử án tù chung thân 999 năm!".

Toàn bộ tờ bào đều liên quan tới tin tức hải quân quân Lam Vũ pháo kích thành Mạc Lạc Lạp, nhưng tư liệu bọn chúng có được tương đối ít, có một số bài báo còn nhầm lẫn người cầm đầu trận pháo kích Mạc Lạc Tạp, cho rằng quan tư lệnh của hạm đội thứ nhất hải quân quân Lam Vũ vẫn là Vũ Phi Phàm, bởi thể cho rằng cần phải đem Vũ Phi Phàm lên đoạn đầu đài.

Nhưng trừ mấy tờ báo truyền thông chính phủ chủ yếu ra, những báo chí khác của nước Nhược Lam tựa hồ càng thêm chú ý là, không phải khiển trách tội ác của quân Lam Vũ như thế nào, cũng không phải là ủng hộ cuộc chiến của nước Mã Toa như thế nào, mà là làm sao để bảo về cửa cảng và thành thị của mình tốt hơn nữa để tránh khỏi bị thế lực bên ngoài uy hiếp, đồng thời đưa ra rất nhiều kiến nghị khả thi và không khả thi đối với việc này.

Bản thân nước Nhược Lan chính là một quốc gia có nhiều núi non, nhân khẩu chủ yếu của nó đều tập trung ở những vùng duyên hải phía nam, nhất là tập trung ở xung quanh địa khu vịnh Kim Lan.

Mặc dù thủ đô Tang Tháp Lộ Kỳ Á của nước Nhược Lan nằm trong nội địa, nhưng trọng tâm nền kinh tế cả nó, thì xưa nay đều nằm ở địa khu duyên hải phía nam, hơn nữa được phân bố theo hình dạng tuyến tính, kết cấu này đối với hỏa pháo của hải quân quân Lam Vũ mà nói là mục tiêu pháo kích không thể tốt hơn được.

Một số truyền thông của nước Nhược Lan cho rằng, nếu như chính phủ không thật mau chóng cải biến một cách hữu hiệu kết cấu này, thì vận mệnh của Mạc Lạc Tạp có thể một lần nữa diễn ra ở địa khu duyên hải phía nam nước Nhược Lan.

Trừ chính phủ của nước Mã Toa nước Y Lan và nước Nhược Lan phản ứng dữ đội ra, còn có một quốc gia phản ứng cũng vô cùng quyết liệt, đó chính là đế quốc Đường Xuyên.

Khi cư dân của Kim Xuyên đạo bị quân đội nước Mã Toa đồ sát vô số thì triều đình đế quốc Đường Xuyên không hề bày tỏ chút thái độ nào, dường như là hoàn toàn không hề hay biết chuyện này vậy.

Thế nhưng sau khi Mạc Lạc Tạp bị pháo kích, thì nó gần như biết ngay lập tức, hơn nữa còn đưa ra phản ứng hết sức mau chóng với việc này.

(Nhật báo đế quốc) do triều đình đế quốc Đương Xuyên không chế lấy tiêu đề là " hành vi đồ sát bình dân sẽ bị toàn nhân loại trừng phạt!", khiển trách tội ác của quân Lam Vũ.

Cho rằng hành vi pháo kích của hải quân quân Lam Vũ đã vượt qua khỏi giới hạn của chiến tranh, mặc dù người dân nước Mã Toa là kẻ thù không đội trời chung của đế quốc Đường Xuyên, nhưng sử dụng thủ đoạn đồ sát bình dân để báo thù không phải là phương sách quang minh chính đại, phương thức như vậy cũng thể hiện đầy đủ nội tâm xấu xa của Dương Túc Phong.

Phản ứng của triều đình đế quốc Đường Xuyên làm cho quân Lam Vũ và Dương Túc Phong đều vô cùng nổi giận, cùng gia tăng thật lớn nhịp độ hai bên chính thức trở mặt với nhau.

Xét trên phản ứng này của đế quốc Đường Xuyên phủ đại đô đốc Y Vân đã trải qua cuộc họp bí mật, đám người Cổ Địch Sâm gửi điện báo cho Dương Túc Phong, đề nghị chính thức tách khỏi đế quốc Đường Xuyên, thành lập một quốc gia mới, hoàn toàn phân chia giới hạn với đế quốc Đường Xuyên.

