Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 401

/769


Đám mây nấm mà vụ nổ sinh ra, còn dày đặc hơn tất cả khói súng ở trên chiến trường cộng lại, cùng càng làm cho người ta them chú ý, ở bên trên đỉnh của đám mây nấm đó còn có thi thể hải tặc lộn nhào, những tên hải tặc ở trên boong thuyền chuẩn bị tiến hành đánh giáp lá cà với hải quân quân Lam Vũ toàn bộ bị vụ nổ mãnh liệt tông lên trên không trung, khua khoắng múa may ở bên trên đỉnh của đám mây nấm.

Gần như trong cùng tích tắc đó, đám mây nấm này đã thu hút tất cả mọi ánh mắt, bất kể là quân Lam Vũ hay là hải tặc đều bị đám mấy nấm cực lớn ở trước mắt này làm cho hãi hùng, tới ngay cả quan chỉ huy pháo kích Tái Nhĩ Đái đã quen nhìn chiến hạm kẻ địch bị hủy diệt cũng không ngờ tới có vụ nổ mãnh liệt như thế, từ đó có thể đoán được rằng, ở trên chiến chiến đấu hạm hải tặc kia, khẳng định là chở rất nhiều vật phẩm dễ cháy dễ nổ nằm ngoài dự liệu của mọi người.

A Phương Tác hiển nhiên cũng bị vụ nổ mãnh liệt này thu hút, chăm chú nhìn về phương hướng đó rất lâu, tới ngay cả trên boong thuyền có thủy thủ lên tiếng gọi hắn cũng không phát hiện ra.

Tên thủy thủ gọi A Phương Tác kia, chính là Thương Hải, Thương Hải đang muốn báo cáo với A Phương Tác, nói tình hình dò nước của hai chiếc Long Nha chiến hạm bị thương kia về cơ bản đã khống chế được rồi, tới để xin ý kiến hắn có tiếp tục tham gia chiến đấu nữa hay không.

Nhưng khi hắn nhìn thấy quầng lửa mãnh liệt kia, thì trong trực giác y nhận ra rằng, sức chiến đấu của hạm đội Phất Lai Triệt mạnh mẽ như thế, lẽ tất nhiên là không còn chuyện gì của hạm đội A Phương Tác nữa rồi.

Quả nhiên A Phương Tác ra hiệu cho hắn, ý tứ là tiếp tục xem náo nhiệt.

Cho dù A Phương Tác có không muốn xem náo nhiệt thì tới lúc này cũng không thể không chỉ đứng mà xem rồi, hạm đội Phất Lai Triệt hải quân quân Lam Vũ đã triển khai đội hình, cùng hạm đội hải tặc Hải Lôi Đình hỗn chiến với nhau.

Pháo đạn qua lại ngang dọc, thể hiện trọn vẹn sức chiến đấu của hạm đội chính quy của hải quân quân Lam Vũ, cũng làm cho A Phương Tác thu lại tâm lý coi thường hạm dội hải quân quân Lam Vũ.

A Phương Tác không thể không thừa nhận, về mặt đối kháng chính diện, thực sự là không một ai là đối thủ của hạm đội hải quân quân Lam Vũ, biện pháp tổt nhất của hạm đội hải tặc Hải Lôi Đình là rút lui, bỏ chạy, chạy được xa bao nhiêu thì hay bay nhiêu.

Thế nhưng con đường bỏ chạy của bọn chúng đã bị Phất Lai Triệt cắt đứt trước đó rồi, cho dù muốn bỏ chạy cũng phải trả giá nặng nề.

Quả nhiên, dưới pháo đạn oanh kích mãnh liệt của hải quân quân Lam Vũ, hạm đội hải tặc Hải Lôi Đình ban đầu vốn đông nghịt nghịt càng ngày càng thưa thớt, hơn nữa đại đa số chiến hạm hải tặc đều bị thụ thương, pháo đạn hải quân quân Lam Vũ bắn ra, bắn trúng đúng là không ít, nhưng đạn bắn sượt còn nhiều hơn nữa.

