Tháng 4 năm 1732 thiên nguyên, biển Ca ri bê.
Biển Ca ri bê bước vào tháng tư nhưng thời tiết vẫn tương đối giá lạnh, mùa đông tàn khốc vừa mới qua đi, trên mặt biển cuộn sóng ầm ầm còn có rất nhiều mảng băng trôi bập bềnh, nhưng tảng băng trôi đều ở từ vị trí quần đào Đại Mã Cáp trôi tới, mỗi năm cuối xuân đầu hạ thì đều như thế.
Những tảng băng trôi nhỏ thì không cần phải nói tới, nhưng những tảng băng trôi lớn có thể uy hiếp nghiêm trọng tới an toàn hàng hải, biển Ca ri bê được gọi là vùng biển tử vong, do một nửa nguyên nhân chính là do tảng băng trôi đoạt mạng này tạo thành.
Năm xưa hạm đội Bắc Hải của đế quốc Đường Xuyên đã có một vị quan tư lệnh bất hạnh bị băng trôi xô chìm kỳ hạm, kết quả là bị chết đuối, trở thành quan chỉ huy hải quân chết oan uổng nhất ở trên lịch sử.
Những tảng băng trôi lớn tới phụ cận đảo Hỏa Điều thì dần dần tan đi, chỉ còn lại từng chấm vết tích màu trắng, giống như là kim cương được khảm trên mặt biển, trong qua có một vẻ đẹp mỹ lệ tàn khốc khó diễn tả bằng lời.
Xung quanh khu vực đảo Hỏa Điểu, biển động dữ dội, sóng biển không ngừng cuộn trào, cuốn lên đợt sóng cao nửa mét, nhưng tảng băng trôi trắng muốn kia bị nước biển hành hạ, khi thì chìm xuống khi thì nổi lên, phát ra những ánh sáng đủ mọi màu sắc dưới ánh mặt trời.
Băng trôi vốn thuần một màu trắng, nhưng vì nguyên nhân góc độ khúc xạ, nên từ xa xa nhìn lại nó thành có màu sắc rồi, đối với những người không có kinh nghiệm qua lại nơi này, sẽ thường thường sinh ra ảo giác, cứ nhìn mãi vào những ánh sáng mỹ lệ đó.
Nhưng trên thực tế, những ánh sáng đó đều có hại, chăm chú nhìn vào nó một thời gian dài có thể tạo thành tổn thương không thể chữa được, chuyện này so với việc mù tuyết do tuyết trắng tạo thành cũng gần như nhau.
Xung quanh đảo Hỏa Điểu ẩm ướt u ám, đều là những bãi bùn cát mềm mại, trong toàn bộ biển Ca ri bê, chỉ có đảo Hỏa Điểu là có loại địa hình này.
Ban đầu nó vốn có tên là A Tư Lạp, nghe nói trong truyền thuyết của hải tặc Ca Âu nơi đây là chỗ ác ma cư ngụ, thực sự thì nới này cũng đúng là địa phương ác ma cư ngụ, vì trừ ác ma ra, chẳng ai có thể sinh tồn ở đây được cả.
Nói một cách chuẩn xác thì nơi đây là chỗ cư ngụ của những loại sâu, đảo Hỏa Điểu có rừng sâu rậm rạp, có vô số những cái động dưới lòng đất, ở trong những cái động dưới lòng đất này, có đủ các loại sâu sinh sống, có một số loại sâu thậm chí to bằng cả con chuột, toàn thân đầy lông lá, trông vô cùng ghê rợn.
Có mấy tên hải tặc Ca Âu lười biếng đứng gác ở trên bãi bùn, thi thoảng mới ngó ra mặt biển xung quanh một cái, kể tử sau khi quân Lam Vũ công chiếm đảo Kim Quy, bất kể một tên hải tặc Ca Âu nào dùng đầu gối mà suy nghĩ cũng biết, mục tiêu tiếp theo của quân Lam Vũ khẳng định là đảo Hỏa Điểu.
