Lục Tĩnh Nghi u ám nói:" Cám ơn hảo ý của ngài, nhưng nếu không phải là lời nói của Tri Thu đại nhân...."
Người trẻ tuổi hời hợt nói:" Không sao, ta và Tri Thu rất thân thiết, cho dù nói sai hắn cũng sẽ không trách cứ đâu."
Lục Tĩnh Nghi không thể làm gì khác hơn là lấy giấy bút ra, chuẩn bị ghi chép, mặc dù là lời nói của người khác nhưng còn hơn là không có gì.
Vấn đề thứ nhất của nàng vô cùng trực tiếp và bén nhọn, Trực tiếp đem sắc mặt của người trẻ tuổi từ mùa hè chuyển sang muà đông, trở nên nghiêm trọng, một hồi lâu mới chậm rãi nhẹ nhàng trở lại. Vấn đề này là:" Nếu Tiêu Nam tới, Tri Thu đại nhân có khẩn trương không?"
Bắt đầu từ cuối tháng sáu, kế hoạch chế định"Thiên đao vạn quả" của quân Lam Vũ đã tiến hành ước chừng được khoảng mười này, sau khi trải qua hỗn chiến kịch liệt, chuyện thắng bại hai bên đã dần dần lộ ra. Trước mắt quân Lam Vũ tại phưong diện hành lang Á Sâm đã đem quân đoàn Ngân Thứu của quân đội Y Lan phân chia, bao vây trên mảnh đất Y Lai Nạp.
Hai bên đang triển khai hỗn chiến kịch liệt, quân Lam Vũ có hơn 6 vạn người, quân Y Lan có chừng 14 vạn người. Từ binh lực mà nói, quân Y Lan đang chiếm ưu thế, nhưng về mặt thông tin và hoả lực, quân Lam Vũ vẫn như cũ chiến ưu thế tuyệt đối, không còn hệ thống chiến hào hoàn thiện để dựa vào, quân Y Lan rõ ràng đang ở thế hạ phong.
Quân Y Lan trong lúc hỗn chiến không có cách nào liên lạc, phối hợp lẫn nhau, tin tức và mệnh lệnh đều không có cách nào chuyển đi kịp thời, lâm vào cục diện bị đánh bị động, bây giờ đã dần dần để lộ ra tư thế thất bại. Mặc dù hai người Tiêu Bá Nạp và Phí Kiệt La đang cố gắng ngăn cơn sóng dữ, chế định ra nhiều phương án ứng cứu khẩn cấp, nhưng vì thông tin không nhanh, những phương án này căn bản khó có khả năng áp dụng hoàn toàn, đến cuối cùng, lực lượng quân Y Lan tiêu hao càng ngày càng nghiêm trọng, trước mắt lực lượng của bọn họ đã không đủ để ngăn sự thất bại đại quy mô xảy ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Dưới tình hình này đại hoàng tử Tiêu Nam của Y Lan suất lĩnh quân đoàn Bạch Lộ mới được xây dựng lại hoả tốc tiến vào chiến trường. Mặc dù phi dĩnh khổng lồ của không quân Lam Vũ không ngừng oanh tạc quân đoàn Bạch Lộ trong lúc hành quân, còn phá nổ chặt đứt mấy cây cầu trọng yếu trên sông Á Sâm, làm trì trệ tốc dộ hành quân của quân đoàn Bạch Lộ. Nhưng đại bộ phận phi dĩnh không quân Lam Vũ đều đang ở Ngu thành trợ giúp hải quân lục chiến đội chiến đấu, cũng không đủ lực lượng để ngăn cản quân đoàn Bạch Lộ đi tới. Tiêu Nam cũng phân thành nhiều đường đi tới, không cho không quân Lam Vũ có cơ hội cản trở.