Dương Túc Phong tạm thời không gửi điện trả lời.

Thế nhưng, làm cho người ta cảm thấy vô cùng thích thù là, cùng lúc với việc triều đình đế quốc Đường Xuyên công khai khiển trách quân Lam Vũ không nên đồ sát bình dân, thì sứ giả bọn họ phái tới địa khu Mỹ Ni Tư, thập tứ công chúa của đế quốc Đường Xuyên, lại rất uyển chuyển bày tỏ thái độ khi được giới truyền thông phỏng vấn:" Tôi cảm thấy hết sức đau buồn vì cảnh ngộ cư dân Mạc Lạc Tạp gặp phải, đây là tai họa mà bọn họ không đáng gặp phải, chính phủ nước Mã Toa phải chịu trách nhiệm về việc này, chính bởi bọn họ phát động cuộc chiến tranh này, nên đã mang tới tai họa không thể nào tính toán được cho cư dân Mạc Lạp Tạp, nếu như quân đội nước Mã Toa không thật mau chóng rút khỏi lãnh thổ của đế quốc Đường Xuyên và đảo Lữ Tống, tôi không thể đảm bảo được thảm án như thế này sẽ không xảy ra … cá nhân tôi hi vọng vĩnh viễn không xảy ra nữa.. nhưng, tôi chỉ là người ngoài của cuộc chiến tranh này …"

Nghe nói khi Dương Túc Phong nhin thấy lời phát biểu của thập tứ công chúa, đã cười rất hồn nhiên.

Viên Ánh Lạc tò mò hỏi:

- Lời của công chúa có điều gì không đúng sao?

Dương Túc Phong hết sức nghiêm túc đáp:

- Không có gì không đúng cả, nhưng nói còn uyển chuyển hơn ta, cũng càng có sức chấn động hơn … tôi không thể đảm bảo được thảm án như thế này sẽ không xảy ra … chỉ riêng câu nói này thôi cũng đủ cho người dân nước Mã Toa buổi tối ngủ không yên rồi.

Đối với hành vi pháo kích thành Mạc Lạp Tạp của hải quân quân Lam Vũ lần này, truyền thông trong các khu vựa quân Lam Vũ không chế đều giữ kín như bưng, không có bài báo chính diện nào, dường như không hề hay biết.

Chỉ có truyền thông tự do của địa khu Cách Lai Mỹ, ví như (Báo thương nghiệp Cách Lai Mỹ) lấy các tiêu đề " hải quân pháo kích cửa cảng duyên hải nước Mã Toa, thu hoạch vô số!" " Báo thù! Báo thù! Một mạng đổi mười mạng!", viếc một số trang báo rất nhỏ, tán đồng hành vi của hải quân quân Lam Vũ, nhưng lượng tiêu thủ của những tờ báo này thường không lớn, ảnh hưởng tạo thành rất nhỏ.

Còn truyền thông chính phủ quân Lam Vũ là (nhật báo quân Lam Vũ), thì vẫn đang tiếp tục cho đăng chi tiết về cuộc đồ sát của quân đội nước Mã Toa ở Kim Xuyên đạo, tiến thêm một bước kích động thù hận của dân chúc, xúi giục càng thêm nhiều hạm đội cướp bóc nam hạ hơn nữa.

Ngày 3 tháng 9 năm 1730 hoàng đế Vũ Văn Chấn Thiên của nước Mã Toa tự mình đi tới đống đổ nát của thành Mạc Lạc Tạp, cũng tế những vong hồn bị pháo kích tới chết, đồng thời công khai tuyên thế nhất định sẽ đánh bại quân Lam Vũ, báo thủ rửa hạn cho những cư dân Mạc Lạc Tạp bị tử nạn.

Vũ Văn Chấn Thiên tự mình xuất hiện, làm tỉ lệ ủng hộ của dân chúng nước Mã Toa đối với gia tộc Vũ Văn lại một lần nữa tăng cao, càng thêm nhiều thanh tráng niên dũng cảm tòng quân, lục quân nước Mã Toa trong một tháng ngắn ngủi đã tăng thêm năm mươi vạn binh sĩ.

