Một thời gian trước đó Phong lĩnh đã hạ lệnh đem toàn bộ cổ thư ở bên trong quyên hiến cho thư viện quốc gia mới được thành lập, sau đó từ bên ngoài mua mấy vạn cuốn sách mới thông tục ở bên ngoài, cũng có một số it là sách chính trị, triết học, thiên văn, địa lý, tự nhiên khoa học …v…v…
Phong lĩnh đích thân hô hào các vị tỷ tỷ muội muội ở bên trong Vị Ương cung thường xuyên đọc sách, để tăng thêm kiến thức, rồi quy định mỗi một tỷ tỷ hàng tháng ít nhất phải đọc một cuốn sách, phải viết ít nhất một nghìn chứ điều tâm đắc đọc được trong sách, nếu có thời gian, Phong lĩnh còn tổ chức thi cử.
Không một ai có thể đem lời của Phong lĩnh làm trò đùa, những kẻ mà đem lời của Phong lĩnh ra làm trò đùa hiện giờ đều đã trở thành tùy tùng của Diêm vương rồi, cho nên phong trào đọc sách của Vị Ương cung lập tức trở nên sôi nổi.
Các lão sư tới thượng thư phòng lên lớp cho Dương Đại Nhân và Dương Tiểu Cường vô tình phát hiện ra việc này, cũng khâm phục không thôi, ra ngoài còn truyền nhau khen ngợi, vì thể thanh danh ham đọc sách của các quý phi bên trong Vị Ương cung cũng vì thế mà được lưu truyền, làm khơi lên một làn sóng đọc sách trong đế quốc Lam Vũ, đương nhiên đó là chuyện sau này rồi.
Khi mới ban đầu, muốn thúc đầy thói quen đọc sách chẳng phải là chuyện dễ dàng gì, mỗi một tháng đọc một cuốn sách thì không khó, bất quá muốn đọc xong rút ra được điều tâm đắc thì là chuyện không dễ dàng rồi, nhất là đối với dạng vốn không nhận biết được bao nhiêu chữ như Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ mà nói, đọc sách đúng là chuyện không dễ dàng gì.
Bất quá Phong lĩnh cũng là người chu đáo, phát hiện đọc sách có chút khó khăn, thì có thể tuyển chọn ban bồi huấn gì đó, danh mục tổ chức của Vị Ương cung có rất nhiều ban bồi huấn, nhìn qua mộ cái còn tưởng rằng nơi này là trường học gì đó nữa cơ.
Thập Tứ công chúa tỷ tỷ đích thân tổ chức ban bồi huấn văn hóa, dạy những tỷ muội trình độ văn hóa không cao lắm nâng cao trình độ tri thức văn hóa; Tiêu Tử Phong tỷ tỷ tổ chức ban bồi huấn cầm nghệ, thích đánh đàn, hoặc là cảm thấy đánh đàn có thể dễ dàng qua cửa thì có thể theo tỷ ấy học đàn;Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ thì tổ chức ban bồi huấn sức khỏe, cảm thấy sức khỏe không tốt, hoặc là cho rằng tập luyện sức khỏe là môn dễ chịu nhất thì đều có thể theo tỷ ấy học tập rèn luyện sức khỏe; Tử Duyệt tỷ tỷ tổ chức ban bồi huấn y học, ai cảm thấy hứng thú với việc cứu người chữa bệnh, hoặc là cho rằng y học có thể dễ dàng lừa gạt qua ải, có thể theo tỷ ấy học tập lý luận trung y; Tài Tiêm Tiêm tỷ tỷ tổ chức ban bồi huấn văn học, ai trình độ văn hóa tương đối cao, hoặc hứng thủ viết lạch, hoặc là thông qua ngòi bút phát tiết sự bất mãn đối với xã hội thì có thể theo tỷ ấy học viết văn.
Đương nhiên là tất cả ban bồi huần đều tình nguyện tham gia, bất quá nếu như đã tham gia rồi thì phải lên lớn đúng giờ, không được bỏ học, nếu không à, là phải ăn phê bình đó, bời vì ai mà biết được không chừng hôm nào đó Phong lĩnh cũng tham gia náo nhiệt.