Hải tặc Ca Âu ở trên đảo Hỏa Điểu cũng ngày đêm không nghỉ chuẩn bị tốt công tác phòng ngự, bọn chúng đào vô số hang ngầm dưới đất, mở ra vô số đường hầm, cất chứa lượng lớn vật tư, bố tri sẵn sàng hỏa pháo và cung tiễn, đợi quân Lam Vũ tự đâm đầu vào lưới.
Dưới sự cổ vũ của những tên thủ lĩnh hải tặc Ca Âu, bọn chúng đều quyết tâm cho quân Lam Vũ một đòn đau, đuổi bọn họ quay trở về đại hải.
Nhưng, không biết tại vì sao, quyên Lam Vũ thủy chung không tới, cuối năm không tới, đầu năm cũng không tới, làm bản thân hải tặc Ca Âu đồn trú ở trên đảo Hỏa Điểu lại thành chính mình không chịu được rồi, tỏ ra vô cùng sốt ruột, hận không thể lập tức cùng quân Lam Vũ chém giết một trận dữ dội cho xong hết mọi chuyện.
Dù sao thì ở trong mùa đông tàn khốc như vậy mà cả ngày co mình ở bên trong động ngầm u ám ẩm thấp, tư vị đó quả thực không dễ chịu mọt chút nào, thậm chí có một số tên không chịu được bệnh phong thấp viêm khớp hành hạ mà tự sát, nếu như quân Lam Vũ mà không tới thì tin tưởng rằng số lượng kẻ tự sát còn càng nhiều hơn.
Mùa hè chính là thời tiết mà những con sâu kia hoạt động mạnh mẽ nhất, những còn sâu bò loằn ngoằn trông như thấp kém kia đối với những sinh vật khác đều vô cùng bất thiện, có một số loại sâu còn mang theo độc, lỡ chẳng may bị bọn chúng chạm phải thì hậu quả không phải là chuyện đùa.
Nhưng cả một này cùng chung sống trong hoàn cảnh sâu bọ làm bạn này, có ai dám nói tuyệt đối không gặp phải chuyện xui xẻo như thế chứ?
- Quân Lam Vũ, các ngươi mau tới đi! Lão tử đới các ngươi quá lâu rồi.
Có một tên hải tặc Ca Âu hói đầu dáng người thô kệch vung một cái chùy sắt cực lớn rống lên như phát điên, chùy sắt đập sâu vào trong vũng bùn, hình thành một cái hố lớn hình nón, cái hố lớn này từ từ bị bùn đất xung quanh lấp đầy,
Phảng phất như nghe thấy được tiếng gào thét của hắn, mặt biển của biển Ca ri bê cũng phát sinh biến hóa, cuộn trào càng thêm mãnh liệt, nhưng tảng băng trôi đủ kích cỡ lớn nhỏ kia bị sóng biển xô hết toàn bộ lên bờ biển, sóng biển thì không ngừng vỗ ào ào lên bãi bùn, tựa hồ muốn đem toàn bộ năng lượng dư thừa giải phóng ra.
Những tên hải tặc Ca Âu khác tựa hồ cũng ý thức được sự khác thường của sóng biển, sắc mặt đều trở nên tập trung, bọn cúng sinh sống trên biển thời gian dài, nên rất dễ dàng phán đoán xa, ở đằng xa có rất nhiều thuyền bè chính đang ùn ùn kéo tới bên này.
Quả nhiên, theo cùng những tiếng sóng vô bờ, những tiếng động ù ù cực kỳ trầm thấp từ đằng xa truyền tới, đó là thứ âm thanh kỳ quái mà hải tặc Ca Âu chưa bao giờ nghe tới, nhưng theo bản năng bọn chúng đều cảm giác được sức mạnh của loại âm thành này, dường như là thiên quân vạn mã không thể nào ngăn cản được chính đang chầm chậm nuốt chửng đảo Hỏa Điểu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
Mười mấy phút sau, ở chân trời đằng xa, nơi trời biển nối liền một dải, xuất hiện mấy làn khói đen rõ ràng, dưới khung cảnh trời trong gió lặng trông vô cùng bắt mắt người khác, khói đen đều chạy ra đằng sau,ở phái dưới làn khói đen còn có mấy chấm màu xám bạc, bọn chúng càng ngày càng tới gần, càng ngày càng lớn.