Trong quá trình chinh chiến không ngừng, hải quân quân Lam Vũ cũng không ngừng cải tạo kỹ thuật chế tạo pháo đạn, tăng cường uy lực của pháo đạn, cho dù là đạn bắn sượt, cũng có thể sinh ra sức sát thương cực lớn, có liền mấy chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn của hải tặc.

Chính bởi liên tiếp bị đạn bắn sượt rơi xung quanh, làm cho ván gỗ ở hai bên mạn thuyền nhiều chỗ bị bắn nát, nước biển không ngừng tràn vào, cuối cùng làm cho chiếc chiến đấu hạm chầm chậm chìm vào đáy biển, hơn nữa càng có thêm nhiều chiến đấu hạm cơ nhỏ gặp xui xẻo, nhất là những chiếc thuyền nhẹ mà hải tặc thường dùng, thường xuyên bị sóng biển do đạn bắn sượt phát nổ tạo ra lất úp, cằm đầu chìm vào biển rộng, không còn cơ hội quay lên nữa.

Uỳnh uỳnh uỳnh ….

Tái Nhĩ Đai quan chỉ huy pháo đạn của hạm đôi Phất Lai Triệt không chịu thua kém, cuối cùng lại tìm được một cơ hội đồng loạt phát xạ, dưới sự điều phối thống nhất của hắn, mười chiếc Long Nha chiến hạm của hạm đội Phất Lai Triệt tham gia đồng loạt phát xạ, một lượt pháo đạn chỉnh tề phát ra, những chiếc chiến hạm cỡ nhỏ của hải tặc xúm đông vào một chỗ kia gần như đi toong hết sạch.

Những chiếc chiến hạm hải tặc cơ nhỏ này cơ bản là không thể tiếp cận được Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ, ngược lại còn gây trở ngại cho hành động của chiến đấu hạm cỡ lớn, cho nên bọn chúng mới theo bản năng co cụm lại cùng một chỗ, cũng muốn trở thành khán giả của cuộc chiến này, những chiếc chiến hạm cỡ nhỏ này có tới hai ba chục chiếc, kết quả hành dộng trốn tránh không qua mắt được pháo đạn, không ngừng có đạn pháo trút xuống như mưa rơi, sau một chuỗi ánh lửa bùng lên, trên mặt biển chỉ còn mảnh vụn trôi nổi, ngoài ra còn có vô số thi thể hải tặc.

A Phương Tác chầm chậm trừ trên sợi giây thừng trượt xuống.

Hạm đội hải tặc của gia tộc Hải Lôi Đình toàn quân bị diệt gần như đã thành kết cục định sẵn.

Trừ khi có kỳ tích xuất hiện.

Thế nhưng, ngay đúng lú hắn cười lạnh kỳ tích khẳng định là không chiếu cố cho Hải Lôi Đinh, thì chòi quan sát của hạm đội phát ra tín hiệu khẩn cấp.

Lần này thì ngay cả A Phương Tác cũng nhìn thấy rõ ràng, ở hậu phương của hạm đội Phất La Triẹt, có vô số địch hạm áp tới, cả một vùng đen xì xì, trong nhất thời thực sự có mà nhận ra được rốt cuộc là có bao nhiêu chiếc, rồi thân phận của kẻ địch là ai, bởi vì những chiếc quân hạm đó thậm chí ngay cả cờ xí cũng không có.

Thương Hải cũng phát hiện ra, tức giận nói:

- Mẹ kiếp! Cái bọn chó lộn giống kia lại tới nạp mạng à?

Không phải là Thương Hải ghét chiến đấu, mà là hiện giờ tới lúc hạm đội A Phương Tác không thích hợp để chiến đấu nhất.

Vô số chiến hạm của kẻ địch từ hậu phương của hạm đội A Phương Tác ép tới gần, hạm đội Phất Lai Triệt hai mặc gặp đặt, tất nhiên là phải phân tán hỏa pháo, như vậy thì hạm đội A Phương Tác phải tham gia chiến đấu rồi, nếu không khẳng định là chiến hạm hải tặc của gia tộc Hải Lôi Đình sẽ thừa cơ hội bỏ chạy.