"Giết chết Dương Túc Phong! Tiêu diệt quân Lam Vũ!" Vũ Văn Chấn Thiên hạ lệnh khắc lên hai tấm bia đá cực lớn trên đống đổ nát của thành Mạc Lạc Tạp, làm tưởng niệm cho trường tai hoa này.

Xét theo thực tế Mạc Lạc Tạp đã bị hủy diệt hoàn toàn, hơn nữa ở gần bờ biển, đã không cần thiết phải xây dựng lại nữa, Vũ Văn Chấn Thiên quyết đình vĩnh viễn giữ lại đống đổ nát nà, để làm kỷ niệm vĩnh cứu cho người nước Mã Toa khích lệ bản thân, mỗi một thanh niên nước Mã Toa có ý muốn tòng quân, đều phải tới nơi này trước tiếp thụ giáo dục tư tưởng sâu sắc, dụng lên dũng khí và quyết tâm tử chiến với quân Lam Vũ.

Tiếp theo đó, nội bộ quân đội nước Mã Toa triển khai mở rộng tuyên truyền giáo dục, kích thích cực lớn tâm tình thù hận của quan binh nước Mã Toa.

Bọn chúng phát lời thề, nhất định sẽ dùng quyết tâm lớn nhất, sẽ lấy nỗ lực lớn nhất để chiến đấu với quân Lam Vũ, báo thù rửa hận cho người nước Mã Toa bị tử nạn, sức chiến đấu và ý chí chiến đấu của quân đội nước Mã Toa một lần nữa được tăng lên.

Thế nhưng, dư chấn của sự kiện pháo kích Mạc Lạc Tạp còn rất lâu không dừng lại, dư chấn mạnh hơn vẫn còn ở phía sau.

Hạm đội hải quân thứ nhân quân Lam Vũ sau khi pháo kích Mạc Lạc Tạp tiếp tục nam hạ, nửa đường cùng đội thuyền vận chuyền khổng lồ do hạm đội Tô Chẩm Thư hộ tống, sau khi bổ xung vô số phao đạn, lặng lẽ tới gần thành thị thứ sáu của nước Mã Toa là Tắc Ban, đồng thời cũng thực hiện pháo kích mang tính hủy diệt ngay trong ban đêm với Tắc Ban, đem tòa thành thị này biến thành đống đổ nát thứ hai trên lĩnh thổ của nước Mã Toa.

Cho dù đã nhận được thông báo liên quan tới việc sơ tán nhân viên của thành thị bên bờ biển của chính phủ nước Mã Toa, nhưng những cư dân của thành Tắc Ban vẫn không nỡ rời khỏi quê nhà của mình, hơn nữa bọn chúng còn ngây thơ cho rằng, Tắc Ban ở cách xa phía nam Mạc Lạc Tạp như vậy, hạm đội hải quân quân Lam Vũ tuyệt đối không có khả năng tới được nơi này, tuyệt đại đa số bọn chúng còn chưa sẵn sàng chuẩn bị rút lui, hay nói một cách chính xác là không muốn chuẩn bị rút lui.

Hạm đội thứ nhất hải quân quân Lam Vũ thi hành pháo kích kỳ hạn hai ngày đối với Tắc Ban, phá hủy đại bộ phận công trình kiến trúc và tất cả các trang thiết bị của bến tàu, sau đó nghênh ngang bỏ đi.

Do khi pháo kích là ban đêm, hơn nữa hạm đội Tô Chẩm Thư phụ trách hộ tống đội thuyền vận chuyển cũng không kìm được chân tay ngứa ngáy, tham dự vào cuộc pháo kích, bời thế, lần pháo kích này mặc dù mục tiêu được lựa chọn không có nhiều nhân khẩu như Mạc Lạc Tạp, nhưng lại tạo thành thương vong về người và tài sản cho nước Mã Toa lại còn lớn hơn so với Mạc Lạc Tạp.

Căn cứ vào thống kê sơ bộ, trong lần thi hành pháo kích này thành Tắc Ban đã tổn thất vượt quá tám mươi vạn người, ngoài ra còn có gần một trăm vạn người còn đang mất tích.

Bời vì lúc đó pháo kích là vào giữa đêm, rất nhiều cư dân bị chôn sống ngay tại chỗ trong lúc ngủ, cẳ bản không thể nào thống kê được thương vong, nên chỉ đành liệt vào danh sách mất tích.

