Trong đám thương nhân hỗn tạp này, có một cô gái dáng người cao gầy từ trên thuyền chậm rãi bước xuống. Nàng có đôi mất to đen nhánh sáng ngời, đôi môi đỏ mọng, mềm mại, chiếc mũi nhỏ xinh đẹp, linh loạt, thêm vào đó nàng còn có chiếc hàm nhỏ xinh, thanh tú, còn có thân hình cao 1m7, đôi chân thon dài, mông tròn trịa, đầy đặn mượt mà, bộ ngực tròn đầy, căng mọng phối hợp với làn da mịn màng nóng bỏng.
Hết lần này tới lần khác nàng hiện rõ sự thanh nhã, uyển chuyển như vậy, tựa hồ như cố gắng áp chế sự rực cháy trong bản thân mình, khiến mình trở nên thuần khiết tao nhã. Nàng mặc một chiếc váy màu trắng xám, chân đi đôi xăng đan, để lộ ra bắp chân thon dài, mượt mà, thu hút không ít ánh mắt của thương nhân. Đối với những thương nhân vào nam ra bắc này, chuyện thích làm nhất chính là trêu hoa ghẹo nguyệt, khiêu khích các cô nương xinh đẹp ở khắp nơi. Cô gái này chẳng những vóc người xuất sắc, hơn nữa nhan sắc cũng thuộc về hàng diễm lệ, đặc biệt là khí chất hơn người, khắp người đều tỏ ra là người có văn hoá, đúng là đối tượng mà các thương nhân mưu cầu danh lợi thích trang điểm cho bản thân mình.
Làn gió mới đã thổi đến đế quốc Lam Vũ, ngoại trừ việc phát triển vật chất ra, còn thổi đến làn gió tinh thần văn minh to lớn. Điều này quả nhiên là kết quả mà Dương Túc Phong muốn bắt chớc. Bản thần hắn cũng không hiểu rõ lắm đối với nền văn minh thứ hai này, tới tầng lớp phía dưới lại càng loạn. Các cách hiểu, các loại hoa tươi đối với những thương nhân mà nói toàn bộ cơ thể đều là mùi tiền mà nói, cách hiểu phổ thông nhất của bọ họ chính là lấy được một người vợ ôn nhu, tinh thông kiến thức, lễ nghĩa, tốt nhất là loại người có tri thức, có văn hoá, nếu là giáo viên thì càng tốt. cứ như vậy chính là sự kết hợp giữa văn minh vật chất và văn minh tinh thần.
Khi còn đang ở trên thuyền, những thương nhân này cũng đã biết cố gái này thư thái tao nhã, hào phóng, có khả năng nói và viết, kiến thức sâu rộng. Đương nhiên là người vợ chọn lựa lý tưởng nhất. Vì vậy một số thương nhần còn chưa kết hôn đích xách có chút xao động, còn những người đã kết hôn rồi cũng đang suy nghĩ xem bên cạnh mình có phải còn có bằng hữu nào chưa kết hơn không, muốn giới thiệu cho họ quen biết.
Nhưng đối với sự tiếp cận của những thương nhần này, cô gái lộ rõ vẻ bình thường, không nóng không lạnh, tươi cười tựa hồ như muốn cùng bọn họ chuyện trò vui vẻ. Trên thực tế, trong ý thức của rất nhiều thương nhân đều cảm thấy đây chẳng qua là sự lễ phép nghề nghiệp của đối phương mà thôi, nếu ai thật sự hiểu lầm rằng nàng có thiện cảm với mình, vậy thì thật đáng buồn cười. Tỏ ý cám ơn đối với thiện cảm của các thương nhân, cô gái tiện tay gọi một chiếc xe ngựa dừng lại, nói với thanh âm dễ nghe:" Làm phiền đưa tôi đến bộ chỉ huy hành lang Á Sâm quân Lam Vũ."