Vốn chiến đấu là bẩm sinh của mỗi một thuyền viên và thủy thủ của hạm đội A Phương Tác, nhưng vẫn đề hiện giờ hạm đội A Phương Tác đã tiêu hao gần như thết đạn dược trong cuộc chiến đấu vừa rồi, giờ đây mỗi một khẩu đại pháo chỉ có không tới mười phát pháo đạn, hiển nhiên là không thể thỏa mãn được nhu cầu của cuộc chiến.

Do đường xá xa xôi, Dương Túc Phong không thể nào cung cấp cho A Phương Tác một tuyến đường cung cấp vật tư hậu cần ổn định được, mà A Phương Tác lại chẳng muốn tự mình vận chuyển, cho nên pháo đạn lần trước Dương Phàm vận chuyển tới đã tiêu hao chẳng còn bao nhiêu nữa.

Lần này hạm đội Phất Lai Triệt nam hạ còn mang theo không ít thuyền vận chuyển, chính là thuận tiện bổ xung đạn dược vật tư cho hạm đội A Phương Tác, nhưng hiện giờ vật tư đạn dược còn chưa kịp giao thì chiến đấu đã bùng phát rồi.

A Phương Tác lộ bản chất khát máu, căn bản không để ý tới tình hình của đạn pháo, quát lớn luôn:

- Rút hết đồ chơi ra ***! Chuẩn bị đánh giáp lá cà!

Đám người Thương Hải lập tức dùng tới đồ chơi, mặc dù pháo đạn của đại pháo không nhiều, nhưng súng trường Mễ Kỳ Nhĩ và súng Mauser thì vẫn còn dư dả đạn dược.

Lần trước Dương Phàm mang tới cho hạm đội A Phương Tác rất nhiều vũ khí đạn dược, vốn là chuẩn bị cho lúc tranh đoạt đảo với đám hải tặc, sử dụng để đánh giáp lá cà trên mặt đất. Nhưng sau này dám hải tặc đều học khôn rồi, căn bản không cùng A Phương Tá tiếp xúc chính diện, vừa thấy mặt là tẩu vi thượng sách luôn. Những thứ vũ khí hạng nhẹ này cũng không có đất mà sử dụng.

Ở bên kia, hạm đội Phất Lai Triệt cũng bắt đầu đưa ra sự điều chỉnh, đem ánh mắt thận trọng nhắm vào hạm đội thần bí thình lình xuất hiện kia, tất cả chòi quan sát và quan sát viên đều mở thật to mắt, tăng tầm nhìn của kính viễn vọng lên mức xa nhất, quan sát mỗi một động tác của hạm đội thần bí kia, cuộc đại chiến mới đã sắp nổ ra.

Chòi quan sát của quân Lam Vũ không ngừng đinh chính số lượng và vị trí xuất hiện của địch hạm, nhưng thủy chung đều không làm rõ được rốt cuộc đối phương là thần thánh phương nào, bời vì tất cả chiến đấu hạm của đối phương đều không treo cờ, tất cả cột buồm đều trống không, hơn nữa bề ngoài của chiến đấu hạm cũng không chó một dấu hiệu gì đặc biệt. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY

Có điều từ số lượng chiến đấu hạm sơ bộ xuất hiện mà xét, thì ước chừng có hơn hai mươi chiếc, phía sau còn thỉnh thoảng có thêm nhiều chiến đấu hạm nữa xuất hiện.

- Phát ra tín hiệu cảnh cáo, bảo bọn họ đình chỉ tiến lên, nếu không sẽ bị công kích bằng vũ lực.

Phất Lai Triệt trầm tĩnh nói, thuận tay vuốt ve Hoàng Kim Nguyệt Nha Quân Đâo ở bên hông, bên khoe miệng lộ ra một nụ cười hung dữ.

Từ sau khi hải quân quân Lam Vũ trang bị hỏa pháo càng lúc càng tiên tiến, quan binh hải quân quân Lam Vũ đã rất ít tham dự những trận chiến giáp lá cà rồi, mặc dù bình thường huấn luyện cũng có nội dung đánh giáp lá cà, nhưng phần nhiều là muốn thông qua đánh giáp lá cà để huấn luyện và bối dưỡg dũng khí, ý chí của các quan binh.