Căn cứ vào thống kế của nhân viên cứu viện, trong một trăm vạn người mất tích này, ít nhất phải có chừng bảy mươi vạn người đã chu du dưới suối vàng, cho nên lần pháo kích Tắc Ban này nào thành thương vong về nhâm viên ít nhất phải đạt tới chừng một trăm năm mươi vạn người.

Nước Mã Toa lại một lần nữa phẫn nộ, toàn bộ báo chí thế giới An Lạp Tạp Lạp lại một lần nữa sôi trào, cái tên Dương Túc Phong gần như chiếm cứ một phần sáu của mỗi một bài báo được phát ra, mà hình vẽ bêu xấu y cũng có ở khắp mọi nơi, có một số hình vẽ thậm chí tới ngay cả ban ngành tình báo cũng không dám đưa tới trước mặt Dương Túc Phong, sợ rằng y không kiềm chế được mà phun ra máu ngay tại chỗ.

Nước Y Lan và nước Nhược Lan cũng cảm thấy tình thế không ổn, hải quân quân Lam Vũ nếu như có thể nam hạ địa phương xa xôi như Tắc Ban, nói không chừng bọn chúng hôm nào đó cũng sẽ xuất hiện ở bờ biển của nước Y Lan và nước Nhược Lan, tiến hành pháo kích đối với thành thị ven biển của bọn họ.

Dương Túc Phong hủy diệt một thành Mạc Lạc Tạp còn không đủ, còn hủy diệt cả Tắc Ban, y có tiếp tục hủy diệt nữa hay không, thì không ai biết được.

Nước Y Lan dẫn đầu bí mật suy tính lập ra kế hoạch sơ tán Niết La Tây Kinh.

Niết La Tây Kinh chính là thành thị lớn nhất của nước Y Lan, nhân khẩu thường trú đạt tới hơn hai trăm vạn, nhân khẩu cư trú vào ban đêm tới hơn ba trăm vạn, cả tòa thành thị mặc dù cách xa tiền tuyến của quân Lam Vũ, nhưng cả tòa thành thị lại ở bên biển rộng, hơn nữa, hoàng cung của nước Ý Lan ở ngay trong tầm bắn của đại phảo hải quân quân Lam Vũ, cho nên cần phải chuẩn bị sẵn sàng trước.

Còn nước Nhược Lan cũng bí mật lập ra kế hoạch sơ tán liên quan tới ven bờ vịnh Kim Lan, vùng đất này tập trung hơn bốn mươi phần trăm nhân khẩu của nước Nhược Lan, tập trung trên sáu mươi phần trăm tài phú của nước Nhược Lan. Một khi bị hải quân quân Lam Vũ phá hủy, sự đả kích đối với nước Nhược Lan chẳng nghĩ cũng thấy.

Vì quá độ khẩn trương cho vùng đất này, hoàng đế Nạp Lan Minh Huy của nước Nhược Lan ủy phái cô con gái cưng của mình là tiểu thư Nạp Lan Nhược Lan tự mình đi tới nơi đó, phụ trách công tác phòng hộ và di dời ở vùng đất đó.

Do có quá nhiều thành thị ven biển cầng phải sơ tán, rất nhiều xí nghiệp công xưởng cần phải di dời, từ sau tháng chín năm 1730 nước Mã Toa đã rơi vào hỗn loạn cực kỳ lớn, tất cả sản xuất và mậu dịch của những thành thị ven biển cơ bản là ngưng trệ toàn bộ. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnY-Y.com

Vũ Văn Tiêu Tương mặc dù tranh thủ cho nước Mã Toa được thời gian một năm, nhưng thời gian một năm này vừa vặn đủ để cho nước Mã Toa dùng để di chuyển công nghiệp của thành thị ven biển, trình độ kinh tế ở trong nước hoàn toàn không được tăng thêm, ngược lại còn có chút giảm sút, nhất là sản xuất chiến đấu hạm ở bờ biển phía đông, đã bị ép vứt bỏ giữa đường.