Khi cuộc chiến đấu ở Y Lai Nạp đang tiến hành kịch liệt nhất, bộ đội tiên phong quân đoàn Bạch Lộ đã tới gần khu vực Nhữ Dương của Nghiễm Xuyên đạo, khoảng cách rất gần Ngu thành. Cứ như vậy, quân LamVũ tại phương diện hành lang Á Sâm cũng sắp đối mặt với khó khăn tương đối lớn, đó chính là tiếp tục tiêu diệt quân đội Y lan tiến vào Y Lai Nạp, trong khi vẫn phải điều động một bộ phận binh lực tăng viện cho Ngu thành, hoặc là chủ động buông tha Ngu Thành. Bất luận lựa chọn phương án nào, đều có lợi và có hại. Sự xuất hiện của Tiêu Nam chẳng những thu hút sự chút ý cao độ của quân Lam Vũ phương diện hành lang Á Sâm, mà bộ thống soái tối cao của đế quốc Lam Vũ và bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ đối với sự xuất hiện của Tiêu Nam cũng có vẻ thận trọng vô cùng.
Dù sao, danh khí của Tiêu Nam so với Vũ Văn Phân Phương vẫn có sức nặng hơn. Đại hoàng tử của vương quốc Y Lan từ 16 tuổi đã bắt đầu theo quân đội Y Lan đi chinh chiến khắp nơi, đã đón sinh nhật tuổi 20 trên chiến trường. Khi hắn xuất hiện, vừa lúc là tuổi già của Nhạc Thần Châu, đánh giá của Nhạc Thần Châu đối với sự xuất hiện của người thanh niên trẻ tuổi này của địch quốc tương đối cao, cảm giác được sự tồn tại của hắn đối với đế quốc Đường Xuyên mà nói tuyệt đối là sự uy hiếp cực đại. Sự thực sau này đã chứng minh, Tiêu Nam đích xác là sự uy hiếp cực lớn đối với đế quốc Đường Xuyên. May là vì nguyên nhân trong nội bộ Y Lan, trói buộc cực lón tới lực lượng của hắn, đế quốc Đường Xuyên mới có thể kéo dài sự sống.
Nếu Tiêu Nam có thể phát huy đầy đủ lực lượng của bản thân hắn, đế quốc Đưòng Xuyên có lẽ đã sớm bị diệt vong. Lúc đầu trong cuộc chiến đấu ở hành lang Á Sâm, thì quân Y Lan ở trong tay tam hoàng tử Tiêu Đường chẳng ra sao cả, thậm chí còn bị quân đội đế quốc Đường Xuyên tổ chức phản công khiến cho xây xẩm mặt mày, nhưng khi Tiêu Nam tới tiền tuyến tiếp quản chỉ huy quân Y Lan, chỉ mất thời tgian nửa tháng đã phá được cứ điểm Xạ Nguyệt quan trọng nhất phía tây hành lang Á Sâm, một đòn công kích phá vỡ quân đội Đường Xuyên với hơn 10 vạn quân, từ đó hành lang Á Sâm được nhập vào trong bản đồ Y Lan.
Đối mặt với đối thủ như vậy, cho dù là bản thân Dương Túc Phong cũng không dám chủ quan kinh địch
Người trẻ tuổi khe nhéch lông mi lên, tựa hồ như muốn để lộ ra ý tứ hăng hái, nhưng rất nhanhlại bị đè xuống, thần sắc bất động, thản nhiên nói:" Nói không khẩn trương, vậy là gạt người. Tiêu Nam dù sao cũng là Tiêu Nam, là nhân vật đã thành danh 20 năm, nhưng suy nghĩ cẩn thận một chút, cũng không có gì thật khẩn trương, binh tới phải cản, nước đến thì che. Tiêu Nam cũng chỉ là một con người thôi không phải sao? Chỉ cần là người thì có thể bị đánh bại, cho dù là thần tiên cũng không phải hoàn toàn là vô địch. Người khác có lẽ không có cơ hội đánh bại hắn, nhưng quân Lam VŨ thì có."