Dần dần, dần dần đám hải tặc Ca Âu đều nhìn thẫy rõ ràng cả rồi, đó chính là sáu chiếc chiến hạm bằng thép, những chiếc chiến hạm bằng thép này không có cánh buồm, không có cột buồm, nhưng cùng lúc chúng nhả ra những cột khói đen cuồn cuộn, khoảng cách với đảo Hỏa Điểu cũng mỗi lúc một gần, những cơn sóng cả ào ào kia, đối với bọn chúng mà nói, tựa hồ như chẳng có chút ảnh hưởng nào, có một số tảng băng trôi thể tích tương đối lớn, xô vào trên thân của bọn chúng, cũng dễ dàng bị đánh cho tan tành.
Hải tặc Ca Âu cũng đã nghe nói tới chiến hạm bằng thép của quân Lam Vũ, nhưng tuyệt đại đa số bọn chúng đều chưa được thấy qua, càng chưa được chứng kiến uy lực của nó.
Cho nên khi lần đầu tiên nhìn thấy chiến hạm bằng thép của quân Lam Vũ bọn chúng đều tràn ngập vẻ tò mò, bọn chúng đều không biết những cái thân thuyền xám xịt bằng thép kia làm sao lại có thể nổi ở trên mặt biển được, cũng không biết cái thứ vật thể to lớn không có cột buồm và cánh buốm đó dựa vào cái gì mà chạy về phía trước được, bọn chúng càng không biêt vì sao cái thứ to lớn đó phát ra tiếng động sầm sầm to như thế, còn không ngừng phát ra khói đen.
Nhưng bọn chúng đều biết rằng, cái thứ vật to lớn cổ quái đó nhất định không hề dễ đối phó, mà thật không máy cái thứ vật to lớn đó nhắm vào đảo Hỏa Điểu mà tới.
- Quân Lam Vũ tới rồi.
Không biết là kẻ nào thét lên một tiếng chói tai, tất cả hải tặc Ca Âu liền biến mất không thấy đầu nữa, giống như bọn chúng có bản lĩnh thình lình biến mất vậy.
Toàn bộ đảo Hỏa Điểu trải qua nỗ lực không ngừng nghỉ của hải tặc Ca Âu, đã dựng lên hệ thống hầm ngầm hoản chỉnh, bọn chúng có thể chuyển tử trên mặt đất xuống dưới biển bất kỳ lúc nào.
Những tên hải tặc Ca Âu đó quan sát không sai, bọn chúng nhìn thấy chính là hải quân Lam Vũ, dẫn đầu là khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên do Vũ Phi Phàm suất lĩnh, ở đằng sau lưng những chiếc khu trục hạm này còn có thêm nhiều Long Nha chiến hạm, còn ở đằng sau Long Nha chiến hạm, còn có bộ đội đăng lục do trung đoàn số bốn và năm hải quân lục chiến đội quân Lam vũ tạo thành, tổng nhân số hơn một vạn người.
Trải qua gần một năm chuẩn bị, hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ lại một lần nữa xuất phát, đem mục tiêu nhắm chuẩn vào đảo Hỏa Điểu.
Kỳ thực kế hoạch chiếm lấy đảo Hỏa Điểu đã được định ra từ rất sớm rồi, quan tư lệnh Đặc Lan Khắc Tư hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ vốn chuẩn bị thực hành kế hoạch này vào cuối tháng chín, tranh thủ trước khi mùa đông giá lạnh tới nơi, đem hảo Hỏa Điều khống chế ở trong tay quân Lam Vũ.
Nhưng thật đáng tiếc, bởi vì kinh đô Ni Lạc Thần phát sinh ra biến hóa kịch liệt, Dương Túc Phong tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần trước thời hạn, khống chế vô số quốc thổ và nhân khẩu, nên tuyệt đại bộ phận năng lực vận chuyển hậu cần của quân Lam Vũ đều trút hết về phía kinh đô Ni Lạc Thần, không còn cách nào khác, Đặc Lan Khắc Tư chỉ đành đem kế hoạch chiếm lĩnh đảo Hỏa Điểu trì hõan tới tháng tư.