Chiếc xe ngựa nhẹ nhàng theo con đường ở bến cảng đi thẳng tới hoàng cung Y Lệ Nạp, sau đó dừng lại. Cô gái trả tiền, cũng không quay đầu lại, đi thẳng vào hoàng cung của Y Lệ Nạp. Hoàng cung cổ xưa của Y Lệ Nạp đã từng trải qua sự phá hoại của chiến tranh, có một số nơi đã lộ rõ sự hoang tàn tương đối rõ, nhưng về tổng thể mà nói, vẫn có thể nhìn thấy vẻ hào hoa và trang nghiêm ban đầu của hoàng cung. Hoàng cung dù sao vẫn là hoàng cung, năm tháng và chiến hoả có thể phá huỷ vẻ bên ngoài của nó, phá huỷ thân hình của nó, nhưng rất khó phá huỷ được linh hồn của nó. Đương nhiên so với Vị Ương cung của Ni Lạc Thần kinh, hoàng cung của Y Lệ Nạp thua kém hơn nhiều.
Hoàng cung Y Lệ Nạp trước mắt có một phần tư khu vực đã trở thành nơi ở của nữ vương Y Lệ Nạp Phượng Lam Vũ, khu vực này chủ yếu bao gồm phòng làm việc của quốc vương Y Lệ Nạp, ngoài ra còn có một phần hai khu mở ra làm điểm du lịch, tham quan, chủ yếu là chỗ ở của hậu phi hoàng cung Y Lệ Nạp, và các đình viện, còn có những ngọn núi, thác nước nhân tạo….Một phần tư cuối cùng chủ yếu là kho hàng và khu chứa những vật linh tinh, bây giờ trở thành nơi ở của bộ chỉ huy lâm thời phương diện hành lang Á Sâm của quân Lam Vũ.
Bọ chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm quân Lam Vũ không phải là biên chế chính thức, chỉ là cơ quan chỉ huy tạm thời được thành lập mà thôi, các lữ đoàn bộ binh quânLam Vũ trực thuộc nó đều vì yêu vầu nhiệm vụ tác chiến, mới thuộc về sự chỉ huy của bộ chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm quân Lam Vũ. một khi chiến sự của hành lang Á Sâm chấm dứt, sứ mạng của bộ chỉ huy này cũng kết thúc. Các lữ đoàn bộ bịnh trực thuộc cũng sẽ quay về các đơn vị cũ của mình. Đương nhiên cũng có khả năng quân hành lang Á Sâm sẽ đổi tên khác, tiếp tục lãnh đạo bọn họ.
Xuyên qua trục tuyến ở giữa hoàng cung Y Lệ Nạp, bên trái chính là bộ chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm quân Lam Vũ, trước khi tiến vào bộ chỉ huy nhất định phải chịu sự kiểm tra ở cửa, không có giấy chứng nhận theo quy định phải đăng kí ở phòng liên lạc, cần có người tiếp nhận mới có thể vào trong. Tới phòng liên lạc của bộ chỉ huy, cô gái rất lễ phép đưa giấy chứng nhận của mình, đồng thời giới thiệu sơ qua về mình:" Xin chào, tôi là phóng viên Lục Tĩnh Nghi của tờ đế quốc nhật báo, tôi đã được phê chuẩn tới phỏng vấn sự tích anh hùng phương diện hành lang Á Sâm, xin giúp tôi tìm Đường tham mưu của bộ chỉ huy…."
Phụ trách trông cửa phòng liên lạc là một ông già 60,70 tuổi, đang thu dọn vật phẩm của mình, đại khái là chuẩn bị giao ban. Đối với cô gái vô cùng xinh đẹp trước mắt đã không còn cảm giác gì, cầm tờ giấy chứng nhận làm việc của nàng, xem cẩn thận lại nhìn đi nhìn lại nhiều lần bức ảnh trên đó, ánh mắt kèm nhèm nhìn sắc mặt của cô gái tên là Lục Tĩnh Nghi, ánh mắt cảm giác như cô gái này là gián điệp do kẻ địch phái tới vậy.
Sau một hồi lâu ông ta mới run rẩy quay điện thoại bắt đầu gọi điện, những lời ông ta nói Lục Tĩnh Nghi hoàn toàn nghe không hiểu, cảm giác như đây là giọng địa phương của Y Lệ Nạp, nhưng nhìnbộ dạng xa cách của ông ta, Lục Tĩnh Nghi có chút cảm giác không ổn, quả nhiên một lát sau, ông ta mới buông điện toại, nói khó nghe rằng:" Đường tham mưu không có ở đây…"
Lục Tĩnh Nghi có chút thất vọng, lại có chút không tin nói:" Ông ta đã hẹn với tôi rồi, sao lại có thể không ở đây được chứ?"