Nếu như mà không có hứng thú với bất kỳ ban bồi huấn nào, vậy thì chỉ đành lựa chọn theo Phong lĩnh nghiên cứu lý luận số học thôi, số học là môn học mới, khoảng thời gian này Phong lĩnh vô cùng say mê đối với sự ảo diệu vô cùng của số học, chỉ tiếc rằng các vị phu nhân bên trong Vị Ương cung chẳng hứng thủ nối với lý luận số học cao thâm, nên chỉ đành báo danh tham gia ban bồi huấn khác thôi.
Sự trở về của Tiêu Tử Phong tỷ tỷ, làm ta cảm giác được, những tỷ tỷ xuất thân giang hồ ở bên trong Vị Ương cung, khả năng phải quy củ làm người rồi, trước kia Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cũng chẳng quản các tỷ ấy, chỉ cần các tỷ ấy không làm việc gì thái quá lắm là nhắm mắt cho qua.
Nhưng sau khi Tiêu Tử Phong tỷ tỷ trở về, tất cả những chuyện này đã thay đổi rồi, nếu là trước kia, quá nửa là sẽ có tỷ tỷ nào đó kéo dài thời gian không muốn học tập, Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cũng chẳng làm gì nổi, ví như nhóm Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ vậy, nhưng Tiêu Tử Phong tỷ tỷ có biện pháp đối phó với họ, chẳng biết là tỷ ấy dùng thủ đoạn gì, mà Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ ngoan ngoãn tham gia ban bồi huấn cầm nghệ, tới ngay cả Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ cũng khuất phục rồi, thì người khác cũng chỉ đành khuất phục thôi.
Dương Đại Nhân càng ngày càng đáng yêu, năng lực chạy nhảy càng ngay càng mạnh rồi, không cần thận mội chút thôi là ngay cả ta cũng không đuổi kịp cô bé, có đôi lúc Phong lĩnh phải cảm khái từ tận đáy lòng, nếu như Dương Đại Nhân là bé trai, thì Dương gia bọn họ khẳng định là sẽ xuất hiện một Lưu Tường rồi.
Chẳng ai biết Lưu Tường là ai mà có thể làm cho Phong lĩnh đề cao như thế, bất quá bọn ta mỗi lần hỏi ngài, thì ngài đều mỉm cười cho qua không giải thích kỹ càng, nhưng chắc phải là nhân vật rất lợi hại, nói không chừng còn biết bay nữa.
(Lưu Tường: 1983- HCV 100 mét nam OL 2004)
Dương Đại Nhân không thể biến thành Lưu Tường, nên cô bé chình đành hành hạ bọn ta thôi, trừ lúc ăn uông đi ngủ, cô bé không có lúc nào chịu ở yên cả, ta còn nghe thấy có người trách móc Tằng Bàn Tử, nó là hắn làm thức ăn quá dinh dưỡng, làm cho Dương Đại Nhân dư thường dinh dưỡng, nếu như ba ngày không cho cô bé ăn, xem cô bé còn còn chạy nổi không?
Kết quả chuyện này tất nhiên là làm cho Tằn Bàn Tử mắt trợn tròn, chả hiểu ra sao, kỳ thực nguyên nhân là bởi vì Tô đại tỷ tỷ quá cưng chiều, nếu như không phải do tỷ ấy và Phong lĩnh cưng chiều, thì mông cô bé đã bị đánh cho như bành quai chèo Thiên Tân rồi, xem cô bé còn có chạy nhảy loạn lên như thế được hay không?
Dương Tiểu Cường thì càng ngày càng đáng ghét, cứ luôn quấy nhiễu giấc ngủ của người khác, y sinh Phất Lôi Đát nói là nó bị di truyển bẩm sinh, không dễ chữa trị, cần phải có sự nhẫn nại, nhưng mẹ của nó chẳng lấy đâu ra cái nhẫn nại đó, cho nên hiện giờ Dương Tiểu Cường sắp thành nhi tử của Thập Tứ công chúa tỷ tỷ rồi, cơ bản đều sinh hoạt ở bên trong cung Dịch Đĩnh, mẹ của nó thỉnh t hoảng mới qua thăm, đúng là một đôi mẹ con kỳ quái mà.