Đả Hỏa Điểu cách đảo Kim Quy không xa, tính theo đường thẳng ở trên biển thì còn chưa tới một trăm năm mươi hải lý, đối với quân Lam Vũ mà nói, đây là mục tiêu ắt phải có rồi.
Đảo Hỏa Điểu ở địa phương cách đông bắc bộ Y Lệ Nạp chưa tới hai trăm hải lý, uy hiếp nghiêm trọng tới việc vận chuyển hậu cẩn cho quân Lam Vũ ở Y Lệ Nạp.
Hiện giờ một phần lục quân quân Lam Vũ chính đang giao chiến với quân đội nước Y Lan ở trên đất đai Y Lệ Nạp, vận chuyển hậu cần của bọn họ đều cần phải thông qua biển Ca ri bê để tiến hành, nhưng vì có sự tồn tại của đảo Hỏa Điểu, nên hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ phải đưa ra số lượng tương đối Long Nha chiến hạm tiến hành hộ tống, vô hình trung đã làm suy yếu sức chiến đấu của hải quân.
Bởi thế, mau chóng công chiếm đảo Hòa Điệu là mục tiêu chủ yếu nhất của hải quân quân Lam Vũ năm này, việc này không chỉ liên quan tới tác chiến với hải tặc Ca Âu mà còn liên quan sự đảm bảo vận chuyển hậu cần cho quân đội đang tác chiến với quân đội nước Y Lan.
không cần phải nghi ngờ, giống như vậy đối với hải tặc Ca Âu mà nói, đảo Hỏa Điều cũng là cứ điểm không thể bị mất.
Một khi đánh mất đảo Hỏa Điểu, hải tặc Ca Âu liền vĩnh viễn chớ hi vọng nhúng tay vào đại lục Y Lan được nữa, càng đáng sợ hơn nữa là, hải tặc Ca Âu một khi mất đi đảo Hỏa Điểu, mục tiêu bị công kích tiếp theo rất có khả năng là quân đảo Đại Mã Cáp đại bản doanh của bọn chúng, điều này đối với hải tặc Ca Âu mà nói chúng không hề muốn nhìn thấy.
Căn cứ vào tư liệu mà ban ngành tình báo quân Lam Vũ cho thấy, còn có thu được từ chính bản thân hải quân quan Lam Vũ, hải tặc Ca Âu đồn trú ở trên đảo Hỏa Điểu hơn một vạn bộ đội, hơn nữa còn trang bị vị khí tốt nhất.
Bọn chúng đã dự liệu được quân Lam Vũ sắp phát động tấn công, cho nên cũng đã chuẩn bị phương án phòng ngự đối kháng lại.
Đảo Hỏa Điểu vô cùng ẩm thấp, có rất nhiều rừng rậm và thảm thực vật, còn có vô số những hang động thiên nhiên, hải tặc Ca Âu lợi dụng những cái động thiên nhiên này làm cơ sở, đào bới rất nhiều hầm hố ở nơi này, làm vốn liếng đối kháng với hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Vì chống lại những cái hầm hố này, hải quân lục lục chiến đội quân Lam Vũ cũng đã nghĩ ra không ít biện pháp, đồng thời còn tiến hành nghiên cứu chuyên môn, phát động sức mạnh của đông đào quan binh, tập trung ý kiến đóng góp, nhưng thủy chúng không tìm được biện pháp thiết thực để đối pó với đám hải tặc Ca Âu ẩn nấp ở dưới hang động này.
Hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đúng là không có biện pháp tốt lắm, đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn không có biện pháp, chỉ là thực tế làm ra không hiệu quả, không thể không vứt bỏ.
Đối với những cái hang động này, thì Dương Túc Phong biết cách giải quyết, điếu ấy giống như quân đội Mỹ ở đảo Lưu Hoàng thế chiến thứ hai vậy, dùng máy ủi dùng xi măng đem cửa động hoàn toàn lấp kín, sau đó nhét thuộc nổ vào để tận diệt, hoặc là làm cho kẻ địch bị chết ngạt ở trong đó.
Nhưng hiện giờ quân Lam Vũ không có cái điều kiện đó, xi măng thì có đấy, nhưng số lượng không đủ, cũng không nỡ dùng kiểu như thế, còn về phần xem ủi thì quá xa xôi rồi ….