Dương Túc Phong không hề hi vọng quan binh hải quân quân Lam Vũ thực sự phải cùng kẻ địch giáp chiến, những viên tướng lĩnh hải quân thích vị máu tay giống như Phất Lai Triệt cũng rất hiếm khi có cơ hội ngửi thấy được mùi máu tanh chém giết ở trong khoảng cách gần rồi.

Thừa lúc hạm đội Phất Lai Triệt hải quân quân Lam Vũ phân tan sức chú ý, hạm đội hải tặc Hải Lôi Đình tức thì hành động bỏ chảy càng thêm mau chóng, bọn chúng hoàn toàn phân tán ra, hướng về mọi phương hướng bó chạy.

Bọn chúng đã hoàn toàn vứt bỏ các loại phương án và cách thức đối phó với hải quân quân Lam Vũ, tất cả hành động đều chỉ nhắm vào một chữ "chạy" mà thôi.

Chỉ cần có thể chạy thoát thân được thì bọn chúng bất chấp hết tất cả, điều này đúng là mang tới một chút bị động cho hạm đội Phất Lai Triệt.

Do hạm đội thần bí lai lịch bất minh kia thực lực hùng hậu, hơn nữa còn không ngừng có chiến đấu hàm tràn tới, cho nên đại bộ phận Long Nha chiến hạm của hạm đội Phất Lai Triệt đều chú ý sát sao tới động tính của hạm đội thần bí kia.

Tất cả họng pháo ở mạn thuyền đều nhắm chuẩn vào hạm đội thần bí, chỉ có không tới một phần ba số Long Nha chiến hạm là còn đang tiếp tục chiến đấu với hạm đội hải tặc của Hải Lôi Đinh, hỏa pháo tức thì suy yếu đi rất nhiều, khiến cho hạm đội hải tặc Hải Lôi Đình có càng nhiều cơ hội bỏ chạy.

Hạm đội A Phương Tác mau chóng gia nhập vào cuộc chiến, nhưng bọn họ tiếc không dùng số đạn pháo ít hỏi còn sót lại, mà hi vọng cùng hạm đội Hải Lôi Đình đánh giáp lá cà, nhưng những chiếc chiến đấu hạm còn sót lại của hạm đội Hải Lôi Đình chỉ để ý tới việc bỏ chạy, nào đâu còn tâm tư đánh trận nữa.

Bời thế đám người A Phương Tác mặc dù truy cản một hồi, nhưng lại không có chút hi vọng nào, đám người Thương Hải mấy lần không kiềm chế nổi muốn nổ phảo, nhưng cuối cùng vẫn cố nín nhịn, số pháo đạn còn lại không nhiều, nên để lại tới lúc cần thiết nhất vậy.

Phất Lai Triệt vội vàng leo lên đỉnh cao nhất của cầu hạm, nâng kính viễn vọng lên, quan sát một cách cẩn thận hạm đội thần bí đột nhiên xuất hiện kia, trong đầu mau chóng suy nghĩ xem đối phương rốt cuộc thân phận như thế nào.

Từ trong kính viễn vọng nhin tới, thì đội ngũ chiến đấu hạm khổng lồ này không hề có bất kỳ một tiêu chí hay phù hiệu nào, thậm chí ngay cả thuyền buồm cũng đều thuần một màu trắng, không hề có bất kỳ hoa văn nào cả, nhưng có thể nhìn ra được, những chiếc chiến đấu hạm này đều mới tinh, mặc dù điều này không có gì đặc biệt, nhưng người thường xuyên sinh sống trên hải dương thì nhìn một cái là có thể nhận ra ngay.

Quan quân đi biểm lầm bẩm tự nói:

- Chẳng lẽ là hải quân của nước Mã Toa?

Câu nói này lập tức làm Phất Lai Triệt thức tỉnh.

Ở trên cái thế giới này, trừ hải quân quân Lam Vũ ra, thì thực lực cường đại nhất chỉ có hải quân của nước Mã Toa.

