Chương 10.1
Khoảnh khắc côn thịt thô to đi vào tao huyệt của chị gái, Lục Tri Hạ cũng sờ bản thân đến cao trào, hơi thở cô hỗn loạn, cứng ngắc cong lưng, âm đế truyền đến luồng điện sảng khoái như bị giật, nhanh chóng lan ra khắp cơ thể, cơ thể bắt đầu run nhè nhẹ.
Bên tai truyền đến tiếng kêu khi làm t̠ình dâm loạn của chị gái, giống như đang giúp Lục Tri Hạ kéo dài cảm giác sung sướng khi cao trào, cô rút tay từ trong quần ra, ngây ngốc nghe một lúc, mới hoảng hồn đứng dậy trở về phòng mình.
Đến phòng tắm rửa tay, lại xử lý dâm thủy̠ ở dưới cửa huyệt, Lục Tri Hạ mới mệt mỏi nằm lên giường, khoảng thời gian không dễ chịu sau khi cao trào cứ làm cô cảm thấy mệt mỏi, chỉ muốn ngủ.
Vừa đặt lưng xuống quả nhiên đã ngủ ngay, lúc tỉnh dậy là bởi vì tiếng gõ cửa của chị gái, Lục Tri Hạ lật người, nói một câu mời vào, chị gái liền đẩy cửa đi vào.
"Ba giờ chiều rồi, chị sợ em ngủ quá lâu, thế nên vào gọi em dậy." Chị gái mặc bộ quần áo ở nhà nhẹ nhàng thoải mái, nhìn thành thục lại ưu nhã, cô ấy đi đến bên giường, ngồi xuống mép giường, nói "Buổi chiều ngủ nhiều quá sẽ càng ngủ càng mệt, buổi tối lại không ngủ được."
Lục Tri Hạ nói "Vâng, em dậy đây."
Chị gái chỉnh lại chăn của cô, hỏi "Buổi sáng đến xem trường học có thích không? Đại học A là một ngôi trường có trăm năm lịch sử, hoàn cảnh vô cùng tốt, khi chị học ở đó, thích nhất là đi tản bộ."
Lục Tri Hạ kéo một cái gối rồi ôm lấy, nghiêng đầu nói "Rất đẹp, em rất thích, vô cùng mong đợi đến khi khai giảng."
Chị gái cười rất dịu dàng, vỗ vỗ lên tay cô tỏ vẻ thân thiết.
Lục Tri Hạ do dự một lúc, nói "Chị, em vẫn nên ở lại trường thôi, đến lúc đó cũng có thể kết giao với một vài bạn học."
Chị gái có hơi bất ngờ, hỏi "Tại sao lại nói cái này, chúng ta không phải đã nói là ở lại nhà rồi sao?"
Lục Tri Hạ thầm nghĩ cứ đụng phải chị với bố chồng chị vụng trộm, em rất ngượng có được không, hơn nữa... Lục Tri Hạ có hơi sợ bản thân không quản được trái tim của mình.
"Chỉ là đột nhiên cảm thấy ở trong trường cũng không tồi."
"Chị không đồng ý." Chị gái quả quyết từ chối, "Chị lớn hơn em 10 tuổi, trước kia ở nhà, chính là chị chăm sóc dẫn dắt em, em không biết sau khi ra ngoài chị lo lắng cho em nhiều thế nào đâu, bây giờ em lại đến bên cạnh chị, chị lại có thể chăm sóc cho em rồi, trong lòng chị vui biết bao, căn phòng này chị đã trang trí từ nửa năm trước, nếu em không ở nhà, chị sẽ rất buồn."
Chị gái nói rồi không nhịn được vành mắt đỏ lên.
Nhìn chị gái như vậy, Lục Tri Hạ bỗng nhiên lại mềm lòng, chuyện lúc còn nhỏ cô vẫn nhớ, bố mẹ đều bận, vẫn luôn là chị gái ở bên cạnh cô, nấu cơm giặt quần áo cho cô, tình cảm của cô với chị gái cũng sâu đậm hơn bất cứ người nào.
Lục Tri Hạ không có cách nào khác, ngồi thẳng dậy ôm lấy chị, nói "Được rồi được rồi, em ở nhà là được, chị đừng khóc nữa."
Chị gái lập tức mỉm cười, nói "Chị đã nói với anh rể rồi, trong gara có xe, em chọn một chiếc mình thích mà đi, nếu đều không thích thì chị mua cho em một chiếc mới, từ nhà lái xe đến trường không đến 20 phút, rất thuận tiện."
"Không cần mua, cứ đi xe ở trong nhà là được, em thấy chiếc Audi màu lam đó không tồi."
"Được, vậy cứ lái chiếc đó."
Hai chị em lại nói vài câu, chị gái nói để cô mấy ngày này lái xe ra ngoài làm quen một chút, đợi đến khi quen tay rồi thì không vấn đề nữa.
Trước khi ra ngoài chị gái nói còn làm bánh ngọt cho cô, bảo Lục Tri Hạ xuống tầng ăn, Lục Tri Hạ nói được, đứng dậy rửa mặt.
/217
|