Ta cũng nghe Tử Duyệt tỷ tỷ vô tình nói, quá trình mang thái dưới trạng thái không bình thường, quá nửa là sẽ mang lại hậu quả như vậy, cho nên ấy à, những vị tỷ tỷ sắp sinh em bé đều trở nên vô cùng yên tĩnh, đặc biệt có tu dưỡng, sợ rằng sinh ra một tên Dương Tiểu Cường thứ hai, kỳ thực Dương Tiểu Cương cũng không phải không hay, chỉ là hơi khác biệt một chút thôi.
Sư phụ công đức vô lượng, hi sinh bản thân cởi bỏ cấm chế Thánh Linh đan cho Phong lĩnh, tất cả nguồn sinh mệnh của Phong lĩnh gần như tập trúc giải phóng ra rồi, trong thời gian hai ba tháng, rất nhiều vị tỷ tỷ ở bên trong Vị Ương cung hoài thai.
Tỷ Duyệt tỷ tỷ cũng hoài thai rồi, bời thế một y sinh cung đình khác là Phất Lôi Đát liền trở thành người bận rộn nhất, mọi người đều một lòng muốn sinh con trai, đều một lòng muốn con mình sinh ra sớm hơn người khác một chút, để chiếm lấy tiên cơ, cho nên mọi người đều đi cửa sau của Phất Lôi Đát, hiện giờ cô ta đúng là chạm tay vào là có thể bỏng rồi, ánh mắt nhìn thấy ta cứ như bay ngược lên trời rồi, hừ thứ tiểu nhân đắc chí mà, chẳng có cách nào cả.
Sư phụ có mang rồi, còn là người sớm nhất nữa, nhưng sư phụ rất ít khi đi ra ngoài, cũng rất ít khi gặp mặt người khác, đại khái không dám gặp mặt người khác, kỳ thực sư phụ đúng là không thể gặp ai, nếu không khẳng định là sẽ xấu hổ tới chết, đường đường là chưởng môn nhân của Hương Tuyết Hải, hiện giờ không ngờ lại trở thành một trong số nữ chủ nhân của Vị Ương cung, một tin tức lớn nhường nào chứ, truyền ra ngoài khẳng định là sẽ phải oanh động cả giang hồ.
Ta cũng chưa bao giờ nghĩ tới, sư phu cao ngạo cô độc như vậy, không ngờ cũng có một ngày có thai, mỗi một ngày nhìn một mình vuốt ve cái bụng càng ngày càng to lên, lầm bẩm nói chuyện với tiểu bảo bảo cua rmình, ta đột nhiên phát hiện ra, thì ra hoài thai cũng là một loại hạnh phúc, nhất là khi chỉ có một mình và tiểu bảo bảo ở cùng nhau, tựa hồ có thể cảm giác được tiếng tim đập của tiểu bảo bảo, ôi, bao giờ thì mới tới lượt ta được đây.
Buổi tối ngày hôn lễ Phong lĩnh bị phạt ngủ ở thư phòng thực, ta dám nói đây là chuyện mất mặt nhất của hoàng đế từ lúc khai thiên lập địa cho tới ngay, vì để đề phòng Phong lĩnh ăn vụng, Tiêu Tử Phong tỷ tỷ còn đuổi cả Ngu Mạn Ái đi.
Bất quá trừng phạt đối với Phong linh được giải trừ vào ngày hôm sau, ngài ngủ ở cung Dịch Đĩnh của Thập Tứ công chúa tỷ tỷ, thế là Thập Tứ công chúa tỷ tỷ cùng cũng trở thành hoàng hậu một cách thực sự rồi.
Tiếp theo đó, ba nữ nhân tới từ vương quốc Ương Già cùng hầu hạ Phong lĩnh ngủ, ta dám nói, đêm hôm đó dứt khoát là đêm dâm đãng nhất trong lịch sử của Vị Ương cung, ai mà biết đám người Đại Lôi Nhĩ và Da Trạch Bội Ti, Tụ Phong có thể làm ra chuyện gì, nhưng chỉ cần nhìn vào hai đêm sau đó, Phong lĩnh vẫn còn ở trong phòng bọn họ tới quên cả đường về là biết chuyện phong lưu của bốn người nhất dịnh là vô cùng khoái hoạt.