Sau khi thất bại ở cuộc chiến đảo Sùng Minh, hải quân của nước Mã Toa một mực co mình ở vịnh Kim Lan nước Nhược Lam xa xôi, tích lũy sức lực, hơn nữa còn áp dụng phương thức bảo mất nghiêm ngặt nhất, cho nên cơ quan bình báo của quân Lam Vũ không hiểu nhiều lắm về bọn chúng, chẳng lẽ hiện giờ bọn chúng cuối cùng cũng không chịu nổi tịch mịch nữa, nên chạy ra rồi? Nhưng vì sao bọn chúng không dám mang chiêu bài của hải quân nước Mã Toa báo ra chứ? Chẳng lẽ bọn chúng thực sự bị quân Lam Vũ đánh cho phát sợ rồi, ngay cả báo tên tuổi cũng không dám?

Phất Lai Triệt quyết đoán nói:

- Nổ pháo oanh kích bọn chúng!

Bất luận đối phương có phải là hạm đội của hải quân nước Mã Toa hay không, những cái kiểu bừa bãi tiến tới như thế này, hiển nhiên là không có ý gì tốt lành.

Tiên thủ hạ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, đây là quy tắc sắt thép của chiến đấu, ở trên hải dương thì càng như thế, Phất Lai Triệt tuyệt đối không chịu thiệt thòi.

Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ lập tức nổ pháo xạ kích, trên tầm bắn lớn nhất đã bắt đầu đem từng quả từng quả đạn pháo nện xuống trên mặt biển ở phía trước hạm đội thần bí kia, bắn lên từng cái cột nước thật cao.

Chòi quan sát trên cao mặc dù phát hiện ra bóng dáng của của hạm đội thần bí đó, nhưng cũng đồng thời phát hiện hạm đội thần bí đang chầm chậm giảm bớt tốc độ. Hiển nhiên là không muốn chính diện va chạm với hải quân quân Lam Vũ, khoảng cách giữa hai bên còn kéo dãn rất xa, vượt qua tầm bắn của hạm pháo quân Lam Vũ.

Hạm đội Phất Lai Triệt vừa nổ pháo là hạm đội thần bí kia lập tức rụt lại, hơn nữa còn không đưa ra bất kỳ phương án đánh trả nào đã chầm chậm rút lui rồi.

Bọn chúng rút lui cũng y như lúc bọn chúng xuất hiện, đều tỏ ra hết sức thần bí, dưới tình huống không biết thân phận của đối phương, đúng là làm người ta cảm thấy vô cùng đáng nghi.

Phất Lai Triệt hạ lệnh phái ra bốn chiếc Long Nha chiến hạm đuổi theo sát nút phía sau hạm đội thần bí kia, xem xem ruốt cuộc bọn chúng là người như thế nào.

Hắn gần như có thể đoán chắc được, nhưng chiếc chiến đấu hạm mới tinh này, chính là hải quân nước Mã Toa. Thế nhưng, nơi này dù sao cũng là hải vực Solomon tràn đầy cảm giác thần bí, chuyện gì cũng có thể xảy ra được, cho dù với sự kiệt ngạo bất thuần của hắn, cũng không dám tùy tiện đưa ra kết luận.

Long Nha chiến hạm quân Lam Vũ càng đuổi càng gần, kết quả hạm đội thần bí cua cũng càng rút càng xa, tốc độ rút lui cũng không chậm.

Trên mặt biển không có gió lớn, vậy mà chiến đấu hạm khổng lồ lại có thể hành động thần tốc như thế, đúng là đã nằm ngoài dự hiệu của quân Lam Vũ, sự buồn bực trong lòng Phất Lai Triệt cũng càng lớn, hắn không thể nào tin được, chẳng lẽ kỹ thuật đóng tàu của nước Mã Toa lại có thể vượt qua quân Lam Vũ nhiều như thế?

Phát ứng đầu tiên của Phất Lai Triệt chính là đuổi theo, cùng đối phương đánh một trận thật dữ đội, hoặc là tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, hoặc là bị bọn chúng tiêu diệt hoàn toàn, dù sao cũng phải là cục diện không chết không thôi.