Ông già tựa hồ như không muốn tiếp nàng, cúi đầu tiếp tục thu dọng vật phẩm của mình, nói không có chút sức lực nào:" Tiểu thư, nơi này vẫn còn đang có chiến tranh, chuyện gì cũng có thể xảy ra, Đưòng tham mưu là quân nhân, quân nhân lúc nào cũng phải tiếp nhận mệnh lệnh từ chiến trường, cô đi đi, hoặc là ngày mai trở lại…."
Lục Tĩnh Nghi không kìm được nói:" Chúng tôi đã hẹn là hôm nay gặp nhau, ông ta sao có thể không ở đây được?"
Ông già chau mày lại, không nhịn được nói:" Tôi nói không có ở đây là không có ở đây."
Lục Tĩnh Nghi tronglòng muốn nổi giận, nhưng cuối cùng vẫn kìm được, tức giận với một ông già 60, 70 tuổi không phải là tính cách của nàng. Cho dù từ trước đến nay nàng luôn không để mình chịu thiệt, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Lục Tĩnh Nghi cố gắng giữ tinh thần mình bình tĩnh lại, hỏi một lần nữa với vẻ mong đợi:" Vậy xin hỏi Đường tham mưu lục nào mới quay lại?"
Ông già quay mông lại với nàng lạnh lùng nói:" Làm sao ta biết được? Đi đi, nơi này không phải chỗ tiểu thư ở lại đâu."
Lục Tĩnh nghi cũng có chút không nhẫn nại được. Tư thái lạnh lùng và không hoan nghênh của lão già này, khiến nàng cảm thấy bản thân mình có chút tủi thân, nàng chau mày nói:" Ông …ông già này, tôi không tức giận với ông, nhưng ông có thể nói cho tôi biết làm thế nào tìm được Đường tham mưu không?"
Ông già cũng không kiên nhẫn được, nói:" Đường tham mưu ở bên trong, tự cô vào tìm đi, không có ai tốn hơi nói chuyện vô nghĩa với cô…"
Lục Tĩnh Nghi càng nghĩ càng tức giận, nói:" Ông… tôi đã báo cáo là tới phỏng vấn về sự tích anh hùng của quân Lam Vũ, sao lại có thể nói là chuyện vô nghĩa được?"
Ông gì xoay người sang chỗ khác, lạnh lùng nói:" Chúng tôi rất bận, không có thời gian chiêu đãi cô…"
Lời còn chưa dứt, Lục Tĩnh Nghi đã thở hổn hển đi ra, chưa có ai thông báo, chẳng lữ chính mình không tự vào được sao? Nàng không tin chuyện này."
Ông già trông cửa nhìn bóng lưng của nàng, vẻ mặt đầy khinh bỉ, nguyên là bây giờ thế cục của Y Lệ Nạp mặc dù cơ bản đã ổn định, nhưng vấn đề về sinh kế của nhân dân vẫn chưa hoàn toàn giải quyết được. Có một số cô gái xinh đẹp bất đắc dĩ đành phải làm nghề nghiệp cổ xưa nhất, gia nhập vào trong đội quân sản xuất không khói, làm thế lực mới của thế giới.
Quân quan các cấp quân Lam Vũ đương nhiên trở thành mục tiêu trọng điểm để bọn họ công kích, rất hiển nhiên ông già này coi Lục Tĩnh Nghi là con sâu ăn mòn quân Lam Vũ.
Quả nhiên Lục tĩnh Nghi rất nhanh bị cảnh vệ quân Lam Vũ chặn lại ngoài cổng, bất luận Lục Tĩnh Nghi có giả thích thư thế nào, có đưa ra giấy chứng nhận như thế nào, các cảnh vệ cũng không thể thông qua, bọn họ tỏ vẻ đích xác rằng, trừ phi Lục Tĩnh Nghi có giấy chứng nhận thông hành của bộ chỉ huy quân Lam Vũ hoặcc là có sĩ quan cấp cao của quân Lam Vũ ra ngoài đón, nếu không nàng tuyệt đối không thể tiến vào cửa lớn.