Ánh mắt của Lục Tĩnh Nghi sáng ngời, tựa hồ như rất muốn nghe những lời nói tự tin như vậy, nhưng sau đó lại có chút lo lắng nói:" Nhưng Tiêu Nam được gọi là chiến thần, trong 20 năm chinh chiến của hắn,vẫn chưa từng bị đánh bại. Rất nhiều người đã nói, Tiêu Nam là bất khả chiến bại..."
Người trẻ tuổi vô ý ngắt một đó hoa thạch lưu từ bên cạnh xuống, tuỳ ý nghịch ngợm, nói:" Không,tôi cảm thấy cách nói của cô có chút vấn đề, Tiêu Nam không phải là không chiến thắng được. Chúng ta không nên đem Tiêu Nam tách biệt ra khỏi quân đội Y Lan, nhìn một cách độc lập, chúng ta nói Tiên Nam đơn độc bất khả chiến bại là rất buồn cười. Tướng quân và quân đội không thể tách rời nhau được. Chúng ta nên nhìn thấy, Tiêu Nam dành được thành tích và không thể tách rời khỏi quân Y lan cường đại. Có thể nói quân đội Y lan cường đị đã tạo ra danh hiệu chiến thần cho Tiêu Nam chứ không phải danh hiệu chiến thần Tiêu Nam tạo ra quân đội Y Lan cường đại..."
Tựa hồ cảm giác mình nói không rõ ràng, người trẻ tuổi nói bổ sung:" Đánh bại Tiêu Nam căn bản không phải là đánh bại cá nhân hắn, mà là công kích tan vỡ toàn bộ quân Y Lan, không có quân đội Y Lan làm hậu thuẫn kiên cường, Tiêu Nam cho dù có lợi hại như thế nào cũng khó mà làm nên chuyện. Những kẻ muốn đánh bại Tiêu Nam nên suy nghĩ tới việc đánh bại quân Y Lan trước, chỉ cần đánh bại quân đội Y Lan, Tiêu Nam cũng sẽ bị đánh bại,"
Lục Tĩnh Nghi chờ mong nói:" Nói như vậy, Tri Thu đại nhân rất có niềm tin đối với việc đánh bại Tiêu Nam."
Người trẻ tuổi vứt đoá hoa trong tay mình, định thần suy tư trong chốc lát, chậm rãi nói:" Nói chuẩn xác, hắn rất có niềm tin là đối với việc tấn công làm tan vỡ quân Y Lan, từ chỉnh thể mà nói, quân Y lan tuyệt đối không phải là đối thủ của quân Lam Vũ, chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, quânY Lan khẳng định sẽ bị quân Lam Vũ chúng ta đánh bại, hành lang Á Sâm nhất định sẽ quay về trong tay đế quốc Lam Vũ, không còn quân Y Lan,Tiêu Nam chính là lão hổ không răng, không cần chuyên môn đối phó hắn, tự hắn sẽ bị diệt."
Ánh mắt của Lục Tĩnh Nghi bén nhọn, ngữ khí càng thêm bén nhọn, vội vàng nói:" Tôi không hiểu như vậy có đúng không, Tri Thu đại nhân có ý tránh né vấn đề Tiêu Nam? Hoặc là Tri Thu đại nhân không muốn trực tiếp đối mặt chiến đấu với Tiêu Nam?"
Người trẻ tuổi á khẩu không trả lời được, vấn đề này càng thêm sắc bén, bất đắc dĩ hắn không thể làm gì khác hơn là cười khổ, không lập tức trả lời. Trên thực tế, theo việc Tiêu Nam tham gia vào chiến sự hành lang Á Sâm, giữa Tiêu Nam và Tri Thu có sự quyết đấu liên quan, trở thành đề tài tranh luận quyết liệt giữa các tờ báo lớn của đế quốc Lam Vũ, cơ hồ mỗi ngày trên báo đều có những dự liệu có liên quan đến chiến cuộc hành lang Á Sâm, nhưng người được gọi là nhà phân tích quân sự, chỉ biết chút ít về kiến thức quân sự, thông qua văn tự và ngôn ngự để mê hoặc số đông dân chúng. Rất nhiều người mặc dù biêt rõ những người này chỉ biết nói vớ vẩn, nói hươu nói vượn, nhưng vẫn rất muốn tiếp nhận, dù sao vấn đề hành lang Á Sâm vẫn rất thu hút sự chú ý của nhân dân đế quốc Lam Vũ.