Thế nhưng quan quân thông tin mau chóng đem chuyện này báo cáo cho Dương Túc Phong, mà Dương Túc Phong cũng tức tốc gửi điện báo, sai Phất Lai Triệt chỉ cần phái người theo dõi sát đơn vị hạm đội thần bí đó là được, không nên quản bậy đánh bừa với đơn vị hạm đội thần bí đó, hơn nữa lại một lần nữa nhấn mạnh nhiệm vụ của hắn, vẫn là tiếp tục hiệp trợ hạm đội A Phương Tác đối phó với hải tặc Solomon.

- ***!" Đó là mệnh lệnh thằng ngốc đó truyền xuống à?

Phất Lai Triệt nổi cơn tam bành, hung hăng vung Hoàng Kim Nguyệt Nha quân đao trong tay lên.

- Đây là lệnh của Phong lĩnh …

Quan quân thông tin mặt mang vẻ khó xử nói, thiếu chút nữa cũng nữa bị ánh mắt hung dữ của Phất Lai Triệt làm cho tan chảy.

Cho tới thời buổi này, mà còn dám chửi Dương Túc Phong là thằng ngốc, đại khái là cũng chỉ có một mình Phất Lai Triệt thôi, những quan binh hải quân quân Lam Vũ khác, đều tràn ngầm sự tôn kính phát ra từ tận đáy lòng đối với cái tên Dương Túc Phong.

Khi nhắc tới ba chữ Dương Túc Phong, đều có một loại dáng vẻ tôn kính, nếu không phải có sự tồn tại của Dương Túc Phong, thì bọn họ sao có thể giành được thắng lợi huy hàng như thế, sao có thể tung hoành bốn biển ngạo nghễ thiên hạ như thế? Làm sao có thể trở thành hải quân mạnh nhất thiên hạ được?

- Mặc xác y! Chúng ta đuổi theo!

Phất Lai Triệt tức giận thở hồng học nói, đâm mạnh mũi của Hoàng Kim Nguyệt Nha Quân Đao vào sàn thuyền.

Nhưng quan quân thông tin và quan quân hàng hải đều không có hành động nào, Dương Túc Phong đã diện lệnh vô cùng rõ ràng, nhiệm vụ của hạm đội Phất Lai Triệt không phải là tiêu diệt đơn vị hạm đội thần bí kia, mà là tiêu diệt hải tặc Solomon.

Phất Lai Triệt tự ý sửa đổi mệnh lệnh, đấy là điều tuyệt đối không thể được, mặc dù bọn họ là quan quân cấp thấp, nhưng cũng có quyền lực cự tuyệt chuyện làm bậy làm bừa của Phất Lai Triệt.

Trong lòng bọn họ cho rằng, nếu như Phất Lai Triệt mà không phải là anh rể của Dương Túc Phong, thì hắn cũng không dám ngông cuồng như thế, hơn nữa, hắn sớm đã bị cách chức rồi.

- Đám khốn kiếp ác ngươi chứ …

Phất Lai Triệt chỉ đành gắt gỏng nhỏ giọng nguyền rủa mấy câu, đúng là hắn có gan để làm trái lại mệnh lệnh của Dương Túc Phong, nhưng những quan binh thủ hạ này thì lại tuyệt đối là không dám.

Dương Túc Phong có đôi lúc nhìn qua thì rất là dễ nói chuyện, nhưng một khi chấp hành quân pháp, cũng là rất khủng bố, sự kiện đảo Sùng Minh bị tập kích vừa mới qua đi, tới ngay cả Trầm Lăng Vân cũng bị sử phạt rồi, bọn họ làm sao còn dám làm trái quân lệnh nữa?

Huống chi thượng tướng hải quânVũ Phi Phàm quan tư lệnh của hải quân quân Lam Vũ trước nay thưởng phạt rõ ràng, bọn họ đều tâm phục khẩu phục, tuyệt đối không dám làm ra chuyện chống lại mệnh lệnh.

Sau khi nhận được tin tin xuất hiện hạm đội thần bí có khả năng là hạm đội hải quân của nước Mã Toa, Dương Túc Phong và Vũ Phi Phàm đều tức tốc đưa ra phản ứng, bọn họ hạ lệnh rút ra hạm đội Tô Chẩm Thư hỏa tốc nam hạ, tiến hành chặn đứng ngay phía trước mặt của đơn vị hạm đội thần bí kia, đồng thời mệnh lệnh hạm đội Khắc Lý Khắc Lan thần tốc tây tiến, tiến hành ngăn chặn ở bên cạnh của đơn vị hạm đội thần bí kia.