Đương nhiên mọi người bọn ta đều hiểu ngầm ở trong lòng thôi, lúc mời đầu còn có chút xấu hổ, về nay thì không còn thấy lạ lùng gì nữa, rồi, dù sao giữa nam nhân và nữ nhân kỳ thực nghĩ thông rồi, thì chỉ có cái chuyện ấy mà thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Buổi tối ngày hôm qua đáng lẽ là ngày lành của Cung Tử Yên tỷ tỷ, nhưng Phong lĩnh lại bị mấy người bọn họ chiếm mất, làm cho Cung Tử Yên tỷ tỷ rất buồn, buổi sáng ngủ dậy bên khóe mắt còn có dấu vết nước mắt, khác với Tiêu Tử Phong tỷ tỷ, tỷ ấy là do Nghi Hoa cung dựa theo thủ tục chính quy tặng cho Phong lĩnh, nhưng Phong lĩnh lại thường thường cố ý vô ý ngó lơ tỷ ấy, thực sự là rất khó chịu, chẳng lẽ tỷ ấy không thể hấp dẫn dục vọng của nam nhân hay sao?
Bên trong Vị Ương cung không phải là ai cũng vui vẻ lắm, trừ Cung Tử Yên tỷ tỷ ra, còn có rất nhiều người không vui, dưới tiếng cười nói vui vẻ của Vị Ương cung bao chùm, họ chỉ đành tự bi ai mà thôi, nhưng ở trước mặt người khác, bọn họ vẫn phải thu lại sự ai ai u buồn của mình, để tránh ảnh hưởng tới không khí bên trong Vị Ương cung tỷ tỷ.
Vũ Văn Phân Phương tỷ tỷ đương nhiên là không vui, tỷ ấy là nguyên soái lục quân của nước Mã Toa, nhưng lại bị Phong lĩnh dùng thủ đoạn đặc biệt giam ở kinh đô Ni Lạc Thần, tâm tình của tỷ ấy thế nào chẳng nghĩ cũng biết rồi.
Ở kinh đô Ni Lạc Thần tỷ ấy không có bằng hữu, các vị tỷ tỷ còn lại cũng dều hết sức thận trọng giữ khoảng cách với tỷ ấy, dường như không biết tỷ ấy, dường như tỷ ấy căn bản không phải là thành viên của Vị Ương cung.
Phong lĩnh tạm thời giữ tỷ ấy ở bên trong Vị Ương cung, không phải là muốn tỷ ấy trở thành phi tử, mà là muốn đạt thành hiệp nghị bí mật gì đó với tỷ ấy, nhưng rốt cuộc là hiện nghị như thế nào thì ta không biết.
Tóm lại, nước Mã Toa khẳng định là sắp diệt vọng rồi, mà tỷ ấy còn phải nhìn nước Mã Toa diệt vong, trong lòng tất nhiên chỉ có thống khổ và dày vò.
Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ cũng không vui, nếu như tỷ ấy có thể ngồi lên vị trí hiện giờ của Tiêu Tử Phong tỷ tỷ thì tỷ ấy hẳn sẽ vui hơn một chút, nhưng tỷ ấy không đấu lại được Tiêu Tử Phong tỷ tỷ nên chỉ đành không vui thôi.
Tiêu Tử Phon tỷ tỷ có Cung Tử Yên tỷ tỷ và Lam Sở Yến tỷ tỷ chống lưng, còn thông qua Thập Tứ công chúa tỷ tỷ khống chế Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ chống lưng, nên Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ một tay vỗ vkhông lên tiếng, chỉ đành bấm bụng nhẫn nhịn.
Khoảng thời gian này Úc Thủy Lan Nhược tỷ tỷ tính khí thay đổi rất nhiều, không còn hung dữ như trước kia nũa, nói chuyện với ta cũng không còn hờ hững lạnh nhạt, thái độ bên trên nữa, có người bắt nạt tỷ ấy kỳ thực cũng chẳng phải là chuyện xấu, ít nhất có thể làm tỷ ấy nhìn rõ bản thân.
Điệp Phong Vũ tỷ tỷ đương nhiên càng không vui vẻ, tỷ ấy sống ở bên trong Vị Ương cung chẳng khác gì là dày vò, gầnnhư mỗi một người đều biết năm xưa tỷ ấy gần như đã lấy mạng của Phong lĩnh, cho nên tình cảnh của tỷ ấy hiện giờ hẳn là thuộc về loại giống như đền mạng vậy.