Từ mặt tình cảm mà nói, dân chúng đương nhiên hi vọng Tri Thu có thể thắng, kết thúc thần thoại bất khả chiến bại của Tiêu Nam, nhưng hi vọng này có vẻ yếu ớt, nhất là khi tiến hành lý luận chứng. Tri Thu quả thức khôg có lý do công kích tan vỡ Tiêu nam, Tri Thu mới vào chiến trường có 3,4 năm, cuộc chiến đấu tự mình chỉ huy thì chỉ có một cuộc chiến tao ngộ với quân Mã Toa, nếu như không phải vì nguyên nhân chức vụ trước mắt của hắn, trận chiến đấu này cơ hồ cũng bị mọi người lãng quên. Còn Tiêu Nam đã tung hoành trên chiến trường 20 năm, sóng to gió lớn gì cũng đều đã gặp qua, những tướng lãnh các nước chết trong tay hắn không 100 cũng phải 80 người. Hai đối thủ như vậy vốn căn bản không thể đặt chung một chỗ được, sự chênh lệch cấp bậc của hai người quá lớn.
Một hồi lâu sau, người trẻ tuổi mới ngưng trọng nói:" Đây không phải là tránh né, mà la mưu lược, nói thế nào nhỉ. Vẫn như vừa mới nói vậy, muốn đánh bại Tiêu Nam, đầu tiên phải đánh bại quân Y Lan, cố gắng hết sức làm suy yếu lực lượng quân đội Y Lan. Chỉ có tiêu diệt lớn nhất lực lượng vốn có của quân đội Y Lan, đoạn tuyệt trụ cột mà Tiêu Nam có thể dựa vào, mới có thể đánh bại Tiêu Nam cuối cùng"
Người trẻ tuổi nói vô cùng bảo thủ, trên thực tế, hắn còn có chút bảo thủ chưa nói hết. Ngoại trừ tiến hành quyết đấu với Tiêu Nam trên chiến trường ra, quân Lam Vũ vẫn cố gắng thông qua thủ đoạn chính trị để kết thúc thần thoại bất bại của Tiêu Nam. Trải qua sự cố gắng không ngừng của bộ phận tình báo quân Lam Vũ, lãnh đạo cấp cao của quân Lam Vũ cuối cùng cũng biết được vị chiến thần này của Y Lan đối với trưởng công chúa Tiêu Phật Trang của Y lan có cảm tình khác thường, đệ đệ của hắn là Tiêu Đường đã lợi dụng điều này để khống chế Tiêu Nam. Nếu Tiêu Đường có thể làm được con rối thao túng Tiêu Nam, quân Lam Vũ tại sao lại không thể làm được chứ?
Lục Tĩnh nghi kỳ thật đã có chút hiểu được, quân Lam Vũ trước mắt áp dụng chiến lược tránh kẻ thù thật sự, trọng điểm không phải là tiến hành đối kháng chính diện với Tiêu Nam, mà là làm suy yếu thực lực chủ thể của quân đội Y Lan, hạ thấp lực lượng của quân đội Y Lan về mặt chiến lược. Chọn quả hồng vàng để lấy, rất rõ ràng, quân Lam Vũ đầu tiên sẽ phải xuống tay vói những bộ phận khác của quân đội Y Lan. Điều này không thể nói là chiến lược chính xác, nhưng quân Lam Vũ không va chạm chính diện với Tiêu Nam, tựa hồ không thể thoả mãn được dục vọng của nhân dân. Nhân dân đế quốc Lam Vũ hi vọng cực độ có người có thể đánh bại Tiêu Nam, tạo ra thần thoại anh hùng của đế quốc Lam Vũ.