Nếu như đối phương vẫn không chịu tỏ rõ thân phận, vậy thì cứ dùng vũ lực ép đối phương phải lộ ra thân phận, căn cứ vào dự đoán của Vũ Phi Phàm hạm đội hải quân không có bất kỳ một ký hiệu nào này, nếu không phải là do hạm đội hải quân nước Mã Toa ngụy trang, thì chính là hạm đội hải quân của đế quốc Ngả Phi Nỉ.

Đế quốc Ngả Phỉ Ni cũng là một cường quốc hải quân hiếm có, mặc dù ở xa tận phía cực bắc của đại lục Y Vân, rất ít người biết tới sự tồn tại của bọn h.

Có điều nơi đó ở trong truyền thuyết là của vào thiên đường, đế quốc Ngả Phỉ Ni mỗi năm đều có thể kiếm được không ít mỗi lợi từ địa phương thần bí nào đó, cho nên hải quân của bọn họ luôn luôn rất hùng mạnh, nhưng dó một số hiệp nghị thần bí hạn chế, hải quân của đế quốc Ngả Phỉ Ni rất ít khi xuất hiện ở hải vực Solomon.

Để tránh khỏi phát sinh xung đột dưới tình huồng không rõ ràng với hải quân đế quốc Ngả Phi Ni, Dương Túc Phong và Vũ Phi Phàm đều quyết định cho hạm đội thần bí này một lối thoát, đợi tới khi làm rõ thân phận của bọn chúng rồi mới động thủ.

Đã không ra tay thì thôi, ra tay là phải dồn đối phương vào chỗ chết, đây chính là phép tắc từ trước tới nay của quân Lam Vũ. Cho dù Phất Lai Triệt có đầy một bầu nhiệt huyết, nhưng vẫ bị cự tuyệt một cách vô tình.

Nhiệm vụ của hạm đội Phất Lai Triệt rất đơn giản, cũng rất rõ ràng, đó chính là tiêu diệt hải tặc Solomon, đồng thời điều phái quân hạm theo dõi tung tích của hạm đội thần bí kia, tùy thời báo cáo vị trí của hạm đội thần bí.

- Con mẹ nó! Thế này thì đúng là lão tử bị phạt đứng rồi!

Phất Lai Triệt thẹn quá hóa giận nói, hung hăng rút Hoàng Kim Nguyệt Nha Quân Đao lại cắm vào trong vỏ đao, trong lòng hỏng rất hiểu, muốn có ý đồ với hạm đội thần bí kia đã là không có khả năng lắm nữa rồi, hi vọng duy nhất chính là xem xem có thể tìm được chuyện gì khác tiêu khiển một chút hay không.

Đi đi lại lại trên hạm đội mấy vòng, Phất Lai Triệt cuối cùng cũng chỉ đành chấp hành mệnh mệnh của Dương Túc Phong, cho dù nội tâm của hắn, sớm đã bay lên trên người đơn vị hải quân thần bí kia rồi, nhưng cơ thể của hắn thì lại không thể không dừng lại ở nơi này tiếp tục chiến đấu với bọn hải tặc Solomon đáng ghét kia. Trong lòng Phất Lai Triệt mơ hồ có chút hi vọng, có lẽ làm thịt đám hải tặc Solomon này xong, hạm đội Phất Lai Triệt vẫn có thể tham dự trận quyết chiến với hải quân nước Mã Toa.

- Cái kế hoạch a chết tiệt!

Phất Lai Triệt nhỏ giọng làu bàu, giọng nói không được rõ ràng, nên người bên cạnh đều không nghe được rõ ràng.

Trong toàn bộ hạm đội Phất Lai Triệt, chỉ có bản thân Phất Lai Triệt là hiểu rõ được kế hoạch "a" là có ý nghĩa gì, đây là một cái kế hoạch chưa được chín muồi, là một kế hoạch cần phải có tư liệu tình báo của A Phương Tác mới có thể xác định cuối cùng được.