Lục Tĩnh Nghi vừa vội vừa tức, muốn tức giận nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng lại kìm lại được, nàng biết những cảnh vệ này tuyệt đối sẽ không thể vì mình tức giận mà cho mình vào trong. Nếu mình ngoan cố, nói không chừng bọn họ sẽ lập tức đem mình nhốt lại, vậy mới thảm. Nàng không thể làm gì khác hơn là lặp đi lặp lại công việc của nàng khi đến đây, hi vọng bọn họ có thể giúp nàng tìm đường tham mưu, nhưng các cảnh vệ nói, nếu nàng muốn tìm Đường tham mưu nên đến phòng liên lạc.
Lục Tĩnh Nghi nhất thời nóng mặt, ông già kia rõ ràng như có cừu oán với nàng, làm thế nào mình có thể quay lại đó? Nghĩ tới chuyện mình thích thú từ Ni Lạc Thần kinh xa xôi chạy đến đây, kết quả lại phải chôn chân ở chỗ này. Tên Đường tham mưu đáng chết, rút cục hắn đang ở đâu chứ? Người của quân Lam Vũ làm sao có thể nói lời không giữ lấy lời? Dương Túc Phong rút cục là đã lãnh đạo bộ hạ của mình thế nào chứ? Một chút tình người cũng không có.
Khi đang phiền não, Lục Tĩnh Nghi đột nhiên nhìn thấy các cảnh vệ ở cửa lập tức hành quân lễ, lộ ra thần sắc cung kính. Lục Tĩnh Nghi quay đầu lại nhìn, thì ra là một người tuổi còn trẻ đang chạy bộ tới. Cả người ướt sũng, trên dưới đều là mồ hôi, lúc này vừa vặn là sáng sớm, mặt trời vừa mới đi ra, nhưng khí hậu đã tương đối nóng bức. Người trẻ tuổi này đại khái là tập thể dục buổi sáng, trên người chỉ mặc bộ quần áo màu xanh của quân Lam Vũ, không đeo quân hàm. Lục Tĩnh Nghi cảm thấy hắn có chút quen mặt, nhưng không có ấn tượng gì, cũng không nghĩ ra người này rút cục là ai.
Nhưng Lục Tĩnh Nghi rất hiểu phải nắm chặt cơ hội này, lập tức mỉm cười nói với người trẻ tuổi:" Xin chào, xin hỏi ngài có thể giúp tôi tìm Đường tham mưu không? Tôi là phóng viên đến từ Ni Lạc Thần kinh, tôi tìm ông ta có việc gấp."
Người trẻ tuổi kia nhìn nàng, bước đi chậm rãi, tiện tay dùng khăn mặt lau mồ hôi, lạnh nhạt nói:" Đường tham mưu tạm thời có việc, có thể một lát nữa mới có thể trở về, cô muốn tìm hắn, vậy trưa quay lại đây thì tốt hơn."
Lục Tĩnh Nghi để lộ ra biểu cảm đáng thương, suýt chút nữa còn để nước mắt chảy ra, khổ não nói:" Ông ta nói sáng nay sẽ ở đây đợi tôi, nhưng tôi không quen với những người sống ở đây...."
Người trẻ tuổi hiển nhiên bị khổ nhục kế của nàng kéo lại, suy nghĩ một chút, rất hữu hảo nói:" Đường tham mưu trong thời gian ngắn sẽ không quay trở về, nếu không, cô đem thư giới thiệu đưa cho tôi xem đi, có lẽ tôi có thể giúp cô. Cô có thư giới thiệu chứ?" Nguồn: http://truyenyy.com
Lục Tĩnh Nghi hình như đã tìm được vị cứu tinh, vội vàng cám ơn, liên thanh nói:" Có, có, là thư giới thiệu bộ tổng tham mưu viết cho tôi."