Ngõa Luân Tây Á là tòa thành thị lớn thứ hai của nước Mã Toa, con nằm ở phía bắc của Mạc Lạc Tạp, người dân nước Mã Toa không thể nào tin được vì sao hải quân quân Lam Vũ lại buông tha cho mình, nhưng bọn chúng cũng cảm thấy được sự nguy hiểm khác thường trong đó.

Cho nên không tới hai tuần sau khi thống báo di dời được phát ra, tất cả hai trăm tám mươi vạn cư dân của tòa thành thị này, đã toàn bộ đường di dời xong, chỉ để lại toàn thành thị trống không, cảnh tượng đó so với đống đổ nát của Mạc Lạc Lạp còn đáng sợ hơn.

Thế nhưng, con người thì có thể di chuyển song trang thiết bị ở trên cửa càng lại không đuợc di dời.

Ngõa Luân Tây Á cũng là một trong số cửa cảng lớn nhất của nước Mã Toa, có trang thiết bị rất tốt, đối diện với sự uy hiếp của hải quân quân Lam Vũ, người nước Mã Toa tiến thoái lưỡng nan, vừa muốn hủy diệt đi những số trang thiết bị này, nhưng lại không nỡ, vạn nhất khi nào đó bản thân còn phải dùng đến, nhưng không hủy đi ư? Lại có khả năng sẽ tặng không cho quân Lam Vũ.

Cuối cùng chẳng còn cách nào khác, người nước Mã Toa vẫn quyết định phá hủy những trang thiết bị này đi, đem địa phương ở gần bờ biển hoàn toàn biết thành đống đổ nát.

Nhưng đây còn chưa phải là điều làm cho nước Mã Toa đau đầu nhất.

Nước Mã Toa đau đầu nhất vẫn là sau khi pháo kích, hạm đội cướp bóc do quân Lam Vũ tổ chức.

Ở phía đằng sau hải quân quân Lam Vũ, còn đi theo rất nhiều hạm đội cướp bóc do quân Lam Vũ tổ chức, mục đích duy nhất của bọn chúng là cướp bóc, cướp bóc thương thuyền của nước Mã Toa, cướp bóc thành thị ven biển của nước Mã Toa.

Thương thuyền qua lại giữa đảo Lữ Tống và nước Mã Toa bị cướp sạch toàn bộ, tới ngay cả Ngõa Luân Tây Á cũng bị cướp bóc, những tòa thành thị nhỏ cửa cảng nhỏ thì càng không cần phải nhắc tới nữa, quả thực có phòng bị cũng không được.

Đem so với tổn thất do hải quân quân Lam Vũ tạo thành, thì hạm đội cướp bóc càng tỏ ra dã man hơn trực tiếp hơn, hơn nữa càng thêm khát máu.

Hạm đội cướp bóc chẳng những cướp lấy tài nguyên tài phú, thậm chí còn cướp cả tài nguyên nhân khẩu, nhất là những nữ nhân trẻ tuổi, gần như là bị cướp đi sạch sẽ, những thủy thủ của hạm đội cướp bóc, đã hoàn toàn trở thành hải tặc, mỗi một lần lên bờ, đều sẽ tạo thành sự hủy hoại không thể nào tưởng tượng cho khu vực phụ cận, hơn nữa số lượng của bọn họ thực sự là quá nhiều, quân đội ven ben nước Mã Toa căn bản không thể ứng phó được.

Vào cả tháng chín, toàn bộ tuyến bờ biển của nước Mã Toa từ Ngõa Luân Tây Á cho tới Tắc Ban đều bị hạm đội cướp bóc tập kích và cướp phá, địa phương mà hạm đội cướp bóc đi qua, đều trở thành một đống tan hoang, tất cả vật tư có giá trị đều bị cướp sạch sành sanh, tất cả nhân khẩu có thể mang đi đều bị mang đi hết, chỉ cần hơi chống cự một chút là có kết quả thây chất đầy đồng ngay, đầu người bị bọn họ chém xuống, treo ở khắp mọi nơi.

Thu hoạch cực lớn của hạm đội cướp bóc, đã kích thích cực lớn những thương đoàn mậu dịch của địa khu Cách Lai Mỹ và La Ni Tây Á, rất nhiều thương đoàn mậu dịch không tham gia cướp bóc đều tầm hối hận không thôi, lũ lượt tổ chức hạm đội cướp bóc của mình, ùn ùn nhảo bổ vào tuyến bờ biển của nước Mã Toa.