Phong lĩnh không muốn mạng của tỷ ấy, chỉ muốn tâm hồn và thể xác của tỷ ấy, tỷ ấy cũng chẳng có năng lực phản kháng, chỉ đành bất lực chấp nhận thôi.
Trừ Thập Tứ công chúa tỷ tỷ tỷ tỷ ra, thì các tỷ tỷ khác tựa hồ không có cùng ngôn ngữ với tỷ ấy, cho nên mỗi một lần tụ hội, tỷ ấy đều rất cô đơn lẻ loi ngồi ở một bên, im lặng không lên tiếng.
Nhưng đáng tiếc là, dù có các tỷ ấy vui hay là không vui, thì vận mệnh của các tỷ ấy đã định sẵn là không thể nào tách rời được Phong linh rồi, các tỷ ấy không có năng lực thay đổi vận mệnh cua rmình, nên chỉ đành chấp nhận sự thực trước mặt.
Hạnh phúc của nữ nhân cơ bàn là giống nhau, nhưng bất hạnh của nữ nhân lại có ngàn vạn loại lý do bất hạnh khác nhau, có lẽ nếu như các tỷ ấy có thể dụng một tâm thái đoan chính, dùng một cái nhìn khác để xem xét mọi thứ trước mặt, có lẽ các tỷ ấy sẽ dần dần thay đổi tâm tình của mình.
Năm nay Lam Sở Yến tỷ tỷ cuối cùng cũng trở về rồi, tỷ ấy chính là khách hiếm của những cuộc tụ hội, vì sợ Phong lĩnh trách mắng, trước kia tỷ ấy đều thận trọng né tránh Phong lĩnh, kiên quyết không chịu gặp mặt Phong lĩnh. Bất quá hiện giờ Phong lĩnh cơ bản đã tha thứ có tỷ ấy, cho nên tỷ ấy mới trở về.
Có lẽ là bởi vì do sát kỳ trên người Lam Sở Yến tỷ tỷ quá mạnh, cho nên khi Dương Đại Nhân và Dương Tiểu Cường nhìn thấy tỷ ấy, đều trở nên rất ngoan ngoãn, ánh mắt nhìn tỷ ấy còn có chú sợ hãi.
Trừ Tiêu Tử Phong tỷ tỷ ra, các tỷ muội khác cũng không qua lại với tỷ ấy nhiều lắm, tỷ ấy vô cùng lãnh khốc, sợ rằng ở trước mặt Phong lĩnh cũng là như thế.
Có người thì thầm nói với nhau, trước kia Phong lĩnh có ý tử đề tỷ ấy dẫn quân đánh vào kinh đô Ni Lạc Thần đại khai sát giới, nhưng sau này lại thay đổi kế hoạch, nên kinh đô Ni Lạc Thần mới được bình an vô sự trải qua cuộc chếm giết, nếu như tỷ ấy thực sự dẫn quân tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, ta nghĩ cái đêm máu và lửa đan xen nhau đó khẳng định sẽ càng thêm điên cuồng.
À, cuối cùng còn có Ngu Mạn Ái tỷ tỷ nữa, quan hệ của tỷ ấy và Phong lĩnh, còn thân mật hơn so vợi quan hệ một số phu nhân và Phong lĩnh, Phong lĩnh và tỷ ấy thường xuyên đóng cửa lại thương lượng kế hoạch hại người, thuận tiện động chân động tay với tỷ ấy, lợi dụng xàm sỡ tí chút.
Người bên cạnh đều nhìn ra, mỗi một lần Ngu Mạn Ái tỷ tỷ rời đi đều xuân tình phơi phới, nhưng hai người vẫn cứ cấu kết với nhau, chẳng hề để ý tới cảm thụ của người khác.
Mấy cái mưu mô ở trên buổi hôn lễ, cùng cả đồ kỳ niệm nữa, đại bộ phận là do Ngu Mạn Ái tỷ tỷ nghĩ ra, tỷ ấy đúng là một con yêu tinh hại người, còn là con hồ linh tình ai nhìn cũng căm hận, làm trái tim Phong linh ngứa ngáy, xui xẻo tỷ ấy còn nắm giữ tất cả chuyện y phục của những người bọn ta, cho nên không đắc tội được, thật là bực bội.
/769
|