Đáng tiếc hiện tại đã là thời đại của súng và đại pháo, nếu sớm hơn 3,4 trăm năm, có lẽ cái nhân dân muốn nhìn thấy nhất chính là có người có thể một mình thượng đài đánh bại Tiêu Nam, Tựa hồ chỉ có như vậy, mới có thể trực tiếp chứng minh Tiêu Nam đã bị đánh bại. Suy nghĩ một chút, Lục Tĩnh Nghi không thể làm gị khác hơn là tiếc nuối nói:" Dân chúng đế quốc Lam Vũ càng thêm hi vọng nhìn thấy đại nhân Tri Thu có thể trực tiếp đánh bại Tiêu Nam, tốt nhất là bọn họ va chạm chính diện để phân thắng bại."
Người trẻ tuổi cười khổ nói:" Hi vọng của bọn họ là một chuyện, chúng ta có thể làm được hay không lại là một chuyện khác. Lực lượng quân Lam Vũ ở hành lang Á Sâm tạm thời vẫn chưa đủ cường đại, tạm thời vẫn chưa thể liều mạng với quân Y Lan. Nhưng theo việc lực lượng của chúng ta từ từ tăng cường, chúng ta nhất định sẽ có cơ hội tiến hành nói chuyện mặt đối mặt với Tiêu Nam."
Lục Tĩnh Nghi hiển nhiên cảm thấy có chút thất vọng, có lẽ chiến lược này là chính xác, nhưnglại không đủ thoả mãn được yêu cầu và dục vọng của nhân dân. Nhân dân đế quốc Lam Vũ đã chịu quá nhiều xỉ nhục và cay đắng, bây giờ đã tiến vào thời đại của đế quốc Lam Vũ, bọn họ cấp bách hi vọng có thể xoay người, có thể thay đổi địa vị bất bình đẳng trong quá khứ. Quân Lam Vũ đã chinh phục được Vũ Văn Phân Phương, bây giờ đến phiên Tiêu Nam, chỉ có hoàn toàn đánh bại Tiêu Nam, mới có thể phát tiết được nỗi tức giận trong lòng quốc dân.
Có lẽ bản thân Tri Thu sẽ không tránh né vấn đề mẫn cảm Tiêu Nam. trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt của Lục Tĩnh Nghi đột nhiên có chút cổ quái nói:" Vậy tôi có thể tìm hiểu một chút về vấn đề riêng của Tri Thu đại nhân không? Tỉ như Tri Thu đại nhân có bạn gái hay không...Hoặc là hắn thích những cô bạn gái dạng như thế náo?"
Người trẻ tuổi lập tức khẩn trương, cẩn thận nhìn Lục Tĩnh Nghi, chậm rãi nói:" Cô hỏi chuyện này để làm gì?"
Lục Tĩnh Nghi muốn giữ nguyên thần sắc không thay đổi nhưng lại thất bại, sắc mặt có chút ngại ngùng, xấu hổ nói:" Độc giả rất có hứng thú với những đề tài như vậy...Ngài biết không, bọn họ ngoại trừ quan tâm việc Tri Thu đại nhân có thể đánh bại Tiêu Nam ra, mặt khác vẫn vô cùng chú ý đến đại sự cả đời của Tri Thu đại nhân..."
Người trẻ tuổi bừng tỉnh, vội vàng lắc đâu, nói:" Ta nghĩ hẳn là không có đâu, tên ngốc như hắn làm gì có thời gian để đi tán gái chứ?"
Lục Tĩnh Nghi có chút kinh ngạc, thất thanhnói:" Ngươi, ngươi...sao có thể nói Tri Thu đại nhân là tên ngốc chứ?"
Người trẻ tuổi không cho là đúng nói:" Về mặt tình yêu, hắn ta đích xác là tên ngốc."
Không biết tại sao Lục Tĩnh nghi có chút muốn tức giận, cảm thấy đối phương đang sỉ nhục Tri Thu, làm trong lòng nàng cảm giác được sự không thoải mái, nhưng tâm tình này cuối cùng vẫn không biểu hiện ra ngoài, nàng sợ người khác hiểu lầm. Bây giờ mới nhớ đến mới vừa rồi ông gìa trông cửa kia, khẳng định xem mình là đạn pháo mỹ sắc, ăn mòn quân Lam Vũ.