Mặc dù Dương Túc Phong lòng dạ đen tối thừa cơ nâng giá của tư lược chứng lên gấp mười lần, nhưng vào tháng mười vẫn cứ bán được hơn năm trăm bản tư lược chứng, thu nhập đạt tới năm ngàn vạn kim tệ.

Tức thì, hạm đội cướp bóc cứ như cá diếc vượt sông, giống như một bày sói đói khát nhào bổ vào nước Mã Toa.

Vì để thật mau chóng thu hồi lại được vốn liếng của tư lược chứng, hạm đội cướp bóc không chút kiêng dè thi hành sự đồ sát đẫm máu đối với thương thuyền nước Mã Toa qua lại, không ngừng tập kích thành thị ven biển của nước Mã Toa, thậm chí có mấy hạm đội cướp bóc liên hợp lại với nhau, công kích một số thành thị tương đối lớn một chút, cấp cho quân đội nước Mã Toa tạo thành cảm giác thần hồn nát thần tính.

Vận chuyển đường biển và ven biển của nước Mã Toa trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, đã gần như sụp đổ hoàn toàn, tất cả các bến tàu và thiết bị cửa cảng ở ven biển, hoặc là tự mình phá hỏng, hoặc là bị hạm đội cướp bóc cướp đi, không còn lại chút gì.

Liên hệ giữa mẫu quốc Mã Toa và đảo Lữ Tống hoàn toàn bị cắt đứt, đảo Lữ Tống thực sự trở thành tuyệt địa cô độc giữa biển.

Hoàng đế nước Mã Toa là Vũ Văn Chấn Thiên xưa nay không chịu thua kém người khác, phảng phất như trong một đêm già đi năm mươi tuổi, cuối cùng đã hồi phục lại diện mào chân thật chín mươi tuổi của mình. Mỗi một cao tầng của nước Mã Toa, đều hận không thể bắt lấy Dương Túc Phong để lăng trì xử tử, nhưng bọn chúng không thể làm được gì.

Chiến tranh đã đánh tới nước này, thì mỗi một người đều điên cuồng rồi, quân đội nước Mã Toa cũng triển khai sự báo thù đẫm máu, bọn chúng không thể đem cơn giận phát tiết lên người quân Lam Vũ, lại đem cơn giận phát tiết lên người đế quốc Đường Xuyên.

Ở trong địa khu quân đội nước Mã Toa khống chế, quân đội nước Mã Toa cũng đại khai sát giới, trong thời gian một tháng ngắn ngủi, quân đội nước Mã Toa cũng đồ sát hơn một trăm vạn cư dân đế quốc Đường Xuyên, vì thế lại một lần nữa khơi lên làn sóng nạn dân cực lớn, để tìm đường sống, những nạn dân này đều ồ ạt tràn vào Kim Xuyên đạo do quân Lam Vũ khống chế.

Dương Túc Phong hạ lệnh đón hết những người đi tới.

Triều đình đế quốc Đường Xuyên công khai chỉ trích Dương Túc Phong hạ lệnh pháo kích Mạc Lạc Lạp, mới tạo thành chuyện quân đội nước Mã Toa đồ sát lượng lớn bình dân của đế quốc Đường Xuyên, còn Dương Túc Phong thì công khai chỉ trích triều đình đế quốc không có năng lực bảo vệ dân chúng của mình, không xứng đáng làm một chính phủ hợp cách.

Đầu tháng mười, triều đình đế quốc Đường Xuyên tuyên bố cắt đứt toàn bộ liên hệ với quân Lam Vũ. Để đáp trả, quân Lam Vũ cũng tuyên bố cắt đứt toàn bộ quan hệ với triều đình đế quốc, hai bên đã đi tới bên bờ chính thức quyết liệt.

- ***! Thập Tứ sao lại có thể có loại phụ thân như thế này …

Ở trong lùm cỏ kín đáo nào đó ở ven hồ Mạc Sầu của Linh Thọ phủ, Dương Túc Phong nhỏ giọng lầu bầu, sau đó quen đường thuộc lối cởi bỏ y phục của Phượng Lam Vũ vương hậu Y Lệ Nạp …


/769

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status