Người trẻ tuổi kia kêu cảnh vệ ở cửa cầm thư giới thiệu đến, xem cẩn thận, thư giới thiệu quả nhiên là từ bộ tổng tham mưu chính trị quân Lam Vũ đưa ra, trên mặt có dấu của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ. Có thể có được thư giới thiệu từ bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ, rõ ràng thấy tư tưởng của nữ phóng viên này đã theo khuynh hướng của quân Lam Vũ, nếu không với thân phận phóng viên của tờ Đế quốc nhật báo của cô, khó có khả năng có được thư giới thiệu này. Đế quốc nhật báo vốn là tờ báo trung ương của đế quốc Đường Xuyên trước kia, sau khi đế quốc Đường Xuyên bị huỷ diệt, đế quốc nhật báo cũng bị đình chỉ hoạt động để chỉnh đốn. Đầu năm nay mới được khôi phục lại bình thường, nhưng khoảng cách giữa tư tưởng tuyên truyền của nó và yêu cầu của quân Lam Vũ vẫn còn tương đối.
Không biết tại sao, Lục Tĩnh Nghi luôn cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt có điểm gì nhìn quen mắt, nhưng lại không nhớ nổi hắn là ai. Tướng mạo của hắn thật sự rất bình thường, không phải là cao, cũng không quá mập mạp, tựa hồ là người rất hợp khí. Đôi mắt của hắn rõ ràng là mắt một mí, thoạt nhìn tựa hồ không thấy gì cả nhưng Lục Tĩnh Nghi luôn cảm thấy phía sau đôi mắt này ẩn chứa thứ gì đó khiến nàng rất hứng thú.
Sau khi xem xong thư giới thiệu, người trẻ tuổi phất phất tay, để cảnh vệ cho Lục Tĩnh Nghi đi vào, Hắn đem giấy giới thiệu trả lại cho Lục Tĩnh Nghi, dẫn Lục Tĩnh Nghi đi vào bên trong, Bài tập buổi sáng của hắn vẫn còn chưa kết thúc, cho nên vẫn chậm rãi chạy từng bước nhỏ nhưng cũng không kéo Lục Tĩnh Nghi lại, Lục Tĩnh Nghi cuối cùng cũng tiến vào phạm vi bộ chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm của quân Lam Vũ, không khỏi âm thầm thở dài một hơi, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Thời tiết buổi sáng mặc dù có chút nóng bức nhưng không khí vân rất tốt, việc làm xanh hoàng cung Y Lệ Nạp đương nhiên là theo kiểu truyền thống, hai bên đường đều trồng hoa tươi và cây cỏ. Mặt trời vừa mới xuất hiện, phía trên hoa tươi và cây cỏ vẫn còn những hạt sương long lanh. Đường đi do đá nga noãn cấu thành, khi đi lại có cảm giác rất kỳ quái, thỉnh thoàng có thể thấy lính cảnh vệ của quân Lam Vũ, bọn họ đều lập tức kính lễ về hướng người trẻ tuổi.
"Cô muốn phỏng vấn những nội dung gì?" Người trẻ tuổi quay lại, đối diện với Lục Tĩnh Nghi, chạy thụt lùi chậm rãi nói.
"Tôi đến để phỏng vấn những câu chuyên anh hùng của quân Lam Vũ. Đường tham mưu đã chuẩn bị tư liệu cho tôi" Lục Tĩnh Nghi nói rất cẩn thận. Nàng không rõ thân phận của người trẻ tuổi này. Hắn nhất định là sĩ quan của quân Lam Vũ, nếu không cảnh vệ sẽ không kính lễ với hắn, nhưng rút cục hắn mang quân hàm gì, Lục Tĩnh Nghi không đoán chính xác được. Với tuổi của hắn, có lẽ là quân hàm cấp Uý, nhiều nhất là thiếu giáo. Người trẻ tuổi này lại không giới thiệu bản thân mình, làm cho Lục Tĩnh Nghi cảm thấy sẵn có chút không hiểu sự đời.
"Cô nên đến tiền tuyến đi. Nơi này không có sự tích anh hùng. Chẩn bị tốt tư liệu rõ ràng chăng có ích gì cả, phải đến tiền tuyến mới có thể chứng kiến tình huống chân thật nhất." Người trẻ tuổi ôn nhu nói. Đôi mắt nhỏ lơ đãng để lộ ra quang mang thản nhiên.