Lúc này, đối diện có quan quân lục quân đi tới, từ xa đã nhấc tay kính lễ với Tri Thu, Tri Thu cũng tiện tay trả lễ, hai người gật gật đầu. Quan quân kia tựa hồ như nheo mắt nhìn Lục Tĩnh Nghi, sau đó nhanh chân rời đi. Lục Tĩnh Nghi rõ ràng cảm nhân được trong ánh mắt đối phương có chút tò mò, cũng có chút mập mờ, đại khái là đang ước lượng quan hệ của mình và người trẻ tuổi này. Nếu là lúc trước, Lục Tĩnh Nghi đã sớm không chút khách khí đáp lễ với ánh mắt lạnh lùng, nhưng hôm nay không biết tại sao, nàng tự nhiên không có chút động tác nào, ngược lại cảm thấy có chút cảm giác thẹn thùng.
Lục Tĩnh Nghi nhận ra quân hàm của vị sĩ quan quân Lam Vũ này, hắn là lục quân trung giáo, căn cứ vào động tác kính lễ vừa rồi mà suy đoán, quân hàm của người trẻ tuổi này hẳn là cao hơn so với vị sĩ quan kia. Đây chính là chuyện tương đối kỳ quái, sĩ quan Lam Vũ mặc dù tuổi đều còn rất trẻ, nhưng thói quen xấu không phân biệt cao thấp này nhất định vẫn còn tồn tại, người trẻ tuổi này chỉ có hai mươi mấy tuổi, quân hàm lại cao hơn lục quân trung giáo nữa, nghĩ ra cũng là tương đối rất giỏi rồi, nhưng hết lần này tới lần khác không biết hắn là ai, thật sự là làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
Vốn nghĩ muốn kìm xuống không hỏi nữa nhưng cuối cùng nàng vẫn không kìm được, tò mò hỏi:" Ngài là lục quân thượng giáo?"
Người trẻ tuổi từ chối cho ý kiến, cười cười nhưng không trả lời.
Lục Tĩnh Nghi không tự chủ cảm giác được hắn có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không thể không bội phục, từ đáy lòng tốn kính nói:" Ngài rất trẻ..."
Người trẻ tuổi đột nhiên cười cười, lơ đãng nói:" Trẻ tuổi không được sao? Phong lĩnh so với ta còn trẻ hơn ấy chứ."
Lục Tĩnh Nghi không nói gì, thần sắc vốn tôn kính cũng trở nên có chút khinh bỉ. Nàng đột nhiên cảm giác được người trẻ tuổi trước mặt này có chút cuồng vọng, sao hắn có thể so sánh với Phong lĩnh? Dương Túc Phong là ai, hắn là người thế nào? Quả thực rất vô pháp vô thiên. Chẳng phải chỉ là một thượng giáo lục quân nho nhỏ thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ? Phong Phi Vũ cũng mới hơn 20 tuổi, đã là Lục quân thượng tướng.
Lúc này bên kia có một tham mưu vội vã chạy tới.
Người trẻ tuổi cúi đầu nhìn đồng hồ, nói với ý xin lỗi:" được rồi, ta phải đi làm việc, người đang đi đến kia chính là Đường tham mưu, cô có chuyện gì cứ tìm hắn là được rồi."
Lục Tĩnh Nghi còn chưa kịp nói chuyện, người trẻ tuổi đã đi. Nàng quay đầu lại nhìn một chút, quả nhiên nhìn thấy bên cạnh có một tham mưu quân Lam Vũ đang vội vã chạy tới, nhìn quân hàm của hắn là lục quân thượng uý. Lục Tĩnh Nghi biểu lộ thân phận của mình, người này đích xác chính là Đường tham mưu.