Nghĩ đi nghĩ lại, biện pháp tốt nhất mà quân Lam Vũ nghĩ ra vẫn cứ là dùng thuốc nổ và lưu đạn, đem từng đoạn từng đoạn hầm ngầm của hải tặc Ca Âu phá hủy, rồi phối hợp với cách xông khói, ép kẻ địch phải nhảy ra.
Căn cứ vào kết quả trinh sát, thời gian một năm đã qua đi, nhưng vũ khí của hải tặc Ca Âu vẫn không có tiến bộ gì lớn, vẫn lấy súng rãnh xoắn và cung tiễn làm chủ, điều này cũng đã cung cấp tính khả thi cho cự ly tác chiến của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, đương nhiên, chiến đấu trong khoảng cách ngắn thì thương vong là không thể tránh khỏi rồi.
Ngày 11 tháng 4 năm 1731 thiên nguyên, quân Lam Vũ chính thức phát động công kích đối với đảo Hỏa Điểu, tiến vào vùng biển đảo Hỏa Điểu trước tiên là sau chiếc khu trục hạm cho viên tư lệnh hải quân quân Lam vũ là Vũ Phi Phàm đích thân sát lĩnh.
Những chiếc khu trục hạm to lớn dễ dàng vượt qua cơn sóng ầm ầm, phá nát băng trôi, xếp thành hình cánh hoa, nhìn chằm chằm vào đảo Hỏa Điểu như hổ đói.
Ở bên trên boong tàu của khu trục hạm, các nhân viên công tác của ban ngành có liên quan chính đang khẩn trương làm việc, đo đạc số liệu pháo kích, quan chỉ huy thương pháo Tái Nhĩ Đái mặt mày nghiêm nghị cẩn thận chỉ huy hệ thống pháo hỏa, tỉ mỉ tính toán con số xạ kích chính xác nhất.
Đây là lần đầu tiên khu trục hạm của quân Lam Vũ tham gia cuộc chiến đánh đảo, tất cả các quan binh đều biểu hiện ra tinh thần tác chiến hăng hái rất cao, hi vọng có thể làm ra biểu hiện hoàn mỹ nhất, qua trận pháo kích ở thành Trầm Hương ở Y Lệ Nạp, những quan binh điều khiển khu trục hạm đã hiểu rõ sức sát thương của con quái vật khổng lộ bằng thép này, bọn họ quyết tâm dùng pháo hỏa mãnh liệt nhất, cấp cho hải tặc Ca Âu bài học khó quên.
Cùng với những tiếng động ken két, mỗi một chiếc khu trục hạm đều đang điều chỉnh phương hướng của hạm pháo 122 ly, khi tháp pháo cực lớn chuyển động, nó phát ra những tiếng ma sát nặng nề, mang lại cho người ta một cảm giác như tử vong tới từ địa ngục.
Theo cùng khu trục hạm bằng thép triển khai, hạm đội do viên tư lệnh hải quân Đặc Lan Khắc Tư suất lĩnh cũng bắt đầu tiến vào, lần này hắn dẫn tới hai hạm đội, tổng cộng có gần sáu mươi chiếc Long Nha chiến hạm, hạm đội Trát Lan Đinh dưới quyền chỉ huy của hắn trừ lưu lại rất ít Long Nha chiến hạm phụ trách cảnh giới vọng ngoài ra thì những chiếc Long Nha chiến hạm khác cũng đều băt đầu sắp xếp đội hình, chuẩn bị pháo kích mãnh liệt đảo Hỏa Điểu.
Suy tính tới địa hình vô cùng đặc thù của đảo Hỏa Điểu, cho nên Đặc Lan Khắc Tư chuẩn bị vô số pháo đạn, một tiếng mệnh lệnh hạ xuống, tất cả Long Nha chiến hạm bắt đầu tản ra một cách có quy luật, bọn họ phối hợp với những chiếc khu trục hạm bằng thép, hình thành một vòng tròn cực lớn, siết chặt lấy đảo Hỏa Điểu.