"Tôi...Tiền tuyến mặc dù có rất nhiều anh hùng, nhưng hậu phương cũng có rất nhiều. ví dụ như..." Sắc mặt của Lục Tĩnh Nghi đột nhiên trở nên có chút đỏ ửng, thần thái cũng trở nên có chút ngại ngùng, may là người trẻ tuổi cũng không chú ý tới, bởi vì sau lưng hắn có bậc thang, hắn phải nhìn phía sau mới có thể tiếp tục chạy thụt lùi. Khi hắn quay đầu, Lục Tĩnh Nghi đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường.
Người trẻ tuổi thuận miệng nói:" Ví dụ như cái gì?"
Lục Tĩnh Nghi trầm ngâm chốc lát, chần chờ nói:" Ví dụ như quan chỉ huy bày mưu nghĩ kế... ví dụ như Tri Thu tướng quân..."
Người trẻ tuổi mở to hai mắt, có chút cổ quái nhìn Lục Tĩnh Nghi tò mò nói:" Cô đến phỏng vấn quan tư lệnh Tri Thu sao?"
Lục Tĩnh Nghi nhẹ nhàng mở bờ môi hơi mỏng của mình, thanh âm có điểm kì lạ nói:" Tất nhiên"
Người trẻ tuổi cảm giác thần thái của Lục Tĩnh Nghi có chút kỳ quái, nhưng cũng không lưu ý được rốt cục là kỳ quái ở chỗ nào, hắn bước đi chầm chậm, có chút hiếu kỳ nói:" Cô tới phỏng vấn hắn làm cái gì? Bộ tổng tham mưu giới thiệu cô tới phỏng vấn hắn sao?"
Lục TĨnh Nghi thành thật nói:" Tôi được người khác giới thiệu đến, nói nếu nhưng muốn làm phóng sự đặc sắc, phải tìm đúng đối tượng...cũng tức là nói. nhất định phải tìm ra người có sự đặc sắc, nàng đề nghị ta tới tìm Tri Thu tướng quân..."
Người trẻ tuổi không thể một lần nữa đưa tay cầm lấy giấy giới thiệu của Lục Tĩnh Nghi, rất cẩn thận nhìn đi nhìn lại. Nhưng trên thư giới thiệu rõ ràng không có tin tức liên quan đên vấn đề này. Thư giới thiệu là dùng máy đánh rồi in ra, cũng không có cách nào từ bút tích mà phá đoán được rút cục là ai làm ra thư giới thiệu này, nhưng có thể khẳng định chắc chắn tuyệt đối khôg phải là tổng tham mưu Phượng Thải Y.
Lục Tĩnh Nghi tựa hồ rất có thiện cảm đối với người trẻ tuổi này, nhìn thấy hắn rất có hứng thú với thư giới thiệu, vì vậy uyển chuyển nói:" Tôi là... bạn học của quan tư lệnh Khắc Lệ Tô Na, là nàng ấy giới thiệu tôi tới đây... đây là thư giới thiệu Hà tham mưu đưa cho tôi."
Người trẻ tuổi kia giống như đã hiểu, thì ra đây là thư giới thiệu Hà Vi Thần đưa ra. Cái tên này nhất định là không có ý tốt, đưa một cô gái tới đây, rút cục là có chủ ý gì? Bản thân trước đây cũng chưa từng đắc tội qua với hắn, cô gái này mới nhìn thấy đã là người không dễ đối phó, bản thân tốt nhất có thể tránh được bao xa thì tránh, nói chuyện với bọn phóng viên không phải là thế mạnh của mình.
Lục TĨnh Nghi chờ đợi nói:" Ngài có thể đưa tôi đi gặp quan tư lệnh Tri Thu được không?"