Đường tham mưu vẻ mặt đầy xin lỗi, hổn hển nói:" Xin lỗi, xin lỗi, tôi bận ngập đầu, quên mất còn có chuyện này. Thật sự là xin lỗi, thật sự xin lỗi, xin tha thứ, xin tha thứ."
Lục Tĩnh Nghi mỉm cười tỏ vẻ không có vấn đề gì, lập tức vội vàng nói:" Đường tham mưu, tôi muốn đi gặp Tri Thu đại nhân, ngài có thể cho sắp xếp một chút không?"
Ánh mắt của Đường tham mưu có chút quái dị, quay đầu nhìn về phương hướng người trẻ tuổi vừa rồi biến mất, lại quay đầu lại nhìn Lục Tĩnh Nghi, cổ quái không hiểu nói:" Không phải cô vừa mới gặp qua quan tư lệnh Tri Thu sao?"
Lục Tĩnh Nghi cau mày nói:" Tôi lúc nào....A? Hắn chính là Tri Thu?"
Đường tham mưu càng thêm giật mình, kinh ngạc nói:" Sao? Cô chưa từng nhìn qua ảnh chụp của quan tư lệnh sao? Tôi còn nghĩ cô...."
Lục Tĩnh Nghi choáng váng nhìn về hướng Tri Thu đi, nói không ra lời.
Thì ra cái người trẻ tuổi không chút thu hút này chính là Tri Thu, Tổng chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm quân Lam Vũ, Tri thu Trung tướng, khó trách nói đến chuyện của Tri Thu hắn có vẻ rất cuồng vọng, rất không khách khí, thậm chí còn gọi Tri Thu là tên ngốc, thì ra Tri Thu là hắn. Tên ác độc này, tại sao không nói rõ mình chính là Tri Thu chứ? bản thân mình cũng thật là khờ, nói thế nào cũng cảm thấy hắn có chút nhìn quen mắt, thì ra lúc mình ở bộ tổng tham mưu quânLam Vũ đã nhìn thấy ảnh chụp của hắn rồi, nhưng là ảnh phục trang quân nhân, bây giờ hắn mặc quân áo thể thao, khó trách không nhận ra.
Ngẩn ngơ đứng đó chốc lát, Lục Tĩnh Nghi đột nhiên để lộ ra nụ cười kỳ quái, nàng đột nhiên cảm giác được tên Tri Thu này thì ra cũng rất dễ tiếp cận, nói chuyện tựa hồ cũng hợp với khẩu vị của mình. Khắc Lệ Tô Na kêu mình đến tìm hắn, ngoại trừ việc phỏng vấn có phải còn có ý khác. Khuôn mặt của nữ phóng viên xinh đẹp có chút đỏ ửng, tựa như thu thuỷ, kiều diễm ướt át.
Đường tham mưu ở bên cạnh hồ đồ nhìn vị tiểu thư phóng viên xinh đẹp này, thế nào lại giống như đang nhìn tình lang, lẽ nào....
Cuối cùng nữ phóng viên xinh đẹp rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh, làm bộ vuốt vuốt tay trên trán, bình tĩnh nói:" Đường tham mưu, tài liêu tôi muốn đã có được từ Tri Thu đại nhân rồi, tôi nghĩ tạm thời chưa cần phải phỏng vấn Tri Thu đại nhân nữa. Tôi thấy có lẽ tôi nên quay về trước đã. Nếu cần gì, tôi sẽ liên lạc với ngài.
Đường tham mưu cũng đang lúc bận rộn, lập tức tán thành đề nghị này. Hai người hàn huyên một chút, Đường tham mưu tự mình đưa Lục Tĩnh Nghi đến cửa, hai người còn chưa chính thức tạm biệt, phía sau đã có ngưòi gọi:" Tiểu Đường, quan tư lệnh tìm ngươi, đi nhanh đi."
Đường Tham mưu không kip nghĩ nhiều, nói lời xin lỗi Lục Tĩnh Nghi, vội vàng xoay người đi. Lục Tĩnh Nghi đưa mắt nhìn về phía Đường tham mưu biến mất, không biết suy nghĩ gì, sắc mặt có chút đỏ lên, một hồi lâu sau mới rời đi.