Theo sát ở phía sau Long Nha chiến hạm, là hơn trăm chiếc thuyền vận chuyển, trên những chiếc thuyền vận chuyển này trừ chở rất nhiều vũ khí đạn dược và vật tư quân dụng ra, còn chở toàn bộ quan binh của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội quan Lam vũ, tổng nhân số quá năm nghìn người.
Lần này đổ bộ lên đảo Hỏa Điểu, trừ trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội phụ trách chủ công ra, còn có nhân viên quan sát của các trung đoàn hải quân lục chiến đội khác, bọn họ đại bộ phận là quan quân cấp uy thỉnh thoảng cũng có mấy quan quân cấp tá, thiếu tá Long Khải Ca của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội chính là một trong số ít quan quân cấp tá đó.
- Lão Từ, chúc các anh may mắn!
Long Khải Ca võ vai Lâm Tử Luật nói, thuận tay kéo mạnh sợ dây thừng ở bên cạnh, kiểm tra xem nó đã được buộc chặt chưa, khi pháo kích sắp kết thúc, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội sẽ thuận theo những sợi dây thừng này leo xuống thuyền đỏ bộ, sau đó nhân viên ngồi lên thuyền đổ bộ tiền về phía đảo Hỏa Điểu.
Quân Lam Vũ đã có không ít tiến bộ kỹ thuật rồi, nhưng trình tự cơ bản nhất này thủy chung chẳng có ai đề xuất cải tiến, có lẽ tất cả mọi người đều cho rằng nó chẳng có gì cần phải cải tiến.
Trung đoàn hải quân lục chiến đội thứ năm của Long Khải Ca hiện giờ đang tiến hành huấn luyện khẩn trương ở căn cứ địa tại Kim Xuyên đạo, lần này hắn tới biển bắc, chính là quan sát tác chiến, cũng là rèn luyện một số kinh nghiệm.
Có một số tin tức bên lề nói, trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội có khả năng sẽ phải tới địa phương xa xôi hơn nữa để chấp hành nhiệm vụ, nhưng rốt cuộc là ở nơi nào thì Long Khải Ca cũng không biết, trung đoàn trưởng Trần Kiếm Phi cũng không biết.
Dựa theo an bài của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ, trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội phái ra một số lượng nhân viên tương đối lớn tới trung đoàn thứ tư tham quan học tập, giao lưu kinh nghiệm, từ đó có thể suy đoán, sau này trung đoàn thứ năm có thể sẽ được dùng ở địa khu xung quanh biển Ca ri bê, còn về phần cụ thể ở nơi nào, sợ rằng chỉ có một mình Dương Túc Phong mới biết.
Các chiến sĩ của trung đoàn thứ tư đối với vị anh hùng đồ long Long Khải Ca trong truyền thuyết này, tỏ ra vô cùng kính trọng, Hỏa Long là huyền thoại đã lưu truyền trên đại lục Y Lan và đại lục Y Vân được mấy trăm năm thậm chí là trên cả nghìn năm rồi, xưa nay đều là chúa tể vận mệnh của nhân loại, ngay cả những thợ săn dũng cảm nhất ở trên bán đảo Hảo Long cũng không dám khiêu chiến sự tôn nghiêm của Hỏa Long.
Long Khải Ca và bộ hạ của hắn chẳng những dám khiêu chiến với sự tôn nghiêm của Hỏa Long, mà còn giết chết mấy con Hỏa Long liền, một tên gia hỏa uy mãnh như thế, nếu như không thành thần tượng sùng bái của mọi người, chừng như không có khả năng may mắn lắm.
- Ờ, chúc bọn ta may mắn!
Dù Tiên Phong vỗ vai Long Khai Ca nói, Long Khai Ca tới đây chưa được bao nhiêu lâu, nhưng mọi người đã qua lại rất thân thuộc rồi.
Du Tiên Phong vốn muốn tới lính dù báo danh, báo cáo cững gửi lên rồi, nhưng hải quân lục chiến đội nhất quyết không chịu để cho hắn đi, còn làm rất nhiều công tác tư tưởng với hắn, giữ hắn ở lại hải quân lục chiến đối, bản thân Du Tiên Phong kỳ thực cũng rất do dự, lúc này cuộc chiến đổ bộ đã bắt đầu, hắn cũng chẳng muốn đi nữa.