Kế hoạch a này đối với quân Lam vũ mà nói có ý nghĩa rất sâu xa. Nhưng chết tiệt một điều là, lại cứ không thể nào liên hệ được với A Phương Tác, cho nên cao tầng quân Lam Vũ cũng không thể xác định cuối cùng việc triển khai kế hoạch a.

Sau khi hạm đội thần bí rút lui, khí thế của hải tặc Solomon bị trấn áp trở lại, bời vì đại đa số Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ đều đã quay đầu lại, tiếp tục đối phó với bọn chúng.

Hỏa pháo mãnh liệt lại một lần nữa bao phủ lên những con thuyền hải tặc bỏ trốn, đem vùng hải vực này lại trờ thành một vùng biển lửa, không ngừng có chiến hạm hải tặc bị đánh trúng rồi phát nổ, hoặc là bốc chảy bùng bùng, nhưng đa phần là bị đạn bắt sượt không ngừng bắn trúng, vết thương càng lúc càng nhiều, cuối cùng không còn cách nào chìm xuống mặt biể đã bập bềnh đầy những xác người.

Đáng thương nhất vẫn là những chiếc chiến đấu hạm cỡ nhỏ, bọn chúng mặc dù là linh hoạt nhất, cũng là có tốc độ nhanh nhất, nhưng cũng là bị nguy hiểm nhất, đám hải tặc ở trên chiến hạm chí có thể âm thầm cầu khẩn ông trời phụ hồ, đừng để pháo đạn của quân Lam Vũ bắn trúng, nếu không khẳng định là sẽ có kết cục tan xương nát thịt.

Có điều cho dù không bị bắn trúng trực tiếp, nhưng nếu như có đạn bắn sượt rơi xuống bên cạnh mà nói, thì bọn chúng cũng sẽ bị sóng biển cực lớn sinh ra do vụ nổ lật tung, mà ở trên mặt chiển chiến hóa ngập trời này, rơi xuống nước gần như có ý nghĩa là chỉ còn một con đường chết.

Phất Lai Triệt đem sự phẫn nộ và thất vọng của mình phát tiết hết toàn bộ lên trên người hạm đội hải tặc, không ngừng hò hét, yêu cầu Long Nha chiến hạm tiếp tục tăng cường tốc độ phát xạ pháo đạn, hắn muốn dùng hỏa lực mãnh liệt nhất bao phủ hết lấy cả một vùng hải vực lớn này, đem tất cả mục tiêu ở trong hải vực này đều biến thành tro bụi.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Quan chỉ huy pháo đạn Tái Nhĩ Đại một lần nữa tổ chức thành công một lượt phát xạ đồng loạt, pháo đạn dày đặc lại một lần nữa dàn hình ngôi sao năm cánh rơi xuống, lại đánh trúng ít nhất trên năm chiến hạm hải tặc mục tiêu.

Loại pháo kích theo hình dạng sao năm cánh này, chính là phương pháp đối phó với chiến hạm hải tặc đông đúc hữu hiệu nhất mà hải quân quân Lam Vũ mò mẫm ra trong lúc huấn luyện. Có thể bao phủ khu vực mặt biển rộng lớn một cách hữu hiệu nhất, khiến chiến hạm kẻ địch ở trong vùng hải vực đó ít nhiều gì cũng sẽ bị pháo đạn rơi xuống đánh trúng.

Bất quá, loại pháo kích này rất chú trọng tới kỹ thuật, đối với bản thân quan chỉ huy pháo đạn có yêu cầu năng lực rất cao, yêu cầu hắn phải có năng lực quan sát mẫn cảm nhất, năng lực phán đoán chính xác nhất và năng lực tính toán nhanh chóng nhất. Yêu cầu đối với các pháo thủ của Long Nha chiến hạm tham dự pháo kích cũng rất là cao, cần phải hoàn thành phát xạ trong vòng hai giây sau khi tiếp nhận được mệnh lệnh, cho nên dù là hải quân quân Lam Vũ, thì cũng không thể sử dụng liên tục được.


/769

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status