Đường tham mưu vội vã đi tới bộ chỉ huy, phát hiện đồng sự bộ tham mưu đã đến đông đủ, Tri Thu cũng đã thay y phục lục quân trung tướng, đang ỏ trong góc bộ chỉ huy thẩm duyệt các loại tình báo, vừa xem vừa uống sữa đậu nành, đây chính là bữa sáng của hắn.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Đường tham mưu thấp giọng hỏi người đồng sự bên cạnh.
"Tiêu Nam đã tới Bí Dương rồi, tuyên bố tiếp quản tất cả quân đội Y lan xung quanh khu vực hành lang Á Sâm, Tiêu Bá Nạp đã bị mất chức.Tư lệnh kêu ngươi phụ trách tổng kết một chút về chiến cuộc trước mắt ở hành lang Á Sâm, chủ yếu tình hình thương vong và vị trí của bộ đội hai bên. Chú ý là hành lang Á Sâm chứ không phải Y Lai Nạp, tư lệnh đã rất rõ ràng tình hình Y Lai Nạp rồi." Tham mưu bên cạnh thấp giọng nói.
Đường tham mưu lập tức bận rộn, sau nửa giờ, tình hình thương vong và vị trí bộ đội hai bên ở hành lang Á Sâm được đưa tới trước mặt Tri Thu, Tri Thu cầm lên xem cẩn thận, lại tiện tay cầm cốc sữa đậu nành, mở ra xem.
Căn cứ vào thống kê của Đường tham mưu, thế cục trước mắt của hành lang Á Sâm như thế này:" quân Lam Vũ ở hành lang Á Sâm chỉ có không tới hai ngàn hải quân lục chiến đội ở Ngu thành, mặt khác còn có một đội đột kích lính không quân và ước chừng 8000 dân binh Ngu thành, tổng nhân lực ước chừng là một vạn người. Mặt khác, còn có đại bộ phận phi dĩnh không quân Lam Vũ, bọn họ hiệp trợ cho cuộc chiến đấu của quân Lam Vũ ở Ngu thành.
Binh lực của quân Y Lan ở hành lang Á Sâm vô cùng hùng hậu, xung quanh Ngu thành chính là sư đoàn 37 Tiêu Lan và sư đoàn 66 của Phất Lan Đà. Trong đó lực lượng của sư đoàn 37 đã bị suy yếu trầm trọng, trước mắt binh lực còn lại không tới 1 vạn 3000 người, binh lực của sư đoàn 66 thì nhiều hơn một chút, ước chừng 1vạn 500 người. Ngoài ra ở phủ Bối Trữ của Cung Xuyên Đạo và thành Bí Dương còn có khoảng 1 vạn quân Y Lan.
Nhưng những lực lượng kể trên, cũng không phải quân chủ lực của lục quân Y Lan ở hành lang Á Sâm, theo Tiêu Nam suất lĩnh quân đoàn Bạch Lộ gia nhập vào cuộc chiến đấu, chủ lực của quân Y Lan không thể nghi ngờ chính là quân đoàn Bạch Lộ. Quân đoàn Bạch Lộ có 8 sư đoàn bộ binh, tổng binh lực vượt quá 20 vạn người. vì nguyên nhân hành quân, trước mắt quân đoàn Bạch Lộ tiến vào Nghiễm Xuyên Đạo chỉ có 2 sư đoàn bộ binh tầm 4 vạn người.
Tri Thu chậm rãi đứng lên, nhìn vào bản đồ quân sự xa xa, ánh mắt rới trên vị trí của Ngu thành. Không hề nghi ngờ gì với việc Tiêu Nam đến đây, quân Lam Vũ và Tiêu Nam cuộc tiếp xúc thân mật đầu tiên khẳng định sẽ phát sinh ở Ngu thành, Lúc này quân Lam Vũ ở Ngu thành có lẽ đã làm xong công sự chuẩn bị cho cuộc huyết chiến rồi.
/769
|