Bất kể là hải quân lục chiến đội đổ bộ ở đâu, thì đội đột kích đều lên bờ trước tiên, lần này cũng không phải là ngoại lệ, bọn họ vốn chính là tiên phong của tiên phong, mũi nhọn của mũi nhọn, những hoạt động nguy hiểm nhất, mất sức nhất đều do bọn họ làm.
Đội đột kích Bạo Hùng vẫn đảm trác nhiệm vụ giành lấy bãi biển, phải mở ra một vùng đất có thể đổ bộ ở trên đảo Hỏa Điểu, đội trưởng Lâm Từ Luật chính đang ở bên cạnh nghiên cứu bản đồ một cách tỉ mỉ.
Kỳ thực tấm bản đồ này Long Khải Ca và Du Tiên Phong đều nghiên cứu tới mấy lượt rồi, ở trên bản đồ quân sự, địa phương đó chỉ là một khoảng trống, nhưng ở trên thực tế lại là một bãi bùn, một bãi bùn ước chừng mấy nghìn kilomet vuông.
Địa hình của đảo Hỏa Điểu tương đối đặc thù, xung quanh đều là bãi bùn, bất kể là hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ có đổ bộ ở chỗ nào chăng nữa, thì tiếp xúc đầu tiền, đều là bãi bùn đáng ghét.
- Lão Tử, tôi lo lắng chúng ta sau khi lên đó, tới ngay cả một chỗ đặt mông cũng chẳng tìm thấy được.
Triệu Chi Vũ đang chỉnh lại súng ống ở bên cạnh Lâm Từ Luật, thuận tay đội mũ sắt lên trên đầu, nói với vẻ rất nghiêm túc, mũ sắt của hắn đội chẳng hiểu sao giây đeo bị lỏng, hoặc là do hắn dùng dao cắt béng đi mất rồi, cho nên mũ sắt cứ xiêu xiêu vẹo vẹo, bất quá tay lính kỳ cực này cũng quen rồi, bình thường trông thì lấc cất bất chần đời, nhưng khi thực sự lên chiến trường rồi, tên nào tên nấy còn tinh hơn quỷ cho nên cũng chẳng ai lo lắng cho bọn họ.
- Vì sao?
Lâm Từ Luận lười tán nhảm với những kẻ này, nên không nói gì, ngược lại Vũ Văn Ngiệt lại tò mò hỏi:
Vũ Văn Nghiệt lúc này chính đang chỉ huy nhân viên thuyền vận chuyển thả thuyền đổ bộ, đây là một công việc cần sự tỉ mỉ, cho nên hắn cần phải tập trung toàn bộ tinh thần, khó khắn lăm mới thả thuyền đổ bộ bình an vô sự xuống biển, liền vội vàng tham dự thảo luận với đám người bên cạnh.
Triệu Chi Vũ thong thả giải thích:
- Ngươi nghĩ mà xem, sáu cái khu trục hạm, sau mươi cái Long Nha chiến hạm, gần ba trăm khẩu đại pháo, sau hai tiếng đồng hồ oanh kích, trên trận địa bãi bùn khẳng định là không còn gì nữa, cho dù là có chỗ nào khô một chút, cùng toàn bộ bị bùn lấp kín rồi.
Quân Lam Vũ lần này đánh chiếm đảo Hỏa Điểu, đúng là dốc hết vốn ra, trước kia quân Lam Vũ cũng đã có lác đác Long Nha chiến hạm pháo kích qua đảo Hỏa Điểu, tiến hành trinh sát hỏa lực.
Kết quả đảo Hỏa Điểu chẳng hề có chút phản ứng nào, Đặc Lan Khắc Tư là người rất cẩn thận, tuyệt đối sẽ không cho hải tặc Ca Câu có cơ hội nào để trở mình, hắn không hề xem nhẹ thực lực của hải tặc Ca Âu, cho nên lần này điều động tới sáu mươi chiếc Long Nha chiến hạm tham dự pháo kích, đúng là việc chưa từng có.
/769
|