Người trẻ tuổi lộ ra sắc mặt quái dị, sau đó sờ sờ cằm mình, hôm nay vẫn chưa cạo râu cho nên xem ra cô ta không nhận ra mình, khiến hắn cảm thấy bản thân rất thoải mái. Hắn vuốt ve làn ria mép của mình một lát rồi mới chậm rãi nói:" Cô tới phỏng vấn hắn với nội dung gì? Cô có biết hắn rất bận không, chiến sự ở Y Lệ Nạp vẫn chưa kết thúc, Tiêu Nam suất lĩnh quân đoàn Bạch Lộ rất nhanh sẽ tham chiến, hắn có rất nhiều việc phải làm..."
Lục Tĩnh Nghi nhất thời lại có chút cảm giác không ổn, vội vàng nói:" Tôi chỉ đưa ra cho ông ta một vấn đề."
Người trẻ tuổi tựa hồ thở ra một hơi, ánh mắt như trút được gánh nặng khiến cho Lục Tĩnh Nghi cảm giác thật kỳ quái, nhưng tút cục kỳ quái ở chỗ nào thì nhất thời nàng cũng không đoán ra được. Người trẻ tuổi tò mò nói:" Cô từ xa như vậy chạy tới đây là vì đưa ra một vấn đề sao?"
Bởi vì không cách nào biết được thân phận thật sự của người trẻ tuổi trước mặt này, Lục Tĩnh Nghi không có biểu lộ ra quá mức trực tiếp, lập tức phát hiện trong lời nói vừa rồi của mình về mặt ngữ pháp có chút khác nghĩa, nàng rụt rè mỉnh cười ưu nhã nói:" Tôi... à, tôi chỉ muốn biết...Kỳ thật tôi muốn làm một bài phỏng vấn liên quan đến đại nhân Tri Thu...."
Người trẻ tuổi khẽ nhíu mày, có chút làm khó nói:" Cô muốn phỏng vấn Tri Thu sao? Điều này không được."
Lục Tĩnh Nghi vội vàng nói:" Tại sao? Vì không có thời gian sao? Tôi chỉ cần rất ít thời gian mà..."
Ánh mắt của người trẻ tuổi có chút cổ quái nói:" Hắn không phải không có thời gian, chỉ là lời nói của hắn phóng viên các người có thể đăng lên báo chí, hắn có thể không thấy quen. Quân nhân bình thường vốn cũng không quan tâm lắm về quan hệ truyền thông, vạn nhất nói sai điều gì đó khiến cho khác nghĩa đi, vậy há không phải là xong sao? Chi bằng như vậy đi, tôi đã làm việc bên cạnh Tri Thu một thời gian dài, có lẽ tôi có thể trả lời cô một số vấn đề. Cho dù có chút từ ngữ không chuẩn thì cũng là theo cách nhìn của tôi, không có quan hệ tgì đến Tri Thu cả, cô cảm thấy thế nào?"
Lục Tĩnh Nghi rõ ràng có chút thất vọng, chuyến đi phỏng vấn lần này của nàng là muốn tìm chính bản thân Tri Thu mới có thể viết ra một bài phóng sự xuất sắc, nếu đổi ở góc độ một người khác vậy thì sư với các phóng sự khác cũng không có gì quá khác biệt. Nàng đã không ngại cực khổ từ Ni Lạc Thần kinh đến Y Lệ Nạp chính là muốn làm một bài phỏng vấn đặc sắc, nàng muốn khiến những biên tập mắt cao tay thấp biết được rằng năng lực của nàng là vô cùng vô tận.
Từ khi Tri Thu nhậm chức tổng chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm quân Lam Vũ tới nay. Tin tức truyền thông của đế quốc Lam Vũ vô cùng hứng thú đối với tên tâm phúc mới 26 tuổi này của Dương Túc Phong. Dưới sự cố gắng của bọn họ, quá khứ của Tri Thu hầu như đã được đào bới không sót thứ gì, thậm chí ngay cả chuyện khi hắn đi học bị thầy giáo phạt đứng cũng được đào ra. Những người bên cạnh Tri Thu đã được đám phóng viên phỏng vấn không biết bao nhiêu lần. Những chi tiết về các phương diện của Tri Thu những sự tích và tranh luận có liên quan đến Tri Thu đều có thể tìm thấy mỗi ngày trên báo. Với tình hình như vậy, không có bản tin tức nào đặc sắc sẽ không thể thu hút được sự chú ý của độc giả.
/769
|